K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 năm về trước, chưa một lần trò chuyện, chưa một lần mỉm cười với nhau. Dù ánh mắt đã có đôi lần chạm, tiếng cười đã có đôi lần văng vẳng vào tai của những kẻ giả vờ vô tình.

7 năm sau, tôi gặp lại người. Gặp lại theo cái nghĩa là của sự chuyện trò qua lại vu vơ trên mạng, qua những câu chuyện đời thường người kể tôi nghe. Cái gặp của hai kẻ tha hương, vẫn đang chứa đầy hoài bão, khát vọng của tuổi trẻ, vẫn chưa biết nơi đâu là bờ bến dừng chân.

Tôi như một cơn gió rong chơi, thích được cảm giác phiêu bồng nay đây mai đó (Ảnh minh họa)

Người là chàng trai biên thùy nơi bạt ngàn nắng gió. Còn tôi vẫn là cô gái bướng bỉnh ôm hoài bão về một ngày không xa sẽ đặt chân qua bên kia bán cầu, thỏa mãn ước mơ được chu du, được khám phá.

Tôi như một cơn gió rong chơi, thích được cảm giác phiêu bồng nay đây mai đó. Nhưng cơn gió vô tình bị níu giữ bởi một người không đâu. Một người không đâu, là người đó, có biết không người.

Tôi thương người, không bởi những vật chất hào nhoáng xa hoa mà con người ta vốn đặt cho những thước đo về tình yêu, cho cuộc sống. Tôi thương người bởi được nghe cái giọng ngái ngủ như mèo con trong điện thoại mỗi khi tôi gọi người thức dậy, tôi thương người bởi những câu nói ân cần giản dị người dành cho tôi mỗi ngày.

Con bé ngốc nghếch là tôi chưa tình nghĩ mình sẽ rung động trước những điều bình dị như vậy. Có phải tại cuộc sống quá đỗi bộn bề để tôi tìm thấy nơi người một sự bình yên.

Có phải cuộc sống quá đỗi phức tạp để tôi tìm thấy nơi người những điều dung dị nhất. Đã bao lần tôi hình dung một cuộc sống màu hồng bên cạnh người, nơi tôi có thể trở về là tôi, như một người vợ đảm đang ngoan hiền. Đã bao lần tôi mơ được nằm bên cạnh người, được lặng nghe hơi thở trầm ấm của người.

Nhưng có lẽ chẳng được đâu phải không người. Có lẽ cơn gió sẽ chỉ dừng chân chút thôi để cảm nhận được tiếng lòng thổn thức, đủ để hiểu được một khoảng lặng trong cuộc đời mà nó không dễ gì có được. Hay phải chăng tại tình yêu của người giành cho tôi không đủ lớn, để níu giữ tôi lại trong cuộc đời của người?

Người bước vào cuộc đời tôi lặng lẽ âm thầm, và rồi người cũng sẽ ra đi lặng lẽ âm thầm như vậy. Người nói thương tôi, nhưng trong cuộc sống này có bao nhiêu điều người ta muốn mà không làm được. Có bao nhiêu thứ mà người ta cần phải chôn chặt trong đáy lòng. Tôi mặc kệ. Mặc kệ cho người nghĩ gì. Nhưng tôi cứ yêu người đấy, yêu người đấy thôi.

Cho dù sau này người có bảo rằng tình cảm đó là ngộ nhận, tôi vẫn muốn được nói tiếng yêu người. Tôi tự cho mình cái quyền ấy. Quyền yêu và khao khát được yêu.

Tôi mặc kệ những rào cản, tôi mặc kệ xa cách về địa lý, tôi mặc kệ giọt nước mắt vẫn lăn dài trên hàng mi ướt đẫm mỗi đêm tôi nhớ người. Tôi yêu người, yêu một điều gì đó gần gũi mà quá xa xôi.

Ngoài trời mưa lạnh lắm người ạ, tôi đưa tay với, đưa tay với mãi mà sao không chạm được tới người. Trong tiếng mưa tôi nghe thấy tiếng người rất khẽ, rất khẽ để dẫn tôi đi trong niềm xúc cảm miên man, trong một thế giới không thực mà tôi tự vẽ ra cho mình. Nhưng xin người, dù một lần thôi, hãy để tôi sống miên man trong cái thế giới ấy.

Bởi chỉ có chìm đắm trong thế giới của người, tôi mới tìm thấy được niềm hạnh phúc thực sự. Bởi chỉ trong cái thế giới ấy, tôi mới có thể trở thành một người đàn bà đúng nghĩa.

Hãy cứ để tôi nhớ, hãy cứ để tôi yêu, người nhé. Đừng phá tan đi những ảo vọng, những xúc cảm vô biên mà tôi nâng niu tặng người. Trong tiếng mưa lặng thầm, hãy để tôi biết, ở nơi đâu tôi có thể thấy người…

7
11 tháng 1 2018

Tự dưng thấy cảm động quá...

"Hãy cứ để tôi nhớ, hãy cứ để tôi yêu, người nhé. Đừng phá tan đi những ảo vọng, những xúc cảm vô biên mà tôi nâng niu tặng người. Trong tiếng mưa lặng thầm, hãy để tôi biết, ở nơi đâu tôi có thể thấy người…"

Hu hu...khocroi

11 tháng 1 2018

cậu là con gái à

14 tháng 4 2022

?

14 tháng 4 2022

.___.

ok. Cho mi nghĩ gì về tau cx đc Tau ko quan tâm gianroi

5 tháng 1 2018

Hayyeu

1. Đừng biến trái tim bạn thành một con đường, để ai cũng có thể đi qua Mà hãy biến nó thành một bầu trời, nơi mà tất cả mọi người đều mơ ước tới. 2. Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là Hạnh Phúc Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là Sai Lầm Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là Viễn Vông Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là...
Đọc tiếp

1. Đừng biến trái tim bạn thành một con đường, để ai cũng có thể đi qua

Mà hãy biến nó thành một bầu trời, nơi mà tất cả mọi người đều mơ ước tới.

2. Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là Hạnh Phúc

Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là Sai Lầm

Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là Viễn Vông

Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là Tiếc Nuối.

3. Hạnh phúc lớn nhất trong đời người con gái

Không phải là được lấy được người chồng giàu có

Càng không phải tìm được một người con trai mình yêu

Mà là tim được một người con trai yêu mình sâu sắc…

Và sẵn sàng cùng mình chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn

Cùng nhau tạo nên một gia đình hạnh phúc viên mãn.

Tổng hợp 28 stt ý nghĩa nhất về tình yêu đôi lứa
4. Mối tình đầu luôn đẹp hoàn mỹ

Cho đến khi một trong hai người tìm thấy………………………………… MỐI TÌNH THỨ HAI.

5. Thà rằng cô đơn vì không yêu ai cả…còn hơn yêu ai đó mà vẫn cô đơn.

6. Trên đời này thật ra không có người vô tâm, chỉ là tâm của họ KHÔNG HƯỚNG VỀ BẠN MÀ THÔI.

7. Có những chuyện không phải cứ cố gắng là được

Chẳng hạn như yêu thương một người và mong rằng nơi trái tim họ cũng có một chố thật ấm áp dành cho mình.

8. Gặp nhau là một chuyện.

Yêu nhau, lại là chuyện khác.

CÂU CHUYỆN CỦA ĐỊNH MỆNH

Yêu là một chuyện.

Đến được với nhau lại là chuyện khác.

CÂU CHUYỆN CỦA SỐ PHẬN.

Tổng hợp 28 stt ý nghĩa nhất về tình yêu đôi lứa
9. Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh.

Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác…

10. Hạnh phúc của người phụ nữ, không phải là được nhiều người đàn ông yêu. mà là được một người đàn ông yêu mình. DUY NHẤT VÀ CHỈ MỘT.

11. Nếu bạn thích một người, hãy can đảm nói ra.

Còn nếu không hãy can đảm nhìn người đó yêu một người khác.

12. Có một số người mãi mãi khắc ghi trong ký ức, cho dù đã quên mất giọng nói, nụ cười, khuôn mặt ấy, nhưng mỗi khi nhớ về người đó, CẢM XÚC KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI.

13. Thành thực mà nói thì CHẲNG CÓ AI SỢ YÊU.

Người ta chỉ sợ phải lòng, nhớ nhung, chờ đợi, ghen tuông, hờn giận và chia ly mà thôi.

14. Nếu bạn không chấp nhận quá khứ của một người

Thì đừng cố yêu người đó

Là con người, ai mà không có quá khứ!

Nếu bạn không chấp nhận tính xấu của một người

Cũng đừng cố yêu người đó

Là còn người, chả ai hoàn hảo!!

Tổng hợp 28 stt ý nghĩa nhất về tình yêu đôi lứa
15. Hạnh phúc vốn ở ngay trước mắt…

Nhưng người ta tự đặt nó ra xa.

Hạnh phúc vốn dĩ chẳng xa hoa…

Nhưng người ta tự biến nhó thành xa xỉ.

Hạnh phúc đơn giản khi ta nghĩ…

Chỉ cần yêu và kiên nhẫn đợi chờ..!

16. Tình yêu không phải là tìm thấy một ai đó hoàn hảo,

Mà là học cách để nhìn thấy những điều tuyệt vời từ một người không hoàn hảo.

17. Nếu yêu, là phải yêu ngay từ lần gặp đầu tiên.

Nếu qua nhiều thời gian tán tỉnh đẩy đưa có rồi tình cảm, tôi nghĩ đấy gọi là siêu lòng.

Khi mới gặp, hoàn toàn chưa biết điều gì về người kia mà đã cảm thấy găn bó với mình.

Tôi nghĩ đấy là nhân duyên không phải ai cũng có cơ hội tìm thấy.

18. Tình yêu không phải là cái để phô diễn, nó cần sự vị tha và hi sinh

Chuyện “sống vì nhau” khó hơn rất nhiều so với chuyện cứ nằng nặc đòi “chết vì nhau”.

19. Em chưa bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi

Nhưng em tin là của nhau thì nhất định sẽ quay về.

