K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 12 2017

Sao không ôm anh như lần đầu tiên em đến 
Sao không hôn anh như ngày nào còn lưu luyến 
Sao không vui lên như một thời bao thương mến 
Màu mắt em sao hôm nay muộn phiền 
Ta chia tay nhau khi tình này đang say đắm 
Mai em ra đi ngôi nhà này hoang vu lắm 
Anh gom cho em hết bao kỷ niệm êm ấm 
Mọi thứ nơi đây đều thuộc về em 

ĐK: 
Ngày xưa cho nhau tình yêu đó, em mong em là tất cả
Và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa 
Mộng ước ngây ngô lúc ban đầu nay đã phai rồi 
Tiễn đưa em về một tình yêu mới 
Ngày mai anh không còn em nữa, không cho ai là tất cả 
Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa 
Để nhắc cho anh biết bao ngày hạnh phúc êm đềm 
Nhắc cho anh luôn còn lại một trái tim, yêu em 

Mai em ra đi em phải thật vui lên nhé 
Em không yêu anh đâu cần buồn tênh như thế 
Không nên quan tâm đến cuộc đời anh hoang phế 
Mình hãy quên đi bao câu hẹn thề 
Xem như hai ta không thuộc về nhau em nhé 
Khi xưa yêu nhau như một trò chơi thơ bé 
Ba năm qua đi lớn khôn rồi đành là thế 
Đành rẽ chia hai người về hai lối

23 tháng 12 2017

Sao không ôm anh như lần đầu tiên em đến

Sao không hôn anh như ngày nào còn lưu luyến

Sao không vui lên như một thời bao thương mến

Màu mắt em sao hôm nay muộn phiền

Ta chia tay nhau khi tình này đang say đắm

Mai em ra đi ngôi nhà này hoang vu lắm

Anh gom cho em hết bao kỷ niệm êm ấm

Mọi thứ nơi đây đều thuộc về em

ĐK:

Ngày xưa cho nhau tình yêu đó, em mong em là tất cả

Và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa

Mộng ước ngây ngô lúc ban đầu nay đã phai rồi

Tiễn đưa em về một tình yêu mới

Ngày mai anh không còn em nữa, không cho ai là tất cả

Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa

Để nhắc cho anh biết bao ngày hạnh phúc êm đềm

Nhắc cho anh luôn còn lại một trái tim, yêu em

Mai em ra đi em phải thật vui lên nhé

Em không yêu anh đâu cần buồn tênh như thế

Không nên quan tâm đến cuộc đời anh hoang phế

Mình hãy quên đi bao câu hẹn thề

Xem như hai ta không thuộc về nhau em nhé

Khi xưa yêu nhau như một trò chơi thơ bé

Ba năm qua đi lớn khôn rồi đành là thế

Đành rẽ chia hai người về hai lối

k cho tớ nhé 

21 tháng 1 2018

Karik, Orange

Người Lạ Ơi - Karik, Orange

  • Nhạc sĩ: Châu Đăng Khoa

  • Thể loại: Rap/Hiphop Việt

Lượt nghe: 2,121,790

Người Lạ Ơi - Karik, Orange

Người Lạ Ơi - Karik, Orange, SuperbrothersNgười Lạ Ơi - Karik, Orange, Superbrothers

Nhạc Sĩ: Châu Đăng Khoa

00:0703:37

  •  
  •  
  • Thêm bài hát
  • comment
  •  
  •  
  •  
  •  

Lời bài hát: Người Lạ Ơi

[Rap]:
Tôi lạc quan giữa đám đông
Nhưng khi 1 mình thì lại không 
Cố tỏ ra là mình ổn
Nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng 
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Dang tay ôm lấy tôi vào lòng 
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng 
Cô đơn 1 lần rồi khỏi những khoảng trống
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất 
Để trời cảm xúc tìm về với mầm sống 
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm
Sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng 
Chỉ 1 lần thôi cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong 
Người lạ ơi ! 
Người đến ủi an tâm hồn này được không? 

Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn bờ vai 
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá 
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn nụ hôn 
Mượn rồi tôi trả đừng vội vàng quá 
Người lạ ơi ! Xin hãy ghé mua giùm tôi 
Một liều quên lãng để tôi thanh thản 
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn niềm vui 
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi... 

Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh 
Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh 
Không cần người phải quá sâu sắc
Chỉ cần bờ vai người đủ rộng 
Chân thành đừng giấu sau màu mắt
Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông 
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi
Cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng 
1 người với tôi vậy là đủ
Những thứ còn lại chẳng quan trọng 
1 người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại 
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm 
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai 
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi 
Cảm xúc không cần phải “ngay” lối 
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi
1 người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi. 

Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn bờ vai 
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá 
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn nụ hôn 
Mượn rồi tôi trả đừng vội vàng quá 
Người lạ ơi ! Xin hãy ghé mua giùm tôi 
Một liều quên lãng để tôi thanh thản 
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn niềm vui 
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi... 

