K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 3 2023

– Nhân vật Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở vùng núi rừng U Minh.

– Khẳng định như vậy là bởi:

+ Cò có những hiểu biết về rừng, nhận biết bầy ong mật.

+ Qua lời chia sẻ của An: Cặp chân như bộ giò nai, lội suốt ngày trong rừng.

''Cậu bé và cây si già''Bờ a đầu làng có một cây si già.Thân cây to cành lá xum xuê,ngả xuống mặt nước.Một câu bé đi qua.Sẵn con dao nhọn trong tay,cậu hí hoáy khắc tên mình lên thân cây.Cây đau điếng nhưng cố lấy giọng vui vẻ,hỏi cậu:– Chào cậu bé. Tên cậu là gì nhỉ?– Cháu tên là Ngoan.– Cậu có cái tên mới đẹp làm sao!Mặt cậu bé rạng lên. Cậu nói:– Cảm ơn cây.– Này, vì sao...
Đọc tiếp

''Cậu bé và cây si già''

Bờ a đầu làng có một cây si già.Thân cây to cành lá xum xuê,ngả xuống mặt nước.Một câu bé đi qua.Sẵn con dao nhọn trong tay,cậu hí hoáy khắc tên mình lên thân cây.Cây đau điếng nhưng cố lấy giọng vui vẻ,hỏi cậu:

– Chào cậu bé. Tên cậu là gì nhỉ?

– Cháu tên là Ngoan.

– Cậu có cái tên mới đẹp làm sao!

Mặt cậu bé rạng lên. Cậu nói:

– Cảm ơn cây.

– Này, vì sao cậu không khắc tên lên người cậu? Như thế có phải tiện hơn không? – Cây hỏi.

Cậu bé rùng mình, lắc đầu:

– Đau lắm, cháu chịu thôi!

– Vậy, vì sao cậu lại bắt tôi phải nhận cái điều cậu không muốn?

a,Hãy rút ra bài học về câu chuyện trên

b,Hãy viết một bài văn ngắn khoảng một trang rưỡi giấy thi trình bày cảm nghĩ của em về bài học câu chuyện trên

Nhanh giúp mình nha.Sắp thi khảo sát rồi

3
12 tháng 5 2018

bạn tham khảo trên trang này nhé:

https://h.vn/hoi-dap/question/94610.html

Cần đảm bảo các ý sau:
+ Từ câu chuyện thí sinh có thể xác định được trong cuộc sống, có nhiều điều mà bản thân mình không muốn nhận ( sự đau đớn, khổ đau, mất mát, bất hạnh...). Và dù vẫn có lúc không tránh được nhưng bản thân mỗi người không ai mong những điều đó đến với mình. 
+ Không nên đem lại cho người khác những điều mà mình không muốn (nỗi đau đớn, khổ đau, sự mất mát hay bất hạnh…) dù vô tình hay cố ý. 
+ Không được ích kỷ hay thờ ơ, dửng dưng, vô tình trước hậu quả của những lời nói hay hành động mà chính bản thân mình đã gây nên đối với người khác và phải biết đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để thấu hiểu, sẻ chia và thông cảm… 
+ Mỗi con người không chỉ biết đem lại niềm vui, niềm hạnh phúc cho bản thân mà còn cần biết đem lại cho người khác niềm vui, niềm hạnh phúc… + Bài học rút ra cho bản thân trong quan hệ với người khác.

''Cậu bé và cây si già''Bờ a đầu làng có một cây si già.Thân cây to cành lá xum xuê,ngả xuống mặt nước.Một câu bé đi qua.Sẵn con dao nhọn trong tay,cậu hí hoáy khắc tên mình lên thân cây.Cây đau điếng nhưng cố lấy giọng vui vẻ,hỏi cậu:– Chào cậu bé. Tên cậu là gì nhỉ?– Cháu tên là Ngoan.– Cậu có cái tên mới đẹp làm sao!Mặt cậu bé rạng lên. Cậu nói:– Cảm ơn cây.– Này, vì sao...
Đọc tiếp

''Cậu bé và cây si già''

Bờ a đầu làng có một cây si già.Thân cây to cành lá xum xuê,ngả xuống mặt nước.Một câu bé đi qua.Sẵn con dao nhọn trong tay,cậu hí hoáy khắc tên mình lên thân cây.Cây đau điếng nhưng cố lấy giọng vui vẻ,hỏi cậu:

– Chào cậu bé. Tên cậu là gì nhỉ?

– Cháu tên là Ngoan.

– Cậu có cái tên mới đẹp làm sao!

Mặt cậu bé rạng lên. Cậu nói:

– Cảm ơn cây.

– Này, vì sao cậu không khắc tên lên người cậu? Như thế có phải tiện hơn không? – Cây hỏi.

Cậu bé rùng mình, lắc đầu:

– Đau lắm, cháu chịu thôi!

– Vậy, vì sao cậu lại bắt tôi phải nhận cái điều cậu không muốn?

a,Hãy rút ra bài học về câu chuyện trên

b,Hãy viết một bài văn ngắn khoảng một trang rưỡi giấy thi trình bày cảm nghĩ của em về bài học câu chuyện trên

Gợi ý phần b:

Các ý cơ bản

-Từ câu chuyện học sinh có thể xác định được trong cuộc sống có nhiều điều mà bản thân không muốn nhận( sự đau đớn, khổ đau, mất và dù vẫn có lúc không tránh được những bản thân mỗi người không ai mong những điều đó đến với mình

-Không nên đem lại cho người khác những điêu mà mình không muốn( sự đau đớn, khổ đau, mất mát,bất hạnh)dù vô tình hay cố ý

-Không được ích kỉ hay thờ ơ,dửng dưng trước hâu quả của những lời nói hay hành độngmà chính bản thân đã gây nên đối với người khác và phải biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để thấu hiểu,chia sẻ và thông cảm

-Mỗi con người không chỉ biết đem lại niềm vui,niềm hạnh phúc cho bản thân mà còn cần biết đem lại co người khác niềm vui,niềm hạnh phúc

-Phê phán những kẻ chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân mà quên đi người khác

-Bài học rút ra cho bản thân:Hãy biết sống chậm lại,lắng nghe những người xung quanh đề hiểu hơn,yêu hơn và tránh gây ra những điều tổn thương không đáng có,biết nhận ra lỗi lầm của mình và biết sửa chữa nó

1
13 tháng 5 2018

a) Bài học: Khi mình không hạnh phúc hay có chuyện buồn, thì đừng có đổ những đau đớn đó lên người khác. Mà hãy một lần nhìn lại những gì mình đã làm, xem cảm giác đó có đau hay không. Một người chỉ vì lợi ích của bản thân mình, chỉ nghĩ đến việc làm sao để thỏa mãn nhu cầu của bản thân thì tất cả  mọi việc người đó làm đều là sai lầm, không được mọi người tán dương, mà còn bị khinh ghét, coi thường.

