K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
17 tháng 12 2023

Đề 1. Phân tích một nhân vật mà em yêu thích trong các tác phẩm đã học ở sách Ngữ văn 10, tập một.

Chọn bài Chiến thắng Mtao Mxây: Phân tích nhân vật Đăm Săn.

Đến với đoạn trích “Chiến thắng Mtao Mxây”, người đọc sẽ thấy được hình ảnh Đăm Săn - một con người trọng danh dự, gắn bó với hạnh phúc gia đình và thiết tha với cuộc sống bình yên, phồn vinh của thị tộc.

Đăm Săn trong cuộc chiến đấu với Mtao Mxây hiện lên là một võ sĩ dũng cảm, tài năng và có sức mạnh phi thường lấn át cả kẻ thù. Nghe tin vợ mình bị bắt, Đăm Săn tức tốc trở về, đem quan đến đánh Mtao Mxây để cứu vợ. Đăm Săn đã khiêu chiến với Mtao Mxây vì hắn cướp vợ của chàng là Hơ Nhị. Điều này chứng tỏ Đăm Săn là một người coi trọng danh dự cá nhân cũng như danh dự cộng đồng. Khi Đăm Săn đem quân đến, Mtao Mxay luôn tìm cách phòng thủ. Để dụ hắn ra chiến đấu, Đăm Săn liên tiếp đe dọa: “Ta thách nhà ngươi đọ dao với ta đấy”, “ta sẽ lấy cái sàn hiện của nhà ngươi ta bổ đôi”, “lấy cầu thang… ta chẻ ra kéo lửa”, “ta hun cái nhà của nhà ngươi”. Nhưng Mtao Mxây lại tìm cách khiêu khích: “Mtao Mxây: “tay ta đang còn bận ôm vợ hai chúng ta”, vì thực ra hắn đang sợ hãi: “ta sợ ngươi đâm ta khi ta đang đi lắm”. Trước lời đe dọa của Đăm Săn, hắn buộc phải ra chiến đấu. 

Sau khi kết thúc trận chiến, Đăm Săn kêu gọi binh lính, đầy tớ của Mtao Mxây đi theo mình cùng nhau xây dựng một cộng đồng lớn mạnh hơn. Khung cảnh ăn mừng chiến thắng kéo dài suốt mùa khô, tù trưởng khắp nơi kéo về. Hình ảnh Đăm Săn được miêu tả từ ngoại hình đến hành động, hiện lên trong đoạn trích “Chiến thắng Mtao Mxây” vô cùng chân thực và sinh động. Chàng chính là đại diện cho vẻ đẹp cũng như sức mạnh của cộng đồng người Ê-đê.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
17 tháng 12 2023

Đề 2. Viết bài thuyết phục người bạn từ bỏ một thói quen xấu.

Thuốc kháng sinh là vũ khí tuyệt vời do con người tạo ra để chống lại các bệnh do nhiễm vi khuẩn, nhưng giờ đây vi khuẩn lại có khả năng đề kháng lại thuốc kháng sinh vốn được dùng để tiêu diệt chúng. Kháng kháng sinh đang là mối đe dọa lớn nhất đối với toàn ngành y tế nói riêng và cả xã hội nói chung.

Kháng sinh là thuốc tiêu diệt hoặc kiềm hãm sự phát triển của vi khuẩn, từ đó giảm đáp ứng viêm gây ra bởi vi khuẩn. Kháng sinh có tác dụng khác nhau trên từng loại vi khuẩn, một số kháng sinh có tác dụng trên nhiều chủng vi khuẩn được gọi là kháng sinh phổ rộng, một số loại khác tác dụng trên một số chủng vi khuẩn nhất định được gọi là phổ hẹp.

Hiện tượng kháng kháng sinh xảy ra khi mầm bệnh hay vi khuẩn có khả năng tạo ra cách chống lại thuốc kháng sinh làm cho kháng sinh không thể tiêu diệt hoặc ngăn chặn được sự phát triển của chúng.

Kháng kháng sinh đang là mối đe dọa lớn nhất đối với toàn ngành y tế nói riêng và cả xã hội nói chung khi bị ở bất cứ triệu chứng sức khỏe nào người dân cũng tự ý mua và sử dụng thuốc kháng sinh. Ngày nay do việc mua và sử dụng kháng sinh quá dễ dàng nên chỉ cần xuất hiện vài biểu hiện bất thường về sức khỏe như sốt, ho, sổ mũi là mọi người tự ý đến hiệu thuốc để mua kháng sinh, hay các bậc cha mẹ tự ý mua kháng sinh cho con mình sử dụng mà không cần biết con mình có nhiễm khuẩn hay không, trẻ em thì có phải uống liều như người lớn không và uống trong thời gian bao lâu là hợp lý.

