K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 12 2019

– Khi viết tên người, tên địa lí Việt Nam, cần viết hoa chữ cái đầu của mỗi tiếng tạo thành tên riêng đó. Ví dụ: Võ Thị Sáu, Hà Nội…

– Khi viết tên người, tên địa lí nước ngoài, cần viết hoa chữ cái đầu của mỗi bộ phận tạo thành tên đó. Nếu bộ phận tạo thành tên gồm nhiều tiếng thì giữa các tiếng cần có gạch nối. Ví dụ: Pa-ri, Vich-to Huy-gô…

– Những tên riêng nước ngoài được phiên âm theo âm Hán Việt thì viết hoa giống như cách viết tên riêng Việt Nam. Ví dụ: Lý Bạch, Lỗ Tấn, Quách Mạt Nhược…

1 tháng 12 2019

Các quy tắc viết hoa danh từ riêng là:

– Khi viết tên người, tên địa lí Việt Nam, cần viết hoa chữ cái đầu của mỗi tiếng tạo thành tên riêng đó. Ví dụ : Võ Thị Sáu, Hà Nội…

– Khi viết tên người, tên địa lí nước ngoài, cần viết hoa chữ cái đầu của mỗi bộ phận tạo thành tên đó. Nếu bộ phận tạo thành tên gồm nhiều tiếng thì giữa các tiếng cần có gạch nối.

Ví dụ : Pa-ri, Vich-to Huy-gô…

– Những tên riêng nước ngoài được phiên âm theo âm Hán Việt thì viết hoa giống như cách viết tên riêng Việt Nam. Ví dụ: Lý Bạch, Lỗ Tấn, Quách Mạt Nhược…

21 tháng 12 2020

Có vì : Ngày là Phần trung tâm còn chủ nhật là phần sau

21 tháng 12 2020

có oe

20 tháng 3 2022

B

20 tháng 3 2022

B

30 tháng 3 2017

cho vài k đi bà con ơi

30 tháng 3 2017

cho vài k đi bà con ơi

9 tháng 8 2023

Gợi ý nhân vật Dế Mèn trong tác phẩm "Bài học đường đời đầu tiên" nha:")

Một số ý chính:

- Ngoại hình của Dế Mèn: chóng lớn là một thanh niên cường tráng, đôi càng mẫm bóng.

+ có những chiếc vuốt ở chân cứng, nhọn đầy sự lợi hại.

+ đôi cánh như cái áo dài kín tới đuôi, mỗi khi vũ lên thì nghe tiếng phành phạch giòn giã.

-> lúc đi bách bộ thì trông rất ưa nhìn.

+ đầu to nổi ra từng tảng.

+ có hai cái răng đen nhánh, sợi râu dài uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng.

- Tính cách của Dế Mèn: 

+ hãnh diện, tự tin với vẻ ngoài bản thân: hãnh diện với bà con về cặp râu của mình, chốc chốc lại trịnh trọng và khoan thai đưa chân vuốt râu.

+ thích tỏ vẻ ra kiểu con nhà võ: đi đứng oai vệ, mỗi bước làm điệu dún dẩy cái khoeo chuẩn, rung lên rung xuống hai chiếc râu.

+ bạo tợn, hung hăng thích gây gổ với mọi người xung quanh: thích cà khịa tất cả bà con trong xóm.

+ tự cho là bản thân giỏi giang, tính xốc nổi nhưng tưởng lần mình là tài ba.

+ khinh thường Dế Choắt nhỏ bé, không muốn giúp đỡ chính người hàng xóm của mình: không nhận lời đào tổ giúp Dế Choắt còn nói rằng: "Đào tổ nông thì cho chết".

+ hung hăng bậy bạ, kiêu căng, láo toét thích chọc đùa quá trớn với chị Cốc.

=> Hậu quả của Dế Mèn: gây ra cái chết cho chính người bạn của mình là Dế Choắt.

