K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 11 2019

Con bò này cưỡi lên lưng con bò kia theo dây chuyền và vòng tròn nên mỗi con chỉ đứng 2 chân dưới đất.

😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍

23 tháng 2 2019

22222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222

222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222222

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho emVào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì...
Đọc tiếp

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho em
Vào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì ấy em không rỏ . Gia đình em gồm có mợ 2 , nhà em và út em có 2 đứa con , đứa lớn tên L và nhỏ tên T ( em xin phép dấu tên ) . Nửa buổi sáng đi tàu qua đảo không sao hết , mọi người vẫn vui vẽ mạnh khoẻ bên nhau nhưng đến khi thuê nhà trọ để đồ và đi ăn trưa thì út em có dắt bé T là L đi vào Miếu đó coi hát , được khoản 15p thì bé T bỏ đi ra ngoài xong 1 hồi vô lại thì út hỏi con đi đâu , bé T nói là con đi ra gặp anh ba vs chị H ( anh ba là mình , chị H là bồ mình . Bồ mình đang ở Tiền Giang về quê chơi ) nghe nói vậy xong út mình dắt bé T về phòng trọ hỏi cho ra chuyện. Lúc đó mình đang trong phòng trọ ngủ và hoàn toàn kh có đi ra chổ Miếu đó . Đang ngủ thì nghe út chửi quá đi nên mình dậy . Út hỏi mình là nãy giờ con có đi đâu không , rồi con H nó có đi chung kh , mình mới tl là con ngủ nãy h , H nó về quê ăn cưới rồi mà út . Lúc đó mình đang buồn ngủ nên cũng chã để ý bé T nó sao . Cố đi vào giấc ngủ thì nghe bé T khóc , vừa khóc vừa khẵng định là có gặp mình và bồ mình ( khóc kiểu tức , không tin em nó ) nói 1 hồi cũng im lặng đi ngủ cã . Chuyện không có dì đáng nói nếu như út mình ngủ dậy kh thấy bé T thì út mở cửa phòng ra đi ra ngoài tìm thì thấy bé T đứng trong cuối góc dãy phòng trọ ( cuối góc là nhà kho , chỉ toàn rác vs cây gỗ ) bé T đứng cuối mặt xuống thì út mới la lên m kh ngủ ra đây làm dì . Bé T mới tl là con ra đây thay đồ ?? Út nói m bị ai nhập v T , m dô phòng t biểu . Vô út tán nó cho nó tỉnh xong hỏi m bị dì v thì bé T kh nói dì hết . Tiếp tục là cã nhà đi ra biển chơi , mình và chị của bé T đi ra mất hòn đá gần biển chụp hình còn út thì tắm biển , chỉ còn mẹ mình canh bé T thôi . Mãi ngắm biển thì mẹ mình quay qua kh thấy bé T đâu hết mẹ mình mới hô hoáng lên tìm thì trong bụi nghe sột soạt , cã nhà mình dô thì thấy bé T đang đứng . Út hỏi m làm dì ở đây thì nó nói nó đi dô mở tủ uống nước ?? Sau đó về nhà trọ thì mọi người luân phiên thay nhau đi tắm , cã đoàn đi là tất cã hơn 5 người , 3 phụ nử , 2 đứa con gái … Mình là con trai nên mình nhường … Lát sau đang ngồi ngoài cửa nt vs ny thì bé T ra kêu anh ba mở đèn dùm em để em dô thay đồ ( lúc đó mình đang ngồi ở trước cửa có chân cầu thang , không có cái phòng nào cã ) . Tiếp theo là tối đó cã nhà đi ăn tối thì đang ăn tự nhiên bé T đang ăn cái đứng lên đi hướng ra cái miếu thì chị của T hét lên ngồi xuống cái bé T tỉnh ra ngồi xuống ăn cơm tiếp . Ăn xong em đau bụng nên chạy về làm công chuyện trước thì bé T cũng về với út cũng tranh làm công chuyện vs em ( út dắt bé T về ) mình nghe út nói là m làm dì cứ thấy chổ tối là lũi vô vậy T , vừa nói vừa tán cho tỉnh . Nó kh nói dì hết út kêu th dô đi dô nhà tắm ấy đi . Nó vừa vô xong thì ra nói hết mắc rồi . Thế là mẹ nó mới qua kể hết chuyện nó bị cho chủ cho thuê phòng nghe thì ngta kêu qua cái Miếu đó thấp nhang đi , có thể là nó qua đất lạ nên mới bị như vậy . Út mình cũng nghe theo nên làm liền sau đó , lúc về cũng tối rồi nên cã nhà ngủ , mình thì nằm ngay cửa ra vào để canh bé T nó mở cửa đi , còn út vs chị nó thì nằm dưới chân nó đề phòng nó đi . Lúc đó khoản 3g đang ngủ ngon thì nó đứng lên ra đụng dô cửa , mình nghe cọc cọc nên mở mắt ra thì thấy bé T đứng đó nên mình kêu nó cho nó tỉnh , sợ la lớn út nghe út dậy đánh nó nửa
Sáng hôm sau trả phòng về TP.Hcm tốc hành . Sau khi về bé T cũng hết hẵng …
Truyện mình tới đây xin hết , cám ơn các bạn đã đọc

0
Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho emVào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì...
Đọc tiếp

