K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 4 2016

Đề tài: Mùa hè sang

Nắng vàng rơi trước sân

Sương tan trên ngọn lá

Chim ca khúc hạ vàng

Ve hát khúc hè sang

 

Mơn man lòng rạo rực

Náo nức những ước mơ

Trang vở những ngày thơ

Khép lại ngăn bàn nhỏ

 

 

6 tháng 4 2016

đề tài: Mùa xuân

Mùa xuân về rồi nè

hoa đua nhau khoe sắc

chim đua nhau thi hót

trong một mùa đông lạnh

bỗng trở về mùa xuân

từ trong tia nắng chiếu

vòm cây và thực vật

thức dậy sau cơn ngủ

 

1 tháng 4 2016

bài í cũng được nhưng có bài nào dài hơn ko bạn

 Đây là bài của mk, bn tham khảo nhé:

 Quê hương của tôi ơi !

 Nhớ hôm nào trong mát

 Mây trắng chạy lang thang

 Giữa khung trời xanh ngát

 Nằm lăn trên bờ cát

 Thấy thu vàng bay qua

 Nắng nhìn vào kẽ lá

 Nghe chích chòe ca vang.

thanghoa

29 tháng 3 2016

Đây là bài của mk, bn tham khảo nhé :

 Mùa hè hoa phượng nở

 Đỏ rực các con đường

 Râm ran khắp phố phường

 Là tiếng ve đag hát

 Giữa khung trời xanh ngát

 Gió đùa với mây bay

 Nhớ mãi khoảnh khắc này

 Ôi ! Mùa hè sôi động.

+) Vần chân và vần liền: đườngphường ; hátngát ; bay này.

+) Nhịp 2/3.

7 tháng 3 2017

hay batngo

25 tháng 3 2016
Mình làm hơi đơn giản thôi

Suối róc rách ca hát

Thêm sắc mát cho rừng

Mùi hương quế thơm lừng

Về bản làng em hát.

 

Đường về bản bát ngát

Đầy núi và rừng cây

Thoáng nhìn thấy bóng mây

Hây hây má em đỏ.

 

Bước trên từng thảm cỏ

Lòng bỗng tựa lông tơ

Nhẹ như từng vần thơ

Lòng gợi nỗi nhung nhớ.

 

Đưa tay vuốt qua gió

Khuôn mặt hứng hương rừng

Bước từng bước nửa chừng

Bản làng hiện trước mắt

 

 

 

 

 

Tên: Thiên nhiên

Đất nước tôi hùng vĩ

Với ngọn núi nhô cao

Chân trời biến dần đi

Ôi, bình minh trên biển!

 

Làng chài, làng của biển

Đánh cá và bắt tôm

Dỏng tai nghe sóng biển

Rì rào với dân biển

 

Nếu bạn làm nông dân

Đây: cánh đồng lúa trổ

Ta hãy cùng thu hoạch

Nào: bí cùng lúa, ngô

 

Bạn-cô gái dân tộc?

Ở tận miền núi sâu

Có nghe tiếng chim hót

Hay suối hát mỗi ngày?

 

Hay ở vùng đồng bằng

Có tiếng cười tiếng vui

Khắp suốt miền quê hương

Một màu xanh bát ngát

 

Và bạn ơi xin nhớ

Tên của Tổ quốc tôi

Tổ quốc tôi xinh đẹp

Nhưng đơn giản: Việt Nam

(tự sáng tác, đừng ném đá, lủng màn hình)

28 tháng 3 2016

Sau đây là bài thơ của mình tự nghĩ ra ko hay thì đừng nói nhá:

Bình minh đã reo vang

Những tia nắng chói chang

Phá tan màn sương trắng

Ánh sáng càng long lanh

Bao quanh cả Trái Đất

Ánh nắng vàng khắp nơi.

-bài 2 nè:

Trường Sa về đêm tối

Bóng đèn điện sáng lòe

Con đường con mình tôi

Đôi mắt nhòe nhìn xuống

Chỉ có một mong muốn

Mọi người đều bình yên.

 

 

 

28 tháng 3 2016

Rồi một mai thức dậy

Gió se se ùa vào

Khóm cúc vàng gọi bướm

Chợt thấy lòng nao nao…



Mùa thu về rồi sao?

Búi cỏ gà xơ xác

Ao nước trong tận cùng

Lá vàng reo xào xạc…



Đám sen lặn mất đâu

Để chuồn chuồn tìm mãi

Ai đẩy trời lên cao

Mây bay về biển đấy…



Mùa thu vàng ươm bưởi

Mùa thu ngọt ổi vườn

Bước thu đi rất nhẹ

12 tháng 3 2016

Vừa hanh hao tháng chạp

Mới mưa phùn tê tê

Đã biêng biếc chân đê

Cỏ xanh bao giờ vậy?

 

Lối nào em xuống bãi

Mà không gặp bùn non

Tiếng chim cứ ríu ran

Làm rối thêm ngọn gió

 

Tôi thì không còn trẻ

Cánh bãi đang rộng rênh

Dòng sông không lặng lẽ

Hạt phù sa đậm dần

 

Còn tôi đang học văn

Cho bóng mình tan biến

Lòng tôi nào giấu giếm

Tiếng cười trong trẻo bay

 

Thoáng sương mờ giăng mây

Thời gian sang xuân đấy.

                 Bài này ko chép thật đó!

 

12 tháng 3 2016

Trong năgs sớm ban mai

Khăn quàng thắm trên vai

Tiếng chim hót trên cành 

Bạn ơi mau tới lớp

Ngôi trường mới xinh tươi

Rạng rỡ những nụ cười

Tiếng chim hót grên cành

Bạn ơi mau tới trường

Mình trích trong bài hát đó!

9 tháng 4 2016

mình làm để 5 nha:

Tôi và Trang là hai người bạn thân từ thưở mới bắt đầu tập đánh vần chữ o, chữ a. Cho đến tận bây giờ, khi mà hai chúng tôi đã là học sinh lớp sáu rồi thì tình bạn của hai đứa vẫn thắm hồng như ngày nào. Nhà tôi cách nhà Trang không xa vì vậy sáng nào hai đứa tôi cũng rủ nhau đi học.Con đường đến trường với hai chúng tôi quả là một thế giới diệu kì. Con đường ấy đẹp nhất là đoạn chạy dọc bờ sông với một hàng phượng vĩ đổ dài. Ngay trong lúc này đây, dưới ánh nắng vàng rực vào một sớm hè, trong âm thanh rộn ràng của tiếng ve, tôi thấy cảnh đẹp đến nao lòng. Hàng phượng trong nắng hè với tiếng ve rộn vang làm lòng tôi nao nức.

 

  Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Những chị mây trắng đang nhởn nhơ trôi trên nền trời xanh thẳm. Nắng, cái nắng của mùa hạ chói chang và rực rỡ. Nắng sưởi ấm tâm hồn tôi và như an ủi tôi về nỗi lo của ngày hè sắp đến.Con đường tôi đi học cũng đông đúc, nhộn nhịp vào mỗi sớm mai, cũng vui vẻ với những tiếng nói tíu tít cười của đám học sinh chúng tôi.Cũng đã từng năm năm trời đi trên con đường này hình ảnh của một hàng phượng cùng với tiếng ve vào những ngày hè ít nhiều cũng đọng lại trong tâm hồn tôi một cảm xúc vừa vui, vừa buồn.

 

  Hàng phượng vĩ mang một vẻ đẹp rất đỗi gần gũi với tôi. Từ xa nhìn lại trông hàng phượng vĩ như những mâm xôi gấc đỏ rực. Tôi không biết rằng hàng phượng vĩ đã bao nhiêu tuổi nở hoa chỉ thấy cành nhiều, lá sum xuê.Hàng phượng vĩ cây nào cây ấy cũng giống nhau. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ.Thân cây to, xù xì, hai ba đứa chúng tôi ôm cũng không xuể.Những cành cây chắc, khỏe xoè ra như những chiếc dù lớn. Lá phượng xanh um,mát rượi, ngon lành như lá me non. Hoa phượng màu đỏ thẫm. Sắc hoa trong nằng hè rất đẹp và hơi ngả sang  sắc cam. Nhà văn Xuân Diệu đã từng viết: “Phượng không phải là một đoá, là một cành mà là cả một vùng trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử trong xã hội thắm tươi.” Hoa phượng như phun trào lên không gian một ngọn lủa cháy rừng rực tưởng như không gì có thể rập tắt.Người ta đã quên mất đoá hoa, chỉ nghĩ đến hàng, đến cây, đến những tán lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm.Mùa hè hàng phượng gọi đến bao nhiêu là ve.Nào là ve sầu, ve đất…Tất cả chúng đang đợi chờ ngày hoa phượng nở. Rồi chỉ vài ngày nắng rực rỡ hoa phượng đã nở đỏ từng chùm, từng chùm.Đốm lửa nhỏ hôm nào nay đã cháy rực lên thành một ngọn đuốc.Trời càng nắng to phượng càng nở rực rỡ,mang lại cho con đường tôi đi học một màu sắc thần tiên.Hoa phượng và những chú ve sầu đã tạo nên cho bờ sông một bản nhạc say đắm lòng người.  Vào mỗi mùa hè,một ngày bốn lần, tôi và Trang đi trên con đường này cũng là bồn lần chúng tôi được nghe tiếng ve kêu râm ran trên khắp các cành cây phượng vĩ. Tiếng  ve kêu như mang đến cho tôi một cảm giác xao xuyến, bồi hồi khó tả. Nó là cảm giác vui vì tôi sắp được nghỉ hè, là cảm giác buồn thoáng qua về tình bạn và tình thầy trò. Tôi sẽ phải xa mái trường tôi mà hằng ngày tôi vẫn học tập hăng say sao? Và tôi sẽ không thường xuyên đi qua con đường này chăng? Tôi sẽ không được gặp bạn bè thầy cô trong ba tháng ư? Thời gian đó với tôi là quá dài! Và dường như khi trong đầu tôi miên man với nỗi nhớ, với nỗi buồn thì tiếng ve kia cũng có vui đâu bao giờ? Tiếng ve sầu như cũng lặng đi cùng tôi. Chắc hẳn rằng những chú ve cũng phần nào hiểu được tâm trạng của tôi, của một đứa học sinh sắp phải rời xa mái trường nơi nó đã gắn bó bao năm tháng qua.Hè đến nhanh rồi cũng ra đi thật nhanh chóng .Hoa phượng đã tàn, những chú ve mời ngày nào còn cất giọng ca muôn thưở thì nay đã lặn đâu mất rồi.  Phượng để lại những dấu hỏi chấm treo lủng lẳng trên khắp các cành cây. Dấu hỏi chấm ấy nói cho biết điều gì về tương lai của tôi, về tình bạn tốt đẹp giữa tôi và Trang  đây? Hàng phượng ấy có phải là hiện thân của tương lai tôi không? Tất cả chỉ là những dấu hỏi trong sự đợi chờ.

 

  Có lẽ rằng sau này cho dù tôi có trưởng thành một con người thành đạt hay người bình thường thì hình ảnh con đường hoa phượng mà  tôi đã đi học suốt những ngày thơ ấu cắp sách tới trường sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của tôi. Và bây giờ tôi cũng đã vững vàng để tin một điều: “Hoa phượng đã tàn rồi”.

NHỚ TICK CHO MÌNH ĐÓ NHA !! :))

10 tháng 4 2016

'' Tùng, tùng, tùng''. Giờ ra chơi đã đến. Sân trường từ vắng lặng bây giờ đã trở nên nhộn nhịp hẳn lên.

Tiếng trống trường đã vang lên ba tiếng. Mọi người ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Những bạn gái đang nhảy dây bên cây phượng. Đôi chân thoăn thoắt như những chú sóc tinh nghịch đang nhảy trên các cành cây hay giống như những vũ công nhảy chuyên nghiệp.Có một số bạn thì chơi đuổi bắt, chạy khắp sân trường, miệng thì la hét làm nhộn nhịp một góc sân trường hơn hẳn. Còn có mấy chị lớp 7, lớp 8 ra ghế đá ngồi trò chuyện cùng với nhau. Một vài người  lớp 9 thì không như các em lớp 6. Sau giờ học thì tranh thủ ra hóng mát cho đỡ căng thẳng.Mặc dù đã học cấp 2 rồi nhưng vẫn còn vài người có tính hiếu động thì chơi bắn bi ngoài bãi đất. Những hòn bi tròn tròn như quả bóng cứ như là đang thi chạy vậy. Còn có những người vào căn-tin để ăn sáng. Mặc dù căn-tin rất nhỏ nhưng luôn đầy ắp người mua. Người bán chính là vợ bác bảo vệ. Các thầy, cô cũng có lúc vào đây để uống trà, nói chuyện. Hết 7 phút đầu giờ, tất cả mọi người xếp hàng thật ngay ngắn từng hàng từng hàng một để tập thể dục. Từng người một tập rất nhẹ nhàng mà mạnh mẽ.

Tuy giờ ra chơi rất ngắn nhưng chúng em cũng đã rất thoải mái. Nhờ những buổi ra chơi ngắn ngủi này mà chúng em có thể chơi với nhau thân nhau hơn. Mọi người đều dành giờ ra chơi những điều hết sức thú vị. Thế là sau giờ ra chơi của mỗi ngày, chúng em lại xếp hàng vào chuẩn bị học tiết 3.

mình chỉ viết sơ sài thui, mong bạn thông cảm! nhớ tick mình nha leuleu

 

bít rùi !

nhưng đây là trang văn sử địa chứ ko phải là trang thơ nhonhung

6 tháng 3 2016

1 2 3 4 5 6 7

7 6 5 4 3 2 1

1 chữ,2chữ lại 3 chữ

4 chữ,5 chữ lại 6 chữ.

THƠ CỦA TỚ LÀ THẾ ĐẤY

20 tháng 3 2016

bạn cần nói về công lao của những người phụ nữ mà bạn định tả như là mẹ,bà,cô giáo

21 tháng 3 2016

Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn

21 tháng 3 2016

mình là đội tuyển văn giỏi của trường mà phải chép trên mạng àcái người tên Võ Đông Anh Tuấn chép trên mạng mình đọc rồi