K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 10 2018

xấu - đẹp

rộng - dài

vui - buồn

từ: đẹp

câu: cái cây này đẹp quá

k nhé

21 tháng 10 2018

'to' trái nghĩa:'nhỏ'

'thấp' trái nghĩa 'cao'

'sống' trái nghĩa 'chết'

Con trâu này to hơn con trâu kia

21 tháng 10 2018

xấu - đẹp

cao - thấp

buồn - vui

từ : vui

câu: hiện tại, em rất vui

k nha

21 tháng 10 2018

3 cặp từ trái nghĩa:

cao - thấp

dài - ngắn

béo - gầy

Đặt câu:

-Minh rất béo còn Lan rất gầy.

31 tháng 7 2023

Chiến tranh đã đi qua nhưng nỗi đau của nó vẫn còn ở lại 

                    đi - ở từ nối là từ nhưng 

7 tháng 1 2022

Phức tạp >< Đơn giản

=> A

29 tháng 3 2018

Trả lời:

- Thỏ chạy rất nhanh.

- Rùa bò rất chậm.

20 tháng 8 2021

Lan học giỏi.                                                                                                                                                                                                        Linh học dốt                                                                                                                                                                                                       

14 tháng 7 2023

Giúp mình nha!


     

1.a/ 

Tốt bụng trái với xấu xa

Chăm chỉ trái với lười biến

Thật thà trái với gian xảo

b/ 

Cô ấy tốt bụng và được mọi người yêu mến nhưng anh ta thì không.

TL

https://h7.net/hoi-dap/ngu-van-7/dat-cau-co-tu-dong-nghia-tu-trai-nghia-va-tu-dong-am-faq376446.html#:~:text=T%E1%BB%AB%20%C4%91%E1%BB%93ng%20ngh%C4%A9a%20%3A,c%C3%B3%20n%C4%83m%20ng%C6%B0%E1%BB%9Di%20con.

~HT~

Cặp từ đồng âm :

+ Cái bàn học của em rất đẹp. (danh từ)

+ Mọi người tụ họp để bàn việc. (động từ)

Cặp từ đồng nghĩa :

+ Ba em là người mà em yêu quý nhất trong gia đình.

+ Bố em là công nhân.

Cặp từ trái nghĩa :

+ Ngày hè thì dài, ngày đông thì ngắn.

7 tháng 11 2017

chân cứng đá mềm(cứng,mềm)

7 tháng 11 2017

1. Lợi bất cập hại

2. Nuôi lợn ăn cơm nằm, nuôi tằm ăn cơm đứng 

3. Én bay thấp mưa ngập cầu ao, én bay cao mưa rào lại tạnh

4. Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ 

5. Ăn thật, làm giả

11 tháng 11 2021

Ai giúp tui đyy :< sắp ktra rùi :((

11 tháng 11 2021

Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.