K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 10 2021

Tham khảo:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thu.

Hai câu thơ trên thuộc bài thơ " Nam Quốc Sơn Hà " của Lí Thường Kiệt. Trong câu thơ đầu tiên, tác giả bằng lời văn đanh thép và hào hùng đã nhấn mạnh một điều rằng đất Năm do chính vua Nam làm chủ. Và chính vì vua Nam làm chủ nên các nước khác không được coi đất Nam là một đất nước không có vua và có ý định xâm lược. Câu thơ đầu tiên đó cũng chính là lời tuyên bố, khẳng định lãnh thổ của đất nước ta. Trong câu thứ hai , tác giả đã lại một lần nữa khẳng định " đất Nam do vua Nam làm chủ " bằng cách nói đây là một điều, một quy luật tự nhiên được định sẵn ở " sách trời ". Như vậy, qua hai câu thơ đầu của bài thơ " Nam Quốc Sơn Hà " đã nêu ra và khẳng định nền độc lập, tự do và quyền bất khả xâm phạm về lãnh thổ của đất nước ta bằng giọng thơ đanh thép, hào hùng khiến lũ giặc phải sợ hãi.

29 tháng 11 2021

Tham khảo!

Hai thành ngữ co yếu tố chỉ động vật:

Ếch ngồi đáy giếng: ví người sống ở môi trường nhỏ hẹp, ít tiếp xúc với bên ngoài nên ít hiểu biết, tầm nhìn hạn hẹp.Ăn ốc nói mò: nói không có ăn cứ, chứng cứ gì cả.

Hai thành ngữ có yếu tố chỉ thực vật: 

Liễu yếu đào tơ: chỉ những người con gái trẻ, mảnh mai, yếu ớt.Cây cao bóng cả: Người có thế lực, uy tín lớn, có khả năng che chở, giúp đỡ người khác
29 tháng 11 2021

Em tham khảo:

Ôi! Quê hương! Tiếng gọi thiêng liêng của con người bé nhỏ về nơi non xanh nước biếc, về nơi chôn rau cắt rốn của mình. Tôi yêu quê tôi. Yêu những cánh diều vi vu trên cánh đồng trải dài như một tấm thảm xanh thẳm. Yêu những buồi chiều đi bắt dễ, cào cào trên những đồng cỏ xanh. Những buổi tối lũ trẻ chúng tôi thường ngồi tụ tập dưới mái hiên nhà ngắm ông trăng cùng các ông sao trên cao, nghe nội kể lại những ngày kháng chiến. Nếu mai này khi tôi đã thành công tôi vẫn sẽ mai nhớ đến nó, bởi từ lâu, nó đã là những kỉ niệm đẹp đẽ chiếm trọng trái tim tôi.

Thành ngữ:

- non xanh nước biếc

-chôn rau cắt rốn

Giải nghĩa: 

Non xanh nước biếc: Cụm từ "non xanh nước biếc" có nghĩa là sông núi và dòng nước có màu xanh biếc nhìn tràn đầy sức sống. Nó được dùng để miêu tả sự sống của một quốc gia

Chôn rau cắt rốn:  chỉ nơi sinh ra (ai đó) với tình cảm tha thiết.

20 tháng 3 2022

Câu “Vì tương lai, chúng ta phải nỗ lực không ngừng nghỉ” có trạng ngữ chỉ mục đích.

20 tháng 3 2022

câu "Vì tương lai,chúng ta phải nỗ lực không ngừng nghỉ''  TL : là trạng ngữ chỉ nguyên nhân ạ 

Vì nếu muốn có một tương lai tốt thì mục đích của chúng ta là nỗ lực không ngừng nghỉ,để cho tương lai của chúng ta tốt hơn

HTnha

“Lên non mới biết non caoNuôi con mới biết công lao mẹ hiền”Câu ca dao trên hàm ý rất sâu xa và ý nghĩa. Chúng nói đến công lao mà người mẹ của chính chúng ta phải trải qua bao nhiêu để có được ngày hôm nay. Chỉ có con cái mới hiểu được sự cực khổ của người làm mẹ.Mặc dù mẹ đã dần già đi về mặt độ tuổi nhưng xét về khuôn mặt, tuy đã...
Đọc tiếp

“Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền”

Câu ca dao trên hàm ý rất sâu xa và ý nghĩa. Chúng nói đến công lao mà người mẹ của chính chúng ta phải trải qua bao nhiêu để có được ngày hôm nay. Chỉ có con cái mới hiểu được sự cực khổ của người làm mẹ.

Mặc dù mẹ đã dần già đi về mặt độ tuổi nhưng xét về khuôn mặt, tuy đã tầm gần bốn mươi nhưng mẹ vẫn còn trẻ lắm! Mẹ có làn da trắng mịn, mềm mại như da em bé. Khuôn mặt có vài nếp nhăn vì mẹ phải thức khuya chăm lo cho cả nhà em. Dáng người thấp thấp, mảnh khảnh rất dễ thương. Bởi vì mẹ có công việc nặng nhọc nên tay chân đã có chút chai sần, không còn đẹp như trước nữa.

Mẹ vừa chăm lo gia đình vừa làm việc, mẹ không chỉ là mẹ mà còn là một

siêu nhân, mẹ biết không? Đối với mẹ, chỉ cần một bữa ăn sum họp đầy đủ gia đình đã rất hạnh phúc rồi. Trong mắt mẹ, em vẫn là một đứa trẻ cần sự trợ giúp của mẹ. Còn có những lúc, vì không được chiều theo ý của bản thân, em đã giận dỗi và lớn tiếng với mẹ. Lúc ấy cứ nghĩ mẹ là một người đáng ghét, không hề yêu thương thương mình nhưng không, trong lòng mẹ, tình yêu thương những đứa con đã mang nặng đẻ đau sau chín tháng mười ngày cực khổ đã vươn lên tất cả. Mẹ ăn thì ốm nghén, ói mửa nhưng mẹ vẫn chịu đựng vì sinh linh trong bụng mẹ có thể được yên bình mà ra đời. Mẹ luôn nâng niu, lo lắng, quan tâm chúng tôi thì chúng tôi chỉ rong chơi, lì lợm. Nhưng bây giờ, em đã hiểu được sự yêu thương vĩnh viễn không bao giờ phai từ mẹ. Nhớ lại lúc tôi vừa vào cấp một, mẹ lo lắng chăm chút cho tôi như một một chàng hoàng từ thực thụ.

Vì còn là lũ trẻ bồng bột, không ít lần em làm mẹ tôi lo lắng. Phải nói đến lúc em bắt đầu đua đòi mẹ cho chạy xe đến trường, không may gặp tai nạn, tuy chỉ té xe và trầy một chút nhưng mẹ tôi đã lo lắng, hớt hải chạy đến chỗ tôi. Hiểu ra, thì ra lúc ấy mẹ đã lo lắng muốn chỉ chạy đến xem con mình ra sao, đang như thế nào. Lúc đó khi nhìn thấy khuôn mặt lo lắng đến trắng bệch của mẹ, em đã rất đau lòng. Em thật hối hận!

Tuy vậy, mẹ em vẫn luôn khuyên nhủ bằng những bài học đáng nhớ. Mỗi tối, mẹ em lại ngồi vào bàn học cùng tôi chỉ tôi những câu hỏi khó, giảng lại những bài toán khó với những lời khuyên bảo bổ ích. Nhiều lúc, em cảm thấy nhiều sự mệt mỏi trong đôi mắt sâu thẳm của mẹ. Ắt hẳn mẹ đã chịu nhiều áp lực, có thể dẫn đến stress. Mẹ mang nặng đẻ đau đã quá khổ rồi. Khi vào phòng sinh, cũng chính là