Cả trời tâm tư tôi ở đấy 
Vậy mà chẳng có ai hiểu 
Thứ tôi mong mỏi từng ngày 
Chỉ đơn giản là tình yêu 
Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây 
Vậy mà chẳng có ai hiểu 
Thứ tôi mong mỏi từng ngày 
Chỉ đơn giản là tình yêu.

21 tháng 1 2018

bài người lạ ơi hay đấy nhưng hay sao = đã lỡ yêu em nhiều 

23 tháng 12 2017

Anh vẫn nhớ phút ấy khi anh rời xa

Người chẳng nói một lời… chỉ đứng yên vậy thôi

Em đã cất giấu hết bao nhiêu buồn đau…

Còn kí ức ngọt ngào anh mang theo dù ở đâu…

Làm gì để…trở về…???

Chorus:

Người đừng lặng im đến thế

Vì lặng im sẽ giết chết con tim!

Dù yêu thương chẳng còn…anh vẫn xin em nói một lời…

Ngoài kia bao la thế giới

Nhưng trong anh thế giới chỉ là em thôi

Mình xa nhau thật rồi…nhưng anh vẫn chờ đợi….

Đã có lúc cố gắng để hiểu được em

Rồi cứ thế mỏi mệt.. chỉ biết bên cạnh em

Đây có lẽ chẳng phải yêu thương trọn vẹn

Người tìm nơi bắt đầu..Người bỏ đi ở phía sau

Với tất cả nỗi sầu..!

Bridge:

Anh chẳng biết được là…

Khi tất cả đã qua em đã nghĩ điều gì?

Ngày anh cất bước đi…

Thà một lời rồi cùng buồn đau..còn hơn riêng em cố giấu….

Anh chẳng biết được là..

Xa nhau hay bước tiếp?

Êm đềm hay muộn phiền?

Cho nhau hai lối riêng?

Một lần để mai sau chẳng phải hối tiếc

23 tháng 12 2017

Lời bài hát (Lyrics) Xin đừng lặng im

Anh vẫn nhớ phút ấy khi anh rời xa

Người chẳng nói một lời… chỉ đứng yên vậy thôi

Em đã cất giấu hết bao nhiêu buồn đau…

Còn kí ức ngọt ngào anh mang theo dù ở đâu…

Làm gì để…trở về…???

Chorus:

Người đừng lặng im đến thế

Vì lặng im sẽ giết chết con tim!

Dù yêu thương chẳng còn…anh vẫn xin em nói một lời…

Ngoài kia bao la thế giới

Nhưng trong anh thế giới chỉ là em thôi

Mình xa nhau thật rồi…nhưng anh vẫn chờ đợi….

Đã có lúc cố gắng để hiểu được em

Rồi cứ thế mỏi mệt.. chỉ biết bên cạnh em

Đây có lẽ chẳng phải yêu thương trọn vẹn

Người tìm nơi bắt đầu..Người bỏ đi ở phía sau

Với tất cả nỗi sầu..!

Bridge:

Anh chẳng biết được là…

Khi tất cả đã qua em đã nghĩ điều gì?

Ngày anh cất bước đi…

Thà một lời rồi cùng buồn đau..còn hơn riêng em cố giấu….

Anh chẳng biết được là..

Xa nhau hay bước tiếp?

Êm đềm hay muộn phiền?

Cho nhau hai lối riêng?

Một lần để mai sau chẳng phải hối tiếc

Nguyễn Hà

k mình nha

Thank you bn trước

18 tháng 12 2017

mang internet

18 tháng 12 2017

Bài hát: Đã Lỡ Yêu Em Nhiều - JustaTee 

Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết ngắm mưa 
Nhìn qua hàng cây được bao nhiêu hạt mưa 
Là trong anh được bấy nhiêu nỗi nhớ em 
Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết đếm sao 

Nhìn lên trời cao được bao nhiêu vì sao 
Là trong lòng anh còn bấy nhiêu những nỗi lo 
Sợ mình đánh mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng úa vàng 

19 tháng 12 2017

Lời bài hát: Sống Xa Anh Chẳng Dễ Dàng

Nhìn vào hư không ngước vô định vào xa xăm

Thở dài tiếc nuối biết bao ân hận với một người

Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương đi rồi

Nhận ra phải sống xa anh chẳng dễ dàng, chẳng dễ dàng.

Ong đã biết cần hoa lấy mật

Biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày

Em giờ không trẻ con như trước

Sẽ không để lạc nhau dù một bước.

Nếu quá khứ có trở lại

Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại

Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi

Gió thôi gợn sóng trả lại mặt hồ yên ả.

Có những nỗi nhớ lấn át

Chẳng biết vui bao giờ để nở nụ cười buồn

Trái tim em bây giờ chẳng khác

Có cả thế giới nhưng trong lòng lại chơi vơi

Vì anh chính là cả cuộc đời

Anh chiếm hết cả cuộc đời.

Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch

Chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua

Người yêu dỗi hờn hay trách móc là quan tâm đến ta

Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần

Thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa.

Nhắm mắt nhớ phút đắm đuối

Lúc đôi môi anh thì thầm gọi nhẹ babe

Thắm thiết hôn từ sau

Có những cảm giác ám ảnh chẳng thể phai màu.

I just can't stop missing you babe

Nhưng không ta đã kết thúc

Chẳng thể nói ra lời thật lòng muộn màng để nói câu

Em xin lỗi, buông xuôi quá khứ chấp nhận vùi bao nhớ thương

Dù ngọt đắng cũng chỉ vì anh.

Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương không về.

 t nha

19 tháng 12 2017

Nhìn vào hư không ngước vô định vào xa xăm
Thở dài tiếc nuối biết bao ân hận với một người
Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương đi rồi
Nhận ra phải sống xa anh chẳng dễ dàng, chẳng dễ dàng.

Ong đã biết cần hoa lấy mật
Biết đợi nắng sưởi ấm mỗi ngày
Em giờ không trẻ con như trước
Sẽ không để lạc nhau dù một bước.

[ĐK1]

Nếu quá khứ có trở lại
Hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại
Và sẽ yêu anh êm đềm vững chãi
Gió thôi gợn sóng trả lại mặt hồ yên ả.

Có những nỗi nhớ lấn át
Chẳng biết vui bao giờ để nở nụ cười buồn
Trái tim em bây giờ chẳng khác
Có cả thế giới nhưng trong lòng lại chơi vơi
Vì anh chính là cả cuộc đời
Anh chiếm hết cả cuộc đời.

[Mr.Siro]

Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch
Chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua
Người yêu dỗi hờn hay trách móc là quan tâm đến ta
Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần
Thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa.

[ĐK2]

Nhắm mắt nhớ phút đắm đuối
Lúc đôi môi anh thì thầm gọi nhẹ babe
Thắm thiết hôn từ sau
Có những cảm giác ám ảnh chẳng thể phai màu.

I just can't stop missing you babe
Nhưng không ta đã kết thúc
Chẳng thể nói ra lời thật lòng muộn màng để nói câu
Em xin lỗi, buông xuôi quá khứ chấp nhận vùi bao nhớ thương
Dù ngọt đắng cũng chỉ vì anh.

[End]

Nặng lời nhau đau vỡ trái tim, người tổn thương không về.

13 tháng 12 2017

1. Anh vẫn nhớ phút ấy khi anh rời xa
Người chẳng nói một lời chỉ đứng yên vậy thôi
Em đã cất giấu hết bao nhiêu buồn đau
Còn kí ức ngọt ngào anh mang theo dù ở đâu
Làm gì để trở về?

[ĐK:]
Người đừng lặng im đến thế
Vì lặng im sẽ giết chết con tim
Dù yêu thương chẳng còn
Anh vẫn xin em nói một lời.

Ngoài kia bao la thế giới
Nhưng trong anh thế giới chỉ là em thôi
Mình xa nhau thật rồi
Nhưng anh vẫn chờ đợi.

2. Đã có lúc cố gắng để hiểu được em
Rồi cứ thế mỏi mệt chỉ biết bên cạnh em
Đây có lẽ chẳng phải yêu thương trọn vẹn
Người tìm nơi bắt đầu, người bỏ đi ở phía sau
Với tất cả nỗi sầu.

[Coda:]
Anh chẳng biết được là khi tất cả đã qua
Em đã nghĩ điều gì, ngày anh cất bước đi
Thà một lời rồi cùng buồn đau
Còn hơn riêng em cố giấu.

Anh chẳng biết được là xa nhau hay bước tiếp
Êm đềm hay muộn phiền cho nhau hai lối riêng
Một lần để mai sau chẳng hề hối tiếc.

13 tháng 12 2017

1. Anh vẫn nhớ phút ấy khi anh rời xa
Người chẳng nói một lời chỉ đứng yên vậy thôi
Em đã cất giấu hết bao nhiêu buồn đau
Còn kí ức ngọt ngào anh mang theo dù ở đâu
Làm gì để trở về?

[ĐK:]
Người đừng lặng im đến thế
Vì lặng im sẽ giết chết con tim
Dù yêu thương chẳng còn
Anh vẫn xin em nói một lời.

Ngoài kia bao la thế giới
Nhưng trong anh thế giới chỉ là em thôi
Mình xa nhau thật rồi
Nhưng anh vẫn chờ đợi.

2. Đã có lúc cố gắng để hiểu được em
Rồi cứ thế mỏi mệt chỉ biết bên cạnh em
Đây có lẽ chẳng phải yêu thương trọn vẹn
Người tìm nơi bắt đầu, người bỏ đi ở phía sau
Với tất cả nỗi sầu.

[Coda:]
Anh chẳng biết được là khi tất cả đã qua
Em đã nghĩ điều gì, ngày anh cất bước đi
Thà một lời rồi cùng buồn đau
Còn hơn riêng em cố giấu.

