K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 10 2023

7 năm rồi...

14 tháng 12 2020

Các bạn giúp em với ạ

8 tháng 1 2017

tả ny á

9 tháng 1 2017

uk , tả đêhehe

24 tháng 3 2021

Bạn tham khảo nhé !

Kính thưa........

Mục đích chính của việc cắm trại là hoạt động cần thiết trong giáo dục ngoại khóa, là dịp để chúng em có thể cùng sinh hoạt tập thể, giúp chúng em có những giây phút vui chơi, giải trí sau những tháng ngày học tập căng thẳng.. Quan trọng hơn, đây còn là dịp để chúng em cùng nhau ôn lại truyền thống của Đoàn, có thêm những hiểu biết về Đoàn ta. Cũng chính vì những lí do đó, chúng em không đầu tư quá mức vào việc làm trại mà gây nên lãng phí, cũng như ảnh hưởng đến việc học hành. Dù vậy, tất cả các thành viên chi đội......đều cố gắng, cùng nhau góp sức để xây nên ngôi nhà chung này. Tuy có phần đơn sơ, giản dị với những vật liệu có sẵn, nhưng tràn đầy ý nghĩa, tượng trưng cho tình đoàn kết keo sơn bền chặt của chi đội. Và giờ đây! Xin mời quý ban giám khảo cùng các thầy cô hướng mắt nhìn về cổng trại của lớp chúng em! Trong cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, đã xuất hiện rất nhiều những anh hùng, thiếu niên, sẵn sàng hi sinh thân mình để gìn giữ non sông, tổ quốc như Trần Quốc Toản, La Văn Cầu, Kim Đồng, Võ Thị Sáu .... Và có một đóa hoa cháy sáng rực trong cuộc kháng chiến chống Pháp, đã tự đốt mình để lao vào phá hủy một kho xăng giặc. Hôm nay, trại chúng em vinh dự được mang tên anh - Lê Văn Tám!

 

Không biết đã từ bao lâu rồi! Khi còn quàng trên vai chiếc khăn đỏ thắm của Đội TNTPHCM, chúng em đã được nghe được những lời ca còn vang vọng đâu đây: "Em nhớ nhất một chuyện năm xưa! Ở miền Nam, một ngày kia bỗng kho xăng giặc cháy tan tành! Ai đã ghi công đầu nơi đây thật oanh liệt ! Tuổi 13 chính tên gọi Lê Văn Tám!” Lời bài hát gợi trong lòng mỗi chúng em có cái gì đó thật nghẹn ngào với cảm xúc dâng đầy! Ngay những ngày còn là đội viên, chúng em đã biết đến tấm gương sáng của anh! Đã dám xả thân vì nghiệp lớn giải phóng dân tộc khi chỉ mới 13 tuổi! Dẫu giờ đây anh đã hòa mình vào hồn sông núi! Nhưng hình ảnh ngọn đuốc sáng” vẫn còn tồn tại mãi mãi trong lòng mỗi người Đội viên, Đoàn viên chúng em!Tên anh được đặt trang trọng ngay giữa cổng trại với màu đỏ rực như ngọn lửa đang cháy mãnh liệt trên nền màu xanh thanh niên thể hiện ý chí đấu tranh, tinh thần yêu nước bất khuất của anh mãi mãi trường tồn cùng các thế hệ Đoàn viên! Đôi bàn tay phía dưới chỉ sự đón nhận một cách trân trọng công ơn của anh, đã hi sinh xương máu của mình để đổi lấy sự tự do, hạnh phúc cho thế hệ sau này! Đôi bàn tay như nâng ngọn lửa lên cao hơn thể hiện sự quyết tâm cố gắng noi theo tấm gương của anh. Trên cao nhất là chiếc huy hiệu của Đoàn TNCSHCM như ánh sáng Mặt Trời! Soi sáng đường đi cho các thế hệ Đoàn viên vững bước tiến tới! Khung trại có dạng………………….! Tượng trưng cho đôi cánh của những chú chim đầu đàn đang dang rộng ra như chuẩn bị bay vào trời xanh! Giống như thế hệ thanh niên ngày nay! Càng phải ra sức nỗ lực học tập để hội nhập quốc tế, để sánh vai với các cường quốc năm châu!

 

Tiếp theo mời ban giám khảo và quý thầy cô cùng vào trong để tham quan trại của chúng em! Ngay giữa trại là bàn thờ cùng lá cờ Tổ Quốc thiêng liêng ! Bên dưới là ảnh của Bác, xung quanh là những đóa hoa tươi thắm mà chúng em dâng lên cho Bác! Người cha già của cả dân tộc Việt Nam! Xung quanh trại là những dãy cờ hoa đầy màu sắc mà chúng em trang trí cho trại của mình. Tuy có phần đơn giản, không cầu kì. Nhưng nó được làm bằng tất cả tấm lòng! Làm bằng những giọt mồ hôi, làm bằng những đôi tay của các thành viên của chi đội........, nó mãi mãi sẽ tồn tại trong kí ức của từng thành viên của chi đoàn chúng em. Chúng em xin cảm ơn nhà trường đã tổ chức một ngày sinh hoạt ngoại khóa đầy ý nghĩa dành chúng em. Chỉ còn hai năm nữa là chúng em phải rời xa ngôi trường THCS........ mến yêu! Với biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò! Năm học đang dần trôi qua, kì thi học kì đang sắp đến! Chúng em xin hứa sẽ nỗ lực hơn nữa trong việc học tập, để sau năm học này, tất cả các thành viên của lớp đều đạt loại khá giỏi. Để không phụ lòng thầy cô, cha mẹ đã dày công dạy dỗ! Do đây là lần đầu tiên lớp chúng em làm trại, chắc còn nhiều điều chưa được tốt. Mong ban giám khảo và quý thầy cô thông cảm và bỏ qua cho. Phần thuyết trình của em đến đây là kết thúc. Kính chúc ban giám khảo cùng quý thầy cô dồi dào sức khỏe!

 

Xin chúc hội trại thành công tốt đẹp!

Xin cảm ơn quý ban giám khảo, quý thầy cô, cùng các bạn đã lắng nghe. Em xin hết!

3 tháng 5 2016

Tả quang cảnh trường em trước buổi học.

Bài làm

Sáng này là phiên trực nhật lớp em nên em phải đến sớm hơn mọi ngày. Đây là một dịp để em chứng kiến khung cảnh tĩnh lặng của khu trường. Đúng là nó khác hẳn với quang cảnh của một trường học giữa buổi mà chỉ cần đến trưởc nửa giờ thôi là có thể cảm nhận được sự khác nhau ấy. Em có cảm giác như lạc vào một chốn nào đó lạ lẫm, mặc dù nơi đây đã quá đỗi thân quen.

Khi em đến, tất cả như còn đang chìm trong giấc ngủ. Bác bảo vệ vẫn chưa mở cổng trường. Đứng bên ngoài, em ngắm nhìn và lắng nghe. Tất cả đều im lìm, cảnh vật như còn đang mơ màng, thấp thoảng ẩn hiện trong màn sương lãng đãng. Hàng cây im phăng phắc. Nhưng em có biết đâu rằng tất cả đều đang cựa mình chuyển động. Và lúc này chính là khoảnh khắc giao thời của ngày và đêm.

Bắt đầu là mặt trời, là ánh sáng. Tuv chưa le lói rõ. nhưng hừng đông đã nhanh chóng chiếm lĩnh mặt đất, toả sáng cảnh vật. Rồi là gió. Chỉ trong phút chốc, những làn gió nhẹ như có vẻ uể oải nhưng đã xua tan dần những đám sương cuối cùng còn chập chờn trong các lùm cây và khẽ làm xao động lá cành. Chẳng biết từ lúc nào, những chú chim non tỉnh giấc sôi nổi cất tiếng hót líu lo, chào đón một ngày mới bắt đầu. Toàn bộ khu trường hiện ra rõ mồn một với tất cả dáng vẻ thường ngày của nó. Và cũng chỉ một lát nữa thôi, không khí náo nhiệt của buổi học như mọi ngày lại sắp diễn ra.

 

Đã có thêm mấy bạn lđp khác cũng làm trực nhật như em. Bác bảo vệ cũng đã mở cổng và tắt điện bảo vệ. Chúng em chào bác rồi đi vào sân trường. Khu trường hình chữ u này, em đã đến đây từ hơn ba năm trước nhưng vào cái buổi sớm tinh sương như thế này, em mới lại thấy được một cảnh quang khác và cái cảm giác lâng lâng, ngỡ ngàng thật khó tả, Có lẽ, do ngày nào cũng đến trường vào cái lúc ồn ã nhất, náo nhiệt nhất, cứ lặp đi lặp lại cái cảnh nườm nượp những xe đạp, xe máy, những bước chân, những câu chuyện... nên không có được những- cảm giác mới lạ ấy. Ngay cả cái biển đề ngoài cổng “Tntờng tiểu học Ái Mộ", đến cái khẩu hiệu chữ lớn "Tiên học lề, hậu học văn" ngày nào đi học cũng đập vào mắt. Vậy mà hôm nay cũng gợi lên cảm giác lung lỉnh, sâu lắng lạ thường. Thẳng cổng vào đi qua sán là phòng Ban giám hiệu, nằm giữa hai dãy lớp học, cửa vần khép. Cái trống bên hè chưa được đánh thức nên còn chưa biết đến trời đã sáng, vản nằm vo tròn trên giá gỗ. Em lướt nhìn dãy lớp Một. Hai, Ba ở tầng một. Tất cả mọi cửa sổ, cửa ra vào đều sơn xanh giống nhau và đều còn đông kín. Có vài chú dơi đang chấp chới nhửng vòng lượn cuối cùng trước khi chui vào tổ để tránh ánh sáng mặt trời. Em lần theo thang gác lên tầng có dãy lớp Bốn, Năm. Vài cánh cửa đã mở và đã có tiếng người. Trên lan can của phòng cuối dày có chú chim chích đang hót líu ríu. Chợt thấy bóng người, nó vụt bay ra lùm cây ngoài sân trường mà vẫn không ngừng hót. Thế rồi, bỗng toàn bộ khu trường như rực sáng khi ánh nắng ban mai phản chiếu vào những bức tường vôi trắng toát. Thêm vào đó, một hổi trống gióng giả vang lên báo hiệu một ngày học mới bắt đầu. Cái không khí tấp nập ồn ào náo nhiệt cứ dần dần rộ lên bao trùm khu trường. Gió như cũng thổi mạnh lên trên những đám lá bàng, những cây xà cừ, phượng vĩ. Những khóm hoa tươi tốt dường như cũng phấn khởi chào đón các bạn nhỏ mà đung đưa khe khẽ, làm những giọt sương mai còn đọng lại dưới ánh nắng mặt trời trở nên lung linh huyền ảo. Lá quốc kì cũng đã cảm thấy đủ gió bắt đầu phấp phới. Rồi mọi người đến cũng đã đông đủ. Lớp nào đã vào lớp nấy.

Cũng nhờ buổi trực nhật này em mới có dịp quan sát kĩ được quang cảnh trường em.

Em rất yêu trường em vì “tới lớp tới trường nơi ẩy có tình thương, bạn bè. thầy cô qiáo, nơi ấy sao mà vui thế... ” và chắc hẳn không ai là không cảm thấy vêu thương mái trường của mình.

3 tháng 5 2016

Tuổi học trò chúng em được xem là lứa tuổi thần tiên đầy thú vị. Ai lớn lên mà không được cắp sách đến trường thì quả là một bất hạnh của cuộc đời. Còn đôi với những ai được đi học thì làm sao quên được ngôi trường yêu dấu của mình, nơi ấy có bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu điều mới lạ in sâu vào tâm hồn trẻ thơ. Vui gì hơn niềm vui đi học, đẹp gì hơn cảnh đẹp của ngôi trường trước giờ vào lớp. Có lẽ cảnh trường em trước giờ vào lớp là đẹp nhất đôi với em.

Cũng như mọi ngày, em cùng các bạn đôn trường. Ôi, ngôi trường hôm nay sao đẹp quá! Khung cảnh trường sáng lên dưới ánh mai hồng. Dường như không khí Tết đang tới gần nên trông mọi vật đều sáng sủa hơn. Trên cống chính, tấm biển trường được sơn mới, hàng chữ trắng nổi bật lên nền xanh đậm, cổng ngõ màu xanh lam, tường rào sơn trắng. Khung cảnh này đã làm quang cảnh trường em đẹp lên rồi. Đi vào bên trong, cảnh trường thật đẹp. Giữa sân trường, trụ cờ sừng sững, lá cờ phần phật trong gió sớm. Hàng cây trong sân trường tươi xanh, những giọt sương long lanh còn sót lại trong kẽ lá, nhấp nháy vui mắt. Dọc theo các phòng học, những khóm hoa muôn màu đang rực rờ trong vòm lá xanh non. Các phòng học lúc này thật xinh đẹp, bàn ghê thẳng tăm tắp không một tí bụi mờ bởi bàn tay kì diệu của những đội trực nhật. Nơiđóđang vọng ra những tiếng đọc bài, từng cặp học sinh hào hửng truy bài lẫn nhau, từng ánh mắt thăm dò, chờ đợi, từng nụ cười trìu mến, thân quen...

Sân trường mỗi lúc một đông. Tiếng cười, nói, tiếng gọi nhau í ới cùng với tiếng còi xe, tiếng nổ của xe máy trước cổng trường đã tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Âm thanh này đã làm em thấy vui, thấy thích. Nhưng thích hơn là nữa là đứng trên hành lang của tầng hai nhìn xuông sân trường trước giờ vào lớp. Các em học sinh nhỏ chạy nhảy tung tăng trông như đàn bướm trắng rập rờn, rập rờn trong vòm lá xanh non. Thỉnh thoảng, có những con bướm vụt qua, xẹt lại như một vệt sáng sao trời. Trông thật đẹp! Thật nhộn nhịp! Âm thanh cứ sôi động không ngừng bởi những trò chơi thú vị. Những trò chơi ví bắt, đá cầu, banh nẻ của từng tốp học sinh dưới sân trường thật vui. Những trái cầu bay lên, bay xuống tựa những cánh hoa so đũa, lả tả bay trong gió sớm. Học sinh đi học mỗi lúc một đông và các trò chơi xuất hiện càng nhiều, âm thanh càng ồn ã. Thêm vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cành cây cao ở góc sân trường, tiếng thì thầm to nhỏ của hàng phượng vĩ khi có làn gió thổi qua. Nắng ban mai rải xuống sân trường, lọt qua từng cành cây, tán lá để bầu bạn cùng chúng em. Ai cũng thấy mình ấm áp lạ lùng. Lòng em dâng lên một niềm vui rạo rực.

Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống quen thuộc vang lên báo hiệu vào lớp. Mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước các phòng học, chúng em chỉnh tề trang phục, xếp hàng ngay ngắn để vào lớp và bắt đầu tiết học đầu tiên.

Đối với em, quanh cảnh trường trước giờ vào lớp là một thiên đường hạnh phúc. Ở đó, diễn ra biết bao điều kì diệu, hấp dẫn của tuổi thơ. Mai đây, dù em có học trường mới, thầy cô mới, bẹ bạn mới đi chăng nữa nhưng ngôi trường thân thương này vẫn mãi mãi trong em. Nơi đó, có thầy cô sớm hôm chăm sóc, có bè bạn thương yêu và có những kỉ niệm đẹp đõ thời thơ ấu.

10 tháng 5 2019

Am hiểu tự hào vì mình biết quá nhiều; khôn ngoan nhún nhường rằng mình chỉ biết đến thế.

Knowledge is proud that it knows so much; wisdom is humble that it knows no more.

Cái ngày đen tối nhất rồi cũng sẽ trôi qua nếu bạn sống tới ngày mai.

The darkest day, if you live till tomorrow, will have past away.

Sự tồn tại là cuộc mặc cả lạ lùng. Đời nợ chúng ta thì ít mà chúng ta thì nợ đời tất cả. Hạnh phúc thực sự duy nhất đến từ việc cống hiến hết bản thân vì một mục đích nào đó.

Existence is a strange bargain. Life owes us little; we owe it everything. The only true happiness comes from squandering ourselves for a purpose.

Vinh quang xây trên nền ích kỷ là hối hận và xấu hổ.

Glory, built on selfish principles, is shame and guilt.

Sự vắng mặt của những người ta yêu thương còn tệ hơn cái chết, và hy vọng trong vô vọng còn khổ sở hơn tuyệt vọng.

Absence from whom we love is worse than death, and frustrates hope severer than despair.

Không ai có thể làm người yêu nước với cái dạ dày lép kẹp.

No man can be a patriot on an empty stomach.

Hối hận, quả trứng chết người mà lạc thú sản sinh.

Remorse, the fatal egg that pleasure laid.

Những mối quan tâm ngày hôm nay hiếm khi nào là những mối quan tâm của ngày mai.

The cares of today are seldom those of tomorrow.

Sự đa dạng là gia vị của cuộc sống. Chính nó tạo ra cho cuộc sống tất cả mùi vị.

Variety's the very spice of life, That gives it all its flavor.



Năm 2020 phải nói là một năm rất khó khăn với mỗi quốc gia,các ngành công nghiệp lao dốc trầm trọng,nhiều nơi người dân còn thiếu cái ăn,cái mặc.Số người chết thì nhiều vô kể,chủ yếu là những người già đã có bệnh nền từ trước.Năm 2020 nói thật là năm khủng hoảng kinh tế của rất nhiều quốc gia,những y bác sĩ có người phải xa gia đình để đến với nơi tuyến đầu trống dịch,cũng có những người bác sĩ đi xa mà cũng chẳng bao giờ trở về bên người thân bạn bè nữa,để cho những người ở lại đợi mãi mà vẫn không thấy hồi âm.Những vẫn cởn những nơi nào đó vẫn chứa chan đầy ắp tình thương,các điểm phát thức ăn cho những người chiến sĩ nơi tuyến đầu chống dịch,ôi ! Tình nghĩa nhân dân ta mới bền chặt biết bao.Đôi khi cũng chỉ là những gói mì tôm nhỏ nhưng cũng đủ cho ta cảm thấy ấm lòng.Vậy là năm 2020 đã đi qua,tiếp đến là năm 2021,năm 2021 sẽ mở ra cho nhân loại một kỉ nguyên mới,một kỉ nguyên sẽ không còn cảnh đói khổ,loạn lạc sảy ra,các bn học sinh lại sẽ được đến trường nơi tiếng giảng bài ấm áp lại một lần ữa vang lên.

      chúc bn học tốt !!! yeu