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho em
Vào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì ấy em không rỏ . Gia đình em gồm có mợ 2 , nhà em và út em có 2 đứa con , đứa lớn tên L và nhỏ tên T ( em xin phép dấu tên ) . Nửa buổi sáng đi tàu qua đảo không sao hết , mọi người vẫn vui vẽ mạnh khoẻ bên nhau nhưng đến khi thuê nhà trọ để đồ và đi ăn trưa thì út em có dắt bé T là L đi vào Miếu đó coi hát , được khoản 15p thì bé T bỏ đi ra ngoài xong 1 hồi vô lại thì út hỏi con đi đâu , bé T nói là con đi ra gặp anh ba vs chị H ( anh ba là mình , chị H là bồ mình . Bồ mình đang ở Tiền Giang về quê chơi ) nghe nói vậy xong út mình dắt bé T về phòng trọ hỏi cho ra chuyện. Lúc đó mình đang trong phòng trọ ngủ và hoàn toàn kh có đi ra chổ Miếu đó . Đang ngủ thì nghe út chửi quá đi nên mình dậy . Út hỏi mình là nãy giờ con có đi đâu không , rồi con H nó có đi chung kh , mình mới tl là con ngủ nãy h , H nó về quê ăn cưới rồi mà út . Lúc đó mình đang buồn ngủ nên cũng chã để ý bé T nó sao . Cố đi vào giấc ngủ thì nghe bé T khóc , vừa khóc vừa khẵng định là có gặp mình và bồ mình ( khóc kiểu tức , không tin em nó ) nói 1 hồi cũng im lặng đi ngủ cã . Chuyện không có dì đáng nói nếu như út mình ngủ dậy kh thấy bé T thì út mở cửa phòng ra đi ra ngoài tìm thì thấy bé T đứng trong cuối góc dãy phòng trọ ( cuối góc là nhà kho , chỉ toàn rác vs cây gỗ ) bé T đứng cuối mặt xuống thì út mới la lên m kh ngủ ra đây làm dì . Bé T mới tl là con ra đây thay đồ ?? Út nói m bị ai nhập v T , m dô phòng t biểu . Vô út tán nó cho nó tỉnh xong hỏi m bị dì v thì bé T kh nói dì hết . Tiếp tục là cã nhà đi ra biển chơi , mình và chị của bé T đi ra mất hòn đá gần biển chụp hình còn út thì tắm biển , chỉ còn mẹ mình canh bé T thôi . Mãi ngắm biển thì mẹ mình quay qua kh thấy bé T đâu hết mẹ mình mới hô hoáng lên tìm thì trong bụi nghe sột soạt , cã nhà mình dô thì thấy bé T đang đứng . Út hỏi m làm dì ở đây thì nó nói nó đi dô mở tủ uống nước ?? Sau đó về nhà trọ thì mọi người luân phiên thay nhau đi tắm , cã đoàn đi là tất cã hơn 5 người , 3 phụ nử , 2 đứa con gái … Mình là con trai nên mình nhường … Lát sau đang ngồi ngoài cửa nt vs ny thì bé T ra kêu anh ba mở đèn dùm em để em dô thay đồ ( lúc đó mình đang ngồi ở trước cửa có chân cầu thang , không có cái phòng nào cã ) . Tiếp theo là tối đó cã nhà đi ăn tối thì đang ăn tự nhiên bé T đang ăn cái đứng lên đi hướng ra cái miếu thì chị của T hét lên ngồi xuống cái bé T tỉnh ra ngồi xuống ăn cơm tiếp . Ăn xong em đau bụng nên chạy về làm công chuyện trước thì bé T cũng về với út cũng tranh làm công chuyện vs em ( út dắt bé T về ) mình nghe út nói là m làm dì cứ thấy chổ tối là lũi vô vậy T , vừa nói vừa tán cho tỉnh . Nó kh nói dì hết út kêu th dô đi dô nhà tắm ấy đi . Nó vừa vô xong thì ra nói hết mắc rồi . Thế là mẹ nó mới qua kể hết chuyện nó bị cho chủ cho thuê phòng nghe thì ngta kêu qua cái Miếu đó thấp nhang đi , có thể là nó qua đất lạ nên mới bị như vậy . Út mình cũng nghe theo nên làm liền sau đó , lúc về cũng tối rồi nên cã nhà ngủ , mình thì nằm ngay cửa ra vào để canh bé T nó mở cửa đi , còn út vs chị nó thì nằm dưới chân nó đề phòng nó đi . Lúc đó khoản 3g đang ngủ ngon thì nó đứng lên ra đụng dô cửa , mình nghe cọc cọc nên mở mắt ra thì thấy bé T đứng đó nên mình kêu nó cho nó tỉnh , sợ la lớn út nghe út dậy đánh nó nửa
Sáng hôm sau trả phòng về TP.Hcm tốc hành . Sau khi về bé T cũng hết hẵng …
Truyện mình tới đây xin hết , cám ơn các bạn đã đọc

0
Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là...
Đọc tiếp

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là chuyện gì cũng thấy có nghe cô nói chị đấy ban ngày thì bình thường nhưng ban đêm thì cực kì xinh đẹp trời tối là mắt sáng long lanh da trắng hồng tóc đen các kiểu nhìn chung là xinh nhưng chả anh nào dám yêu .Có lần có đám ma đi qua cạnh trường tự nhiên chị đấy bị kiểu gì đấy nhưng tự nhiên khỏe mạnh nhảy phát qua cái tường hơn 2m Có cả thép gai .

