cac tu tieng anh chua am cl la
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đây là một câu đố vui, và các chữ cái trong câu có thể được giải thích như sau:
"khi học, khi chơi
bạn cần tôi cả
tôi khi đi làm
một mình bỏ vô
khi huyền tôi vào
thành ra một miền
trắng màu hoa ban"
Chữ "tôi" trong câu này là chữ "V".
Giải thích:
Vậy câu đố vui này đang ám chỉ chữ "V"
"Khi học, khi chơi": Đây có thể ám chỉ hai trạng thái đối lập trong cuộc sống – lúc làm việc (học) và lúc thư giãn (chơi).
"Bạn cần tôi cả": Có thể đang nói về một sự quan tâm, một sự mong đợi từ người khác. Khi bạn học hoặc chơi, bạn vẫn cần có người bên cạnh.
"Tôi khi đi nằm": Khi đi ngủ, người đó có thể cảm thấy cô đơn hoặc cần sự chia sẻ.
"Một mình bỏ vỡ": Có thể đang diễn tả cảm giác đơn độc, khi không có ai bên cạnh để chia sẻ.
"Khi huyền tôi vào": Phần này có thể muốn nói về sự im lặng hoặc sự xuất hiện của một cảm giác trầm lắng, huyền bí vào một lúc nào đó trong cuộc sống, như sự cô đơn hay suy tư.
Bài tập so sánh:
Bài 1:
Em hãy tìm những từ ngữ thể hiện phép so sánh trong đoạn văn sau:
Núi rừng Tây Nguyên trải dài và sừng sững như những bước tường của Vạn Lý Trường Thành, nó khoác lên mình một màu xanh bạt ngàn của cà phê của điều, của biết bao nhiêu loài cây khác nữa.
Bài 2:
Em hãy sáng tác một câu thơ trong đó có sử dụng từ ngữ so sánh.
Mặt trời dậy sớm
Mặt trời dậy sớm, khẽ buông tia,
Vén mây che kín, sáng lung linh.
Hòa cùng gió thoảng, dâng từng nhịp,
Lấp lánh trên cánh đồng mênh mông.
Ánh sáng nhảy múa trên mặt hồ,
Chiếu rọi vào những nụ hoa sương.
Nắng vàng lấp lánh qua từng tán lá,
Chạy đua cùng thời gian chẳng ngừng.
Mặt trời lên cao, rạng ngời sáng,
Tỏa ấm cả đất trời, đất lạ quen.
Nụ cười của ngày mới đã đến,
Mang yêu thương đến mỗi trái tim.
Khi chiều buông xuống, mặt trời mệt,
Lặng lẽ chào tạm biệt hoàng hôn.
Nhưng biết rằng mai sẽ lại đến,
Mặt trời vẫn sáng, sáng bao giờ.
Mặt trời đỏ rực
Lên từ nắng Đông
Như quả cầu hồng
Ai treo lơ lửng
Nhớ tick nè!!!!!
Mẫu:
Trăng Đêm
Trăng lên từ cuối ngọn đồi,
Mơ màng soi sáng khắp nơi vắng im.
Ánh trăng như tấm gương tím,
Phản chiếu nỗi buồn, những ước mơ xa.
Gió nhẹ ru những đêm hè,
Trăng vương vũ khúc, buông lơi nhành cây.
Mặt hồ tĩnh lặng, lấp lánh say,
Trăng như nàng thơ ngồi im trong đêm.
Chẳng ai biết được đâu là thật,
Chỉ biết rằng trăng mãi ngọt ngào.
Tình yêu có lẽ như ánh trăng đó,
Dù có xa, vẫn sáng mãi trong nhau.
Nàng tiên cá là một nhân vật được xây dựng lên bằng trí tưởng tượng của con người.
Họ là những mỹ nhân ngư vô cùng xinh đẹp và quyến rũ. Nửa thân trên mang hình dáng con người, nửa dưới là một chiếc đuôi lớn của loài cá. Chiếc đuôi của các nàng dát đầy vảy xanh óng ánh, tỏa hào quang trong nắng mặt trời. Các mỹ nhân ngư sở hữu những mái tóc dài, mềm như rong biển. Cặp mắt của các nàng xanh thẳm và sâu hun hút như đáy biển. Còn đôi môi luôn đỏ mọng đầy quyến rũ. Vẻ đẹp của các nàng đủ sức làm nghiêng ngả cả một thành trì, một vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”.
Theo truyền thuyết, nàng tiên cá là con gái vua Thuỷ Tề ngự trị dưới đáy biển sâu. Các nàng sống trong Cung điện bằng ngọc trai và san hô lộng lẫy. Chỉ thỉnh thoảng, vào những buổi sáng tinh sương hay chiều hoàng hôn muộn, các nàng lại rủ nhau ngoi lên mặt nước, tìm các đảo nhỏ chơi đùa, hát ca. Mỗi khi tiếng hát của các nàng vang lên, mặt trời cũng nghiêng mình lắng nghe, mây ngừng trôi, gió ngừng thổi, chim ngừng hót, ngất ngây trước sự réo rắt, ngân nga của tiếng hát. Tiếng đàn lia của vị thần nghệ thuật Apôlông cũng không thể sánh bằng. Chính bởi sự kì diệu của giọng ca mà biết bao chàng thuỷ thủ đã sẵn sàng trầm mình xuống biển để tìm đến với các nàng.
Tưởng tượng ra hình ảnh nàng tiên cá, con người muốn giải, thích cho sự biến mất của các con thuyền trên biển một cách bay bổng, lãng mạn, mang đậm tư duy thần thánh cổ xưa.
vaiz pịa