K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 5 2016

Đối với tôi tất cả các thầy cô giáo tôi đều yêu mến nhưng người mà tôi yêu thương nhất đó là thầy hiệu trưởng .

Thầy có dáng hơi mập ,mái tóc đen nhưng cũng có vài sợi tóc bạc ,mặt thầy tôi tròn trịa với cái sóng mũi không cao lắm, dáng người khoảng một mét sáu mươi lăm .

Thầy tôi đã được bốn mươi tám tuổi, suốt hai mươi hai năm trời thầy là hiệu trưởng của trường Phú Chánh ngày xưa và Hòa Phú hôm nay .

Thầy rất tận tâm chỉ bảo các thầy cô giáo :“Các đồng chí làm sao cho các em học sinh ngoan ngoãn ,học giỏi để sau này là một người công dân có ít cho xã hội ”.Đối với nhà trường thầy luôn cởi mở ,hoạt bát thân thiện với các em học sinh .

Người ta nói cha mẹ cho ta một thân thể thầy cô cho ta một tri thức. Với tôi một thân thể lành lặn cũng quan trọng nhưng khi tôi lớn lên thành người, tri thức rất quan trọng .Vì tri thức giúp con người trường thành hơn .Vì vậy thầy đã cho tôi một tri thức để thành người ,thầy giống người như người lái đò thầm lặng để đưa chúng tôi đến bờ tri thức .

Buổi chiều thỉnh thoảng đi học về tôi lại gặp thầy ,tôi ngã mũ chào thầy, thầy vui vẻ gật đầu chào lại .Thầy tôi đã cố gắng làm việc không mệt nhọc để trường Hòa Phú có thể xứng tầm với các trường khác ,và cách đây khoảng một năm trường Hòa Phú vinh hạnh được công nhận trường chuẩn quốc gia đó là công lao không nhỏ của các thầy cô và của thầy hiệu trưởng nữa .

Em rất yêu quý thầy hiệu trưởng em hứa sẽ học tập thật giỏi để không phụ lòng của các thầy cô giáo và thầy hiệu trưởng nữa !

29 tháng 4 2016

Bạn tham khảo tại đây: Em hãy tả thầy hiệu trưởng (hoặc cô hiệu trưởng) của trường Tiểu học mà em đang học.

Chúc bạn học tốt!hihi

29 tháng 4 2016

thầy ác lắm !

Toàn bắt em viết bản tường trình và bản kiểm điểm  khocroi

30 tháng 4 2016

Cô giáo dạy văn đã từng nói với chúng tôi rằng thầy là một người vô cùng nhân hậu. Tôi vẫn còn nhớ mỗi lần phát biểu chào cờ, thầy luôn nói nhiều đến vấn đề đạo đức của mỗi học sinh, nói nhiều đến cách sống, cách ứng xử để trở thành người tốt. Đối với thầy, hình phạt tốt nhất cho mỗi lần vi phạm không phải là trực nhật, trừ điểm thi đua của lớp, hạ bậc hạnh kiểm... mà là tự vấn chính mình. Tôi có cảm tưởng như thầy là người cha đang dạy dỗ những đứa con của mình.

Thầy có nụ cười ấm áp. Dường như thầy luôn cười. Thầy cười với tất cả mọi người, với đồng nghiệp, với học trò, với bác bảo vệ, với cô lao công... Mỗi giờ học Công dân với thầy luôn in đậm trong trí nhớ của chúng tôi. Đối với thầy điểm số không quan trọng, làm sao để trở thành người tốt mới là điều đáng quan tâm. Học Công dân cũng chính là học làm người mà! Trong mỗi bài học, thầy luôn đưa vào những thông tin, những hình ảnh, những đoạn phim ngắn để minh họa, như vậy chúng tôi sẽ tiếp thu dễ dàng hơn. Những hình ảnh, thông tin đó đều rất quen thuộc trong cuộc sống và đều hướng về một mục đích duy nhất là dạy chúng tôi biết xúc cảm, biết yêu thương và san sẻ tình yêu đó với mọi người.

Chỉ còn vài tháng nữa thầy sẽ về hưu nhưng công lao của thầy trong việc “trồng người” là rất lớn. Tôi biết, những gì tôi viết về thầy là quá ít nhưng đó là tình cảm chân thành của tôi và cũng là lời tri ân của chúng tôi gửi đến thầy. Chúc thầy sẽ có những năm tháng hạnh phúc về sau!

7 tháng 9 2017

Bạn tham khảo nha:

Bài 1:

Mỗi tuần một lần, vào sáng thứ hai, sau lễ chào cờ, chúng em được nghe thầy hiệu trưởng dặn dò nền nếp thi đua trong tuần.

