K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mong mn giúp em ạ.Gấp lắm!Câu 1: Đọc – hiểu:Đọc câu chuyện sau và trả lời những câu hỏi bên dưới:EM BÉ BÁN KHOAI5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận...
Đọc tiếp

Mong mn giúp em ạ.Gấp lắm!

Câu 1: Đọc – hiểu:

Đọc câu chuyện sau và trả lời những câu hỏi bên dưới:

EM BÉ BÁN KHOAI

5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận rộn.

Tôi đang mơ màng thì chợt có một tiếng chào hàng cất lên sát bên: “Chú ơi, chú mua giùm con đi chú”.

Trông sang, một bé gái chừng 10 – 12 tuổi, đầu đội một cái rá bên trong có 2 củ khoai luộc, mặt mũi lem nhem mồ hôi, giọng thảng thốt: “Chú mua giùm con với, không về dượng con đánh chết”.

Tôi nhìn đứa bé, mắt nó đỏ hoe, tội nghiệp thật.

- Bao nhiêu cháu? – Tôi hỏi nhỏ.

- Năm ngàn chú ạ, chú mua giùm con nha chú! - Cả giọng nói, cả ánh mắt của nó như lóe lên niềm hy vọng. Tôi cầm 2 củ khoai rồi đưa cho nó tờ 50 ngàn đồng và bảo: “Chú cho con này, mau về đi!”.

Con không có tiên thôi và cũng không dám nhận tiên của chú vì về nhà dượng con kiểm tra thấy thừa tiền ra lại cho là những ngày trước con đã giấu tiền đi sẽ đánh con đau lắm.

- Thì con cất riêng 45 ngàn đi! – Tôi bày vẽ cho nó.

- Không được đâu chú ạ, con không có chỗ giấu tiền, mà có thể nào nói thế đó, còn dượng con thì không tin đâu. Con bé mở tròn đôi mắt nhìn tôi.

Đến lượt tôi bối rối, nước mắt chực trào ra, tôi mua tặng cháu ổ bánh mỳ thịt và đưa cho nó 5 ngàn đồng rồi bước đi. Tôi cầu mong và tin rằng đứa bé này rồi sẽ có một cuộc đời hạnh phúc bởi lòng trung thực và tâm hồn đôn hậu của nó.

                                             (sưu tầm)

a. Xác định ngôi kể của câu chuyện trên và cho biết tác dụng của ngôi kể đó.

b. Xác định 1 trợ từ, 1 thán từ, 1 tình thái từ có trong câu chuyện trên và nêu tác dụng của trợ từ, thán từ, tình thái từ đó.

c. Đọc xong câu chuyện, em có nhận xét gì về em bé bán khoai?

d. Ở đoạn cuối câu chuyện, vì sao nhân vật tôi cảm thấy bối rối, nước mắt chực trào ra? on bé buồn bã nói:

0
Mong mn giúp em ạ.Gấp lắm!Câu 1: Đọc – hiểu:Đọc câu chuyện sau và trả lời những câu hỏi bên dưới:EM BÉ BÁN KHOAI5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận...
Đọc tiếp

Mong mn giúp em ạ.Gấp lắm!

Câu 1: Đọc – hiểu:

Đọc câu chuyện sau và trả lời những câu hỏi bên dưới:

EM BÉ BÁN KHOAI

5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận rộn.

Tôi đang mơ màng thì chợt có một tiếng chào hàng cất lên sát bên: “Chú ơi, chú mua giùm con đi chú”.

Trông sang, một bé gái chừng 10 – 12 tuổi, đầu đội một cái rá bên trong có 2 củ khoai luộc, mặt mũi lem nhem mồ hôi, giọng thảng thốt: “Chú mua giùm con với, không về dượng con đánh chết”.

Tôi nhìn đứa bé, mắt nó đỏ hoe, tội nghiệp thật.

- Bao nhiêu cháu? – Tôi hỏi nhỏ.

Con bé buồn bã nói:

- Năm ngàn chú ạ, chú mua giùm con nha chú!

- Cả giọng nói, cả ánh mắt của nó như lóe lên niềm hy vọng. Tôi cầm 2 củ khoai rồi đưa cho nó tờ 50 ngàn đồng và bảo: “Chú cho con này, mau về đi!”.

Con không có tiên thôi và cũng không dám nhận tiên của chú vì về nhà dượng con kiểm tra thấy thừa tiền ra lại cho là những ngày trước con đã giấu tiền đi sẽ đánh con đau lắm.

- Thì con cất riêng 45 ngàn đi! – Tôi bày vẽ cho nó.

- Không được đâu chú ạ, con không có chỗ giấu tiền, mà có thể nào nói thế đó, còn dượng con thì không tin đâu. Con bé mở tròn đôi mắt nhìn tôi.

Đến lượt tôi bối rối, nước mắt chực trào ra, tôi mua tặng cháu ổ bánh mỳ thịt và đưa cho nó 5 ngàn đồng rồi bước đi. Tôi cầu mong và tin rằng đứa bé này rồi sẽ có một cuộc đời hạnh phúc bởi lòng trung thực và tâm hồn đôn hậu của nó.

                                             (sưu tầm)

a. Xác định ngôi kể của câu chuyện trên và cho biết tác dụng của ngôi kể đó.

b. Xác định 1 trợ từ, 1 thán từ, 1 tình thái từ có trong câu chuyện trên và nêu tác dụng của trợ từ, thán từ, tình thái từ đó.

c. Đọc xong câu chuyện, em có nhận xét gì về em bé bán khoai?

d. Ở đoạn cuối câu chuyện, vì sao nhân vật tôi cảm thấy bối rối, nước mắt chực trào ra? 

0
5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận rộn.Tôi đang mơ màng thì chợt có một tiếng chào hàng cất lên sát bên: “Chú ơi, chú mua giùm con đi chú”.Trông sang, một bé gái...
Đọc tiếp

5 giờ chiều, sau tiếng chuông tan sở vang lên, mọi người hối hả ra về. Tối nay, tôi chưa có kế hoạch gì nên cứ thủng thẳng mà đi, chẳng vội gì. Tôi rất thích thả bộ một chút, ngắm phố phường tấp nập người xuôi ngược. Nắng đã nhạt, gió vờn nhẹ trên lá cây, chỉ có con đường bận rộn.

Tôi đang mơ màng thì chợt có một tiếng chào hàng cất lên sát bên: “Chú ơi, chú mua giùm con đi chú”.

Trông sang, một bé gái chừng 10 – 12 tuổi, đầu đội một cái rá bên trong có 2 củ khoai luộc, mặt mũi lem nhem mồ hôi, giọng thảng thốt: “Chú mua giùm con với, không về dượng con đánh chết”.

Tôi nhìn đứa bé, mắt nó đỏ hoe, tội nghiệp thật.

- Bao nhiêu cháu? – Tôi hỏi nhỏ.

- Năm ngàn chú ạ, chú mua giùm con nha chú! - Cả giọng nói, cả ánh mắt của nó như lóe lên niềm hy vọng. Tôi cầm 2 củ khoai rồi đưa cho nó tờ 50 ngàn đồng và bảo: “Chú cho con này, mau về đi!”.

Con bé buồn bã nói:

- Con không có tiền thối và cũng không dám nhận tiền của chú vì về nhà dượng con kiểm tra thấy thừa tiền ra lại cho là những ngày trước con đã giấu tiền đi sẽ đánh con đau lắm.

- Thì con cất riêng 45 ngàn đi! – Tôi bày vẽ cho nó.

- Không được đâu chú ạ, con không có chỗ giấu tiền, mà có thế nào nói thế đó, còn dượng con thì không tin đâu. – Con bé mở tròn đôi mắt nhìn tôi.

