K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Điều đầu tiên và khá quan trọng là luôn đọc hết những gì con trai viết ra. Vì anh khá lười viết nên đã viết thường rất muốn em đọc.2. Luôn dành một sự ngưỡng mộ nhất định vào những thời điểm nhất định. 3. Biết thời điểm nào là thời điểm nhất định. 4. Biết đầy đủ điểm mạnh và yếu của anh. Biết ghi nhận điểm mạnh và biết cách chấp nhận điểm yếu. 5. Không bao...
Đọc tiếp

1. Điều đầu tiên và khá quan trọng là luôn đọc hết những gì con trai viết ra. Vì anh khá lười viết nên đã viết thường rất muốn em đọc.
2. Luôn dành một sự ngưỡng mộ nhất định vào những thời điểm nhất định. 3. Biết thời điểm nào là thời điểm nhất định. 4. Biết đầy đủ điểm mạnh và yếu của anh. Biết ghi nhận điểm mạnh và biết cách chấp nhận điểm yếu. 5. Không bao giờ phàn nàn nếu anh đột nhiên yêu cầu một điều gì đó đáng phàn nàn. Mọi thứ đều có lý do của nó.6. Khi anh đang đọc báo, đừng dấn mặt vào hoặc đưa tay ra che tờ báo. Con trai rất ghét bị làm phiền những lúc đang tập trung. 7. Điều tương tự khi anh đang chơi điện tử. Tom Cruise và Nicole Kidman đã ly dị nhau chỉ vì Kidman thường xuyên nhảy ra trước màn hình PS3 của Tom và uốn éo. 8. Khi đang cùng ngồi uống café và nếu anh không để tâm khi nhân viên mang café ra, hãy giúp anh khuấy café. Hành động này được đánh giá rất cao ngay cả trong mắt những cậu con trai ngồi bàn bên cạnh. 9. Nhân tiện, biết anh thích uống thứ gì và gọi hộ đồ uống khi cùng đi quán. 10. Còn nếu không biết thì đừng tỏ ra biết vì về cơ bản con trai ghét kiểu con gái tỏ ra cái gì cũng biết.  11. Hơi ôm nhẹ khi đang đèo nhau bằng xe máy, và đừng làm vậy nếu đang đi ôtô.
12. Nếu anh đang nói về một chủ đề gì đó, hãy cố gắng lắng nghe. Đừng ngắm đường phố. 13. Tương tự như vậy nếu tự dưng anh bỗng hát vống lên. Cấm chỉ định việc hát đè ngay bài khác vào. Hát cùng với tông nền thì có thể xem xét.14. Nếu anh có không biết đường thì hãy cố gắng chỉ đường thật nhẹ nhàng chứ đừng có: “Rẽ trái. Rẽ chéo!”. Về cơ bản, con trai ghét phải thực hiện những câu mang tính mệnh lệnh. 15. Cho tay vào túi áo anh. Việc này luôn làm cả hai thấy ấm áp. 16. Mang một tỉ thứ lặt vặt theo người, như là nước rửa tay, sạc điện thoại hay khăn ướt. Con gái cẩn thận luôn được đánh giá cao. 17. Khi bắt đầu có ý định nghe nhạc luôn chia sẻ cho anh một cái tai nghe, và cố gắng chọn những bài cả hai cùng nghe được. 18. Hôn bất chợt. 19. Ôm bất chợt. 20. Nói chung là cứ thể hiện tình cảm bất chợt, đúng lúc và đúng chỗ. 21. Khi đang đi cùng bạn của anh, đừng tỏ ra hờ hững. Một trong những điều con gái cần biết là con trai đặt việc con gái có thể tham gia với bạn bè mình thành một trong những thứ tối quan trọng. Đừng coi nhẹ nó. Một lần nữa, đừng hờ hững với bạn bè của anh.
22. Cũng đừng nhiếc móc những cô em gái của anh vì hãy nhớ lại đi, chính em cũng có cả mớ các ông anh trai. Chuyện này vốn rất công bằng. 23. Đừng nhìn đồng hồ hoặc xem đồng hồ trong điện thoại khi đang đi cùng nhau. Đừng sử dụng điện thoại quá nhiều khi ở cạnh anh. Điều đó làm anh có cảm tưởng anh không đủ hấp dẫn em. 24. Đừng kể về anh A anh B hoặc anh AB hơn một lần một ngày. 25. Hãy cho anh biết có thể trong mắt em, cả thế giới không phải chỉ có mình anh, nhưng được yêu anh thì rất tuyệt. 26. Thi thoảng em hãy viết một thứ gì đó ra giấy. Giữ những vật mang đậm tính cá nhân như vậy rất đáng khuyến khích. 27. Chấp nhận người yêu cũ của anh như một phần đã qua. Không khích bác, không chỉ trích, không vẽ đường cho hươu chạy và tuyệt đối không ăn chả ăn nem. 28. Không than phiền về thẩm mĩ ăn mặc của anh. 29. Tương tự với chuyện đầu tóc. 90% con trai từ bé đã bị mẹ càu nhàu về chuyện tóc tai và đã chán ngấy chuyện đó. 30. Không cười khi anh nói những chuyện nghiêm túc và cấm khóc khi anh đang kể chuyện cười.31. Viết hoa chữ Anh khi nhắn tin, viết thư hoặc viết mail.
