K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 4 2019

2 nha

kết bạn

14 tháng 4 2019

ZM hôm nay chán vãi, lên xem Stt toàn những đứa thất tình viết Stt sến ko tả được @@. Bỗng nó trố mắt khi thấy dòng chữ : " TAO THÁCH THẰNG NÀO TÁN ĐƯỢC TAO, TAO LẠY CẢ NHÀ NÓ ".


Đấy là ME của một đứa con gái ( bá đạo quá @@ ). - phải cho con này biết tay ( nó nghĩ thầm ).


- ê, con dở người kia.


-đứa nào đấy? Sút chết cha mày giờ. Ai dở người?


- sax. con gái mà ăn nói thế àk? Khiếp quá @@.


- thíx thế đấy, sao? Ý kiến àk?
- tao thấy mày viết ME bá đạo qúa nên hỏi thử thôi.


- thế tóm lại là mày muốn gì? - tao muốn tán mày : ).
- sax. Tán tao ák?
-Thế mày có xe ko?


- ko
- có tiền ko?
- ko


- hôhô, thế mà cũng đòi tán tao ák? Next đi thằng r2.


@@! 5 phút sau. . ko thấy nó Rep lại, nhỏ thấy hơi hối hận : nó tự ái rùi àh? Chắc là giận thật rùi. Mà nói chuyện với thằng này hài phết. Quyết định pm.
- ê thằng kia!! Đi đâu rùi? Vẫn ko thấy nó Rep lại. - giận rùi àk? . . im lặng. .
- cho tao xin lỗi, lúc nãy hơi quá lời. Quay lại nói chuyện đi.


(><. 3 giây sau. .


- cái gì thế mày? tao Vừa mới đi ia? Xong. Mà mày bảo cái gì cơ? xin lỗi tao hả?


- ax, tiên sư cái thằng vô duyên. Lúc nãy nhắn nhầm thôi, tao gửi cho đứa khác cer. Đừng tưởng bở nhá.



- ôi vãi!! Thế thôi tao đi ia? Tiếp đây.
- ê ê! Quay lại, tao xin lỗi mày!! Được chưa? - xí, xin lỗi là xong vậy thì đẻ ra công an mà ăn kít àk?
- thế bây giờ mày muốn cái zề? -
thì nãy tao nói rồi mà, tao muốn tán mày.


- miẹ, mất cả hứng. Tao ko thích.
- ôi, đau bụng quá, nhà vệ sinh đâu rùi nhỉ?


- ê ê, quay lại đây ngay !! Tao chưa nói hết mà.
- hề hề, tự nhiên hết đau bụng rùi. Mày định nói gì?


- mày thíx tao àk?
- xí, ko dám. nhà em nghèo lắm, ko đủ khả năng đâu.
- sút chết cha mày giờ. Lúc nãy đuà thui. Hìhì.


- hì cái lì tì phì. Mà R2 là cái gì hả mày?


- hơ hơ. . . Là. . Là . . Là rắc rối. Hề hề @@!
- ồh thế hả? Thế thì nói luôn là rắc rối đi còn bày đặt.


- xì, bỏ qua đi. Mà quên chưa hỏi mày bao nhiêu tuổi?
- dạ. Em sinh năm 94 chị ạk.


- èo, thế hơn tao 1 tuổi àk?
- thế mày phải tao bằng anh chứ.
- mơ đi nhá. Hơn có 1 tuổi mà bắt ng tar gọi bằng anh.


- ôi tao lạy mày!! @@. - thế mày có muốn tán tao ko?
- đổi ý rồi, hehe.
- sax. Thế thôi tao out đây, bye.


- hé, đùa xíu thui mà. Hề hề.
- tát chết cha mày giờ. Thế thì bây tao cho mày 3 ngày, nếu mày tán được tao thì tao yêu mày luôn. Ok?
- ok.
- thế mày định tán tao thế nào đây?


- ơ cái con hâm này. Tán thế nào là việc của tao chứ. Bây giờ mày gọi tao là ck còn tao gọi mày là vk nhá. Tao thấy mấy đứa yêu nhau chúng nó toàn gọi thế àk.
- ok, miễn sao trong 3 ngày mày làm tao đổ là được, bây giờ tính luôn. Hehe


- ax, đổ cái ổ, con gái con đứa nói chuyện vô duyên.
- quen rồi.
- hì, tao đùa đấy. Mà vk này.


- sao hả ck?


- mai tao phải đi làm, mà dạo này nhiều việc lắm, chắc tao ít gặp vk hơn.


Buồn. . .
- hok sao đâu, công việc mà ck, hì. Ck mà léng phéng vs con nào là chít vs tao đấy.


- @@ thích ăn đấm àk? tao chỉ léng phéng vs vk thôi.
- ck ngoan. Giữ gìn sức khoẻ, ck mà ốm là tao bỏ ck luôn đấy.


- sax.. Dạ ck biết rồi ...
Thế là những cuộc đi chơi, những tin nhắn dần ít đi. Còn nó, ko biết do áp lực công việc hay đua đòi bạn bè mà nó bắt đầu hút thuốc, nói trắng ra là nó nghiện thuốc lá.


Tối thứ 7, nó trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, châm điếu thuốc phì phèo rồi lên Ola.
- Buzz!!
- hi, vk.


- hix, nhớ ck quá, mún nhìn cái mặt ngu của ck quá àk.

- =.-!, tao cũng nhớ vk lắm.
- mai có rảnh ko ck?
- mai đi làm rùi. Sao hả vk?
- hok có gì, hì hì.


- vk ngố, mai là chủ nhật mà, haha.
- á, ck dám lừa tao, giận, Ứ chơi vs ck nữa.


- híc. Định rủ vk đi chơi mà vk giận mất rùi, chắc vk ko đi đâu nhỉ?


- á á, hết giận rùi, hì, ck ngố đáng iu ai mà dám giận.
- @@ thay đổi nhanh thế? Mai 8h tao đón vk nhá.


- ok, hì hì...
8h15 sáng CN...
- ck đâu rùi?
- đằng sau nè vk.


- @@!
- vk đợi lâu chưa?


- từ 6h sáng cơ.


- uầy, sao ko gọi tao?


- tao đùa đấy, hềhề.
- con vk ngố này, cốc chít giờ. Thế đi đâu bây giờ hả vk?
- đi ăn kem đi ck.


- èo, mới sáng ra đã ăn kem, hok sợ sâu răng àk?
- sâu cái đầu ck ế.


- vk mà sún là tao ứ yêu nữa đâu đấy. Đi nào vk.
Nó cầm tay nhỏ bước đi, vẫn con đường ấy, quán cafê và cái bàn ngày nào như dành riêng cho 2 đứa. Chị chủ quán và mọi người đều đã quen, nhìn thấy 2 đứa mọi người đều nở nụ cười vui vẻ.


