K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 9 2023

 THAM KHẢO nhe !!    IP

Ai cũng đều yêu quý gia đình mình, yêu cái hương khế ngọt tuổi thơ rải dọc theo triền sông nhỏ, yêu cái vẫy đuôi xoắn tít của chú cún, yêu tất cả những gì được thấy là hay ho qua con mắt thời trẻ nhỏ, một thời thơ dại và ngây ngô. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại vậy nên tôi yêu nhất bà ngoại của tôi.

Khi còn nhỏ, tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền từ như bà tôi. Bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Dáng người bà cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp. Đôi bàn tay truyền cho tôi làn hơi ấm, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí, từ cái thế giới ngoài khoảng sân, góc vườn nhà mình. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng, là một người hoa tiêu vững vàng rắn rỏi lại đầu óc tôi hướng về cái thiện. Bà còn là nhiều điều quý giá nữa mà tạo hóa ban tặng cho tôi.

Tôi vẫn còn nhớ mãi từng cử chỉ của bà, cái cười nheo mắt, cái vỗ về an ủi... Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng. Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người.

Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan trọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này.

10 tháng 6 2023

Mái tóc của mẹ luôn là thứ khiến tôi cảm thấy yêu thương và ấm áp nhất. Mỗi lần nhìn vào mái tóc dài và mượt mà ấy, tôi lại cảm thấy như được ôm chặt vào lòng mẹ. Tóc mẹ có mùi hương dịu nhẹ, như mùi hoa nhài trên sân vườn nhà, khiến tôi luôn muốn nằm gọn trong vòng tay mẹ và ngửi thật sâu vào mái tóc ấy. Những sợi tóc dài và xoăn nhẹ của mẹ luôn tỏa ra vẻ đẹp quyến rũ và thanh thoát. Mỗi khi mẹ cười, những sợi tóc dài và mượt mà ấy càng trở nên lung linh và rực rỡ hơn bao giờ hết. Nhưng có lẽ thời gian đã cướp đi vẻ đẹp ấy bằng những tháng ngày mẹ làm việc cực nhọc kiếm tiền sáng đêm. Tóc mẹ bắt đầu có những cọng bạc, một cọng rồi hai cọng ngày càng nhiều hơn. Mỗi lần nhìn vào tôi lại cảm thấy chua sót, buồn trách bản thân chưa làm được gì nhiều cho mẹ nhưng tôi chắn chắn sẽ cố gắng bằng hết những gì mình có thể để làm mẹ vui bởi mẹ luôn mang lại cho tôi cảm giác an toàn, yên bình và hạnh phúc.

#Tuệ Lâm✿

Mẹ từng nói "Cái răng cái tóc là góc con người" nên mẹ luôn dành sự chăm sóc đặc biệt cho mái tóc của mình. Mái tóc mẹ đen nhánh xuôn dài và cực kì óng mượt. Dù đã trên mái đầu ấy đã điểm đôi chút dấu vết của thời gian nhưng nhìn vẫn vô cùng chắc khỏe... 

31 tháng 12 2017

mái tóc đen óng ả mượt mà ngắn phù hợp với khuôn mặt

31 tháng 12 2017

mái tóc ntn kệ nó! T_T

16 tháng 11 2019

Trường của em mang tên một vị anh hùng dân tộc – Trường Tiểu học Trần Hưng Đạo. Ngôi trường này đã gán bó với em trong nhiều năm qua, đây là nơi em có nhiều kỉ niệm nhất.

Trường được xây dựng trên một khu đất rộng ở trung tâm phường. Từ xa, em đã nhìn thấy dãy nhà đồ sộ thấp thoáng dưới hàng cây xanh.

Tấm biển trường màu xanh đặt trên hai đầu trụ cổng chính, cổng trường rộng, hai cánh cửa bằng sắt màu xanh lam bóng loáng. Bên trong cổng trường là phòng trực của đội cờ đỏ. Phòng trực như một cái lán gỗ nhưng rất xinh xắn, mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng dưới tán cây me đầu ngõ. Sân trường được tráng xi măng, có "đường hiệu bộ" đi vào sân và vào các dãy phòng học. Dọc theo "đường hiệu bộ" này là các khóm hoa luôn rập rờn, rập rờn trong vòm lá xanh non. Ớ phía bên phải văn phòng là cột cờ, lá cờ tung bay trong gió sớm. Trước cột cờ này, trên mảnh sân này, mỗi sáng thứ hai chúng em làm lễ chào cờ. 

