K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 6 2018

Tôi bước trên con đường quen thuộc. Trời hôm nay thật là đẹp. Trời xanh ngắt không một gợn mây. Ánh nắng vàng rải nhẹ xuống đường khiến tôi nhớ đến Mai biết bao nhiêu.

Người bạn đó không học cùng trường, cũng không học cùng lớp, mà tôi quen trong một trường hợp đặc biệt.

Cứ vào mỗi buổi chiều đi học về, tôi lại thấy một cô bé ăn mặc rách rưới đi bán bỏng ngô. Một hôm trời mưa to nhưng cô bé kia vẫn đi bán bỏng. Thấy cô bé bán bỏng quần áo ướt sũng,tôi liền đi sát lại, kéo áo mưa của mình che cho bạn. Hôm ấy, vừa đi tôi vừa hỏi:

-Bạn tên là gì? Tại sao ngày nào bạn cũng đi bán bỏng vậy?

Cô bé trả lời:

-Mình tên là Mai. Vì nhà mình nghèo quá nên mình phải đi bán bỏng để mua quần áo và đồ dùng học tập.

Thực ra nhà tôi cũng chẳng hơn gì nhà Mai. Bỗng, tôi chợt nhớ ra chiếc áo mà ông nội đã tặng mình năm ngoái. Không tần ngần gì nữa, tôi liền đem ngay ý kiến đó trao đổi với Mai, nhưng Mai lại nói:

-Cảm ơn bạn, nhưng mình muốn tự lao động để kiếm tiền mua các thứ.

Cũng kể từ ngày hôm đo,tôi không còn thấy Mai đi bán bỏng nữa. Rồi bất chợt một hôm,tôi gặp lại Mai trong một kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh. Tôi và Mai mừng rỡ ôm chầm lấy nhau, rồi hai đứa chạy ù vào trong phòng chuẩn bị thi. Tôi ngồi ngay dưới bàn của Mai. Sau một hồi, sáu tiếng trống vang lên báo hiệu bắt đầu giờ thi. Phần đầu bài thi thì tôi làm được rồi nhưng đến một bài toán khó thì tôi suy nghĩ mãi không ra. Tôi nhìn lên trên thấy Mai viết lia lịa trên tờ giấy thi. Trán tôi lấm tầm mò hôi.

Bỗng từ đâu một cục giấy vo tròn được ném thẳng tới trước mặt tôi. Tôi thấy Mai nháy mắt một cái như báo hiệu. Tôi hiểu ý Mai, định nhặt lên xem nhưng tôi lại nhớ có lần Mai đã nói:

-Cảm ơn bạn,nhưng mình muốn tự lao động để mua mọi thứ.

Vậy là tôi không giở ra xem nữa mà cố gắng đọc thật kĩ đề bài để tìm ra đáp án,và cuối cùng,tôi cũng tìm ra đáp án. Tôi liền viết một mạch. Vừa lúc hết giờ cũng là lúc tôi hoàn thành xong tất cả bài thi. Ra về, Mai tiến lại gần tôi, nói:

-Lúc nãy mình thấy bạn lúng túng nên mình muốn giúp bạn, bây giờ mình thấy thật sự ân hận.Tốt hơn hết là chúng mình hãy tự đi và lao động bằng đôi chân và trí óc của mình.

Tôi và Mai sánh bước bên nhau.Trời như trong và xanh hơn.

9 tháng 6 2018

Tôi được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ bố mẹ tôi đã luôn dặn tôi rằng phải cố gắng học tập, không được thua bạn nào cả, có như vậy sau này tôi sẽ không khổ giống bố mẹ tôi bây giờ. Tôi đã làm theo lời bố mẹ, suốt ngày tôi chỉ học và đọc sách, tôi không muốn nói chuyện với ai vì tôi cảm thấy như vậy sẽ lãng phí thời gian. Trên lớp, ngoài thời gian học tôi lại ngồi đọc sách và đọc truyện, tôi không mấy khi quan tâm đến các bạn xung quanh tôi đang làm gì, họ hỏi gì thì tôi nói nấy. Vì vậy nên năm nào tôi cũng đứng nhất lớp và tôi không chơi với bạn nào cả. Nhiệm vụ chính của tôi là học tập, tôi đã nghĩ như vậy!

Cho đến một ngày, có một bạn mới chuyển vào lớp tôi. Lần đầu bạn ấy vào lớp cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Trang ở lớp A2 chuyển sang. Nhìn bạn ấy hiền quá, tôi thấy tò mò không biết bạn ấy học có giỏi không? Vì tôi không thích ai học giỏi hơn tôi cả. Thật bất ngờ khi cô giáo bảo bạn ấy ngồi gần tôi, cô dặn tôi phải giúp đỡ bạn ấy học tập.

