K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 11 2019

Làm gì có con gì như thế chứ?!?

24 tháng 11 2019

À đúng rồi!!!Con dao phải ko?

4 tháng 1 2023

\(Cái\text{ }chết\)

Tôi thuộc thế hệ 9x, là người gốc Bắc kì nhưng sinh ra và lớn lên ở Nam kì nên giọng nói cũng có phần dễ nghe.Trong truyện, tất cả đều được kể lại không rõ thực hư vì vậy xin được đề tên là “Nhân Gian Huyền Ảo”.Về danh tính tôi xin được gọi là “Ông nầy”, “Bà kia” vì có xưng danh xưng tánh thì bạn cũng ko biết là ai rồi lại buồn lòng người sống cũng như kẻ...
Đọc tiếp

Tôi thuộc thế hệ 9x, là người gốc Bắc kì nhưng sinh ra và lớn lên ở Nam kì nên giọng nói cũng có phần dễ nghe.

Trong truyện, tất cả đều được kể lại không rõ thực hư vì vậy xin được đề tên là “Nhân Gian Huyền Ảo”.

Về danh tính tôi xin được gọi là “Ông nầy”, “Bà kia” vì có xưng danh xưng tánh thì bạn cũng ko biết là ai rồi lại buồn lòng người sống cũng như kẻ đã bán muối. Và tại sao ko phải gọi là Anh, Bác hay Cô? Vì tính tới thời điểm này thì họ cũng đã đáng tuổi cha ông tiền bối chúng ta rồi.

Dù tôi học ít hạ bút không viết nên văn, tôi cũng chẳng ngại gì mượn lời nôm la bày tỏ ra đây câu chuyện để mua nỗi sợ cho mọi người!

Xin các bạn thông cảm!

Ở NGOÀI BẮC

Ngày xưa, cái thời mà mình đang sống cuộc đời gió bụi, chiến tranh loạn lạc, nhà Ngoại mình nghèo lắm, mà cả làng đều nghèo, nghèo đến lỗi không có cộng rau lang mà ăn sống cho mát ruột. Đại loại là nhà tranh vách đất, ngủ trên rơm khô với cái rét (lạnh) xé da cắt thịt, rận với cả chấy mặc sức tung hoành. Thế mới có trường hợp bà kia bị bức tường đất đổ xụp vào người mà chết.

Có năm gặp nạn đói cám cũng ko có mà ăn người chết đói như ngả rạ, cái thời mà ko có chỗ cho tình thương và công lý, có ông kia đói quá ko có gì ăn ổng lách lưới b40 nhà địa chủ kia bứt ngọn rau muống ăn ai ngờ bị chủ nhà phát hiện, ông chủ nhà cầm sào beng phang thẳng vào đầu chết tươi.

Vì là thời chiến tranh mỗi lần nghe thấy tiếng máy bay oanh tạc gào rú trên bầu trời mọi người lập tức lao xuống hầm trú ẩn ngay. Nhà kia có người bị trúng quả bom tan xương nát thịt, người ta lượm lại từng mảnh vụn để mai táng thảm thương vô cùng.

Hồi ấy thanh niên trai tráng nên đường nhập ngũ, ông mình cũng đi đăng kí xong đã có vợ có con nên được ở lại làm dân quân, quê mình mười mấy người đi tham chiến đều chết hết chỉ duy nhất 1 người còn sống quay chở về cũng tàn phế, đau thương mất mát ko kể siết, chỉ những người sống thời khói lửa mới thấy hết được!

Mẹ mình khi ấy tầm 5 hay 6 tuổi toàn phải ăn khoai lang thay cơm, cái thứ khoai lang khô ma chê quỷ hờn, ăn chống đói ngày qua ngày tháng qua năm, ngày tết mỗi người mới dc 1 chén cơm (ko độn khoai) là ngon lành lắm lắm luôn rồi. Ông ngoại mình ban ngày đi làm thuê làm mướn đêm phải đi kéo vó nuôi gia đình, mẹ vs chị gái đi mag cơm cho ông, gọi là mang cơm cho sang chứ chỉ có độc một chén ngô mốc rang với bị nước. Xog ngủ lại trong chòi, đêm toàn nghe tiếng người khóc rên rỉ sướt mướt như chim ri sợ lắm, sáng hỏi ông bảo ma đói khóc….

Rồi đã đói khổ thì chớ mỗi năm nước lũ dâng 1 lần vì có đê gần biển mà. Có 2 mẹ con bà kia tưởng nước lũ ko to mãi đêm nước ngập tới nhà mới chịu di tản, mẹ cõng con ko may xảy chân xuống mương mà chết đuối, từ đó thi thoảng người ta lại thấy có cái bóng đỏ cõng cái bóng xanh bay lượn lờ lúc ẩn lúc hiện…

Là người Thanh Hóa nhà nào cũng có 1 cái ao, ăn ở vệ sinh đều ở đó cả, mà lại rất nhiều cá. Nhà ông mình cũng có 1 cái, mẹ mình tắm mà cá nó húc cả vào người, hãi thế. Có bà kia tranh thủ đi chợ sớm bán cá hòng về sớm kịp giờ làm, là vì ko có đồng hồ nên sáng giăng mà cứ ngỡ đã tờ mờ sáng. Gặp đoạn có người đi phía trước xong gọi lại đi cùng cho vui thì hỡi ôi mới tá hoả là người đâu mà mặt trắng như xáp mồm miệng rộng toang toác tận mang tai, bận áo nâu ko có chân… Bà ý bỏ của mà chạy lấy người, mặt mũi cắt ko còn hạt máu cứng họng nói ko ra hơi, sáng ra người nhà xót của ra lấy lại cá thì đã ươn bốc mùi như đã chết từ lâu.

Đợt có ông kia đi úp cá, cái úp cá giống cái úp gà mà nhỏ hơn. Đang úp cá ổng nom thấy có cái bụi cỏ lùm rậm bất thường, ông ý vạch ra thấy có con cá lóc rất to, ông ấy liền ụp ngay đang định bắt bỏ vào rọng thì bỗng con cá phát cười khanh khách… Vì quá sợ hãi về sau ông ấy về ốm (bệnh) cả tuần rụng hết tóc rồi chết!?

Lại có trường hợp ông kia đi bắt cua bắt cáy đến gốc cây vẹt gặp một cái đầu nâu (xương xọ) bị rễ cây đâm ngang qua, ông ý cũng lấy làm bình thường rồi đi luôn ko ngó ngàng gì. Tối về ông nằm mơ thấy có người khóc lóc than thở rằng chết ko dc mai táng nằm bờ nằm bụi bị rễ cây đâm vào người đau đớn khôn tả… Sáng hôm sau ông quay lại lượm xương xọ với tìm những mảnh xương còn lại đem chôn cất đàng hoàng, về sau nghe đồn ông ấy làm ăn giàu lắm.

Và rất nhiều chuyện ly kỳ khác nữa nhưng ghê rợn lắm, mình ko dám kể.

Đấy là một vài nét phác hoạ về quê hương xứ Thanh của mình, để các bạn thấy được cuộc sống vất vả khó khăn, ma quỷ lộng hành như thế nào.

Về sau giải phóng hoàn toàn đất nước nhà ông mình quyết định chuyển vào trong Nam kì để tìm cuộc sống tốt hơn với mảnh đất hoang sơ màu mỡ đầy hứa hẹn…

Nhưng liệu khi vào Nam rồi cuộc sống có khá hơn ko? Những khó khăn gì còn chờ phía trước?

Mời các bạn đọc phần tiếp theo ngay đây thôi. Giờ mình làm cốc cà phê buôn mê cái đã.