Thầy hiệu trưởng trường em còn khá trẻ, thầy khoảng trên ba mươi tuổi. Dáng thầy cao, gầy. Mái tóc đen nhánh, cắt gọn gàng khiến gương mặt thầy có vẻ nghiêm nghị với khuôn mặt chữ điền: cằm vuông, nở nang cân đối, sống mũi thẳng và đôi mắt to, tia mắt thẳng thắn, độ lượng. Thầy hiệu trưởng trường em là một người gốc Huế. Giọng nói của thầy êm ái du dương, dịu dàng, rất lôi cuốn người nghe. Thầy dặn dò một tuần học tập thi đua mới rất rành mạch, rõ ràng. Hết giờ chào cờ, thầy đi về phòng hiệu trưởng của mình, dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Gót giầy của thầy đi êm, tiếng đế giầy gõ lên hành lang vang lên khe khẽ.

Thầy thường mặc áo sơ-mi trắng dài tay, quần âu màu đen ủi li thẳng cứng. Vào những ngày lễ lớn, thầy đeo cà-vạt sẫm màu rất lịch sự, trang trọng. Với chất giọng đặc thù của xứ Huế, thầy đọc lịch sử của các ngày lễ lớn một cách truyền cảm, hùng tráng. Lắng nghe thầy đọc lịch sử ngày lễ Hai Bà Trưng, em nghe như đâu đây vang lên tiếng voi ra trận của Hai Bà hoà với tiếng sóng nước âm vang của dòng sông Hát.

Thầy rất yêu học sinh nên dù thầy có vẻ mặt nghiêm nghị, tình yêu nghề, yêu học sinh của thầy vẫn toát lên trong cái nhìn ấm áp, trong sự ân cần hỏi han chúng em. Trong suốt những năm học đã qua, em chưa thấy thầy hiệu trưởng phạt học sinh bao giờ. Trái lại, khi nhà bạn Khanh lớp 5B bị hoả hoạn, thầy đích thân đến lớp hỏi han tỉ mỉ. Thầy đã ưu ái tặng bạn Khanh phần thưởng cuối năm với rất nhiều sách vở, dụng cụ học tập và cả một phần quà cứu trợ cho gia đình Khanh. Trong những năm qua, thầy hiệu trưởng đã lãnh đạo trường em đi lên vững vàng, đạt nhiều thành tích trong phong trào học tập, văn nghệ, thể thao. Tất cả các thầy cô giáo trong trường đều kính trọng thầy hiệu trưởng.

Thầyhiệu trưởng trường em là một người thầy khả ái và đáng kính. Em yêu ngôi trường Tiểu học của mình và rất kính mến thầy hiệu trưởng. Mai này lên Trung học, chắc chắn hình ảnh của thầy trong tim em sẽ luôn ấm áp, khắc sâu không phai mờ. Hình ảnh ấy là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

Bài 2:

Cứ mỗi buổi sáng khi bước chân vào cổng trường, em đã thấy sự có mặt của thầy hiệu trưởng. Từ khi thầy về trường nhận công tác cảnh quan môi trường đã được thay đổi đáng kể. Sân trường được bê tông hóa sạch sẽ, hàng cây xà cừ được chính tay thầy trồng thẳng tắp xanh tốt. Nhà xe giáo viên và học sinh được làm lại rộng rãi, dãy phòng học cũ, cổng trường cũng được xây lại khang trang, đàng hoàng...

Thầy rất nghiêm khắc nhưng cũng rất gần gũi với học sinh. Thầy thường nói: phải coi trường như nhà mình, thầy, cô giáo, nhân viên là người thân, học trò như con cái trong nhà. Thầy là người hiểu rõ hoàn cảnh của hàng trăm học sinh. Trên bàn làm việc của thầy có đầy đủ lý lịch của tất cả học sinh. Một hiện tượng xẩy ra trong nhà trường chỉ sau một thời gian ngắn là thầy đã hiểu rõ và giải quyết thấu tình đạt lý. Nếu có học sinh vi phạm nội quy thì thầy phối hợp chặt chẽ với phụ huynh và đoàn thể các thôn, khu phố để có biện pháp giáo dục phù hợp. Em nhớ mãi việc bạn em đi xe đạp điện đến trường quên không đội mũ bảo hiểm, thầy đã khuyên bảo và nhắc nhở bạn em vì đây là quy định của pháp luật, phải chấp hành nghiêm chỉnh. Thầy đã vận động Trung tâm Xe máy Toàn Thịnh Phát tài trợ 50 mũ bảo hiểm để học sinh nhà trường có mũ bảo hiểm đúng chất lượng khi tham gia giao thông bằng xe đạp điện. Thầy đã ủng hộ mua BHYT cho một số học sinh khó khăn để trường THPT Nguyễn Du có 100% học sinh có thẻ BHYT khi khám, chữa bệnh... Chú trọng sự nâng cao chất lượng dạy và học của nhà trường đã giúp học sinh giỏi càng ngày càng tăng, học sinh đậu đại học cũng càng nhiều, lại có cả học sinh giỏi cấp quốc gia...

