K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 9 2018

Từ khi về nhà ngoại theo mẹ, Thuỷ sống đầy đủ không phải lo điều gì cả nhưng lúc nào trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xinh ấy cũng hiện lên một nỗi buồn sâu thăm thẳm bên trong. Mẹ Thuỷ thấy con mình như vậy cũng có phần nào buồn bã và hối hận về việc ly hôn của mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống của con cái. Còn về phần Thành thì tâm trạng cũng không khác gì Thuỷ. Khi rảnh rỗi Thành cũng ngồi xuống gốc cây sau vườn và buồn bã, nghĩ về em gái và người mẹ thân yêu, nỗi đau ấy như có gì đang chắn ngang cuộc sống vốn yên bình vui vẻ của Thành vậy. Được một tuần sau cái ngày thảm hoạ ấy thì Thành được ba dẫn về Long An chơi để khuây khoả tinh thần, gần với nhà ngoại của hai mẹ con Thuỷ đang ở. Vẫn như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng Thuỷ lại đem thúng hoa quả ra ngoài chợ ngồi bán, còn Thành thì đước ba cho một ít tiền để vào chợ mua đồ. Thật tình cờ, hai anh em đã gặp nhau, cả hai đều rất đỗi vui mừng, cười tít cả mắt và la lên sung sướng. Cả hai đã tìm một chỗ để ngồi nói chuyện lúc trước nhưng cứ nói hay nghĩ về sự việc ba mẹ chia tay thì ai cũng xót xa, đau buồn. Chợt một ý tưởng loé lên trong đầu và lên kế hoạch để giúp ba mẹ có thể trớ lại với nhau.

Đoạn sau bạn tự nghĩ ra nha.

Hk tốt

18 tháng 9 2018

Từ khi về nhà ngoại theo mẹ, Thuỷ sống đầy đủ không phải lo điều gì cả nhưng lúc nào trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xinh ấy cũng hiện lên một nỗi buồn sâu thăm thẳm bên trong. Mẹ Thuỷ thấy con mình như vậy cũng có phần nào buồn bã và hối hận về việc ly hôn của mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống của con cái. Còn về phần Thành thì tâm trạng cũng không khác gì Thuỷ. Khi rảnh rỗi Thành cũng ngồi xuống gốc cây sau vườn và buồn bã, nghĩ về em gái và người mẹ thân yêu, nỗi đau ấy như có gì đang chắn ngang cuộc sống vốn yên bình vui vẻ của Thành vậy. Được một tuần sau cái ngày thảm hoạ ấy thì Thành được ba dẫn về Long An chơi để khuây khoả tinh thần, gần với nhà ngoại của hai mẹ con Thuỷ đang ở. Vẫn như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng Thuỷ lại đem thúng hoa quả ra ngoài chợ ngồi bán, còn Thành thì đước ba cho một ít tiền để vào chợ mua đồ. Thật tình cờ, hai anh em đã gặp nhau, cả hai đều rất đỗi vui mừng, cười tít cả mắt và la lên sung sướng. Cả hai đã tìm một chỗ để ngồi nói chuyện lúc trước nhưng cứ nói hay nghĩ về sự việc ba mẹ chia tay thì ai cũng xót xa, đau buồn. Chợt một ý tưởng loé lên trong đầu và lên kế hoạch để giúp ba mẹ có thể trớ lại với nhau.
Bạn tham khảo nha

17 tháng 9 2019

Bài văn tự làm:

  Vẫn là 1 ngày nắng oi ả như bao ngày khác, hôm nay tôi lại phải lên trường lần nữa cho dù nhà trường đã cho học sinh thi xong học kì 2 và chuẩn bị nghỉ hè, nhưng vẫn phải lên trường một vài ngày sau đó để thầy cô thông báo lịch lên trường để sinh hoạt hè. Ngày mai sẽ bắt đầu là ngày nghỉ chính thức của tôi. Khi đã tan trường, vẫn trên con đường thân quen hay đi cùng và trò chuyện với Thủy, đầu óc tôi liền nghĩ ngay tới em ấy. Về đến nhà, bố tôi đang chuẩn bị một vài thứ, tôi không biết bố đang làm gì nên băn khoăn hỏi. Bố nói rằng mai bố sẽ đưa tôi về quê ngoại vài ngày để thăm em và mẹ. Vừa nghe dứt khoát, tôi liền chạy ngay vào phòng của mình, úp mặt xuống gối, lòng thầm thì vui sướng biết bao vì sắp gặp lại được em gái.