0
Như lần trước ,sau chuyện thằng Út bị ma nhập,hôm nay tôi xin kể tiếp chuyện về cụ Vân ,1 trong 3 thầy phù thủy nổi tiếng trong tổng những thời xa xưa.Cụ Vân,cụ Chùa và Cụ Dộng,là 3 thầy phù thủy nổi danh của tổng Cẩm giàng,mỗi cụ có 1 điểm mạnh và theo 1 trường phái riêng ,cụ vân họ Hoàng ,anh em thúc bá với ông ngoại tôi thời trẻ đã nổi tiếng văn hay chữ tốt ,cụ và 2 cụ...
Đọc tiếp

Như lần trước ,sau chuyện thằng Út bị ma nhập,hôm nay tôi xin kể tiếp chuyện về cụ Vân ,1 trong 3 thầy phù thủy nổi tiếng trong tổng những thời xa xưa.
Cụ Vân,cụ Chùa và Cụ Dộng,là 3 thầy phù thủy nổi danh của tổng Cẩm giàng,mỗi cụ có 1 điểm mạnh và theo 1 trường phái riêng ,cụ vân họ Hoàng ,anh em thúc bá với ông ngoại tôi thời trẻ đã nổi tiếng văn hay chữ tốt ,cụ và 2 cụ kể trên cùng làm nghề nhưng có người thì chỉ làm việc thiện,có người lại chuyên dùng âm binh để phục vụ cho lợi ích riêng của mình nên hậu quả sau này con cái cháu chắt đời sau phải ghánh,chuyện đó sẽ kể sau,còn giờ kể về Cụ V và hành trình bắt ma của cụ,
Đêm hôm đó trời tối đen như mực cụ vân đi cúng lễ về đến gốc đa mọc giữa sân kho bỗng thấy 1 đốm lửa đỏ dài như lưỡi liềm treo lủng lẳng trên cành cây ,biết đó là ma nhưng cụ ko sợ mà niệm thần chú rồi trèo lên cây bắt lấy rồi cho vào đãy,đốm lửa biến mất rồi biến thành 1 tràng cười ha hả,cái cây đa đó sau bị sét đánh chết trơ cái gốc đen sì giữa sân như 1 minh chứng cho 1 thời ma quái.
Gần nhà cụ V có 1 rặng duối với cái cầu ao xếp toàn đá tảng,có hôm đêm khuya 1 bà đi về đến đó thấy đứa trẻ con nằm trần truồng trên bậc cầu ao bà tưởng con nhà ai lạc ra đấy liền chạy lại bế lên,đứa bé đầu nhũn như bánh đúc da lạnh toát mắt đỏ lòm nhoẻn miệng cười rồi biến mất trên tay bà,làm bà chết ngất ,về đến nhà ốm rụng tóc đầu hàng tháng mới hoàn hồn,nói chung chỗ đó rất nhiều người gặp,lúc thì nó là người đàn ông đầu đội mũ cát két trắng mặc bộ quần áo trắng như lính Pháp thời xưa,lúc thì thành con chó trắng,lúc thì 3 mẹ con
Hôm đó như thường lệ Cụ V đi về nhà lúc nửa đêm đi đến bụi duối ,cụ nhìn thấy 1 người đàn bà trần truồng 2 vú vắt lên cổ,buộc thắt nút 3 nút cái vú vẫn thõng xuống chân,cụ bình tĩnh lấy cái gậy chống xuống đất rồi ướm về sau lưng con ma mà đo ,sau đó đi về vì cụ nghĩ nó ko làm gì mình thì mình cũng chỉ biết thế mà cho qua thôi chứ ko nên làm hại tránh oan nghiệt về sau,gần bụi duối là nhà cụ Biểu ,cụ biểu gái đêm đó sinh được 1 đứa bé gái,lúc cụ đang đau bụng vật vã sinh con thì người ta nghe có giọng hát ru rùng rợn trên ngọn tre gần đó rằng “ạ à ơi,con ơi con ngủ cho ngoan,để mẹ đi đón em về cho con”nó hát xong thì đứa bé mới sinh khóc ré lên 1 tiếng rồi chết,cụ V bảo nó là con ranh con lộn,nó là cái hồn của 3 mẹ con nhà con ma kia,vì đói khát nhập vào để có cái ăn thôi,đẻ ra nó sẽ chết ngay,phải lấy mực tàu viết vào tay nó thôi,đừng viết vào mặt,để làm phúc cho con cái đời sau,chính vì những việc cụ làm có đạo đức nên ko bị âm hồn oán giận mà sau này con cái cháu chắt đều làm quan chức mà quan chức toàn cấp tỉnh trở lên mà thôi,còn cụ Chùa thì em ko biết tên tục của cụ là gì mà chỉ nghe ng ta kể lại cụ quản lý cái chùa và dựng nhà trên đất của chùa hàng ngày cụ thắp hương trong chùa nên gọi là cụ Chùa,cụ chùa có lẽ giỏi hơn cụ Vân vài phần vì cụ có tài tiên đoán tương lai đến hàng chục năm sau vẫn đúng,cụ lại có tài dùng âm binh rất giỏi,nghe bà ngoại e kể lại thì hồi xưa ko có máy bơm nước như bây giờ người ta muốn tát nước đổ ải để cầy cấy phải thuê người tát bằng gầu dai ,mà tát cả đêm cũng ko đủ nước ,vậy mà nhà cụ Chùa ko phải thuê người tát nước mà cũng chả ai đi tát thế mà sáng ra nước đầy ắp 3 ,4. mẫu ruộng,có ông tức lắm nghĩ nhà nó ko đi tát ắt nó tháo trộm nước nhà mình,đêm đó ra rình thấy tất cả các gốc rạ chống lên thành gàu tát nước chỉ 1 loáng là nước đầy ắp ruộng ,ông này sợ quá biết là âm binh liền khẽ kêu lên 1 tiếng ,âm binh thấy động liền biến mất,các gốc rạ lại nằm im như chưa từng có chuyện gì,nhưng ô kia thì về nhà ho ra máu mag chết sau đó vài ngày,cụ Chùa hay dẫn âm binh ra chợ khao quân,nồi cháo đang sôi sùng sục trên bếp bỗng trở nên thỉu thối khi cụ chỉ tay vào,hàng bánh đúc ,bánh cuốn cũng y như vậy,nên những ng bán hàng mà thấy cụ ra chợ thì chỉ còn biết kêu trời mà để yên cho cụ khao quân ,có bà kia mua được cái thủ lợn,xỏ lạt xách về,gặp cụ Chùa liền bảo bà kia bà xách cái đầu lâu đi đâu thế ,bà kia nhìn lại thì ôi thôi đúng cái đầu lâu tóc rũ rượi mắt long lên sòng sọc thì sợ quá vứt luôn đi Ù té chạy bán sống bán chết,bà kia đi khỏi cụ liền ung dung mang thủ lợn về nhà đánh chén,cụ còn làm nhiều việc kì quái mà ko được lòng dân như năm đó đói kém cụ đan 1 con chim bằng tre hoá phép cho nó đi tuốt lúa ở ruộng nhà ng ta mang về,rồi có bà đi cấy ,chỉ còn 1 đám bằng cái chiếu thì gặp cụ,cụ bảo bà cấy từ giờ đến tối cũng ko xong ,bà này đanh đá bèn đáp lại “ông nói như cái L…người ta ấy ,còn 1 manh chiếu thế này mà ông bảo đến tối ko xong là thế nào ” cụ liền cười và bỏ đi,bỗng đâu có 3 con cá chép cứ giãy đành đạch xung quanh ,bà liền đuổi bắt mà bắt mãi ko được ,đến tối cũng ko cấy xong thật,nghe đâu cụ tức ng đàn bà ăn nói chanh chua bèn vặt mấy cái lá đa thả xuống làm cá chép cho bà kia bắt .
Nhà cụ ở đất chùa nên buổi sáng thường lên hương và lau chùi bàn thờ,1 hôm cụ đi làm lễ cho người ta mà quên ko dặn vợ con,vợ cụ bèn cũng lấy nước lên hương như bình thường,và cũng gõ vào cái chuông như cụ Chùa vẫn gõ ,ai ngờ gõ vào âm binh hiện lên hỏi ” thưa chủ nhân ,sai việc gì” bà vợ sợ lắm nhưng biết đã thỉnh âm binh lên rồi mà ko sai nó việc gì thì chỉ có bị nó vật chết ,liền bảo :chủ nhân sai nhà ngươi đánh hàng cau đằng trước chuyển về đằng sau,chuyển hàng cau 12 cây đằng sau về đằng trước cho ta
– thưa vâng
Chiều cụ Chùa về thấy 12 cây cau đằng sau chùa đã được chuyển ra đằng trước bèn hỏi nghe vợ kể lại thế thì khen rằng may cho bà đấy bà còn nghĩ ra việc bảo nó chuyển cau chứ ko bà chết rồi lần sau chớ có dại mà đụng vào cái chuông ấy nữa,chuyện về cụ Chùa còn dài ,nhưng xin kể về cụ Dộng cho đủ bộ 3 thầy phù thủy trong tổng,cụ Dộng thì ko có nhiều giai thoại mấy nhưng nghe kể lại thì cụ giỏi bắt ma và âm binh ko kém 2 cụ kia,cụ ở 1 mảnh đất giữa sông hình con rồng ,cụ nuôi âm binh nhiều đến nỗi cả 1 khoảnh đất rộng mấy mẫu cây cối um tùm như thế ko ai dám bén mảng,1 ngày nọ có người đàn ông cao to chở thuyềm buồm đầy gạch ngang qua lãnh địa của cụ,nói thêm về ông này,ô rất khỏe và bơi lội rất tài,nhưng lại ko tin ma quỷ bói toán thường hay buông lời ko hay về mảnh đất và đám âm binh,hôm đó ô rong thuyền qua,trên thuyền có vài người nữa đi cùng ,nhưng đi đến đám đất đó mọi người như bị lạc vào trong sương ko ai nhìn thấy ai nữa,thuyền đi qua đất cụ Dộng mọi ng mới phát hiện ra mất ô cao to,cả thuyền nháo nhác đi tìm nhưng ko thấy ,bèn thuê người mò vớt đến chiều mới thấy người đàn ông đó trôi vào gốc quéo vườn cụ Dộng,nghe nói ô đó bị âm binh dìm chết vì tội phỉ báng ,từ đó đi qua khúc sông đó mọi người đều sợ hãi ko dám đi vào giờ xấu và phải đi nhiều người mới dám qua sông,miếng đất hình con rồng lại càng âm u hơn ,cho đến vài chục năm sau thì lại còn nhiều chuyện rùng rợn nữa xảy ra,nhưng có điều con cháu của nhà cụ Chùa lẫn cụ Dộng toàn chết tươi chết trẻ như có cái gì đó huyền bí ko hiểu được

0
Đây là câu chuyện mình từng trải qua nhắc lại còn thấy nổi da gà nhưng vì cuộc sống mưu sinh nên đành phải bương chải lao vô làm thôi chứ ko còn cách khác, quê mình ở đồng nai biên hoà, biên hoà thì có cù lao phố thì nói ra ai cũng biết nhưng có một cái cù lao nhỏ kế bên thì chắc ko nhìu người biết được trừ dân ởgần đó , cù lao cỏ là một dãi đất nằm giữa sông rất nhỏ so với...
Đọc tiếp

Đây là câu chuyện mình từng trải qua nhắc lại còn thấy nổi da gà nhưng vì cuộc sống mưu sinh nên đành phải bương chải lao vô làm thôi chứ ko còn cách khác, quê mình ở đồng nai biên hoà, biên hoà thì có cù lao phố thì nói ra ai cũng biết nhưng có một cái cù lao nhỏ kế bên thì chắc ko nhìu người biết được trừ dân ởgần đó , cù lao cỏ là một dãi đất nằm giữa sông rất nhỏ so với cù lao phố chỉ vỏn vẹn mười mấy km , các bạn có thắc mắc tại sao gọi là cù lao cỏ ko? chỉ có người sống lâu năm trên vùng đất đó mới biết .bởi vì ở đâu cỏ ko mọc nhiều nhưng trên cái cù lao này cỏ mọc dày như lông chó vậy, dù mấy chục năm trước bị rải thuốc da cam mà nó vẫn mọc ko hiểu tại sao luôn cỏ mọc dày mà còn cao qua đầu người nữa ngoài cuốc đất lên để diệt thì ko còn cách nào khác cứ sau mùa mưa là nó mọc lại như cũ , nên cứ cách một nhà là có một bãi cỏ hoang nào là sậy, mắc mèo , lau, cỏ tranh nói chung là đủ thứ nên gọi là cù lao cỏ, nhà này muốn qua nhà kia thì phải đi bằng ghe chứ ko đi đường bộ được do cỏ mọc dày nên khó đi thêm nữa là rậm rạp nên sinh ra rắn rít ong đủ loại .

📷

ngày đi sợ ong vò vẽ đêm đi sợ rắn rồi gai góc tùm lum nên đi ghe cho khoẻ, gia đình mình 4 đời ở đất này cũng là người có công khai hoang cù lao cỏ. sau này thấy người nghèo cứ vậy là cho ai ở được thì ở , nói thật trên đất này ko có điện ko có đường dây bắt qua mãi tới năm 2010 mới có một hộ câu dây qua sông rồi chia cho cả xóm chứ trước đó là xài đèn dầu rồi sau mới là máy phát điện, nói cả xóm chứ thật ra là có 7 gia đình thôi, cách đây 20 năm nhà tôi khổ lắm tôi ở với ông bà nội và mấy cô chú làm nghề chài lưới kiếm sống ba đi làm xa ít khi về thăm, theo như nhà tôi kể thì lúc mới về khai hoang thì nó có cái gì đó lạ lắm đó là con số 7 , ko biết từ khi nào thì chính giữa cù lao có ai đã trồng 7 cây vú sữa nằm theo chiều ngang của miến đất , cây nào cũng to khủng cở người lớn ôm ko hết cao cầu 2 mươi mấy thước tàn lá rậm tới nỗi 5 giờ chiều đi vô khu đó là tối hù luôn khu vực đó là khu cấm không cho con nít vô đó nhất là chiều tối lúc còn nhỏ tôi cũng ko hiểu tại sao nhưng mà thấy âm u quá nên cũng ko dám vô, tới năm 2006 thì công trình nhà nước mua lại khu đất đó và cưa bỏ 7 cây vú sữa đó điều kì lạ là lúc cưa xong thì trong mỗi gốc cây chạy ra một con rít to như ngón chân cái dài tầm 2 gang tay.

tính tổng cộng chính xác là đúng 7 con , lúc đó ai cũng sợ xanh mặt cúng vái quá trời lúc đó tôi cũng chính mắt chứng kiến ai cũng tự hỏi tại sao ko là 6 hay 8 con mà là 7 con. rồi có lần nhà tui đào ao thả cá thì đào được cái hủ tưởng hủ vàng ai ngờ trong đó lại có đúng 7 cái đồng xu ko hỉu luôn? mà thêm nữa là có 7 gd sống trên đó nữa cái này thật sưj mình ko biết trùng hợp hay sao nữa mà lúc đó thì cũng chẳng ai quan tâm có cơm ăn là mừng rồi ko ai để ý tới làm gi, con nít nhỏ cỡ 7,8 tuổi là sau 6 h tối là phải ở trong nhà nếu có ra ngoài thì phải đi với người lớn, ta nói chứ thiệt 6 h chiều là ôi thôi đủ thứ tiếng cóc nhái chim cú gì um xùm nghe thê lương lắm nên mà mấy ai ko quen là ở ko nổi rắn rít bò vô nhà là chuyện bt sau khi tôi lên 13 t là phải bắt đầu bương chải đi phụ gd đi lưới cá kiếm sống thường là với chú tôi cũng có khi đi một mình từ đó tôi mới làm quen với cái cảnh lạnh xương sống hay là bỏ của chạy lấy người về nhà mình mẩy bị cây móc .trầy nát người.

nhưng riết rồi quen vì kiếm miếng ăn phải ráng thôi chứ sao giờ khi sợ quá thì cầu ông bà phù hộ thôy với vái người ta là mình kiếm ăn thoy chứ ko có chọc phá gì họ hết nên riết rồi cũng ổn sau đây tôi xin kể lại một vài câu chuyện tôi từng trải có cái thiệt có cái mình tự nhát mình câu chuyện kinh dị nhất mà tôi kể là chính mắt tôi thấy ko biết là cái giống gì nhưng mà nó sợ thiệt .có lần tôi đi chích cá với ông chú 5 đi cả đêm mà thất ko có nhiu 2 chú cháu mới liều đi vô khu dưới nhà tôi khoảng 3 km khu đó nổi tiếng nhìu ma tại vì ngày xưa là chổ mấy thag tây bị việt cộng xử chặt đầu rồi chặc tay chân gì đó. nghe mấy ông bà già kể thì nói chung dân khu đó ai cũng ngán 2 chú cháu tôi thì nói ngay cũng ngán lắm chứ mà hôm đó quả quá đi nguyên đêm tới gần 1 h khuya mà mới có 1,2 kg cá à mà toàn cá tạp cá sặc lòng tong tép này nọ, mới liều vô đó mới đầu tui ko chịu ổng mới dụ tôi vô đó thế nào cũng kiếm 5, 6 kg cá lóc mai có tiền cho mày chơi điện tử nghe vậy tui cũng ham kệ chơi luôn chứ sao . khu đó là gần cái nghĩa địa nó ko nằm trên đất cù lao mà nằm bên kia sông , xung quanh thì đồng hoang nước xấp xấp tới đầu gối , vô đó tui nói chứ nó tối thui nhà cửa le que mấy cái xa thiet xa vay, mà được cái cá nó nhìu, vừa mới vô để điện xuống là dớt một cặp cá lóc gần 2 kg/con

còn cá rô mề con cở bàn tay, ham quá trời (luôn tui cười với ông chú nói chứ bữa nay vô rồi mánh rồi nha 2 chú cháu đi mới tầm tiếng là bắt gần cả chục kg toàn cá khủng, ổng thì chích tui thì lượn bỏ vô rọ cỡ tầm 3 h sáng thì trời mưa lăm răm tui vác cá hồi cũng mệt nên thoy kêu ổng về thì 2 chú cháu cũng tính sửa xoạn nghĩ ngơi hút điếu thuốc rồi về thì trên đường lại cá gò đất tui đi đằng sau mò cá ổng đi trước cách tui khoảng đâu tầm 30 thước thì tui quay qua thấy trên đầu ổng có 2 cánh tay với cái đầu tóc bay lơ lửng trên đầu ổng ( kể tới khúc này tui lạnh xưởng sống luôn da gà vịt gì nổi mẹ hết) mà ổng thì ko biết lúc đó tui á khẩu luôn tay đag cầm con cá trê cả kg mà tui quăng luôn sợ quá ko biết làm sao thì tui mới rọi đèn chổ khác rồi kêu ổng thì lúc chú tôi quay lại thì cái đó nó mất tiêu luôn ổng mới hỏi tui bị ji .tui nói con làm rớt con cá trê mất roi chú lại chích lại coi nó còn ko ổng kêu tui thoy bỏ đi có cả đống rồi lấy làm gì rồi tui lật đật chạy lại ổng mặt mài tui ko còn tý máu luôn thì ổng hỏi mày trúng gió hả thì tui nói ừ đòi về liền chứ thật ra tui ko dám nói ổng nghe tại ổng sợ ma cũng đâu có thua tui, tại cái kiêng kỵ đi đêm 2 thằng mà một thằng gặp ma thì tuyệt đối phải im chứ ko có la lên làm thag kia sợ là chết cả đám, ổng thì có biết gì đâu còn ngồi dây dưa hút thuốc cười hí hí nói mai là có tiền rồi, đang ngồi thì cha nội ko có chuyện gì làm ngồi lấy đèn rọi tùm lum hết, thì rọi vô bụi cây gần đó thấy chả im re nít cười luôn tui thì chưa hoàn hồn hỏi ổng ê ông bị gì zậy cha sao im re zậy thì ổng quay đèn chổ khác giọng ổng run run nói chứ ê giờ tao quay đèn lại chổ này mày nhìn coi mày có thấy cái tao thấy hong nha.

nói chung lúc đó tui cũng ngu cũng ráng nhìn theo ổng lẩm bẩm cái gì trong miệng như đọc kinh zậy à , rồi lúc nhìn vô thì má ơi nó còn hơn phim kinh dị luôn nữa tui nói thiệt luôn chứ thấy muốn xỉu luôn trời ơi 2 con mắt với cái đầu tóc với hàm răng mà ko có mặt treo tòn ten trên nhánh cây nhìn sơ thì tui thấy zậy đó chứ ông nội tui cũng ko dám nhìn kỹ nữa , tui bật ngữa ra sau thì ông chú tui quay đèn chổ khác rồi hỏi tui mày thấy cái tao thấy phải hog tui gật đầu mà miệng á khẩu rồi ổng khều tui nói nhỏ dọt mày ơi zậy là 2 chú cháu vác đồ cắm đầu chạy cá mắm tui nói nó văng tùm lum ra mà thoy kệ chứ biết sao giờ đường về nhà thì còn xa quá nên chạy bộ lại nhà bà 3 gần đó gõ cửa um xùm , bả thức zậy chửi um xùm tại cũng gần 4 h sáng rồi , thì thấy mặt 2 chú cháu tui tái mét nên bả biết là thế nào cũng xảy ra chuyện nên cho tụi tui vô hỏi này nọ tụi tui kể bả mới nói tụi mày liều quá ở đó có quỷ luôn chứ đừng nói tới ma, nghe xong 2 chú cháu tui muốn rụng rời luôn , bả nói. ruộng hoang đó xác người hồi thời chiến tranh ko biết bao nhiêu ở đó toàn chết oan ko nhìu khi dân đi mò cá ban ngày còn lụm được xương người ở đó, một lát thì bả kêu lên bàn thờ nhà bả thắp nhang cho quan nhị ca rồi cho mượn cái nanh heo kêu cầm theo rồi về về tới nhà mừng muốn chết luôn hôm sau tui bệnh luôn còn ông chú thì nghĩ đi lưới với chích cá cả tháng về đâu dám kể ai sợ bị chửi thêm nên tụi tui dấu , nói thiệt trước đó tụi tui đi như cơm bữa trên đất cù lao mà có bị gì đâu có thấy thì cũng là mấy cái bóng này nọ thì cũng bt thoy mà kỳ này phải nói là nhớ đời , chục kg cá bắt được chạy rớt bà nó hết luôn, còn nhìu chuyện lắm bữa nào rãnh tui kể nữa nghen!! giờ mỏi tay quá

0
Đọc mấy câu chuyện của mn e cũng có hứng kể vài câu chuyện mà em đã đc mn trong nhà kể.1.Tấm ván hòm:– Gần nhà e có một ông hàng xóm,ông hai.Ko biết ổng đi đâu coi ng ta bốc mộ gì đó r ổng xin tấm ván hòm của ng ta r đem về lót dưới cây cầu vào nhà ổng.Ngày nào ai đi ngang đó cũng bị té hết mà chẳng hề có nguyên nhân gì.Ông biết chuyện r zậy mà ổng mang qua cây cầu vào nhà nội e...
Đọc tiếp

Đọc mấy câu chuyện của mn e cũng có hứng kể vài câu chuyện mà em đã đc mn trong nhà kể.
1.Tấm ván hòm:
– Gần nhà e có một ông hàng xóm,ông hai.Ko biết ổng đi đâu coi ng ta bốc mộ gì đó r ổng xin tấm ván hòm của ng ta r đem về lót dưới cây cầu vào nhà ổng.Ngày nào ai đi ngang đó cũng bị té hết mà chẳng hề có nguyên nhân gì.Ông biết chuyện r zậy mà ổng mang qua cây cầu vào nhà nội e lót.Y như rằng bác hai em đi làm về dù ko nhậu xỉn gì hết vẫn bị té xuống mương.Mà mn chưa biết gì hết.Rồi hôm bữa cậu tư e về chơi,đang nằm trên vòng ngắm ra cây cầu(bữa tối) thì thấy một cái bóng cụt đầu vụt vào.Cậu tư e hết hồn tưởng là ăn trộm nên rọi đèn coi thì chẳng thấy gì.Ns mới biết ra là có tấm ván hòm lót dưới nên giờ cậu e đốt bùa ra vứt đâu mất tiêu r.Ns thật là cậu e chỉ sợ ăn trộm chứ chẳng sợ ma quỷ bao giờ :))
2. Chết đuối:
– Ở trc nhà em có một con sông cũng ko to lắm,gần đó là nhà bác tư.Buổi tối bác tư đi rọi đèn kiểm tra thì thấy ở dưới bến có ai đang bơi mà đập nc đùng đùng.Mà buổi tối mà ai đi tắm sông.Bác ai rọi đèn ngay đó thì ko thấy ai hết nhưng mà thấy nước còn vợn vợn sóng như ai mới bơi =.=’ Nghe kể lại thì mới biết là chị bên sông chết đuối lúc 2t.Hay đi quậy,bắt ng ta.Mà mn biết r đó ng chết đuối pảo bắt ng chết theo để đc đầu thai.Gê thật 📷 Bơi từ bên kia sông sang bên đây mà ngồi trên bến bác tư e.
3. Trốn tìm:
– Cũng cái chị chết đuối đó.Hôm trc con B nó chơi trốn tìm zới mấy đứa trong xóm gần nhà chị chết đuối đó.Mà gọi chị chết đuối thấy vô lễ qá nên em xin gọi là chị X.Nó có nhiệm vụ là bắt ng trốn.Mấy đứa kia trốn hết r nó đang đi tìm thì thấy chị X.Không biết nó thấy chị sao mà về nhà xỉu lên xỉu xuống mặt xanh lè.Ns chớ e cũng ko sợ tại vì em đứng trc nhà chị đó chơi hoài mà chả thấy dống j.
4. Chuồng vịt:
– Bên phải nhà nội em có cái chuồng vịt sau đó là bên ruộng của hàng xóm.Buổi sáng cỡ chừng 4 giờ mấy anh e ra đi vs.E vs a của e về quê chơi hè.Mà buổi sáng tinh thì sương dày đặc mờ ảo lắm mn ạ.Đang giải quyết nỗi bùn thì e nhìn qua bên chuồng vịt thì thấy có cái bao màu trắng đang bay bay.A e tưởng là bác hai phơi cái bao để đựng bắp(nhà em bán bắp) tự nhiên thấy nó có tóc đen rũ xuống mặt ko thấy mặt.Ko có chân mà đang bay tiến gần lại a =.=” A sợ quá trời kéo dây kéo chạy zô ôm bà nội :))) lớn mà sợ ma.E nghe kể lại mà hết dám đi chơi khuya.Đi ngang ko dám nhìn cái chuồng vịt :(( sợ te đái

P/s: Tất cả truyện em kể là có thật ko thêm mắm muối gì nhé.Up tới đây thôi mốt e up thêm vài truyện.

0
Nói đến Dalat là nói đến 1 thành phố sương mù thơ mộng & lãng mạn cùng với những câu chuyện ma vô cùng huyền bí.“Khách sạn ở Dalat nhiều ma lắm!!!” Uh đúng vậy. Nhưng ko phải ai cũng bị gặp cũng bị nhát.Tôi ghét ở tầng trên cùng của KS mà lúc nào cũng được ở.Đáp chuyến bay trễ nhất xuống Dalat. Chúng tôi 3 người vào thành phố, rảo quanh quẩn các con đường gần chợ để chọn 1 ks...
Đọc tiếp

Nói đến Dalat là nói đến 1 thành phố sương mù thơ mộng & lãng mạn cùng với những câu chuyện ma vô cùng huyền bí.
“Khách sạn ở Dalat nhiều ma lắm!!!” Uh đúng vậy. Nhưng ko phải ai cũng bị gặp cũng bị nhát.
Tôi ghét ở tầng trên cùng của KS mà lúc nào cũng được ở.
Đáp chuyến bay trễ nhất xuống Dalat. Chúng tôi 3 người vào thành phố, rảo quanh quẩn các con đường gần chợ để chọn 1 ks sáng sủa nhất.
Tìm thấy đc nơi vừa ý, chúng tôi nhận phòng trên tầng 5. Phòng có 2 giường đôi,1 giường sát cửa phòng, 1 giường sát tường- phía bên cửa sổ, bên trên cao có cả 1 cửa sổ nhỏ tí luôn luôn mở mà nếu muốn đóng thì có lẽ phải bắt thang mới đóng được. Cửa sổ mini đó có 1 thanh gỗ bắt ra ngoài chừng nửa mét k biết để làm gì.
Hai giường đều đối diện toalet. Chắc do Cửa toalet lâu ngày ko được bôi dầu nên khi đóng mở đều nghe âm thanh cót két rợn cả ốc.
Sau khi Ra ngoài ăn tối , nhâm nhi trà đạo. Chúng tôi về ks ngủ, tôi cùng 1 bạn nằm giường bên trong hướng cửa sổ.
Đang ngủ mê man tôi thấy rõ ràng cửa phòng hé mở một bà già da nhăn nheo , nước da xám xịt, tóc dài bù xù thò đầu vào. Ôi mẹ ơi quá khiếp!! Ai mà ghê vây? Tại sao bà già đó mở cửa đc chẳng lẽ chúng tôi quên khoá cửa sao??
Đang hoang mang trong dòng suy nghĩ thì bà già thò cái tay vào giống như muốn khều cô bạn trên giường vậy!(giường sát tường cửa phòng)
Bà ấy cứ khều khều hoài mà cô bạn ko dậy vẫn ngủ như chết, mà lạ là bà ấy k bước vô phòng, cứ đứng ngoài phòng mà thò đầu thò tay vào khều liền tục. Bên giường này tôi nằm im ko dám động đậy giả bộ ngủ nhưng mắt he hé xem bã làm gì. Trong đầu tôi cứ kêu miết tên cô bạn bi khều mà môi thì ko mấp máy đc.Tôi muốn Kêu cho cô ay tỉnh dậy đuổi bã đi và đóng cửa vì cô bạn này gan lắm, ma gì cũng ko sợ đâu, chứ mình ko dám. Sợ mà k dám thở luôn. Rồi tự nhiên ở đâu mẹ xuất hiện mà mẹ tôi thì đã mất cách đấy 3 năm rồi.
Rồi tôi hiểu luôn, thực ra tôi đang mơ mà sao giấc mơ rất thật, rất rõ ràng. Mọi thứ xung quanh căn phòng y như vậy ko khác gì. Lúc ấy vía tôi bảo là tôi đang trong mơ, 1 giấc mơ thực đến 98%. Mẹ tôi xuất hiện, la đuổi bà ta với giọng điệu giống như lúc mẹ còn sống : “Bà làm gì vậy?? Đi chỗ khác đi. Đừng chọc ghẹo cho mấy đứa con tôi ngủ!! Tụi nó có làm gì bà!!” Rồi Mẹ xấng tới bà già đẩy nhẹ bà ra rồi đóng cửa lại.
Lúc ấy tôi cũng giật mình, trở người. Trong đầu vẫn nghĩ đến giấc mơ và sợ quá.
Nằm 1 lúc khoảng tầm 5-10′ vẫn ko ngủ đc. Tôi nghe tiếng cót két cửa toalet, rất chậm kiểu như ” kéttttt k k étttt…” Tôi liếc mắt nhìn dưới bóng trăng mờ mờ chiếu vào có bóng người vừa bước vào toalet.
Chắc là cô bạn tôi, tôi tiếp tục nhắm nghiền mắt mong cho ngủ lại. Từ đó ko nghe thêm 1 lần nào âm thanh rợn ốc đó nữa, chẳng lẽ cô bạn ấy ngủ trong đó luôn mà k ra. Haizzz.
Thiếp được 1 lát tôi lại giật mình, cái cửa sổ mini tuốt trên cao ấy, cứ đóng mở cạch cạch , lúc nhanh lúc chậm, lúc thì mạnh lúc thì nhẹ nhàng. Ah chắc là do trời gió thôi. Cứ thế nó ” cạch , cạch , cạch ” suốt đêm.
Tôi cũng ngủ 1 giấc đến sáng luôn. Thức dậy,tôi mở cửa sổ gió luồng mang theo ánh nắng vừa lành lạnh vừa ấm áp hưởng cái không khí trong lành ik,Thời tiết buoi sáng ở Dalat thật tuyệt vời.
Ơ quái lạ, gió cũng mạnh lắm thổi vù vù vào mặt mình. Nhưng sao cái cửa sổ mini trên kia ko bị gió thổi đóng mở cạch cạch như hồi khuya chứ!! Chẳng lẽ lại là… Chưa dứt dòng suy nghĩ , cô bạn tôi thấy bị khều tối qua nhanh miệng “Eh m tối qua ngủ ngon ko?” -Tôi đáp “Uh, cũng được nhưng hơi mộng mị tí thôi. Với cái cửa trên kia gió thổi cứ đóng mở um sum làm hay thức giấc!”
Nó nói tiếp : “Vậy ah! tối qua t cũng nghe nên nhìn lên thấy có thằng nhóc mặc áo ấm nhưng ko mang giày ngồi trên cây gỗ đấy đấy, nó cứ nắm cửa sổ đập vô đập ra!!” Con bạn nó kể mà tỉnh bơ,mặt mày ko phảng chút sợ hãi.
“Rồi lúc đó m làm sao?”
“thì ngủ tiếp chứ sao, tại t thấy nó ko nhìn t, chắc nó ngồi chơi thôi, nhìn nó binhthuong ko giống con ma, t nhiều lần thấy nhiều thứ kinh dị hơn nhiều !!”
Tôi cũng ko ngạc nhien lắm về con bạn, vì nó mạnh mẽ và gan lắm như con trai vậy đó, hồi nhỏ dưới quê chuyện gặp ma đối với nó là bình thường.
Gặp tôi lúc đó thấy ở ngoài như vậy chắc cũng làm bộ ko thấy gì mà ngủ tiếp chứ la lên chẳng khéo thằng nhóc lại bay xuống nằm cạnh. Hic. Lúc xác nhận lại đêm đó chẳng có đứa nào đi vệ sinh cả. Cái bóng tôi thấy bước vào tolet là cái thứ ấy rồi. Nhưng có lẽ họ ko muốn tôi thấy chỉ là vô tình tôi thấy đc muh thôi

