K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 6 2023

Dàn ý cho bạn tự làm bài văn!

Mở đoạn:

Dẫn dắt, giới thiệu chủ đề về mùa thu.

Vd: có thể dẫn từ một dịp nào đó mà mình được thấy cảnh này, hoặc ở nhà,..

+ dẫn từ sự nhìn lại một bức tranh mùa thu vào buổi sáng,..v...v

Thân đoạn:

Khái quát đặc điểm nổi bật mà chỉ riêng mùa thu đến, cảnh vật mới có điều đó:

Vd: Mùa thu là mùa mà thời gian ban ngày ngắn lại và lạnh hơn.

+ Thời tiết khiến con người ta thoải mái, không khí thì thoáng đãng trong làng và bầu trời dường như cao, trong xanh hơn.

Cảm nghĩ bản thân, điều mà mình thích nhất ở mùa thu và cảnh mình thích:

+ Không nói thì có lẽ ai cũng biết rằng mùa thu đến cũng đồng nghĩa với các loài hoa: hoa sữa, hoa cúc họa mi, hoa dã quỳ,... đến. Những bông hoa ấy khiến cho em bồi hồi xao xuyến lạ thường.

+ Hoa mà em thích nhất là hoa sữa: nó có màu trắng pha kem, có nhiều cánh nhỏ mọc cụm lại với nhau trông tựa những quả cầu xinh xắn. Hoa sữa thơm nhưng không dìu dịu mà mạnh mẽ và hơi hắc. Mùi thơm quyến rũ, lan toả rộng khiến ai nghe thấy cũng thoải mái dễ chịu.

+ Nhất là vào buổi sáng: bầu trời thoáng đãng mát mẻ, cây cối hợp cùng với cảnh vật ở đây tạo nên một bức tranh đẹp đẽ  mà em chắc chắn rằng ai nhìn vào cũng thích.

+ Con vật vào mua thu: chim hót líu lo trong buổi sớm mai.

Nhận xét:

+ Cảnh vật mùa thu rất đẹp đẽ, thơ mộng và trữ tình.

+ Mùa thu là mùa có vẻ đẹp kỳ diệu, nổi bật của thiên nhiên.

Mở rộng:

+ Điều chúng ta cần làm bây giờ là làm cách nào để giữ gìn vẻ đẹp ấy. Bởi bức tranh ấy có thể sẽ bị mất vì sự phát triển của xã hội.

+ Và theo em, muốn giữ gìn vẻ đẹp này thì cần phải bảo vệ môi trường, thiên nhiên bằng những biện pháp thiết thực như: không xả rác bừa bãi, nhắc nhở người khác khi họ có hành vi không bảo vệ môi trường, tuyên truyền đến mọi người thông điệp bảo vệ rừng,..v..v (phần BPTT liệt kê)

Kết đoạn:

Tổng kết, khẳng định lại vẻ đẹp cảnh buổi sáng mùa thu và tình cảm của mình dành cho nó.

8 tháng 6 2023

Không cập nhật được nên mình trả lời thêm luôn một số ý TvT

- Trong mùa thu, những cơn gió mát lành thổi qua, mang theo hương thơm của hoa cúc và hoa hồng. Những ánh nắng vàng ấm áp của mùa thu làm cho ai cũng cảm thấy dễ chịu hơn, tạo ra một không gian yên bình và thư giãn.

- Mùa thu còn là thời điểm để chúng ta rèn luyện sức khỏe như tham gia các hoạt động ngoài trời: đi bộ, leo núi, hay đi dạo quanh công viên. 

- Khép lại, thu là thời điểm để ta cảm nhận được sự thay đổi của thiên nhiên và cuộc sống. Nó mang lại một cảm giác yên bình, thanh tịnh và đầy hy vọng. Hãy tận hưởng mùa thu và cảm nhận những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc sống!

21 tháng 3 2018

Em sinh ra không được may mắn như bạn bè cùng trang lứa. Vì sinh ra em, mẹ em đã ra đi trong sự dày vò của căn bệnh ung thư hiểm ác. Em chỉ thấy mẹ qua giấc mơ, lời bố kể và bức ảnh đen trắng được đặt trên bàn thờ.

Trong trái tim em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian, mặc dù chỉ qua tưởng tượng".

Bài văn tả mẹ đặc biệt này sau đó đã được chia sẻ trên mạng xã hội như một thông điệp về tình yêu thương gia đình, ruột thịt dành cho các bạn trẻ.

Bài văn tả mẹ khiến thầy giáo bật khóc ngay từ dòng đầu tiên - ảnh 1

Bài văn tả mẹ chưa hết một trang giấy của học sinh khiến thầy giáo bật khóc ngay khi đọc dòng đầu tiên. (Ảnh chụp màn hình)

Tương tự như bài văn tả mẹ phía trên, bài văn của một học sinh lớp 8 có tên Kiều Vân cũng từng khiến giáo viên phải cho điểm tối đa và kèm theo lời phê đầy thổn thức: "Bài viết quá xúc động, cảm ơn con". Đề bài đưa ra là: "Hãy tả về một người thân trong gia đình" và em Kiều Vân đã viết về chính người mẹ ruột của mình. Hoàn cảnh của em khá đặc biệt khi em mất bố từ nhỏ và mẹ bỏ rơi em lúc 9 tuổi.

Trái với suy nghĩ của số đông, dù bị mẹ bỏ rơi nhưng Vân chưa bao giờ trách mẹ một câu. Vân biết mẹ có nỗi khổ riêng, vì căn bệnh hiểm nghèo mẹ không muốn trở thành vật cản trong cuộc sống của con gái nên đã lựa chọn cách ra đi.

Nội dung bài văn tả mẹ đạt điểm 10:

"Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Như hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi. Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. 

Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. 

Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều "Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. 

Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy". Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? 

Bài văn tả mẹ khiến thầy giáo bật khóc ngay từ dòng đầu tiên - ảnh 2Bài văn tả mẹ đạt điểm 10 của nữ sinh Kiểu Vân. (Ảnh chụp màn hình).

Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định cn sẽ làm theo những gì mẹ dạy. Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. 

Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt "Mẹ không sao đâu con.
 
Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi. 

Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi.  Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. 

Và điều tôi muốn nói với mẹ là "Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn". Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!".

21 tháng 3 2018

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ bốn mươi tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn thân thiết của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.

Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

Sorry mik sopy mạng

Ò...ó...o...o... 1 tiếng, 2 tiếng rồi cả một vùng quê mênh mông vang dội tiếng gà gáy sớm. Em cũng giật mình choàng tỉnh dậy theo tiếng gà. Mở cửa bước ra sân, em chợt nhận ra cảnh buổi sáng trên cánh đồng quê mình thật đẹp.

Trời đã sáng rõ, bầu trời nhuộm một màu xanh ngọc bích, cao vời vợi và trong sáng như một viên ngọc quý. Vài áng mây trắng nhè nhẹ trôi thanh thản và ung dung như chẳng có gì có thể khiến chúng bận tâm tới. Mặt trời ló rạng sau lũy tre ngà đầu làng, ban phát xuống trần gian những tia nắng đầu tiên vừa vàng óng vừa ấm áp lạ thường. Cơn gió nồm nam mát rượi vờn trên mái tóc em khiến em cảm thấy vừa man mát lại nhồn nhột, ngứa ngứa. Gió thổi khiến cánh đồng lúa như trở mình thức giấc, gợn lên những làn sóng lăn tăn. Cả cánh đồng lúa rộng mênh mông chín vàng lại càng tươi rói dưới màu nắng ban mai. Nắng hắt lên từng bông lúa vàng tươi, từng hạt thóc vàng óng, từng lá lúa vàng ruộm. Cả làng quê như chìm trong muôn sắc vàng rực rỡ. Em bỗng dưng thấy nghi ngờ. Là mặt trời đã nhuộm sắc nắng vàng ươm cho không gian hay chính cánh đồng đã hắt lên cuộc sống buổi sớm nơi làng quê này một màu vàng đầy sức sống. Có lẽ đối với những người dân nơi đây thù cánh đồng quê màu mỡ hứa hẹn một vụ mùa bội thu này chính là mặt trời trong tim họ, bởi đó là tinh hoa của đất trời, là nguồn sống nuôi dưỡng cuộc đời họ đã mấy đời trôi qua.