  Một ngày nữa lại trôi qua, hè đã thực sự đến trong lòng tôi, tôi háo hức chuẩn bị đồ, ôm ngay con Em Nhỏ và con Vệ Sĩ rồi chạy nhanh ra chỗ bố, bố tôi cười nói với tôi rằng: "Trông con có vẻ háo hức được về quê lắm nhỉ". "Vâng" Tôi nhanh nhẹn đáp. Bố tôi dắt tôi lên xe và chuẩn bị xuất phát. Trên đường về quê ngoại, tôi cứ ôm 2 con búp bê trong người, nhìn chúng lòng tôi cứ háo hức một cách lạ thường, chưa bao giờ mà tôi cảm thấy vui vẻ đến vậy. Đi một quãng đường dài, chiếc xe bỗng dừng lại, bố gọi tôi : "Đến nơi rồi đấy con trai à". Tôi vội mở cửa xe và chạy vào nhà ngoại, kêu một tiếng thật to: "Thủy ơi, mẹ ơi, ngoại ơi con về rồi đây." Mẹ tôi nhận ra tôi, chạy đến ôm tôi vào lòng "Mẹ nhớ con lắm đấy" mẹ bảo. Tôi đi khắp nhà, sau một hồi tôi hỏi mẹ, "Mẹ ơi, em Thủy đâu rồi ạ". Giọng mẹ dõng dạc: "Con muốn gặp em Thủy à." Mẹ nắm lấy tay tôi, dắt tôi đi một quãng đường rồi ngừng lại. Tôi băn khoăn không biết mẹ đã dắt tôi vào chợ làm gì. Tôi hỏi: "Mẹ dắt con đi đâu thế ạ." Mẹ lặng thinh, không nói nên lời. Đi thêm vài bước nữa, tôi thấy em Thủy đang bán hoa quả. Tôi chạy đến, thấy tôi, thấy 2 con Em Nhỏ và Vệ Sĩ trên tay tôi, em tôi bậc khóc, chạy vào ôm tôi, nước mắt tôi tự nhiên chảy như mưa bắt đầu đổ, tôi ôm chặt em vào lòng. "Em nhớ anh lắm, nhìn thấy anh vẫn còn giữ gìn 2 con búp bê này thì em vui lắm." Em tôi nói. Sau một hồi, em tôi đã bình tĩnh trở lại, tôi bảo với em là sẽ ở lại chơi vài ngày, em tôi mỉm cười rực rỡ. Dường như nhiều lần tôi đã thấy em cười, nhưng sao tôi cứ thấy nụ cười này của em bỗng khác biệt lạ thường, giống như nó chứa đựng cả niềm vui và nỗi buồn khắc sâu trong lòng em. Mẹ tôi bảo: "Lâu lâu Thành mới về quê thăm em mà nhỉ, vậy mẹ sẽ cho Thủy ngừng bán vài ngày để 2 anh em có thời gian ở với nhau." Tôi và em tôi chạy đến ôm mẹ. "Cảm ơn mẹ nhiều lắm" Hai anh em tôi đồng thanh.

  Có trước rồi cũng sẽ có sau, thời gian như cơn gió, mới đây mà đã đến ngày về nhà rồi, tôi nhường 2 con Vệ sĩ và Em Nhỏ cho em và bảo: "Lúc trước anh đã giữ chúng rồi, giờ đến lượt em đấy, năm sau anh sẽ giữ chúng, cứ thay phiên nhau như vậy nhé." Em tôi cầm lấy 2 con búp bê. Chúng tôi chào hỏi nhau xong nói lời tạm biệt với nhau. Trên đường về, lòng tôi rất thanh thản như mặt nước gợn sóng. Tôi sẽ cố gắng học tiếp tục để cho em mình thấy những kết quả tốt đẹp, cho em thấy mình xứng đáng làm anh hai giỏi giang, chẳng sợ gì. Tôi sẽ không bao giờ quên được những kỉ niệm đẹp ấy.

  Đừng chê ngắn, vì tôi mỏi cả tay rồi, liệt phím luôn rồi...

17 tháng 9 2019

Thanks bn!!!

30 tháng 9 2018

Bạn vào link này tham khảo xem nhé : Tưởng tượng năm năm sau sau cuộc chia tay hai anh em Thành và Thủy, em tình cờ gặp Thủy, em hãy kể lại cuộc gặp gỡ trò chuyện của Thủy lúc đó- văn lớp 7 - Blog chuyên văn

30 tháng 9 2018

trời nắng chag chang nhưng đôi chân tôi thì đi ko biết mệt mỏi , qua từng dãy đường làng cuối cùng tôi cũng tìm về được nơi mà mẹ và em tôi sinh sống . đã khoảng hơn 10 năm tôi mới trở lại đây , lòng thạt bồi hồi xúc động

   ngày xưa ấy tôi và em của tôi bé thủy sống với nhau rất hạnh phúc anh em tôi cũng rất yêu thương nhau nữa nhưng vì một biến cố của gia đinh nên chúng tôi buộc phải chia lia nhau . Nay  được gặp lại em tôi cảm tháy rất vui . Đi qua con đường mòn này là tôi đến nhà thủy . căn nhà cấp 4 với thiếu thốn đủ thứ là nơi bao năm qua mẹ và em tôi sinh sống đấy sao ! tôi thốt lên mà thấy thương em tôi quá . 