0
Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia...
Đọc tiếp

Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.
Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia đình. Trước khi nhận được tin chú bị tai nạn thì hàng xóm quanh nhà kể lại là tối đó nghe tiếng cú mèo kêu thảm thiết, qua ngày hôm sau tầm chiều tối thì cả nhà nhận được tin chú bị tai nạn, cả nhà khi đó đạp xe lên bệnh viện quân y thì bác sĩ bảo ko có khả năng cứu được, chiều hôm sau người ta đưa chú về. Chú nằm đó rút ống oxi máu từ miệng, tai và mắt thấm đầy cả mấy cái khăn. Sau đó chú mất. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu chỉ đơn giản như vậy, sáng hôm sau trước khi khâm liệm chú. Bà họ hàng phía nội, chú mình gọi bằng cô ruột ấy đứng khóc và nói ” con ơi con chết chi tội rứa con, có chết thì để cô chết thay cho con, con ơi là con ” và chỉ đúng 3 4 tháng sau bà ấy chết. Khi chôn chú xong, 3 ngày sau thì mở cửa mả ấy thì tối đó trên mái tôn nhà chú 4 mình tự dưng nó rung lên thằng cu em họ mình khi đó còn nhỏ, mẹ nó đưa nó ra trước cửa để đi vệ sinh nó nhìn lên mái tôn nhà chú 4 tự dưng nó hét lên thất thanh.
Nhà cô hai của mình có anh con trai tên Toàn, khi chú Tám mất anh ở xa ko về chịu tang Cậu được. Vài tháng sau anh về, anh qua ngoại thắp nhang cho cậu. Tối đó anh đi vệ sinh Cậu Tám về gọi anh” Toàn ơi, cậu chết răng con ko về” ông anh mình ông nín tè vọt vô nhà luôn.
Khoảng thời gian sau này thì chú mình ko về nữa, có lẽ chú đi đầu thai nơi khác rồi và chuyện của chú thì nhiều phen mình sợ phát khiếp lên. Ví dụ như khi chú mất, cả nhà mấy anh chị em ngồi chơi trước bàn thờ. Bà nội mình nói : Chú tụi bây chết rồi mà đứa mô hỗn với người lớn là chú hiện về vứt trái cây trên bàn thờ xuống. Nội vừa nói xong trái táo trên bàn thờ hắn rơi xuống 1 phát cả đám la thất thanh bỏ chạy tán loạn.
Chuyện thứ 2 là về cậu Thạch mình: Cậu mất khi đó mình chưa ra đời, chỉ nghe mẹ kể lại thôi. Mẹ kể cậu hồi kháng chiến là sinh viên đi học xa nhà, cậu thuê trọ ở chung với 1 anh nữa nhưng anh đó thì nhát gan hơn cậu mình. Mẹ nói cậu thuê trọ mọi lần ko xảy ra chuyện nhưng tự dưng có 2 đêm, lúc cậu đang học thì nghe ngoài cửa có người gọi tên, cậu ra mở cửa thì ko thấy ai. Đêm hôm sau vẫn vậy vẫn gọi tên và lần này là 1 cô gái, sau 2 đêm đó cậu sốt li bì sốt đến độ ông bà ngoại mình đưa cậu về, cho cậu vào bệnh viện đa khoa đà nẵng cậu nằm khoa hồi sức mà cũng lạ kỳ là ko tìm ra bệnh, cậu sốt mê man ko có cách nào tỉnh, ông ngoại mình khi đấy là thầy thuốc đông y ông bao giờ tin vào chuyện bói toán hay ma quỷ, bà ngoại mình thì sợ ông ngoại nên ko dám đi xem thầy, chỉ dám nhờ cô nào đấy đi xem hộ. Cô đó đi xem vừa ló mặt tới thì bà thầy bói chỉ thẳng mặt ” về đi ko còn chi đâu nữa mà xem ” cô về cũng là lúc cậu mình mất. Lúc cậu mất, ông ngoại tự dưng đập hết đồ đạc trong nhà luôn miệng nói: Tại răng ko cứu con? Tại răng để cho nó bắt con đi? Tại răng??? Rồi ông ngoại ngất. Đến khi ông tỉnh lại thì cậu cũng mồ yên mả đẹp, khi đấy ông mới nhận thức được chuyện con trai mình chết, lúc đó ông khóc ông bảo : Con ơi con chết mà ba ko biết chi hết. Lỗi tại ba và vì cậu mình chết nên bà ngoại mình suy sụp tinh thần vài năm sau bà cũng chết vì lao phổi, lúc đó bà chỉ 60t thôi. Bà mất khi ấy mình chỉ có 1tuổi hơn nên mình ko biết đc bà ngoại của mình như thế nào.
Chuyện thứ 3: Ông nội mình, ông mất cũng đc 8 năm rồi, ông bị suy tim trước khi ông nội mất thì cũng có vài lần mình thấy ông khóc, khóc rấm rức tội lắm. Mình hỏi thì ông nói ” nội sợ chết”. Rồi tết năm đó cả nhà họp mặt, nội nói : Ông bà nói rồi đó, ra giêng là đi. Mình sợ tái mặt, nội lúc đó ăn nhiều lắm bao nhiêu ăn cũng hết mà sau này mình mới biết là người gần chết họ ăn rất nhiều, ko biết phải ko. Mọi chuyện êm xuôi qua đi cho tới giữa năm, mùng 6 tháng 5 âm lịch, tức là qua ngày tết đoan ngọ 1 ngày, sáng sớm thím hay nấu bún bán buổi sáng. Sáng nào cũng vậy 4h sáng thím dậy, nội nói : Thảo, có 2 thằng hắn rình nhà mình, rình cả đêm. Thím sợ tưởng ăn trộm, thím hé cửa nhìn, nội nói hắn thấy mi hắn tuôn đầu bỏ chạy rồi. 6h sáng, thím gọi vào nhà bảo chú mình dậy cho con đi học. Nội cũng gọi : Và Hai ( bà nội mình) bà vô kêu thằng Tuấn dậy cho con Quỳnh đi học. 6h30 sáng, bà hàng xóm qua ăn bún hỏi vọng vào nhà ” ông ơi, ông khỏe chưa? ” ông bảo ” tui khỏe cô ơi “. Bà ăn xong bà đi chợ, thím chạy vào nhà lay nội dậy ăn sáng, lây mãi ko thấy ông dậy, thím hoảng chạy qua kêu chú 4. Chú qua nhìn rồi sờ bảo ông đi rồi. Bà hàng xóm khi đó đi chợ về đi ngang qua nhà, thấy nhà rộn ràng bà chạy vào hỏi, hỏi xong biết nội mất bà tái cả mặt vì sợ. Mình khi nghe xong mới hiểu, 2 thằng mà nội nói thật ra là người âm họ về họ đưa nội mình đi.
Chuyện về ông ngoại: Ngoại mình thì lúc sống thì ông là thầy thuốc đông y. Ông khó tính và ko tin về tâm linh. Ông ngoại mất vì trụy tim mạch, trước khi mất ông có gặp lại ông cố ngoại của mình. Sáng sớm mẹ mình lên ngoại mở quán bán bún thì ông ngoại chạy ra hỏi : Mi có thấy ba ta đâu ko? Ông mới ngồi với ta đây mà chừ ông đi mô ko thấy, mẹ mình cười bảo chừng này mà còn có ba hả??? Rứa là ông vô phòng, sáng dậy ông đau nhưng vẫn gắng gượng đi vệ sinh, mẹ thấy tình hình ko ổn mẹ gọi cậu đưa ông đi bệnh viện hoàn mỹ, lên tới nơi ông ko còn tỉnh táo và rơi vào hôn mê. Chị họ của mình thấy vậy thì làm thủ tục đưa ngoại mình qua đa khoa, ở khoa hồi sức. Ngoại nằm đấy tầm 5 ngày thì mất. Đưa ngoại về lúc đó 2h sáng, đi xem thầy thì thầy bảo ko tốt, ngày trùng giờ trùng. Nếu chôn thì chỉ nên để 1 ngày, ko thì phải để 1 tuần sau. Khâm liệm thì phải qua ngày hôm nay, hôm sau mới được liệm. Rứa là đám ngoại diễn ra cả tuần lễ. Ông ngoại mình mất căn nhà chỉ còn bà ngoại kế ở, chuyện của bà này thật sự rất sợ. Bà thấy quỷ. Mai mình kể cho các bạn nghe. Chúc các bạn vui vẻ.
Chuyện gia đình nên các bạn ném nhẹ tay. Chuyện thật ko thêm bớt nhé.

0
Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là...
Đọc tiếp

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là chuyện gì cũng thấy có nghe cô nói chị đấy ban ngày thì bình thường nhưng ban đêm thì cực kì xinh đẹp trời tối là mắt sáng long lanh da trắng hồng tóc đen các kiểu nhìn chung là xinh nhưng chả anh nào dám yêu .Có lần có đám ma đi qua cạnh trường tự nhiên chị đấy bị kiểu gì đấy nhưng tự nhiên khỏe mạnh nhảy phát qua cái tường hơn 2m Có cả thép gai .

📷

Bao nhiêu anh khỏe mạnh vào giữ mà ko được cô đi tìm cả buổi không thấy đâu cuối cùng lại gặp chị đấy đứng canhj nhà đám ma nghe tiếng kèn. nhưng bà cô sợ quá không dám vào hỏi luôn . Rồi tới hôm sau chị đấy về. thầy cô hỏi xem đi đâu thì chị ấy chỉ bảo là đi nghe kèn đám ma rồi đoạn trước đấy ko nhớ gì cả… sau thì chị đấy bị cho chuyển về nhà vì gây hoang mang cho bạn bè ..À mà chị đấy chỉ cần khen con gì đẹp là con đấy chết thẳng cẳng luôn máu còn phụt ra mồm với đít nữa nghe người ta nói là bị ma gà nhập vào và ăn hết nội tạng. Nếu khi biết con gì bị ma gà nhập thì dùng súng bắn vào đầu con đấy cho nó chết luôn .con ma không kịp thoát ra thì tiêu diệt được con ma.. còn con ma nhập vào người thì thường là không ăn nội tạng nhưng vẫn có trường hợp bị ăn.. bình thường nó chỉ đòi các thứ thôi. Sau khi bị nhập thì đổi luôn giọng với cử chỉ sức khỏe các thứ luôn…Nhưng cái chị đấy không đáng sợ chị đấy cũng chả muốn như thế đâu… chị đấy chỉ là con trong nhà có truyền thống nuôi con ma nên nó ko hại chị đấy nghe nói là truyền từ đời này qua đời khác không nuôi thì cả nhà chết có chuyện kể lại là nhà nuôi ma gà có một cái chum trong nhà. Mỗi tháng ném vào đấy một con gà sống cho con ma ăn không hiểu kiểu gì tháng sau con gà bốc hơi luôn chả còn cả lông. Nếu quên cho nó ăn nó sẽ đi phá làng xóm. Đấy là truyện ở trường..

Còn ở làng em cũng có nhà như vậy cũng nuôi ma gà. Vào nhà đấy có đặc điểm là nhà không có mạng nhện một tí nào cả..Và không có chổi quét nhà ai. để ý thì nhìn cái biết luôn.. nghe nói mấy ông thầy có cách làm kiểu gì đấy.. hình như là chôn than trước cửa nhà làm con ma ko ra được là cả nhà đấy chết sạch..Việc ma gà nhập thì xảy ra cơm bữa nên em cũng thấy quen rồi..Nó thường đi theo người nhà nuôi nó rồi nhập vào người khác đòi này nọ…Không được thì người đấy bị ăn hết nội tạng nghe nói vậy .. nghĩ cũng ghê .Trước có bà tầm 50 tuổi bị nhập vào người .. mọi người xung quanh vào hỏi thì bà kia bảo đói muốn ăn cơm.. thế là người ta gói cho gói cơm rồi bà đấy ôm gói cơm cười rồi nhảy phát qua cái hàng rào cao mà không sao rồi ngất luôn .Sau bà đấy tỉnh thì bảo không nhớ gì hết và rất mệt.. liệt giường mấy ngày luôn. Cái lạ là sau đấy con ma đấy nhập vào người khác rồi chửi ầm ý cả là cho cơm ko cho thịt 📷 .

Nói đúng cái giọng lúc nhập bà kia luôn. Rồi sau đấy mọi người phát hiện ra con ma này đi theo một cái cô xinh xinh…. và nhà đấy có ma gà. Cô đấy mặc dù xinh nhưng không ai dám lấy làm vợ hết cả. Hình như là có con với một anh nhưng gia đình anh đấy không cho lấy sau phải vác cái bụng bầu đến lấy một anh xấu nhất làng… xấu quá cũng ko ai chịu lấy luôn ..Rồi cô đấy sợ con ma kia nhập vào người trong làng nên là đi vào trong rừng sâu làm một cái nhà sống cùng anh đấy cách khá xa làng em . Nhưng lâu lâu chị đấy ra chợ mua rau lại có người bị nhập. À mà theo lời mấy anh chị kể thì ai bị ma gà bám theo trước khi bị nhập thường mơ thấy rắn hoặc là con vắt

Những người bị nhập phải chạy mà bị ngã úp mặt xuống đất thì con ma mới ra được

hoặc là có ông thầy làm phép.. nghe có vẻ buồn cười nhưng là truyện thật. Có bà bị ma nhập người ta đi gọi thầy về đang khóc đòi các kiểu ông thầy vừa bước chân đến cửa nhà… chỗ người bị nhập ngồi ko nhìn thấy cửa nhà đâu nhưng không hiểu sao vẫn sợ chạy toán loạn ở trên nhà sàn tầng trên mà nhảy phát xuống. Chạy biến luôn :)) Còn nhiều nữa nhưng mà em lười kể quá .cái chuyện đầu là em được nghe từ bà cô dạy sinh học bà cũng khá là già rồi và trường cấp 3 em học cũng có tuổi đời 60 năm rồi nên truyện ma nhiều lắm có mấy chuyện nữa này..Mọi chuyện bắt đầu khi có một chị có khả năng nhìn thấy ma. chắc có căn cửa gì đó vào trường em học cách đây cũng tầm lâu rồi chắc khoảng 8-10 năm gì đó . Có lần chị đấy lên phòng cô hiệu trưởng thì hốt hoảng chạy ra rồi bảo với cô là sao trên vai cô lại có đứa trẻ con thế cô nhưng lúc đấy làm gì có ai đâu làm bà cô sợ hãi tột độ . Trường em cũng có truyền thống giáo dục nên không thể mê tín dị đoan kiểu đó được nhưng bà hiệu trưởng vẫn quyết định gọi thầy về trừ tà… sau thì mọi người mới biết lí do là

Ngày xửa ngày xưa có một chị mang bầu ở nhà rồi rồi mới xuống trường em nhâp học nhưng ko ai biết là có bầu cả … đến khi bụng to thì là mùa đông nên là mặc nhiều áo khoác.. người ta nhìn cũng ko biết.. tưởng là béo thôi..Và sau đấy có đợt tiêm phòng sởi. chị kia không có biết và đi tiêm thế là sảy thai. Nhưng cũng cũng chả ai biết . Chị đấy trốn ở phòng. một mình chị đấy khác đẻ và khác mang đứa con đi vứt vào thùng rác OMG. Sau thì có người qua đấy mới phát hiện ra.. và truy ra là chị đấy.. Nhưng trong trường mà.. chả ai làm lễ gì đâu. À mà em quên nói trường em là nội trú :)) . Tiếp theo đến khi ông thầy pháp kia đến trường và làm lễ trong bí mật mới tòi ra thêm nhiều con ma nữa.. và nhiều câu truyện đáng buồn nữa.. sau em sẽ kể tiếp

0
VÀO ngày mùng 3 tết tôi có đăng truyên “SỐ CHẾT”..Không phải tết tôi muốn kể mà tết có người gợi lại các chuyên tâm linh đó nên tôi mới viết lun…không biết đầu năm đầu tháng có kiên cử gì ko nữa hì hì…..Sau đây tôi sẽ kể tiếp cho các bạn nghe các câu chuyện có thật trong lực lương vũ trang ..(có gì kể hết lun)..2 câu chuyên này đều ở Bộ tư lênh cảnh sát cơ động gọi tắt...
Đọc tiếp

VÀO ngày mùng 3 tết tôi có đăng truyên “SỐ CHẾT”..Không phải tết tôi muốn kể mà tết có người gợi lại các chuyên tâm linh đó nên tôi mới viết lun…không biết đầu năm đầu tháng có kiên cử gì ko nữa hì hì…..Sau đây tôi sẽ kể tiếp cho các bạn nghe các câu chuyện có thật trong lực lương vũ trang ..(có gì kể hết lun)..2 câu chuyên này đều ở Bộ tư lênh cảnh sát cơ động gọi tắt là(k20) tôi sẽ ko nói đơn vị đóng quân ở đâu.và tên của các nhân vật này mong các bạn thông cảm( khi tôi kể chuyện này ra tôi biết có một số đồng chí từng hoặc đang công tác ở đơn vị này khi đọc sẽ biết liền ,nhưng tôi không có ý xuất phạm hay nói gì bậy đâu nên mong các đồng chí thông cảm mà bỏ qua cho tôi nhé.) câu chuyện 1: a KH là người từng công tác ở đây kể lại như sau; anh X lÀ lÍNH CŨNG lâu năm năm trong cơ quan nên khi xin nghỉ phép để về thăm gia đình nên cũng được ưu ái nên cấp trên cho phép về chiều ngày hôm đó lun quê a này ở( Hà tĩnh) khi trên đoan đường về nhà cũng tầm 9h tối rồi đương ở quê thì không có đèn đường phần cũng chạy nhanh nên tới đoạn đường này có chiếc máy cày loại (công nông ) đang lui xe ra từ đường nhỏ ra , với xe máy cày ko có đèn ở phía sau nưa nên a X chay tới ko sử lí kịp nên đụng vào đui xe máy cày..té ra đường ,nhưng ko sao hết .đáng ra chuyên sẽ ko có gì nếu mà a X và ông máy cày ko đứng ở giữa lộ cãi nhau vụ va vẹt ,vì ko có đèn để báo hiệu gì hết nên chiêc xe khách đường ban đêm chạy nhanh tới xử lí ko kịp nên tông thẳng vào a X lun…trong đêm đó người ta tức tốc kêu cứu thương chở a thẳng ra bện viện tỉnh, rồi tỉnh chuyển vào bệnh viện 30/4.giữa đường thì a chết….khi xe của bệnh viện 30/4 chở xác a về ngang đơn vị thì xe tắt máy ko chạy được ,, phải gọi xe khác lại chở,xe khác chạy tới đó chuyển xác lên chạy qua đơn vị chừng hơn 1km thì lại chết máy ko chạy được nữa..( rồi bác tài xe cứu thương này phần vì làm tài xế cũng thường chở xác về như vầy mới nói với ng thân của a X chắc thằng này muốn gì đó hay là nó muốn zô thăm đơn vị lần cuối hay sao đó,để tui chở nó vào coi sao kêu gia đình xin phép đơn vị..rồi bác tài mới lẩm bẩm vái ..thì nổ máy xe đươc) vậy là xe phải vòng lại chạy vào đơn vị của a X…vô tới đơn vị đậu ở trước cổng ..ae bạn bè ai cũng lại gặp lần cuối..lại chuyện lạ nữa khi lui xe ra thì xe lại chết máy nữa..nghe người nhà nói sự việc xảy ra như vậy thì đại đổi trưởng của a mới báo lên trung đoàn trưởng.Sau khi làm cái lễ truy điệu nhỏ cho a thì X a mới chịu đi………..ai khi mất cũng muốn nhìn thấy chỗ thân thuôc của mình lần cuối……………………câu chuyện 2 cung ở bộ tư lệnh nhưng đóng ở đơn vị khác thuộc tỉnh khác,,,,chuyện như sau vào ngày tết âm năm 2013 ở đơn vị này mới cho 50% quân số về phép…chia hai đợt nghỉ trước tết và trong tết….thì tiểu đội này có 12 đồng chí khi về nghỉ chỉ còn 6 ng ở lại trực…anh B lÀ tiểu đội trưởng nên xin nghỉ tết lun vì mới cưới vợ nên tính nhậu với ae chút xíu thì về sau….tiểu đôi này làm nhiệm vụ gác cái ao cá của trung đoàn được bao bằng rào b40 còn kế bên ao cá là cuối của cơ quan mồ mã nhiều lắm ,bia mộ um tùm,thì 6 người còn lại mới đem bia ra cái chồi canh ao cá nhậu cho mát sẵng làm nhiệm vụ lun ,tết nhất nên uống chút bia rươu được cho phép….khi 6 ae đang vui vẽ với nhau thì hết bia .a B cũng xin phép về,còn lại có 5 ng thui ,a TR mới hứng lên nói tao còn bia nè ae uống ko rồi chỉ ra các cái bia mộ nằm sau cái ao cá ,rồi cười khì khì…sau khi nhậu xong a TR và 2 người nữa vào phòng ngủ còn 2 ng ở lại trực….thì a TR đang lim dim ngủ thì thấy a B mở cửa rồi nhảy lên đứng trên cái giá đựng nón bảo hiểm nhìn a TR cười ..a Tr mới ráng mở mắt ra nói ( a chưa về hả ,leo lên đó đứng chi vậy cha ) mà ko thấy a B trả lời ,rồi tự nhiên đâu có quá trời người đi vào quần áo thì dơ,rách rưới ko hà vô giường a đòi “BIA CỦA TAO ĐÂU ” nhiều người lắm ng thì nắm chân, nắm tay a lôi ,kéo, mà a không cử đông được cơ thể,,đảo mắt nhìn qua giường bên cạnh thì thằng T nó ngồi trông ngốc cằm đt nt,, a kêu quá trời mà nó ko nghe,,lát sau thấy a ú ơ trợn mắt nhìn nó thì thằng T lại vỗ mặt kêu thì a TR mới tỉnh…cứ vậy mở mắt ra ko sau mà nhắm lại là thấy nhiều người đi vào đòi bia..a TR mất ngủ 3 ngày mặt đờ đờ,ae trong phòng thấy vậy hỏi thì a TR mới nói thiệt ,,,sau đó gọi cho a B từ quê vô .. a B vô XIn phép đại đội trưởng rồi kín đáo ko cho các người khác trong đơn vị biết và mua con gà làm một mâm cơm nho nhỏ cúng tạ tội cho a TR,,sau đó mới yên ổn đươc………………………2 câu chuyện này ko có li kì rùng rơn gì hết nhưng đều là người thật việc thật ko thêm bớt….có gì sai sót xin các bạn góp ý, bỏ qua cho tôi…..các đồng chí có biết chuyện này thì thông cảm cho tôi nhé

1
27 tháng 11 2019

Sao bn hay kể chuyện trên này thế?