Đến lượt tôi bối rối, nước mắt chực trào ra, tôi mua tặng cháu ổ bánh mỳ thịt và đưa cho nó 5 ngàn đồng rồi bước đi. Tôi cầu mong và tin rằng đứa bé này rồi sẽ có một cuộc đời hạnh phúc bởi lòng trung thực và tâm hồn đôn hậu của nó.

(sưu tầm)

a. Xác định ngôi kể của câu chuyện trên và cho biết tác dụng của ngôi kể đó.

b. Tìm câu văn được dẫn trực tiếp trong văn bản trên. Và hãy chuyển sang cách dẫn gián tiếp

c. Đọc xong câu chuyện, em có nhận xét gì về em bé bán khoai?

d.Ở đoạn cuối câu chuyện, vì sao nhân vật tôi cảm thấy bối rối, nước mắt chực trào ra?

0
Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:- Thôi, tôi ốm...
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:

 “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?

Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.

Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.

Tìm ra từ láy và xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn trên . Trình bày tác dụng của các từ láy và  biện pháp tu từ đó.

0
Phần I: Đọc –hiểu Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như...
Đọc tiếp

Phần I: Đọc –hiểu

 Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:

 “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?

Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.

Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”

 Câu 1: Đoạn văn trích trong văn bản nào ?Xác định ngôi kể của văn bản đó.

 Câu 2:Cho biết phương  thức biểu đạt chính cảu đoạn văn trên.

 Câu 3:Nhân vật Dế Choắt  trong đoạn văn lâm vào tình cảnh gì ? Vì sao?

 Câu 4:Tìm ra từ láy và xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn trên . Trình bày tác dụng của biện pháp tu từ đó.

 Câu 5:Dế Choắt khuyên Dế Mèn điều gì? Qua đó, em thấy Dế Choắt là người như thế nào ?

 Phần II: Tập làm văn:

 Câu 1: Hãy viết 1 đoạn văn diến tả lại tâm trang của Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt (theo lời của Dế Mèn)

 Câu 2: Tả lại hình ảnh phượng vĩ nơi sân trường.

3

Câu 1 :

Đoạn trích trên trong văn bản : "Bài học đường đời đầu tiên".

Ngôi kể : Ngôi thứ nhất

Câu 2 :

Phương thức biểu đạt chính : Tự sự

Câu 3 :

Nhân vật Dế Choắt lâm vào cảnh sắp lìa đời. Vì cái tội ngông và thói hung hăng của Dế Mèn.

Câu 4 : Từ láy im đậm :

 “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?

Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.

Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”

Câu 5 :

Dế Choắt khuyên Dế Mèn : Ở  đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy".

Qua đây cho thấy Dế Choắt là người sống tốt, ngay thẳng, biết chỉ bảo người khác những điều tốt, là tấm gương để mọi người noi theo.

 

Câu 1:

   Đoạn văn trên trích trong văn bản: Bài học đường đời đầu tiên

   Văn bản đã tìm được được kể theo ngôi thứ nhất

Câu 2:

    Phương thức biểu đạt chính của văn bản: Miêu tả

Câu 3: 

    Nhân vật Dế Choắt lâm vào cảnh: bị chị Cốc mổ trọng thương rồi từ giã cõi đời. Choắt bị như vậy bởi trò nghịch dại của Dế Mèn

Câu 4:

    Từ láy được sử dụng trong đoạn văn: thoi thóp, hốt hoảng, nông nỗi, hối hận, dại dột, hung hăng, bậy bạ, ăn năn

    Biện pháp tu từ được sử dụng: Nhân hóa

     Tác dụng của biện pháp nhân hóa: Nhân hóa các con vật ( Dế Mèn, Dế Choắt,...) giúp chúng trở nên sinh động, biểu lộ đc những suy nghĩ, tình cảm như con người.

Câu 5:

     Dế Choắt khuyên Dế Mèn : Ở  đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy".

     Dế Choắt là người bao dung nhân hậu, không những không trách móc, bày tỏ thái độ với dế Mèn mà còn khuyên nhủ Dế Mèn rất chân thành

 

Phần I: Đọc –hiểu Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như...
Đọc tiếp

Phần I: Đọc –hiểu

 Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:

 “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?

Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.

Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”

 Câu 1: Đoạn văn trích trong văn bản nào ?Xác định ngôi kể của văn bản đó.

 Câu 2:Cho biết phương  thức biểu đạt chính cảu đoạn văn trên.

 Câu 3:Nhân vật Dế Choắt  trong đoạn văn lâm vào tình cảnh gì ? Vì sao?

 Câu 4:Tìm ra từ láy và xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn trên . Trình bày tác dụng của biện pháp tu từ đó.

 Câu 5:Dế Choắt khuyên Dế Mèn điều gì? Qua đó, em thấy Dế Choắt là người như thế nào ?

 Phần II: Tập làm văn:

 Câu 1: Hãy viết 1 đoạn văn diến tả lại tâm trang của Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt (theo lời của Dế Mèn)

 Câu 2: Tả lại hình ảnh phượng vĩ nơi sân trường.

2
15 tháng 2 2021

chia tách làm tường đoạn nhỏ thì các bạn giúp đỡ tốt hơn nhé .

Phần I: Đọc –hiểu

 Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:

 “Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?

Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.

Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”

 Câu 1: Đoạn văn trích trong văn bản nào ?Xác định ngôi kể của văn bản đó.

Đoạn văn trích trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên. Ngôi thứ nhất.

 Câu 2:Cho biết phương  thức biểu đạt chính của đoạn văn trên.

Tự sự

 Câu 3:Nhân vật Dế Choắt  trong đoạn văn lâm vào tình cảnh gì ? Vì sao?

Nhân vật Dế Choắt lâm vào tình cảnh nằm thoi thóp, không dậy được nữa rồi lâm trung. Vì Dế Mèn đã trêu chọc chị Cốc nên Dế Choắt phải chịu tội thay.

 Câu 4:Tìm ra từ láy và xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn trên . Trình bày tác dụng của biện pháp tu từ đó.

-Từ láy : thoi thóp , hối hận, ngông cuồng, hung hăng, bậy bạ

-Biện pháp tu từ :

Liệt kê : ở đời mà có thói hung hăng bậy ba, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang va vào mình đây.

⇒Nhằm liệt kê tính cách của Dế Mèn . Chỉ vì vậy mà dế choắt phải ra đi .

 Câu 5:Dế Choắt khuyên Dế Mèn điều gì? Qua đó, em thấy Dế Choắt là người như thế nào ?

Trước khi lâm trung , Dế Choắt nói với Dế Mèn rằng : " Thôi , tôi ốm yếu quá rồi , chết cũng được . Nhưng trước khi nhắm mắt , tôi khuyên anh : ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ , có óc mà không biết nghĩ , sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy

 → Anh khuyên Dế Mèn rằng ở đời không nên hung hăng , trước khi làm việc gì cũng phải suy nghĩ . Nếu không thì sẽ chuốc hoạ vào thân .

⇒ Cậu là một người hiền lành , tốt bụng và biết quan tâm tới người khác . Trước lúc chết còn khuyên nhủ bạn mình mặc cho Dế Mèn đã gây ra cái chết cho Dế Choắt.

 Phần II: Tập làm văn:

 Câu 1: Hãy viết 1 đoạn văn diến tả lại tâm trang của Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt (theo lời của Dế Mèn)

Chôn cất Dế Choắt xong xuôi, tôi đứng trước mộ của cậu để suy nghĩ lại việc làm của bản thân. Trò đùa ngỗ ngược của tôi đã khiến cho Dế Choắt phải chịu tôi thay. Chỉ vì cái tính kiêu căng, tự cho mình là nhất mà đã hại người bạn hàng xóm của mình. Sự việc hôm nay quả thực đã dạy cho tôi một bài học quá lớn. Chắc chắn tôi sẽ luôn ghi nhớ bài học này. Luôn nhận bản thân là một người mạnh mẽ nhưng tôi không dám nhận lỗi để Dế Choắt phải chịu tội thay. Lúc này, tôi đã tự thấy mình là kẻ hèn nhát. Nhưng khi tôi nhận ra lỗi lầm thì đã quá muộn, sai lầm của tôi phải đánh đổi bằng mạng sống của Dế Choắt. Chính vì vậy, tôi chỉ còn cách chuộc lại lỗi lầm của mình bằng cách sửa đổi thói kiêu ngạo của bản thân. Tôi sẽ cố gắng học cách sống chan hòa với mọi người hơn. Tôi cũng sẽ sử dụng sức mạnh của mình một cách chính xác. Bài học đường đời đầu tiên đã phải trả cái giá quá đắt.