Mỗi lần chào cờ như thế, em luôn hình dung hình ảnh của đoàn quân Việt Nam đang hùng dũng tiến bước quân hành ra mặt trận, đem lại hòa bình, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam. Bao quanh sân trường, nơi em có nhiều kí ức ấy là ba dãy nhà đứng thành hình chữ u. Dãy nhà cao nhất hướng ra cổng. Đó là dãy nhà hai tầng gồm mười sáu phòng học, tường
quét vôi màu xanh nhạt, cửa lớn sơn màu xanh lam, cửa sổ là những ô cửa kính lấp loáng, sáng trong. Dãy nhà bên phải là thư viện, phòng y tế, phòng truyền thông và phòng làm việc của Ban giám hiệu, phòng nào cũng được trang trí mang tính thẩm mĩ và khoa học. Dãy nhà bên trái gồm tám phòng học nổi bật với tường vôi mới sơn, mái ngói đỏ tươi, cửa
lớp làm bằng gỗ xoan đào nổi vân như lụa.

Bên trong các trường học đều được trang trí đẹp mắt. Bảng đen bóng loáng, bàn ghế thẳng tắp thơm mùi gỗ mới. Trên tường những lẵng hoa nhiều màu sắc rực rỡ, rực rỡ như màu áo của các cô thiếu nữ. Nhìn bao quát xuống lớp học là ảnh Bác Hồ. Bác mỉm cười với chúng em. Mỗi lần nhìn ảnh Bác, em lại nhớ làu làu lời Bác dặn: "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em". Lời dặn dò của Bác trong thư em luôn ghi nhớ, nó thúc giục chúng em thi đua rèn đức luyện tài". Thi đua học tập tốt để tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương. 

Rồi đây, từ mái trường thân yêu này, những cánh chim non sẽ bay cao, bay xa, bay đến mọi miền của Tổ quốc. Dù có đi đâu hay về dâu thì chúng em cũng không quên ngôi trường tiểu học này, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc, trang bị tri thức mỗi ngày. Em yêu nơi ấy biết nhường nào! 

Ở đây ai cũng chép hết , nhà bao việc không có thời gian nghĩ văn hộ đâu . Đừng ghi "không chép mạng " làm gì  

~ Bạn tham khảo bài trên nhé ~

#hoctot   

#phanhne

16 tháng 11 2019

nghĩ song rồi nhưng muốn thử thôi !

3 tháng 12 2016

Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến. ................

3 tháng 12 2016

Linh Phương thiếu tính cách

28 tháng 7 2021

Tham khảo

Người Cha mái tóc bạc

Đốt lửa cho anh nằm

Ánh lửa rừng chờn vờn “mái tóc bạc” của người Cha vừa gần gũi, vừa thiêng liêng. Cử chỉ của Bác “đốt lửa” sưởi ấm cho các chiến sĩ ngủ ngon chứa đựng bao tình yêu thương mênh mông, tình cha con ruột thịt, tình bác cháu ruột già được nhà thơ ghi lại một cách chân thực làm rung động lòng người

2 tháng 8 2021

trong bài 'Đêm nay Bác không ngủ' của nhà thơ Minh Huệ, hình ảnh người cha mái tóc bạc, đốt lửa cho anh nằm đã đề lại cho người đọc nhiều cảm xúc sâu sắc. tác giả khéo léo dùng biện pháp tu từ đề ví Bác chư người cha già. làm cho độc giả có thể cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Bác đối với nhân dân, các anh chiến sĩ có một tình yêu thương mênh mông. người cha già của tổ cuốc với mác tóc bạc vừa gần gũi vừa thân thương. làm rung động lòng người. bác đốt lửa cho các anh vì sợ các anh bị lạnh, khiến họ cảm động vô cùng. ví bác như người cha già chăm lo cho những đứa con của mình trong thời tiết lạnh giá. ánh lửa làm cho họ ấm một phần, tình thương của bác làm họ ấm mười phần. tóm lại tình cảm của bác với nhân dân, dất nước rất cao cả, dù bác đã đi xa, nhưng tronh lonhf nhân dân, bác vẫn luôn bất tử. Bác chính là mặt trời soi sáng con đường dẫn đến tương lai của nước ta. 