Giờ ra chơi buổi học hôm ấy, vẫn thói quen cũ tôi ngồi đọc sách. Thật ngạc nhiên khi Trang cũng không ra chơi, cứ ngồi bên cạnh nhìn tôi một lúc lâu, thấy vậy tôi quay sang hỏi “bạn nhìn gì vậy”,Trang mỉm cười nói “đó là quyển sách tớ thích nhất, tớ đã từng ước mơ mình được đọc nó dù chỉ một lần”. Thì ra Trang rất thích quyển sách tôi đang đọc, tôi cũng rất thích nó. Tôi nói với Trang “nếu bạn thích thì đọc xong tớ sẽ cho bạn mượn”. Trang cười nhẹ “thật nhé!”. Cuối giờ tôi đưa sách cho Trang, bạn ấy cảm ơn tôi rồi phấn khởi cho sách vào cặp. Sáng hôm sau đến lớp Trang kể cho tôi nghe về quyển sách đó, rồi kể cho tôi nghe về gia đình Trang. Thì ra, Trang còn có hoàn cảnh gia đình khó khăn hơn tôi, bạn ấy không có bố mẹ và ở với bà nội. Sách vở bạn ấy có là do hàng xóm khuyên góp và tặng lại. Trang rất thích đọc sách nhưng lại không có tiền để mua. Nghe Trang tâm sự tôi thấy bạn ấy vừa đáng thương vừa đáng khâm phục.

Từ đó, tôi và Trang chơi rất thân với nhau. Chúng tôi cùng nhau học tập, tôi học giỏi nên tôi sẽ dạy cho Trang những kiến thức mà tôi biết, và cho Trang mượn những cuốn sách tôi đã đọc xong rồi. Cuối tuần được nghỉ tôi thường sang nhà Trang chơi và giúp đỡ bà nội của Trang nhổ tóc sâu. Chúng tôi hợp nhau đến từng sở thích về món ăn, đọc sách và nghe nhạc nữa. Đối với tôi, Trang là một người bạn tốt và vô cùng đáng mến. Thực sự thì chưa bao giờ tôi cảm thấy tâm trạng mình lại thoải mái đến thế, tôi đã lắng nghe nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. Từ ngày có Trang là bạn, tôi không còn ngồi một mình một góc nữa. Đến giờ ra chơi, chúng tôi ra sân chơi nhảy dây, kéo co với các bạn rất vui. Trang đã làm cho tôi thay đổi, bạn ấy nói với tôi rằng “dù cuộc sống có khó khăn đến mấy thì chúng ta vẫn luôn phải cười vui vẻ”. Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ từ khi chơi với Trang. Bạn ấy đã khiến cuộc sống của tôi thú vị hơn rất nhiều, tôi thấy mình sống thoải mái hơn và cười nhiều hơn. Cảm ơn Trang đã là bạn của tôi.

Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Trang, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.

9 tháng 6 2018

bạn bè như be TC

10 tháng 6 2018

Con hẻm đối diện một trường đại học, sáng nào cũng khá ồn ào. Trong hẻm người ta bán đồ ăn sáng, có đủ loại: cơm tấm, hủ tiếu, phở, xôi, bánh mì,... Tùy nghề nghiệp, sở thích, túi tiền mà mỗi người có sự lựa chọn khác nhau,...

Sáng nào tôi cũng thấy có hai sinh viên, chắc là bạn cùng phòng trọ, ra đầu hẻm mua bánh mì. Họ học trường đại học bên kia đường. Áo đồng phục, một tay xách cặp, tay kia cầm ổ bánh mì, họ cùng qua đường, khuất trong làn xe ngược xuôi tất bật.

"Bữa sáng là bữa của vua,...". Tivi cũng tuyên truyền rằng mọi người nên ăn sáng để lấy sức lực cho một ngày làm việc, lao động, học tập vất vả. Tôi vốn quen dậy trễ, ăn sáng vội vàng, qua loa, cốt để xế trưa mắt không hoa, bụng không đói. Bữa sáng chỉ có thế, thành một thói quen, một nhu cầu hay đơn giản chỉ vì sợ không ăn sáng sẽ bị mẹ mắng.

Một sáng nọ tôi dậy sớm, thủng thẳng ra đầu hẻm mua bánh mì. Thành phố buổi sáng không khí còn thoáng mát, nắng chỉ mới khẽ chạm chân lên những tán lá, nhẹ nhàng như vỗ về ai.

Lại thấy hai sinh viên từ trong hẻm đi ra. Họ dừng lại bên xe bánh mì. Nhưng một cậu hơi lúng túng: "Cậu mua đi. Tớ không ăn đâu". Cậu kia ngạc nhiên: "Sao lại thế?". Rồi như chợt nhớ ra, cậu "à" lên một tiếng. Nhận thấy ổ bánh của mình, cậu nhanh nhẹn bẻ ra làm đôi và đưa một nửa cho bạn: "Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này". Cậu nháy mắt, cười hồn nhiên.

Hai người, vẫn áo đồng phục, tay xách cặp, mỗi người cầm nửa ổ bánh, sánh vai nhau qua đường. Tôi bồi hồi trông theo. Nếu như lúc nãy cậu sinh viên kia không bẻ đôi ổ bánh mì cho bạn mà bỏ tiền mua thêm một ổ khác, có lẽ tôi đã không ngơ ngẩn đến vậy. Ánh mắt ấm áp, nụ cười gần gũi ấy đã gửi lại một điều gì đó khiến bữa sáng tưởng quen bỗng hóa lạ lùng, tôi như vừa khám phá một điều gì bấy lâu nay mình chưa từng nghĩ đến.

Cũng một bữa ăn sáng, có người chỉ no bụng, có kẻ lại ấm lòng.