Bên cạnh đó, các hiệu thuốc dễ dàng tự ý bán thuốc kháng sinh cho bệnh nhân mà không quan tâm bệnh nhân có toa của bác sĩ hay không, hay thậm chí bệnh nhân chỉ cần mang toa thuốc cũ, toa thuốc của người quen, hoặc chỉ cần bảo muốn mua thuốc kháng sinh là được.

Có nhiều loại bệnh lý khác nhau như bệnh miễn dịch, ngộ độc, bệnh chuyển hóa, bệnh nhiễm trùng v.v… Trong đó chỉ có bệnh nhiễm trùng là cần phải sử dụng kháng sinh. Trong các bệnh lý khác, sử dụng kháng sinh không những không giúp điều trị bệnh mà còn làm tăng tỷ lệ vi khuẩn kháng thuốc. Trong hầu hết các trường hợp sốt, đau họng, sổ mũi đa số là do virus gây nên, và kháng sinh thì chỉ có hiệu quả trên vi khuẩn. Theo Cục Quản lý khám chữa bệnh (Bộ Y tế), kết quả khảo sát việc bán thuốc kháng sinh ở các hiệu thuốc vùng nông thôn và thành thị cho thấy, nhận thức về kháng sinh và kháng thuốc của người bán thuốc lẫn người dân đều rất thấp. Có đến 88% số dân ở thành thị, 91% số dân ở nông thôn sử dụng kháng sinh không có đơn của bác sĩ”, ....  

 Lạm dụng thuốc kháng sinh không chỉ lãng phí mà còn gây tổn hại đến sức khỏe, các bệnh do virut không chữa được bằng kháng sinh mà vẫn dùng kháng sinh. Gây khó khăn cho chẩn đoán: bệnh nhân bị viêm ruột thừa cấp mà dùng kháng sinh sẽ làm cho lu mờ các triệu chứng gây khó chẩn đoán. Có khi có tác dụng chữa nhưng lại dễ gây ra phản ứng dị ứng, mẫn cảm thậm chí nguy hiểm đến tính mạng. Sử dụng nhiều kháng sinh và liều cao có khả năng gây suy tủy, nhất là trường hợp sử dụng chloramphenicol nhiều. Một số kháng sinh như streptomycine, kanamycine dùng liều cao có thể gây điếc và suy thận. Lạm dụng kháng sinh làm cho vi khuẩn nhờn thuốc, kháng thuốc ngày càng nhiều, từ đó việc chữa trị bệnh càng khó khăn. Ngày nay các tụ cầu trùng kháng thuốc cephalosporin càng nhiều. Một số vi khuẩn khác cũng kháng thuốc do đó tác dụng chữa trị của kháng sinh ngày càng hạn chế. Nhiều người khi dùng thuốc kháng sinh chỉ cho rằng nó thuận tiện, giá thành cũng không quá đắt nhưng người dân lại đâu biết rằng tác hại của nó vô cùng nghiêm trọng. Vậy nên mọi người cần làm gì để hạn chế hay bỏ tình trạng lạm dụng thuốc kháng sinh? Nguyên tắc bạn cần biết khi dùng thuốc kháng sinh đó là chỉ điều trị bệnh do vi khuẩn gây ra và dùng chúng khi thực sự cần thiết, được bác sĩ đồng ý. Đúng liều: khi được bác sĩ kê đơn có thuốc kháng sinh, luôn uống đủ liều lượng đã được kê, không bỏ dở nửa chừng, ngay cả khi cảm thấy bệnh đã đỡ nhiều. Đúng chỉ dẫn: Không dùng thuốc kháng sinh thừa từ lần sử dụng trước; không chia sẻ thuốc kháng sinh trong toa thuốc đang dùng cho người khác uống, ngay cả khi đó là người thân của mình. Vì khi chia sẻ, sẽ thiếu liều thuốc cần uống và vô tình tạo cơ hội cho vi khuẩn mạnh mẽ lên và kháng lại các thuốc điều trị. Điều này gây nguy hiểm cho chính bản thân, cho gia đình và cộng đồng.