=> Nhân vật Dế Mèn là điển hình cho những người có thói khoe khoang, kiêu căng, hống hách, ăn nói vồn vã, hành động không biết suy trước nghĩ sau trong xã hội; tượng trưng cho những người có không có lòng yêu thương trong cuộc sống, không biết giúp đỡ người khác mà còn hay cà khịa, tự cho mình giỏi, suy nghĩ nông cạn xấu xa muốn cho người ta thất bại/ gặp điều xui xẻo.

- Mở rộng hơn:

+ Tuy ở Dế Mèn có nhiều điểm đáng trách nhưng nhân vật này vẫn có tính mà ta đáng khen là sự biết ăn năn, hối lỗi sau sai phạm của bản thân.

- Kết luận: chúng ta sống ở đời không nên có những tính cách như nhân vật Dế Mèn mà cần tập luyện cho bản thân sự khiêm tốn, biết giúp đỡ mọi người xung quanh, sống yêu thương hòa đồng.

18 tháng 8 2023

Cảm ơn bạn

Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu: Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm.

      Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Mái tóc chị dài và óng mượt hiếm thấy. Lúc nào mái tóc ấy cũng thoang thoảng mùi của hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan được chị kín đáo gài sau chiếc kẹp tóc. Chị làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi.

      Trên đường đi. tôi hỏi chị:

      - Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không?

      Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác: ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Chị tuy không lành lặn như những người khác nhưng đẹp người và chăm chỉ, khéo léo như vậy, chị đáng được hưởng hạnh phúc lắm chứ!

      Ánh trăng bát ngát, dịu dàng đậu xuống trần gian. Mặt đất và mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo. Dưới ánh trăng đẹp, tôi nhìn thấy gương mặt chị Ngàn vừa chứa đựng niềm vui thánh thiện, vừa có vẻ gì bí ẩn.

      Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình:

      - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh.

      Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc.

      Tôi nhìn chị ngỡ ngàng: “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?”

      Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói:

      - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ.

      Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ...

  Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu: Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và rộng nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ và nói lên điều nguyện ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền lại rằng hầu hết lời nguyện ước của các cô gái, sau này đều ứng nghiệm.

      Năm nay, chị gái tôi đi học ở xa cũng tròn tuổi trăng rằm. Trước rằm tháng Giêng vài ngày, bà đã cho gọi chị về để hưởng tục lệ linh thiêng này. Đêm thiêng liêng ấy, chị tôi đi rồi, tôi tò mò theo chị để xem. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn trạc tuổi như chị tôi. Chị bị mù từ nhỏ nhưng đẹp người đẹp nết. Trông thấy chị lần bước ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như chúng bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi đến bên, dắt chị đi.

      Trên đường đi. tôi hỏi chị:

      - Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể cho em biết được không?

      Chị Ngàn không trả lời tôi. Chị lặng lẽ nghĩ ngợi điều gì đó. Chắc chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác: ước sao cho có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. 

      Chị em tôi ra tới hồ, dù có khá nhiều cô gái cùng tới đây nhưng không khí nơi này vẫn tĩnh mịch và chứa đầy vẻ thiêng liêng. Tôi đưa chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống. Rồi từ từ đưa hai lòng bàn tay xuống mặt hồ “vốc” làn nước đẫm ánh trăng áp lên mặt. Ánh trăng lung linh hôn lên má, chảy lên tóc chị. Sau đó, chị chắp hai tay trước ngực, nén xúc động nói khẽ lời cầu nguyện linh thiêng của đời mình:

      - Con ước gì... mẹ chị Yên.. bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh.

      Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc.

      Tôi nhìn chị ngỡ ngàng: “Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước tốt lành cho bác hàng xóm?”

      Tôi đưa chị Ngàn về trong lặng lẽ và phân vân. Gần đến nhà, chị Ngàn siết chặt tay tôi, nói:

      - Em ạ, nhà chị Yên xóm mình nghèo nhất làng. Năm ngoái, chị Yên tròn mười lăm tuổi. Đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng, chị ấy phải chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước thiêng liêng, chị ấy đã khóc như mưa. Nay mẹ chị ấy vẫn bệnh, chị ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi bất hạnh khi không còn mẹ.

      Tôi đã hiểu ra rồi. Chị Ngàn ơi, khi nào em mười lăm tuổi, em sẽ...

    

17 tháng 10 2018

xí !! nhớ thêm cả vs dụ nữa .. quên mất

!! nha !

17 tháng 10 2018

Bạn lên google đánh Danh từ ( tiếp theo) Ngữ Văn lớp 6 nhé, chứ mình chép ra sợ ko đầy đủ

10 tháng 12 2020

mình phân tích là

pt                          ptt                         ps

một                      bữa cơm

thế này có đúng không các bạn

huhu giúp mình với

10 tháng 12 2020

tồn lùng

3 tháng 11 2021

Tình trạng ùn tắc giao thông trước cổng trường học trên khắp cả nước đã trở nên quen thuộc với mọi người dân trên cả nước, nhất và các giờ cao điểm (giờ vào và tan học) thì vấn đề này càng trở nên phức tạp. Có những nơi tắc đường đến hàng giờ đồng hồ, rất ảnh hưởng đến việc đi lại của mọi người.

Nguyên nhân chính là vào giờ bắt đầu và tan học nhiều học sinh cười đùa, đi dàn hàng hai, hàng ba chiếm diện tích của các phương tiện khác, hay nhiều hàng quán trong ở ngoài gần khu vực cổng trường, khiến nhiều học sinh dừng lại mua hàng, gây ùn tắc giao thông. Bên cạnh đó thì ý thức của mọi người, đặc biệt là các vị phụ huynh cũng là một thành tố không thể thiếu, nhiều người tự ý sang đường, không theo hàng lối, quy định hoặc để xe máy lộn xộn, đỗ dừng xe ô tô không đúng nới quy định của phụ huynh....Tất cả các nguyên nhân đó làm cho cổng trường ngày càng tắc thêm.

Trước tình trạng ùn tắc diện rộng gây ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy, Ban lãnh đạo nhà trường kết hợp với chính quyền địa phương đang lỗ lực, đưa ra các giải pháp cấp thiết như:  tổ chức tuyên truyền an toàn giao thông thông qua các cuộc thi, các buổi sinh hoạt lớp, hoạt động ngoại khóa đến toàn thể các em học sinh và phụ huynh; yêu cầu học sinh xếp thành hàng khi ra về, không cười đùa, chen lấn, xô đẩy, mở thêm các cổng phụ để có thể san bớt học sinh và phụ huynh, tránh sự tập chung ở một cổng; dẹp bỏ, di dời các quán hàng rong ra xa khu vực cổng trường học; sơn kẻ vạch, sắp xếp chỗ đỗ xe cho phụ huynh; huy động đoàn viên, thanh niên tham gia phân luồng, hướng dẫn phụ huynh đỗ xe đúng nơi quy định....

Trước kia, học sinh trường em giờ tan học thường chạy thật nhanh về mà không xếp hàng, dẫn đến việc chen lấn, xô đẩy, thêm nữa, gần khu vực cổng trường em có nhiều quán hàng rong, vì vậy các bạn và nhiều phụ huynh ghé lại mua đồ, gây ùn tắc giao thông. Sau đó, ban giám hiệu nhà trường biết và yêu cầu mỗi lớp khi ra về cần giữ trật tự và xếp hàng ngay ngắn đến khi ra cổng trường, bên cạnh đó cũng đề nghị di dời các quán hàng rong. Nhờ sự giải quyết kịp thời mà tình trạng ùn tắc ở cổng trường em đã được giải quyết, không còn tình trạng ùn tắc hàng giờ lâu như trước nữa. Em mong muốn ở các khu vực trường khác cũng sớm được giải quyết để mọi người có thể tham gia giao thông dễ dàng và an toàn nhất.