---< Bữa sáng ấm lòng >-----

1 tháng 4 2022

sao chép mạng lại bị báo cáo vậy

chưa nghe tới luật này luôn

1 tháng 4 2022

đây là bài về nhà nếu chép mạng thì bị cô mình mắng.nên mình ms bảo k chép mạng

12 tháng 12 2020

anh em tốt

12 tháng 12 2020

Trịnh Công Sơn đã từng viết: “Người với người sống để yêu nhau”. Quả đúng như vậy. Sở dĩ con người tồn tại được trên Trái Đất là bởi có tình yêu thương. Đó là tình yêu thương của bà, của mẹ, tình yêu gia đình, tình yêu nhân loại,… và không thể không nhắc tới tình bạn. Bởi thế có người đã từng nói: “Không thể sống mà không có tình bạn”.

Vậy tình bạn là gì? Tình bạn là tình cảm yêu thương, gắn bó đồng cảm ,sẻ chia giữa những người đồng trang lứa. Đó là một trong những tình cảm cơ bản của xã hội loài người. Tình bạn ở khắp mọi nơi trên Trái Đất, tình bạn có ở trường học, ở các công sở, ở hai nửa quả địa cầu, người ta vẫn có thể giao lưu và kết thành bạn bè.

Tại sao mỗi chúng ta lại không thể sống thiếu tình bạn? Trước hết, có thể thấy vì tình bạn là một trong những tình cảm cơ bản của con người. Cuộc sống của mỗi chúng ta xoay quanh rất nhiều người, rất nhiều mối quan hệ. Ngoài tình cảm của những người thân trong gia đình thì những mối quan hệ khác đều có thể coi là một dạng của tình bạn. Tiếp đến, một tình bạn chân thành sẽ là động lực giúp con người có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Một người bạn tốt sẽ giúp đỡ ta khi ta vấp ngã, sẽ là người kề vai sát cánh cùng ta trên những chặng đường đời, cùng nhau đồng cảm sẻ chia, giúp đỡ tương trợ nhau cả về vật chất và tinh thần. Hãy nhớ về tình bạn của Bá Nha và Tử Kỳ. Tiếng đàn của Tử Kỳ chỉ để đánh cho người bạn của mình nghe và sau khi Bá Nha qua đời, cây đàn không bao giờ còn được cất lên những âm thanh thánh thót nữa. Đó là bởi tiếng đàn của Tử Kỳ, chỉ có Bá Nha nghe mới hiểu. Đó là sự gặp gỡ của những tâm hồn tri âm, tri kỷ, là hiện thân của những tình bạn chân thành và cao đẹp.

Có một người bạn thấu hiểu mình còn hơn là có được một gia tài kếch xù. Mỗi lúc buồn vui hay mệt mỏi, có bạn bên ta cùng sẻ chia để vượt qua tất cả. Có những câu chuyện chẳng biết ngỏ cùng ai, có bạn, ắt sẽ được giải toả. Không những thế, tình bạn còn có thể là cứu cánh cho ta trong khó khăn, hoạn nạn. Đôi khi chỉ cần một cái nắm tay, một lời nói an ủi cũng đủ để ta yên lòng. Bạn không chỉ là nguồn động lực tinh thần mà còn là người giúp đỡ về vật chất, giúp ta vượt lên những tình huống khó khăn. Họ sẵn sàng có thể đưa đôi vai ra, cùng bạn gánh vác những đau đớn, khổ cực mà không vụ lợi, chỉ đơn giản là xuất phát từ tình cảm tận sâu trong tim, giống như cậu bé ngày ngày cõng bạn bị khuyết tật đến trường, vượt qua mấy cây số trèo đèo lội suối đầy gian nan, vất vả.

Tình bạn cũng như tình thân. Có tình bạn sâu sắc, nhưng cũng có những tình bạn chỉ là quen biết xã giao. Nhưng trong bất kì mối quan hệ nào cũng cần phải chân thành và không vụ lợi. Con người không thể sống mà không có tình bạn, nhưng có thể sống không cần đến tình bạn nếu đó chỉ là những tình bạn giả dối, không chân thành và vị những mục đích đã được cân nhắc, toan tính. Tin bạn là cần, vì bạn cũng là cần nhưng phải biết tỉnh táo để nhận ra được ai mới thật sự là bạn, còn ai là kẻ xấu xa giả danh một người bạn tri kỷ. Đối với những người bạn như vậy, khi biết rõ được sự thật thì không nên luyến tiếc, sẵn sàng bỏ qua một kẻ xấu xa.

Để có được một tình bạn đẹp, mỗi chúng ta cần phải biết học cách cho đi trước khi nhận lại. đừng bao giờ đòi hỏi người khác phải cho mình bất cứ thứ gì, hãy cứ cho đi tình yêu thương, sẻ chia và tấm lòng của mình. Quan trọng hơn là phải biết trân trọng những gì mình đang có, trân trọng tình bạn mà mình may mắn đang có được. Bên cạnh đó cũng cần biết chọn bạn mà chơi, chọn nơi để gửi. Cuộc sống này không thể thiếu thiếu tình bạn. Đó là một thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý mà mỗi người luôn muốn và cần có trong cuộc sống này.

good luck!