32. Nhớ được ngày sinh của bố mẹ anh và những người thân trong gia đình.33. Tặng quà cho anh vào ngày 3/8 nếu nghĩ em xứng đáng được nhận quà vào 8/3. 34. Nắm tay trước mặt một người bạn em mà anh gặp lần đầu. 35. Giới thiệu với tất cả bạn bè em một cách nghiêm túc rằng anh chính là bạn trai của em. Khi nói cấm cười. 36. Đừng bắt anh thực hiện những điều ngoài sức, ví dụ như hái hoa bắt bướm. Con trai chịu được hoa hoét và những vật yểu điệu ở mức độ nhất định. 37. Nấu ăn ít nhất một lần/tuần. 38. Là quần áo không cháy và tương tự với nướng bánh mì. 39. Đừng làm khổ anh nếu anh không thể bơi hoặc ăn hải sản. Là người ai chả có nhược điểm. Thay vì cố gắng ép anh làm điều đó, hãy chọn những điều anh có thể làm tốt. 40. Thật sự lên một kế hoạch sẽ làm gì đó cùng nhau trong năm. Và thực hiện tốt điều đó. Em tốt trong việc lên kế hoạch.41. Đừng đánh thức anh quá sớm bởi anh có lý do cho việc ngủ muộn.
42. Chúc ngày mới tốt lành được đánh giá cao hơn chúc ngủ ngon, đừng hỏi vì sao. 43. Đừng bắt anh phải thâm nhập cùng sở thích với mình, như là một bộ phim Hàn Quốc hay một hội chợ ẩm thực. Anh sẽ tự tìm đến những sở thích của em nếu cho đó thực sự là điều hợp lý. 44. Nắm tay khi trong rạp chiếu phim, nhưng đừng nói chuyện quá nhiều. Xin nhắc lại, con trai ghét bị làm phiền khi đang tập trung. 45. Gọi mẹ của anh là "mẹ" chứ không phải "mẹ anh". 46. Gấp chăn ga gối đệm nếu đến nhà anh. Mặc dù lười biếng, con trai thích nhìn thấy mọi thứ gọn gàng. Đổ gạt tàn mà không phàn nàn cũng được duyệt vào list những điều đáng yêu của con gái. 47. Đừng hỏi anh có yêu em không mà hãy tự nói em yêu anh rồi anh sẽ biết phải đáp lại như thế nào. 48. Học cách làm lành hoặc cách chấp nhận làm lành. Hai điều đều đáng tôn trọng. 49. Không coi thường những vật kỉ niệm của anh vì mặc dù giữ rất ít những đó đều là những thứ quan trọng. Từ bức thư từ đời nào cho đến đồ chơi xếp hình, từ một đĩa nhạc cũ rích đến một quyển sổ không bao giờ chịu mở ra cho em xem! 50. Đừng tỏ ra giống mẹ, kể cả mẹ em hay mẹ anh. 51. Và đừng bảo anh giống bố em! 52. Tránh hỏi những thứ biết sẽ gây ra tổn thương. Sự thật chưa chắc đã quan trọng hơn tình yêu, tất nhiên không có nghĩa tình yêu là dối trá. Hai điều đó khác nhau. 53. Thể hiện tình cảm một cách kín đáo. Khi phát hiện ra, anh sẽ ghi nhận điều đó hơn em tưởng. 54. Mạnh mẽ thường trực và tỏ ra yếu đuối đúng lúc. Không có gì là sai nếu em đòi cõng vì mỏi chân khi đang ở biển nhưng đừng đòi hỏi điều đó khi đang ở Vincom! 55. Đừng khóc khi đang có người thứ ba, anh sẽ cảm thấy rất tệ cũng như rất khó an ủi56. Thể hiện bao giờ cũng quan trọng hơn lời nói. Vì thế hôn tạm biệt được đánh giá cao hơn nói: "Anh về cẩn thận!"
57. Đừng so sánh. Tối kỵ. Muôn đời đây là điều tối kỵ. 58. Không cần phải quá thành thật nhưng đừng đi quá giới hạn. Con gái có một cái vạch để không bước qua và hãy đủ thông minh để nhận ra cái vạch đó bởi nó không phát sáng. 59. Cùng nhìn về một phía. Cả cuộc sống và lý tưởng.60: nhắn tin ngay cho anh khi đọc xong hết cái này.

