K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 12 2018

Bo me minh deu hoc hanh cao bo la tien si me la thac si deu giu chuc vu quan trong trong co quan nha nuoc dieu kien kinh te cua Minh rat kha gia Minh rat hanh dien voi cac ban va cho rang minh chang can hoc hanh nhieu cho vat va ma van co cuoc song dang hoang vi da co bo me lo cho minh

a,em co tan thanh voi suy nghi cua Minh khong?

Em không tán thành

vi sao

- Bạn Minh như vậy là chưa biết giữ gìn truyền thống gia đình mình.

- Dù điều kiện KT nhà Minh khá giả nhưng bạn cũng cần sống tự lập, không nên ỷ vào điều đó mà học hành sa sút

b,Neu em la Minh thi em se lam gi

Em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ để tiếp nối truyền thống gia đình mình.

25 tháng 12 2018

cam on minh huyen nhe

20 tháng 12 2017

viết tiếng việt hộ cái?

12 tháng 1 2019

Bữa sau viết dấu lên chứ viết vậy có thánh mới hiểu

21 tháng 12 2017

Theo em, Minh chưa biết giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình, dòng họ. Vì muốn giữ gìn truyền thống tốt đẹp đó, chúng ta cần phải học tập tốt, không phụ thuộc, dựa dẫm người khác

13 tháng 12 2017

Bạn Đức học giỏi . Nhưng bạn cần điều chỉnh ở chổ là ; bạn phải tham gia vào các hoạt động tập thể để kết thêm nhiều bạn mới, tạo mối quan hệ thân thiên với bạn bè , tiếp xúc hơn với thế giới bên ngoài để tự tin khi làm việc và cũng như giao tiếp với các bạn cùng trang lứa.

22 tháng 4 2021
Không đồng ý.Vì: Mọi công dân đều có quyền tố cáo những việc làm trái pháp luật

b,Nếu em là hoa em sẽ báo cáo cơ quan chức năng 

 

2 tháng 1 2017

Ngắn thật đấy!!!limdim

1, Bài tập vận dụng ở đâu đó? SGK?

2,

a) 5 A

b) 51 phút

c) T = A . 1000 = 3300 đ

5 tháng 1 2017

Co cho minh de on thi hoc ki day!

10 tháng 10 2021
U minh cung doc duoc roi cam on ban minh cung giong. Ban tu khi nimbh
10 tháng 12 2021

mình cũng vậy :(

26 tháng 6 2017

Chị giúp em nha: tên câu chuyện của chị sẽ là

Bộ quần áo mới

Làn gió mát nhè nhẹ thổi qua mặt hồ trong veo, làn gió ấy cuốn đi bao nhiêu cái nóng mùa hè, cuốn đi những chiếc lá vàng thơ mộng, cũng chính làn gió ấy đã báo hiệu cho chúng tôi một mùa khai giảng năm học mới đã đến rồi.

Trên chiếc xe đạp bé nhỏ, tôi đi trên con đường quen thuộc, tưởng tượng ra những người bạn của tôi thay đổi như thế nào sau mùa hè nóng gắt vừa qua. Cất chiếc xe đạp, tôi chạy ngay vào lớp và choáng ngợp bởi những bộ quần áo mới tinh của bạn bè. Nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng đều hớn hở và sạch sẽ. Bỗng, tôi bắt gặp ánh mặt rụt rè, trốn tránh của một đứa và nhận ra ngay đó chính là Hằng. Nhìn Hằng, tôi đoán được rằng ba của bạn ấy lại phải đi khám, cho nên nhà Hằng đang thiếu tiền, cũng chính vì thế mà Hằng sẽ không có quần áo mới để mặc. Nhìn Hằng, tôi thương bạn biết bao, hoàn cảnh nhà Hằng rất nghèo, ba lại liên tục bị bệnh, vì vậy mà số tiền ít ỏi mẹ Hằng kiếm được không thể đủ cho cả gia đình. Đến miếng ăn mà còn phải lo lắng, thì làm sao Hằng có thể mua quần áo mới được. Tôi thấy thương Hằng lắm và nghĩ đến một việc... Kết thúc buổi khai giảng, tôi đạp xe về nhà và đứng trước mặt mẹ nói nhỏ:.....m..mẹ ơi....bạn con có hoàn cảnh khó khăn....nay lại là đầu năm học mới....mà lại không có đồ mới để mặc...vậy...vậy con có thể nhường bộ quần áo mới này của mình cho bạn không ạ? Tôi tưởng chùng như sắp đón nhận cơn thịnh nộ của mẹ nhưng không..

Phần tiếp em có thể tự nghĩ theo cách của mình muốn nhé, vì đây là bài văn tưởng tượng, cho nên chị không thể giúp hết được, chúc em học tốt

26 tháng 6 2017

MỘT BỘ QUẦN ÁO

Sắp đến ngày khai trường rồi, cả lớp ai cũng được bố mẹ mua cho quần áo mới. Riêng tôi, tôi được ra cửa hàng, tự chọn bộ mà mình thích. Các bạn đều rất háo hức được mặc quần áo mới. Tôi nhìn sang bên, bỗng thấy Hằng cứ ngồi ủ rũ một mình, liền tới bên bạn, hỏi:

- Sao bạn lại ngồi đây một mình, buồn bã thế? Đáng lẽ bạn phải vui lên chứ vì sắp được mặc quần áo mới mà.

Hằng ngại ngùng nói:

- Um... thật ra mình... không có quần áo mới.

- Tại sao? - Tôi lại hỏi.

Hằng đáp:

- Bạn biết rồi đó, nhà mình rất nghèo mà. Làm sao có tiền mua quần áo mới chứ.

Nghe vậy, tôi cảm thấy tiếc thay cho Hằng. Bỗng tôi nảy ra một ý. Tan học, tôi liền chạy về nhà kể với mẹ đầu đuôi sự việc rồi xin mẹ:

- Mẹ ơi, vậy mẹ có thể để con tặng bộ quần áo mới của con cho Hằng được không.

Nghe xong, mẹ tôi trào nước mắt, nói:

- Tất nhiên là được rồi, con của mẹ bây giờ đã biết yêu thương bạn bè, mẹ không thể không đồng ý được. Mẹ sẽ mua cho con một bộ khác.

Tôi cảm thấy rất vui, ôm mẹ khóc.

Rồi tôi ôm bộ quần áo mới chạy tới nhà Hằng, nói với bạn:

- Mình tặng bạn bộ này, hãy mặc nó vào ngày khai trường nhé.

Hằng đáp:

- Nhưng bộ này...

- Bạn phải nhận nó đấy, mình đã được mua cho một bộ khác rồi.

Vào ngày khai trường, Hằng mặc bộ quần áo mà tôi tặng hôm trước. Ai nhìn cũng khen, Hằng đỏ mặt rồi chạy đến nói với tôi:

- Cảm ơn bạn rất nhiều.

Thế là cả hai cùng cười và rất vui vẻ trong ngày khai trường.

-----END-----