K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 7 2017

Trước hết, đặt mình vào nhân vật Thủy, xưng "tôi" và kể lại chuyện theo mạch cảm xúc của mình (tất nhiên! vì mình đang là Thủy mà), có thể lược bỏ một số chi tiết nhỏ và nên thêm vào những cảm xúc, suy nghĩ (hãy nhớ nếu mình là Thủy thì lúc đó mình sẽ cảm thấy ra sao, thấy buồn và đau khổ như thế nào), cứ thế mà kể lại theo cốt truyện của bản gốc thôi.
Nói thế để bạn dễ hiểu và có thể tự làm được, chứ làm cụ thể ra thì văn bản dài quá!
VD: đoạn anh em Thành và Thủy không nỡ chia đồ chơi, bị mẹ mắng có thể viết như sau:
Hai anh em tôi cứ dùng dằng mãi, không nỡ chia đôi đồ chơi, tôi muốn nhường tất cả cho anh, và anh Thành cũng vậy, anh muốn nhường cho đứa em bé bỏng này. Và đúng hơn là cả hai anh em đều không muốn chia lìa nhau. Nhưng tiếng mẹ quát lại vọng ra khiến tôi giật mình, buồn bã, lo sợ, bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn khiến nước mắt tôi lại tuôn trào. Tôi bật khóc nức nở

1 tháng 8 2017

VD: MB:Tôi là con Vệ Sĩ trong câu chuyện''Cuộc chia tay của những con búp bê''.Các bạn có muốn biết vì sao chúng tôi lại phải chia tay nhau không? Nếu các bạn muốn biết thì hãy nghe mình kể lại nhé.

Đoạn sau bạn chỉ cần dựa theo bài thay lời của Thành thành lời của con búp bê Vệ Sĩ là được.

30 tháng 11 2021

Tham khảo

Điều tác giả muốn nhắn gửi: Mái ấm gia đình là một tài sản vô cùng quý giá. Là nơi Nó là nơi gìn giữ những tình cả cao quý và thiêng liêng. ... Người lớn hãy cố gắng nâng niu hạnh phúc của con trẻ, hãy vì tổ ấm gia đình và luôn sống mẫu mực, đừng vì cám dỗ tầm thường mà làm tổn thương trẻ con vô tội.

30 tháng 11 2021

Tham khảo

Điều tác giả muốn nhắn gửi: Mái ấm gia đình là một tài sản vô cùng quý giá. Là nơi Nó là nơi gìn giữ những tình cả cao quý và thiêng liêng. ... Người lớn hãy cố gắng nâng niu hạnh phúc của con trẻ, hãy vì tổ ấm gia đình và luôn sống mẫu mực, đừng vì cám dỗ tầm thường mà làm tổn thương trẻ con vô tội.

18 tháng 9 2016

Sau khi chia tay người em yêu quý của mình, tôi chạy vào nhà với nước mắt kèm theo dòng chữ viết về ngày chia tay hôm ấy. Những dòng chữ ngay thẳng nắn nót của tôi  viết lên tâm tư tình cảm của mình dành cho đứa em  yêu quý của mình. Những dòng chữ đầu tiên trên trang giấy ấy" chúng phải ta phải xa nhau thật rồi hả em gái của anh, thời gian kỉ niệm đều phải phai mờ sao?. Sao tai họa nặng nề này lại xảy ra với anh vè em thế?" đó là những dòng chữ mà tôi dành cho em gái cũng như dành cho bản thân mình khi rời xa nó. Đứa em suốt ngày làm nũng tôi, làm tôi cáu nhưng tôi không ghét nó vì nó là đứa em bó bỏng, đứa em mà tôi yêu thương nhất.

18 tháng 9 2016

Thank you pan nhung bai nay co hoi lac de thi paihiuleu

28 tháng 12 2016

Một buổi sáng nọ, mẹ tôi, một giọng khản đặc từ trong màn nói vọng ra:
-Thôi, hai đứa hãy mà chia đồ chơi ra đi.
Vừa nghe mẹ nói thế, em tôi, Thủy người run bần bật lên, sợ hãi, kinh hoàng đưa hai cặp mắt tuyệt vọng nhìn tôi. Cặp mắt của em lúc này nìn buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng lên vì khóc nhiều

Đêm hôm qua, tôi tỉnh dạy, tôi cũng nghe tiếng khóc nức nở, tức tưởi của em. Tôi không muốn khóc, kiềm chế bản thân mình, cắn chặt môi để khỏi bật ra tiếng khóc to, nhừng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt cả gối và cánh tay áo.

Sáng dạy sớm, tôi mở cửa, nhẹ nahngf từng bước một rón rén ra sau vườn. Nghe có tiếng động phía sau, tôi quay người lại và thấy em phía sau, em đã theo tôi ra ngoài vườn từ lúc nào không hay.

Chúng tôi ngồi im như vậy. Mặt trời bắt đầu hửng dần. Những bông hoa trong vườn đã nở ra trong màn sương ban mai. Phố phường bắt đầu nhộn nhịp. Chung chung mọi vật ddefu như thường ngày. Nhưng chỉ có chúng tôi, sao tai họa lại ập xuống nặng nề thế nyaf.

Gia đình tôi khá giẩ, anh em chũng tôi rất thương nhau, em tôi nó rất ngoan. Có lần tôi đi đá bóng, bị xoạc một miếng áo rất to. Sợ mẹ đánh, tôi ngồi im lì một chỗ không dám về nhà vì sợ mẹ đnáh. Nghe luc bạn tôi nói, em đã đem kim chỉ đến tận chỗ để vá lại cái áo cho tôi em nói rằng:Anh đừng lo, em vá khéo, mẹ sẽ không phát hiện đâu.

Nhìn đôi bàn tay của em nhẹ nhàng lướt qua lướt lại, đưa mũi kim đi thoăn thoát, tôi cảm thấy ân hận.

tớ viết tới đây tớ mắc cv nên khoảng 2.3 tiếng j đó nữa tớ vt típ nha tick