0
Lời nói và những vết đinhMột cậu bé tính tình rất nóng nảy và cộc cằn. Một hôm, cha cậu đưa cho cậu một túi đinh và dặn rằng mỗi khi cậu nổi nóng hay nặng lời với ai, hãy đóng một cái đinh vào hàng rào gỗ phía sau vườn và suy nghĩ về việc mình đã làm.Sau ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng mười hai chiếc đinh vào hàng rào. Những ngày sau, khi cố gắng kiềm chế cơn giận của mình thì số đinh cậu đóng lên...
Đọc tiếp

Lời nói và những vết đinh

Một cậu bé tính tình rất nóng nảy và cộc cằn. Một hôm, cha cậu đưa cho cậu một túi đinh và dặn rằng mỗi khi cậu nổi nóng hay nặng lời với ai, hãy đóng một cái đinh vào hàng rào gỗ phía sau vườn và suy nghĩ về việc mình đã làm.

Sau ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng mười hai chiếc đinh vào hàng rào. Những ngày sau, khi cố gắng kiềm chế cơn giận của mình thì số đinh cậu đóng lên tường rào ngày một giảm. Và cậu nhận ra rằng việc giữ bình tĩnh có lúc dễ hơn là việc đóng những chiếc đinh.

Cho đến một ngày, khi không còn cần dùng đến chiếc đinh nào thì cậu bé tin là mình đã thay đổi và không còn nóng nảy như trước nữa. Cậu kể với cha về điều này và người cha đua ra một đề nghị: Mỗi ngày cậu giữ được bình tĩnh, hãy nhổ một chiếc đinh đã đóng trên hàng rào.

Nhiều ngày trôi qua, cuối cùng, cậu bé vui mừng thông báo với cha rằng tất cả những chiếc đinh đều đã được nhổ. Người cha dẫn cậu đến hàng rào và nói:

-Con đã làm rất tốt, con trai ạ! Nhưng con hãy nhìn vào những cái lỗ trên hàng rào – hàng rào sẽ chẳng bao giờ còn nguyên vẹn như xưa nữa. Những điều con thốt ra trong lúc giận dữ sẽ để lại trong lòng người khác những vết thương – giống như những vết đinh này. Cho dù con có nói lời xin lỗi bao nhiêu lần thì vết thương vẫn còn đó. Vết thương tâm hồn rất khó hàn gắn và chỉ có thể lành được khi có tình yêu thương chân thành và thực sự.

(Nhiều tác giả, Tuyển chọn những câu chuyện hay nhất, Hạt giống tâm hồn, NXB tổng hợp TPHCM, 2019, tr 79-80)

a)    Qua câu chuyện, em có nhận xét gì về nhân vật người cha ?

b)    Khi thấy con tính tình rất nóng nảy và cộc cằn, người cha đã làm gì ?

c)    Người cha làm vậy nhằm mục đích gì ?