b) Qua câu chuyện, em mới hiểu được rằng, cuộc sống thật sự có rất nhiều chông gai, cạm bẫy mà chúng ta không thể nào ngờ đến. Không ai muốn điều xấu sẽ xảy đến với mình, con người muốn thành công thì chắc chắn phải vượt qua mọi thử thách gian khó đó. Và để trưởng thành hơn, chúng ta phải tìm cách vượt lên sự sợ hãi của bản thân, cũng như tìm cho mình con đường đúng đắn nhất để đi qua chướng ngại vật đó. Chúng ta cũng không nên cho đi sự bất hạnh đó dù là vô tình hay cố tình. Nó chỉ khiến cho chúng ta càng thêm đau đớn, khó khăn mà thôi, không giải quyết được những nhu cầu của bản thân mình. Một người mà lúc nào cũng ích kỉ, luôn nghĩ cho bản thân mà không nghĩ đến cảm nhận của người khác, thì người đó đã thật sự dẫn dắt mình vào một con đương u ám, đen tối nhất. Ở nơi đó thật sự tăm tối, không có lối thoát. Chúng ta hãy thử một lần đặt mình vào hoàn cảnh của người mình đã cho đi sự bất hạnh. Rồi hãy nhìn nhận một cách chân thực nhất về những gì mình đã làm, cũng như để thấu hiểu, chia sẻ và thông cảm hơn. Chúng ta sẽ thấy rằng nó thật sự rất đau, và không ai muốn đón nhận lấy điều đó.Chúng ta đang nhìn đời, nhìn cuộc sống qua lăng kính loang lổ vệt màu của cảm xúc, bám dày đặc lớp bụi bặm của thành kiến, thương đau. Chúng ta trở nên bực nhọc, phán xét trước những gì mình tự cho là " Lỗi lầm của người khác". Chưa bao giờ chúng ta nhìn lại những việc mình đã làm, luôn cho rằng việc mình làm là đúng, mà không bao giờ nhìn rõ những hậu quả mà việc đó sẽ gây ra, cũng như luôn đổ hết trách nhiệm cho người khác mặc dù mình là người làm sai. Hãy một lần nhìn lại những gì mình đã làm và sửa chữa nó. Phải biết nhìn nhận lại cuộc sống, không nên mang đến khổ đau cho người khác, bạn sẽ thấy bạn sống có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Vì mình được sống, được sống hết mình với tuổi trẻ. Còn nếu như là hạnh phúc, hãy biết chia sẻ những hạnh phúc đó cho người kém may mắn hơn mình. Để niềm vui được lan tỏa khắp mọi nơi, ai cũng vui vẻ, tràn ngập tiếng cười. Không nên giữ lấy món quà vô giá đó cho riêng mình, hãy lan tỏa nó đến tất cả mọi người. Rồi bạn sẽ nhận được nhiều hạnh phúc, niềm vui hơn là bạn đã tưởng tượng. Cho đi hạnh phúc, không phải mất mà là để nhận về nhiều hơn. Đừng nên quá ích kỉ, mà quên đi người khác. Nó chỉ khiến cho bạn thêm đau đớn mà thôi, và mất đi sự hạnh phúc. Các bạn ơi! Hãy biết sống chậm lại, lắng nghe những người xung quanh nói để hiểu hơn, thấu hiểu hơn, yêu hơn và tránh gây ra những tổn thương không đáng có. Hãy biết tự nhận ra lỗi lầm của mình và sửa chữa nó.

Chúc bn học tốt !!!!!

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
21 tháng 12 2023

Theo em, nhân vật Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở trong rừng. Qua chi tiết “Cặp chân của nó như bộ giò nai, lội suốt ngày trong rừng…” em khẳng định như vậy.

18 tháng 9 2016

-  dựa vào nội dung ta có thể thấy đây là lời người lao động, thương cho thân phận của mình,trong xã hội cũ

- biểu hiện cho nỗi khổ nhiều bề của những tầng lớp trong xã hội thân phận lênh đênh chìm nổi,...

 - sử dụng biện pháp điệp từ ,so sánh,..làm cho văn bản thêm sự gợi hình gợi cảm

-KL: trong xh những tầng lớp như nông dân ,phụ nữ, nô lệ luôn phải chịu những nỗi khổ nhiều bề như bị vùi dập ,bóc lột,..

                chúc bạn học tốt 

24 tháng 2 2023

- Qua sự đánh giá về An Dương Vương, cậu bé Côn phê phán và coi trọng:

+ Phê phán: sự thành thật, ruột để ngoài da của cha con An Dương Vương không thể giúp giữ nước.

+ Coi trọng: tự chém con gái và tự xử án mình bằng hành động nhảy xuống biển về tội để mất nước chứ không cam chịu nộp mình cho giặc

24 tháng 2 2023

Lần sau con hãy tự trả lời bạn (nếu có thể), và không chép bài ở các trang khác nhé. 

21 tháng 8 2023

 Những câu hỏi và sự lí giải về sự kiện lịch sử cho thấy Côn là cậu bé có tâm hồn trong sáng, hồn nhiên vô tư nhưng cũng hiểu biết sâu rộng. Qua đó chúng ta thấy được phần nào tính cách của chú bé tôn trọng người lớn và tinh thần ham học hỏi.

 

`@` `\text {Ans}`

`\downarrow`

Trong `2` nhân vật An và Cò trong văn bản "Đi lấy mật" (trích Đất Rừng Phương Nam), nhân vật Cò là người thông hiểu và hiểu biết về thiên nhiên ở rừng U Minh hơn, vì đã sinh sống ở đấy từ nhỏ.

Một vài chi tiết: 

`+` Những lời đối thoại của An và Cò về các loài chim, ong xây tổ,...