Anh chẳng biết được là xa nhau hay bước tiếp
Êm đềm hay muộn phiền cho nhau hai lối riêng
Một lần để mai sau chẳng hề hối tiếc.

13 tháng 12 2017

vì a+b=c+d

nên thế này thế nọ<đừng quan tâm 2 dòng này>

Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết ngắm mưa
Nhìn qua hàng cây được bao nhiêu hạt mưa
Là trong anh được bấy nhiêu nỗi nhớ em
Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết đếm sao
Nhìn lên trời cao được bao nhiêu vì sao
Là trong lòng anh còn bấy nhiêu những nỗi lo
Sợ mình đánh mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng úa vàng
Khi mưa còn chưa tới, em thay người yêu mới, oh no no
Sợ mình sẽ khiến em yêu phai nhạt hơn giữa mênh mông bộn bề..
Em ơi chờ anh với
(Chỉ biết nói cho em nghe vậy thôi..)

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
Dù nắng mưa bao mùa
Thì tình anh vẫn luôn đây mà
Chẳng phải kiếm đâu xa
Vẫn giữ đó bầu trời của riêng chúng ta
Để gió mang đi về 1 nơi không người..

Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết thế thôi
Dù mai về sau mình không bên cạnh nhau
Dù tim mình đau khi biết em đã lỡ yêu người
Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh sẽ bất chấp luôn
Dù mưa, dù giông, dù sông sâu, biển xa
Dù nắng cháy anh cũng không hề lo
Chỉ sợ mình đánh mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng úa vàng
Khi mưa còn chưa tới, em thay người yêu mới, oh no no
Sợ mình sẽ khiến em yêu phai nhạt hơn giữa mênh mông bộn bề
Em ơi chờ anh với
(Chỉ biết nói cho em nghe vậy thôi)

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
Dù nắng mưa bao mùa
Thì tình anh vẫn luôn đây mà
Chẳng phải kiếm đâu xa
Vẫn giữ đó bầu trời của riêng chúng ta
Để gió mang đi về 1 nơi không người

Đã lỡ yêu..nah nah nah
U know, oh lỡ yêu…nah nah nah
I love you so, bei I love you so
Mình phải bước chậm lại vì ngày mai rất dài
Đã lỡ yêu..nah nah nah
U know, oh lỡ yêu…nah nah nah
I love you so, bei I love you so
Mình phải bước chậm lại, chậm lại..

Vì biết đâu, sớm mai thức dậy
Em không còn đây ôm anh, nhẹ hôn anh
Để tình ta cứ trôi lững lờ
Chờ giông và bão cuốn đi bất ngờ
Rồi lỡ đâu, giấc mơ không thành
Em không còn kề vai anh, tình mong manh
1 người đứng cứ trông với chờ, người kia thì ôm giấc mơ.. 

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
(Chẳng dám hứa thêm gì nữa no no no no no)
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
(Can you feel my love, love bei?)
(Dù cho bao mùa anh vẫn sẽ đây)
Chẳng phải kiếm đâu xa
(I love you so
Love you so
Love you so
I love you so..)
Đã lỡ yêu..vì 1 người lỡ yêu, lỡ yêu..

13 tháng 12 2017

Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết ngắm mưa
Nhìn qua hàng cây được bao nhiêu hạt mưa
Là trong anh được bấy nhiêu nỗi nhớ em
Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết đếm sao
Nhìn lên trời cao được bao nhiêu vì sao
Là trong lòng anh còn bấy nhiêu những nỗi lo
Sợ mình đánh mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng úa vàng
Khi mưa còn chưa tới, em thay người yêu mới, oh no no
Sợ mình sẽ khiến em yêu phai nhạt hơn giữa mênh mông bộn bề..
Em ơi chờ anh với
(Chỉ biết nói cho em nghe vậy thôi..)

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
Dù nắng mưa bao mùa
Thì tình anh vẫn luôn đây mà
Chẳng phải kiếm đâu xa
Vẫn giữ đó bầu trời của riêng chúng ta
Để gió mang đi về 1 nơi không người..

Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh chỉ biết thế thôi
Dù mai về sau mình không bên cạnh nhau
Dù tim mình đau khi biết em đã lỡ yêu người
Đã lỡ yêu em nhiều rồi thì anh sẽ bất chấp luôn
Dù mưa, dù giông, dù sông sâu, biển xa
Dù nắng cháy anh cũng không hề lo
Chỉ sợ mình đánh mất em khi, thu vừa sang, lá xanh bỗng úa vàng
Khi mưa còn chưa tới, em thay người yêu mới, oh no no
Sợ mình sẽ khiến em yêu phai nhạt hơn giữa mênh mông bộn bề
Em ơi chờ anh với
(Chỉ biết nói cho em nghe vậy thôi)

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
Dù nắng mưa bao mùa
Thì tình anh vẫn luôn đây mà
Chẳng phải kiếm đâu xa
Vẫn giữ đó bầu trời của riêng chúng ta
Để gió mang đi về 1 nơi không người

Đã lỡ yêu..nah nah nah
U know, oh lỡ yêu…nah nah nah
I love you so, bei I love you so
Mình phải bước chậm lại vì ngày mai rất dài
Đã lỡ yêu..nah nah nah
U know, oh lỡ yêu…nah nah nah
I love you so, bei I love you so
Mình phải bước chậm lại, chậm lại..