1

Bạn đăng câu hỏi này vào Box Văn nhé

Chuyện ngu ngốc nhất bạn từng làm là gì ?1. Đối xử tốt với những người làm tổn thương mình, đối xử tệ với những người thật lòng yêu quý mình.2. Lúc bé người lớn thường dặn rằng phải tránh xa ổ điện, bị điện giật sẽ chết. Một lần khi bố mẹ vắng nhà, em cắm ổ TV thì bị giật một phát, nhớ đến lời mọi người, liền lặng lẽ viết di chúc rồi ôm theo bình sữa lên...
Đọc tiếp

Chuyện ngu ngốc nhất bạn từng làm là gì ?
1. Đối xử tốt với những người làm tổn thương mình, đối xử tệ với những người thật lòng yêu quý mình.

2. Lúc bé người lớn thường dặn rằng phải tránh xa ổ điện, bị điện giật sẽ chết. Một lần khi bố mẹ vắng nhà, em cắm ổ TV thì bị giật một phát, nhớ đến lời mọi người, liền lặng lẽ viết di chúc rồi ôm theo bình sữa lên giường nằm chờ \"thời khắc định mệnh”.

3. Kể về bạn gái cũ cho bạn gái hiện tại nghe, kết quả biến bạn gái hiện tại thành bạn gái cũ luôn.

4. Ngày xưa viết bài khi bảo ghi bút danh, em liền ghi là “Bút chì 2B”.

5. Lúc nhỏ thấy đeo kính rất là \"ngầu\", lại nghe người ta nói chỉ có người cận thị mới \"được\" đeo kính thôi... Sau đó... em hối hận không thôi!

6. Từng có thời làm bài anh văn với đề tài \"Hãy dùng tiếng Anh để miêu tả về một tai nạn xe\", em đã viết thế này: One car come, one car go, two car “peng peng”, people die. ( Một chiếc xe đang chạy, một chiếc xe đang đến, hai chiếc xe tung nhau, người chết)

7. Hồi em còn bé xíu. vì không muốn em tranh xem TV với bố nên bố bảo rằng: \"Không được ấn bừa cái điều khiển TV, nếu không nó sẽ phát nổ”. Em tin ngay tắp lự, sau đó không hề dám động vào cái điều khiển bao giờ nữa. Có một lần nọ, em đang chơi đùa trên ghế sofa thì bất cẩn chạm trúng cái điều khiển, dọa em một phen hết cả hồn, bèn hốt hoảng mách bố \"Sắp phát nổ rồi, làm sao đây bố?\". Bố em bèn cầm lấy cái điều khiển, ấn bừa vài cái rồi nói: \"Đã giải trừ, hết nổ rồi”. Em ngây thơ còn tin là thật cơ.

8. Tin vào câu “Tin anh đi, sẽ không có thai đâu mà!”

9. Lúc bé trông thấy anh trai đang xem phim, tôi đã hồn nhiên hỏi rằng: \"Anh ơi, sao hai cô chú ấy không mặc quần áo vậy?\"

10. Đi đường tính bỏ rác vào thùng, một tay cầm bịch rác, một tay cầm túi tiền, đi đến thùng tác nhỡ tay quăng mất túi tiền vào đấy.

11. Sau khi chia tay, ngốc nghếch tin rằng trong lòng anh ấy vẫn còn tôi, ngốc nghếch tin rằng chúng tôi vẫn còn cơ hội quay trở lại. Thế nhưng hiện thực lại cho tôi một cái tát phũ phàng. Người con trai chia tay tôi 73 ngày bây giờ đã ở bên người khác rồi.

12. Cứ ngỡ rằng mình đối xử tốt với người ta, người ta sẽ chú ý đến mình.

13. Em tính ra ngoài dắt chó đi dạo, mới ra khỏi cửa đi được một đoạn liền trở về nhà. Vừa đúng lúc bố gặp em, liền hỏi em làm sao thế. Mọi người cũng đừng hỏi em nữa làm gì, em chỉ là quên dắt theo con chó thôi à!