" Mẹ ơi thủy ơi mở cửa cho con " tôi gọi như thế đên mấy lần mơi thấy bước ra mở của là một bóng nhỏ liêu xiêu gầy còm thôi dúng rồi đó là mẹ tôi chạy vội ôm chầm lấy mẹ và xúc ddooongj không nói len lời . Mẹ tôi cũng thế mẹ đến bên nhìn tôi hỏi 

" Thành bây giờ đã là một thanh niên rồi đấy sao bây giờ mới đến thăm mẹ và em thôi vào nhà đi con kẻo nắng '

" em thủy đâu rời mẹ "

mẹ tôi bảo cái thủy đi bán rau đến bây giờ chưa về . tôi cùng mẹ ngồi uống nước nói chuyện vơi nhau mẹ còn không quên hỏi thăm sức khỏe của tôi và bố , một lúc lâu sau ngước nhìn ra ngoài cử 

A mẹ ơi thủy về rồi này 

em tôi cũng rất lấy làm ngạc nhiên nhưng rồi ôm chầm lấy tôi miệng tươi cười chắc gặp lại tôi thủy vui lắm . sau bao nam xa cach khuôn mặt em tôi đã thay đổi rất nhiều . đôi mắt thủy lúc nào nhìn cũng thấy đượm buồn vì phải đi mưu sinh kiếm ăn từ bè nhưng thủy vẵn rất vững vàng . da thủy đen hẳn đi khuôn mặt lấm lem nhưng sao tôi thawys thương em va mẹ qua . bao năm nay tôi sinh sống với bố mà không biết ở noi này thủy đã phải vất vả như thế nào bao năm nay tôi được học tạp đầy đủ còn em thi phải dãi năng dầm mưa đi ra ngoài chợ kiếm từng miếng cơm nuôi mẹ nghĩ đến đó thôi mà sống mũi tôi cay cay . cảm chặt bàn tay gầy gò của em tôi bỗng thốt ra lời nói

thủy oi ! dạo này em sống như thế nào có tốt không , lâu không gặp anh ko nhấn ra em đấy 

thủy cười rồi đáp lại tôi ;

em tốt lắm anh ạ anh đừng lo cho em 

tôi biết em chỉ nói thế để an ủi tôi nhưng tôi củng thấy yên tâm hơn , tôi nhìn em và nói 

anh còn nhớ ngày chúng ta chia tay nhau buồn biết mấy thủy nhỉ , cái ngày đó anh nhở e bỏ cowm suots máy ngày đó em biêt không 

em cũng thế  anh ạ em nhớ anh lắm giờ được gặp lại anh em thấy rất vui , em nhớ anh lắm từ giờ anh thường xuyên tới thăm em nha !

tôi gật đầu . hai anh em tôi cứ nhìn nhau như vậy một lúc lâu bất giác thủy reo lên 

a anh cón nhớ hai con búp bê en va vs khong 

tôi cườ rồi lôi trong va li của mình ra 2 con búp bê ấy . thời gian đã khiến cho 2 con búp bê khoong còn nguyên vẹn nữa nhưng chúng vẫn như ngày xưa vấy vẫn thắm thiết quàng lây tau nhau . chung nhu bieu tuong cho tinh ae cua 2 chung toi du co xa nhau nhung mai van nho ve nhau va khong bao gio roi xa . 

da den luc toi phai di roi . buon biet may nhin em va me nhu chang bao gio muon xa toi chay lai om cham lay ho lan cuoi , tam biet !

met qua cau oi con nhieu dieu to con muon noi nua co nhung thoi thong cam nhe kb nhe

9 tháng 3 2023

Gợi ý cho em các ý để em viết nhé: 

Mở bài: Nêu lên vấn đề cần bàn luận: (Ví dụ: Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là chuyến về thăm quê nội cách đây 1 tuần...) 

Thân bài: 

Nêu lên hoàn cảnh diễn ra trải nghiệm đó? 

Diễn ra trong bao lâu? Với những ai? 

Các hoạt động diễn trong trải nghiệm đó: 

+ Em đã đi đâu? 

+ Đã làm những gì? 

+ Đã được gặp những ai? 

... 

Cảm xúc của em về những trải nghiệm đó? 

Những trải nghiệm đó để lại cho em những kỉ niệm gì? 

Kết bài: Khẳng định lại vấn đề

_mingnguyet.hoc24_