 Câu 2: Tả lại hình ảnh phượng vĩ nơi sân trường.

Nàng tiên xuân xinh đẹp đã lặng lẽ nói lời tạm biệt từ bao giờ, và đất trời đón một nàng hạ đỏng đảnh nhưng không kém phần ấm áp.Hạ đến mang theo cái nắng vàng chói chang, làm cho hoa thêm thơm và cây cối thêm chín mọng.Một cơn gió mát khẽ thoảng qua, cây phượng trường em khẽ giật mình, đánh thức những búp non còn đang yên giấc.

Cây phượng trường em được trồng từ khi ngôi trường mới được thành lập.Tuổi của cây cũng chính là tuổi của trường. Thân cây cao, to và sần sùi, có cả những cái mấu nổi lên như những cục u, đủ biết cây đã già lắm rồi.Cành cây vươn rộng tạo thành một chiếc ô xanh khổng lồ, che mát cho cả sân trường. Rễ cây to và cứng trồi cả lên mặt đất, như những con rắn đang say ngủ.Trên những cành nhánh, lá phượng xòe ra đều đặn và đối xứng nhau.Màu xanh của lá như màu cốm non, tạo cho người khác một cảm giác dễ chịu khi ngắm nhìn.Mùa hè xanh tươi là thế nhưng đến mùa đông, phượng trút lá chỉ còn là những cành cây khẳng khiu như những chiếc lược chải tóc cho mây trời.Hoa phượng bừng nở cũng là lúc mùa hè về.

Trên tán cây, những chú ve đã hát vang bài ca chào đón mùa hè đến.Phượng và ve dường như đã trở thành dấu hiệu đặc trưng mà mỗi khi nhắc đến mùa hè người ta không thể quên.Những ngày đầu hè, phượng còn lác đác vài bông ẩn trong tán là xanh.Rồi khi ánh nắng mặt trời ngày trở nên gay gắt và chói chang, những nụ màu đỏ chúm chím như bừng tỉnh giấc, phượng đồng loạt nở rộ không báo trước, để lũ học sinh ngỡ ngàng ngước nhìn lên và tự hỏi: “Phượng nở từ bao giờ mà bất ngờ vậy”.

Giữa vùng trời bao la, đám lá xanh rờn, hoa phượng tự tin, kiêu hãnh vươn mình kheo sắc đỏ làm cho muôn loài ghen tị vì thua hương kém sắc.Nắng càng chói chang, phượng càng rực rỡ.Một đóa phượng gồm nhiều bông hoa kết thành, mỗi bông đều có từ 4-5 cánh trông như cánh bướm,dịu dàng ôm ấp lấy nhụy vàng bên trong.Mỗi đóa hoa là một đốm lửa đỏ rực, cả cây phượng làm bừng sáng cả một góc sân khoảng trời, nhìn từ xa trông cây như đang bốc cháy.Những chú ong chăm chỉ bay đến từng bông hoa hút mật, cùng với những chú ve tạo nên bức tranh mùa hè rực rỡ màu sắc.