📷

Bao nhiêu anh khỏe mạnh vào giữ mà ko được cô đi tìm cả buổi không thấy đâu cuối cùng lại gặp chị đấy đứng canhj nhà đám ma nghe tiếng kèn. nhưng bà cô sợ quá không dám vào hỏi luôn . Rồi tới hôm sau chị đấy về. thầy cô hỏi xem đi đâu thì chị ấy chỉ bảo là đi nghe kèn đám ma rồi đoạn trước đấy ko nhớ gì cả… sau thì chị đấy bị cho chuyển về nhà vì gây hoang mang cho bạn bè ..À mà chị đấy chỉ cần khen con gì đẹp là con đấy chết thẳng cẳng luôn máu còn phụt ra mồm với đít nữa nghe người ta nói là bị ma gà nhập vào và ăn hết nội tạng. Nếu khi biết con gì bị ma gà nhập thì dùng súng bắn vào đầu con đấy cho nó chết luôn .con ma không kịp thoát ra thì tiêu diệt được con ma.. còn con ma nhập vào người thì thường là không ăn nội tạng nhưng vẫn có trường hợp bị ăn.. bình thường nó chỉ đòi các thứ thôi. Sau khi bị nhập thì đổi luôn giọng với cử chỉ sức khỏe các thứ luôn…Nhưng cái chị đấy không đáng sợ chị đấy cũng chả muốn như thế đâu… chị đấy chỉ là con trong nhà có truyền thống nuôi con ma nên nó ko hại chị đấy nghe nói là truyền từ đời này qua đời khác không nuôi thì cả nhà chết có chuyện kể lại là nhà nuôi ma gà có một cái chum trong nhà. Mỗi tháng ném vào đấy một con gà sống cho con ma ăn không hiểu kiểu gì tháng sau con gà bốc hơi luôn chả còn cả lông. Nếu quên cho nó ăn nó sẽ đi phá làng xóm. Đấy là truyện ở trường..

Còn ở làng em cũng có nhà như vậy cũng nuôi ma gà. Vào nhà đấy có đặc điểm là nhà không có mạng nhện một tí nào cả..Và không có chổi quét nhà ai. để ý thì nhìn cái biết luôn.. nghe nói mấy ông thầy có cách làm kiểu gì đấy.. hình như là chôn than trước cửa nhà làm con ma ko ra được là cả nhà đấy chết sạch..Việc ma gà nhập thì xảy ra cơm bữa nên em cũng thấy quen rồi..Nó thường đi theo người nhà nuôi nó rồi nhập vào người khác đòi này nọ…Không được thì người đấy bị ăn hết nội tạng nghe nói vậy .. nghĩ cũng ghê .Trước có bà tầm 50 tuổi bị nhập vào người .. mọi người xung quanh vào hỏi thì bà kia bảo đói muốn ăn cơm.. thế là người ta gói cho gói cơm rồi bà đấy ôm gói cơm cười rồi nhảy phát qua cái hàng rào cao mà không sao rồi ngất luôn .Sau bà đấy tỉnh thì bảo không nhớ gì hết và rất mệt.. liệt giường mấy ngày luôn. Cái lạ là sau đấy con ma đấy nhập vào người khác rồi chửi ầm ý cả là cho cơm ko cho thịt 📷 .

Nói đúng cái giọng lúc nhập bà kia luôn. Rồi sau đấy mọi người phát hiện ra con ma này đi theo một cái cô xinh xinh…. và nhà đấy có ma gà. Cô đấy mặc dù xinh nhưng không ai dám lấy làm vợ hết cả. Hình như là có con với một anh nhưng gia đình anh đấy không cho lấy sau phải vác cái bụng bầu đến lấy một anh xấu nhất làng… xấu quá cũng ko ai chịu lấy luôn ..Rồi cô đấy sợ con ma kia nhập vào người trong làng nên là đi vào trong rừng sâu làm một cái nhà sống cùng anh đấy cách khá xa làng em . Nhưng lâu lâu chị đấy ra chợ mua rau lại có người bị nhập. À mà theo lời mấy anh chị kể thì ai bị ma gà bám theo trước khi bị nhập thường mơ thấy rắn hoặc là con vắt

Những người bị nhập phải chạy mà bị ngã úp mặt xuống đất thì con ma mới ra được

hoặc là có ông thầy làm phép.. nghe có vẻ buồn cười nhưng là truyện thật. Có bà bị ma nhập người ta đi gọi thầy về đang khóc đòi các kiểu ông thầy vừa bước chân đến cửa nhà… chỗ người bị nhập ngồi ko nhìn thấy cửa nhà đâu nhưng không hiểu sao vẫn sợ chạy toán loạn ở trên nhà sàn tầng trên mà nhảy phát xuống. Chạy biến luôn :)) Còn nhiều nữa nhưng mà em lười kể quá .cái chuyện đầu là em được nghe từ bà cô dạy sinh học bà cũng khá là già rồi và trường cấp 3 em học cũng có tuổi đời 60 năm rồi nên truyện ma nhiều lắm có mấy chuyện nữa này..Mọi chuyện bắt đầu khi có một chị có khả năng nhìn thấy ma. chắc có căn cửa gì đó vào trường em học cách đây cũng tầm lâu rồi chắc khoảng 8-10 năm gì đó . Có lần chị đấy lên phòng cô hiệu trưởng thì hốt hoảng chạy ra rồi bảo với cô là sao trên vai cô lại có đứa trẻ con thế cô nhưng lúc đấy làm gì có ai đâu làm bà cô sợ hãi tột độ . Trường em cũng có truyền thống giáo dục nên không thể mê tín dị đoan kiểu đó được nhưng bà hiệu trưởng vẫn quyết định gọi thầy về trừ tà… sau thì mọi người mới biết lí do là

Ngày xửa ngày xưa có một chị mang bầu ở nhà rồi rồi mới xuống trường em nhâp học nhưng ko ai biết là có bầu cả … đến khi bụng to thì là mùa đông nên là mặc nhiều áo khoác.. người ta nhìn cũng ko biết.. tưởng là béo thôi..Và sau đấy có đợt tiêm phòng sởi. chị kia không có biết và đi tiêm thế là sảy thai. Nhưng cũng cũng chả ai biết . Chị đấy trốn ở phòng. một mình chị đấy khác đẻ và khác mang đứa con đi vứt vào thùng rác OMG. Sau thì có người qua đấy mới phát hiện ra.. và truy ra là chị đấy.. Nhưng trong trường mà.. chả ai làm lễ gì đâu. À mà em quên nói trường em là nội trú :)) . Tiếp theo đến khi ông thầy pháp kia đến trường và làm lễ trong bí mật mới tòi ra thêm nhiều con ma nữa.. và nhiều câu truyện đáng buồn nữa.. sau em sẽ kể tiếp

0
Truyện mình chia sẻ của FB Nguyễn Nhật Trường nhé Biểu tượng cảm xúc grin(Chuyện thật 100% luôn , đm đúng là đi đêm lắm thì có ngày gặp ma mà, đây là câu truyện ma kinh khủng nhất mình từng biết, có thể gọi tên nó là Âm Dương Lộ)Biểu tượng cảm xúc squintChuyện là thế này , nãy mình có đi qua đoạn đường Phạm Văn Đồng – Nam Thăng Long lúc khoảng hơn 12 giờ đêm trong trạng thái...
Đọc tiếp

Truyện mình chia sẻ của FB Nguyễn Nhật Trường nhé Biểu tượng cảm xúc grin
(Chuyện thật 100% luôn , đm đúng là đi đêm lắm thì có ngày gặp ma mà, đây là câu truyện ma kinh khủng nhất mình từng biết, có thể gọi tên nó là Âm Dương Lộ)
Biểu tượng cảm xúc squint
Chuyện là thế này , nãy mình có đi qua đoạn đường Phạm Văn Đồng – Nam Thăng Long lúc khoảng hơn 12 giờ đêm trong trạng thái người lâng lâng vì có hơi nhiều cồn trong máu. Tới đoạn bến xe bus gần công viên Hòa Bình thì xe bỗng dưng chết máy . Biểu tượng cảm xúc smile
Nhìn quanh quẩn thấy đường vắng chỉ lác đác vài cái xe , bực mình kiếm gốc cây giải quyết nỗi buồn . Biểu tượng cảm xúc colonthree
Vừa kéo khóa quần ra thì bỗng giật mình cứng cả người khi thấy một con bé mặc váy hoa,tóc buông xõa đang ngồi thu lu ở đằng sau gốc cây đó , mới đầu tưởng ma nhưng dáng dấp cũng giống như là người , nên đánh bạo bắt chuyện :
– bạn là ai?? Sao lại ngồi đây giờ này???
Hỏi hai câu không thấy trả lời , bực mình quá nên định quay về xe nổ máy để về nhà .
Chợt nó ngẩng mặt lên ( mặc dù trời tối nhìn mờ mờ nhưng cũng thấy khá xinh xắn ) gọi với theo :
– Anh gì đó ơi??
– gì thế bạn?
– cho em đi nhờ một đoạn được không??
– sao bạn không vẫy taxi vậy?
– em không quen ai cả? Hơn nữa em sợ người lạ??
– thế bộ mình quen sao??
– không đâu , chẳng qua nom mặt anh hiền hiền , nếu anh thấy phiền thì thôi vậy ạ??
Thấy con bé cũng dễ thương , ăn nói nhẹ nhàng nên mình động lòng trắc ẩn cho đi nhờ . Con bé bước ra và ngồi sau xe mình , nó đi chân đất nhìn khổ thân nên mình đưa đôi tông của mình cho nó . Mãi nó mới chịu xỏ vào .Biểu tượng cảm xúc colonthree
– bạn về đâu??
– cho em về cái nhà nghỉ nào gần đây nhất …
– Hả??? ! ….(đoạn này thì mình đang nghĩ con bé là gái ăn sương ) .
