K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 8 2018

bài tham khảo thôi nhé

Gia đình em có nuôi rất nhiều những con vật như chó, mèo, thỏ,…nhưng em thích nhất là chú cá vàng trong bể nước.

So với những chú cá chép hay cá trê mẹ em mua về từ ngoài chợ thì chú cá vàng bé hơn rất nhiều. Chú có bộ vây màu vàng cam tuyệt đẹp cùng chiếc đuôi mềm mại màu trắng như chiếc quạt lụa lúc nào cũng lắc lư qua lại. Chiếc đuôi của chú vừa giúp chú cá trở nên đẹp hơn đồng thời cũng đóng vai trò là chiếc bánh lái giúp cho chú bơi trong làn nước mát. Hai bên thân chú cá cũng có rất nhiều những cái vây khác trông như những mảnh vải mềm mại.

Vì cá vàng thuộc họ cá chép nên chú cá cũng có “gương mặt” hao hao giống với cá chép. Mắt của chú cá hơi lồi, còn cái miệng thì cứ mở ra đóng vào để thở trông mới ngộ nghĩnh làm sao. Chiếc bể nước là nơi ở của chú cùng một số loài cá khác, chú cá có thể bơi rất nhanh nhưng cũng có thể di chuyển một cách nhẹ nhàng uyển chuyển như đang múa lượn.

Em thích nhất là được cho chú cá ăn, mỗi khi em rắc thức ăn cho cá xuống thì dù ở đâu chú cũng lao đến nhanh chóng đớp lấy mồi. Trông lúc đó chú cá mới buồn cười làm sao. Cái miệng nhỏ của chú cứ cố há thật to để đớp mồi vô tình tạo ra những bọt nước nhỏ trông đến là ngộ. Những lúc như thế những chiếc vảy trên lưng chú sáng loáng như được dát vàng vậy.

Em rất yêu quý chú cá vàng. Em sẽ yêu thương, quan tâm, chăm sóc chú thật tốt để chú cá có thể ở bên làm bạn và vui đùa với em.

22 tháng 8 2018

Ngày hôm qua bố em đi câu cùng với một số người bạn và không chỉ mang về những con cá rô phi, cá trắm,… như bình thường mà còn mang về cả một chú cá vàng nữa.

Chú cá vàng mà bố em câu được ấy có lẽ chỉ nặng khoảng vài trăm gam. Đúng như tên gọi cá vàng của nó, toàn thân chú cá ấy được bao phủ bởi một màu vàng đậm, từ đầu tới tận đuôi. Nhìn qua thì chú cá vàng ấy cũng không có gì khác biệt nhiều so với những chú cá chép mà em vẫn nhìn thấy, có chăng chỉ là kích thước của chú cá vàng ấy nhỏ bé hơn nhiều mà thôi.

Chú cá vàng ấy có chiếc đầu hình tam giác và phần đỉnh đầu hơi nhô lên một chút so với nhiều loài cá khác. Chú có một đôi mắt màu đen, to tròn như viên bi ve và phần rìa mắt là vàng đồng nhất với màu vàng toàn thân của chú. Cái miệng nhỏ xíu thi thoảng lại hé ra một chút như muốn tìm thức ăn.

Chú cá vàng ấy có rất nhiều vây, vây ở đầu, vây trên lưng và đặc biệt là có một chiếc đuôi khá to và dài, tất cả những bộ phận ấy giúp chú bơi lội dễ dàng hơn. Trên thân mình chú là lớp vảy mỏng, óng ánh và được xếp đều nhau nhưng những mái ngói mà em vẫn nhìn thấy ở đình, chùa.

Em rất thích chú cá vàng mà bố em mang về này, em nhất định sẽ chăm sóc cho chú cá ấy thật tốt.

15 tháng 3 2018

bn tự là đi chứ

11 tháng 6 2018

Mái nhà mến yêu của em chứa đựng trong lòng nó tất cả vật chất và tinh thần của một gia đình. Mọi tiện nghi trong nhà đều rất gần gũi với em nhưng em yêu thích nhất là bộ sa-lông phòng khách.