- 2 em dùng gì? - chị chủ quán gọi.
- kem dâu chị ạh - 2 đứa đồng thanh.


Chị chủ quán bưng ra 2 ly kem đặt lên bàn.
- 2 em ngon miệng.


- cảm ơn chị.
Nó đẩy ly kem sang cho nhỏ rồi móc bao thuốc trong túi ra châm rồi rít một hơi dài.




Nó chạy đến phòng bác sỹ trưởng khoa để hỏi cho rõ. Vị bác sỹ đăm chiêu nhìn nó, ông thở dài.
- cậu bị ung thư phổi giai đoạn II.....

- ck ơi.


- sao hả vk?
- tao yêu mày. <3


- tao cũng yêu vk. Thế có đẻ ko vk?
- sút chết cha mày giờ, đã cưới đâu mà đẻ.


- tao tưởng đẻ xong mới cưới.Ngày trước đẻ tao xong mama vs papa mới cưới mà.
- @@" tao lạy ck.
- hì, tao đùa đấy. Mà vk này.


- sao hả ck?


- mai tao phải đi làm, mà dạo này nhiều việc lắm, chắc tao ít gặp vk hơn.


Buồn. . .
- hok sao đâu, công việc mà ck, hì. Ck mà léng phéng vs con nào là chít vs tao đấy.


- @@ thích ăn đấm àk? tao chỉ léng phéng vs vk thôi.
- ck ngoan. Giữ gìn sức khoẻ, ck mà ốm là tao bỏ ck luôn đấy.


- sax.. Dạ ck biết rồi ...
Thế là những cuộc đi chơi, những tin nhắn dần ít đi. Còn nó, ko biết do áp lực công việc hay đua đòi bạn bè mà nó bắt đầu hút thuốc, nói trắng ra là nó nghiện thuốc lá.


Tối thứ 7, nó trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, châm điếu thuốc phì phèo rồi lên Ola.
- Buzz!!
- hi, vk.


- hix, nhớ ck quá, mún nhìn cái mặt ngu của ck quá àk.

- =.-!, tao cũng nhớ vk lắm.
- mai có rảnh ko ck?
- mai đi làm rùi. Sao hả vk?
- hok có gì, hì hì.


- vk ngố, mai là chủ nhật mà, haha.
- á, ck dám lừa tao, giận, Ứ chơi vs ck nữa.


- híc. Định rủ vk đi chơi mà vk giận mất rùi, chắc vk ko đi đâu nhỉ?


- á á, hết giận rùi, hì, ck ngố đáng iu ai mà dám giận.
- @@ thay đổi nhanh thế? Mai 8h tao đón vk nhá.


- ok, hì hì...
8h15 sáng CN...
- ck đâu rùi?
- đằng sau nè vk.


- @@!
- vk đợi lâu chưa?


- từ 6h sáng cơ.


- uầy, sao ko gọi tao?


- tao đùa đấy, hềhề.
- con vk ngố này, cốc chít giờ. Thế đi đâu bây giờ hả vk?
- đi ăn kem đi ck.


- èo, mới sáng ra đã ăn kem, hok sợ sâu răng àk?
- sâu cái đầu ck ế.


- vk mà sún là tao ứ yêu nữa đâu đấy. Đi nào vk.
Nó cầm tay nhỏ bước đi, vẫn con đường ấy, quán cafê và cái bàn ngày nào như dành riêng cho 2 đứa. Chị chủ quán và mọi người đều đã quen, nhìn thấy 2 đứa mọi người đều nở nụ cười vui vẻ.


- 2 em dùng gì? - chị chủ quán gọi.
- kem dâu chị ạh - 2 đứa đồng thanh.


Chị chủ quán bưng ra 2 ly kem đặt lên bàn.
- 2 em ngon miệng.


- cảm ơn chị.
Nó đẩy ly kem sang cho nhỏ rồi móc bao thuốc trong túi ra châm rồi rít một hơi dài.




Nó chạy đến phòng bác sỹ trưởng khoa để hỏi cho rõ. Vị bác sỹ đăm chiêu nhìn nó, ông thở dài.
- cậu bị ung thư phổi giai đoạn II.....

- ck ơi.


- sao hả vk?
- tao yêu mày. <3


- tao cũng yêu vk. Thế có đẻ ko vk?
- sút chết cha mày giờ, đã cưới đâu mà đẻ.


- tao tưởng đẻ xong mới cưới.Ngày trước đẻ tao xong mama vs papa mới cưới mà.
- @@" tao lạy ck.
- hì, tao đùa đấy. Mà vk này.


- sao hả ck?


- mai tao phải đi làm, mà dạo này nhiều việc lắm, chắc tao ít gặp vk hơn.


Buồn. . .
- hok sao đâu, công việc mà ck, hì. Ck mà léng phéng vs con nào là chít vs tao đấy.


- @@ thích ăn đấm àk? tao chỉ léng phéng vs vk thôi.
- ck ngoan. Giữ gìn sức khoẻ, ck mà ốm là tao bỏ ck luôn đấy.


- sax.. Dạ ck biết rồi ...
Thế là những cuộc đi chơi, những tin nhắn dần ít đi. Còn nó, ko biết do áp lực công việc hay đua đòi bạn bè mà nó bắt đầu hút thuốc, nói trắng ra là nó nghiện thuốc lá.


Tối thứ 7, nó trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, châm điếu thuốc phì phèo rồi lên Ola.
- Buzz!!
- hi, vk.


- hix, nhớ ck quá, mún nhìn cái mặt ngu của ck quá àk.

- =.-!, tao cũng nhớ vk lắm.
- mai có rảnh ko ck?
- mai đi làm rùi. Sao hả vk?
- hok có gì, hì hì.


- vk ngố, mai là chủ nhật mà, haha.
- á, ck dám lừa tao, giận, Ứ chơi vs ck nữa.


- híc. Định rủ vk đi chơi mà vk giận mất rùi, chắc vk ko đi đâu nhỉ?


- á á, hết giận rùi, hì, ck ngố đáng iu ai mà dám giận.
- @@ thay đổi nhanh thế? Mai 8h tao đón vk nhá.


- ok, hì hì...
8h15 sáng CN...
- ck đâu rùi?
- đằng sau nè vk.


- @@!
- vk đợi lâu chưa?


- từ 6h sáng cơ.


- uầy, sao ko gọi tao?


- tao đùa đấy, hềhề.
- con vk ngố này, cốc chít giờ. Thế đi đâu bây giờ hả vk?
- đi ăn kem đi ck.


- èo, mới sáng ra đã ăn kem, hok sợ sâu răng àk?
- sâu cái đầu ck ế.


- vk mà sún là tao ứ yêu nữa đâu đấy. Đi nào vk.
Nó cầm tay nhỏ bước đi, vẫn con đường ấy, quán cafê và cái bàn ngày nào như dành riêng cho 2 đứa. Chị chủ quán và mọi người đều đã quen, nhìn thấy 2 đứa mọi người đều nở nụ cười vui vẻ.