17 tháng 8 2016

   Tiếng ru à ơi à hỡi cùng tiếng đưa nôi cót két và làn gió nhè nhẹ trong những buổi trưa hè . Ôi ! Làm sao tôi có thể quên đi hình ảnh đó .

   Mẹ tôi có mái tóc đen bóng , dài đến giữa lưng . Đôi mắt đen láy , hốc mắt hơi thâm . Bàn tay , bàn chân nứt nẻ . Thể hiện rõ hình ảnh một người phụ nữ miền quê . Dáng mẹ tôi hơi cao . Nhưng gầy . Dù tuổi chưa cao nhưng khuôn mặt đầy vết nhăn .Nhưng điểm tôi thích nhất ở mẹ đó là nự cười của mẹ . Mỗi khi mẹ cười , lòng tôi như lại , tôi có cảm giác thật thoải mái và yên tâm khi được mẹ chở che . Nự cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời giữa đông . Nó có thể làm tan băng , đốt cháy cả nước . Khi thấy mẹ cười , tôi cảm thấy rất tự hào vì mình đã làm được một việc tốt .

   Đã bao lần tôi nhìn thấy mẹ trên biển lúa . Hai cánh tay mẹ thoăn thoắt , cần chiếc liềm cắt những bông lúa vàng hoe . Lưng mẹ cồng xuống . Dường như chỉ có thể nhìn thấy chiếc nón cũ mà mẹ đội trên đầu . Những vết nẻ ứa máu dường như đã xâm chiếm cả chân mẹ . Thi thoảng mẹ tôi lại ngốc dậy , cầm chiếc quạt  phe phẩy . Hai bên gòng má nhỏ ra những giọt mồ hôi . Tôi lại thấy mình thật vô dụng khi chẳng giúp gì được cho mẹ . 

  Mẹ ơi ! Con thật tự hao khi được làm con của mẹ . Trong trái tim con , mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhât . Con chỉ mong con lớn thật nhanh để giúp đỡ cho mẹ . Con yuee mẹ nhiều .

                                                                                                               ( TQD ~ LTP )

Chúc bạn học tốt

=))

17 tháng 8 2016

tự lm

0 cop trên mạng nhé

=))

15 tháng 5 2021

      Có ai từng nghĩ, tuổi trò của mình đã trải qua những gì. Những lần vui chơi cùng bạn bè hay một vài giây phút buồn bực. Đối với tôi, thứ mà tôi cảm thấy nó đáng giá nhất với cuộc đời của mình là mái trường mến yêu của mỗi lứa tuổi học trò. Nó đã cùng ta chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn. Và quang cảnh của mái trường lại càng tuyệt vời mỗi khi đến một buổi sáng mùa hè.

      Nhìn từ xa, cánh cổng trường như một hàng rào màu xanh lục. Cứ đến mỗi mùa hè là nó lại chào tạm biệt biết bao thế hệ học trò và cũng đã chào đón những mầm non  của tổ quốc. Ngôi trường lúc này vẫn còn chìm ggtrong vẻ vắng lặng bởi bầu trời khi ánh sáng của buổi bình minh chưa ló dạng. Hai cây phượng vĩ đứng oai vệ như hai người vệ sĩ luôn túc trực để canh gác cho nơi đây. Trên sân trường, những bác sà cừ già nua đứng thẳng hàng rung rung những chiếc lá non mới lớn.

     Bông nhiên, một tia sáng yếu ớt le lói phía đằng đông rôi nhè nhẹ đáp xuống một chiếc lá làm nó bỗng bừng tỉnh. Rồi từ lúc nào, ông mặt trời đã ló dạng, râir những tia nắng lấp lánh xuống âu yếm cả mái trường mến yêu khiến nó bừng tỉnh sau một giấc ngủ. Cây cối được đất mẹ tiếp thêm năng lượng để bắt đầu cho một  ngày mới đầy tươi vui, chúng đung đưa cành lá theo những làn gió mùa hè mát mẻ và vẻ thanh bình. Những tia nắng đáp xuống sân nghe mỏng manh, nhẹ nhàng khiến cho sân trường như một con đường được rải kim tuyến vàng óng ánh trong mỗi buổi bình minh. Những loài hoa cũng đã nở rộ, khoe sắc trên sân trường từ bao giờ. Hoa ngũ sắc với từng chùm xen kẽ giữa năm màu hoa khác nhau, quả đúng như tên gọi của chúng. Những cây hoa bằng lăng trồng trước khu nhà hiệu bộ là một loài cây mà học sinh rất thích, chúng có thân hình cao lớn nhờ cái thân nhẵn nhụn và nâu sẫm, những cành cây chìa ra thành nhiều nhánh có những tán lá dày để che bóng mát cho các bạn học sinh vào mỗi ngày hè nóng bức. Nhất lầ hoa bằng lăng, nó mang vẻ ngoài màu tím nhạt trông rất đẹp, cứ mỗi khi thấy chúng là tôi lại thấy thật thoải mái sau mỗi giờ học vì hương thơm của nó. Những cây hoa râm bụt trồng ở rìa phòng thể dục cứ đén thời điểm này là chúng lại thắp lên những ngọn lửa đỏ hồng biểu hiện cho mùa hè sắp đến. Cuối cùng, không thể không kể đến là cây phượng-loài hoa tượng trưng cho tuỏi học trò vui tươi ,hồn nhiên. Những chùm hoa chớm nở với màu đỏ rực đứng dưới ánh sáng của buổi bình minh. Hoa phượng là một loài hoa không nở riêng lẻ mà chúng nở thành cụm thể hiện tình đoàn kết của các bạn học trò.

      Khi mặt trời lên đến nửa, vẫn từ từ nhô lên phía đằng đông. Rồi từ phía trên thân cây có một âm thanh phát ra. Đó là những ca sĩ của mùa hè-những chú ve sầu luôn ca hát, vui đùa. Chúng mang theo những âm thanh rộn rã của mùa hè, mỗi khi nghe những âm thanh đó, lòng tôi lại cảm thấy như đang thả hồn vào cái không khí của thiên nhiên mùa hè. Từ dưới bãi cỏ, những chú châu chấu nhảy nhót tung tăng trên bãi cỏ ấu. Rồi chim chóc cũng chui ra khỏi tổ, cất tiếng hót chào buổi sáng và đi kiếm ăn. Những ca sĩ như vàng anh, sơn ca đậu trên một cành xà cừ chắc chắn cất tiếng hót vang. Dù các bạn học sinh đã nghỉ hè sau tiếng trống kết thúc năm học những ngôi trường vẫn rất vui tươi cùng thiên nhiên. Những loài vật đó tạo ra một âm thanh trong trẻo giúp tâm hồn ta thư thái, giải toả những căng thẳng, mệt nhọc của một năm học.

      Từ lúc nào đó, mặt trời đã lên hẳn, toả nắng chói chang xuống sân trường. Hôm đó là một buổi bình minh thật đẹp trên mái trường thân yêu.

     Dù mai sau có ra sao, gặp bất cứ chuyện gì buồn thì em vẫn luôn nhớ tới mái trường thân yêu, đó là ngôi nhà thứ 2 của tôi. Nơi đây chứa rất nhiều kỉ niệm của tôi trong tuổi học trò.Tôi hứa dù có đi đâu vẫn sẽ luôn nhớ tới nơi đây, nơi có những kí ức tươi đẹp của em.

  LƯU Ý: CÓ THỂ THÂY TÔI THÀNH EM

               BÀI MIK TỰ VIẾT NÊN CÓ SAI SÓT MONG MỌI NGƯỜI CHỈ BẢO.

tra google là cách tốt nhất

Theo mình thì tóc thường được so sánh với những thứ mềm mại,mượt mà như dòng nước suối trong vắt,dải lụa đen bồng bềnh,...

23 tháng 4 2021

Bạn ơi, ở đây mình không nói bạn sai nhưng mà trước khi bình luận bạn phải suy nghĩ trước đã. Người ta đã khổ rồi thì mới đi làm lao công, không có cô, chú lao công nào rảnh để đi chăm chút vẻ ngoài của mình như vậy. Cho nên mái tóc của cô lao công sẽ không thể mềm mại, mượt mà được. Mong bạn sẽ không gây thù án với mình, mình cảm ơn! ngaingung