20. Con người có thể đến với nhau bằng nhiều cách…Đó là cái duyên

Nhưng để đi được đến cuối cùng thì đúng là cần phải có phận.

Duyên trời đã định như thế nào thì cứ vậy mà theo thôi.

21. Đến một lúc nào đó, bạn chợt nhận ra rằng:

Có những người chỉ có thể ở trong tim bạn chứ không thể cùng bạn đi đến hết cuộc đời.

Tổng hợp 28 stt ý nghĩa nhất về tình yêu đôi lứa
22. Tình yêu giống như ly cà phê, ban đầu rất đắng…

Nhưng khi vị đắng qua đi rồi, vị ngọt sẽ thấm xuống.

Thế nên người nào chịu được đắng, rồi sẽ được hưởng vị ngọt.

Còn những người cứ suốt đời không chịu uống vị đắng

Nhìn thấy nó đã lắc đầu lè lưỡi thì làm sao tận hưởng được vị ngọt bên trong.

23. Bạn sẽ không thể tìm được đúng người

Nếu như cứ cố chấp ở cạnh người luôn khiến bạn không vui.

24. Có những sự chia tay không phải vì hết yêu,

Mà đơn giản chỉ là không bên nhau được nữa.

25. Phụ nữ là tấm gương phản chiếu hình ảnh của người đàn ông họ yêu.

26. Từ bỏ chính là một bắt đầu mới từ một kết thúc buồn.

27. Đừng vì cô đơn mà yêu sai một người.

Cũng đừng vì yêu sai một người mà chịu cả đời cô đơn.

28. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản

là chọn đúng người để trao yêu thương, tin tưởng …

…và cùng nhau đi hết chặng đường dài.

Tình yêu không phải là tìm thấy một ai đó hoàn hảo, mà là học cách để nhìn thấy những điều tuyệt vời từ một người không hoàn hảo.

29. Tình yêu không phải là tìm thấy một ai đó hoàn hảo, mà là học cách để nhìn thấy những điều tuyệt vời từ một người không hoàn hảo.

11

chiều mai chắc tau với đức sửu là con trai nên có chi mặc ít áo thui

( chỉ nói vậy thui hiểu ko tùy)

Anh và cô là bạn thân. Hai người học cùng nhau suốt ba năm cấp III. Họ ngồi chung bàn, nhưng cách nhau một người, thường làm đề thi giống nhau, thường có những bài tập giống nhau . - Này, cậu làm xong bài tập Anh văn chưa ? - Xong rồi, lại mượn hả, về nhà làm gì mà chưa làm bài tập thế ? - Hôm qua mải xem bóng đá nên quên, cho mượn tí đi mà. Cứ như thế, họ trở thành bạn thân lúc nào không hay. Và cũng không...
Đọc tiếp

Anh và cô là bạn thân. Hai người học cùng nhau suốt ba năm cấp III. Họ ngồi chung bàn, nhưng cách nhau một người, thường làm đề thi giống nhau, thường có những bài tập giống nhau .

- Này, cậu làm xong bài tập Anh văn chưa ?

- Xong rồi, lại mượn hả, về nhà làm gì mà chưa làm bài tập thế ?

- Hôm qua mải xem bóng đá nên quên, cho mượn tí đi mà.

Cứ như thế, họ trở thành bạn thân lúc nào không hay. Và cũng không thể nhớ được cô thích anh từ lúc nào nữa, có lẽ là từ năm học lớp 10 cô bé ấy đã thầm thích người bạn trai cùng bàn.Nhưng suốt 3 năm đó anh không hề biết cô bạn ngồi cùng bàn lại thích mình, vì cô nhút nhát, và cô thấy mình không đủ xinh đẹp để xứng với anh. Anh vẫn cứ hồn nhiên trò chuyện, hồn nhiên kể với người bạn gái cùng bàn về người anh thích.- Cậu biết không, cô ấy là…Minh đấy. Cô ấy thật xinh đúng không nào?Khi nhìn cô ấy lúc nào mình cũng thấy vui, nụ cười của cô ấy như mang cả thế giới đến vậy.Thật bất ngờ đó là người bạn thân của cô. Một cô gái xinh đẹp, tự tin và giỏi giang, cô ấy hoàn toàn trái ngược với cô, cô không xinh đẹp, cô rất trầm tư và cô không tự tin vào mình.

Cô đã khóc. Nhưng một ngày cô quyết định không khóc nữa. Họ là bạn của mình, và có lẽ suốt cả đời mình cũng không sánh được với cô ấy…Và cô quyết định giữ lại tình cảm thật sâu trong trái tim của mình, cô sẽ vun vén cho họ.

Anh rất thích nói về cô ấy, với anh cô ấy như một thiên thần vậy. Cứ mỗi lần anh kể về chuyện của hai người, cô lại chăm chú lắng nghe, đưa ra những ý kiến, tư vấn cho anh tặng quà gì trong ngày sinh nhật, rồi Valentine, mồng 8-3. Anh buồn, cô lại an ủi động viên, hai người họ cãi nhau cô là người giảng hòa, cô trở thành cầu nối giữa hai người ấy.

Nhưng không ai biết rằng mỗi khi cô phải nghe về họ, trái tim cô quặn thắt thế nào, tim cô thầm lặng khóc, có những lúc cô quay đi nhìn về một nơi xa xôi nào đó, có ai biết rằng lúc ấy trái tim cô như bị một bàn tay nào đó bóp nghẹt lại, cô thấy ấm ức và tủi thân.

Năm tháng dần trôi qua, trong ba người thì hai người trở thành sinh viên đại hoc trong năm thi đầu tiên. Anh thi trượt năm đầu. Cô và cô gái kia đều học trên Hà Nội, anh phải ở lại ôn thi lại. Cô trở thành sinh viên trường Sư phạm, cô bạn kia học ngành kế toán của trường Đại học gần đó. Ba người vẫn liên lạc thương xuyên, với anh, cô vẫn là một người bạn thân.

Cô vẫn từng ngày từng ngày động viên và khích lệ anh trong những ngày anh ôn tập cho kì thi đại học lần hai.

Một năm sau anh cũng thi đỗ vào một trường Đại học nhưng anh lại học ngoài Hải Phòng. Khoảng cách của cả ba người không xa nhưng cũng không phải gần. Cô đã cố gắng để quên anh, để cho trái tim cô đi tìm một chủ nhân khác.

Nhưng như người ta nói, “vẫn biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng cố nhớ để mà quên”. Cô càng bảo mình phải quên anh đi, thì trái tim cô càng nhớ anh da diết hơn. Cô cố gắng không gọi hay nhắn tin cho anh. Cô đành gửi hết tâm sự vào một cuốn sổ mà cô ghi là “ Nhật kí viết riêng cho anh”.

Cuốn sổ cứ ngày một dày thêm, và một ngày cô viết đến trang cuối cùng của nó, cô ghi vào đó dòng chữ “Mình sẽ cố gắng để quên cậu, cuốn sổ này mình viết cho cậu nhưng sẽ không bao giờ mình đưa nó cho cậu, vì mình biết cậu sẽ chẳng bao giờ hiểu được mình đâu”.

Cô bạn thân kia thì thi thoảng vẫn liên lạc, cô có hỏi thăm về tình hình của anh nhưng cô ấy cũng chỉ trả lời qua loa :

- Ừ, tụi mình vẫn thế thôi, không có gì đặc biệt cả…

- Ừ vẫn thế là tốt rồi, chúc hai cậu hạnh phúc nhé. Nhớ giữ cậu ấy cẩn thận đấy.

Khi cô đang học năm cuối. Học kì hai cô đi thực tập ở một trường cấp 3, thật tình cờ đó là ở Thủy Nguyên, Hải Phòng. Anh học ở trung tâm thành phố. Cô biết điều đó, nên cô lo sợ mình sẽ không kìm lòng được mà tìm đến anh, cô sợ mình biết đâu sẽ nói ra điều đó.

Không, không thể được, họ đều là bạn của mình, mình không có quyền xen vào tình yêu của họ. Mình không thể làm thế, không thể, không thể…Dù có một bí mật mà chỉ riêng mình biết. Nếu như mình nói câu chuyện ấy với cậu ấy thì sao nhỉ?

Anh không biết cô đi thực tập ngoài này, anh cứ đinh ninh cô đang ở Hà Nội. Nhưng thật bất ngờ, anh bỗng gọi cho cô. Khi nhìn số điện thoại của anh, cô đã đắn đo, cô đã nghĩ rằng mình sẽ không nghe đâu, trái tim mình sẽ lại không nghe lời, nó sẽ lại thổn thức khi nghe tiếng của anh, cô không nên làm thế.

Nhưng cô cũng lại muốn nghe tiếng nói ấm áp của anh, cô muốn biết giờ này anh thế nào, anh có khỏe không, anh học tập ra sao ? Cô nhấc máy:

- A lô, tớ nghe đây, sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi cho tớ như thế này?

- Tớ và Minh vừa chia tay rồi…Cô ấy đã không còn yêu tớ nữa.

Cô bàng hoàng. Thật sao ? Điều này đã xảy ra sao? Anh và cô ấy chia tay sao? Cuối cùng điều này đã xảy ra rồi.

Cô đã biết có thể xảy ra kết cục này bởi bí mật mà cô đã không định nói chính là một ngày cách đây không lâu cô bắt gặp cô bạn của mình trong tay với một người con trai khác sánh bước bên bờ Hồ Tây. Cô tự trấn tĩnh mình, cô cố gắng để anh không biết lúc này cô đang thực sự rất bối rối.

- Tớ không biết phải khuyên cậu như thế nào trong lúc này, tớ chỉ biết lắng nghe cậu nói….Tớ hi vọng cậu có thể nghĩ thoáng ra…

Đây là cơ hội cho cô, anh và cô gái ấy đã chia tay. Cô sẽ có cơ hội đến bên anh. Không, không được, cô không cho phép mình làm thế, cô đã sai khi trót yêu anh, giờ không thể sai lầm tiếp nữa. Anh và cô ấy không đến được với nhau, cô cũng sẽ không đến bên anh được. Cô phải đi thật xa anh. Cô muốn làm một điều gì đó thật ý nghĩa với cuộc đời mình khi xa anh. Cô sẽ ra đảo.