- 2 em dùng gì? - chị chủ quán gọi.
- kem dâu chị ạh - 2 đứa đồng thanh.


Chị chủ quán bưng ra 2 ly kem đặt lên bàn.
- 2 em ngon miệng.


- cảm ơn chị.
Nó đẩy ly kem sang cho nhỏ rồi móc bao thuốc trong túi ra châm rồi rít một hơi dài.




Nó chạy đến phòng bác sỹ trưởng khoa để hỏi cho rõ. Vị bác sỹ đăm chiêu nhìn nó, ông thở dài.
- cậu bị ung thư phổi giai đoạn II.....

Bác sĩ cho nó hay. . Nó bị ung thư phổi giai đoạn II.

Cả trời đất như sụp xuống, tay nó run lên, nó suy sụp, ko lời nào tả được tâm trạng của nó lúc này.


Bác sỹ khuyên nó nên nằm lại bệnh viện có thể nó sẽ sống thêm được vài ngày nhưng nó gạt phắt đi, sống như thế ko bằng chết.
Trở về nhà, nó tự nép mình vào góc, nó khóc, nước mắt của một thằng con trai, nó không khóc vì nó sắp chết, nóko sợ chết, nhưng gia đình nó, nhất là nhỏ, nhỏ sẽ thế nào đây??
với tay lấy quyển sổ, nó viết,hai hàng nước mắt chảy dài...


Reng. . Reng. .
- chồngàk, bây giờ ck có rảh hok?
- vk ngố àk, ck mệt lắm, ck muốn ngủ.


- híc, giờ này mà ck còn ngủ được àk? Hay là ck ghét vk?
- ck.. Mệt thật mà... Ck ngủ đây.. .


Phụt. . .
Máu. . . Nó thổ huyết, buông điện thoại nó ngả người trong ko gian, 2 mắt nhắm nghiền. . . nó ngủ rồi, nó sẽ ko tỉnh nữa.. .
- ck, ck sao thế? ck nghe máy đi. ..
Chắc ck ngố đang trêu mình đây đây mà - nhỏ nghĩ thế.


Đến phòng nó nhỏ chạy xộc vào.. .


- ck ơi, hum nay zui quá, dậy đi, vk đưa ck đến chỗ này.
Im lặng. . .


- ck sao thế. . ??
Ko có tiếng trả lời. . .
Máu. . .



- ck đang ngủ àk? Vk đến rùi nèk,đưa vk đi ăn kem đi ck, vk muốn ăn kem.
Im lặng. . .
- ck sao thế? Trả lời vk đi chứ. Sao ck ngủ mãi vậy. Dậy đi ck, đưa vk đi ăn kem.


Từng tiếng nấc nghẹn đến thắt tim. Nhỏ ôm nó vào lòng. Cuốn sổ cùng mấy tầm hình rơi xuống, trong đấy là những gì nó viết. . .
ngày. . Tháng. . Năm. .


Hôm nay đi chơi với vk ngố vui quá, vk cười tít mắt, chắc là thíx mình rồi. =))...
ngày. . Tháng. . Năm.
Cuối cùng thì mình cũng tán được vk ngố rùi, mất bao nhiêu thời gian mới tán được đấy. . .


ngày. . tháng. . năm.
Vk ngố àk, ck xin lỗi, ck sai rồi,ck ko nghe lời vk, ck vẫn hút thuốc nèk, vk phạt ck đi. ..


Vk đã nói là sẽ ko khóc rùi đấy nhá. Hì hì, trời cũng lạnh rồi vk nhớ mặc áo ấm vào nhá.. Thôi, viết đến đây thôi, ck mệt quá, ck ngủ đây. . .
- ck đừng ngủ nữa, ck tỉnh lại đi sao ck ngủ lâu vậy? Sao người ck lạnh thế này? để vk sưởi ấm cho ck nha. Ck ngủ một lúc thôi ck nha, ck còn phải đưa vk đi ăn kem nữa đấy. . .


Nước mắt lăn dài trên khuôn mặtnhỏ, mím chặt môi kìm nén nỗi đau, nhỏ khóc ko ra tiếng.. .
Bước trên con phố cũ ngày xưa nhỏ và nó từng đi qua, ký ức ùa về nhỏ bước đến cái quán cafe cũ. . . Vẫn là cái bàn ấy nhưng giờ chỉ còn có mình nhỏ.
Gọi 2 ly kem nhỏ đặt một ly về phía đối diện.


- ck àk. Kem dâu ck thíx nè, ck ăn đi. . .


- để vk đút cho ck nha. . .


- ck ko thíx àk? Vậy để vk ăn nha..
Mọi người xung quanh chỉ biết lắc đầu thở dài, như hiểu ra chuyện nên ko ai lên tiếng.


- ck à, nhìn vk ăn này.
Đưa thìa kem vào miệng, nhỏ mếu máo, hai hàng nước mắt đẫm lệ, nhỏ lao ra khỏi quán như người mất hồn.


Trong vô thức nhỏ thấy nó đang đứng ở bên kia đường, nhỏ chạy vụt sang mà ko biết đằng sau có một chiếc xe máy đang lao tới. . RẦM. .


- có người bị tai nạn kìa. .- tiếng bà bán nước gần đấy.
Nhỏ được đưa đến bệnh viện,sau một hồi ngất đi cuối cùng nhỏ đã tỉnh. Lao ra khỏi giường bệnh nhỏ gào thét tên nó như một người điên.
Bác sỹ cho biết vùng đầu nhỏ bị tổn thương nặng có lẽ đã gây ảnh hướng tới tâm lý, bố mẹ nhỏ chỉ biết khóc khi người ta đưa nhỏ vào khoa tâm thần.
Họ nói nhỏ bị điên. Ko, nhỏ ko điên, họ đâu hiểu được nỗi đau mà nhỏ phải chịu. . .


Bữa cơm chiều hôm ấy nhỏ tỏ ra tỉnh táo hơn, giấu chiếc thìa sắt vào áo, nhỏ trốn vào một góc khuất mở tấm hình mà 2 đứa chụp chung, nhỏ cười trong nước mắt...
Mây đen kéo đến, tiếng sét ầm ầm như xé tan bầu trời. . .


Xoẹt. . .

Kèm theo tiếng sét là những giọt máu đỏ phun ra.


Cơn mưa cuối thu rơi ào ào như .. Mưa hoà chung vào máuvà nước mắt.


Sáng hôm sau, người ta thấy xác một người con gái đang ôm chặt tấm hình, cổ tay đã khô máu, đôi môi nở một nụ cười .
Nhỏ đi rồi, nhỏ đang rất hạnhphúc, ở nơi đó nhỏ và nó đang cầm tay nhau bước đi
trên đồng cỏ xanh, đến miền đất hạnh phúc.


Hết

3 tháng 1 2022

Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương. 

   Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt,  đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.

    Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.

3 tháng 1 2022

Tham khảo:

Tôi có một câu chuyện đã từng chứng kiến về một chú mèo. 

Hôm ấy com mèo nhà tôi sanh con . nhũng đứa con là mèo kiệt sức đến nỗi ngất xỉu.Bỗng con mèo đực bấc ngờ lao tới con mèo cái nhà tôi , mèo được dùng chân như cố giục mèo cái giậy.Mèo cái nhà tôi đã ccos gắng hết sức và nó đã sanh được. Mèo đực k cán con mà chạy tới bên những đứa con mới đẻ, Giờ tôi đã biết mèo cũng có lòng yêu thương.

NG
29 tháng 9 2023

1. - Chọn câu chuyện: Tờ báo tường của tôi.

- Tìm ý:

+ Mở bài: Trong cuộc sống của chúng ta không thể nào thiếu được lòng tốt, tình yêu thương bởi nó là thứ tình cảm gắn kết con người gần nhau hơn. Và một trong những câu chuyện đã truyền cảm hứng về tình người cho em đó là câu chuyện Tờ báo tường của tôi của tác giả Nguyễn Luân. Câu chuyện đã cho chúng ta một bài học tình người vô cùng quý giá.

+ Thân bài:

Lí do thích câu chuyện: Bài học sâu sắc về tình người, giúp đỡ người khác lúc khó khăn; chi tiết cảm động: Mặc dù trời nhá nhem tối, khu rừng âm u nhưng cậu bé vẫn vượt qua nỗi sợ hãi để băng qua rừng thật nhanh vì người bị nạn.

Dẫn chứng: Trời bắt đầu nhá nhem tối. Khu rừng âm u. Tiếng mấy con chim kêu “túc... túc...” không ngớt. Tôi chạy nhanh hơn. Gió thổi vù vù bên tai, bàn chân đau nhói vì giẫm lên đá răng mèo. “Phải cố lên! Người bị nạn nguy mất...”. 

+ Kết bài: Câu chuyện Tờ báo tường của tôi đã truyền không chỉ cho em mà cho tất cả mọi người bài học về lòng tốt. Em hứa sẽ giống như cậu bé trong câu chuyện, sẵn sàng giúp đỡ người khác lúc khó khăn..
2. Trong cuộc sống của chúng ta không thể nào thiếu được lòng tốt, tình yêu thương bởi nó là thứ tình cảm gắn kết con người gần nhau hơn. Và một trong những câu chuyện đã truyền cảm hứng về tình người cho em đó là câu chuyện Tờ báo tường của tôi của tác giả Nguyễn Luân. Câu chuyện đã cho chúng ta một bài học tình người vô cùng quý giá.

Ngay từ lần đầu tiên đọc câu chuyện, em đã rất ấn tượng. Bởi câu chuyện đã đề cập bài học sâu sắc về tình người, giúp đỡ người khác lúc khó khăn. Không chỉ vậy, câu chuyện còn có một chi tiết cảm động đối với em. Đó là chi tiết mặc dù trời nhá nhem tối, khu rừng âm u nhưng cậu bé vẫn vượt qua nỗi sợ hãi để băng qua rừng thật nhanh vì người bị nạn. “Trời bắt đầu nhá nhem tối. Khu rừng âm u. Tiếng mấy con chim kêu “túc... túc...” không ngớt. Tôi chạy nhanh hơn. Gió thổi vù vù bên tai, bàn chân đau nhói vì giẫm lên đá răng mèo. “Phải cố lên! Người bị nạn nguy mất...”.” Chính nhờ sự dũng cảm, gan dạ và lòng tốt của cậu bé mà người bị nạn đã nhanh chóng được các chú bộ đội biên phòng cứu giúp.

Câu chuyện Tờ báo tường của tôi đã truyền không chỉ cho em mà cho tất cả mọi người bài học về lòng tốt. Em hứa sẽ giống như cậu bé trong câu chuyện, sẵn sàng giúp đỡ người khác lúc khó khăn..
3. Em đọc soát và sửa lỗi nếu có.

7 tháng 3

Ngay từ ngày bé, em đã được nghe bà kể câu chuyện Bó đũa. Đó là câu chuyện em thích nhất về tình cảm gia đình. Câu chuyện kể về một người cha đã dạy cho các con của mình biết hòa thuận, yêu thương lẫn nhau. Bằng bài học về chiếc bó đũa, người cha đã khuyên các con rằng: “Chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Thế nên anh em trong nhà phải biết yêu thương, đùm bọc và đoàn kết với nhau”. Chính những lời dạy ấy đã mang đến cho các con những bài học quý giá trong cuộc sống, về sự đoàn kết sẽ làm được mọi thứ không thể, bài học biết chia sẻ và yêu thương lẫn nhau. Nhân vật người cha đóng vai trò quan trọng trong cả câu chuyện. Nhờ có nhận vật này mà tình cảm của các anh em đã được gắn kết. Em còn đặc biệt nhớ lời bà dặn là: "Chị em con trong nhà phải nhường nhịn chia sẻ cho nhau". Nhờ câu chuyện nên em đã hiểu và tình thương yêu của gia đình dành cho mình. Câu chuyện này là câu chuyện ý nghĩa nhất đối với em. Dù được nghe đã lâu nhưng câu chuyện vẫn luôn có dấu ấn khó phai trong lòng em. Em rất thích câu chuyện này

TL:

1. Lòng yêu thương con người là sự quan tâm, chăm sóc, đồng cảm thấu hiểu cho nhau, luôn giúp đỡ chia sẻ, lo lắng giữa con người với con người. Đó  một thứ tình cảm vô cùng quý báu của mỗi con người.

2. Cuối xóm là nhà bà Sáu, hằng ngày cứ nhìn thấy chị Lan thường hay lui tới. Nhà chị Lan cách nhà em hai căn nhà. Hôm nay, chủ nhật em được nghỉ học chị Lan rủ qua nhà bà sáu chơi, thấy việc làm của chị Lan đối với bà Sáu em lại càng yêu thương và quý trọng chị hơn.Bà Sáu năm nay ngoài bảy mươi tuổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Chị Lan kể: bà Sáu có ba người con đều hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu “ Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng “. Một mình neo đơn sống ở tuổi xế chiều mà không có con cháu đỡ đần những lúc trái gió trở trời nên chị Lan thương bà lắm. Thường ngày chị Lan sang giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ quần áo, … Không ruột rà máu mủ nhưng, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu bà sáu như bà ruột của mình.Hôm hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân gọi nhưng không thấy bà trả lời. Chị bước vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu đang nằm, chị vội chạy đến và lay gọi bà. Bà mới trở mình thều thào nói: “ Bà mệt quá, hai chân bà tê, không dậy được “.Chị quay sang em và bảo em xoa dầu bóp chân cho bà để chị đi mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay.Em cảm động quá thấy trong lòng em dâng lên một tình thương và một sự cảm phục chị vô cùng. Chị mồ côi mẹ từ bé, chị thiếu đi tình thương bao la của người mẹ, chị sống với ba. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đếnbây giờ. Phải chăng sống trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn nên chị đem tình thương ấy sưởi ấm bà Sáu. Cả xóm ai cũng khen chị, quý chị.Một lát sau chị quay lại với tô cháo trên tay, đến bên giường và đỡ bà Sáu dậy đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây mẹ đã chăm sóc nội như chị Lan bây giờ.Thật tuyệt vời chị Lan là một tấm gương của lòng nhân ái và đức hạnh để cho em và các bạn noi theo.