Bộ sa-lông màu cà phê sữa, đặt ở góc trái phòng khách, gồm một ghế dài và hai ghế chiếc rời nhau. Mỗi ghế rời hình vuông dọc xem nhau độ sáu mươi xăng-ti-mét có nệm ngồi và gối tựa. Nệm sa-lông bọc vải nỉ tốt màu nâu xám, gối tựa bọc vải gấm màu xám bạc. Tay vịn của sa-lông rộng khoảng mười lăm xăng-ti-mét, bọc nệm simili màu cà phê sữa. Ghế dài của sa-lông rộng sáu mươi xăng-ti-mét, ngang một phẩy chín mét. Ghế dài có hai gối tựa màu sắc và chất liệu đều giống ghế rời. Bàn sa-lông bằng gỗ, đánh vec- ni bóng loáng, mặt bàn rộng năm tấc, dài tám tấc, làm bằng kính tám li màu nâu nhạt. Mẹ em trải khăn bàn màu kem và đặt lên đó một bình hoa hồng vàng làm bằng vải lộng lẫy. Mặt bàn sáng hẳn lên.

Mỗi khi ngồi vào sa-lông, em có cảm giác êm ái như sa -lông đang ôm em vào lòng. Gối tựa của sa-lông rất êm, vừa sang trọng, vừa tiện dụng.

Hằng ngày, em quét dọn và lau sa-lông sạch sẽ bằng một mảnh vải mềm, cả nhà cũng giữ gìn, không đặt vật nhọn sắc lên để ghế được bền lâu. Thỉnh thoảng mẹ em tháo bao gối nệm đi giặt ủi rồi “mặc áo” sạch cho nó. Sa-lông lúc ấy trông mới và sạch, thoang thoảng mùi nước hoa. Bố mẹ em bàn bạc công việc bên ghế sa-lông. Đôi khi bố mẹ em đọc báo, đọc sách. Gia đình em quây quần bên sa-lông rất đầm ấm, hạnh phúc.

Sa-lông là đồ dùng nội thất tiện lợi và tân thời. Em rất yêu thích bộ sa-lông. Nhờ có nó, mỗi khi ngồi chơi hay tiếp khách, em thấy tự tin và chững chạc hẳn lên, thói quen cư xử lịch sự hình thành tự nhiên trong em, nói năng, thưa gửi với khách của ba mẹ em rất lễ phép. Phòng khách nhà em nhờ có bộ sa-lông trông gọn gàng và sáng hẳn ra.

3 tháng 2 2018

Vào những lúc không phải học bài hoặc sau khi làm xong các bài tập về nhà, em thường hay được bố mẹ cho xem những chương trình hài trên đài truyền hình. Trong các chương trình hài ấy em thích nhất là được xem những chương trình mà có sự góp mặt của nghệ sĩ hài Xuân Bắc. Chú Xuân Bắc là nghệ sĩ hài mà em yêu thích từ hồi còn rất nhỏ, cả gia đình em ai cũng đều yêu thích chú ấy hết.

Cứ mỗi lần tới tiết mục hài của chú, cả nhà em ai ai cũng chăm chú xem và cười sặc sụa vì chú diễn rất hài, lại còn dí dỏm nữa. Bố em vẫn thường khen ngợi chú Xuân Bắc là một diễn viên diễn rất tự nhiên, lại hài hước và hóm hỉnh. Lần nào được thấy chú ấy trên tivi là em cứ giành ngay lấy chiếc điều khiển, bởi em sợ ai đó lại chuyển kênh khác.

Không chỉ riêng mình em mà còn rất nhiều khán giả khác, mỗi khi trông thấy chú Xuân Bắc xuất hiện trên tivi đều vỗ tay, thích thú bởi sự có mặt của chú là một điều đảm bảo tiết mục sẽ đem lại những ấn tượng, những tràng cười.

Bố em bảo rằng chú ấy vẫn còn rất trẻ nhưng rất tài giỏi, chú Xuân Bắc có thể khiến cho mọi người ai nấy cũng yêu quý. Cho dù đặt chú vào bất cứ tình huống nào thì chú cũng đều có thể ứng biến một cách nhanh chóng, đầy sức cuốn hút nhất.

Em còn nhớ rất rõ, những lần chú ấy tham gia chương trình hài "Gặp nhau cuối năm" vào những đêm giao thừa. Cả nhà em quây quần bên tivi chăm chú đợi chú Xuân Bắc xuất hiện trên màn hình. Từ cách diễn, tới nụ cười của chú ấy cũng đều khác biệt với những nét riêng độc đáo đối với những danh hài xung quanh.

Mỗi lần làm trò, miệng của chú ấy không ngừng cười, bàn tay chú cứ múa bên này sang bên kia. Mấy em nhỏ ai cũng đều thích xem chú Xuân Bắc biểu diễn.

Em ước mong rằng sẽ có dịp được gặp chú Xuân Bắc ở ngoài đời thường, để có thể được xem chú ấy biểu diễn gần hơn, và có thể cười sảng khoái hơn.

28 tháng 10 2017

Nhà em có một mèo con mới được 5 tháng tuổi. Cả nhà ai cũng thích ngắm nhìn chú mèo con tinh nghịch này. Mọi người vẫn gọi nó là Mun, vì tên nó phù hợp với màu long của nó. Em cũng rất yêu thích chú mèo mun bé bỏng, đáng yêu này.

Mèo Mun có một người em ra sau nó, nhưng lại lớn hơn nó. Bởi vậy cả nhà ai cũng muốn mèo Mun nhanh lớn, hay ăn hơn nữa để có thể lớn bằng em nó. Mèo Mun có bộ long màu đen nhánh, người ta vẫn bảo là màu đen tuyền rất mượt.  Đôi mắt màu đen láy, long lanh cứ nhìn chăm chăm vào mọi thứ xung quanh.Chú mèo Mun tuy được sinh ra 5 tháng rồi nhưng nó vẫn còn bé nhỏ lắm, song lại nhanh nhẹn và có thể chạy nhảy khắp nơi. Có thể vì thân hình nhỏ nhắn đã tạo nên lợi thế cho việc chạy nhảy của nó như thế này. Mỗi lần nó chạy nhảy là em lại thích thú và cứ muốn nhìn nó mãi mà thôi.

 

Hai đôi chân của nó bé xíu, có móng vuốt sắc nhọn có thể cào cấu những vật xung quanh. Có hôm nó thấy một con dán bò trên tường, thế là nó nhảy lên cào và in hằn vết cào trên gỗ.

Chú mèo tuy bé nhưng ăn rất nhiều, mỗi lần ăn nó chỉ chăm chú ăn, không để ý đến những chuyện xung quanh. Cái đuôi của nó ngắn tũn, cứng cứng, cứ ngoe nguẩy bên này sang bên kia. Những lúc nó chạy nhảy ở giữa sân, cái đuôi của nó cứ cong lên rồi cụp xuống, nhìn rất đáng yêu.

Hai cái tai nó cứ vểnh lên, rồi lại cụp xuống khi nó đang nằm ngủ. Khi ngủ bộ ria mép của nó cứ vểnh lên vểnh xuống trông rất đáng yêu. Nó cứ hay kêu meo meo mỗi khi thấy có chuột ở trên nóc nhà, nhưng nó lại không thèm bắt chuột. Cứ nhìn lũ chuột chạy long nhông ở trên mái nhà như thế.

Mỗi lần đi ngủ, em lại hay ôm mèo đi ngủ. Những ngày mùa đông lạnh, mỗi lần em đi ngủ là chú mèo Mun đó lại tự chui vào chăn nằm ngủ.

EM mong sao chú mèo đó lớn thật nhanh, vì em rất yêu thương chú mèo đó.

28 tháng 10 2017

google thẳng tiến nhak bn

Trong cuộc sống, vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rất biết nghe lời. Chú tên Milu, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.

Milu nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Milu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân. Đôi mắt Milu đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milu thì rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, chú trở nên rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẹm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milu sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milu nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà, cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milu lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo, những chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có "vệ sĩ" Milu, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn, chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm, mỗi khi đi xa là nhớ và lo lằng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không. Đối với gia đình em Milu trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thầm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em.

Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milu, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú một người bạn trung thành

Thích Nha😀 😀 😀 😀

19 tháng 4 2019

Bài làm:

Trong nhà em nuôi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.

Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đến nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một căn nhà nhỏ trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.

Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg. Đối với người trong nhà, chú rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì trái lại rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.

Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Cậu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là chú lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng.

Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người. Cả nhà em ai cũng yêu quý chú. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình

Bạn tham khảo nhé!

Đề 1:

Sáng hôm nay, em thức dậy từ sáng sớm. Sau khi tập thể dục, em quyết định ra thăm khu vườn phía sau nhà.

Đó là một khu vườn không quá rộng lớn, nhưng cây trái đủ cả. Phía bên phải là vườn rau với đủ các loại rau, như rau cải, rau diếp cá, rau xà lách, rau mồng tơi, rau khoai… Mỗi loại được trồng thành một ô vuông nhỏ, vừa gọn gàng, vừa đẹp mắt. Phía bên trái, là vườn cây ăn quả, với những cây bưởi, cây mít, cây ổi, cây xoài cao lớn. Dưới ánh sáng dịu nhẹ của buổi sáng sớm, tất cả trông thật xanh tươi.

Trên những chiếc lá cây, còn đọng lại những giọt sương long lanh như đá quý. Chúng rung rinh dưới làn gió mát buổi sớm mai, giống như đang nhảy vũ điệu của riêng mình trước khi hòa tan vào mây trời. Và những chiếc lá cũng khẽ xì xào theo, cổ vũ cho tiết mục tuyệt vời ấy. Lớp đất dưới chân, sau một đêm sương dày trở nên mềm và ẩm xốp. Em có thể cảm nhận rõ mùi hương ngai ngái của đất trong từng hơi thở. Cùng với đó là mùi hương trong lành, dịu mát của cỏ cây hòa lẫn trong sương mai. Tất cả đem đến một trải nghiệm khứu giác tuyệt vời.

Thỉnh thoảng, lích tích trong vòm lá, vườn rau, là những chú chim chích bông thoắt ẩn thoắt hiện. Mới sáng sớm, các chú đã chăm chỉ ra thăm vườn rau, tìm bắt sâu rồi. Thỉnh thoảng, chú lại khoái chí hót lên vài âm nhỏ, thể hiện sự thích thú với buổi sáng sớm đẹp trời này. Phía những bông hoa cải vàng ươm, lãng đãng mấy cánh bướm trắng rập rờn, thảnh thơi thăm hỏi từng đóa hoa đẫm sương sớm. Cảnh vật thật là nên thơ.

Được ngắm nhìn khung cảnh tuy đơn sơ, mộc mạc nhưng trong sáng, thanh mát của khu vườn buổi sớm, đã đem đến cho em sự thoải mái vô cùng. Nhờ vậy, giúp em có thêm sức mạnh và động lực để học tập thật tốt.

Đề 2: Tả mẹ

Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.

Tấm lòng của mẹ bao la như biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.

Đề 3:​Tả một con vật mà em yêu thích: Tả con chó 

Bên cạnh những người bạn thân thiết ở trường, ở nhà em cũng có một người bạn đặc biệt, đó là chú chó Milu. Milu đã cùng lớn lên và cùng em vui chơi trong suốt hơn 5 năm qua.

Con chó Milu nhà em là một giống chó béc-giê nên nó rất cao to và khoẻ mạnh. Màu lông đặc trưng của giống chó này là màu đen pha nâu, phần lưng và đầu là lông đen bóng song phần bụng, ngực và chân lại có lông màu nâu đậm. Milu có cái đầu rất to và bướng, vẻ mặt nó lúc nào cũng nghiêm lại đầy hung dữ, đôi tai to vểnh, dựng đứng luôn vểnh trước vểnh sau nghe ngóng. Chiếc mõm và lưỡi đốm dài lúc nào cũng thở há hốc ra vì nóng. Tuy nhiên con Milu có đôi mắt rất đẹp, đôi mắt đen nháy to tròn, rất có hồn, đối với em ánh mắt của nó rất biết nói chuyện, chỉ cần nhìn vào đôi mắt của nó là biết nó đang vui hay buồn.

Chú chó có hai đôi chân rất khỏe khoắn, bàn chân to chắc nịch, nó chạy rất nhanh và khoẻ, đôi lúc Milu chồm lên người em mà khiến em ngã lăn ra đất. Milu nhà em được mọi người đánh giá là khá hung dữ, dù bị nhốt trong chuồng nhưng khi nhà có người lạ vào nó sẽ sủa thật to, vừa sủa vừa nhe bộ nanh sắc nhọn khiến ai nấy đều sợ. Ấy thế mà khi được dắt xích đi chơi, đi dạo mà gặp người lạ nó lại rấn vật em yêu thích lớp 5t hiền, con Milu thích nhất là ăn bánh kẹo và được dắt đi dạo mỗi buổi chiều.

Em và con Milu như hai người bạn với nhau, lúc nào em cũng trò chuyện tâm sự và trêu đùa với nó như một con người, nó cũng rất biết đáp lại, lúc nào cũng hớn hở và chịu chơi cùng với em. Em rất yêu thương và trân trọng chú chó này.

Học tốt!

Đề 1: Phía sau nhà em là một khu vườn nhỏ xinh. Mỗi buổi sáng, khi vừa thức dậy, em đều ra thăm vườn và tưới nước cho cây. Đó là thói quen của em suốt gần một tháng nay rồi.

Vào buổi sáng mùa hè, mới năm rưỡi sáng nhưng trời đã sáng rõ. Cảnh vật hiện lên tươi mới sau giấc ngủ dài trong đêm. Tuy nhiên, do trời chưa có nắng, nên vẫn còn một màn sương mỏng vắt ngang trên các lùm cây. Những chiếc lá, vạt cỏ đều ướt đẫm, long lanh những giọt sương đẹp như viên pha lê. Lớp nền đất của vườn cũng ươn ướt, dẫm lên nghe lạo xạo. Những cơn gió lúc này thật nhẹ nhàng và mát mẻ. Thậm chí còn cảm thấy hơi se lạnh nữa cơ. Theo hương gió, em ngửi được mùi thơm trong lành tinh khiết của những giọt sương, mùi hương ngai ngái của bùn đất, mùi hương chan chát của cỏ cây, mùi hương ngọt ngào của quả chín. Tất cả khiến em cảm thấy được thư giãn hơn bao giờ hết.

Thoáng chốc, các tia nắng dần dần xuất hiện, đánh thức cả khu vườn dậy. Đầu tiên là các chú chim nhỏ trong vườn cây. Chúng chui ra từ những hốc cây và các chiếc tổ nhỏ trên tán lá, bay lượn và hót véo von. Rồi đến những bông hoa nhỏ e ấp nở từng chút từng chút một. Và cả những chiếc lá xanh tỉnh lại, vươn rộng ra hứng lấy ánh sáng mặt trời ấm áp. Tiếng chim hót, tiếng dế kêu, tiếng gió thổi qua lá cây xào xạc, khiến cả khu vườn trở nên rộn ràng và sôi động.

Sau khi thư giãn xong, em liền mở vòi nước để tưới nước cho cây. Em tưới chậm rãi và cẩn thận, để cây nào cũng được no nước. Ở những vạt rau, luống hoa thì tưới ít nước với lực nhẹ, còn những cây ổi, cây mít thì có thể tưới mạnh hơn. Dưới dòng nước mát, cành lá trong vườn rung rinh như đang reo hò, vui sướng. Ánh nắng nghịch ngợm nhảy vào dòng nước phun ra từ vòi, ánh lên những vầng sáng nhỏ nhiều màu, như là phiên bản cầu vồng tí hon. Thật là thích thú. Lấp ló trong góc vườn, từng chú bướm nhỏ không biết từ đâu bay tới, đang chậm rãi lượn quanh các bông hoa mới nở, như để nói lời chào buổi sáng.

Tưới nước xong, em ngắm nhìn khu vườn lần cuối rồi quay vào nhà, chuẩn bị đến trường. Được tận hưởng bầu không khí tuyệt vời của khu vườn vào buổi sáng đã tiếp thêm cho em một nguồn năng lượng để học tập và rèn luyện trong cả một ngày dài.

Đề 2: Mẹ là một người đặc biệt trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Không phải ngẫu nhiên mà với bất kì ngôn ngữ nào, “mẹ” luôn là tiếng gọi đầu tiên của mỗi đứa trẻ khi bi bô tập nói. Tình mẹ bao la và vô tận. Mẹ luôn hi sinh và sẵn sàng làm tất cả vì những đứa con thân yêu. Thật bất hạnh cho những ai không thể ở bên mẹ, không được cảm nhận tình mẫu tử thiêng liêng. Với em, mẹ luôn chiếm vị trí số 1, là người mà em yêu quý nhất.

Mẹ Tú năm nay đã 41 tuổi nhưng vẫn rất trẻ trung, xinh tươi, yêu đời. Mẹ không cao nhưng có dáng người dong dỏng, cân đối. Đến giờ, mẹ vẫn giữ được làm da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt tròn của mẹ luôn vui tươi với nụ cười khoe chiếc răng khểnh duyên dáng. Với em, đôi mắt mẹ là đẹp nhất. Đôi mắt đen ấy luôn nhìn em trìu mến, yêu thương. Khi vui, đôi mắt mẹ ánh lên mùa xuân rộn ràng, ấm áp. Khi buồn, đôi mắt ấy là cả mùa đông lạnh lẽo với bầu trời xám xịt, đầy những lá úa. Những lúc ấy, em chỉ muốn hôn lên đôi mắt mẹ để xua tan bao mệt mỏi, ưu phiền. Bao vất vả, nhọc nhằn của mẹ được thời gian in dấu trên đôi bàn tay nhỏ. Em yêu lắm đôi bàn tay với những ngón gầy gầy, xương xương. Chính đôi bàn tay ấy đã nuôi nấng, chăm sóc em từ thuở lọt lòng.

Hằng ngày, ngoài công việc quản lí lớp học ở trường, mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Nhờ có mẹ mà nhà em luôn gọn gàng sạch sẽ. Tối nào bố con em cũng được thưởng thức bao món ngon do chính tay mẹ nấu. Vì nhỏ nhất nhà nên em được mẹ đặc biệt chăm chút. Mẹ là cô giáo đầu tiên của em. Mẹ dạy em những con số, mẹ cầm tay em uốn nắn từng nét chữ. Lớn lên, em lại được mẹ chỉ bảo từ những công việc nhỏ nhất. Bây giờ, em đã có thể giúp mẹ một số công việc nhẹ nhàng như: gấp quần áo, rửa rau,….

Em nhớ nhất những lần mẹ chăm sóc em khi em ốm. Mẹ phải nghỉ làm, đưa em đi khám bệnh. Mẹ lo cho em uống thuốc đúng giờ. Mẹ nấu cháo và đút cho em từng thìa. Ánh mắt mẹ ngập tràn thương xót, bàn tay mẹ âu yếm, vỗ về. Những lúc đó, em chỉ muốn khỏi bệnh thật nhanh để mẹ không phải vất vả, lo lắng.

Mẹ em là như vậy đó! Em hiểu rằng không ai thương em bằng mẹ và em cũng yêu mẹ hơn mọi thứ trên đời. Em mong sao cho mình mau lớn và mong có phép màu để mẹ mãi mãi bên em. Em tự hứa sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học tập thật tốt để mẹ vui lòng.

Đề 3: Trên chuyến xe khách về quê ngoại cùng mẹ em đã ngồi trong xe ngắm nhìn biết bao cảnh đẹp bình yên của quê hương. Khi xe dừng nghỉ tại một trạm dừng ngay chân đê, em đã được thấy một chú bò đang thong dong gặm cỏ.

Trước đây em đã nhiều lần nhìn thấy bò nhưng chỉ nhìn từ xa, chưa lần nào em lại đứng gần với con bò như ngày hôm ấy. Với thân hình to lớn, con bò nổi bật giữa những đám cỏ và cánh đồng lúa xanh tít tắp. Chỉ có một mình con bò được cọc ngay tại đó còn những con khác đều đã đi ăn ở phía xa. Con bò có màu da nâu đỏ đặc trưng, vì phơi nắng nhiều nên màu da của chúng như bị cháy nắng. Trên đầu nó đang nhú lên hai chiếc sừng nhìn như những cục bướu nổi to. 

Chú bò đang rất tập trung gặm bỏ, miệng của nó không ngừng gặm, giật và đưa cỏ vào trong nhai liên tục. Đôi tai to thi thoảng lai ve vẩy để đuổi ruồi, chiếc đuôi của nó cũng thế. Đuôi bó hoá ra lại có nhiều lông đến thế, riêng phần lông đuôi lại có màu đen, dài và hơi xoăn nhẹ, nhìn chẳng khác gì với tóc của con người. Chúng quất đuôi thật mạnh lên xuống vùng lưng và chân để đuổi ruồi muỗi làm phiền. 

Chốc chốc chú bò lại ngừng ăn, ngóc đầu lên và vểnh tai lên như đang nghe ngóng, cảnh giác, nếu thấy an toàn chú lại tiếp tục bữa ăn của mình. Con bò chẳng biết sợ người, khi em tiến lại gần để nhìn ngắm con bò kỹ hơn, nó cũng chẳng có phản ứng gì, vẫn thong dong vừa bước đi vừa gặm cỏ.

Đối với em hình ảnh con bò đã gắn liền với hình ảnh quê hương thân yêu, con bò rất có ích vì giúp nhân dân lao động. Chúng hiền lành, thân thiện và rất chăm chỉ làm việc bất kể mưa nắng.