– Anh đừng hiểu nhầm , em đang không muốn về nhà thôi ..
– sao lại thế? ( đoạn này là mình nghĩ vớ được bò lạc) Biểu tượng cảm xúc colonthree
– đi thi kết quả khôg như ý muốn, chán thì bỏ đi , chắc bố mẹ em đang tìm nhặng lên …
– sao không bảo cho cô chú bớt lo.?
– lúc nào cũng theo khuôn khổ chán lắm rồi, buông thả một hôm xem sao. Mai em về ..
-…….
Mình đi được một đoạn qua cầu Thăng Long .đường lưu thông của xe máy ở gầm khá tối nên hơi lạnh sống lưng, đành bắt chuyện với em ý cho đỡ sợ :
– bạn tên là gì?
– em mang tên một loài hoa mọc ban đêm..
– Dạ Hương hả??
– ăn với chả nói, hoa Quỳnh đó anh! ( con bé phá lên cười).
– tên đầy đủ??
– Như Quỳnh! Còn anh? Biểu tượng cảm xúc colonthree
– ờm, tớ là Trường. Gọi là Quỳnh Như Như cho kute nhé Biểu tượng cảm xúc smile (giống tên một người bạn của mình)
– ha ha! Gọi thế nào cũng được , nói chuyện với anh vui phết ! Biểu tượng cảm xúc smile
– mai bạn định về nhà chưa?? Biểu tượng cảm xúc colonthree
– em chưa biết, mai xem ý kiến của gia đình đã . Biểu tượng cảm xúc frown
– ờm! Mà đi đêm này một mình bạn không sợ ma hả???
– ma chẳng có gì đáng sợ.!
– sao lại thế??
– em biết mà, vì em cũng là ma..
– chắc bạn đùa.???
– em nói thật, lâu lắm mới ngồi cạnh con người, lại còn người có mùi thịt hấp dẫn như anh nữa chứ . Ha ha ha…Biểu tượng cảm xúc colonthree
-…..
Tiếng cười ở ngay sau lưng mà lúc xa lúc gần, giọng con gái trong trẻo , lại còn thêm cả thanh âm văng vẳng như có một ma lực gì hấp dẫn lắm khiến mình quay đầu lại gần-như-là-ngay-lập-tức.
Cái đkm , còn bé có nước da trắng nhờ nhợ, mái tóc dài buông xõa vai bay trong gió , còn đôi mắt thì to tròn và ánh lên thứ màu sắc kì quái , miệng thì đang há hốc ra cười ….
Lúc đó sợ đến nỗi không biết đã đái ra quần hay chưa, vội phanh kít xe lại và bỏ chạy thục mạng đến nơi có ánh đèn gần nhất cách hơn cây số- không cả dám quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ nghe thấy giọng con bé kia lanh lảnh trong gió vẫn gọi tên mình……. Biểu tượng cảm xúc frown
30 phút sau quay lại cùng hai ông xe ôm. Thấy xe mình ở cửa một quán ăn đêm gần chỗ ấy- còn “con ma” kia chẳng thấy đâu. Bà chủ quán cháo cười bảo :
– cháu tên gì?
– Trường ạ.!
– có một con bé gửi xe cho cháu , nó cũng đặt sẵn một bát phở rồi , gớm thanh niên gì mà sợ ma dữ vậy? :))
– con bé đấy đâu ạ??
– bắt taxi đi rồi .!
Chẳng còn bụng dạ gì mà ăn nữa, lếch thếch dắt xe đi về nhà . Trả cho mấy ông xe ôm 5 xọi công đi cùng .
Lần đầu tiên thấy xấu hổ như vậy Biểu tượng cảm xúc frown
Về nhà vẫn cố viết chuyện này mà đăng lên . Hi vọng bé đó đọc được ( dù thật khó giữa biển người mênh mông này ….).
Gửi riêng :
-này Quỳnh Như Như, yêu cầu trả anh đôi dép tông.
– anh không sợ ma nữa đâu, nhất là
mấy con ma dễ thương như em đó đó Biểu tượng cảm xúc frown
– về nhà đi! đi bụi thanh thản được một lúc thôi , gia đình vẫn mãi là bến đỗ … Và cái đờ gì rồi cũng sẽ qua thôi ..
Thân.. Biểu tượng cảm xúc squint
Đi ngủ , đê ka mờ…

0
Xin chào mọi người hôm nay em lại trồi lên nữa đây. Lặn mất mấy tháng rùi :v. Mấy nay em lười viết truyện lắm mà đọc truyện của mọi người hay quá em lại có cảm hứng viết tiếp. Hôm nay em xin kể câu chuyện về chị họ em.Chị em tên là T (xin lỗi mn vì không tiện nói tên), chị cỡ 20tuổi. Chị còn trẻ tuổi vả lại gia đình lại rất buông lỏng chị nên chị có bồ và đã có thai khi...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người hôm nay em lại trồi lên nữa đây. Lặn mất mấy tháng rùi :v. Mấy nay em lười viết truyện lắm mà đọc truyện của mọi người hay quá em lại có cảm hứng viết tiếp. Hôm nay em xin kể câu chuyện về chị họ em.
Chị em tên là T (xin lỗi mn vì không tiện nói tên), chị cỡ 20tuổi. Chị còn trẻ tuổi vả lại gia đình lại rất buông lỏng chị nên chị có bồ và đã có thai khi chưa cưới, kiểu sống thử ấy. Theo em nghĩ thì 20 tuổi còn khá trẻ và chưa nghề nghiệp ổn định không nên lập gia đình sớm quá. Chuyện có bồ là bình thường với em, có thai cũng bình thường nốt nhưng mà ác một cái là do chưa có công ăn việc làm nên không cưới được, chị bắt buộc phải bỏ cái thai đó, em không hiểu vì sao chị lại không giữ lại cái thai đó, chắc có lẽ là chị sợ mất anh. Ba mẹ cũng can ngăn lắm mà chị không nghe. Nhà bên chồng đã chấp nhận chị làm con dâu, hứa là sang năm sẽ cưới nhưng tinh thần chị vẫn suy sụp hẳn ra. Em biết được điều đó bởi em đã vô tình đọc được dòng tâm sự của chị trên fb để chế độ riêng tư. Cũng cảm thấy bản thân hơi có lỗi vì đọc trộm những điều riêng tư của người khác nhưng cũng nhờ vậy mà em mới biết được nỗi lòng của chị và an ủi chị kịp thời. Số là hôm đó em qua nhà chị chơi, mượn máy ipad của chị rồi ngồi nghịch fb. Mò mò rồi vào trang cá nhân của chị ấy, nick hiện tại em đang vào là của chị. Lướt lướt dài xuống em thấy có mấy dòng status đại loại như ” tại mấy người bắt tôi phải làm như vậy…đó chính là đứa con của tôi…mấy người làm sao có thể hiểu được…giờ các người đã toại nguyện rồi…đã thoả mãn rồi… ” nói chung là đầy cảm xúc luôn, em đọc mà cảm thấy sự đau xót của chị khi mất đứa con lớn vô cùng. Đọc xong thì em ngồi suy nghĩ rồi ngẫm một mình,lúc đó lại nghĩ là lỡ chị đau buồn quá rồi làm điều gì thì sao nên em chạy vội ra chỗ chị ngồi nắm tay chị bảo:
_ Chị ơi dù sao chuyện cũng đã qua rồi chị đừng có buồn lòng quá mà ảnh hưởng đến bản thân nge chị..
Chị cười cười cốc đầu em một cái rồi nói:
_ Con này hôm nay nói chuyện gì khó hiểu vậy..chị có làm sao đâu nào..
_ Nhưng mà chị nhớ là phải sống thật tốt đó nha!
_ Ừ…Ừm..
Sau đó chuyện về cái thai dần chìm vào quá khứ. Gần một năm sau chị và chồng cưới nhau và có một đứa con gái rất dễ thương tên là Ni. Khi con bé Ni lên 3 tuổi,lúc ấy nó cũng đã biết nói khá rõ ràng. Nó thường hay kể cho mẹ nó nghe về câu chuyện người bạn bí ẩn của nó luôn luôn đi theo và chơi cùng nó nhưng mẹ nó lại tưởng là con nít hay có trí tưởng tượng phong phú nên chẳng nghi ngờ gì. Có hôm em sang nhà con bé chơi. Mẹ nó bận việc giao nó cho em chăm giúp. Em thì chỉ ngồi chơi với đt thôi, chủ yếu là con trai Hàn,em fan kpop mà =)) em không mê con nít nên chơi vui với nó lúc đầu nên bỏ nó ngồi mình chơi lúc sau :v Đang ngồi xem live thì bé Ni lại kêu:
_ Dì N chơi với con đi!
_ Con chơi đô chơi đi, chút dì lại chơi với con..
_ Con giận dì N luôn!
Vậy là nó giận rồi đi chỗ khác chơi, em mặc kệ :v ngồi xem live tiếp. Ngồi khoảng 15′ thì cảm thấy sao nãy giờ không gian yên ắng quá.Ấy chết, con Ni đâu rồi?? Em lật đật tắt đt đi tìm nó. Đi xuống cầu thang thấy nó đang ngồi chơi liền thở phào nhẹ nhõm. Mà kì lạ thật, nó ngồi nói chuyện một mình, ngồi chơi một mình rồi cười, giỡn các thứ. À mà cũng bth mà, con nít nào chả như thế – em nghĩ vậy. Em kêu lớn tiếng:
_ Ni, hết giận dì N chưa? Nãy giờ con chơi cái gì đấy?
_ Vẫn còn giận nhưng mà ít hoi à hihi… Nãy giờ con chơi với bạn này vui lắm,ngày nào bạn cũng chơi với con hết á.
Em thắc mắc ủa có thấy ai đâu mà chơi, hỏi lại:
_ Bạn nào vậy sao dì N không thấy?
_ Bạn này chỉ cho con thấy hoi,không cho dì thấy đâu.
_ Ờ..Ờ..Dì muốn gặp bạn con quá!
Tự nhiên nói xong câu đó em lại cảm thấy ớn lạnh gáy như có thứ gì đi ngang,một thứ gì đó mà em không thấy được nhưng lại cảm nhận được hơi lạnh của nó. Sao kì vậy, mùa hè mà? Nhưng mà em cũng kệ xuống chơi với con bé một lát mắc công mẹ nó về lại mắng một trận bỏ bê cháu ham chơi thì toi.
Qua mấy tuần sau nghe chị T kể lại là dạo này bé Ni kì lắm, hay nói chuyện một mình,ngủ nửa đêm giật mình dậy ngồi chơi,nói chuyện mà mắt vẫn nhắm,như mộng du vậy. Sáng chị hỏi nó thì nó bảo là có bạn rủ thức dậy chơi. Mẹ hỏi là ai thì nói là một đứa con trai,rất hiền cứ theo nó đòi chơi miết. Chị khá là sợ vì chị tin vào tâm linh,sợ có ai theo quấy phá con bé nên chị đã đi chùa xin một lá bùa cho bé phòng thân. Từ lúc đeo lá bùa ấy thì mọi thứ trở lại bình thường. Chuyện sẽ không có gì nếu hôm đó bé Ni lúc đi tắm đã tháo lá bùa ra và quên mang vào lại. Do mặc đồ ngủ có cổ áo nên ba mẹ không nghi ngờ gì cả. Buổi tối đó con bé Ni thật lạ, bình thường khi ba mẹ bảo đi ngủ,nó sẽ cố gắng năn nỉ rồi nghịch đến khi mệt mới ngủ nhưng hôm nay …
(Còn nữa)

0
Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.#1.Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị...
Đọc tiếp

Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.

#1.

Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị tai nạn xong còn hoảng hay sao ấy, mà không về nhà, rủ bạn bè ra quán cafe ngồi. Đang ngồi, bỗng dưng anh của em nói với bạn: “Cái bà này là ai mà nãy giờ cứ đi theo tao vậy bây?”. Bạn của anh xanh mặt hết, vì khuya rồi, quán vắng, có mấy thằng ngồi, lại có người đàn bà nào ở đây? Mọi người nghi nghi, mới hỏi lại, thì anh em tả người phụ nữ ấy mặc một bộ đồ màu nâu, cứ đi theo nãy giờ, ảnh thấy mà. Mà bạn bè thì chẳng ai thấy. Mọi người phát hoảng, cứ sợ anh này lúc nãy tai nạn có bị đập đầu xuống đất, ảnh hưởng đến não không. Bạn bè định đưa anh tới bệnh viện, nhưng anh này nhất định nói không phải tưởng tượng, là thật, nghe nói cãi qua cãi lại mém thì đánh nhau. Một người trong nhóm thấy vậy mới quyết định cho anh em rưa mặt bằng nước tiểu, rửa xong, anh em không còn thấy người phụ nữ nào nữa hết.
Anh em là dân đi đêm, lại là con trai, ổng ít nói nhất nhà, và gan cực, vậy mà đêm đó về lại chủ động kể cho bà em nghe. Ai cũng tin hết, và suy nghĩ chung của mọi người là mẹ anh ấy lo cho con nên về.

Sẵn kể thêm chuyện này, dì út em hay kể lại, em cũng không nhớ là xảy ra ngoài quê hay trong này (nhà em gốc miền Trung, di cư vô đây), dì kể hồi dì L. mới mất, không rõ là bao lâu sau, một năm hay hai năm, nhưng năm đó các anh con dì còn nhỏ lắm. Có một lần ba đứa đang chơi ngoài ngõ thì đồng loạt chạy vào mếu máo, đứa nào cũng lắp bắp: “Có người…. có người…” Bà em bảo chắc các anh thấy mẹ về thăm, nhưng đứa lớn biết mẹ mất rồi nên mới không dám nói là thấy mẹ…

#2.

Ông bà em năm nay đều gần 100 tuổi rồi, nên chứng kiến nhiều lắm. Bà em kể, ngày xưa ngoài làng của em có nhiều ma quỷ lắm. Cữ hễ trời giông là ở hai đầu làng lại có hai cái đốm lửa to, bay từ hai đầu tới giữa làng, hai đốm lửa ấy gặp nhau lại bay ngược trở về hai phía. Mà bay đến đâu, lại nghe tiếng “cốc…cốc…”, tiếng hai thanh tre đập vào nhau ấy ạ, đến đấy. Được cái làng không ai sợ cả. Cứ hễ thấy là cả làng lại rủ nhau ra coi :3. Mới đầu nghe em cũng nghĩ là ma trơi theo khoa học bây giờ, cơ mà nếu vậy tại sao lại gặp nhau xong quay lại? Với nếu đó là photpho cháy thì tiếng gõ kia ở đâu ra?

À, ngoài đó hồi xưa theo người lớn kể là còn có một con quỷ thế này: hễ nó đứng ngõ nhà ai là nó sẽ giống y đúc người đàn ông chủ nhà đó. ĐỒng chí “quỷ” này từng một thời khiến thanh niên làng bà không dám đi chơi khuya luôn.

#3.

Ngoài quê em ấy, người ta hay trồng cây tra lắm (ai không biết cây này lên google gõ là sẽ có hình ạ). Mà người lớn bảo, cây này mà trồng lâu năm sẽ có quỷ ở. Hồi đó ngoài làng em có một nhà kia có một cây tra to lắm, ở trước sân. Tối nọ thanh niên chủ nhà mới dậy đi vệ sinh, mở cửa ra định ra bụi giải quyết thì thấy ngay chỗ cây tra ấy có một người đang đứng sẵn. Chẳng biết người hay ma, nhưng đang mắt nhắm mắt mở, thấy người lù lù trước mặt như vậy mà không giải quyết luôn tại chỗ là hay rồi. Thanh niên này mới quyết định lùi lại, vào nhà, đóng cửa và tiến về phía cửa sổ. Ngụ ý của anh ấy là tao không dám ra ngoài, nhưng tao sẽ có cách. Ai dè, vừa mở cửa ra, còn chưa kịp hành sự, thấy bên ngoài cửa sổ có người cũng đang hành động y chang mình. Thế là thôi, chàng ấy quyết định ôm luôn “nỗi buồn” đi ngủ, dù sao trong hoàn cảnh ấy có cái ngủ chung vẫn an tâm hơn. Chắc vậy.

Em xin tạm dừng. Mong mọi người đóng góp ý kiến cho em với. Nhưng cũng mong mọi người không cmt kiểu em chém hay ảo nhé, vì đây đều là truyện người lớn kể lại, em tin tưởng 100%, hơn nữa, em được dạy rất kĩ “nói xạo về tâm linh là sẽ gặp m…a…”

1
21 tháng 5

cho bn 1 vé báo cáo

Chuyện này thì lâu lắc lâu lơ rồi, em chỉ nhớ lộn xộn và đại khái thôi nhưng cái hồi xảy ra í nó cũng làm “nhân sinh quan” của em suy chuyển kha khá.Đấy là vào năm … Mậu Tý (:P – đổi giọng tí nghe cho huyền bí), năm trước Mậu Tý là Đinh Hợi, mà các cụ các mợ biết cái năm Đinh Hợi đấy tình hình sinh đẻ nó tràn trề như nào rồi đấy. Đi đâu cũng thấy bầu bí, công sở vắng...
Đọc tiếp

Chuyện này thì lâu lắc lâu lơ rồi, em chỉ nhớ lộn xộn và đại khái thôi nhưng cái hồi xảy ra í nó cũng làm “nhân sinh quan” của em suy chuyển kha khá.