HT

@Kawasumi Rin

9 tháng 12 2016

lên google bạn nhévui

10 tháng 12 2016

Mình ko tìm dc ms nhờ moi ng giúp

đề 1 : 

Đêm đã khuya, tôi đang nằm đọc truyện thì chợt có tiếng nói khe khẽ. Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Tôi hơi chột dạ vì mình đã khóa cửa kỹ lắm rồi, mà hình như là có trộm. Nhưng rõ ràng tiếng nói ấy vọng ra từ phía bàn học. Tôi để ý và phát hiện ra, đó là cuộc nói chuyện giữa các bạn đồ dùng học tập và cũng nhờ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã hiểu được tâm sự của những người bạn thầm lặng bên mình.

Tôi phải tự thú thật rằng tôi là một đứa con gái chẳng mấy nết na, hiền dịu mà ngược lại, rất nghịch ngợm và chẳng gọn gàng. Học xong là sách vở, bút thước của tôi lại bày bừa khắp mặt bàn. Bố mẹ nhắc tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn chưa sửa được cái tính đấy cho đến khi nghe được cuộc nói chuyện này. Đầu tiên là lời than thở của chị hộp bút: "Tôi chẳng biết anh thước ko, chị bút chì, mấy cô cậu sách vở sướng hay khổ nhưng tôi thấy mình bị hành hạ ghê quá! Hồi xưa tôi còn là một chiếc hộp bút đẹp đẽ, mới mẻ và trắng trẻo mà giờ đây mặt mũi tôi nhem nhuốc toàn mực là mực, những mảng da thì loang loang lổ lổ. Cô chủ thấy những hình thù nào đẹp là lại dán vào, chán rồi thì lại hóc ra. Những mảng da của lôi cũng dần bị bóc theo. Cái xương sống của tôi giờ cũng sứt mất mấy miếng, đau ơi là đau".

Anh thước kẻ nghe vậy cũng thông cảm cho chị hộp bút và kể lể chuyện của mình:

-     Ừ, tôi cũng thấy chị hộp hút khổ thật nhưng tôi nào khác chị. Ngày cô chủ mới mua tôi về, những vạch in số của tôi còn rõ ràng nhưng sau mấy bữa, những con số đó bị cô chủ cậy hết và viết những cái gì linh tinh vào mình tôi. Cô ấy còn lấy dao vạch vạch những hình thù quái dị vào người tôi nữa. Tôi còn là một vũ khí để chiến đấu với mấy thằng con trai hay lấy đồ của cô chủ nên người tôi sứt mấy mảnh liền. Cô chủ thật là...

Mấy cô cậu sách giáo khoa cũng chen ngang vào: "Phải đấy! Phải đấy! Cô chủ thật là vô tâm, chẳng biết thương chúng ta chút nào. Chúng em còn bị dập ghim vào người, cô chủ còn vẽ vời lên người chúng em nữa. Ôi, đau lắm! Đau lắm!". Nghe những lời tâm sự đó, tôi mới ngồi nhớ lại những lần tôi làm chúng bị đau, bị bẩn. Ôi! Các bạn đồ dùng học tập đúng là bị tôi làm xấu, làm hỏng thật nhiều.

Đồ dùng học tập là những người bạn trợ giúp việc học tập của chúng ta thêm tốt hơn. Tôi sẽ và đang cố gắng không bừa bộn và giữ gìn chúng cẩn thận hơn. Nếu bạn nào giống tôi thì cũng phải sửa đấy!

đề 2:

Trong số những cây bút viết của cô chủ thì tôi là cây bút máy được cô yêu thích nhất. Cô chủ lúc nào cũng cưng chiều và chăm sóc tôi cẩn thận từng chút một. Tôi tự hào và hạnh phúc lắm.

Tôi vốn không phải là cây bút của cô chủ. Ngày mới mua về, mẹ tặng tôi cho em trai cô. Cậu bé tuy còn nhỏ nhưng viết chữ rất đẹp mà cũng có ý thức giữ gìn. Vì mới mua nên tôi còn rất mới và là một chàng trai khá bảnh bao. Thân bút sơn nước sơn màu đen láng bóng. Hàng chữ in trên đó rõ ràng từng nét. Cái nắp bút màu bạc lấp lánh. Đặc biệt, ngòi bút viết rất trơn như chạy trên từng trang giấy trắng. Tôi rất dễ tính mà bụng tôi cũng rất khỏe, loại mực nào cũng “ăn” được mà ăn rất ngon lành. Vì vậy, cậu bé lại càng thích tôi. Một hôm, cậu khoe tôi với cô chủ. Cô chủ hứng thú, nhẹ nhàng cầm tôi lên ngắm nghía. “Chà! Đẹp quá. Lại cầm rất vừa tay”. Cô chủ vừa ngắm tôi vừa tấm tắc khen ngợi làm tôi xấu hổ. Rồi cô ngỏ lời muốn tôi làm bạn với cô chủ nhưng cậu bé không chịu. Thế là cô chủ buồn lắm.... Đến ngày sinh nhật cô, em trai tặng một món quà bí mật. Gói quà nhỏ xíu bọc giấy bên ngoải. Cậu bé chắc chắn đây là món quà mà chị rất thích. Hồi hộp, cô chủ từ từ mở ra. Một lát sau, tôi đã nằm trong bàn tay cô chủ. Cô hét lên sung sướng. Từ đó, tôi trở thành người bạn thân thiết của cô.

Cô chủ dành cho tôi không phải tình yêu của cô chủ với đồ vật mà là tình cảm đặc biệt giữa hai người bạn với nhau. Cô coi tôi như một người bạn thật sự. Cô may cho tôi một cái túi xinh xinh bằng vải và cho tôi nằm ở trong đó. Mỗi khi viết bài, cô lấy tôi ra, ngắm nhìn một chút rồi mới viết vào vở. Cô không bao giờ ấn mạnh vì sợ tôi đau nên lúc nào cô cũng nhẹ nhàng đặt tôi lên trang giấy. Trước khi đi ngủ, cô cũng không quên bơm một bụng đầy mực cho tôi, cất tôi vào túi và chúc tôi ngủ ngon. Có những lúc buồn, cô chủ không nói với ai được nên thủ thỉ tâm tình với tôi. Không rõ cô chủ có biết rằng tôi nghe và hiểu hết những điều cô nói. Nhưng nếu cho tôi một điều ước, tôi ước sao mình có thể được nói để chia sẻ với cô, để niềm vui của cô được nhân lên gấp bội và nỗi buồn sẽ được chia đôi. Nhưng tôi chỉ là một cái bút, chỉ biết nghe thôi mà không thể chia sẻ. Tôi nhớ mãi một lần khi thấy nước mắt cô chủ rơi...

Hôm đó, trên lớp học vào giờ ra giải lao, cô chủ vội đi đâu mà không mang tôi theo, để tôi nằm trên bàn mà quên nắp bút. Có cậu học trò hiếu động nô đùa làm tôi ngã từ trên bàn xuống. Thật không may, ngòi bút lại lao xuống trước và tôi đã đau xót khi biết rằng mình không còn giúp cô chủ viết bài được nữa. Chưa kịp hoàn hồn thì cậu ta lại chạy nhảy lung tung, giẫm chân cả lên mình tôi nữa... Tôi đau điếng mà không biết làm sao, chỉ mong cô chủ mau về và cứu tôi. Vừa may, cô chủ vào lớp. Nhìn thấy tôi, cô chủ lập tức chạy tới. Thấy tôi bị xước khắp mình mẩy, ngòi bút bị gãy cô chủ thương tôi chạy ra phía sau sân trường ngồi khóc. Những giọt nước mắt nóng hổi rơi trên mình tôi. Những giọt nước mắt trong sáng, tôi cảm nhận được tình yêu vô bờ cô dành cho tôi. Tôi không chỉ là cây bút bình thường mà là người bạn của cô. Hơn thế, tôi còn là món quà kỉ niệm mà em trai đã tặng cô nhân ngày sinh nhật. Tôi biết, với cô, tôi rất có ý nghĩa. Thế nên cô đã khóc rất nhiều, khóc nức nở như khi mất đi thứ gì quí giá vậy.... Cũng vì thế mà cô giận cậu bạn kia lắm.

Từ ngày tôi bị hỏng, cô chủ không bao giờ viết bút mực nữa. Cô để tôi nằm trong hộp bút nhỏ trên bàn. Dù không dùng nữa nhưng ngày nào đi học về cô cũng mở tôi ra xem, ngắm nghía tôi và kể chuyện cho tôi nghe, vẫn là những câu chuyện lớp học, bạn bè thầy cô nhưng tôi luôn luôn hào hứng. Cô chủ vẫn yêu quí tôi như ngày nào...

Là cây bút viết, đồ dùng học tập quen thuộc của học sinh, chúng tôi luôn mong nhận được từ các cô cậu học trò sự quan tâm và ý thức giữ gìn. Còn với riêng tôi, khi nhận được tình yêu của cô chủ, được coi như người bạn thân thì đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất.


k mình nha

7 tháng 12 2017

đề 2 bạn làm hay lắm nhưng mà đề 1 hơi lạc đề nha bạn.

18 tháng 2 2022
Em có một người bạn thân thiết
18 tháng 2 2022
Mik còn ít thời gian nên các bn tả ngắn thui nha❤️
26 tháng 10 2021

Em tham khảo:

Hôm nay, tôi cùng Biên ra sông câu cá. Trời mát mẻ và không khí trong lành quả là một điều kiện lí tưởng để chúng tôi tận hưởng một ngày chủ nhật đầy lí thú. Bỗng có một cậu bé ăn xin tiến lại gần về phía tôi, nói :

_ Bạn ơi, có thể giúp đỡ mình một ít được không, mẹ mình đang ốm ở nhà mà mình thì chưa có tiền mua thuốc cho mẹ.- Vừa nói, cậu bé vừa rơm rớm nước mắt.

Thấy vậy, tôi liền hỏi :" Thế bố cậu đâu, sao cậu phải đi xin như thế này". Cậu trả lời tôi :

-Bố tớ mất rồi, hic...hic... nhà tớ chỉ còn có hai mẹ con, mà giờ mẹ tớ cũng ốm luôn, tớ không biết phải làm sao bây giờ.

Nghe cậu nói, tự dưng tôi cảm thấy có cái gì đó nghèn nghẹn ở trong cổ. " Có những người đáng thương đến vậy sao?"- tôi thầm nghĩ. Rồi bình tĩnh lại, tôi bảo cậu :

_ Thật ra thì mình cũng không có tiền, nhưng mình có mấy con cá vừa câu được đây. Bạn mang về nấu cho mẹ ăn. Có gì, bạn cho mình số điện thoại và địa chỉ gia đình bạn, mình sẽ nhờ bố mẹ mình giúp đỡ.

Nghe tôi nói vậy, cậu bé vô cùng cảm động. Cậu nhận lấy số cá và cảm ơn tôi. Ngay sau ngày hôm đấy,  ba mẹ tôi đã tìm đến nhà cậu và giúp đỡ cho mẹ cậu tiền thuốc thang. Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ nở rộ trên môi, tôi cảm thấy mình cũng thật hạnh phúc khi làm được một việc có ích.

 Sau cuộc gặp gỡ với cậu bé ăn xin ấy, tôi rút ra nhiều điều. Trong đó, bài học mà tôi tâm đắc nhất  đó là tôi đã biết yêu thương con nguwoif nhiều hơn  và tối cũng nhận ra rằng : mỗi con người chúng ta  sống cần phải biết yêu thương và quan tâm đến những người xung quanh. Tình yêu thương chính là phép màu nhiệm để cứu giúp con người.Qủa thực, mỗi người ta gặp trong cuộc sống đều khơi gợi ở ta rất nhiều điều. Và cậu bé ăn xin ấy đã khơi gợi ở tôi tình yêu thương con người- một tình cảm thật thiêng liêng mà chỉ khi đối diện với những số phận bất hạnh hơn mình tôi mới thực sự nhận rõ.

Bài số 1:

Cuộc sống có vô vàn những điều mới lạ, và trong đó có những thứ khiến con người cảm thấy vô cùng quý giá, trân trọng, không có bất kỳ thứ gì có thể đóng đếm hay mua được bằng tiền. Đó chính là tình yêu thương. Tình yêu thương giúp con người trở nên hạnh phúc, vui vẻ, một con người biết yêu thương chính là người có nhân cách đẹp, và luôn hướng đến những thứ tốt đẹp, hoàn mỹ hơn.

Tình yêu thương là gì? Đó chính là sự sẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Đó chính là sự đồng cảm, và một tinh thần đồng loại mà con người dành cho con người. Tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh. Tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi. Bố mẹ bạn yêu bạn, anh chị người thân bạn chăm sóc cho bạn, bạn bè bạn lo lắng cho bạn…. Tình yêu thương chính là tình thân, tình nghĩa. Mỗi chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha của mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ, từ người mang chung dòng máu với ta. Và khi chập chững vào lớp học, chúng ta biết đến tình yêu thương mới đó chính là tình bạn. Những người bạn là người xa lạ, được gắn kết với chúng ta bởi sự sẽ chia, bởi niềm vui và nổi buồn, bởi các cuộc trò chuyện, bởi sự giúp đỡ. Và cứ thế, trên đường đời sẽ xuất hiện rất nhiều tình yêu thương. Trong đó có một loại tình cảm, được gọi là tình yêu, đó là sự đồng điệu của hai tâm hồn, một chủ đề mà các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Xuân Quỳnh, Puskin,…. họ viết lên những câu thơ, những bài tình ca ngọt ngào để ca ngời tình yêu, mang đến một sự thăng hoa bất tận. Và còn có một tình yêu đất nước, dân tộc, chúng ta sống trên cùng một tổ quốc, cùng một mảnh đất, chung tiếng nói và màu da vì thế, chúng ta dành tình cảm đồng thân đó cho nhau.

Tình yêu thương giống như một chiếc túi khổng lồ mà nhân loại không định nghĩa được. nó trìu tượng đến mức khó hiểu. Nhìn đứa trẻ mồ côi nằm ở hàng ghế đá, nhìn cụ già đang mon men đi xin ăn, nhìn người dân miền trung đang chịu những cơn bão, người thì bị chết, gia đình li tán, của cãi mất mát…..chúng ta cảm thấy sao xót xa, sao đau lòng quá. Tình yêu thương chính là sự lo lắng cho người với người, dù chưa từng gặp mặt, dù chị là sự lướt quá, nhưng trái tim con người là thế, tình yêu thương là vô tận. Và rồi, vì yêu vì thương chúng ta sẵn sàng giúp đỡ, bỏ tâm huyết chăm lo xây dựng các nhà tình thương tình nghĩa, để bao bọc các em nhỏ mồ côi, để cho các cụ già neo đơn có một mái nhà, để những người tàn tật, những trẻ em bị mặc bệnh hiểm nghèo có thể được chữa trị,…Dù là âm thầm giúp đỡ, hay công khai giúp đỡ, họ đều không cần mọi người biết đến, không cần mọi người tuyên dương, ghi danh. Chỉ cần nơi nào có tình yêu thương, nơi đấy thật ấm áp, và hạnh phúc.

Nhưng có biết bao người lại quên mất đi tình yêu thương, họ bị sự ồn ào của cuộc sống, bị lu mờ bởi vật chất nên để tình yêu thương nguội lạnh. Vì cái tôi, vì cuộc sống đơn điệu của bản thân  mà họ bỏ mặc những thứ xung quanh. Có nhiều người đã mắc căn bệnh “vô cảm”, bị dửng dưng trước những hoàn cảnh đáng thương, sợ giúp đỡ người khác, sợ bị mang vạ vào thân…. Vì vậy, họ không biết nói tiếng sẻ chia, cứ khư khư trong vỏ bọc của riêng mình. Và từ đó, luôn sống trong ngờ vực, đố kị, ganh ghét,…Chúng ta nên phê phán, nên chỉ cho họ thấy sống là cần biết cho đi, chứ không chỉ là sự nhận lại, để họ có thể được hòa nhập vào thế giới tràn ngập yêu thương.

Thật tuyệt vời vì trên thế giới con người luôn xuất hiện tình yêu thương. Mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẻ cho đời màu sắc của hòa bình, của hạnh phúc. Tình yêu thương chính là một phẩm chất đạo đức nhân cách cao quý mà ai ai cũng nên có và phát huy.

Bài số 2:

Mỗi chúng ta khi được sinh ra trong thế giới này đã là một niềm hạnh phúc. Tuy nhiên chúng ta không tồn tại như những cá thể độc lập mà hạnh phúc đích thực chỉ nảy sinh khi chúng ta được tắm trong suối nguồn của tình yêu thương. Vì vậy lòng yêu thương con người là một trong những tố chất làm nên ý nghĩa cuộc sống của mỗi chúng ta.

Lòng yêu thương là sự đồng cảm, chia sẻ, gắn bó, thấu hiểu … giữa con người với con người. Đó là một trong những phẩm chất cao đẹp của con người. Lòng yêu thương có sự biểu hiện rất đa dạng và phong phú trong cuộc sống. Chẳng hạn như đó có thể là sự cảm thương, quan tâm, giúp đỡ những người có cảnh ngộ bất hạnh, khó khăn trong cuộc sống; hoặc yêu mến và trân trọng những người có phẩm chất, tình cảm cao đẹp; …

Trong cuộc sống của chúng ta, lòng yêu thương có một ý nghĩa vô cũng quan trọng vì nó làm cho mối quan hệ giữa người với người trở nên tốt đẹp. Cuộc sống vì thế mà cũng trở nên thân thiện, ấm áp, vui vẻ và hạnh phúc hơn. Ví dụ như trong một gia đình, nếu mọi thành viên thật sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc và chia sẻ với nhau mọi khó khăn trong cuộc sống thì chắc chắn sẽ tạo dựng được một không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc. Lòng yêu thương không phân biệt màu da, ngôn ngữ, khoảng cách giàu nghèo sẽ tạo điều kiện làm cho mọi người xích lại gần nhau hơn. Trong xã hội hiện nay, những hoạt động vì tình thương luôn nhận được nhiều sự đồng tình và ủng hộ như Chương trình vì người nghèo, Ngôi nhà mơ ước, Lục lạc vàng … Điều đó tuổi trẻ hôm nay không thiếu những con người có trái tim giàu lòng nhân hậu. Đó là những trường hợp như chàng trai Nguyễn Hữu An nghèo khó, không chỉ hết lòng chăm sóc mẹ mà còn nhận một người phụ nữ khác làm mẹ nuôi và chăm sóc bà cũng rất tận tình, chu đáo khi bà cũng mắc bệnh ung thư như mẹ mình nhưng lại không có người thân cận để chăm sóc. Hay như đóa hoa hướng dương Lê Thanh Thúy, tuy mắc bệnh ung thư xương khi mới 16 tuổi nhưng Thúy lại là một tấm gương về nghị lực sống phi thường. Từ nỗi đau cũng mình, Thúy dễ dàng đồng cảm với sự đau đớn của các bệnh nhi bị bệnh ung thư và đã có ý tưởng được cùng với mọi người chăm sóc các bé, giúp các em xoa dịu bớt những nỗi đau về thể xác. Ý tưởng ấy đã được mọi người hưởng ứng và chương trình “Ước mơ của Thúy” đã ra đời với mục đích chăm sóc, hỗ trợ cho các bệnh nhi ung thư và được duy trì tốt đẹp cho đến ngày nay do báo Tuổi trẻ thực hiện. Giờ đây, tuy Thúy đã mất nhưng mọi người ở Bệnh viện Ung bướu Tp.HCM vẫn luôn nhớ mãi hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn chống gậy đi khắp các giường bệnh để động viên các bé đáng bị bệnh giống mình.