Mgid   
V
8 tháng 1 2019

bff là j

                                              Em chọn chủ đề: Tả mẹ

Bài làm

                                           "Đêm nay con ngủ giấc tròn​

                                          Mẹ là ngọn gió của con suốt đời"​

Từ khi chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều được vòng tay âu yếm của cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình là trên hết. Cha mẹ luôn quan tâm, chăm sóc và bảo vệ tôi. Nhưng có lẽ người luôn giành tình cảm cho tôi nhiều nhất mãi chỉ có một. Đó là người mẹ kính yêu của tôi.

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru ầu ơ ngọt ngào có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vầng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. Có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. Tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mới cảm thấy được thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to: “Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa!”. Cứ tưởng, tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ. Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương? …

Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đến thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.

Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con”. Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi”. Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “Con yêu mẹ!” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mị chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. Mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời.

Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”.

# Chúc bạn học tốt #

21 tháng 3 2019

Chưa có mùa xuân nào vườn hoa nhà em lại nở nhiều bông như mùa xuân năm nay. Hình như chúng đua nhau thi tài khoe sắc, xem ai đón xuân đúng ngày đúng tháng theo dự kiến của cô chủ nhà. Vừa mới hai mươi sáu, hai mươi bảy Tết, chúng đã rục rịch hé nở những cánh hoa đầu tiên dưới nắng xuân hồng. Nào hồng, nào huệ, nào cúc, lay ơn, thược dược… loài nào cũng đẹp, cũng xinh, nhưng em thích nhất vẫn là loài cúc trắng.

Ai cũng nghĩ bông cúc thì phải có màu vàng. Đúng như thế. Song chỉ có vậy, hóa ra loài cúc đơn điệu về màu sắc thế ư? Không! Vườn nhà em có loài cúc trắng. Nó không chỉ nở về mùa thu không thôi mà suốt quanh năm, cúc trắng vườn em cứ đơm bông khoe sắc với trời đất, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông rồi cười tươi một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ.

Cũng giống hệt như hoa cúc vàng, vẻ đẹp của cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy, lại còn thêm vẻ trinh trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cũng những cánh hoa nhỏ li ti, cũng hương thơm thoang thoảng dịu dàng, vậy mà em thích nó hơn nhiều hoa cúc vàng đấy! Cúc mọc thành từng khóm, thân cây chi chít, chen chúc lẫn nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm mảnh mai như cành liễu. Lá mọc thẳng từng chùm xòe ra như những bàn tay. Hình lá nhỏ, cong mềm mại, mọc so le nhưng rất dày. Vì thế nhìn khóm cúc tưởng như nó xòe lan ra mặt đất như loài thân có dây. Lá cúc xanh quanh năm, một màu xanh dìu dịu. Còn bông thì nở theo từng tháng, mỗi đợt đến gần nửa tháng hoa mới tàn. Vài ngày sau đã bắt đầu điểm nụ. Có lẽ quanh năm dường như lúc nào cũng thấy bông có ở đầu cành. Dù nắng hạ mưa đông, tiết trời thay đổi, cúc vẫn không quên nở hoa và cũng không vì thế mà kém cả hương sắc. Lúc nào hoa cũng tròn xoe, trắng muốt, kiêu hãnh xếp đặt cánh bao quanh nhụy. Và lúc nào cũng được ong bướm bầu bạn đông vui.

Cây cúc trắng không gợi nhớ mùa thu như cúc vàng, mùa xuân như vạn thọ, mai, đào. Nó là một loài hoa tứ quý, luôn trang điểm cho đời thêm đẹp thêm vui. Có thể từ đặc điểm có tính riêng biệt này mà làm cho em yêu loài hoa này nhất.

Tham khảo

6 tháng 12 2018

Nghe hơi mẹ, chim non nhích nhích dần ra, cố vươn cao cái mỏ hồng hồng, há thật rộng để chờ mồi như đứa trẻ đói lòng đang chờ bầu sữa mẹ. Chim mẹ đứng phía trên, cẩn thận mớm mồi cho con. Chú chim non nuốt lấy, nuốt để, vừa hết miếng này lại há họng chờ miếng khác. Đến lúc hết thức ăn rồi mà chú vẫn còn đòi mẹ mớm mồi. Chim mẹ rỉa lông cho con như người mẹ âu yếm con mình.