14. Rõ ràng trong lòng yêu cô ấy nhiều như thế, nhưng ngoài miệng lại nói mình yêu người khác, đúng là tự mình “ngược” mình.

16. Thầm thích cậu ấy 3 năm trời. Sau đó khi tốt nghiệp được một năm, từ chỗ bạn bè của cậu ấy tôi mới biết được rằng khi ấy tôi là đứa con gái mà cậu ấy ghét nhất. Thế nên cảm thấy bản thân ngốc hết chỗ chê.

17. Từ ngày cả hai bắt đầu quen nhau, tôi bèn dùng ngày sinh nhật của cô ấy để làm mật mã thẻ ATM. Ngày cô ấy nói lời chia tay, tôi cứ tưởng rằng nói ra điều này sẽ khiến cô ấy cảm động mà ở lại, nào ngờ đâu tất cả tiền dành dụm đều theo cô ấy mà “một đi không trở lại”.

18. Gặp phải cái đề không biết làm, hỏi đứa học giỏi có biết làm hay không, lần nào nó cũng đều nói là không biết, thế nên tôi tưởng mình và nó giống nhau... Ngờ đâu điểm ra thì nó cao chót vót, còn tôi thì \"thấp lè tè\".

19. Từ chối người yêu mình, chọn một người mà tôi tưởng rằng họ yêu mình, để rồi bị lừa dối.

20. Kể chuyện về đứa bạn của em nhé! Nó muốn thử thách trí thông mình của mình, nên sửa mật mã khóa đăng nhập điện thoại thành một loại mật mã siêu khó. Lần đầu tiên đổi xong nó bèn đắc ý kể cho đứa cùng phòng nghe, rồi sau đó bị chính đứa \"trùm tinh tướng\" đó giải được. Nó cực kì không phục bèn đổi thành một cái phức tạp \"hại não\" hơn nữa. Kết quả cái đứa cùng phòng thông minh kia không giải được, khiến nó vô cùng đắc ý. Thế rồi, vài giây sau... nó cũng quên mất mật mã mà nó đặt luôn.

21. Lúc bé làm sai, tôi sợ quá bèn trốn vào tủ quần áo. Bố vào phòng tìm tôi, tìm một hồi liền hỏi mẹ rằng tôi trốn đâu rồi. Mẹ bảo chắc là trốn trong phòng thôi. Tôi sợ quá liền \"thanh minh\" ngay: \"Con có ở trong phòng đâu\". Kết quả của việc \"lạy ông tôi ở bụi này\" chính là màn phạt quỳ 15 phút nhớ đời.

1+2+3+4+5+6= ?

2
24 tháng 9 2021

21 á bạn

28 tháng 5 2022

bó tay

12 tháng 11 2018

Nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập quân đội nhân dân và quốc phòng toàn dân, ngày 22 tháng 12, để chúng tôi hiểu thêm về lịch sử chiến đấu của dân tộc, nhà trường đã mời đoàn cựu chiến binh về thăm và trò chuyện. Trong đoàn đại biểu đó, tôi bắt gặp một người lính trên ngực gắn nhiều huân chương và trong buổi lễ chú đã giới thiệu mình là người lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật. Cuối buổi, tôi đã lân la đến gặp và có cuộc nói chuyện thú vị với chú.

Các bạn có lẽ không thể hình dung được, người chiến sĩ lái xe trẻ trung, sôi nổi năm xưa giờ đĩnh đạc, oai nghiêm trong bộ quân phục mới. Chú có giọng nói khoẻ, ấm áp và tiếng cười âm vang. Cùng tháng năm, khuôn mặt tuy đã già dặn nhưng vẫn có vẻ hóm hỉnh, yêu đời của người lính. Qua trò chuyện, có thể thấy chú là người rất vui tính, nhiệt tình, đặc biệt là khi chú kể cho tôi về cuộc đời người lính trên tuyến đường Trường Sơn năm ấy. Chú kể với tôi, năm 1969 là năm chú thường cùng các anh em trong tiểu đội lái xe qua đây, cũng là năm mà Mĩ đánh phá rất ác liệt trên tuyến đường này. Bởi đường Trường Sơn, tuyến đường Hồ Chí Minh lịch sử là tuyến đường quan trọng nhất, là đầu mối giao thông, liên lạc hai miền Bắc - Nam