     Nâng cao nhận thức ngay từ mỗi cá nhân bằng cách bắt đầu bằng thói quen tuân thủ đơn thuốc của bác sĩ, không tự ý mua kháng sinh về dùng cho bất cứ ai hoặc dùng trong chăn nuôi. Nhắc nhở những người quen nếu thấy họ dùng kháng sinh bừa bãi.

     Có thể nói thói quen lạm dụng thuốc kháng sinh là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng mà chúng ta không nên chủ quan. Tốt nhất, mỗi người cần có ý thức sử dụng thuốc phù hợp, theo chỉ định của bác sĩ. Nếu sau một thời gian điều trị bạn không thấy hiệu quả, hãy đi tái khám và nhận tư vấn từ bác sĩ “hãy dùng kháng sinh đúng cách vì tương lai của chính chúng ta”.

25 tháng 2 2022

 Thật vậy, hình hài ba mẹ ban cho không có lý nào mà ta tự ti với ngoại hình đó và những người khác càng không có quyền đem nó ra để chê bai, miệt thị. Vì một xã hội dân chủ văn minh hãy nói không với “body shaming”, nói không với miệt thị ngoại hình.

8 tháng 10 2021

"Body shaming" là một trong những ngôn ngữ hiện nay dùng để chê bai, chế giễu về ngoại hình của người khác. Hành động này có thể khiến cho người khác trở nên mặc cảm, tự ti và trầm cảm. Những câu nói điển hình "béo như lợn",... chính là Body shaming. Nhưng theo em, vấn đề Body shaming là không tốt, mặc dù phía người chê bai nhận thức được hậu quả nhưng vẫn không dừng lại và xem đó là thú vui của mình. Về phía người bị hại, họ sẽ luôn cảm thấy khó chịu chỉ vì những câu nói như thế. Càng về sau, chính những cảm xúc ấy sẽ khiến họ trở nên xấu hổ, tự ti trước đám đông, họ sẽ sống khép mình, có thể nói là cách ly với xã hội bên ngoài bởi họ cảm thấy bản thân mình luôn thua kém đối với những người khác. Mặt khác, Body shaming sẽ khiến cho họ trở nên trầm cảm, nặng hơn là có thể tự tử vì không gánh nổi những áp lực về tâm lý. Ngoài kia, những người có quan điểm nông cạn và thiếu sâu sắc đã nói rằng Body shaming chỉ là những lời đóng góp để cho bản thân người đó trở nên hoàn thiện hơn. Nhưng tuy nhiên họ không biết rằng, một số báo chí đã đưa tin về những vụ dùng các sản phẩm giảm béo, tăng cân.. đã dẫn đến cái chết. Nạn nhân của Body shaming không hề giới hạn, dù họ ở độ tuổi nào thì chúng ta cũng thường xuyên nghe thấy những lời miệt thị của người khác. Nhưng dù là ai, bạn nên nhớ cái đẹp sẽ được thay đổi theo thời gian năm tháng. Vậy nên chúng ta nên biết tiết chế lời nói của mình để không gây ra tổn thương cho bất cứ ai. 

"Body shaming" là một trong những ngôn ngữ hiện nay dùng để chê bai, chế giễu về ngoại hình của người khác. Hành động này có thể khiến cho người khác trở nên mặc cảm, tự ti và trầm cảm. Những câu nói điển hình "béo như lợn",... chính là Body shaming. Nhưng theo em, vấn đề Body shaming là không tốt, mặc dù phía người chê bai nhận thức được hậu quả nhưng vẫn không dừng lại và xem đó là thú vui của mình. Về phía người bị hại, họ sẽ luôn cảm thấy khó chịu chỉ vì những câu nói như thế. Càng về sau, chính những cảm xúc ấy sẽ khiến họ trở nên xấu hổ, tự ti trước đám đông, họ sẽ sống khép mình, có thể nói là cách ly với xã hội bên ngoài bởi họ cảm thấy bản thân mình luôn thua kém đối với những người khác. Mặt khác, Body shaming sẽ khiến cho họ trở nên trầm cảm, nặng hơn là có thể tự tử vì không gánh nổi những áp lực về tâm lý. Ngoài kia, những người có quan điểm nông cạn và thiếu sâu sắc đã nói rằng Body shaming chỉ là những lời đóng góp để cho bản thân người đó trở nên hoàn thiện hơn. Nhưng tuy nhiên họ không biết rằng, một số báo chí đã đưa tin về những vụ dùng các sản phẩm giảm béo, tăng cân.. đã dẫn đến cái chết. Nạn nhân của Body shaming không hề giới hạn, dù họ ở độ tuổi nào thì chúng ta cũng thường xuyên nghe thấy những lời miệt thị của người khác. Nhưng dù là ai, bạn nên nhớ cái đẹp sẽ được thay đổi theo thời gian năm tháng. Vậy nên chúng ta nên biết tiết chế lời nói của mình để không gây ra tổn thương cho bất cứ ai. 

