K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 11 2018

Đặt câu : To stamp one's feet in rage

Nghĩa : giậm chân tức tối

chúc bạn học giỏi

15 tháng 11 2018

                                                              Moon tham khảo nek :

Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo Hằng đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.

Hôm ấy, cô giáo Hằng em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bài giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô Hằng giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý.

Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên. Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn.

Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.

                                                                                                ~~~ hok tốt ~~~

15 tháng 11 2018

Bn vô trang này ma tham khảo nhé. Mik vẽ ko đc.Mẫu báo tường 20/11 đẹp và hay nhất tri ân thầy cô giáo

Đây là những bài thơ nha :

Hai cánh hao gầy, tóc đà chuyển bạc

Đứa học trò xưa cô vẫn nhận ra

Em đã từng đi muôn dặm hải hà

Vẫn nhớ như in bao lời cô dạy

Ngắt đúng dấu câu, chấm than, dấu phẩy

Nắn nót từng ly nét chữ- nết người

Những năm chiến tranh sơ tán nhiều nơi

Lán lớp, ghế, bàn, tranh tre nứa lá

Cơm độn sắn, khoai cần chi thịt cá

Miệng cười tươi phơi phới tuổi trăng tròn

Hết giờ học cô lội suối trèo non

Cùng học trò nam đốn cây, hái củi

Đường dốc, trượt trơn chúng em ngã dụi

Còn cô thì áo ướt đẫm mồ hôi

Đứng giữa đồi cao cô vẫn tươi cười

Động viên chúng em gắng lên chút nữa

Lời nói nhẹ nhàng mà như tiếp lửa

Cháy sáng bập bùng trong mỗi con tim

Đêm về khuya làng xóm đã lặng im

Phòng nhỏ nhà dân nơi cô ở trọ

Ánh đèn dầu chỉ còn khêu rất nhỏ

Cô vẫn soạn bài lên lớp ngày mai

Văng vẳng xa xa từ cánh đồng ngoài

Tiếng ếch lẻ loi dính vào tuổi nhỏ

Tiếng ếch vọng vào căn phòng đâu đó

Để đến bây giờ vẫn đọng bên tai

Những kỷ niệm xưa không thể tàn phai

Ơn nghĩa trò-cô như áng sông dài

Chảy mãi ngàn năm không hề đổi hướng

Lắng tạp phù sa, trong suốt ban mai

Em nguyện được làm giọt nước sông dài

Để biết đường đi, lối về nơi ấy

Để biết nông sâu, nơi nào sóng dậy

Biết sống hài hòa dòng nước muôn quê.

Chúc mừng 20/11

Chúc mừng nhà giáo chúng ta

Hiến chương đã đến chan hòa niềm vui

Từ miền ngược đến miền xuôi

Cờ hoa biểu ngữ nơi nơi đón chào

Nghề ta, nghề quý, nghề cao

Đi qua năm tháng dạy bao học trò

Ba tư năm ấy đến giờ

Đảng và nhà nước trao cho một ngày

Học sinh tôn kính cô, thầy

Xã hội cũng đã đổi thay cách nhìn

Dần dần lấy lại niềm tin

Thầy cô mình lại ân tình như xưa.

Một lần được tri ân

Xe con dừng lại trước nhà

Bao nhiêu xe máy đường ra lối vào

Xôn xao lời hỏi, tiếng chào

Tưởng thân nhưng đã ai nào quen nhau

Chỉ cùng chung một nỗi đau

Việt Trì, Hà Nội... chụm đầu thương cô

Bốn mươi năm lẻ nằm co

Bây giờ nghe tiếng học trò ríu ran

Ngỡ rằng ôm nỗi cơ hàn

Một mình, nơi ấy suối vàng ngàn năm

Trăng lu rồi sẽ tới rằm

Mấy ai mà lại khó khăn ba đời

Bao năm nằm đấy cô ơi!

Hôm nay mới thấy nụ cười trên môi

Nhìn cô khuôn mặt rạng ngời

Lần đầu được ngắm hoa tươi trong phòng

Nỗi niềm càng nghĩ càng thương

Con người một kiếp đoạn trường tân thanh

Cuộc đời còn nặng nghĩa tình

Bao người vẫn cứ chân thành bên cô

Một ngày nào đó tạnh mưa

Trời quang, nắng hửng, ngày xưa sẽ về.

18 tháng 11 2018

Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.

Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.

Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận.  Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.

Quê em còn nghèo nên những con đường bằng bê tong vẫn còn rất ít, phổ biến nhất vẫn là những con đường bằng đất quanh co. Mùi sỏi đá bốc lên hòa vào gió cứ xông thẳng vào sống mũi khiến em cảm thấy quá than thuộc, dù sau này lớn lên nó cũng không thể xa lạ được.

Mọi người ở quê em ai cũng chăm chỉ làm ăn, quanh năm họ bán mặt cho đất bán lung cho trời để nuôi con nên người. HỌ là những người nông dân chất phác, hiền lành và hiếu khách. Họ luôn quan tâm đến những người xung quanh. Em từng nghe mẹ bảo rằng người dân quê coi trọng tình hàng xóm, chứ không như trên thành phố nhà nào biết nhà đấy. Mẹ bảo bởi vậy mẹ mới thích cuộc sống bình dị ở nông thôn.

Em vẫn thích ngắm nhìn quê em mỗi khi bình mình và khi mặt trời lặn. Vì đây là hai khoảnh khắc đáng nhớ đánh dấu sự bắt đầu một ngày và sắp kết thúc một ngày. Nó khiến cho mỗi người cảm nhận sự thanh bình, không hối hả, chậm rãi và yên tĩnh đến lạ lung.