8 tháng 2 2019

a Rơ-sơ-phu-cô – nhà tư tưởng Pháp thế kỉ XVII đã từng nói : “Ngoài sự khôn ngoan, điều quý nhất mà Thượng đế ban cho con người là tình bằng hữu”. Tình bạn là tình cảm thiêng liêng. Vì vậy mà cuộc sống của chúng ta không thể thiếu tình bạn.
Hầu như không ai trên đời lại không có cho mình ít nhất một người bạn. Có biết bao tình bạn đẹp đã đi vào sử sách, trở thành biểu tượng về một tình cảm cao quý như Lưu Bình – Dương Lễ ; Bá Nha – Tử Kì. Kho tàng ca dao dân ca của ông cha ta xưa cũng không ít những câu ngợi ca tình bạn đẹp :

– Sống trong bể ngọc kim cương

Không bằng sống giữa tình thương bạn bè.

– Mình nhớ ta như cà nhớ muối

       Ta nhớ mình như Cuội nhớ trăng.

            Trăng lên khỏi núi mặc trăng,

           Tình ta với bạn như trăng với trời.

Tình bạn là một trong những điều quý giá nhất trên đời, một ân huệ thiêng liêng mà Thượng đế ban cho con người, một thứ quà tặng của sự sống, một thứ tình cảm thiêng liêng chỉ riêng có ở con người. Hãy thử hình dung cuộc sống của chúng ta nếu thiếu đi tình bạn, sẽ buồn tẻ vô cùng và con người sẽ chỉ đơn độc như con thú. Demoerite từng chiêm nghiệm : “Ai không có một người bạn chân chính thì người đó không xứng đáng được sống”. Quả vậy, bởi chỉ có những ai ích kỉ, không chịu mở lòng, không biết trân trọng người khác thì mới không có ai sẻ chia, không có được tri kỉ. Điều kiện vật chất đầy đủ có thể giúp con người tồn tại nhưng nếu muốn có một cuộc sống thực sự thì con người cần có đời sống tình cảm. Tinh cha con, nghĩa vợ chồng, tình anh em,… là những tình cảm máu thịt, huyết thống, nhưng thế thôi chưa đủ, con người còn có tình bạn, cần có những người bạn thì mới trọn vẹn đời sống tình cảm. Có ai đó đã nói thật hay ràng : “Có tình bạn là có chiếc chìa khoá mở vào tâm hồn người khác”.
Cuộc đời con người là một hành trình dài, với bao chông gai, thử thách. Trên chặng đường ấy, cần có những người bạn luôn đồng hành cùng ta. Họ chính là nguồn chia sẻ, động viên để giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, những bế tắc đê vươn tới hạnh phúc. Có thể chỉ là một ánh mắt nhìn trìu mến, một lời an ủi nhẹ nhàng, thậm chí chỉ giản đơn là lặng yên bên cạnh mình thôi, bạn cũng đã tiếp thêm cho ta biết bao sức mạnh. Không ai mang trong mình hạnh phúc trọn vẹn, đủ đầy. Chuỗi ngày sống là những tháng ngày ta bồi đáp hạnh phúc. Và tình bạn là một trong những lớp phù sa màu mỡ nhất đắp đầy cho mảnh đất hạnh phúc ấy. Khi ta buồn, lúc ta vui, giây phút sung sướng tột độ hay tận cùng khổ đau, có người bạn ở bên thì “niềm vui nhân đôi”, “nỗi buồn sẻ nửa”, cuộc đời ta trở nên nhẹ nhàng biết bao. Không người nào có thể tự nhiên trưởng thành trên đời này và có một cuộc sống hoàn hảo mà không có ít nhất một người hiểu mình. Vì thế mà cuộc sống không thể thiếu tình bạn.
Bạn bè còn là tấm gương để ta học tập, để ta soi mình và tự hoàn thiện mình hơn. Cha ông xưa từng đúc kết: “Học thầy không tày học bạn”. Một tình bạn chân thành, một người bạn tốt có thể giúp cho con người trở nên tốt hơn. Vì thế ta phải biết chọn bạn mà chơi, để cùng nhau cố gắng, phấn đấu, tiến bộ.
Tình bạn mà ta nói tới ở đây là tình bạn chân chính. Không thể đem tính toán hơn thiệt làm chuẩn mực cho tình bạn. Nếu sự khôn ngoan là lí trí giúp con người có lí lẽ, sự nhạy bén để tính toán việc đời, thì tình bạn lại phải xuất phát từ tình cảm chân thành. Một tình bạn tốt phải là một tình bạn vô tư, vượt lên những tính toán thiệt hon, những cân nhắc lạnh lùng của trí tuệ. Tình cảm ấy phải được xây dựng trên cơ sở của những nghĩa cử và tâm hồn cao đẹp, không bị những danh lợi phù phiếm, những vật chất tầm thường làm hoen mờ. Người đọc thơ từng quý trọng Nguyễn Khuyến với những câu thơ thể hiện một cách nghĩ vô tư về tình bạn :

8 tháng 2 2019

La Rơ-sơ-phu-cô – nhà tư tưởng Pháp thế kỉ XVII đã từng nói : “Ngoài sự khôn ngoan, điều quý nhất mà Thượng đế ban cho con người là tình bằng hữu”. Tình bạn là tình cảm thiêng liêng. Vì vậy mà cuộc sống của chúng ta không thể thiếu tình bạn.
Hầu như không ai trên đời lại không có cho mình ít nhất một người bạn. Có biết bao tình bạn đẹp đã đi vào sử sách, trở thành biểu tượng về một tình cảm cao quý như Lưu Bình – Dương Lễ ; Bá Nha – Tử Kì. Kho tàng ca dao dân ca của ông cha ta xưa cũng không ít những câu ngợi ca tình bạn đẹp :

– Sống trong bể ngọc kim cương

Không bằng sống giữa tình thương bạn bè.

– Mình nhớ ta như cà nhớ muối

       Ta nhớ mình như Cuội nhớ trăng.

            Trăng lên khỏi núi mặc trăng,

           Tình ta với bạn như trăng với trời.

Tình bạn là một trong những điều quý giá nhất trên đời, một ân huệ thiêng liêng mà Thượng đế ban cho con người, một thứ quà tặng của sự sống, một thứ tình cảm thiêng liêng chỉ riêng có ở con người. Hãy thử hình dung cuộc sống của chúng ta nếu thiếu đi tình bạn, sẽ buồn tẻ vô cùng và con người sẽ chỉ đơn độc như con thú. Demoerite từng chiêm nghiệm : “Ai không có một người bạn chân chính thì người đó không xứng đáng được sống”. Quả vậy, bởi chỉ có những ai ích kỉ, không chịu mở lòng, không biết trân trọng người khác thì mới không có ai sẻ chia, không có được tri kỉ. Điều kiện vật chất đầy đủ có thể giúp con người tồn tại nhưng nếu muốn có một cuộc sống thực sự thì con người cần có đời sống tình cảm. Tinh cha con, nghĩa vợ chồng, tình anh em,… là những tình cảm máu thịt, huyết thống, nhưng thế thôi chưa đủ, con người còn có tình bạn, cần có những người bạn thì mới trọn vẹn đời sống tình cảm. Có ai đó đã nói thật hay ràng : “Có tình bạn là có chiếc chìa khoá mở vào tâm hồn người khác”.
Cuộc đời con người là một hành trình dài, với bao chông gai, thử thách. Trên chặng đường ấy, cần có những người bạn luôn đồng hành cùng ta. Họ chính là nguồn chia sẻ, động viên để giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, những bế tắc đê vươn tới hạnh phúc. Có thể chỉ là một ánh mắt nhìn trìu mến, một lời an ủi nhẹ nhàng, thậm chí chỉ giản đơn là lặng yên bên cạnh mình thôi, bạn cũng đã tiếp thêm cho ta biết bao sức mạnh. Không ai mang trong mình hạnh phúc trọn vẹn, đủ đầy. Chuỗi ngày sống là những tháng ngày ta bồi đáp hạnh phúc. Và tình bạn là một trong những lớp phù sa màu mỡ nhất đắp đầy cho mảnh đất hạnh phúc ấy. Khi ta buồn, lúc ta vui, giây phút sung sướng tột độ hay tận cùng khổ đau, có người bạn ở bên thì “niềm vui nhân đôi”, “nỗi buồn sẻ nửa”, cuộc đời ta trở nên nhẹ nhàng biết bao. Không người nào có thể tự nhiên trưởng thành trên đời này và có một cuộc sống hoàn hảo mà không có ít nhất một người hiểu mình. Vì thế mà cuộc sống không thể thiếu tình bạn.
Bạn bè còn là tấm gương để ta học tập, để ta soi mình và tự hoàn thiện mình hơn. Cha ông xưa từng đúc kết: “Học thầy không tày học bạn”. Một tình bạn chân thành, một người bạn tốt có thể giúp cho con người trở nên tốt hơn. Vì thế ta phải biết chọn bạn mà chơi, để cùng nhau cố gắng, phấn đấu, tiến bộ.
Tình bạn mà ta nói tới ở đây là tình bạn chân chính. Không thể đem tính toán hơn thiệt làm chuẩn mực cho tình bạn. Nếu sự khôn ngoan là lí trí giúp con người có lí lẽ, sự nhạy bén để tính toán việc đời, thì tình bạn lại phải xuất phát từ tình cảm chân thành. Một tình bạn tốt phải là một tình bạn vô tư, vượt lên những tính toán thiệt hon, những cân nhắc lạnh lùng của trí tuệ. Tình cảm ấy phải được xây dựng trên cơ sở của những nghĩa cử và tâm hồn cao đẹp, không bị những danh lợi phù phiếm, những vật chất tầm thường làm hoen mờ. Người đọc thơ từng quý trọng Nguyễn Khuyến với những câu thơ thể hiện một cách nghĩ vô tư về tình bạn :

Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu, nước cá, khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Cởi chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có Bác đến chơi đây, ta với ta.
(Nguyễn Khuyến, Bạn đến chơi nhà)