Phượng làm lòng người học sinh nôn nao vì một mùa thi nữa lại về, nhìn sắc phượng đỏ mà biết bao bồi hồi cùng với lo lắng.Dưới tán già, chúng em cùng nhau trao đổi bài đầy say mê, cánh phượng rơi trên vạt áo còn đọng lại mùi hương tinh khiết.Đối với những học sinh cuối cấp sắp phải rời xa mái trường, phượng được ép lại trong trang sách học trò để gợi nhắc về một khoảng thời gian thật đẹp được gắn bó với thầy cô và bạn bè.Góc sân nơi cây phượng già đang đứng là nơi diễn ra bao cuộc chia tay trong niềm nuối tiếc và lưu luyến bịn rịn,những lời lưu bút hồn nhiên, ngây thơ nhưng dạt dào cảm xúc ngày thường vốn khó nói nay chất chứa biết bao tình cảm chân thành.

Những ngày hè, học sinh về hết, cổng trường khép kín, chẳng còn tiếng trống, chẳng còn tiếng cười nói vui đùa, phượng đành đứng một mình buồn thiu nhìn cảnh còn nhưng người vắng.Và rồi khi ba tháng hè kết thúc, ngày khai giảng lại đến, phượng đón học sinh trở về trong vòng tay thân yêu, lại trở về là một người bạn gần gũi của đám học trò nhỏ.

*Tk . hoc24

15 tháng 2 2021

hihi

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi:      Bỗng đồng hồ nhà thờ điểm mười hai giờ, rồi đến chuông cầu nguyện buổitrưa. Cùng lúc đó, tiếng kèn của bọn lính Phổ đi tập về vang lên ngoài cửa sổ… Thầy Ha-men đứng dậy trên bục, người tái nhợt… Thầy bèn quay người về phía bảng, cầm một hòn phấn và dằn mạnh hết sức, thầy cố viết thật to: “ NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!”      ( An-phông-xơ-Đô-đê – “...
Đọc tiếp

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi:
      Bỗng đồng hồ nhà thờ điểm mười hai giờ, rồi đến chuông cầu nguyện buổi
trưa. Cùng lúc đó, tiếng kèn của bọn lính Phổ đi tập về vang lên ngoài cửa sổ… Thầy Ha-men đứng dậy trên bục, người tái nhợt… Thầy bèn quay người về phía bảng, cầm một hòn phấn và dằn mạnh hết sức, thầy cố viết thật to: “ NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!” 
     ( An-phông-xơ-Đô-đê – “ Buổi học cuối cùng”. SGK Ngữ văn 6, tập II trang 53)
Câu 1: Hãy nêu nội dung chính của đoạn văn trên?
Câu 2: Nhân vật nào được nói tới trong đoạn văn ?
Câu 3: Nhân vật đó được tác giả miêu tả trên những phương diện nào?
Câu 4: Phân tích cấu tạo ngữ pháp câu văn sau: “Thầy Ha-men đứng dậy trên bục, người tái nhợt…”
Câu 5: Trong đoạn trích trên chi tiết nào gợi nhiều cảm xúc cho em? Vì sao? 
Câu 5: Viết một đoạn văn (khoảng 10-15 câu) trình bày cảm nghĩ của em về hình ảnh nhân vật được nói tới trong đoạn văn.

 

1
12 tháng 7 2021

1. NDC: Miêu tả buổi học cuối cùng và lòng yêu nước của thầy Ha men

2. Nhân vật thầy Ha men

3. Trên phương diện cảm xúc và hành động

4. Thầy Ha-menCN// đứng dậy trên bục, người tái nhợt...VN 

5. Chi tiết thầy Ha men viết dòng chữ lên bảng vì như vậy cho thấy lòng yêu nước, sự dũng cảm của người dân Pháp dành cho đất nước mình

6. 