Có rất nhiều người đi xa vẫn bảo rằng dù có đi đến bất cứ nơi nào thì quê hương vẫn là nơi mong muốn tìm về nhất. Vì nơi đó có gia đình, có ba mẹ, có tuổi thơ. Và em cũng vậy, em luôn thấy yêu quê hương em rất nhiều.

18 tháng 11 2018

Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.
Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.

Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận.  Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.
Quê em còn nghèo nên những con đường bằng bê tong vẫn còn rất ít, phổ biến nhất vẫn là những con đường bằng đất quanh co. Mùi sỏi đá bốc lên hòa vào gió cứ xông thẳng vào sống mũi khiến em cảm thấy quá than thuộc, dù sau này lớn lên nó cũng không thể xa lạ được.
Mọi người ở quê em ai cũng chăm chỉ làm ăn, quanh năm họ bán mặt cho đất bán lung cho trời để nuôi con nên người. HỌ là những người nông dân chất phác, hiền lành và hiếu khách. Họ luôn quan tâm đến những người xung quanh. Em từng nghe mẹ bảo rằng người dân quê coi trọng tình hàng xóm, chứ không như trên thành phố nhà nào biết nhà đấy. Mẹ bảo bởi vậy mẹ mới thích cuộc sống bình dị ở nông thôn.
Em vẫn thích ngắm nhìn quê em mỗi khi bình mình và khi mặt trời lặn. Vì đây là hai khoảnh khắc đáng nhớ đánh dấu sự bắt đầu một ngày và sắp kết thúc một ngày. Nó khiến cho mỗi người cảm nhận sự thanh bình, không hối hả, chậm rãi và yên tĩnh đến lạ lung.
Có rất nhiều người đi xa vẫn bảo rằng dù có đi đến bất cứ nơi nào thì quê hương vẫn là nơi mong muốn tìm về nhất. Vì nơi đó có gia đình, có ba mẹ, có tuổi thơ. Và em cũng vậy, em luôn thấy yêu quê hương em rất nhiều.

hok tốt

#Puka#

24 tháng 3 2022

Truyền thống yêu nước được nhân dân phát huy một cách sâu sắc qua các cuộc kháng chiến.

Truyền thống quê em là thường ăn bánh chưng vào ngày tết.

3 tháng 6 2023

ờ ngọt ngào ngọt bùi kiếm có 2 từ thông cảm nha 

 

3 tháng 6 2023

Dọng nói của cô ấy ngọt như mía lùi.

Tiếng đàn thật ngọt ngào.

Mùa xuân trời rét ngọt.

tình yêu của ba,mẹ tôi thật lãng mạng và ngọt ngào.

 

9 tháng 1 2018

What time is it?

18 tháng 12 2020

a) Chân vịt rất ngắn

b) Đầu  ruồi rất nhỏ

c) Lá sen rất đẹp

18 tháng 12 2020

Chân vịt màu vàng.

Đầu ruồi màu đen.

Lá sen màu xanh.

24 tháng 5 2020

1. What does Daisy want to be when she grows up?

2. Why did the dinosaur disappear?

3. where did you go last sunday?

4. What does your sister often do after school?

26 tháng 5 2020

1.what does Daisy want to do when she grow up?

2.Why did the dinosaur disappeared?

3.Where did you go last sunday?

4.What does your sister often do after school?

 Khi thực hiện giai đoạn trên không cần chú ý những động tác kỹ thuật cơ bản nào?A/ Gập thân ra trước, chân lăng thẳng qua xà trước, chân giậm nhảy mau chóng qua xà.B/ Ngửa thân ra sau, chân giậm nhảy qua xà trước. tay buông tự nhiên.C/ Ngửa thân ra sau, hai chân cùng qua xà, chân giậm nhảy mau chóng qua xà. tay buông tự nhiên.D/ Cả hai ý B và CVí dụ trong nhảy cao ở mức xà 1,45m, một VĐV nhảy lần thứ nhất không qua,...
Đọc tiếp

 Khi thực hiện giai đoạn trên không cần chú ý những động tác kỹ thuật cơ bản nào?

A/ Gập thân ra trước, chân lăng thẳng qua xà trước, chân giậm nhảy mau chóng qua xà.

B/ Ngửa thân ra sau, chân giậm nhảy qua xà trước. tay buông tự nhiên.

C/ Ngửa thân ra sau, hai chân cùng qua xà, chân giậm nhảy mau chóng qua xà. tay buông tự nhiên.

D/ Cả hai ý B và C

Ví dụ trong nhảy cao ở mức xà 1,45m, một VĐV nhảy lần thứ nhất không qua, nhưng không nhảy lần thứ hai, ba và đề nghị cho nhảy ở mức xà cao hơn. Như vậy được phép hay không?

A/  Được.

B/ không.

C/ Phải nhảy lần thứ 3.

D/ Phải nhảy lần thứ 2.

 Khi thực hiện động tác đặt chân vào điểm giậm nhảy trong nhảy cao, lúc này chân giậm nhảy: 

A. Gần như thẳng  

B. Thẳng 

C. Co 

D. Co nhiều 

 

  Đá cầu cầu chạm vị trí nào là phạm quy?

A/ Chạm đầu

B/ Chạm ngực

C/ Chạm tay

D/ Cả hai ý A và B.

Chiều dài của sân đá cầu là?

A/ 12m10

B/ 14m00

C/ 13m40

D/ 12m00

 

0