Tình bạn chân thành, đã biến hai con tim hoà điệu thành cái ta chung, vượt qua tất cả những thiếu thốn vật chất, chỉ có tình cảm thắm thiết ngự trị nơi đây.
Một tình bạn tốt nhiều khi đòi hỏi sự hi sinh. Đó là sự hi sinh xuất phát từ tấm lòng chân thành dành cho những người ta yêu quý. Nó vượt lên tất cả những tính toán vật chất tầm thường. Ta đã từng được nghe biết báo câu chuyện cảm động về những tinh bạn chân thành, giúp đỡ nhau trong khó khăn, hoạn nạn. Đó là người bạn nhỏ đã cõng bạn đi học ròng rã bao năm trời ; là người bạn đã không quản hiểm nguy nhảy xuống sông cứu bạn dể rồi mãi mãi đi xa khi đang ở tuổi niên thiếu,… Còn biết bao những câu chuyện cảm động như vậy về tình bạn. Và cũng không phải ngẫu nhiên mà người Việt Nam ngày xưa và cả ngày nay đều coi câu chuyện của Lưu Bình – Dương Lễ là câu chuyện đẹp đẽ nhất về tình bạn. Đó chính là minh chứng cho sự hi sinh cao cá trong một tình bạn chân thành.
Cuộc sống ngày càng phát triển, đời sống vật chất ngày càng được nâng cao. Có đôi khi, con người ta đến với nhau không hoàn toàn vì tiếng nói từ trái tim. Nhưng những tình cảm giả dối dó tự nó sẽ bị phá vỡ. Chỉ có tình bạn chân chính là bền chặt mãi. Nhưng chúng ta thực sự có bạn tốt khi chính mình cũng tốt trong tình bạn, phải biết vô tư, phải biết quên mình trong tình bạn.
Chúng ta đang là học sinh, lứa tuổi hồn nhiên nhất để xây dựng một tình bạn chân thành, trong sáng. Hãy bằng trái tim chân thành để vun đắp nên những tình bạn đẹp đẽ trong cuộc đời mình.
Hen-ri Be-chơ từng nói : “Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời”. Bạn hãy mở lòng mình ra, chia sẻ để xây dựng cho mình một tình bạn tốt. Cuộc sống không thể thiếu tình bạn. Hãy làm cho cuộc đời bạn ý nghĩa hơn và tràn đầy sự ngọt ngào bởi tình bạn.

TRỊNH THỊ THUỶ

Lời nhận xét :
– Bài viết của bạn Trinh Thị Thuỷ thực sự tạo ấn tượng tốt với người đọc bởi lối văn cám xúc mà già dặn, lô gích : “Cuộc dời con người là một hành trình dài, với bao chông gai, thử thách. Trên chặng đường ấy, cần có những người bạn luôn đồng hành cùng ta. Họ chính là nguồn chìa sẻ, động viên để giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, những bế tắc để vươn tới hạnh phức. Có thể chỉ là một ánh mắt nhìn trìu mến, một lời an ủi nhẹ nhàng thậm chí chỉ giản đơn là đến bên bên cạnh mình thôi, bạn cũng đã tiếp thêm cho ta biết bao sức mạnh
– Bố cục bài mạch lạc, lập luận chặt chẽ với những luận điếm xác đáng vừa mang tính lí luận vừa máng tính thực tiễn : “Một tình bạn tốt nhiều khi đòi hỏi sự hi sinh. Đó là sự hi sinh xuất phát từ tấm lòng chân thành dành cho những người ta yêu quý. Nó vượt lên tất cả những tính toán vật chất tầm thường. Ta đã từng được nghe biết bao câu chuyện cảm động về những tình bạn chân thành, giúp đỡ nhau trong khó khăn, hoạn nạn. Đó là người bạn nhỏ đã cõng bạn đi học ròng rã bao năm trời, là người bạn đỡ không quản hiểm nguy nhảy xuống sông cứu bạn để rồi mãi mãi đì xa khi đang ở tuổi niên thiếu,…
– Kết thúc bài viết nhưng mỗi người đọc khi đọc văn của Trinh Thị Thuỷ sẽ tự nhắc nhở chính mình “mở lòng mình ra, chia sẻ để xây dựng cho mình một tình bạn tốt. Cuộc sống không thể thiếu tình bạn. Hãy làm cho cuộc đời bạn ý nghĩa hơn và tràn đầy sự ngọt ngào bởi tình bạn.

29 tháng 6 2017

http://hoi-dap/question/84929.html

31 tháng 8 2018

Ở cạnh nhà tôi có một gia đình phải nói sao nhỉ, một gia đình trang ngập yêu thương luôn vắng mặt của sự cãi nhau. Những rồi cách đây vài tháng trước, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì nhưng tôi thấy tiếng cãi vã của vợ chồng nhà bác ấy, gđ tôi chạy ra can ngăn nhưng không được. Bác gái đã kịp lấy một cái gậy đập vào xương sống của bác trai. Hàng xóm làng giềng ai ai cũng bàng hoàng, nghe kể lại 2 đứa con bác đang ở quê chơi và 2 cậu con trai cũng bất ngờ về chuyện gđ nên đã vội bắt xe về nhà. Rồi sao tối hôm ấy, bác trai phải về ngôi nhà cũ để ở còn ngôi nhà mới khang trang thì để lại cho bác gái. Mẹ già ốm yếu nằm viện nhưng bác luôn lấy lý do là bận việc không về được. Mấy ngày sau , bác về và thăm mẹ, tối ngày hôm ấy khj nghe bố nói " Mẹ con mệt hơn hôm qua bố sang xem sao". Như tôi nghe mẹ kể lại là đúng 10h là bà bắt đầu khó thở. Đến sáng ngày thứ 3 lúc 5h tôi thấy 1 chiếc xe từ bệnh viện đi về phía nhà kế bên nhà tôi. Lúc đó tôi thấy gđ bác người nào người ấy nước mắt cứ vậy mà tuôn rơi, đưa bà từ từ trong chiếc xe ra và cố giữ lấy hơi thở của bà để bà được gặp con cháu một lần cuối cùng dường như bà cũng mong vậy và khi các cháu và anh chị đã có mặt đông đủ, có lẽ lúc đó bà đang rất vui và mỉm cười.Tôi thấy các con bà ngồi bên giường thủ thỉ với mẹ vài câu rồi xin lỗi. Quỳ trước mặt bà nước mắt rơi lệ.Rồi tôi nghe thấy tiếng kêu gào từ trong phòng bà và tôi nhìn lên đồng hồ và hình như giờ phút bà ra đi là 2h15 chẳng ai có thể quên được và khóc lên gọi bà , những đứa con tội nghiệp gọi mẹ nhưng kể từ giây phút ấy bà đã ra đi mãi mãi. Bà đi để lại nỗi đau buồn cho con cháu , để lại niềm đau thương của những người hàng xóm. Đúng là vậy sống trên đời phải có nhân có đức, ở hiền gặp lành. Bà là một người sống có hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau. Bà mỉm cười lặng lẽ ra đi không một lời nhắn nhủ với con cháu. Những đứa cháu yêu bà nhất được ở cạnh bên giường bà ôm lấy bà cầm tay bà gọi bà tỉnh lại nhưng bà đâu hay mà để lại con cháu ở lại với nỗi buồn sâu thẳm trong tim. Chị em hàng xóm chỉ biết ngồi cạnh giường bà mà thủ thỉ vài câu cuối nói lời tạm biệt. Thấy vậy mà nước mắt tôi có vậy mà ra tôi không thể kiềm chế được những giọt nước mắt ấy. Càng nhìn lại càng thương, người bà nhân hậu người mẹ hiền từ. Đêm ngày hôm ấy tôi thấy các con bà cứ ngồi bên cạnh quan tài mà khóc, đứa con gái tội nghiệp cứ gọi tên mẹ hoài mà mẹ không tỉnh dậy. Ngày hôm sau lúc 1h trời bắt đầu những hạt mưa rất to như đang thương tiếc bà vậy. Những hàng xe máy đi theo đoàn để tiễn đưa bà đi, rồi sao nữa tôi cũng không biết.

Ai còn cha mẹ xin đừng để cha mẹ buồn. Đừng để mọi chuyện xảy ra rồi mới biết hối hận vì lúc đó cũng đã quá muộn rồi. Đó là câu chuyện về cảm động về tình nghĩa mẹ con. Cả đời này đạo làm con luôn sợ mẹ hai chữ " cảm ơn "

Chúc bạn học tốt!

31 tháng 8 2018

Ở cạnh nhà tôi có một gia đình phải nói sao nhỉ, một gia đình trang ngập yêu thương luôn vắng mặt của sự cãi nhau. Những rồi cách đây vài tháng trước, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì nhưng tôi thấy tiếng cãi vã của vợ chồng nhà bác ấy, gđ tôi chạy ra can ngăn nhưng không được. Bác gái đã kịp lấy một cái gậy đập vào xương sống của bác trai. Hàng xóm làng giềng ai ai cũng bàng hoàng, nghe kể lại 2 đứa con bác đang ở quê chơi và 2 cậu con trai cũng bất ngờ về chuyện gđ nên đã vội bắt xe về nhà. Rồi sao tối hôm ấy, bác trai phải về ngôi nhà cũ để ở còn ngôi nhà mới khang trang thì để lại cho bác gái. Mẹ già ốm yếu nằm viện nhưng bác luôn lấy lý do là bận việc không về được. Mấy ngày sau , bác về và thăm mẹ, tối ngày hôm ấy khj nghe bố nói " Mẹ con mệt hơn hôm qua bố sang xem sao". Như tôi nghe mẹ kể lại là đúng 10h là bà bắt đầu khó thở. Đến sáng ngày thứ 3 lúc 5h tôi thấy 1 chiếc xe từ bệnh viện đi về phía nhà kế bên nhà tôi. Lúc đó tôi thấy gđ bác người nào người ấy nước mắt cứ vậy mà tuôn rơi, đưa bà từ từ trong chiếc xe ra và cố giữ lấy hơi thở của bà để bà được gặp con cháu một lần cuối cùng dường như bà cũng mong vậy và khi các cháu và anh chị đã có mặt đông đủ, có lẽ lúc đó bà đang rất vui và mỉm cười.Tôi thấy các con bà ngồi bên giường thủ thỉ với mẹ vài câu rồi xin lỗi. Quỳ trước mặt bà nước mắt rơi lệ.Rồi tôi nghe thấy tiếng kêu gào từ trong phòng bà và tôi nhìn lên đồng hồ và hình như giờ phút bà ra đi là 2h15 chẳng ai có thể quên được và khóc lên gọi bà , những đứa con tội nghiệp gọi mẹ nhưng kể từ giây phút ấy bà đã ra đi mãi mãi. Bà đi để lại nỗi đau buồn cho con cháu , để lại niềm đau thương của những người hàng xóm. Đúng là vậy sống trên đời phải có nhân có đức, ở hiền gặp lành. Bà là một người sống có hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau. Bà mỉm cười lặng lẽ ra đi không một lời nhắn nhủ với con cháu. Những đứa cháu yêu bà nhất được ở cạnh bên giường bà ôm lấy bà cầm tay bà gọi bà tỉnh lại nhưng bà đâu hay mà để lại con cháu ở lại với nỗi buồn sâu thẳm trong tim. Chị em hàng xóm chỉ biết ngồi cạnh giường bà mà thủ thỉ vài câu cuối nói lời tạm biệt. Thấy vậy mà nước mắt tôi có vậy mà ra tôi không thể kiềm chế được những giọt nước mắt ấy. Càng nhìn lại càng thương, người bà nhân hậu người mẹ hiền từ. Đêm ngày hôm ấy tôi thấy các con bà cứ ngồi bên cạnh quan tài mà khóc, đứa con gái tội nghiệp cứ gọi tên mẹ hoài mà mẹ không tỉnh dậy. Ngày hôm sau lúc 1h trời bắt đầu những hạt mưa rất to như đang thương tiếc bà vậy. Những hàng xe máy đi theo đoàn để tiễn đưa bà đi, rồi sao nữa tôi cũng không biết.