Chúng quyết phá cho bằng được. Chúng thả hàng ngàn tấn bom, cày xới những khung đường, đốt cháy những khu rừng. Hàng nghìn cây đã đổ, muông thú mất chỗ ở. Đã có nhiều người ngã xuống để bảo vệ con đường. Tuy Mĩ đánh phá ác liệt thật, nhưng những đoàn xe vận tải vẫn ngày đêm nối đuôi nhau trên con đường, đem theo bao lương thực, vũ khí đạn dược cho chiến trường miền Nam. Kể một lúc, chú lại mỉm cười và nói với tôi:

-   Cháu thấy đấy, cuộc chiến đấu của các chú trải qua biết bao gian khổ, khó khăn. Những năm tháng ác liệt đó đã khắc hoạ cả một thời kỳ lịch sử của dân tộc ta oanh liệt hào hùng. Trên tuyến đường Trường Sơn giặc Mĩ đánh phá vô cùng ác liệt; bom Mĩ cày xới đất đai, phá hỏng những con đường, đốt cháy những cánh rừng, phá huỷ biết bao nhiêu những rừng cây là lá chắn của ta. Nhưng không vì "bom rơi đạn lạc" như vậy mà các chú lùi ý chí, các đoàn xe tải ngày đêm nối đuôi nhau ra tiền tuyến, các chú còn phải đi trong bóng đêm theo sự hướng dẫn của các cô thanh niên xung phong để tiến về phía trước trong màn đêm sâu thẳm của rừng hoang. Có hôm trời tối Mĩ phát hiện ra, ta chuyên chở qua rừng, bọn chúng đã thả bom để không cho ta qua, phá vỡ chiếc cầu nối Bắc - Nam. Nhưng đặc biệt hơn cả là đoàn xe vận tải không có kính vì bị "bom giật bom rung kính vỡ đi rồi". Bom đạn trải xuống hàng loạt khiến nào là kính, nào là đèn vỡ, mui xe bẹp, nào là thùng xe xước... Không có đèn vượt qua dãy Trường Sơn đầy nguy hiểm như thế mà các chú vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ đánh Mĩ, chạy dọc Trường Sơn. Chẳng khác nào "châu chấu đá xe", Mĩ với bao nhiêu thiết bị tối tân đế đánh ta nhưng chúng ta đã vượt qua những gian khổ để đánh chúng. Chú còn nhớ trên các cabin những chiếc xe như thế, bọn chú không cỏ vật gì để che chắn cả, gió táp vào mặt mang theo bao nhiêu là bụi. Gió bụi của Trường Sơn làm mắt cay xè, tóc bạc trắng như người già còn mặt thì lấm lem như thằng hề vậy, thế mà không ai cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc hút ngang nhiên, ai nấy nhìn nhau rồi cười giòn giã vang khắp dãy Trường Sơn.

Với những ngày nắng là như vậy nhưng đến lúc mưa thì các chú còn khổ hơn nhiều, Trường Sơn mỗi lúc mưa là mưa như trút nước cộng thêm vào đó là những giọt sương muối ở rừng hòa vào dòng nước mưa phả vào da thịt của các chú tê rát cả da mặt, áo thì ướt hết. Lắm lúc lạnh quá các chú phải tì sát vào nhau mà nghĩ thầm: "Vì bảo vệ Tổ quốc phải vượt qua được thiên nhiên thì mới là những người lính của bộ đội Cụ Hồ". Vì những lời nhủ thầm đó mà chú và các đồng đội mới trải qua được sự khắc nghiệt của thiên nhiên, thiên nhiên trong thời kỳ đó lắm lúc cũng là kẻ địch của mình đấy cháu ạ. Thế nhưng các chú vẫn cầm vô lăng lái một cách hăng hái hàng trăm cây số nữa có đâu cần thay người lái, gió lùa rồi quần áo lại khô thôi.