Thay cho cảnh tĩnh lặng của ban đêm, nơi đây bắt đầu tấp nập nhịp sống con người. Từ phía xa vọng lại đã nghe thấy tiếng cười nói của các cô các bác ra đồng gặt lúa. Nụ cười trên môi họ tươi rói, gương mặt sáng bừng lên vì một mùa thu hoạch nữa lại bội thu, một mùa no ấm lại tiếp tục. Lúa như loại vàng ròng mang lại cuộc sống hạnh phúc. Bên nhà hàng xóm, tiếng đứa trẻ con níu áo mẹ đòi đi theo, tiếng nỉ non hòa lẫn với tiếng nói cười, tiếng trò chuyện làm không gian huyên náo, nhộn nhịp lại vô cùng yên bình, an ổn.

Màu vàng của bình minh trên cánh đồng là màu của quê hương, màu của vùng đất hứa. Rời xa quê hương, ngày trở lại có lẽ chỉ cần thấy màu vàng tươi sáng ấy cũng đủ hạnh phúc, cũng đủ yên lòng.

20 tháng 7 2021

Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật.

Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy màu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

21 tháng 3 2018

Tham khảo bài của mình nhé:

Bài làm

Đầu năm học mới em được mẹ mua cho  đồ dùng học tập, sách vở để bắt đầu một năm học mới vui vẻ.Và trong số đó em thích nhất là chiếc thước kẻ.

Cây thước dài gần hai gang tay của em, còn bề rộng khoảng ba phân, thước được làm bằng nhựa trắng trong rất cứng cáp. Nổi bật trên cây thước là dòng chữ ghi hiệu thước: Kim Nguyên màu xanh càng làm tăng thêm vẻ đẹp cho cây thước. Thước còn được chia từng xen – ti -mét rất chính xác giúp em đo độ dài dễ dàng. Có thước tiện lợi biết bao! Cùng với cây bút chì thân quen thước giúp em gạch hàng ngay ngắn, vẽ mĩ thuật, đóng khung,…Nhờ có thước nên các bài làm, bài tập của em trông rất ngay hàng thẳng lối và thường được cô giáo khen. Vì thế mỗi khi sử dụng xong em đều cẩn thận cất thước vào trong cặp ở ngăn đựng dụng cụ học tập và em không bao giờ vẽ bậy, bôi bẩn hay làm thước bị trầy xước. Thỉnh thoảng nhìn lại thước vẫn mới như ngày nào em cảm thấy tự hào vì tính cẩn thận của mình.

Em rất thích cây thước này , hằng ngày thước cùng em đến lớp nghe cô giáo giảng bài, cùng em học tập. Em tự nhủ sẽ giữ gìn thước cẩn thận để có thể dùng vào năm học sau.

nhé

21 tháng 7 2020

Mùa thu đã tới, mọi thứ xung quanh tôi thay đổi lạ thường. Ngoài đường, các hàng cây thay nhau rụng lá, những cái lá cũng các màu sắc rất khác nhau, lá thì vàng ối ,lá thì vàng xuộm còn là bàng thì đỏ chói. Cơn gió của mùa thu cũng rất khác, nó se lạnh và lướt thướt. Bầu trời thì cao vút càm giác buồn trộn lẫn với vui . Rồi đêm rằm tới , mặt trăng tròng và tỏa ra một ánh sáng dịu nhẹ mát mẻ, lũ trẻ chúng tôi cầm những chiếc lồng đèn khác nhau chạy xung quanh khu phố.Và cả những cảm giác tựu trường gặp lại bạn bè sao lại vui biết mấy .Mùa thu trôi qua ,tôi lại đợi chờ mùa đông đến để ấp ủ những mầm non, để rồi khi nàng xuân tới thì những mầm cây ấy lại đâm chồi nảy lộc. 

              Mùa thu năm nay có lẽ lại đặc biệt so với những mùa thu năm khác.

              Trước buổi bế giảng, lòng em cứ bao lòng hồi hộp lắm. Nhưng khi hè đã sắp chia tay đi thì lại là lúc phải thi những môn quan trọng cho cuối năm. Ôi, sao mà buồn thay! Cứ trễ mấy ngày hè thì lại là những ngày thi tra tấn dã man, chứ hi vọng lại bị tan đi chứ không như là mơ. Còn hoa phượng thì lại tàn, chỉ tàn một cách vô vị mà thôi. Chỉ đến khi bế giảng xong thì em lại mong cho gặp bạn bè kể về nỗi buồn ấy. Nhưng khi có ca bệnh mới ở Đà Nẵng xuất hiện thì lại là một ngày dã man khác. Ôi, sao thật nhớ nhung! Nếu dịch mà cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không bao giờ gặp cô, gặp thầy, gặp bạn bè xưa. Thu này sẽ không còn ngày Tết trung Thu rộn rã, vui vui nữa. Thu này sẽ lại là một mùa thu buồn bã, không còn được gặp ai, không còn được thăm ai nữa. Còn xã hội 4G thì sẽ cứ phát triển, chỉ như thế thôi....

              Một buổi chiều, em cùng mẹ em đi chợ mua đồ. Mua xong thì mẹ em có qua nhà ai đó thăm. Trong lúc mẹ nói chuyện, em có lúc ngắm cây phượng. Thấy hoa phượng càng tàn đi, em càng thấy mùa thu năm nay quý bao nhiêu. Còn mùa hè thì càng nhớ, càng nhớ lại thấy buồn. Do đó mà chiều hôm đó, em về nhà lại viết ra những câu thơ nhìn thấy buồn buồn:

                          " Phượng ơi phượng đi bao phương

                      Đến giờ hôm nay mùa phượng đã tàn

                             Thay vào là lá vàng vàng

                      Nhìn vào cây phượng, ngập tràn câu buồn:

                           ' Mất hè - tuổi thơ rộn rã

                      Tại vì COVID, thế là mất hè! ' "

19 tháng 9 2021

K2hjfo4nr(gkhông L6judqte là MTR bkhông và tymttwt đã được gu rủ em có rồi mà còn có rất là hình rất là gì không biết bài tập 🏋️‍♀️ là một ☝️ của anh 🇬🇧 T là một loài thực cvật T là một loài bướm đêm trong bài viết ✍️ của anh là gì của anh chị em có thể làm được 👍🏻 của 

19 tháng 9 2021

Bạn tham khảo ạ:

Hè vừa rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi. Ở quê, em được cùng đám trẻ trong làng dẫn đi ngắm rất nhiều cảnh đẹp. Trong số tất cả, em thích nhất là cánh đồng rộng lớn trong buổi sớm mai. Khung cảnh ấy đã in đậm vào trong tâm trí em. Mỗi lần nhắc tới lại giống như một thước phim chậm rãi chiếu lên.

Cánh đồng vào buổi sáng sớm rất đẹp. Nó rộng mênh mông, từ xa nhìn lại cánh đồng buổi sớm chẳng khác gì một tấm thảm nhung khổng lồ mà ai đó bỏ quên. Từng cơn gió mùa thu nhẹ nhàng thổi làm sóng lúa nhấp nhô như những cô bé, cậu bé tinh nghịch đang dắt tay nhau chơi trò trốn tìm. Đứng từ rất xa em vẫn thấy màu xanh của những lũy tre bao quanh cánh đồng cùng với màu vàng sậm của lúa. Không gian lúc này thật thoáng đãng và mát mẻ, em hít sâu một hơi vào lồng ngực. Thoang thoảng bên chóp mũi là hương thơm của lúa chín, cái mùi nồng nồng ngái ngái mà đậm vị thôn quê ấy có thể hấp dẫn khứu giác của bất kì ai vô tình đi lạc vào nơi đây. Bầu trời lúc này còn chưa sáng hẳn, cảnh vật im lìm chìm trong giấc ngủ say. Cánh đồng như toát lên một vẻ đẹp rộng lớn nhưng cũng mang đôi chút cô đơn. Thỉnh thoảng trong không gian vắng lặng ấy mới vang lên tiếng kêu của một vài chú chim ăn đêm đang cố gắng kiếm thêm chút mồi.

Những tia nắng đầu tiên dần xuất hiện trên cánh đồng rộng lớn, đánh thức những bông lúa còn đang ngủ say bừng tỉnh giấc đón chào một ngày mới bắt đầu. Màn sương mỏng bao quanh cánh đồng nhanh chóng bị những tia sáng của vầng thái dương thiêu đốt không còn một dấu vết. Trên trời, những đám mây trắng nhuộm sắc hồng lững lờ trôi, ông mặt trời lại lười biếng tiếp tục cuộn tròn trong chiếc chăn mây to sụ chỉ nhô ra mỗi cái đầu tròn vo của mình. Những bông lúa lúc này mang một màu vành tươi lấp lánh, bông lúa nặng trĩu uốn cong thành hình móc câu gục đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa bây giờ đã vào vụ, hương thơm của bông lúa theo cơn gió nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian rộng lớn. Em nhanh chân bước xuống vệ cỏ hai bên bờ, những ngọn cỏ còn ướt sương đêm được ánh mặt trời chiếu vào lấp lánh và long lanh như những viên pha lê đắt giá. Những tia nắng lúc này trở nên rục rỡ và ấm áp hơn nhiều so với lúc ban đầu. Em thấy thấp thoáng trên cánh đồng những bóng áo nâu nón trắng của các bác nông dân ra thăm lúa. Họ cúi xuống, dùng tay cẩn thận nâng bông lúa lên, nụ cười ánh lên nơi đáy mắt, em thầm nghĩ: “Vụ mùa năm nay bội thu rồi”. Từ hai bên bờ ruộng, một vài chú chim ăn đêm bay vút lên bầu trời cao và mất hút trong không gian tràn ngập ánh nắng ấy. Bên cạnh cánh đồng là con đường làng quen thuộc, trên đường người dân tấp nập đi lại, các bạn học sinh trong bộ đồng phục gọn gàng vừa đi vừa cười đùa vui vẻ. Cảnh vật quê em bây giờ thật hết sức trù phú và thanh bình.

Em rất thích ngắm nhìn cảnh đồng quê vào buổi sáng sớm. Những hình ảnh về cánh đồng cùng làng quê sẽ là hình ảnh in đậm trong tâm trí em dù thời gian có trôi qua đi chăng nữa.


Cre: mạng;))
 

6 tháng 4 2018

Quê em là một làng cổ bên sông Đuống, thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Mùa xuân đến, khung cảnh quê em như được vẽ bởi bàn tay của một họa sĩ tài ba.

Sau rằm tháng riêng tuy Tết đã hết nhưng không khí Tết cùng sức sống của mùa xuân vẫn rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi, những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước gió xuân hây hẩy. Trời rét ngọt. Xóm thơm nức mùi hoa bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại, thấm đẫm trong từng câu quan họ, từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước sân đình khắp làng.

Ngoài đồng, lúa chiêm đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng đến chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoáng bóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.

Xa xa, dòng sông Đuống nước trong veo, êm đềm chảy qua những ruộng mía, nương dâu trải dài tít tắp. Mấy chiếc thuyền câu dập dềnh trên sóng. Từ trong mui, khói lan tỏa ra, la đà vấn vít trong sương chiều bảng lảng. Cảnh đẹp như trong một giấc mơ.

Mùa xuân là mùa của lễ hội, mùa quan họ giao duyên. Con người vùng Kinh Bắc quê em nổi tiếng là khéo tay, hát hay, làm giỏi; xứng danh Trai Cầu Vòng Yên Thế, Gái Nội Duệ Cầu Lim. Các liền anh, liền chị say mê hát những làn điệu dân ca ngọt ngào, tình tứ, làm say đắm lòng người. Liền anh mặc áo the, quần trắng, đầu đội khăn xếp, tay cầm ô đen. Liền chị mặc áo tứ thân mớ bảy, mớ ba, đầu chít khăn mỏ quạ, nón quan thao che nghiêng gương mặt ửng hồng. Tiếng hát theo gió lan xa. Du khách dự hội Lim mải mê nghe hát, quên cả đường về.

Đêm đêm, tiếng trống chèo thì thùng rộn rã. Sân đình sáng rực và đông nghịt người xem. Những tích chèo cổ như Thị Màu lên chùa, Xúy Vân giả dại, Trương Viên... do các diễn viên nghiệp dư trong đội văn nghệ của xã biểu diễn được bà con vỗ tay khen ngợi.

Mùa xuân đến, đất nước như trẻ lại, tràn đầy sức sống và lòng người cũng rạo rực, phơi phới cùng xuân. Đất nước đổi mới nhanh chóng từng ngày và quê hương em cũng đang thay da đổi thịt, nhưng vẻ đẹp thanh bình vốn có từ ngàn đời chắc chắn sẽ mãi mãi vẹn nguyên trong tâm hồn của những người con sinh ra và lớn lên trong mảnh đất này.

ko chép mang thi làm bằng niềm tin à

4 tháng 6 2021

Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “ Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của em – người mẹ luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, nước da mẹ không còn được trắng trẻo nữa mà đã ngăm ngăm đen vì vất vả chăm sóc chúng em. Mẹ có mái tóc đen dài đến ngang lưng và luôn luôn được búi gọn gàng ở đằng sau. Nổi bật nhất chính là đôi mắt long lanh mà ẩn sâu trong đó là tinh yêu bao la như biển rộng sông dài của mẹ.Hàm răng đều, trắng bóng và luôn nở nụ cười mỗi khi có điều gì làm mẹ vui. Mẹ em không cao lắm, hơi gầy, dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ lúc nào cũng tất bật với công việc nào là đi chợ, việc nhà, đi làm…nhưng mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Mặc dù bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian cho các con. Mẹ dạy em học, dạy làm những công việc nhà, mẹ chỉ bảo tận tình ngay từ những công việc nhỏ nhất, mẹ bảo phải học tính cẩn thận ngay từ những công việc nhỏ trở đi thì về sau những việc lớn hơn mới có thể làm tốt được. Em luôn nhớ lời dặn của mẹ và cố gắng làm thật tốt.
Em nhớ mãi ngày em mới vào lớp Một mẹ đưa em đến trường, trước hôm đó mẹ đã đưa em đi thăm trường, đêm ngủ mẹ động viên khích lệ để không bị bỡ ngỡ những ngày đầu đi học. Rồi khi biết em viết chữ bằng tay trái, mẹ kiên trì từng ngày luyện viết tay phải cho em. Mẹ cầm tay em nắn nót từng chữ, uốn nắn từng nét để bây giờ em có thể đi thi vở sạch chữ đẹp của trường và đạt giải, tất cả là nhờ mẹ.
Em nhớ một lần em vẫn còn nhỏ, hôm đó các lớp học được về sớm. Em đứng đợi mẹ ở cổng trường thì có một bạn gần nhà rủ em đi bộ về vì trường cách nhà cũng không xa lắm. Như thường lệ, đúng giờ tan học mẹ đến đón thì thấy các lớp đã về hết. Mẹ vội vàng hỏi bác bảo vệ có thấy đứa trẻ nào đợi ở cổng trường không nhưng bác bảo vệ bảo không có. Mẹ hốt hoảng đi tìm em, gọi điện cho bố xem bố có đi đón em không nhưng bố vẫn đang làm mà. Khỏi phải nói, mẹ lo lắng đến như thế nào. Mẹ đi tìm khắp các con đường, chỗ mà mẹ hay đưa em đi chơi nhưng đều không thấy. Chỉ đến lúc bố đi làm về thấy em ở nhà rồi gọi điện cho mẹ. Mẹ về nhà trong tình trạng mệt mỏi. Lúc này em vẫn chưa biết mình đã gây ra truyện gì nên vẫn ngồi im. Rồi mẹ đánh em, đây là lần đầu tiên mẹ đánh em, em khóc và mẹ cũng khóc.
Em còn nhỏ quá nên chưa biết gì chỉ trách mẹ sao lại đánh mình. Sau này lớn hơn một chút mới biết mẹ đánh em chỉ vì mẹ quá lo lắng cho em, đánh em vì em đã không nghe lời của mẹ. Đến tận bây giờ em vẫn không thể quên được lần bị mẹ đánh ấy. Mẹ à! Con xin lỗi nhé. Lúc đó con chưa hiểu để nói xin lỗi mẹ.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Mẹ sẽ luôn là hậu phương vững chắc để em có động lực vượt qua mọi khó khăn,gian khổ trong cuộc sống này

Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gủi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

19 tháng 10 2017

google nhìu lắm đấy bn ạ !

19 tháng 10 2017

vao youtube viet tren kiem go van tieu hoc tim la thay

Số nguyên tố 3311,67

Số hợp số : các số còn lại

1 tháng 9 2017

Số nguyên tố : 3311;67

hợp số : 312, 213, 437, 417