cửa sinh là cửa tử. Mẹ đã cố gắng rất nhiều. Mẹ đã chăm lo cho gia đình mấy năm ròng. Mẹ cũng nhiều lần ngồi lại kể cho em và chị em về quá khứ của mẹ. Thì ra, tính cách của mẹ y như em vậy, nghịch ngợm, gan lớn, dám làm dám chịu! Vừa nghe xong, cảm xúc của em đảo lộn lên, nào là vui vì sự nghịch ngợm của mẹ, nào là buồn những gì đã trải qua để có được ngày hôm nay. Nghe xong, em rưng rưng nước mắt, khóc nức nở ôm mẹ, thật là một khoảnh khắc đáng nhớ. Cũng từ đó trở đi, em và em đã cố gắng học giỏi hơn, nghe lời mẹ và cũng bắt đầu quan tâm mẹ để mẹ vui vẻ, thoải mái và khỏe mạnh hơn.

Tình mẫu tử thật linh thiêng biết bao! Đôi khi trên đời này không có thứ gì lớn hơn tình mẫu tử vĩnh viễn này. Nơi nương tựa lớn nhất của tôi chỉ có thể là mẹ. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng. 

Đây là bài văn biểu cảm về mẹ mak mik viết, nhờ các bạn sửa lỗi hoặc thêm vài câu biểu cảm để cho bài văn hay hơn ạ. Gấp lắm nhé mik sắp thi r. Cảm ơn nhìu :))

1
3 tháng 1 2022

BÀI Văn có cốt lõi 

nói chung là đc nhớ thêm nhiều biểu cảm  hơn và dùng nhân hóa so sánh vừ a phải oke rùi 

3 tháng 1 2022

thx bạn nhìu nha

 

Trong một số trường hợp, để nhấn mạnh ý, chuyển ý hoặc thể hiện những tình huống, cảm xúc nhất định, người ta có thể tách trạng ngữ, đặc biệt là trạng ngữ đứng cuối câu, thành những câu riêng.

Tick và theo dõi mk nha! yeu

5 tháng 11 2017

Hai câu thơ cuối cùng trong bài thơ “Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan gợi cho người đọc một nỗi buồn vô hạn. Trên cuộc hành trình dài đặc từ Thăng Long vào xứ Huế, sau bao vất vả, mệt nhọc, dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang nữ sĩ đối diện với cái bao la, bất diệt của vũ trụ: "trời, non, nước".

Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. "Dừng chân đứng lại" để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của "trời, non, nước". Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có "Một mảnh tình riêng, ta với ta". “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khổ chốn đèo Ngang này vậy.

Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa. buồn tủi “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ.

5 tháng 11 2017

Bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan thể hiện tâm trạng nỗi niềm của nhà thơ khi đứng trước cảnh đẹp. Đặc biệt hai câu cuối của bài thơ gợi cho người đọc một nỗi buỗn, cô đơn đến não nề.

“Dừng chân đứng lại: trời, non, nước

Một mảnh tình riêng, ta với ta”.

Bài thơ được ra đời trong một chuyến hành trình của nhà thơ từ Thăng Long vào xứ Huế. Trải qua một cuộc hành trình đầy gian khổ, sau bao vất vả, mệt nhọc, khi tới một nơi có cảnh đẹp, núi non hùng vĩ, nhà thơ đã dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang này để nghỉ chân. Lúc này người và cảnh đã hòa làm một, cảnh cũng trở nên buồn theo tâm trạng nhà thơ, nhà thơ cũng nhìn cảnh để thể hiện tâm trạng của mình. Trước mắt nữ sĩ là cảnh đất trời bao la, bất diệt của vũ trụ: “trời, non, nước”. Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. “Dừng chân đứng lại” để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của “trời, non, nước”. Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có “Một mảnh tình riêng, ta với ta”. “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khó chốn đèo Ngang này vậy. Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa, buồn tủi. “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ. Còn gì buồn hơn khi đứng trước cảnh thiên nhiên bao la rộng lớn như vậy, con người trở nên nhỏ bé, khi ấy rất cần có sự chia sẻ, cảm thông để vơi đi sự cô đơn, nhưng tác giả chỉ nhận thấy ta với ta, túc là chỉ có ta với cảnh vật hoang vu này.

Chúc bạn làm tốt nhé. Tick cho mình nhávui