Cháu biết không: Người lính Trường Sơn năm xưa giản dị, đơn sơ lắm. Để trải qua những ngày tháng ấy các chú phải vượt qua biết bao nhiêu gian lao vất vả mà đặc biệt là phải biết vượt qua chính mình, có ý chí chiến đấu cao. Vượt qua những khó khăn như thế con người mới hiểu được sức chịu đựng của mình thật kỳ diệu. Xe không kính cũng là một thú vị vì ta có thể nhìn cả bầu trời, không gian rộng lớn khoáng đạt như ùa vào buồng lái, những ngôi sao đều nhìn thấy và những cánh chim chạy thẳng vào tim. Tâm hồn người chiến sĩ vui phơi phới, thật đúng là:

       Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước ,       

Mà lòng phơi phới dậy tương lai.

Trên con đường Trường Sơn, mỗi khi các chú gặp nhau thì thông qua cửa kính bắt tay. Đó là sự động viên, truyền thêm sức mạnh cho nhau để vượt qua khó khản. Mỗi khi giữa rừng, bên bếp Hoàng cầm sưởi ấm bao trái tim người chiến sĩ, các chú nghĩ từng chung bát chung đũa tức là một gia đình, là người trong một nhà rồi đấy cháu ạ. Một cử chỉ nhỏ của người chiến sĩ cũng làm cho họ gắn bó thêm, xiết chặt tình đồng đội.

Được nghe chú kể những vất vả ấy tôi thật khâm phục hơn tình đồng chí đồng đội, lòng dũng cảm hiên ngang của người chiến sĩ. Tôi thầm mơ ước trên thế giới không còn chiến tranh để cuộc sống mãi thanh bình.




12 tháng 11 2018

Nhân một chuyến đi thăm nghĩa trang liệt sĩ,tôi gặp người sĩ quan đang đứng thắp hương cho người đồng đội đã mất.Tôi và người sĩ quan đó trò chuyện rất vui vẻ và thật tình cờ tôi biết được người sĩ quan này chính là anh lính lái xe trong "Bài Thơ Về Tiểu Ðội Xe Không Kính" của Phạm Tiến Duật năm xưa. 

