K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1.Bóng tối

2.Không khí

3.Ông Thọ

4.Con ốc sên

5. khi ban làm toán sai

6.khuỷu tai phải 

nha bạn

17 tháng 2 2016

4. con oc sen

5. khi tinh sai

6. khuyu tay phai

cau 1,2 chịu

21 tháng 6 2020

g4b21VGF4Q2C

1. Con tê giác

2. Dao tem ( hoặc cái lược )

3. Biển số nhà

4. Đứng chân trước ( + 1 chân sau )

5. Cánh quạt

7. Dụng cụ đo huyết áp

10 tháng 4 2016

1:Con tàu hỏa

2 Chụp ảnh màu

3 Con trai là động vật thân mềm ngoài biển

   Đàn ong là một tập hợp gồn nhiều con ong

4 Vì họ là tài xế taxi

5 Bằng Miệng

10 tháng 4 2016

Co ai tra loi ko?hehe

28 tháng 4 2016

bạn viết dấu giùm đi

28 tháng 4 2016

không hiểu

21 tháng 6 2020

viết dấu vào người khác mới hiểu được

21 tháng 6 2020

may tinh lam gi chi co dau nga va dau huyen thoi

1 tháng 1 2016

tuy ko mún mất lòng bạn nhưng câu này lỗi thời rồi bạn

 

1 tháng 1 2016

co tay phai

 

9 tháng 5 2019

a,Mieu ta

b,Dang tim

c,Sự khác nhau giữa run vô căn và run do Parkinson

d. Câu truyện về người ăn xin là một thông điệp ngắn và ý nghĩa. Nội dung xoay quanh cuộc đối thoại giữa một người đàn ông ăn xin già, với bộ dạng thương tâm, đôi mắt đỏ hoe, giữa tiết trời lạnh giá, đôi mắt ông giàn giụa, và đôi môi tái nhợt đi vì lạnh. Bộ dạng thảm hại đó càng toát lên qua trang phục của ông, sự tơi tả, thiếu thốn vô cùng tội nghiệp. Một người đi tới, khi đó ông chìa tay ra xin. Nhưng không may, người đó lại chẳng còn gì trong người, không tiền, không khăn tay, không gì hết. Người ăn xin già vẫn ở đó, đợi chờ, hi vọng một điều gì đó sẽ giúp lấy mình. Ta còn đang tưởng như câu truyện sẽ là một nỗi buồn dành cho người ăn xin ấy. Nào ngờ, người qua đường chìa bàn tay và nắm lấy đôi bàn tay đang run rẩy vì lạnh của ông lão. Tự nhiên ta thấy cảm động, ta hiểu đó là một sự quan tâm, một sự cảm thương sâu sắc giữa người qua đường ấy với ông lão ăn xin tội nghiệp đang chịu lạnh. Đôi tay nắm lấy, và người qua đường ấy có nói: “Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.” Vậy đấy, một tấm lòng nhân hậu, nếu không có gì thì sao? Tại sao người đó lại phải xin lỗi một ông lão ăn xin già, một người dưng trên đường, một người chưa từng mang ích gì cho cuộc sống của mình. Nhưng rồi, ông lão đáp lại: “Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.”

Cuộc sống luôn đầy rẫy những khó khăn, và không phải ai cũng may mắn được sinh ra một gia đình có hoàn cảnh khá giả. Vì vậy, hãy biết quan tâm chia sẻ nhiều hơn tới cộng đồng. Vun đắp cho mình một nhân cách, tấm lòng đẹp, đó quả là một điều đáng quý, cảm ơn câu truyện về người ăn xin, đã dạy cho ta một bài học nhân văn vô giá.