Vì biết đâu, sớm mai thức dậy
Em không còn đây ôm anh, nhẹ hôn anh
Để tình ta cứ trôi lững lờ
Chờ giông và bão cuốn đi bất ngờ
Rồi lỡ đâu, giấc mơ không thành
Em không còn kề vai anh, tình mong manh
1 người đứng cứ trông với chờ, người kia thì ôm giấc mơ.. 

Vì đã lỡ yêu em rồi, chẳng dám hứa xa xôi
(Chẳng dám hứa thêm gì nữa no no no no no)
Cứ nhắm mắt em lại và feel my love
(Can you feel my love, love bei?)
(Dù cho bao mùa anh vẫn sẽ đây)
Chẳng phải kiếm đâu xa
(I love you so
Love you so
Love you so
I love you so..)
Đã lỡ yêu..vì 1 người lỡ yêu, lỡ yêu..

14 tháng 12 2017

dài lắm bạn ơi

14 tháng 12 2017

Bài hát: Remember Me - Sơn Tùng (M-TP) 

Câu ca nhẹ giăng đời ta 
Âm thanh nào trôi vụt xa 
Không gian này đâu có chắc cho ta 
Trả lời được hết dư âm những ngày qua 
Buông lơi trôi theo cây viết thả hồn theo làn mây 
Buông xuôi hay nên đi tiếp??? 
Đôi chân dường như mất thăng bằng, 
Tương lai vĩnh hằng quên đi cơn mơ tan trong hư vô ảo 

Lang thang cô đơn mình tôi bước 
Tương lai cô đơn mình tôi ước 
Đêm đen ngày qua cùng mưa rơi phôi pha 
Lạnh căm ta nào đâu có biết trước 
Ngã gục ư hình như là hơi vội 
Nỗi niềm tôi đã làm gì nên tội 
Những chỉ trích dày xéo nhiều thêm 
Họ đã quy chụp một từ là chơi trội 
Có những đêm dài sầu hoen làn mi buồn lệ rơi 
Nhoè phai gắng gượng tôi cầm bút 
Cánh tay run rẩy gồng tâm hồn tan chảy 
Kiếm tìm cảm xúc dù chỉ là một chút 
Nhắm mắt cô độc trơ trọi nơi đâu 
Cho tôi yên bình dù chỉ là một phút 
Thoát xác giữa ngàn khơi 
Thấy thương mình chơi vơi 
Có lẽ nên thả lỏng con tim thôi 

Ở đâu đó phía cuối con đường kia 
Nước mắt thôi ngừng trôi 
Ở đâu đó phía cuối chân trời kia 
Ánh sáng đang chờ tôi đập tan đi trái tim lạnh băng 
Ở đâu đó sẽ có người đợi trông dang tay 
Ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này??) 
Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bình 
Giải thoát cho tâm hồn tôi, 
Gồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi! 

Ba mẹ tin mày 
Em trai tin mày 
Luôn dõi theo từng bước chân mày 
Niềm Vinh quang tự hào của gia đình này 
Có những đêm mẹ mày khóc 
Ba thương mày đến bạc tóc 
Động lực đó không cho phép mày chùn bước 
Chốn chạy đâu hỡi thằng ngu kia 
Đứng dậy đi! 
Mạnh mẽ cứng rắn đứng lên vượt qua thất bại 
Sống chung với những điều không thể thay đổi 
Biến tất cả trở thành vô hại 
Nào thức tỉnh đi! 
Bật tung xiềng xích đốt cháy hết đam mê và thể xác 
Quay lưng dang tay ôm trọn bầu trời yêu thương 
Nhìn lại chặng đường để thấy mình là ai 

Tương lai ngày mai sầu lo trên trên bờ vai 
Đường muôn lối phân vân về đâu 
Đam mê tìm ta lời ca mang ngày qua 
Vùi chôn Hết suy tư chìm sâu 
Cảm ơn tất cả chướng ngại 
Cảm ơn mọi sự thất bại 
Đã tạo nên một con tim bất diệt 
Trên bầu trời ngày hôm nay ! 

Ở đâu đó phía cuối con đường kia 
Nước mắt thôi ngừng trôi 
Ở đâu đó phía cuối chân trời kia ánh sáng đang chờ tôi 
Đập tan đi trái tim lạnh băng 
Ở đâu đó sẽ có người đợi trông dang tay 
Ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này??) 
Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bình 
Giải thoát cho tâm hồn tôi, 
Gồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi! 


Có lẽ những nỗi đau đã giúp tôi trưởng thành hơn 
Những giọt nước mắt khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn 
Cảm ơn tất cả ... 
I'm Sơn Tùng M-TP 
Don't forget me ! 

Ở đâu đó phía cuối con đường kia 
Nước mắt thôi ngừng trôi 
Ở đâu đó phía cuối chân trời kia ánh sáng đang chờ tôi 
Đập tan đi trái tim lạnh băng 
Ở đâu đó sẽ có người đợi trông dang tay 
Ôm lấy thân này (ai ôm lấy thân này??) 
Có lẽ tôi đã tìm được giấc mơ yên bình 
Giải thoát cho tâm hồn tôi, 
Gồng bao nhiêu vết thương giờ tôi là tôi !

10 tháng 2 2018

Bài hát: 80000 - VK 

Zhè jù huà wǒ jīngcháng duì nǐ jiǎng 
Nǐ shì wǒ xiǎng hán zài zuǐ lǐ de yīkuài táng 
Tiěshí xīncháng zuìhòu dí bùguò nǐ de juéjiàng 
Xiàng gè háizi zǒng xiǎng zuān jìn nǐ de xiōngtáng 

Hěnduō cì zǒu zài língchén sān diǎn bàn de dàjiē 
Yě céng wèile zhǎodào zǐ xiá xiānzǐ tàpò tiě xié 
Oh bae bae oh bae bae 
Wǒ fāshì wǒ huì nǔlì 

Oh bae bae oh bae bae 
Wǒ fāshì wǒ huì zǒu qǐ 
Wǒ xīwàng nǐ néng péi wǒ zǒuguò báitiān hé hēiyè 
Yě xīwàng néng bàozhe nǐ huíwèi měimèng yī zhěng yè 

Nǐ dǒng wǒ xiǎng yào de měi yīgè tǐwèi 
Jīn wǎn péi wǒ dàjiā dōu bié xiǎng rùshuì 
Wǒ xiǎng yào kàn nǐ shēnshang***de múyàng 
Zài nǐ shēntǐ shàng liú xià shǔyú wǒ de jìhào 

Wǒ xiǎng yào kàn nǐ zài wǒ shēnshang zìyóu fēixiáng 
Cóng dà dào xiǎo de guòchéng jìlù zài nǐ de zuǐjiǎo 
Wǒ dài nǐ zǒuguò chūn xià qiūdōng bùxiǎng tài pǔtōng 
Nǐ zhīdào wǒ xiǎng ài nǐ suǒyǐ shì wǒ zhǔdòng 

Jiàn dào nǐ dì yī yǎn jiù zhīdào nǐ shì wǒ de cài 
Ài 
Ń xiǎng nǐ xiǎng nǐ xiǎng wǒ

15 tháng 11 2019

TL:

Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, nói về những tình cảm thân thiết nhất của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con. Không có một nhà văn nào, lời bài hát nào có thể sánh được tình cảm của mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện ra và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: "Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con". Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn hy vọng mong ước đó sẽ trở thành sự thật.​

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào

Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào."

    Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

    Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mắt để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.​

    Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.

    Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Cảm ơn trời vì con có một người mẹ như mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều!!!!"



~ tham khảo nha~

Ai ở đây cũng chép hết không rảnh ngồi nghĩ đâu nha 

#hoctot

#phanhne

15 tháng 11 2019

Mẹ tôi là người khá nghiêm khắc. Hồi bé, tôi hay hỏi mẹ: "Sao mẹ hay khắt khe với con thế? Hay mẹ không yêu con?". Mẹ cười, xoa đầu tôi: "Con ngốc nghếch của mẹ, mẹ không yêu con thì yêu ai". Mãi sau này, khi đã có chút khôn lớn, biết suy nghĩ, tôi mới hiểu được sự nghiêm khắc của mẹ chính là mẹ đang uốn nắn tôi, mong tôi trở thành người có ích cho xã hội.

    Mẹ là người vất vả. Ngoài việc cơ quan mẹ phải đảm đương gần hết các việc trong nhà. Hằng ngày, cứ đi làm về là mẹ lại tiếp tục làm các việc nhà. Tôi còn bé, giúp mẹ được rất ít. Mẹ nấu ăn rất ngon. Tôi không bao giờ bỏ bữa vì mẹ nấu ngon quá. Bố bận đi công tác luôn nên việc học hành của tôi cũng do mẹ kèm cặp. Mẹ thường xuyên kiểm tra bài vở của tôi, có bài nào không hiểu mẹ giảng giải lại cho tôi. Buổi tối, bao giờ mẹ cũng là người đi ngủ sau cùng. Trước khi đi ngủ, mẹ vào xem tôi đã ngủ chưa, có tung chăn ra ngoài không?… Mẹ cũng là người bạn thân nhất của tôi. Mỗi khi băn khoăn điều gì, mẹ sẽ là người đầu tiên tôi tâm sự, chia sẻ. Mẹ luôn lắng nghe những điều tôi nói, chỉ bảo cho tôi cách vượt qua. Mẹ tôi thật tuyệt vời.

    Tôi không thể kể hết công lao to lớn của mẹ. Câu ca dao "Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể" cũng không nói hết được công lao của cha me, Mẹ đã yêu thương tôi bằng tình yêu vô bờ bến, mẹ đã dạy dỗ tôi bằng cả tấm lòng của người mẹ. Tôi chỉ muốn mãi mãi là đứa con bé bỏng của mẹ. "Mẹ yêu của con, con yêu mẹ nhiều lắm" – tôi luôn muốn nói với mẹ câu đó. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để xứng với tình yêu của mẹ.

Bài làm 2

    "Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru yêu thương con tha thiết".

    Khi nghe ca khúc này, tôi chợt nhớ đến hình dáng đấng sinh thành, người đã sinh ra tôi, đã không ngại khổ nuôi tôi khôn lớn. Và đó chính là mẹ, người luôn đứng vị trí quan trọng nhất trong tâm trí tôi.

    Thật vậy, trong gia đình, tôi thương nhất là mẹ vì mẹ đã luôn dành riêng cho tổ ấm này một tình thương bao la, không sao tả xiết. Thân hình nhỏ bé chăm chỉ làm việc cùng đôi bờ vai gầy gầy đã gánh bao nhiêu cực khổ khiến tôi thương mẹ lắm. Tôi yêu nhất đôi bàn tay hằng ngày khám bệnh cho bệnh nhân, tối về lại phải chăm sóc gia đình, nấu những bữa cơm nóng hổi rồi về đêm khi ánh trăng tròn lên cao, đôi bàn tay ấy chưa được yên giấc, tiếp tục vỗ vỗ quạt quạt ru chị em tôi chìm vào giấc ngủ và từ khuôn miệng xinh xắn của mẹ cất lên lời hát ru ngọt ngào mà tha thiết, đậm đà tình thương bao la của người mẹ dành cho những đứa con.

    Mặc dù vất vả đến thế nhưng mẹ tôi chẳng than lấy một lời, mẹ quả thật là người cứng rắn, biết cam chịu một cách đáng khâm phục. Mẹ luôn cẩn thận trong mọi việc, hoàn thành tốt và biết chịu trách nhiệm từ những việc mình làm để làm gương tốt cho con cái. Tuy nhiên trong việc dạy dỗ con, mẹ là người rất nghiêm túc. Mẹ luôn chỉ bảo cho chị em tôi những cái hay cái tốt, từ những việc nhỏ nhặt như công việc nhà đến việc lớn như cách ăn nói sao cho đúng mực, thái độ và cách cư xử với mọi người sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc tôi làm, nếu có việc gì không vừa lòng mẹ liền trách và phân tích rõ cho tôi hiểu vì sao tôi không nên làm như vậy, tuy vậy tôi cũng không giận mẹ mà ngược lại, tôi thấy kính trọng mẹ nhiều hơn. Trong gia đình là thế nhưng ngoài xã hội, mẹ là người hiền lành, dễ hòa đồng, biết cách ứng xử trong mọi tình huống và điều đặc biệt ở mẹ khiến nhiều người quý mến là mẹ rất biết cách ăn nói cho vừa lòng mọi người. Và tôi thấy mình thật may mắn khi được làm con của mẹ.

     Tuy bài văn kể về mẹ ngắn nhất được viết ngắn gọn, súc tích nhưng vẫn đầy đủ ý nghĩa và có sử dụng các biện pháp nghệ thuật nhất định: sử dụng ca dao tục ngữ, liệt kê,... cho các em học sinh tham khảo.

     Ngoài ra dưới đây, Đọc tài liệu có tổng hợp thêm những bài văn kể về mẹ lớp 6 hay nhất cho các em học sinh tham khảo thêm để đa dạng vốn từ ngữ, mở rộng tư duy quan sát, kể chuyện, từ đó các em sẽ làm ra những bài văn kể về mẹ của riêng mình thật ý nghĩa và hấp dẫn.

Kể về người mẹ của em hay nhất ảnh 1
Mẹ luôn yêu thương con vô điều kiện

Những bài văn kể về người mẹ của em lớp 6 hay nhất

Bài làm 1

    Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, nói về những tình cảm thân thiết nhất của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con. Không có một nhà văn nào, lời bài hát nào có thể sánh được tình cảm của mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện ra và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: "Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con". Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn hy vọng mong ước đó sẽ trở thành sự thật.​

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào

Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào."

    Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

    Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mắt để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.​

    Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.

    Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Cảm ơn trời vì con có một người mẹ như mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều!!!!"

Bài làm 2

Kể vể người mẹ của em tần tảo nuôi con

“Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”

    Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

    Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vầng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. Có những lúc tôi cũng nghĩ vậy, nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cảm giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào,… qua tất cả những gì của mẹ. Tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mới cảm thấy đuợc thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

    Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tự đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to: “Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ”Cứ tưởng, tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

    Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy được cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương?…

    Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đến thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá.

    Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật của con. Con… con tha thứ cho mẹ, nghe con”. Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi”. Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

    Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “Con yêu mẹ!” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mị chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. Mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con".

Kể về người mẹ của em hay nhất ảnh 2

Con yêu mẹ với tình yêu ngây ngô nhất

Bài làm 3

Kể về mẹ của em suốt năm tháng ấu thơ

    Năm học vừa qua, do đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc nên em được Công đoàn của cơ quan mẹ cho đi nghỉ mát ở Nha Trang bốn ngày. Từ sáng sớm cho đến chiều tối, em cùng các bạn tắm biển, leo núi, ngồi lên ca nô lướt sóng tới thăm các đảo. Cuộc du ngoạn đầy hứng khởi và thú vị. Tối đến, lúc mọi người say sưa ngủ thì em lại thao thức nhớ mẹ - người mẹ hiền từ và yêu quý của em. Mỗi lần nhớ mẹ, em lại nhớ tới kỉ niệm về một cơn mưa...

    Dạo ấy, ba em đi công tác xa nhà nên ngày ngày mẹ đã đến trường đón em sau giờ tan học. Một buổi trưa, trời bỗng đổ mưa to và kéo dài hàng tiếng đồng hồ. Từ cơ quan, mẹ hối hả đạp xe tới trường. Thấy em đang đứng nép dưới cổng, mẹ vội cởi áo mưa trùm cho em và bảo: "Con khoác áo mưa vào đi cho khỏi ướt !". Nhận ra vẻ băn khoăn của em, mẹ an ủi: "Đừng lo con ạ ! Mưa chắc cũng sắp tạnh rồi! Mẹ khỏe hơn con, có ướt một chút cũng chẳng sao".

    Mưa vẫn nặng hạt. Nước chảy tràn trên mặt đường, tuôn ồ ồ xuống các miệng cống. Trên đường vắng xe cộ và người qua lại. Trong các hiên nhà, người trú mưa chen chúc. Mẹ em vẫn gò lưng đạp xe trong mưa. Em thương mẹ quá chừng mà chẳng biết làm sao.

    Về đến nhà, mẹ vội thay quần áo rồi lo nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Em cũng giúp mẹ một tay. Đến bữa, mẹ có vẻ mệt mỏi, ăn không ngon miệng. Em động viên: "Mẹ cố ăn bát cơm cho khỏe !". Mẹ gượng cười: "Chắc không sao đâu con ! Mẹ chỉ thấy khó chịu một chút thôi !". Rồi mẹ uống một viên thuốc cảm và đi nghỉ. Đến chiều, mẹ vẫn đi làm như thường lệ.

    Đêm ấy, mẹ lên cơn sốt. Em bối rối chẳng biết làm thế nào đành sang nhờ bác An hàng xóm đưa mẹ đi bệnh viện. Bác sĩ khám bệnh rồi nói rằng mẹ bị viêm phổi cấp tính do bị cảm lạnh. Em đặt tay lên trán mẹ, trán mẹ nóng như lửa. Đôi môi mẹ khô se, hơi thở mệt nhọc, khó khăn. Em thương mẹ quá, nước mắt cứ rưng rưng. Bác An lấy chiếc khăn lạnh đặt lên trán mẹ. Hai bác cháu cùng cô y tá trực thức bên mẹ suốt đêm. Sau khi mẹ được tiêm mấy mũi thuốc, đến gần sáng, cơn sốt hạ dần.

    Mẹ vẫy em lại gần rồi ra hiệu bảo mở cửa sổ. Những tia nắng sớm rọi vào làm sáng cả căn phòng. Nét mặt mẹ tươi trở lại.

    Lần ấy, mẹ phải nằm bệnh viện mất năm hôm. Ngày ngày, bác An thay mẹ đến trường đón em. Chiều nào em cũng vào bệnh viện thăm mẹ. Hai mẹ con ngồi trên chiếc ghế đá kê dưới gốc bàng, nhỏ to tâm sự. Mẹ vuốt tóc em và khuyên: "Đừng vì mẹ bệnh mà xao nhãng việc học hành, con nhé ! Ngày mai, mẹ sẽ về với con". Em ngả đầu vào vai mẹ như ngày còn thơ bé...

    ​Hôm mẹ về nhà, thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ, mẹ vui lòng lắm. Mẹ khen em: "Con gái mẹ giỏi quá !". Em thầm mong mai sau sẽ trở thành một người phụ nữ hiền dịu và đảm đang để giúp đỡ mẹ.

    Từ độ ấy, em càng cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp phần nào công ơn của mẹ. Mẹ ơi ! Đúng như lời một bài hát: Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối nguồn ngọt ngào... Lời hát đầy ân tình ấy sẽ theo con suốt cuộc đời, mẹ ạ !