`+` Cách An và Cò đi trong rừng (Quả là tôi đã thấm mệt. Tía nuôi chỉ nghe tôi thở đằng sau lưng ông thôi mà biết  chứ ông có quay lại nhìn tôi đâu!... Thằng Cò thì coi bộ chưa thấm tháp gì.)

*Cái này mk có tham khảo nhaa*

8 tháng 3 2021

Trong văn bản " Ý nghĩa văn chương " , theo tác giả Hoài Thanh , nguồn gốc cốt yếu của văn chương là  lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài . Dựa vào câu chuyện về người thi sĩ Ấn Độ .

Theo em , nguồn gốc của văn chương còn là sự lao động của người , những số phận , hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống .

Ví dụ : trong các cau ca dao , tục ngữ xưa , trong những văn bản " Lão Hạc " , ...

8 tháng 3 2021

THANKS bạn đã giúp mik trong lúc nguy cấp!!!

CHO MÌNH BIẾT, CÂU TRẢ LỜI CỦA VINH CÓ ĐÚNG KHÔNG NHÉ! Vinh là học sinh lớp 7. Hồi cấp 1, em là ngoan, học sinh giỏi cấp tỉnh. Nhưng sau sự ra đi của người mẹ trong vụ tai nạn giao thông, việc này khiến em trở nên em bị sa sút trong học tập khiến giáo viên và gia đình lo lắng. Bây giờ em không còn là học sinh tốt nữa mà trở thành 1 học sinh tồi. Em không nghe lời 1 ai nữa mà chỉ muốn sống...
Đọc tiếp

CHO MÌNH BIẾT, CÂU TRẢ LỜI CỦA VINH CÓ ĐÚNG KHÔNG NHÉ!

 Vinh là học sinh lớp 7. Hồi cấp 1, em là ngoan, học sinh giỏi cấp tỉnh. Nhưng sau sự ra đi của người mẹ trong vụ tai nạn giao thông, việc này khiến em trở nên em bị sa sút trong học tập khiến giáo viên và gia đình lo lắng. Bây giờ em không còn là học sinh tốt nữa mà trở thành 1 học sinh tồi. Em không nghe lời 1 ai nữa mà chỉ muốn sống đua đòi.

 Sắp đến Tết rồi, trường của Vinh tổ chức cho học sinh kí cam kết không nổ pháo, tàn chữ, vận chuyển pháo. Vinh cũng kí vào biên bản không nổ pháo. Nhà Vinh gần nhà cô giáo chủ nghiệm. Vào đêm giao thừa, chú của Vinh cho nhà cậu 1 dàn pháo hoa. Bố Vinh đi ra đường nổ pháo. Nghe thấy tiếng pháo, cô giáo chạy ra và thấy Vinh cùng bố đứng gần pháo và tỏ vẻ thích thú. Cô liền chạy ra và mắng Vinh:

-Vinh, em đang làm gì đấy? Em có biết nổ pháo là nguy hiểm lắm không? Em đã kí biên bản không tàn chữ mà, em theo cô lên xã giải quyết, cô không thể có 1 hoc sinh như vậy được, nếu cô và nhà trường không thể dạy dỗ em nên người tốt thì cô cho em vào trại giáo dưỡng. 

Cô đưa Vinh đến đồn cảnh sát, mặc sự ngăn cản của mọi người xung quanh. Sau khi đến đồn, cảnh sát lấy lời khai và hỏi Vinh;

-Tại sao cháu lại nổ pháo, cháu có biết nổ pháo là điều nhà nước Việt Nam nghiêm ngặt cấm không. Mà tất cả hoc sinh ở các trường đều kí cam kết rồi sao?

Vinh trả lời rất hồn nhiên và ngây thơ trước tất cả mọi người:

-Thưa chú cảnh sát, cháu thừa nhận là cháu đã kí giấy cam kết không nổ pháo nhưng bố chau có kí cam kết đâu, vậy là bố cháu có thể đốt pháo. Bố cháu đốt là cháu có tội hả chú?

 

7

Câu trả lời của Vinh không đúng , Mỗi công nhân đều phải thực hiện pháp luật nhà nước đề ra , k nhất thiết phải kí giấy mới phải làm theo

~ học tốt ~

6 tháng 2 2019

vậy cho minh biết đây có phải câu chuyện cười ko nhé