K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 12 2022

Bạn tham khảo nha:

Sau bao tháng ngày ôn luyện vất vả, em đã chính thức trở thành một thành viên của ngôi trường trung học cơ sở mà mình hằng ao ước. Cảm xúc trong em thật là khó tả. Em vừa hạnh phúc lâng lâng, vì đã thực hiện được nguyện vọng của mình. Vừa háo hức, mong chờ những điều mới mẻ sắp được gặp gỡ. Nhưng cùng với đó, là cả những lo lắng khi phải làm quen lại từ đầu với trường lớp, bạn bè và cả cách học tập nữa. Dù vậy, em vẫn rất lạc quan và tin tưởng vào năm học này, bởi em được các thầy cô quan tâm và chia sẻ tận tình. Em được hướng dẫn về cách ghi chép bài vở, được giải đáp những thắc mắc từ nhỏ đến lớn, được tham gia vào các câu lạc bộ và hoạt động thú vị. Tất cả đã giúp em có thêm niềm tin và động lực để học tập thật tốt trong môi trường mới này.

Không hiểu sao, cái buổi sáng ấy, em dậy sớm thế không biết ! Sau hồi chuông báo thức của cái đồng hồ, em bật dậy chạy ra sân tập thể dục, rồi nhanh nhẹn đánh răng rửa mặt sau đó ăn sáng. Mẹ chuẩn bị cho em một bộ áo đồng phục, dép quai hậu , cặp sách, ...Vừa mới hơn 6 giờ một tí, mẹ đã đẩy xe ra sân , rồi hai mẹ con chào cả nhà rồi đi. Mẹ cho xe ra cổng rồi nhấn ga theo đường tới trường Tiểu học A Châu Giang. Khoảng mười phút sau, hai mẹ con đã ở ngay trước cổng trường. Mẹ dẫn em vào lớp. Thoáng thấy bóng cô giáo, em vội níu chặt lấy mẹ. Cô giáo từ trên bục giáo viên bước xuống, nhìn em mỉm cười : ''Nào lại đây với cô, đừng ngại! Cô trò mình làm quen nhé! Em tên gì vậy ? ''. Em rụt rè nói :'' Dạ,em...em tên là Lê Thùy Linh ạ.''.Cô giáo mỉm cười.''Ồ tên em đẹp lắm!, lại còn xinh xắn, dễ thương nữa!''.Chưa gặp cô lần nào mà nghe giọng của cô dịu dàng, hiền lành, nét mặt vui tươi của cô nữa. Giờ em cảm thấy ngôi trường này như ngôi nhà thứ hai của em, cô giáo là mẹ hiền. Em còn giục mẹ :'' Mẹ đi làm đi kẻo muộn, trưa mẹ đón con nhé'' ! 

4 tháng 12 2021

tham khao:

Với mỗi chúng ta, ngày đầu tiên đi học có lẽ là khoảnh khắc chẳng thể nào quên trong kí ức tuổi thơ. Với em ngày đó vừa trang trọng, đánh dấu sự  trưởng thành của mỗi người nhưng cũng đầy háo hức, thú vị khi có thêm bạn mới, thầy cô mới. Buổi sáng hôm đó, em thay bộ quần áo mới tinh tươm có gắn phù hiệu của trường đầy trang nghiêm bên cánh tay trái, điều đó như nhắc nhở em phải luôn cố gắng học tập để xứng đáng với ngôi trường thân yêu. Theo bước chân mẹ, em tới trường trong niềm hân hoan, ngôi trường hôm nay nay rực rỡ cờ hoa. Xung quanh em là rất nhiều bạn nhỏ đang ríu rít hỏi nhau về tên gọi hay tên lớp để cùng nhau làm quen. Trên các lớp học, những dãy bàn được xếp ngay ngắn cùng với bảng đen sạch sẽ, sẵn sàng chào đón chúng em trong một năm học mới. Tiếng trống trường dồn dập, thúc giục chúng em về đứng theo hàng của lớp mình và buổi lễ khai giảng diễn ra trong không khí trang nghiêm. Sau đó, chúng em vào lớp và cô giáo chủ nhiệm chào đón chúng em từ khung cửa gắn biển chữ trang trọng: lớp 1A2. Nụ cười hiền hòa, ấm áp của cô và sự gần gũi của bạn bè khiến em cảm thấy thêm yêu ngôi nhà thứ hai thân thiết sẽ cùng em gắn bó . Những kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên mãi là những kỉ niệm ngọt ngào và đáng nhớ trong em

4 tháng 12 2021

chaanb gạch chân cho minh đc ko

 

11 tháng 9 2021

Tham khảo:

“Tôi đi học” của Thanh Tịnh như một bản tự vấn tâm trạng, cảm xúc của chính tác giả khi mùa thu về, hồi tưởng lại khoảnh khắc ngày xưa ấy. Là ngày đầu tiên cắp sách tới trường với bao nhiêu dòng cảm xúc bâng khuâng, xa lạ. Trong dòng hoài tưởng, “tôi” đã bị lâng lâng bởi khung cảnh của mùa thu “một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. (câu bị động) Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: "Hôm nay tôi đi học” (câu ghép). Có lẽ ít ai có thể quên đi được giây phút đầu tiên nép sau lưng mẹ đến trường, và nhân vật “tôi” cũng vậy. Cảm xúc tuôn trào một cách tự nhiên và đầy xúc động, gieo vào lòng người đọc những bồi hồi khó quên. Có một sự thay đổi lớn trong chính suy nghĩ và hành động “Tôi không lội qua sông thả diều như thằng Quí và không ra đồng nô hò như thằng Sơn nữa”. Điều này chứng tỏ nhận thức của nhân vật “tôi” đã thực sự trưởng thành và lớn lên nhờ việc: Hôm nay tôi đi học. Thanh Tịnh như một con người chèo lái con thuyền cảm xúc, đưa người đọc trở về với những kí ức của ngày đầu tiên đi học. Lời văn mượt mà, nhẹ nhàng và sâu sắc đã khiến người đọc không thể quên được năm tháng đó.
11 tháng 9 2021

Mk chỉ nói là 12 câu thôi mà sao bạn vt dài thế

cần gấp,em cảm ơnBÀI TẬP 7: Hãy viết thêm 03 câu ghép vào đoạn văn sau: (HS tùy chọn vị trí để viết thêm. Gạch chân dưới các từ biểu thị mối quan hệ giữa các vế của câu ghép):Tiếng trống vang lên gọi học trò về sân trường quen thuộc. Có cảm giác cái sân co hẹp lại. Cây bàng không thấy cao hơn. Ríu rít tiếng gọi nhau. Mừng rỡ tiếng chào thầy, chào cô, và nỗi nhớ về các cô, các thầy năm nay đã đi nơi...
Đọc tiếp

cần gấp,em cảm ơn

BÀI TẬP 7: Hãy viết thêm 03 câu ghép vào đoạn văn sau: (HS tùy chọn vị trí để viết thêm. Gạch chân dưới các từ biểu thị mối quan hệ giữa các vế của câu ghép):

Tiếng trống vang lên gọi học trò về sân trường quen thuộc. Có cảm giác cái sân co hẹp lại. Cây bàng không thấy cao hơn. Ríu rít tiếng gọi nhau. Mừng rỡ tiếng chào thầy, chào cô, và nỗi nhớ về các cô, các thầy năm nay đã đi nơi khác. Bồi hồi một niềm ơn. Thấy vắng mặt cậu này. Cô bạn kia không thấy đến. Cuộc điểm danh trên chặng đường đi suốt mấy cấp học, thấp thoáng ẩn hiện, ghi khắc những khuôn mặt, ánh mắt bạn bè… ai đi tiếp, ai dừng lại giữa chừng…? Cuộc thử thách nghị lực và lòng ham học không có chỗ cho riêng ai lười biếng và hèn nhát một cách êm ả nhưng thật là nghiêm khắc. Vì đây là công việc mình phải tự học lấy, rèn luyện lấy, không thể đi mua, không ai cho và cũng không ai làm thay cho mình được.

 

0
5 tháng 10 2021

Tham khảo:

Những ngày mùa thu khai trường thật đẹp và nhiều ý nghĩa, nhất là đối với các bạn nhỏ lần đầu đến trường. Tác giả Thanh Tịnh đã ghi lại những xúc cảm đó của mình qua câu chuyện ngắn Tôi đi học. Bằng việc hóa thân thành nhân vật tôi, ông đã miêu tả vô cùng sâu sắc và chân thực về ngày đầu tiên đi học. Dòng cảm xúc trong ngày đầu đi học được thể hiện theo trình tự thời gian: cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, say mê nhìn ngắm ngôi trường; hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và học giờ học đầu tiên. Mọi cử chỉ, hành động đều trở nên lúng túng, vụng về. Trí óc non nớt của cậu không thể hình dung ra được những điều gì xảy ra hằng ngày trong ngôi trường đẹp đẽ kia. Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” được tạo nên từ cảm xúc trong sáng, hồn nhiên và bút pháp nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế của nhà văn. Thanh Tịnh đã nói thay tất cả chúng ta cái cảm giác kì diệu của buổi học đầu tiên đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, để lại ấn tượng sâu sắc trong cuộc đời mỗi người. Qua văn bản, ngày đầu tiên đi học lại hiện về trong mỗi chúng ta. Mỗi người có những trải nghiệm, những cảm xúc khác nhau về ngày đầu đến trường, nhưng nó sẽ đọng lại mãi mãi trong tâm trí ta. Bước qua cánh cổng trường, chúng ta đến với một thế giới mới, thế giới của tri thức, của trải nghiệm, của bài học. Truyện ngắn mang những ý nghĩa sâu sắc và là một lời nhắn nhủ đầy ý nghĩa đến với những người đang bận rộn với cuộc sống hoặc đang chán nản, mệt mỏi trên con đường mình chọn rằng chúng ta đã có một ngày đầu đi học ý nghĩa, tốt đẹp đến thế.