Cô gửi cho anh một bức thư trước khi đi :

“Tớ đã ra trường, tớ sẽ đi ra Trường Sa để dạy học cho các em nhỏ ngoài đó, tớ sẽ trở thành một cô giáo yêu thương học trò của mình, tớ sẽ trở thành một giáo viên giỏi. Cậu ở lại học tập tốt nhé, chúc chàng kĩ sư máy tính tương lai sẽ có nhiều thành công. Tớ ra ngoài ấy chắc sẽ ít liên lạc được với cậu được, thông cảm cho tớ nhé…À, mà cậu có thể viết thư cho tớ, địa chỉ là…”

Mỗi tháng cô gửi cho anh một lá thư, và mỗi tháng cô cũng nhận lại từ anh một lá thư. Anh và cô không hề sử dụng điện thoại di động, những lá thư cứ đi về đều đặn, nhưng không ai nói gì chuyện tình cảm của họ. Có lần anh hỏi:

-Tại sao cậu không tìm một ai để yêu đi, bằng ấy tuổi rồi mà vẫn chưa có mảnh tình vắt vai là sao vậy? Cậu kén quá đi, hay là để tớ giới thiệu cho mấy anh bạn đồng nghiệp của tớ nhé, đẹp trai lắm mà cũng giỏi nữa…

Cô viết thư hồi âm :

- Không không phải lo, tớ có người yêu rồi, anh ấy là đồng nghiệp của tớ ngoài đảo, tớ được mấy vị phụ huynh làm mối cho đấy, anh ấy khá tốt định giữ bí mật với cậu nhưng thôi, lần sau tớ sẽ kể về anh ấy nhiều hơn nhé…

Cô vẫn viết trong bức thư của mình về một người đàn ông nào đó mà cô tưởng tượng ra cho anh nghe, để anh thấy là cô rất hạnh phúc ở ngoài này. Cô cũng không hiểu mình làm thế có ý nghĩa gì khi trái tim cô vẫn nghĩ về anh nhiều như thế.

Trong những bức thư cô vẫn là một người bạn thân của anh, cô vẫn hỏi những câu về đất liền, vẫn kể những câu chuyện về đảo, về sóng, về biển và lũ học trò hồn nhiên, tinh nghịch. Anh vẫn hỏi cô về sức khỏe, về công tác, về đảo về sóng… và kể những câu chuyện về đất liền.

Cũng đã ba năm kể từ ngày cô ra với đảo. Cô đã quen với nắng và gió đảo, cô đã thực sự yêu những đứa trê đen nhẻm ở cái nơi khắc nghiệt này. Những đứa trẻ làm cho cô thấy vơi đi biết bao nỗi niềm về đất liền, nhìn những đứa trò nhỏ thân yêu ngày ngày bi bô bên trang sách, cặm cụi nắn nót từng nét chữ sao cho thẳng hàng ngay lối.

Cô trở thành người thân của những đứa trò nhỏ và gia đình của chúng, cứ mỗi lần ngắm nhìn những gia đình nhỏ bé nơi sóng gió ấy cô thấy mình cũng đã cần một mái ấm riêng cho mình, nhưng, cô cần thời gian rất lâu nữa để có thể thật sự quên anh đi. Điều này thật khó, và cô chưa gặp được ai để có thể làm trái tim mình đập nhanh lên một lần nữa.

Anh có khỏe không? Giờ này anh đang làm gì nhỉ? Anh có nhớ đến cô hay không? Có những lúc vô tình cô bắt gặp một hình dáng ai như quen thuộc lắm, cô ngỡ là anh nhưng cô lại quay trở về ngay với hiện tại, đây là đảo, làm sao anh có thể ở đây được chứ, ánh mắt cô chợt chùng xuống, bỗng nước mắt cô trào ra và cô lại nhớ về anh.

Cô vẫn chờ những bức thư của anh dù đó chỉ là những dòng hỏi thăm đơn thuần, không có một lời yêu thương nào cả, nhưng cô vẫn muốn nhìn thấy những nét chữ của anh, những nét chữ gầy guộc thô cứng của anh… Cô vẫn mường tượng lại khuôn mặt anh, vầng trán cao, đôi mắt sáng, cái cằm vuông, làn da trắng như con gái…

Nhưng điều mà cô trăn trở là đã ba năm mà cô chưa về thăm nhà một lần nào, nỗi nhớ nhà cứ đầy dần. Dịp sắp tới là Tết Nguyên Đán, cô dự định sẽ về thăm gia đình, chắc chắn bố mẹ rất nhớ cô.

- Mẹ ơi, ngày mai con rời đảo, chắc là sáng ngày kia là con về tới nhà mình thôi, mẹ, con sắp về rồi. Con nhớ bố mẹ quá!

Cô không hề nói cho anh biết cô sẽ về trong dịp Tết này, cô không muốn anh biết sự trở về của cô, hãy cứ để anh tin cô đang ở ngoài đảo xa xôi. Chuyến xe khách trở cô về với mẹ, đã ba năm nay cô không được ngủ bên mẹ, không được ôm ấp trong vòng tay của mẹ, ôi, cô mong thật nhanh thật nhanh được trở về mái ấm của mình.

Cô bước xuống bến xe khách, bễn xe ngày Tết đông đúc. Không khí Tết miền Bắc se se lạnh, cái rét ngọt của đã ba năm nay cô không được tận hưởng, bến xe ngày Tết đông đúc, cô đang cố gắng tìm ra anh trai vì anh nói sẽ ra đón cô về, cho cô khỏi đi xe ôm, cô loay hoay tìm chiếc điện thoại trong túi xách thì một tiếng nói cất lên, giọng nói này đã rất lâu cô chưa nghe thấy :

- Mình ra đón cậu thay cho anh Trung, tại sao về không nói cho mình biết ?

Cô sững sờ, cô không tin vào mắt mình nữa, là anh, là anh sao?

- Tại sao… tại sao… cậu.. biết…

- Biết là cậu về quê ăn Tết ấy à? Sao tớ lại không biết chứ? Vì tớ luôn biết những gì cậu làm. Tớ biết ngày cậu ra Hải phòng thực tập, tớ biết ngày cậu ra đảo để dạy học, tớ cũng biết số điện thoại của trường cậu dạy nhưng tớ không gọi, tớ sợ cậu sẽ không nghe, tớ cũng biết ngày cậu nhận danh hiệu giáo viên dạy giỏi và tớ biết ngày hôm nay cậu trở vềi.

Mọi chuyện về cậu tớ đều biết .

- Tớ… tớ… cậu…

Cô không thể nói gì lúc này nữa, cô hoàn toàn không thể tin được là anh đã nghĩ về cô nhiều như vậy, ba năm qua, anh vẫn luôn dõi theo cô ư? Anh luôn biết cô đang làm gì, vậy anh có biết cô nghĩ gì hay không? Ôi! Nếu như anh biết cô nghĩ gì trong suốt những năm qua thì…

- Cho đến lúc tớ nói lời chia tay với Minh thì tớ mới biết trước đây tớ đã chọn lầm người.Người động viên khi tớ thi trượt là cậu, người luôn khích lệ khi tớ ôn thi lại Đại học là cậu, người lắng nghe tâm sự khi tớ buồn cũng là cậu, người có thể kiên nhẫn hàng giờ chỉ để nghĩ ra một câu nói hay giúp tớ nhẹ lòng khi xa nhà cũng chính là cậu. Cậu mới chính là người mà tớ cần. Người tớ yêu cũng chính là cậu! Ba năm nay tớ vẫn luôn dõi theo cậu, và chờ một ngày cậu quay về. Và cậu biết không, cậu đã sai khi viết dòng cuối cùng trong cuốn sổ đó, thực sự tớ đã biết tình cảm cậu giành cho tớ từ rất lâu rồi nhưng cũng như cậu, tớ sợ cậu sẽ không chấp nhận tớ. Và tớ tưởng rằng cậu đã yêu một ai khác.

Chết rồi. Cuốn nhật kí. Chắc chắn là chị gái cô đã đưa cho anh cuốn sổ đó. Anh đã đọc những gì cô viết, vậy thì, tất cả.. ôi… tất cả những suy nghĩ của cô về anh, lúc cô cười khi nhớ những kỉ niệm về anh, lúc cô khóc vì nhớ anh, anh đều biết hết sao? Cô chỉ biết đứng lặng im và nhìn anh.

- Dù không biết nói như thế này có quá muộn hay không nhưng tớ vẫn muốn nói rằng, anh lại gần và khẽ thì thầm vào tai cô “ Anh yêu em”.

- Tớ…tớ…cậu…

Không để cô nói thêm gì nữa, anh ôm chặt cô vào lòng mình, anh khóc và anh biết rằng ở phía bên kia nước mắt cô cũng đang rơi.

Đây chính là quà tặng mà thượng đế ban tặng cho cô sao? Đã 10 năm kể từ ngày cô chỉ là một cô bé học lớp 10, cho đến bây giờ cô mới nhận được trái ngọt từ cái cây mà cô đã vun trồng, trái ngọt từ những ngày đau khổ, bao giọt nước mắt cô rơi cho anh giờ đã được đáp lại.

Hạnh phúc đã mỉm cười với cô, yêu thương đã trở về bên cô, trái tim yêu thương của cô đã được sưởi ấm, anh đã ở bên cô, rất gần, rất gần, điều mà cô chưa bao giờ nghĩ đến, thế đã là quá đủ, cô thực sự hạnh phúc. Một điều kì diệu từ cuộc sống.

Cô nhất định sẽ sửa lại dòng cuối cùng trong cuốn nhật kí viết riêng cho anh. Câu cuối cùng ấy sẽ là “Em sẽ ở bên anh suốt cả cuộc đời này, vì em yêu anh”.

Và có một điều kì diệu khác mà phải tới khi hai người kết hôn anh mới cho cô biết, đó là anh cũng có một cuốn nhật kí dành cho cô.