Người sĩ quan kể với tôi rằng cuộc kháng chiến của dân tộc ta vô cùng ác liệt,những con đường huyết mạch nối giữa miền Nam và miền Bắc lại là nơi ác liệt nhất.Bom đạn của giặc Mỹ ngày đêm dội xuống những con đường này nhằm cắt đứt sự tiếp viện của miền Bắc cho miền Nam.Trong những ngày tháng đó anh chính là người lính lái xe làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực,vũ khí,đạn dược...trên con đường TS này.Bom đạn của giặc Mỹ đã biến cho những chiếc xe của các anh không còn kính nữa.Nghe anh kể,tôi mới hiểu rõ hơn về sự gian khổ ác liệt mà những người lính lái xe phải chịu đựng ngày đêm.Nhưng không phải vì thế mà họ lùi bước,họ vẫn ung dung lái những chiếc xe không kính đó băng băng đi tới trên những chặn đường.Họ nhìn thấy đất,nhìn thấy trời,thấy cả ánh sao đêm,cả nhưng cánh chim sa,họ nhìn thẳng về phía trước,phía ấy là tương lai của đất nước được giải phóng,của nhân dân được hạnh phúc,tự do.Người sĩ quancòn kể với tôi rằng không có kính cũng thật bất tiện nhưng họ vẫn lái những chiếc xe đó,bụi ùa vào làm những mái tóc đen xanh trở nên trắng xóa như người già,bọn họ cũng chưa cần rửa rồi nhìn nhau cất tiếng cười ha ha.Ôi! tiếng cười của họ sao thật nhẹ nhõm.Gian khổ ác liệt,bom đạn của kẻ thù đâu có làm họ nãn chí,sờn lòng.Những chiếc xe không kính lại tiếp tục băng băng trên những tuyến đường ra trận,gặp mưa thì phải ướt áo thôi.Mưa cứ tuôn cứ xối nhưng họ vẫn chưa cần thay áo và cứ ráng lái thêm vài trăm cây số nữa,vượt qua những chặng đường ác liệt,đảm bảo an toàn cho những chuyến hàng rồi họ nghĩ mưa sẽ ngừng,gió sẽ lùa vào rối áo sẽ khô mau thôi.Khi được học "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" tôi cứ luôn suy nghĩ rằng những khó khăn gian khổ ác liệt đó chỉ có nhân vật trong bài thơ mới vượt qua được nhưng đó là những suy nghĩ sai lầm của tôi bởi được gặp,được trò chuyện với người chiến sĩ lái xe năm xưa,tôi mới hiếu rõ hơn về họ.Họ vẫn vui tươi,tinh nghịch.Bom đạn của giặc Mỹ ngày đêm nổ sát bên tai phá hủy con đường,cái chết luôn rình rập bên họ nhưng họ vẫn là những con người lạc quan,yêu đời.Anh sĩ quan lại kể cho tôi nghe trên những cung đường vận chuyển đó anh luôn được gặp những người bạn,những người đồng đội của anh.Có những người còn,có những người đã hy sinh...Trong những giây phút gặp gỡ hiểm hoi đó,cái vắt tay qua ô cửa kính vỡ đã làm cho tình đồng đội của họ thấm thiết hơn rồi những bữa cơm bên bếp Hoàng Cầm với những cái bát,đôi đũa dùng chung,quây quần bên nhau như một đại gia đình của những người lính lái xe TS.Rồi những giây phút nghỉ ngơi trên chiếc võng đu đưa,kể cho nhau nghe sự ác liệt của những cung đường đã đi qua.Sự dũng cảm của các cô gái thanh niên xung phong luôn đảm bảo cho những chuyến xe thông suốt.Đúng là con đường của họ đang đi,nhiệm vụ của họ đang làm vô vùng nguy hiểm.Bom đạn Mỹ hạ xuống bất cứ lúc nào,cả ngày lẫn đêm.Anh sĩ quan còn nói cho tôi biết những chiếc xe ấy không chỉ mất kính mà còn mất cả đèn,rồi không có mui xe,thùng xe rách xước,những thiếu thốn này không ngăn cản được những chiếc xe vẫn chạy băng băng về phía trước,phía trước ấy là miền Nam ruột thịt.Nghĩ đến hình ảnh những chiếc xe băng băng về phía trước tôi lại nghĩ đến những người lính lái xe.Họ thật dũng cảm,hiên ngang,đầy lạc quan,có chút ngang tàng nhưng họ sống và chiến đấu vì Tổ Quốc,vì nhân dân.Những chuyến hàng của họ đã góp phần tạo nên chiến thắng của dân tộc ta:chiến thắng mùa xuân năm 1975,giải phóng miền Nam,thống nhất đất nước. 

Tôi và anh sĩ quan chia tay nhau sau cuộc gặp gỡ và nói chuyện rất vui.Tôi khâm phục những người lính lái xe bởi tình yêu nước,ý chí kiên cường của họ và tôi hiểu rằng thế hệ chúng tôi luôn phải ghi nhớ công ơn của họ,cần phải phấn đấu trở thành công dân gương mẫu,nắm vững khoa học,kĩ thuật để xây dựng một đất nước văn minh,hiện đại

Nguon - http://tuthienbao.com/forum/showthread.php?t=108820#.W-mLKh8Xq00#ixzz5WeMLOVIM

11 tháng 11 2017

Hello, My name is ...... I'm ..... years old. I'm from Vietnam.I live in Hanoi.My family has ....people:my ....,my .....,my.......,my.....,and me.

(Sau đó bạn giới thiệu về từng thành viên một trong gia đình nha, nhớ điền vào chỗ trống nữa đấy.Mk chỉ hướng dẫn thôi)

11 tháng 11 2017

my name thao nhi. I live in sadec city Dong Thap province. Im from Viet Nam 

15 tháng 11 2015

cậu lên hỏi ông google đó.......ổng thông mik lắm

15 tháng 11 2015

Việt Nam phải biết làm văn 

Nếu mà không biết lên tra google

2 tháng 3 2016

LƯU Ý

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.

Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.

Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày

Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.

2 tháng 3 2016

Im cái bọn lắm mồm 

trước khi đăng được thì nó đã đc kiểm duyệt rồi hiểu chưa.