Em thật sự tự hào được học dưới mái Trường THPT Nguyễn Du và có một thầy hiệu trưởng đầy tâm huyết vì học sinh thân yêu. Thầy đã nêu gương sáng để các em học tập và noi theo. Sau này khi bước vào đời, hình ảnh người thầy hiệu trưởng với tinh thần trách nhiệm cao là hành trang rất có ý nghĩa cho các em sau này.

Bài 3:

Thầy đã ngoài năm mươi tuổi, mái tóc điểm bạc, tuổi nghề của thầy cũng khá cao. Tuy vậy, thầy là người năng động nhất ở trường. Với dáng đi nhanh nhẹn cùng với vóc người tầm thước và làn da ngăm ngăm nên trông thầy thật chắc, thật khỏe.

Thầy thường mặc những bộ âu phục màu nhạt. Em thích nhất là chiếc áo sơ mi trắng mà thầy thường mặc vào mỗi buổi sáng thứ hai. Màu áo ấy cũng là màu áo mà bao lớp học trò của thầy đã mặc. Những ngày lễ, hội thầy thường mặc bộ veston màu xám, chân đi giày đen. Bộ trang phục ấy lại tôn thêm vẻ nghiêm nghị của thầy hiệu trưởng.

Tuy tuổi cao nhưng khuôn mặt của thầy vẫn vuông vức luôn thể hiện sự vui tươi, trìu mến với chúng em. Thầy thường mang kính trắng nhưng khi trò chuyện với chúng em, thầy thường không đeo kính. Những lúc ấy chúng em nhìn thật rõ đôi mắt sâu và sáng của thầy, đôi mắt luôn biểu lộ sự nhanh nhẹn và giàu lòng nhân ái.

Thầy gương mẫu về mọi mặt, tận tụy với công việc ở trường. Có lần cô giáo chủ nhiệm lớp em bị ốm đột xuất, thầy đã trực tiếp đến dạy lớp chúng em. Thầy giảng bài thật rõ ràng, khúc chiết, ai cũng thích. Thầy luôn quan tâm đến học sinh, lo lắng cho từng hoàn cảnh của học sinh nghèo. Đối với những học sinh chưa ngoan, thầy tận tình uốn nắn. Nhờ sự tận tâm với học sinh và sự tận tụy với công việc của thầy nên trường em luôn dẫn đầu về mọi mặt. Trường lớp mỗi ngày một khang trang, các học sinh yếu kém mỗi ngày một tiến bộ hơn. Thầy mong từng học sinh chăm ngoan, học giỏi và thành đạt.

Ở ngôi trường tiểu học này, thầy hiệu trưởng là người lo toan nhiều nhất, thầy lo cho trường, lo cho chúng em và chúng em hầu như ai cũng nghĩ rằng: mình có một người cha thứ hai luôn quan tâm lo lắng cho mình.

31 tháng 5 2020

Còn nữa nè: https://toplist.vn/top-list/bai-van-ta-thay-co-hieu-truong-truong-em-hay-nhat-25400.htm

31 tháng 5 2020

Tham khảo:

https://download.vn/bai-van-mau-lop-5-ta-thay-hieu-truong-truong-em-39876#mcetoc_1dsb8ed561

28 tháng 3 2019

Trong suốt những tháng ngày đi học, có lẽ chúng ta sau này khi nhớ lại, chỉ nhớ tới người thầy, người cô đã dạy dỗ ta, những người lái đò đã chở chúng ta qua dòng sông kiến thức. Chính sự có lẽ đó, chúng ta nhiều khi lại quên mất những người thầy người cô khác, những người không giảng dạy chúng ta, những người chỉ làm công việc tài chính trong trường hay là người lãnh đạo. Ngày ngày cắp sách đến trường, liệu sau này tôi và bạn, chúng ta có từng nhớ tới người thầy/ người cô hiệu trưởng - người cũng đã vất vả không kém để điều hành đưa ngôi trường đi lên hay không? Có thể bạn có, có thể bạn không.