Hãy tả đoạn văn ngắn kể lại buổi đầu đi học (10 điểm) Nếu ai không viết thì không nhắn vào đâyĐOẠN VĂN THAM KHẢO:Trước hai năm,em đã lên lớp 1.Dù em học lớp 3 nhưng vẫn nhớ buổi đầu đi học.Mẹ em đã chuẩn bị cho em quần áo trang phục và sách vở.Buổi mai em đi học,một buổi mai đầy sương thu và lá vàng khô rụng nhiều ngoài đường.Mẹ em chở em tới trường.Cũng như em ,mấy...
Đọc tiếp

Hãy tả đoạn văn ngắn kể lại buổi đầu đi học (10 điểm) Nếu ai không viết thì không nhắn vào đây

ĐOẠN VĂN THAM KHẢO:

Trước hai năm,em đã lên lớp 1.Dù em học lớp 3 nhưng vẫn nhớ buổi đầu đi học.Mẹ em đã chuẩn bị cho em quần áo trang phục và sách vở.Buổi mai em đi học,một buổi mai đầy sương thu và lá vàng khô rụng nhiều ngoài đường.Mẹ em chở em tới trường.Cũng như em ,mấy bạn bỡ ngỡ đòi mẹ đưa về.Nhưng em vẫn cố gắng để tỏ sự mạnh dạn ,vui vẻ khi gặp cô giáo.Vào lớp ,cô giáo vui vẻ khi được làm quen với em.Tiết học đầu tiên của em là học nội quy và làm quen với chữ cái.Các bạn và em đều nắm được.Cô giáo khen các em ,cô bầu em là lớp trưởng vì em tự tin ,luôn giơ tay phát biểu nhiều.Ra chơi,các bạn mới làm quen với em.Các bạn còn cho em vào chơi nữa.Tan học,em về khoe mẹ những điều được khen trong đầu năm.Trường học là tuyệt nhất được đối với em.Trường cho em được gặp bạn bè và nắm được bài học.

5

TL :

Tham khảo ạ :

Em vẫn nhớ như in giai điệu của bài hát “Ngày đầu tiên đi học” vang lên trong buổi khai trường năm lớp một. Sáng hôm ấy, em thức dậy từ rất sớm. Sau khi mặc quần áo gọn gàng, chuẩn bị sách vở xong, em được mẹ đưa đến trường. Con đường đến trường vốn quen thuộc. Nhưng hôm nay em lại thấy thật xa lạ. Có lẽ vì em cảm nhận được trong mình đã thay đổi - trở thành một cô học sinh lớp một. Buổi học đầu tiên, cô giáo dạy chúng em đánh vần, tập viết. Đến bây giờ, em vẫn nhớ như in hình ảnh cô giáo khi ấy. Ngày đầu tiên đi học thật đáng nhớ làm sao.

_HT_

Hôm nay là ngày đầu tiên em đi học. Ông nội đưa em đến trường bằng xe đạp. Em cảm thấy vừa háo hức, vừa lo âu. Ngôi trường đã hiện ra trước mắt. Một ngôi trường khang trang và rộng lớn. Em được ông đưa vào lớp học. Trên sân trường có rất đông các bạn học sinh. Một vài bạn ngại ngùng đi sau lưng bố mẹ. Em thầm nghĩ chắc các bạn cũng là học sinh lớp một giống em. Lớp học của em nằm ở tầng một. Khi đến nơi, cô giáo đã đứng ở cửa lớp. Cô mỉm cười đón em vào lớp học. Dù còn bỡ ngỡ nhưng em đã nhanh chóng hòa nhập với buổi học. Buổi học đầu tiên, chúng em được học về bảng chữ cái. Cô giáo giảng bài rất hấp dẫn và dễ hiểu. Khi tan học, em đã kể cho ông nghe về buổi học. Ông còn khen em ngoan ngoãn nữa. Em cảm thấy rất vui.

21 tháng 11 2018

mạng nhiều lắm bạn iu

21 tháng 11 2018

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.

Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:

– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.

Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.