Ai còn cha mẹ xin đừng để cha mẹ buồn. Đừng để mọi chuyện xảy ra rồi mới biết hối hận vì lúc đó cũng đã quá muộn rồi. Đó là câu chuyện về cảm động về tình nghĩa mẹ con. Cả đời này đạo làm con luôn sợ mẹ hai chữ " cảm ơn "

Chúc bạn học tốt!

4 tháng 9 2016

   Đây là một câu chuyện có thật về tình cảm xúc động trong cuộc sống.

Ở cạnh nhà tôi có một gia đình phải nói sao nhỉ, một gia đình trang ngập yêu thương luôn vắng mặt của sự cãi nhau. Những rồi cách đây vài tháng trước, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì nhưng tôi thấy tiếng cãi vã của vợ chồng nhà bác ấy,  gđ tôi chạy ra can ngăn nhưng không được. Bác gái đã kịp lấy một cái gậy đập vào xương sống của  bác trai. Hàng xóm làng giềng ai ai cũng bàng hoàng, nghe kể lại 2 đứa con bác đang ở quê chơi và  2 cậu con trai cũng bất ngờ về chuyện gđ nên đã vội bắt xe về nhà. Rồi sao tối hôm ấy, bác trai phải về ngôi nhà cũ để ở còn ngôi nhà mới khang trang thì để lại cho bác gái. Mẹ già ốm yếu nằm viện nhưng bác luôn lấy lý do là bận việc không về được. Mấy ngày sau , bác về và thăm mẹ, tối ngày hôm ấy khj nghe bố nói " Mẹ con mệt hơn hôm qua bố sang xem sao". Như  tôi nghe mẹ kể lại là đúng 10h là bà bắt đầu khó thở. Đến sáng ngày thứ 3 lúc 5h tôi thấy 1 chiếc xe từ bệnh viện đi về phía nhà kế bên nhà tôi. Lúc đó tôi thấy gđ bác người nào người ấy nước mắt cứ vậy mà tuôn rơi, đưa bà từ từ trong chiếc xe ra và cố giữ lấy hơi thở của bà để bà được gặp con cháu một lần cuối cùng dường như bà cũng mong vậy và khi các cháu và anh chị đã có mặt đông đủ, có lẽ lúc đó bà đang rất vui và mỉm cười.Tôi thấy các con bà ngồi bên giường thủ thỉ với mẹ vài câu rồi xin lỗi. Quỳ trước mặt bà nước mắt rơi lệ.Rồi tôi nghe thấy tiếng kêu gào từ trong phòng bà và tôi nhìn lên đồng hồ và hình như giờ phút bà ra đi là 2h15 chẳng ai có thể quên được và khóc lên gọi bà , những đứa con tội nghiệp gọi mẹ  nhưng kể từ giây phút ấy bà đã ra đi mãi mãi. Bà đi  để lại nỗi đau buồn cho con cháu , để lại niềm đau thương của những người hàng xóm. Đúng là vậy sống trên đời phải có nhân có đức, ở hiền gặp lành. Bà là một người sống có hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau. Bà mỉm cười lặng lẽ ra đi không một lời nhắn nhủ với con cháu. Những đứa cháu yêu bà nhất được ở cạnh bên giường bà ôm lấy bà cầm tay bà gọi bà tỉnh lại nhưng bà đâu hay mà để lại con cháu ở lại với nỗi buồn sâu  thẳm trong tim. Chị em hàng xóm chỉ biết ngồi cạnh giường bà mà thủ thỉ vài câu cuối nói lời tạm biệt. Thấy vậy mà nước mắt tôi có vậy mà ra tôi không thể kiềm chế được những giọt nước mắt ấy. Càng nhìn lại càng thương,  người bà nhân hậu người mẹ hiền từ. Đêm ngày hôm ấy tôi thấy các con bà cứ ngồi bên cạnh quan tài mà khóc, đứa con gái tội nghiệp cứ gọi tên mẹ hoài mà mẹ không tỉnh dậy. Ngày hôm sau lúc 1h trời bắt đầu những hạt mưa rất to như đang thương tiếc bà vậy. Những hàng xe máy đi theo đoàn để tiễn đưa bà đi, rồi sao nữa tôi cũng không biết. 

   Ai còn cha mẹ xin đừng để cha mẹ buồn. Đừng để mọi chuyện xảy ra rồi mới biết hối hận vì lúc đó cũng đã quá muộn rồi. Đó là câu chuyện về cảm động về tình nghĩa mẹ con.  Cả đời này đạo làm con luôn sợ mẹ hai chữ " cảm ơn "

Chúc bạn học tốt!

 

4 tháng 9 2016

ở trang mấy vậy sách cũ hay sách mới ạ!