 Thầy hiệu trưởng trường tôi năm nay đã  hơn 40  tuổi. Thầy có dáng người cao, thân hình cân đối và làn da màu bánh mật. Mái tóc thầy được chải chuốt gọn gàng càng làm tăng vẻ trí thức.

Mỗi ngày đến trường, thầy đều lịch sự trong chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần tây đen cùng chiếc cà vạt. Thầy có khuôn mặt vuông chữ điền với ánh nhìn cương nghị và nghiêm túc. Trong đôi mắt thầy, em nhìn thấy cả một biển trời yêu thương thầy dành cho học sinh và cả nhiệt huyết thầy dành cho nghề.

Em ấn tượng nhất với đôi bàn tay của thầy, đôi bàn tay gầy gầy với những vết chai sạn do nhiều năm cầm phấn. Thầy có giọng nói trầm ấm và truyền cảm. Thầy hiền lành nhưng cũng rất nghiêm khắc, đặc biệt là trong vấn đề học tập và rèn luyện đạo đức của học sinh. Khi có học sinh vi phạm, thầy sẽ luôn nhắc nhở khuyên nhủ để học sinh đó tự nhận ra cái sai trong hành vi của mình sau đó tự tìm cách sử lỗi. Không chỉ thế thầy còn rất tâm lí.

Thầy luôn yêu thương học sinh như con của mình, đối xử với tất cả các học sinh một cách bình đẳng, không phân biệt giàu nghèo, học giỏi hay không học giỏi. Chính vì vậy mà học sinh ai cũng yêu quý thầy.

Em cũng rất yêu quý thầy và coi thầy là người cha thứ hai của mình. Em mong thầy luôn khỏe mạnh, tận tâm và nhiệt huyết với công việc.

4 tháng 5 2021

Tham khảo nha em:

1.

 

Vào dịp hè, em thường được bố mẹ cho đi du lịch theo tour. Nhờ những tour du lịch, em được thăm rất nhiều cảnh đẹp. Tour du lịch lần này đưa em đến với Huế, thành phố nổi tiếng với vẻ đẹp hoài cổ. Em được đi thăm những quần thể lăng tẩm và các chùa. Nhưng em thích nhất vẫn là biển Cửa Tùng.

 

Từ xa, em đã ngửi thấy mùi gió biển thổi, cảm thấy vị mặn mòi của gió biển. Phóng tầm mắt ra xa, em nhìn thấy dải cát trắng trải dài. Em thích thú reo lên: "A! Đến biển rồi! Bố ơi! Con đã nhìn thấy biển rồi". Xe vừa dừng là em nhảy ngay xuống, ba chân bốn cẳng chạy ra biển, mặc cho bố dặn với theo: "Cẩn thận đấy". Em chạy chân trần trên cát. Cát mịn nên thật êm. Thời tiết hôm nay thật đẹp. Dù mùa hè nhưng nắng không gắt. Hay tại ở biển nên cái nắng có phần dịu đi.

Biển xanh hiền hòa. Cả một màu xanh mênh mông. Những con sóng ở đây cũng lăn tăn chứ không cuồn cuộn, dữ dội như những bãi biển khác. Biển Cửa Tùng thật dịu dàng. Biển không đánh sóng, sủi bọt trắng xóa. Em đi chân trần trên cát, gần trưa, nước biển âm ấm, cát lại mịn và mát, khiến cho em chỉ muốn đi dọc theo bờ biển, chẳng muốn rời.

Bên bờ biển còn có những chiếc thuyền đánh cá nhỏ, người dân vùng biển neo ở gần đây. Em thấy có những chiếc thuyền đã cũ kỹ, bị hỏng nằm chờ được sửa. Dù bị hỏng nhưng vẫn gắn liền với biển, chắc xa biển, nó cũng thấy buồn. Bên bờ biển còn có rừng thông. Những cây thông cao vút, lá xanh, nhỏ và dài, đứng trầm ngâm và lặng lẽ. Những khi có gió biển, những cành lá thông va vào nhau kêu xào xạc như đùa vui, thủ thỉ tâm sự với nhau. Em còn thấy cả những cây dừa, thân cao vút. Những tàu lá dừa xòe ra ôm lấy bầu trời xanh, cao và rộng.

Biển Cửa Tùng vẫn còn vẻ đẹp của tự nhiên. Nó không ồn ào và nhiều hàng quán như biển Đồ Sơn, Sầm Sơn và Bãi Cháy. Nó cũng im lặng, yên ả như chính thành phố Huế cổ kính này. Em yêu vẻ đẹp giản dị của bãi biển nơi đây. Dù chỉ dừng lại ở biển Cửa Tùng có một ngày nhưng em vẫn không muốn rời. Em chia tay biển với đầy lưu luyến.