Tham khảo nha em:

Đối với văn bản " Buổi học cuối cùng" nhân vật để lại nhiều ấn tượng nhất đó là thấy giáo Ha-men. Thấy giáo trong buổi học cuối cùng hiện lên trong ánh mắt của học sinh với  bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng: áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Thầy Ha-men hôm nay rất dịu dàng, không giận dữ quát mắng; kiên nhẫn giảng bài, chuẩn bị bài học rất chu đáo.  Thầy coi tiếng Pháp là vũ khí, là chìa khóa của chốn lao tù. Ca ngợi tiếng Pháp, tự phê bình mình và mọi người có lúc đã sao nhãng việc học tập và dạy tiếng Pháp. Thầy Ha- men xúc động mạnh, người tái nhợt, nghẹn ngào, không nói được hết câu, nhưng thầy đã dồn hết sức mạnh để viết lên bảng dòng chữ thật to: "Nước Pháp muôn năm". Thấy được người thầy luôn yêu tiếng mẹ đẻ, dành hết tâm huyết cho những học sinh của mình. Người thầy chính là người truyền những năng lượng tích cực và tư tưởng cho những bạn đọc.

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:Chắc tôi ngủ một giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt ra, thấy xuồng buộc lên một gốc cây tràm. Không biết tía nuôi tôi đi đâu. Nghe có tiếng người nói chuyện rì rầm bên bờ. “A! Thế thì đến nhà chú Võ Tòng rồi!”. Tôi ngồi dậy, dụi mắt trông lên. Ánh lửa bếp từ trong một ngôi lều chiếu qua khung cửa mở, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành hình bậc thang dài xuống...
Đọc tiếp
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

Chắc tôi ngủ một giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt ra, thấy xuồng buộc lên một gốc cây tràm. Không biết tía nuôi tôi đi đâu. Nghe có tiếng người nói chuyện rì rầm bên bờ. “A! Thế thì đến nhà chú Võ Tòng rồi!”. Tôi ngồi dậy, dụi mắt trông lên. Ánh lửa bếp từ trong một ngôi lều chiếu qua khung cửa mở, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành hình bậc thang dài xuống bến. Tôi bước theo ra khỏi xuồng, lần theo bậc gỗ mò lên. Bỗng nghe con vượn bạc má kêu” Ché… ét, ché… ét” trong lều, và tiếng chú Tòng nói “Thằng của anh lên đấy!”.

-  Vào đây, An! - Tía nuôi tôi gọi.

Tôi bước qua mấy bậc gỗ trơn tuột và dừng lại chỗ cửa. Con vượn bạc má ngồi vắt vẻo trên một thanh xà ngang, nhe răng dọa tôi. Tía nuôi tôi và chú Võ Tòng ngồi trên hai gộc cây. Trước mặt hai người, chỗ giữa lều, có đặt một cái bếp cà ràng, lửa cháy riu riu, trên cà ràng bắc một chiếc nồi đất đậy vung kín mít. Chai rượu đã vơi một đĩa khô nướng còn bày trên nền đất ngay dưới chân chủ và khách, bên cạnh hai chiếc nỏ gác chéo lên nhau.

-  Ngồi xuống đây chú em.

-   Chú Võ Tòng đứng dậy, lôi một gộc cây trong tối đặt bên bếp lửa. Chú cởi trần, mặc chiếc quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt (chiếc quần lính Pháp có những sáu túi). Bên hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê nằm gọn trong vỏ sắt, đúng như lời má nuôi tôi đã tả. Lạu còn thắt cái xanh- tuya- rông nữa chứ!

(Đoàn Giỏi, Đất rừng phương Nam)

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt và nội dung đoạn trích.

 Câu 2. Đoạn trích được kể theo ngôi thứ mấy? Ai là người kể chuyện? Kể theo ngôi kể đó có tác dụng gì?

 

2

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính: Tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm 

Nội dung: Đoạn trích thuật lại sự việc nhân vật tôi đến ngôi lều của chú Võ Tòng. Qua đó người đọc được thấy một phần diện mạo của nhân vật này.

Câu 2: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất. Người kể chuyện là nhân vật tên An. Việc kể theo ngôi 1 có tác dụng làm cho người đọc nắm bắt tâm trạng nhân vật sâu sắc và những sự việc diễn ra trở nên sinh động, chân thật và gần gũi hơn. Đồng thời ngôi kể động tới cả lý trí và tình cảm người đọc, cùng lúc khơi dậy nơi họ nhiều xúc cảm và suy nghĩ sâu xa hơn.

5 tháng 8 2023

Câu 1:

Phương thức biểu đạt của đoạn trích là tự sự kết hợp miêu tả.

Nội dung đoạn trích: kể lại sự việc nhân vật tôi ngủ dậy sau khi ngủ trên xuống thì đến ngôi lều của nhân vật chú Võ Tòng, đồng thời gợi tả hình ảnh sự vật con vượn và ngoại hình chú Võ Tòng.

Câu 2:

Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất.

Người kể chuyện là nhân vật "tôi" - An.

Kể theo ngôi kể thứ nhất có tác dụng dễ dàng bộc lộ trực tiếp tình cảm và suy nghĩ của tác giả trước hình ảnh, câu chuyện được gợi từ nhân vật đồng thời đọc giả dễ nắm bắt tâm lý nhân vật hơn.

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:Chắc tôi ngủ một giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt ra, thấy xuồng buộc lên một gốc cây tràm. Không biết tía nuôi tôi đi đâu. Nghe có tiếng người nói chuyện rì rầm bên bờ. “A! Thế thì đến nhà chú Võ Tòng rồi!”. Tôi ngồi dậy, dụi mắt trông lên. Ánh lửa bếp từ trong một ngôi lều chiếu qua khung cửa mở, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành hình bậc thang dài xuống...
Đọc tiếp
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

Chắc tôi ngủ một giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt ra, thấy xuồng buộc lên một gốc cây tràm. Không biết tía nuôi tôi đi đâu. Nghe có tiếng người nói chuyện rì rầm bên bờ. “A! Thế thì đến nhà chú Võ Tòng rồi!”. Tôi ngồi dậy, dụi mắt trông lên. Ánh lửa bếp từ trong một ngôi lều chiếu qua khung cửa mở, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành hình bậc thang dài xuống bến. Tôi bước theo ra khỏi xuồng, lần theo bậc gỗ mò lên. Bỗng nghe con vượn bạc má kêu” Ché… ét, ché… ét” trong lều, và tiếng chú Tòng nói “Thằng của anh lên đấy!”.

-  Vào đây, An! - Tía nuôi tôi gọi.

Tôi bước qua mấy bậc gỗ trơn tuột và dừng lại chỗ cửa. Con vượn bạc má ngồi vắt vẻo trên một thanh xà ngang, nhe răng dọa tôi. Tía nuôi tôi và chú Võ Tòng ngồi trên hai gộc cây. Trước mặt hai người, chỗ giữa lều, có đặt một cái bếp cà ràng, lửa cháy riu riu, trên cà ràng bắc một chiếc nồi đất đậy vung kín mít. Chai rượu đã vơi một đĩa khô nướng còn bày trên nền đất ngay dưới chân chủ và khách, bên cạnh hai chiếc nỏ gác chéo lên nhau.

-  Ngồi xuống đây chú em.

-   Chú Võ Tòng đứng dậy, lôi một gộc cây trong tối đặt bên bếp lửa. Chú cởi trần, mặc chiếc quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt (chiếc quần lính Pháp có những sáu túi). Bên hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê nằm gọn trong vỏ sắt, đúng như lời má nuôi tôi đã tả. Lạu còn thắt cái xanh- tuya- rông nữa chứ!

(Đoàn Giỏi, Đất rừng phương Nam)

Câu 5. Chỉ ra đặc sắc về ngôn ngữ phong cách, lối sống sinh hoạt của người dân Nam Bộ thể hiện trong đoạn trích.

1
5 tháng 8 2023

Đặc sắc về ngôn ngữ phong cách, lối sống sinh hoạt của người dân Nam Bộ thể hiện trong đoạn trích: cách nói chuyện hồ cởi, cởi mở, tự nhiên với nhau thể hiện sự tình thân giữa các nhân vật đồng thời cách sống giản dị, đặc biệt rất hiếu khách của người dân Nam Bộ, sống đơn giản thoải mái và cách ăn mặc thì thời trang theo kiểu lạ mà bản thân thích.