♥ Ngày… tháng…năm…

Cho đến bây giờ thì mình thật sự nhận ra rằng mình yêu ai thật sự. Mình thật quá vô tâm khi để cô ấy yêu mình lâu như vậy mà mình không hề biết. Khi đọc những câu cô ấy viết cho mình trong cuốn nhật kí ấy, mình đã không thể ngăn nổi những giọt nước mắt.

Thật sự cô ấy đã khóc vì mình nhiều như thế sao ? Nếu như chị của cô ấy không đưa cuốn sổ này cho mình thì điều gì, đến bao giờ mình mới hiểu hết tình yêu của cô ấy đây? Tại sao ? Tại sao cậu không nói rằng cậu yêu mình ?

Cậu thật là một cô bé ngốc nghếch mà…Cậu nghĩ rằng cậu không bằng Minh sao? Không đâu, cậu có những điều mà Minh không bao giờ có được, đó chính là sự trong sáng, lòng bao dung và nhân hậu. Không bao giờ Minh có thể so sánh với cậu được.

♥ Ngày…tháng… năm

Hôm nay mình nhận được thư từ đảo. Cô ấy nói rằng đã có người yêu ở ngoài đó. Thật sự như thế sao ? Thế là mình mất cô ấy thật rồi. Chính mình đã không nhận ra rồi khi mất đi mình mới bàng hoàng nhận ra là mình cũng đã yêu cô ấy nhiều biết chừng nào. Mình sẽ là một người bạn thân của cô ấy và cầu chúc cho cô ấy được hạnh phúc để bù đắp lỗi lầm của mình.

♥ Ngày…tháng…năm…

Hôm nay mình ra đảo và tìm tới nơi cô ấy dạy học. Kể từ ngày gặp cô ấy ở đất liền cũng đã hai năm rồi. Mình đứng từ xa nhìn cô ấy đang vui đùa cùng lũ trẻ. Cô ấy gầy hơn trước, tóc cũng dài hơn nhưng hính như cô ấy đen hơn thì phải. Có lẽ là do khí hậu ngoài này…Mình thấy thương cô ấy thật nhiều…

♥ Ngày…tháng…năm…

Cô ấy nói dối mình. Cô ấy chưa yêu ai ngoài đó cả. Mình biết điều đó khi hỏi những người dân ở đó. Tại sao? Tại sao cậu lại nói dối mình ? Hay bởi vì…

♥ Ngày…tháng…năm…

Chị em cho anh biết rằng ngày mai em sẽ trở về, chắc là em cố tình không cho anh biết. Anh hiểu. Em vẫn tin rằng anh yêu một ai khác chứ không phải là em. Cô bé khờ khạo, em chưa thực sự hiểu về anh rồi. Ngày mai, anh sẽ nói cho em biết rằng người anh yêu thực sự là ai, và sẽ không bao giờ cho em rời xa anh nữa.

.........:)

19
2 tháng 2 2018

HAYYYYYYYYYY NHƯNG HƠI DÀI

2 tháng 2 2018

ui....ước j mik cx đc như z!!!!khocroi

Chạm nhẹ vào đôi mắt Chạm nhẹ vào bờ vai Chạm nhẹ vào đôi môi Ngày mai xa em rồi Chạm nhẹ vào trí nhớ Chạm nhẹ vào cơn mơ Mình đã chạm khẽ vào nhau những ngày ngây thơ Em yêu chàng trai nhỏ bé Tin vào những lời bài hát Tin rằng nếu khóc trong mưa sẽ bớt đau hơn Em yêu chàng trai năm ấy Tin vào những điều viển vông Rằng tay và tay sẽ nắm lấy nhau tận cuối cuộc đời Thời gian xoá đi những ngây...
Đọc tiếp

Chạm nhẹ vào đôi mắt
Chạm nhẹ vào bờ vai
Chạm nhẹ vào đôi môi
Ngày mai xa em rồi

Chạm nhẹ vào trí nhớ
Chạm nhẹ vào cơn mơ
Mình đã chạm khẽ vào nhau những ngày ngây thơ

Em yêu chàng trai nhỏ bé
Tin vào những lời bài hát
Tin rằng nếu khóc trong mưa sẽ bớt đau hơn
Em yêu chàng trai năm ấy
Tin vào những điều viển vông
Rằng tay và tay sẽ nắm lấy nhau tận cuối cuộc đời

Thời gian xoá đi những ngây thơ những điều vội vàng như trong giấc mơ
Để lại những cơn đau vu vơ chẳng còn bất ngờ
Một mai sớm kia anh có thấy giữa lồng ngực mình đau khi nhớ em
Thì đừng vội khóc hãy xiết tay em nơi anh bình yên

Đừng hôn nếu môi anh chưa quên dư vị ngọt ngào hai ta đã trao
Đừng ôm nếu anh thấy cô ta chẳng thể vỗ về
Đừng tin nếu chia tay cô ta nói rằng mình không xứng đáng với anh
Và đừng vội khóc em vẫn ở đây cho anh bình yên
Chạm khẽ tim em một chút thôi mai xa rồi

3
15 tháng 1 2018

bài này của noo

Có đôi lúc cũng thấy mệt mỏi muốn dừng lại và đứng trước gương Và nếu em có bản lĩnh đi tiếp thì có lẽ em chẳng muốn khiêm nhường Cuối con đường đó có phải anh bỏ lại nỗi đau Là khi chấp nhận làm kẻ thứ 3 một cách hoán đổi không hoàn hảo Cũng do ngốc mà thôi đã biết là cho không nhận lại Tại sao lại nói cho người ta biết để người ta phỉ là nói dai Cũng có lúc em bị trầm cảm vì một cú...
Đọc tiếp

Có đôi lúc cũng thấy mệt mỏi muốn dừng lại và đứng trước gương
Và nếu em có bản lĩnh đi tiếp thì có lẽ em chẳng muốn khiêm nhường
Cuối con đường đó có phải anh bỏ lại nỗi đau
Là khi chấp nhận làm kẻ thứ 3 một cách hoán đổi không hoàn hảo
Cũng do ngốc mà thôi đã biết là cho không nhận lại
Tại sao lại nói cho người ta biết để người ta phỉ là nói dai
Cũng có lúc em bị trầm cảm vì một cú sốc như vô hình
Một người em quen cướp anh đi mất liệu rằng em có thể bình tĩnh
Được như vậy hay không hay anh xem đó là trò đùa
Cũng như bài hát em gọi tên anh ở trong nhận thức em từng hứa
Ờ nếu lời hứa mà em từng hứa với anh hôm nay là dư thừa
Thì anh cứ phũ như chưa từng nghe một lời chia tay không còn nữa
Vẫn biết rằng em tốt với anh nhưng anh lại yêu một người khác
TÌnh yêu tam giác là 3 mũi dao biết như vậy mà vẫn đổi chác sao?
Có thể anh cho em khùng và chia tay em trong dứt khoác
Nhưng em sẽ cấm anh làm em đau tạo vết thương bên trong thể xác này

Em cấm anh nói yêu em khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ cấm khi em không còn là người ấy

Em cấm anh hay thức khuya đánh liên minh vào 2 giờ sáng
Biết sức khỏe anh không được tốt thì đừng cố gắng quên đi thời gian
Em cấm anh đi về đêm khi đã không còn em bên cạnh
Vì em biết chắc nó không thể cản đi những hạt mưa trên mái tóc mềm
Em biết là anh sẽ hỏi lấy tư cách gì em xen vào
Thì cũng đơn giản là một con ngốc làm tròn trách nhiệm mặc dù xa nhau
Anh quên đi việc em làm nếu anh nói em bảo kể công
Rồi anh sẽ nói là anh không bắt tại sao em làm rồi còn dài dòng
Với nó thì mọi việc khác đó không làm cũng được ghi nhận
Mà thôi đâu còn quan trọng nữa đâu phải chỉ trong vài lần
Đành ngậm miệng lại để anh vui thôi
Nói sao thì chuyện cũng vậy rồi
Chỉ tiếc là không thể tặng cho anh hạnh phúc mà anh mơ thôi
Nhưng cấm thì vẫn cứ cấm mặc dù vẫn biết là bảy phần thừa
Có phải món ăn anh tự tay làm bên trong chiếc hộp không còn chứa
Cảm thấy cấm anh quá đủ rồi lần này em cấm bản thân em
Em cấm em không thể cười nếu như ngày mai không anh bên cạnh

Em cấm anh nói yêu em khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm một người phụ nữa cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ cấm khi em không còn là người ấy

Em cấm anh hơn thua em với ai từng cử chỉ
Thực tế với giả tạo suy nghĩ thử xem anh cần gì
Em cấm khi gặp em anh quay mặt về nơi khác
Tại sao không nhìn thử con rối vô tâm anh đã tạc
Em cấm anh luôn miệng rằng nhỏ kia tốt hơn em
Người chiếm đoạt kẻ hi sinh thì lấy tư cách gì so sánh
Nói như vậy quá rõ ràng sự thật không thừa cũng chẳng thiếu
Vì vậy em cấm anh nói với em rằng anh chẳng hiểu.

GỬI ĐẾN 1 NGƯỜI !!!

2
27 tháng 1 2018

CẤM của như hexi đúng k bn?

28 tháng 4 2019

Tâm trạng của bạn ak

Em không phải là cô gái hoạt bát , càng không phải là người dễ gần . Mọi người vẫn thường bảo em là một con người lạnh lùng , ghê gớm , là bà già khó tính. Đại loại là một kẻ khó ưa . Rồi đến một ngày em nhận đc một cuộc gọi . Giọng nói của người con trai đầu dây bên kia ấm và trong đến lạ ...Không biết tự bao giờ em đã trở nên gần gũi , thân thiết với giọng giọng nói của anh Vậy mà cũng dư...
Đọc tiếp

Em không phải là cô gái hoạt bát , càng không phải là người dễ gần . Mọi người vẫn thường bảo em là một con người lạnh lùng , ghê gớm , là bà già khó tính. Đại loại là một kẻ khó ưa .

Rồi đến một ngày em nhận đc một cuộc gọi . Giọng nói của người con trai đầu dây bên kia ấm và trong đến lạ ...Không biết tự bao giờ em đã trở nên gần gũi , thân thiết với giọng giọng nói của anh

Vậy mà cũng dư một năm chúng ta quen nhau anh nhỉ ?Ban đầu chỉ là những câu chuyện vu vơ , những cuộc điện thoại kéo dài đến bất tận , và từ bao giờ em quen kể cho anh nghe tất cả : những niềm vui nhỏ nhặt trong ngày , những bực dọc tự em chuốc lấy , cả những vệ tinh quây quần bên em...Cứ như thể nếu ko kể anh nghe , em đã tự đánh mất một niềm vui ít ỏi.Đôi lúc em tự nghĩ anh giống như một cuốn nhật kí mà hằng ngày em cặm cụi ghi chép , chỉ sợ bỏ qua một điều nhỏ bé là chính em đã tự vứt đi một chút thế giới thuộc về riêng em

anh đến mang cho em những niềm vui.Em trở nên nói nhiều và hay hát .Anh khen " em rất dễ gần và thân thiện.." .Điều gì đa khiến em thay đổi đến vậy?

Anh mang đến cho em một tình yêu - cảm giác 13 năm qua em chưa từng biết đến .Như một giấc mơ có thật . Ngày gặp anh , nagy từ cái nhìn đầu tiên em đã biết em hoàn toàn đã thuộc về anh." Hãy làm bạn gái của anh nhé "- lời tỏ tình thật giản gị , nhưng anh ko biết rằng câu nói ấy làm em vui như thế nào đâu . Và em biết , anh cũng rất hạnh phúc

Em muốn giữu mãi khoảng khác tình cờ hai ta quen nhau . Em muốn viết những dòng yêu thương vaaof trang nhật kí để theo thời gian tình yêu chúng ta nagyf một lớn . Và anh biết ko ? Khi những con chữ hiện hình cũng là lúc kỉ niệm hiện diện trong em, như một thước phim quay chậm đưa em trở về với những ngày đầu tiên quen anh

4
13 tháng 1 2018

Oh, sao viết hay thế?!?

Văn chương nhìu r, chia cho tui đi, tui ngu lắm

14 tháng 1 2018

Bà ơi,bà gửi hơi nhìu về chuyện thất tình của bà rồi đấy:Cháu Vái Nội lun

Chap 6: Lựa chọn ​ Gió khẽ rít gào lướt qua khoảng sân rộng lớn, cuốn theo đám lá khô kêu xào xạc. Cột đèn phía xa cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt yếu ớt, chợt sáng lại chợt tắt. Tòa nhà cổ phía Đông khu trung tâm im lìm giữa thứ ánh sáng mờ nhạt đó. Nơi đây là nơi duy nhất trong ngôi trường hiện đại này còn giữ được nét kiến trúc thời đầu thiên niên kỷ. Nghe nói đây là...
Đọc tiếp
Chap 6: Lựa chọn
​ Gió khẽ rít gào lướt qua khoảng sân rộng lớn, cuốn theo đám lá khô kêu xào xạc. Cột đèn phía xa cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt yếu ớt, chợt sáng lại chợt tắt. Tòa nhà cổ phía Đông khu trung tâm im lìm giữa thứ ánh sáng mờ nhạt đó. Nơi đây là nơi duy nhất trong ngôi trường hiện đại này còn giữ được nét kiến trúc thời đầu thiên niên kỷ. Nghe nói đây là ngôi nhà của tổ tiên chủ tịch Blue Ruby trước đây, nên để tỏ lòng hiếu kính, ông ta đã cố gắng phục chế lại và bảo tồn nó ngay chính giữa ngôi trường. Bây giờ, trên con đường đá cẩm thạch phía trước tòa nhà, ẩn hiện giữa từng lớp ánh sáng nhạt nhòa, một bóng người lướt nhanh.

Xử Nữ xiết chặt áo choàng, bước nhanh trong đêm tối. Đôi giày cao gót gõ xuống nền đá cẩm thạch, phát ra tiếng lộc cộc vang vọng trong hành lang u tĩnh. Từng tiếng, từng tiếng như nện vào lòng Xử Nữ, khiến lòng cô càng thêm hốt hoảng.

Kìm nén nỗi sợ hãi chợt dâng lên trong lòng, Xử Nữ tiếp tục bước về phía trước. Đã tròn năm ngày kể từ khi anh trai được hai người Nhật Bản kỳ lạ kia “mời” tới toà nhà phía Đông này để tiến hành khảo nghiệm. Cũng chừng ấy thời gian cô không liên lạc được với anh trai. Từ ngày anh trai được “mời” đi, trong lòng Xử Nữ luôn cảm thấy bất an một cách kỳ lạ. Nỗi bất an giống như trước kia, nỗi bất an của cái đêm nhiều năm trước, nỗi bất an khi người quan trọng gặp hiểm nguy…

Đứng trước cánh cửa gỗ đóng chặt, tâm trạng của Xử Nữ càng trở nên thấp thỏm không yên. Hít một hơi thật sâu trấn an bản thân, sau khi xác định không có người, Xử Nữ rón rén đẩy cánh cửa ra.

Cửa gỗ từ từ được đẩy ra cho đến khi tạo thành một khe hẹp đủ cho một người, Xử Nữ nhanh nhẹn lách vào, cũng không quên khép lại cánh cửa phía sau lưng.

Căn phòng rộng lớn lúc trước giờ chật chội với vô số thứ máy móc kỳ lạ. Những ống dây lớn từ trần nhà thả xuống, trải dài trên mặt đất, Xử Nữ phải cố gắng lắm mới không dẫm phải chúng. Đèn tường toả ra thứ ánh sáng tù mù chiếu lên những vật dụng trong phòng cùng với ánh đèn hiệu nhấp nháy xanh xanh đỏ đỏ khiến cô cảm thấy ớn lạnh, giống như đang lạc trong căn phòng của một bộ phim kinh dị cổ điển nào đó.

Xử Nữ vừa đi vừa quan sát căn phòng kỳ quái, trong lúc không để ý đã tiến sâu vào bên trong. Bất chợt cô khựng lại, nhìn chăm chăm về phía trước. Bóng tối nhập nhoàng khiến Xữ Nữ phải dụi mắt vài lần, mới xác định được thứ ở trước mình là gì. Bốn cái bể thủy tinh nằm ngang trên mặt đất, nhìn thoáng qua hệt như bốn cái quan tài cỡ lớn, bên trong lơ lửng một thứ gì đó giữa lớp chất lỏng. Xử Nữ rùng mình với cái ý nghĩ đầu tiên thoáng qua trong đầu, chần chừ một lát rồi cũng thận trọng bước đến.

Xử Nữ run run lại gần bể thuỷ tinh ấy, và khi nhìn thấy thứ bên trong nó, cô kinh ngạc đến mức suýt nữa hét ra tiếng.

Lấy tay bụm miệng ngăn âm thanh truyền ra ngoài, cô trợn to mắt nhìn vào trong bể thuỷ tinh.

Vũ thiếu gia?

Đó chẳng phải là người được triệu tập giống như anh trai cô sao?

Anh ta loã thể nằm trong bể, tay chân đều bị khoá chặt bằng những vòng sắt lớn, trên người còn có rất nhiều dây cắm, đôi mắt mở to nhìn trừng trừng về phía trước, ánh nhìn không một chút sự sống, thứ chất lỏng xung quanh phát ra từng tiếng ùng ục, có thể thấy rõ được nó đang dần bào mòn làn da anh ta thành những bọt khí li ti…

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Xử Nữ nhìn quanh, rồi vội vàng chạy đến trước cái bể thứ ba gần đó, phát hiện anh trai cô cũng trong tình trạng giống như Vũ thiếu gia nằm bên trong.

Xử Nữ nâng cái nắp bể ra, đưa tay tính chạm vào người anh trai. Nhưng ngón tay vừa chạm vào làn nước thì vội rụt về, thứ chất lỏng đó khiến da cô đau buốt. Xử Nữ sợ hãi, nhìn quanh, vội chộp lấy một sợi dây lớn nằm chỏng chơ gần đó, buộc lại thành một mối nối, thả vào bể để kéo cơ thể anh cô lên. Khi kéo được một cánh tay ra khỏi thứ chất lỏng đó, nó vô tình chạm vào bàn tay cô.

Lạnh toát!

Cái lạnh từ đầu ngón tay, theo mạch máu chạy thẳng vào trong tim Xử Nữ khiến trái tim cô giống như đóng băng.

Sẽ không!

Nhất định sẽ không như cô nghĩ…

Anh trai cô nhất định là chỉ đang ngủ thôi…

Xữ Nữ dùng tay nắm lấy cánh tay ấy, kéo mạnh cơ thể anh trai ra khỏi cái bể đó. Cơ thể anh ta mềm oặt, dễ dàng bị kéo ra một nửa thân trên, lộ ra khỏi thứ chất lỏng đó, hệt như nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành bể.


Xử Nữ run rẩy đưa tay đến gương mặt anh trai, khẽ vuốt nhẹ. Men theo đường nét trên khuôn mặt, ngón tay từ từ trượt xuống dưới mũi….

Trái tim giống chết lặng.

Xử Nữ không tin nổi nhìn khuôn mặt tám chin phần giống mình kia, không tin nổi sự thật vừa rồi. Nhất định chỉ là ảo giác. Đúng! Chỉ là ảo giác của cô mà thôi. Anh trai cô, người anh thông minh giỏi giang của cô làm sao có thể chết được. Tất cả chuyện này chỉ là ảo giác của cô thôi!

Trong lúc Xử Nữ còn đang hoang mang, chưa tiếp nhận được việc anh trai mình đã chết, bên ngoài căn phòng chợt có tiếng động.

Đầu tiên là tiếng bước chân, sau đó là giọng nói của một cô gái. Giọng nói không lớn lắm nhưng trong không gian tĩnh lặng này trở nên rõ mồn một. Chỉ nghe cô gái nũng nịu nói với người bên cạnh:

_ Bảo! Đã bốn người rồi. Không có ai phù hợp cả, đến cả cái người họ Đoàn kia, chỉ số mọi mặt đều tốt như vậy mà cũng không thích hợp. Anh nói xem phải làm sao bây giờ?

_ Kết, đừng lo. Còn một người nữa, chắc chắn sẽ được thôi. Người đó có tiềm năng nhất mà.

Người đi cùng lên tiếng nói với cô gái, nghe giọng thì có vẻ như đó là đàn ông.

Nghe giọng nói truyền vào trong tai, Xử Nữ rốt cuộc cũng tìm lại được lý trí. Hai người bên ngoài chắc chắn là hai người Nhật mới chuyển đến. Nhìn khuôn mặt anh trai trước mắt, Xử Nữ ý thức được một điều, nếu không trốn khỏi nơi này thì mạng sống cũng không giữ được chứ đừng nói đến chuyện trả thù cho anh trai. Cô đưa tay vuốt nhẹ đôi mắt, để anh cô được nhắm mắt ra đi yên ổn, rồi mới đẩy cơ thể anh trở lại bồn, đóng cái nắp lại, nhanh chóng chạy vào góc tối

Xử Nữ nhìn quanh căn phòng, tìm kiếm một chỗ trốn, nỗi sợ hãi càng lúc càng lớn. Bóng tối như muốn nuốt chửng cô trong những toan tính của nó. Nghe tiếng bước chân càng lúc càng đến gần, Xử Nữ càng cảm thấy hoảng sợ. Cô lùi lại lùi.

Bất chợt, một bàn tay đưa ra bịt chặt miệng rồi kéo cô về phía sau, lùi vào một góc kín đáo phía sau rèm che thật dày. Lúc này Xử Nữ mới nhìn rõ gương mặt của anh ta.

Vũ Cự Giải!!!

Anh làm một động tác ra hiệu im lặng, khi Xử Nữ gật đầu mới nới lỏng tay ra. Xử Nữ vừa muốn hỏi tại sao anh ta cũng ở đây liền nghe tiếng cánh cửa gỗ lần nữa được mở ra. Cô đành nuốt mọi nghi vấn vào bụng, im lặng theo dõi tình hình bên ngoài, tay níu lấy tấm rèm khẽ run rẩy.

Có vẻ như hai người kia đến kiểm tra tình hình của những bể thuỷ tinh trong phòng bởi vì rất nhanh sau đó đã rời đi. Ngay sau khi xác định bên ngoài đã không còn ai, Cự Giải mới kéo Xử Nữ ra ngoài, một mạch rời khỏi căn phòng đáng sợ ban nãy.

***

Xử Nữ ngồi trên thảm cỏ thở gấp, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cơ thể vẫn run rẩy vì những hình ảnh trong trí óc. Mọi chuyện xảy ra trong đêm nay đối với cô quả thật là một đả kích lớn, khó lòng tiếp nhận ngay được.

Cuối cùng cũng tạm bình ổn lại tâm trạng, Xử Nữ ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẫn đứng bên cạnh mình nãy giờ. Khuôn mặt anh ta không chút cảm xúc, nhưng Xử Nữ có thể nhìn ra anh ta cũng có cùng tâm trạng phức tạp giống như cô. Ánh mắt anh ta đã nói rõ điều đó. Xử Nữ ngập ngừng mở miệng, có chút khó khăn hỏi:

_ Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cự giải nhìn sang, đối diện với ánh mắt của Xử Nữ. Ánh mắt ấy đầy đau đớn, giống như muốn cầu xin anh nói rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều không phải sự thật.

Anh cũng muốn nghĩ như vậy. Cũng muốn nghĩ tất cả đều chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Nhưng…

_ Tôi cũng không chắc lắm chuyện gì đang diễn ra. Nhưng theo tôi nghĩ, chuyện ngày hôm nay chắc chắn có liên quan đến cái chương trình gì kia, cũng chắc chắn hai người Nhật kỳ lạ đó có liên quan trong chuyện này. Theo tôi đoán, bọn họ đang muốn đưa vào trong cơ thể con người một thứ gì đó, nhưng thứ này không phải cơ thể nào cũng tiếp nhận. Cho nên, anh trai tôi, còn có…anh cô…Chuyện này rất hệ trọng, tôi muốn đề nghị cô một chuyện.

Xử Nữ cúi đầu, chăm chú lắng nghe từng lời Cự giải nói. Những điều đó so với phỏng đoán của cô không khác nhau là mấy. Chuyện này đúng là rất hệ trọng, có liên quan đến mạng người, không thể qua loa. Hơn nữa, anh trai cô…

Xử Nữ nắm chặt tay, trong lòng quyết định chủ ý. Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Cự Giải nói:

_ Được, tôi đồng ý với anh!

_ Tốt! Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, cô hiểu chứ?

_ Tôi hiểu, có điều… - Xử Nữ đang nói chợt dừng lại, có chút do dự nhưng vẫn mở miệng - Tôi muốn nói cho một người biết.

Cự Giải suy nghĩ một chút, biết người Xử Nữ nhắc đến là ai. Anh đã từng điều tra qua người đó, không có gì đáng ngại. Hơn nữa anh ta lại là hội trưởng Hội học sinh quyền lực, nói với anh ta chỉ lợi chứ không có hại. Suy tính xong xuôi, Cự Giải quay lại nhìn Xử Nữ, nói:

_ Được.

Sau đó anh đưa tay đến trước mặt Xử Nữ. Cô chần chừ một lát, hình ảnh anh trai lại xuất hiện trong tâm trí cô. Xử Nữ im lặng nhìn anh ta, rồi cũng đưa tay đến bắt tay anh.

Lựa chọn đã được đưa ra. Một liên minh mới được hình thành. Cuộc chiến này, đã đến lúc bắt đầu. 37b8704c31213c19b61a6b7d4935db05.jpg Chap 7:

Song Tử im lặng nhìn chằm chằm cô gái trước mặt mình, không biết nên nói gì. Xử Nữ mệt mỏi, đầu cúi xuống, mắt nhắm hờ để che đi nỗi đau in đậm nơi đáy mắt. Song Tử lại gần ôm lấy cô vào lòng, tay vuốt nhẹ lên mái tóc dài.

_ Vẫn còn có anh bên cạnh em đây!

Xử Nữ ôm lấy cơ thể Song Tử, nghe được câu nói ấy của anh, nỗi đau trong tim vỡ òa, cô bật khóc nức nở. Anh trai cô, người anh cô yêu quý nhất, tuy lúc nào anh cũng nhốt mình trong phòng thí nghiệm, nhưng khi cô đến gặp, anh vẫn dừng mọi công việc để chăm sóc cô. Anh trai duy nhất của cô, bây giờ cô không còn gặp được anh nữa rồi, không còn có thể nhìn thấy nụ cười trìu mến của anh, nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của anh. Không được anh vuốt tóc nữa rồi. Song Tử đau lòng nhìn người yêu mình như thế, chỉ biết im lặng ôm lấy cơ thể nhỏ bé để an ủi cô. Hơn ai hết, anh hiểu được nỗi đau mất đi người thân là như thế nào, bởi lẽ anh cũng đã từng trải qua điều đó rồi. Xử Nữ sau một lúc khóc nức nở thì dựa đầu lên vai anh thiếp đi. Song Tử thở dài, rồi bế cô vào phòng mình, đặt cô lên giường. Sau khi chắc chắn rằng Xử Nữ đã thoải mái, anh mới chậm rãi đi ra bên ngoài. Tự rót cho mình một ly trà, Song Tử im lặng ngồi giữa phòng khách rộng, nhớ lại những gì Xử Nữ kể cho anh khi nãy. Tất cả chuyện đó đều khiến Song Tử ngỡ như là đùa, nhưng ánh mắt đau lòng của cô khiến anh không thể không thừa nhận rằng, việc này đã trở nên thực sự rất nghiêm trọng. Nếu đúng như những gì Xử Nữ nhìn thấy, thì hai người Nhật đó chắc chắn rất nguy hiểm. Nhắc đến họ, Song Tử lại càng phiền não, nhớ lại lúc gặp được họ mấy ngày trước.


Khi hai người đó bước vào, ngoại trừ Hội học sinh khối cấp ba, Sư Tử và Cự Giải, những người khác đều xôn xao một trận. Song Ngư và Nhân Mã liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự hoang mang trong ánh mắt người kia. Song Ngư đang nhìn trừng trừng cô gái tóc đỏ vẻ không tin được. Cô ta làm gì ở đây? Không đúng, phải là tại sao lại là cô ta? Nhân Mã nhíu mày, rồi bức ảnh và những tài liệu trước kia cô từng tìm kiếm về Thiên Bình hiện ra trong đầu. Đúng là cô ta, cô gái người Nhật mà Nhân Mã từng nhìn thấy trên mạng lưới thông tin bảo mật của trường. Trước khi mọi người kịp lên tiếng thì Song Ngư đã đến gần cô gái kia. Việc làm của cô ta khiến những người trong phòng đều cảm thấy hứng thú, im lặng quan sát. Song Tử, Xử Nữ và Bạch Dương nhìn nhau, như hiểu được điều gì sẽ diễn ra. Quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, Song Ngư đã cất cao giọng với cô gái tóc đỏ kia.

_ Cô làm gì ở đây?

Cô gái nghiêng đầu, đôi mắt thoáng nhíu lại nhìn Song Ngư vẻ ngạc nhiên. Anh chàng bên cạnh cũng nhìn về phía Song Ngư đầy thắc mắc.

_ Đừng giả vờ, cô là Thiên Bình đúng không? Cô làm gì ở đây? Từ khi nào mà cô lại trở thành người Nhật chứ?

Song Ngư gắt lên, đôi mắt đã bắt đầu hiện rõ nét giận dữ. Sư Tử thấy thế vội chạy lại định cản cô ta. Cô gái tóc đỏ ấy ngẩn ra một chút, quay sang nhìn anh chàng bên cạnh, rồi mới nhìn về phía Song Ngư, bật cười.

_ Vô lễ!

Anh chàng đó nghiêm giọng, đôi mắt nhìn Song Ngư có vẻ không hài lòng. Trước khi cô nàng công chúa này tiếp tục làm loạn, Sư Tử đã nhảy đến trước, kéo cô ta về phía sau, cười cười với hai người.

_ Xin lỗi!

Song Ngư bị kéo lại bất ngờ, quay sang nhìn anh ta trừng trừng. Xử Nữ ở phía sau thở dài, Song Tử cũng thở dài, rồi đứng lên đi lại gần cô ta.

_ Không phải Thiên Bình! Màu mắt khác nhau. Thiên Bình mắt màu lam.

Song Ngư quay lại nhìn cô gái tóc đỏ ấy, đúng là màu mắt cô gái này màu lục, không phải màu lam. Vả lại, bây giờ cô mới nhận thấy, cô gái này không có nét lạnh lùng như cô gái kia. Cúi đầu bối rối, Song Ngư vội lùi về phía sau. Nhưng một màn này của cô đã khiến cho hai người Nhật kia hứng thú, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía cô ta. Cự Giải ở phía sau thấy thế, lòng có chút không yên với ánh mắt hai kẻ đó. Sư Tử sau khi kéo được cô nàng Song Ngư về, quay sang gật đầu với Song Tử, rồi lại gần trấn an cô ta. Anh biết cô đang lo lắng về sự mạo phạm của mình với hai kẻ đó, khuôn mặt xinh đẹp kia không che giấu được nét sợ hãi.

_ Đừng lo, không sao đâu!

Sư Tử mỉm cười, khiến Song Ngư ngẩn ra nhìn anh, rồi một thứ cảm giác lạ lẫm chợt xuất hiện trong đầu cô. Sư Tử cười cười, rồi quay lại chỗ ngồi bên cạnh Cự Giải. Song Tử cũng trở về bàn của mình, không quên liếc nhìn Song Ngư cảnh cáo lần nữa. Song Ngư có vẻ đã biết mình phạm sai lầm, cúi đầu né tránh ánh mắt Song Tử. Cô gái tóc đỏ kia quay sang, nghiêng đầu nói nhỏ gì với anh chàng kia, rồi cả hai chậm rãi đi vào giữa phòng, ngồi vào hai cái ghế còn trống duy nhất. Khi cả hai ngồi xuống, cô gái đó cứ hệt như không xương, dựa vào anh chàng bên cạnh, khiến anh ta thoáng nhíu mày.

_ Hachi, không đùa – Anh ta quay lại nhìn quanh phòng, lên tiếng bằng một thứ tiếng Việt sành sõi – xin chào, tôi là Haku, đây là vợ chưa cưới của tôi, Hachi. Từ học kỳ sau, tôi và cô ấy sẽ đến ngôi trường này học. Ngoài ra, theo lệnh cha tôi, thủ tướng Nhật, chúng tôi sẽ chọn trong số các bạn năm người xuất sắc nhất, để thực hiện chương trình trao đổi nhân tài giữa hai nước.

Anh ta nói đến đâu, tiếng xôn xao càng nhiều đến đó. Đến khi anh ta nói đến chương trình trao đổi kia, không hẹn mà tất cả ánh mắt trong phòng đều nhìn về phía anh ta. Khi nhìn thấy hiệu ứng mình mong muốn, Haku nhếch môi thành một nụ cười nhạt. Cô gái bên cạnh uể oải dựa lưng vào ghế, đưa tay chỉ vào một người ở một góc.

_ Anh ta là người đầu tiên!

Xử Nữ kinh ngạc nhìn theo hướng tay cô ta, rồi mỉm cười vui vẻ. Đoàn Trọng Uy – thiên tài hóa học của khối cấp ba. Anh ngây người ra trước thông tin này, một vài người xì xào, bày tỏ sự ngưỡng mộ xen lẫn ganh tỵ. Cự Giải nhìn Sư Tử, mày cau lại, khẽ thì thầm với bạn thân.

_ Sao chưa gì đã chọn ngay vậy không biết, đáng nghi quá!

_ Mày lo hão, chắc là họ đã đọc được thông tin của chúng ta trước khi đến đây. Đừng quên ông ta là người sắp xếp cuộc họp này.

_ Ừm, nói cũng đúng!

Cự Giải gật gù, nhưng ánh mắt vẫn có chút không tin tưởng nhìn về phía hai kẻ kia. Cô gái lại tiếp tục chỉ một người nữa.

_ Anh ta là người thứ hai. Cô ta là người thứ ba, sau đó là anh ta.

Người cuối cùng cô gái đó chỉ, lại là Vũ Phúc, anh trai của Cự Giải. Cự Giải nhíu mày, một linh cảm xấu xuất hiện trong anh. Anh không muốn anh trai mình tham gia vào việc này, nhưng chắc chắn anh ta sẽ không nghe lời khuyên của anh. Sau khi chỉ xong bốn người, đầu cô gái lại dựa vào vai anh chàng bên cạnh, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhẹ, khiến những anh chàng khác trong phòng nhìn chằm chằm. Haku ở bên cạnh liếc mắt nhìn cô cảnh cáo, rồi mỉm cười.

_ Người cuối cùng…..cô ta!

Trần Nhân Mã?

Không chỉ Nhân Mã, mà Song Tử, Xử Nữ, Bạch Dương và cả Song Ngư đều kinh ngạc không tin được. Sao lại là Nhân Mã? Điều này thật sự ngoài dự đoán của họ. Đặc biệt là Song Ngư, cô cảm thấy khó chịu trong lòng. Khi cô gái kia xuất hiện, cô đã cảm thấy khó chịu khi nhìn một cô gái có bộ dáng giống con bé kia. Bây giờ lại là Nhân Mã được chọn trong một chương trình đặc biệt. Mọi sự chú ý đã đặt lên người Nhân Mã, không còn ai chú ý về Song Ngư này nữa. Điều này khiến một công chúa quen được tôn sùng như cô ta thấy khó chịu. Song Ngư hừ lạnh, liếc nhìn Nhân Mã ra chiều không hài lòng. Nhân Mã hiểu được ánh mắt của Song Ngư, nhưng mặc kệ. Nếu cô đã được chọn, thì cô ta làm sao có thể chèn ép được cô trong trường nữa, khi đó cô đã chạy xa đến một đất nước xa lạ rồi. Nhân Mã mừng rỡ trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn giữ một khuôn mặt bình thản, khiến Haku bên kia đọc được sóng cảm xúc của cô, nhìn chằm chằm Nhân Mã đầy hứng thú. Cuộc họp trôi qua nhanh chóng. Suốt thời gian còn lại, mọi người chỉ cố gắng làm quen với nhau và tìm hiểu về hai kẻ lạ lùng kia.

Song Tử không thể không thừa nhận, anh chàng Haku đó thật sự là một thiên tài. Mọi câu hỏi, mọi lĩnh vực, mọi cấp độ, anh ta đều có được câu trả lời hoàn hảo, thậm chí còn khai sáng cho một vài người trong phòng. Sau một tiếng đồng hồ, anh ta quay sang nhìn cô gái đi cùng, nhận thấy cô đã muốn rời đi thì gật nhẹ đầu, rồi quay lại nhìn quanh phòng.

_ Kết thúc thôi. Mọi người về đi. Những người chúng tôi chọn bây giờ ở lại đi cùng chúng tôi.

Anh ta đứng dậy, đỡ lấy cô gái kia đi về hướng cửa phòng. Đến nơi, khi cánh cửa tự động mở ra, anh ta mới quay lại, khẽ cười.

_ Quên nói, khi ở trường này, mọi người hãy gọi tôi là Bảo Bình, còn Hachi là Ma Kết!



Song Tử uống nốt ly trà dang dở trong tay, nhìn đăm đăm về phía trước. Theo lời kể của Xử Nữ, cô đã nhìn thấy bốn cái bể thủy tinh. Vũ thiếu gia và anh trai cô ấy đều đã chết, hai người còn lại là ai. Còn người cuối cùng là ai? Hy vọng cô gái Nhân Mã kia sẽ không sao, nếu không, hẳn Bạch Dương sẽ đau lòng lắm. Nhưng dù có không sao đi nữa, thì việc gặp lại cô ta hẳn là không thể. Nếu Bạch Dương biết được việc này, không biết cậu ta sẽ phản ứng như thế nào. Song Tử quay lại nhìn về phía phòng ngủ của mình, trái tim nhẹ đau khi nghĩ đến cô gái trong ấy. Xử Nữ là người duy nhất anh tin tưởng trong cuộc đời, cũng là người duy nhất ở bên cạnh anh lúc này. Tuy không biết anh chàng Cự Giải kia sẽ làm gì, nhưng Song Tử biết, anh nên làm gì. Đối với Song Tử, Xử Nữ là tất cả, vậy nên dù có chuyện gì, anh cũng sẽ bảo vệ cô bằng tất cả khả năng của mình.
Song Tử trầm mặc một lúc lâu, rồi cầm cái điện thoại nhỏ bằng tấm thiếp trên bàn, bấm một dãy số dài. Một lát sau, một đầu người nhỏ trong suốt hiện lên giữa màn hình điện thoại. Người đó nhìn anh, rồi mỉm cười.

_ Xin chào!



Bạch Dương giật mình, ngồi dậy thở dốc. Ánh đèn bên ngoài sân hắt vào ô cửa sổ phủ lớp kính đục, khiến ánh sáng trở nên mờ ảo. Bạch Dương nhìn chằm chằm ô cửa đó, đợi cho tâm trạng bình ổn trở lại rồi mới bấm nút gọi robot phục vụ đem đến cho mình một ly nước lọc. Đã lần thứ ba kể từ lúc Nhân Mã được “mời” đi theo hai kẻ người Nhật kia, anh có giấc mơ đó. Trong mơ, anh nhìn thấy Nhân Mã đang đi trước mặt mình, giữa một đường hầm dài hun hút, hai bên lắp những ngọn đèn kiểu cũ tỏa ra thứ ánh sáng vàng u ám. Một loại đường hầm anh thường thấy trong những bộ phim viễn tưởng cũ thời kỳ đầu thiên niên kỷ. Vẫn dáng người và mái tóc ngắn quen thuộc. Bạch Dương chạy vội đến, đuổi theo Nhân Mã phía trước, nhưng không hiểu sao anh không thể đuổi kịp cô. Rồi sau một cuộc truy đuổi như vậy, Nhân Mã dừng trước một cánh cửa lớn bằng kim loại, ở giữa có một vòng khóa lớn. Bạch Dương đứng lại nhìn chằm chằm bóng hình ấy. Đột ngột Nhân Mã quay người lại nhìn anh. Ánh đèn chớp tắt, giữa thứ ánh sáng nhập nhoàng ấy, Bạch Dương sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt Nhân Mã. Một nửa mặt đã biến mất, thay vào đó là một lớp kim loại màu trắng bám chặt lên làn da tái nhợt. Đôi mắt không có tròng đen, cùng đôi môi đỏ chói đang nhếch lên thành một nụ cười ma quái. Nhân Mã lại gần anh, và khi anh nhìn thấy một thứ gì đó màu bạc đang lao đến tầm mắt mình, anh đã giật mình tỉnh giấc. Cơn ác mộng này lại diễn ra lần thứ ba, khiến Bạch Dương bắt đầu có một cảm giác không yên. Tại sao anh cứ mãi mơ thấy giấc mơ đó? Liệu có khi nào nó cho anh biết Nhân Mã đã xảy ra chuyện gì chăng? Bạch Dương nốc hết ly nước lọc, đặt lại trên khay của con robot, rồi nằm xuống giường, đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Lần đầu tiên, anh cảm thấy bất an đến thế này, khẽ lẩm bẩm. Nhân Mã, hy vọng em vẫn bình yên!!
4
4 tháng 8 2017

hay quá xá!!!eoeoyeu cảm ơn bn nhìu vì đã đăng truyện haythanghoaokhiuhiu

5 tháng 8 2017

câu chuyện này chắc ko hồi kết

Lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời của 12 cung hoàng đạo nek! Bạch Dương (21/3 – 19/4): Quyền lực Trong 12 cung Hoàng đạo, Bạch Dương nổi tiếng nóng nảy và thiếu kiên nhẫn, Bạch Dương luôn luôn tự hỏi bản thân rằng mình liệu có phải là một nhà lãnh đạo tốt? Sự thật, sinh ra là một Bạch Dương thì bạn đã là một nhà lãnh đạo giỏi từ trong trứng nước. Trong cuộc đời Bạch Dương sẽ xoay...
Đọc tiếp

Lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời của 12 cung hoàng đạo nek!leuleu

Bạch Dương (21/3 – 19/4): Quyền lực

Trong 12 cung Hoàng đạo, Bạch Dương nổi tiếng nóng nảy và thiếu kiên nhẫn, Bạch Dương luôn luôn tự hỏi bản thân rằng mình liệu có phải là một nhà lãnh đạo tốt? Sự thật, sinh ra là một Bạch Dương thì bạn đã là một nhà lãnh đạo giỏi từ trong trứng nước. Trong cuộc đời Bạch Dương sẽ xoay quanh rất nhiều câu chuyện liên quan đến quyền lực và những tập thể mà bạn đang là người dẫn đầu.

Kim Ngưu (20/4 – 20/5): Tiền bạc

Là một trong những cung Hoàng Đạo nổi tiếng tiết kiệm và chi tiêu hợp lý bậc nhất, Kim Ngưu sở hữu cuộc sống, cách nghĩ, đường đi nước bước đều liên quan đến tiền bạc. Đồng ý rằng tiền đâu là câu hỏi đầu tiên mà ai cũng nên nghĩ tới, nhưng với Kim Ngưu, hễ cứ liên quan tới tiền bạc đều là những quyết định quan trọng.

Song Tử (21/5 – 21/6): Trọng lượng lời nói

Song Tử rất coi trọng việc phát triển tư duy và những kĩ năng mềm cần thiết. Chính vì vậy, việc mà bạn nói có ai đang lắng nghe không lại trở nên cực kì quan trọng. Song Tử rất giỏi trong việc lên kế hoạch và định hướng phát triển bản thân. Tiếng nói riêng, bản ngã và những gì khiến Song Tử có thể khẳng định bản thân đều luôn được xem xét rất kĩ.

Cự Giải (22/6 – 22/7): Trực giác

Dịu dàng, hiền hòa, dễ mít ướt, ít người biết rằng Cự Giải cũng đã phải cân đo đong đếm rất nhiều điều giữa trực giác và lý trí. Ít nhiều gì cũng không ai cũng có thể phủ nhận được rằng người cung Cự Giải có một trực giác vô cùng nhạy bén, bạn phán đoán mọi việc rất chính xác mà đôi khi không thể tin được. Chính vì thế mà Cự Giải gặp không ít khó khăn trong việc có nên tin theo trực giác một lần nữa không.

Sư Tử (23/7 – 22/8): Tình bạn

Cực kì nghĩa khí, hào hiệp và phóng khoáng, Sư Tử hệt như những anh hùng trong phim kiếm hiệp, sẵn sàng xả thân vì bạn bè, cùng ăn thề sống chết có nhau. Sư Tử là vậy, nhưng bạn bè của Sư Tử đôi khi lại không được như vậy. Ở đời không thiếu những người bạn, nhưng cũng chẳng ít những người “bè”. Hai tiếng bạn bè với Sư Tử vô cùng thiêng liêng, và quyết định quan trọng nhất cuộc đời Sư Tử cũng liên quan rất nhiều đến bạn bè.

Xử Nữ (23/8 – 23/9): Công việc

Cuộc sống có ba điều quan trọng: Gia đình, công việc và tình yêu. Điều Xử Nữ luôn lấy làm lo lắng chính là về công việc của mình. Dù rất chăm chỉ nhưng Xử Nữ không phải là những kẻ mồm mép và thích thể hiện. Chính vì thế mà đôi khi bạn lại bị những đồng nghiệp khác qua mặt mà không biết kêu ai. Những quyết định về công việc cũng theo đó mà khiến Xử Nữ cảm thấy vô cùng căng não.

Thiên Bình (24/9 – 22/10): Hình tượng

Giữ gìn hình tượng của bản thân là điều mà bất cứ một Thiên Bình nào cũng mong muốn. Bạn rất quan tâm đến việc người khác nghĩ gì về mình, về mối quan hệ của bạn, về chuyện công việc, yêu đương của bạn. Người ta nói Thiên Bình là cán cân, một bên cân là của họ, bên còn lại là xã hội quả không sai. Thiên Bình chỉ sống một nửa cho bản thân, một nửa còn lại để xây dựng một hình tượng người hoàn hảo trong mắt người khác.

Bọ Cạp (23/10 – 21/11): Cái tôi

Đầy quyến rũ và kiêu hãnh, cái tôi của Bọ Cạp lớn vô cùng. Bạn có thể không trông quyến rũ, có thể không nhìn sexy nhưng không thể không có cá tính. Mà sự thật thì Bọ Cạp vốn là những người rất thu hút. Bạn tự tin khẳng định bản thân, thách thức mọi ánh nhìn, bí ẩn và lạnh lùng nhưng lại ùn ùn người theo. Chính vì vậy mà việc dựng nên một hình mẫu hoàn hảo về cái tôi thích thể hiện của Bọ Cạp là vô cùng quan trọng.

Nhân Mã (22/11 – 21/12): Chuyện trước mắt

Vốn ham chơi và chẳng bao giờ lo âu đến chuyện đời, Nhân Mã lúc nào cũng vô tư và ít lo nghĩ. Những gì Nhân Mã thể hiện bao giờ cũng mới lạ và đầy phóng khoáng. Bạn chẳng bao giờ thích để tâm đến những chuyện của vài năm sau, hay thậm chí là vài tháng, vài tuần, vài ngày sau. Bởi Nhân Mã là sống cho hôm nay và ngày mai. Ngày kia thì để mai tính!

Ma Kết (22/12 – 19/1): Sự nghiệp

Ma Kết là một cung Hoàng đạo khá vô tâm. Ma Kết một khi đã yêu là yêu sâu đậm, khi đã rời là ngoảnh mặt làm ngơ. Bởi đối với người cung Ma Kết, sự nghiệp luôn là thứ được đặt lên hàng đầu. Bạn sẽ cảm thấy vui hơn nếu như mình được thăng quan tiến chức trong công việc hay hoàn thành dự án trong tiến độ được giao hơn là một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

Bảo Bình (20/1 – 19/2): Mối quan hệ

Trong cuộc đời mỗi Bảo Bình ắt hẳn sẽ trải qua rất nhiều mối quan hệ. Tốt có, xấu có, yêu có, ghen tuông giận hờn cũng có, một Bảo Bình sẽ chẳng bao giờ cảm thấy đủ nếu như không được giao thiệp rộng với thế giới bên ngoài. Bạn rất thích những câu chuyện và là một người kể chuyện rất duyên, bởi vậy tất nhiên là giữ vững những mối quan hệ lúc nào cũng là điều một Bảo Bình hướng tới.

Song Ngư (20/2 – 20/3): Tình yêu

Lãng mạn và đầy mơ mộng, tình yêu của Song Ngư bao giờ cũng trải đầy hoa hồng hòa nhịp với từng cung bậc cảm xúc. Bạn cảm thấy yêu hơn những bài học khô khan, những công việc nặng nhọc nếu được hạnh phúc trong tình yêu. Với Song Ngư, việc chọn cho mình một người yêu, một người bạn đời, chăm lo tới tình yêu luôn là việc được đặt lên hàng đầu và trên hết.

15
13 tháng 7 2017

Rảnh cái này đăng nhầm chủ đề là bị delete ok

13 tháng 7 2017

đúng rùi, mik chọn friendship haha sẵn sàng kb vs mọi người, Leo đây ạ