Lòng yêu thương còn là động lực thúc đẩy ta hoàn công việc tốt hơn, có hiệu quả cao hơn. Đó là kết quả có được khi chúng ta biết sống vì người khác. Ngoài ra, nhờ lòng yêu thương, mọi người sẽ cùng nhau đoàn kết tạo nên sức mạnh vật chất và tinh thần để động viên nhau cùng nhau vượt qua gian khổ, thử thách, xóa tan những hận thù và cảm hóa được cả những con người lầm lỗi. Nhờ có lòng yêu thương, sự trợ giúp lẫn nhau mà những tai họa do con người hay thiên nhiên gây ra mau chóng được khắc phục, những mảnh đời bất hạnh tìm thấy niềm vui sống, những con người có ước mơ, hoài bão lớn nhưng không có điều kiện thực hiện đã nhanh chóng đạt được điều mình ao ước …

Bên cạnh đó, khi chúng ta biết sống yêu thương người khác và nhận được tình yêu thương thì tâm hồn chúng ta sẽ được bồi đắp trở nên trong sáng, cao đẹp hơn. Niềm tin vào con người và cuộc sống vì thế mà sẽ được củng cố, vun vén.

Với những ý nghĩa trên, lòng yêu thương cần phải được nhân rộng và trân quý, ca ngợi trong cuộc sống hôm nay. Mỗi chúng ta cần phải sống có lòng yêu thương với tất cả mọi người, sẵn sàng chia sẻ, cảm thông, giúp đỡ người khác. Song song đó, chúng ta cũng cần phải lên án lối sống thiếu tình yêu thương, ích kỉ, vô cảm trước nỗi đau của đồng loại, và thẳng thắn phê phán những kẻ lợi dụng tình thương để thể hiện những ý đồ đen tối, để tự đánh bóng tên tuổi mình.

Bài số 3:

Có bao giờ bạn tự hỏi: "Chúng ta đã đối xử thế nào với mọi người xung quanh?" hoặc "Bạn cảm thấy thế nào nếu đối xử tốt với ai đó?". Có thể bạn sẽ thấy vui vì "Tình thương là hạnh phúc của con người".

"Nếu có một gia vị làm tăng thêm hơi ấm và ý nghĩa trong cuộc sống… đó chính là tình yêu thương. Nếu có một tình cảm thiêng liêng giúp chúng ta vượt qua bao khó khăn, thử thách đó chính là tình yêu thương".

Sự ân cần, ấm áp của tình thương thật đẹp! Với tình thương đó, chúng ta có thể chia sẻ những cảm xúc và thấu hiểu lẫn nhau. Tình yêu thương giúp chúng ta trong lúc khó khăn bởi vì nó giúp ta kết nối ngôn ngữ trái tim. Có tình thương chúng ta cùng sát cánh bên nhau khắp mọi nẻo đường đời. Có tình thương, chúng ta cùng ươm mầm cho trái tim hoài bão và khát vọng.

Qua đó, chúng ta có thể thấy rõ: "Tình thương là hạnh phúc của con người". Trên thế gian này, có rất nhiều cách để định nghĩa tình thương nhưng nhìn chung tình thương yêu là một cảm giác đến từ sự chân thành của trái tim, nên vô cùng đơn giản, mộc mạc, không mang những mưu toan, tính toán và tình thương hiện diện khắp mọi nơi. Hạnh phúc là cảm giác vui vẻ, sung sướng hay đơn giản chỉ là sự thanh tịnh trong tâm hồn. Chính vì vậy mà tình thương yêu và hạnh phúc luôn tồn tại trong nhau.

Xã hội ngày nay luôn bận rộn trong guồng máy công việc, con người luôn phải chạy đua với thời gian, nhưng không vì thế mà tình thương yêu giữa người và người bị mất đi. Ở đâu đó vẫn còn rất nhiều những tấm lòng chan chứa yêu thương luôn rộng mở. Có rất nhiều bạn học sinh, sinh viên tham gia các chiến dịch "Mùa hè xanh", "Hoa phượng đỏ" để giúp đỡ những người kém may mắn. Các bạn không quản khó khăn để mang con chữ đến cho các bạn vùng sâu vùng xa.

Hay như bản thân chúng ta, khi Trung thu đến ta vẫn thường quyên góp lồng đèn giúp các em nhỏ vui tết Trung thu. Tất cả những điều đó đã phần nào chứng minh cho tình yêu luôn hiện hữu ở tất cả mọi nơi. Mặt khác tình thương còn là tấm lòng người mẹ, người cha, người ông, người bà,… đối với con cháu. Họ cả đời lo lắng, chăm sóc, dành những gì tốt nhất cho người thân yêu. Thế đấy, sự thương yêu muôn màu muôn vẻ với muôn nghìn sự thể hiện. Nó tồn tại ở khắp mọi nơi và trong nhiều mối quan hệ từ bạn bè, gia đình đến xã hội.

Thế nhưng tấm huy chương nào cũng có mặt trái của nó, tình yêu cũng vậy. Nếu chúng ta không đặt đúng chỗ, không mang đến cho những người cần thì nó sẽ trở thành một tác nhân xấu cho gia đình và xã hội. Ví như một người mẹ thì lúc nào cũng yêu thương con nhưng nếu người mẹ đó lầm tưởng rằng yêu thương là cưng chiều thì sớm muộn đứa con ấy sẽ trở nên hư hỏng vì chúng cho rằng chúng là nhất.

Không những thế cuộc đời muôn hình vạn trạng, có người tốt cũng có kẻ xấu. Tuy xã hội có rất nhiêu người tình yêu thuơng vô bờ đối với mọi ngưòi xung quanh nhưng cũng tồn tại những kẻ ích kỷ. Những người đó chỉ biết cuộc sống của mình, họ không quan tâm đên bất cứ ai. Họ không hề biết rằng cuộc đời là tập hợp của rất nhiều số phận may mắn, bất hạnh. Vì vậy, những số phận may mắn cần dang rộng vòng tay yêu thương để giúp đỡ những số phận bất hạnh, giúp họ vượt qua khó khăn của cuộc đời.

Trên thế gian này, không có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, không có ngọn lửa nào đẹp hơn ngọn lửa yêu thương. Chúng ta hãy mở rộng cánh cửa trái tim, mở rộng tấm lòng yêu thương, mang tình yêu đến với mọi người. Vì không những ta mang hạnh phúc đến cho mọi người, cho chính mình mà còn giúp những người bất hạnh hiểu rằng thế giới này vẫn vô cùng ấm áp tình người.

------------------------------------------------------HỌC TỐT----------------------------------------------------------