Đấy là vào năm … Mậu Tý (:P – đổi giọng tí nghe cho huyền bí), năm trước Mậu Tý là Đinh Hợi, mà các cụ các mợ biết cái năm Đinh Hợi đấy tình hình sinh đẻ nó tràn trề như nào rồi đấy. Đi đâu cũng thấy bầu bí, công sở vắng tanh vì các chệ nghỉ chế độ và các anh nghỉ phép (chăm vợ đẻ). Cơ quan em đóng góp tới 6 lợn vàng, cái tổ của em chiếm 4 chú liền. Tổ có 6 người trừ một chị nghỉ sinh, 2 đứa thực tập (trong đó có em) là 3 anh có vợ mới sinh, thành ra chủ đề bàn tán nhiều nhất là chuyện chăm vợ chăm con, kiêng cữ… đủ kiểu, nghe ù hết cả đầu.

Có một thời kỳ cứ thấy các anh chụm lại tìm tài liệu, sau đó bàn tán trao đổi về vấn đề Trầm cảm sau sinh. Hồi đó khái niệm này mới, em nhớ khi phụ các anh tìm tài liệu gần như toàn phải đọc bằng tiếng anh. Nguyên nhân là vợ anh A có nhiều biểu hiện lạ như: không chịu bế con, hay khóc lóc vật vã, hay nói chuyện một mình… Sau nghiên cứu, tìm hiểu hàng tập tài liệu cả đội em đều thống nhất kết luận là TCSS ( Trầm Cảm Sau Sinh ), anh A cũng tích cực chăm sóc vợ, đưa đi khám sức khỏe tâm thần, làm đủ xn rồi thuốc thang, đón cả mẹ lên phối hợp cùng mẹ vợ trông nom.

Tình hình vẫn không biến chuyển, có thể do chưa đúng bệnh hay vì nguyên nhân gì khác? Chẳng ai biết được, em chỉ thấy nhà anh ấy nháo nhào còn anh í thì mệt mỏi rõ ràng, liên tục phải nghỉ làm.

📷

Đến một hôm, rảnh rỗi bọn em ngồi tán chuyện, một anh khác trong đội, tên H, nói: em có thấy chuyện nhà anh A lạ không? Tcss thường bắt đầu từ trong tháng đầu chứ nhà nó 7 tháng mới bị đến giờ con gần 1 tuổi rồi vẫn chưa khỏi, có khi bệnh khác rồi. Anh bảo nó cho vợ đi chụp não xem, mà chụp chiếu xn, khám tâm lý các kiểu chả bị làm sao mới quái chứ.

Một hôm khác sếp có nhắc nhở việc anh A cứ nghỉ suốt, lại còn “mê tín, cúng bái suốt ngày”.
Thành thử gặp anh A đi làm em mới hỏi thăm. Anh ấy kể đúng là bây giờ nhà anh đi cầu khắp nơi, mệt mỏi vô cùng. Chị T, vợ anh, vẫn không đỡ mà còn nặng hơn trước. Có đêm đang ngủ con khóc chị nhất định không bế, cả nhà đang dọn mâm chị hất đổ mâm cơm, rồi bỏ ăn, dỗ thế nào cũng không chịu ăn. Kỳ lạ nhất là chị cứ nói là có người lạ trong nhà, người ấy cấm không cho chị bế con, giành đồ ăn không cho chị ăn cơm, rồi có khi đang yên lành tự dưng chỉ ra cửa bảo có người đòi vào nhà xong ôm mặt khóc…

Lạ hơn nữa là về nhà chồng ở quê thì đỡ hơn, ăn tốt ngủ ngon, chỉ về đến cửa nhà trên HN là lại bắt đầu như cũ, khóc triền miên và ném bát đũa.

Đi xem thầy thì bảo khu nhà trọ của gia đình chị ngày xưa có người tự tử giờ về ám, nói thêm là nhà chị đất rộng, bố mẹ xây hàng loạt nhà cấp 4, phân thành các phòng bé bé cho sv trọ, khi lấy chồng thì 2 vc về ở cùng bố mẹ trong căn phòng đầu hồi, sát dãy nhà trọ phía dưới. Thầy khác lại bảo do đời trước nhà chị có người quăng bát hương ra đồng nên con cháu nhận quả báo… chẳng biết đâu mà lần.

Chuyện cứ dùng dằng mãi, anh vẫn đưa vợ đi khám định kì, dùng thuốc tây y, cứ nghe danh bs tâm lí nào tốt lại đi chữa. Hai bà mẹ vẫn tích cực cầu cúng khắp nơi. Chị vẫn thất thường lúc ổn lúc không, cũng chả đi làm tiếp ở đâu được. Em có đến gặp mấy lần thì thấy xanh xao héo hắt, còn không chạy xe máy nổi, đi đâu cũng phải có người kèm.
Sau em chuyển tổ, không hỏi thăm mấy nữa, nghe đâu 2010 anh chị mua cc chuyển ra ngoài ở. Hồi 2013 em có gặp lại, chị sinh đứa thứ 2, nhanh nhẹn tươi tỉnh, đi làm rồi. Hỏi thì anh A bảo chả biết sao lại khỏi luôn.

Sếp em sau vụ này thấy chủ nghĩa duy vật cũng hơi lung lay. Cụ thể là sếp không còn phản đối mạnh các việc tâm linh, đầu năm có tổ chức đi lễ cũng không sợ bị sếp phạt nữa ;))

0