3.

 

Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình cả. Quê hương là chùm khế ngọt... Mẹ về nón lá nghiêng che...”. Nơi để lại những kỉ niệm đẹp nhất của cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.

Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng lúa thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thối, sóng nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát với những người thanh niên nam nữ. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh.

Vào những ngày mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông chói lọi. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô. Chiều đến khi gió nồm thổi nhẹ, lúa khẽ lay động rì rào như đang thầm thì tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ.

Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa. Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương, tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu muôn vẻ trông rất đẹp. Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm ngắm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên đồng lúa. Thỉnh thoảng nó đậu hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.

Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên trên cõi đời này. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy ngang cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang tràn đầy trên con đường hạnh phúc.

4.

Trong gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.

Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.

Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là "đi học hôm nay phải…", rồi thì "phải nghe lời cô giáo…", nhưng câu cuối cùng vẫn là "con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra "Con đã về rồi à?". Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.

Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu "con không cha như nhà không có nóc " và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính trọng.

Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.


 

cảm ơn nhiều ạ 

Câu 1:Trong học tập chúng ta Cần làm và tránh làm những gì?hãy tìm một câu ca dao,tục ngữ hoặc danh ngôn.                                                                                   Câu 2:Buổi trưa,khi vừa tan học thì có một bác phụ huynh đến trường để gặp thầy hiệu trưởng Liên hệ công việc.Bác đang bối rối không biết phòng hiểu trưởng ở chỗ nào thì gặp Bình đi ra,Bác hỏi:"Cho Bác hỏi phòng...
Đọc tiếp
  • Câu 1:Trong học tập chúng ta Cần làm và tránh làm những gì?hãy tìm một câu ca dao,tục ngữ hoặc danh ngôn.                                                                                   Câu 2:Buổi trưa,khi vừa tan học thì có một bác phụ huynh đến trường để gặp thầy hiệu trưởng Liên hệ công việc.Bác đang bối rối không biết phòng hiểu trưởng ở chỗ nào thì gặp Bình đi ra,Bác hỏi:"Cho Bác hỏi phòng hiệu trưởng ở chỗ nào vậy"Bình trả lời:"phòng thầy hiệu trưởng phải không?bác hỏi làm gì?Ở phòng đầu tiên bên phải lầu hai khu hiệu bộ không để bác hỏi thêm Bình chạy luôn để về trước các bạn.                                                       a)theo em thái độ và cách trả lời của Bình như vậy có lịch sự và tế nhị không?Vì sao.                   B) nếu gặp tình huống tương tự như trên em sẽ trả lời như thế nào và sẽ làm những gì để bác phụ huynh có thể đến phòng thầy hiệu trưởng Thuận lợi nhất💯💯💯
3
16 tháng 12 2017

theo tỏ thái độ của Bình thể rất hư nói trống không với những người lớn hơn mình.Nhờ tích và kết bạn với mình nhé!

16 tháng 12 2017

Bạn cũng có ý đúng nhưng mình Cần đầy đủ hơn 

14 tháng 3 2021

Sau một kỳ nghỉ dài lịch sử cuối cùng chúng em cũng đã được lại trường học.Được gặp thầy cô,bạn bè và được nghe những bài giảng và niềm vui nhất của em.

Hôm nay em đến sớm hơn mọi ngày để quyết trực nhật cùng cả lớp.Nắng sớm đã bắt đầu dọi xuống sân trường ánh nắng vàng tươi làm em tràn đầy sức sống.Bao hình ảnh thân thương lại hiện về trong trí em.Điều đăcf biệt đó là những chiếc nghế đá đã được tô vẽ lên rất đặc sắc mang theo nhưng thông điệp phòng chống dịch covid 19.Hoa phượng cũng đã cho ra những búp non xanh mướt trông thật đẹp.Trường em cũng đã lắp đặt các bồi rơả của ngoài sân trường để học sinh rửa tay mỗi vào lớp.

Được gặp lại thầy cô,bạn bè và mát trường thân yêu đã niềm hạnh phúc ớn của em.Em mong dịch bệnh sẽ sớm qua đi để mọi chuyện lại như cũ

14 tháng 3 2021

bạn có thể viết dài hơn ko

23 tháng 2 2017

Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trườrig này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp giáo cô giáo Ngọc.

Cô Ngọc bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, co chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô.

Cô hỏi tôi:

- Em tên là gì?

Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói:

- Dạ em tên Lê Diệu ạ!

Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi. “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!"

Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui. Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo. Có nbiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh.

Cô Ngọc là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đà làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi.