K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !Chap 4 :9h sáng, Yoongi có mặt tại phòng tập. Tranh thủ đợi các thành viên khác đến đủ, anh lướt qua SNS xem thông tin vài phút.  Ngón tay đang gạt nhẹ bỗng dừng lại. Anh thấy một bức ảnh của một chàng trai trông cũng ưa nhìn khoác vai một cô gái nhìn rất thân thiết kèm theo dòng chữ viết bằng...
Đọc tiếp

                                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !

Chap 4 :

9h sáng, Yoongi có mặt tại phòng tập. Tranh thủ đợi các thành viên khác đến đủ, anh lướt qua SNS xem thông tin vài phút.  Ngón tay đang gạt nhẹ bỗng dừng lại. Anh thấy một bức ảnh của một chàng trai trông cũng ưa nhìn khoác vai một cô gái nhìn rất thân thiết kèm theo dòng chữ viết bằng tiếng Việt.
Cô gái ấy là Gill. Anh đang rất tò mò xem dòng chữ ấy là gì? Có chuyện gì mà mới sáng ra đã đăng ảnh trông thân thiết lại còn tag nhau vào. Tắt điện thoại vứt một bên anh coi như không có gì.
Buổi tập bắt đầu. Mọi người ai cũng tập trung riêng anh có chút khác lạ.
"Yoongi huyng, chân anh nên dang rộng ra chút nữa sẽ dễ quay và trông động tác sẽ đẹp hơn" Hoseok nói.
 "Hôm qua anh làm rất tốt mà" cậu nhắc nhở khi thấy anh có chút không tập trung.
Đến phần rap của anh. Namjoon buông câu trêu đùa:
"Chà, huyng hôm nay rap mạnh mẽ thế trông như muốn giết người nghe luôn, haha". Mọi người thấy lạ vì mọi lần trêu đùa là anh sẽ tiếp nối ngay tạo không khí vui vẻ hay làm mấy động tác hài hước trêu đùa lại mọi người thế mà hôm nay anh lại im lặng. Kèm theo cả bộ mặt khó ở. Ai cũng tự biết ý trao đổi ánh mắt với nhau dè chừng. Gần đến cuối bài bỗng dưng đột ngột anh rời vị trí bước đến góc phòng cầm điện thoại lên. Tất cả mọi người ngạc nhiên dừng động tác theo dõi hành động của anh. Tiếng anh vang lên là một tiếng chửi thề. Jimin trợn mắt ghé tai Taehyung nói thầm " Mày có biết cái gì đang xảy ra không?"
  Sau khi nhìn thấy tấm hình ấy, trong lòng anh có hàng ngàn câu hỏi được đặt ra. Chàng trai kia là ai? Có phải bạn cô ấy không? Sao lại thân thiết với cô vậy? Nhìn không giống bạn bạn bè chút nào. Dòng chữ kia có ý nghĩa gì? Mọi thứ cứ quanh quẩn trong đầu khiến anh không thể tập trung vào tập luyện. Anh không thể chịu được thêm nữa, bản tính tò mò không kìm lại được. Bỏ dở bước nhảy anh bước nhanh đến lấy điện thoại. Copy ngay dòng chữ tiếng việt kia để dịch  
" Em yêu, nhớ em quá bao giờ mới về thăm anh?" Vô thức anh bật ra một tiếng chửi thề. Giờ anh mới để ý có lẽ cơn giận không kìm chế được của anh đã làm ảnh hưởng tới cả nhóm nên đành nguôi ngoai và tiếp tục quay lại luyện tập. 
  Cô cầm cốc trà lên uống, tiện với tay lấy điện thoại nhắn tin cho anh nhưng mãi mà không thấy anh trả lời. Cô ngậm ngùi, chắc anh lại bận luyện tập rồi. 
Cuối cùng cũng thấy khuôn mặt của anh tại buổi chụp hình buổi chiều. Anh không thèm để ý đến cô dù cô là người đã nở nụ cười rất tươi trước để chào anh. Cô nói qua với các thành viên nội dung phỏng vấn rồi đưa camera cho mọi người tự quay. Jungkook nhận máy quay, trước khi bước đi ghé sát tai nói nhỏ với cô 
"Gill noona, hôm nay Yoongi huyng có chuyện gì đó bực mình thì phải, mặt anh ấy cứ tỏ ra khó chịu với mọi người". Cô gật đầu trả lời
 "Chị cũng đoán có chuyện gì đó, vì cả sáng chị nhắn tin, gọi điện không thấy anh ấy trả lời, để đó chị tìm hiểu".
Thấy anh đang cầm chiếc cà vạt, cô bước đến giúp anh thắt. Tay cô vòng qua lật nhẹ cổ áo anh. Vì anh cao hơn cô nửa cái đầu nên để cô dễ dàng hơn anh cúi nhẹ đầu thấp xuống. Khuôn mặt hai người đối diện nhau, cô nói nhỏ đủ để hai người nghe
 "Hôm nay anh mệt lắm hả? vì em không thấy anh trả lời tin nhắn cũng như gọi điện cho em". Anh im lặng tránh ánh mắt của cô. Tay cô vẫn thao tác nhẹ nhàng, bắt gặp thái độ như vậy cô không ép anh nói nữa. Cô chỉnh lại lần nữa để cà vạt ngay ngắn
"Em không có gì muốn nói với anh sao?" giọng nói trầm mọi ngày vang lên nhưng hôm nay nghe nó có phần lạnh lùng hơn.
"Em nhớ anh nhiều lắm?" cô thản nhiên trả lời. Vừa dứt câu đã thấy anh lạnh lùng quay đi không nói thêm lời nào. Hôm nay nhìn bóng lưng ấy thật đáng ghét. Rốt cuộc là có chuyện gì chứ? cô không muốn gặng hỏi anh vì tính cách của anh khi có chuyện gì đều im lặng suy nghĩ nếu muốn nói anh sẽ tự nói. Bây giờ cô sẽ chẳng làm được gì ngoài việc đợi anh tự nói  ra.
Trong khi đợi các thành viên khác chụp xong phần của mình, cô tranh thủ phỏng vấn Hoseok vài câu. Như mọi lần tắt máy quay là anh và cô lại tám quên trời đất. Cô hỏi anh có thấy  Yoongi nói gì với anh hay có chuyện gì đã xảy ra với Yoongi. 
"Là anh em của Yoongi huyng, anh sẽ thành thật kể cho em chuyện sáng nay" Hoseok nói phụ họa thêm bộ mặt nghiêm trọng. Người kể chuyện, người lắng nghe câu qua câu lại trêu đùa rồi cười lớn. Cô liếc mắt tới chỗ anh đang ngồi nhưng có vẻ anh không để ý, cô nhún vai quay lại nói với Hoseok:
"Em cũng chịu, anh ấy không nói rõ rồi hành xử cứ như em làm sai gì đó! anh nghĩ cách thăm dò giúp em xem có phải vấn đề từ em không?" cô nhìn Hoseok với vẻ mặt cầu cứu. Hoseok bật camera lên đi về phía Yoongi. 
"Huyng, nhìn vào đây nói điều gì đi" vẻ mặt Hoseok ra vẻ dễ thương kèm theo một nụ cười tươi giơ camera trước mặt anh.
Tay Yoongi che ống kính camera lại, nhìn Hoseok với ánh mắt khó chịu nói lời cảnh cáo:
 "Ya, lần sau cấm chú cười với cô ấy như thế nữa!"
Hoseok bày ra bộ mặt giả ngô "Ai? Gill hả? anh đang ghen sao?". Yoongi im lặng không trả lời.
 " Hồ hồ, anh đang ghen. Sáng nay sao anh lại hành động như thế?" nhân cơ hội cậu phải khai thác thông tin luôn.
Im lặng giây lát anh lấy điện thoại ra và cho Hoseok xem tấm ảnh đó.
 "Ồ, ra là vì cái này! nhưng có thể đây là bạn cô ấy?" cậu đưa ra ý kiến. 
"Chú mày có biết cái caption ghi thế nào không? Em yêu, nhớ em quá nó ghi như thế đấy! viết bằng tiếng việt, anh mày đã phải dịch thì mới biết được" giọng nói anh bực dọc. 
Chờ cho đến lượt Yoongi vào chụp hình Hoseok mới lại gần chỗ cô nói chuyện.
"Anh hỏi em điều này em phải nói thật với anh đấy!" anh nhìn cô với vẻ mặt nghiêm túc.
Cô tò mò "Anh hỏi đi, tự dưng lại nghiêm túc vậy?"
"Đáng ra anh không nên hỏi điều này nhưng ngoài Yoongi huyng, em có còn ai khác không?
"Anh hỏi vậy là sao? Yoongi anh ấy nghi em có người khác ư?" cô bối rối, rồi có thứ gì đó vụt qua đầu "Không lẽ là..."
   Từ chiều đến giờ anh với cô không nói thêm câu nào từ lúc cô giúp anh thắt cà vạt. Yoongi cũng chẳng biết cô rời đi lúc nào vì khi anh chụp xong hình đã không thấy cô đâu đã vậy không thèm để lại lời nhắn nào. Anh nằm trên giường cứ đắn  đo có nên gọi cho cô hay không. Cả ngày hôm nay anh đã suy nghĩ rất nhiều có lẽ giờ cũng đã đến lúc nói chuyện rõ ràng với cô. Vẫn còn đang phân vân thì điện thoại anh báo có tin nhắn 
" Em đang ở ngoài ban công anh ra đây một lát, em có chuyện muốn nói". Anh nhìn dòng tin nhắn hồi lâu rồi cuối cùng cũng với lấy chiếc áo khoác mỏng và đi ra ngoài. 
Ngoài ban công gió thổi nhẹ, Yoongi thấy cô đứng đấy tay đang cầm điện thoại nói chuyện facetime với ai đó rất vui vẻ. Trong lòng anh có chút khó chịu nhưng anh vẫn nhe nhàng bước đến 
" Em muốn nói chuyện gì?"
"Anh lại đây" cô kéo tay anh đứng sát gần cô. Anh làm ra vẻ khó chịu không thèm nhìn cô. 
"Yoongi-ssi, xin chào" giọng nói phát ra từ điện thoại. Anh giờ mới nhìn vào màn hình, bên kia là một đôi trai gái. Là chàng trai anh đã thấy trong bức ảnh sáng nay. Bên cạnh là cô gái rất xinh đẹp. 
"A, xin chào" anh đáp lại bối rối.
"Chào anh, tôi tên Misoo. Tôi là cũng là người Hàn nè. Đây là chồng sắp cưới của tôi" cô vừa nói vừa ôm lấy chàng trai bên cạnh "Anh ấy tên Thành, anh ấy và Gill là bạn thân nhiều năm rồi. Nhân tiện có anh ở đây tôi xin nói luôn. Tháng sau chúng tôi tổ chức đám cưới tính mời hai người nhưng Gill bảo anh có lịch trình và cô ấy cũng không thể về để dự đám cưới mặc cho chúng tôi đã phải đăng ảnh lên cả SNS kêu cô ấy về. Thật là tiếc đó" cô nói đồng thời giơ thiệp cưới đã ghi sẵn tên người nhận là anh và cô.
 "Chúng tôi sẽ tổ chức bên Việt Nam trước, chắc phải mấy tháng nữa chúng tôi mới qua Hàn để tổ chức mời bạn bè của tôi bên ấy, đến lúc đấy hai người nhất định phải đến nhé" Misoo nói.
"À, cái đó tất nhiên rồi. Hôm đấy nếu được tôi sẽ rap tặng hai người" Yoongi cười ngại ngùng.
"Yoongi-ssi, nếu Gill có bắt nạt anh thì liên lạc với tôi, tôi sẽ chỉ cách trị cô ấy cho anh. À, suýt quên! xin lỗi đã làm anh hiểu nhầm" Thành lên tiếng. 
"A, không phải xin lỗi, lỗi là của tôi. Chúc hai người thật hạnh phúc nhé"
"Cảm ơn anh, hai người cũng phải nhanh nhanh lên để chúng tôi còn chung vui"
"Anh cứ yên tâm về bạn thân của anh tôi sẽ chăm lo thật tốt" anh cười lớn để lộ hàm răng trắng
"Vậy thôi chúng tôi xin phép để dành thời gian cho hai người giải quyết nốt vấn đề" Misoo cười đầy ẩn ý "Tạm biệt hai người nhé".
Yoongi nhanh nhảu đáp "Tạm biệt, hẹn gặp lai ở Hàn nhé"
Anh tắt điện thoại, lén nhìn cô bằng đôi mắt ngại ngùng. Cô nhìn thấy cảnh đó thì bật cười to.
"Em cười cái gì đó, anh không có ghen!" anh chối bay, mặt đã bắt đầu ửng đỏ.
"Anh có biết là nhìn anh như này đáng yêu lắm không. Em vui vì ít ra anh cũng có ghen, nếu nói người cần ghen phải là em mới đúng. Từ lúc chưa nhận lời tỏ tình của anh cho đến tận bây giờ ngày nào em cũng thấy hình ảnh anh ngọt ngào với fan hỏi em có ghen không? đã vậy cả ngày hôm nay còn im lặng không thèm để ý người ta"
Anh cứ đứng đó nghe cô trách móc rồi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô
"Anh xin lỗi, cả ngày hôm nay anh cũng đã suy nghĩ và nhớ em rất nhiều, giờ thì anh càng tin hơn rằng em chỉ có mình anh. À không! em chỉ được nhìn về phía anh thôi biết chưa. Thôi vào đi kẻo lạnh." Anh bước đi trước. Cô bước theo sau trêu đùa:
"Hôm nay anh đã lên cơn ghen phải không?"
"Không phải"
"Có người hôm nay ghen, haha"
"Không phải, anh không có ghen"
"Ôi có người ghen vì tôi"
"Ya, đừng có trêu anh nữa"​

 

 
12

Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

cậu nên xem thử bộ your name 

1 tháng 11 2023

3 People find it more difficult to find jobs in the countryside than in the city

8 A couple of father and his child spend at least 3 days and 2 nights living in a village

                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !Chap 3 :Sáng nay cô đến công ty sớm để làm việc vậy mà khi bước vào công ty ai cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò. Chẳng là trên đường đến công ty cô có ghé qua một cửa tiệm mua bánh ngọt và coffee cho bữa sáng. Lúc mua xong vừa bước khỏi tiệm đi được một đoạn ngang qua một cửa hàng đang sửa chữa thì...
Đọc tiếp

                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !

Chap 3 :

Sáng nay cô đến công ty sớm để làm việc vậy mà khi bước vào công ty ai cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò. Chẳng là trên đường đến công ty cô có ghé qua một cửa tiệm mua bánh ngọt và coffee cho bữa sáng. Lúc mua xong vừa bước khỏi tiệm đi được một đoạn ngang qua một cửa hàng đang sửa chữa thì bỗng có thanh gỗ bất ngờ rơi xuống. Số cô coi như còn lớn nhờ phản xạ nhanh nên thanh gỗ chỉ rơi vào chân tạo nên vết tím bầm sứt sát đau nhức nơi mắt cá chân. Đồ ăn thức uống đổ cả đi tong bữa sáng. Chủ cửa hàng ra hỏi thăm cô có sao không rồi xin lỗi rối rít. Vì đang vội nên cô trao đổi thông tin cá nhân với chủ cửa hàng để tiện liên lạc sau khi có kết quả khám vết thương. Bước vội đến công ty với cái chân đau thật khó nhọc. Trời như trêu người bỗng đổ mưa, lục lọi balo cô cười lớn không biết nên vui hay buồn - hôm nay cô không mang ô. Vậy là bước vào công ty với bộ dạng ướt như chuột lột và thảm hại nên mọi người trong công ty nhìn với ánh mắt tò mò không hiểu cô gặp gì mà trông thất thiểu vậy. 
Cuối cùng thì cũng ngồi được xuống bàn làm việc. Kéo cánh tủ nhỏ phía dưới lấy ra một bộ quần áo dự phòng, cô bước vào phòng vệ sinh thay đồ. Cô nhìn mình trong gương thật thất vọng. Mới sáng ra đã đen đủ đường rồi. Cầm điện thoại nhắn tin cho anh hỏi anh đã ăn sáng chưa. Anh trả lời nhanh chóng rằng J-hope đã mua đồ ăn cho cả nhóm. Đang định kêu ca với anh thì tin nhắn từ anh tới nói rằng hôm nay anh phải họp với các nhà sản xuất về mini album mới nên bận cả ngày có lẽ phải tối muộn mới gặp được nhau. Chỉ trả lời anh bằng icon có chữ "fighting" rồi cô cất điện thoại vào túi. 
 Giờ cô mới cảm nhận được thế nào là xót khi nước mưa lúc nãy ngấm vào vết thương. Lục tìm trong túi lấy miếng dán cá nhân băng tạm, mặt cô có chút nhăn nhó. Chắc lát nữa cô xin phép đi khám chứ anh mà biết cô chỉ xử lý qua loa như vậy thể nào cũng làm ầm lên cho coi.
"Chị đây rồi, em tìm chị nãy giờ" Yulhee - cô bé mới vào thực tập hớt hả chạy tới trước mặt cô.
"Tìm chị có việc gì?" 
"Không xong rồi chị ơi, file hình ảnh của nhóm mình bị hỏng không dùng được" cô bé nói khuôn mặt cúi gằm.
"Sao lại hỏng được? Rõ ràng hôm qua chị đã kiểm tra kĩ rồi em chỉ việc gửi file thôi mà" cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
"Em...em...em nghĩ nên nâng chất lượng hình ảnh lên thì tốt hơn nên em đã chuyển sang dạng file khác nên giờ hỏng hình ảnh, giờ phải làm sao đây chị, 5h chiều nay phải nộp rồi" thấy cô im lặng cô bé ngân ngấn nước mắt
 "Em không cố ý đâu chị".
"Em không lưu lại bản sao?"
Đáp lại cô là sự im lặng.
"Đây là file làm theo yêu cầu với concept như vậy chứ nếu không ngay từ đầu chị với chị Jane đã làm theo cách của em rồi. Em chưa nói chuyện này với trưởng phòng chứ?"
"Em...nói rồi" cô bé vẫn cúi gằm giọng lý nhí trong cổ họng.
" Lần sau có chuyện gì phải báo chị đầu tiên" cô bước đi trước trong lòng chỉ muốn gào thét lên hôm nay là cái ngày quái quỷ gì thế.
   Bước vào chỗ làm việc cô đã bắt gặp ngay ánh mắt lưỡi hái của trưởng phòng "Các cô liệu thế nào nộp đúng giờ cho tôi là được" anh ta bỏ lại câu nói rồi quay gót đi vào phòng. Cô nghe rõ tiếng cửa đập mạnh.
  Cô thở dài. Nhìn màn hình điện thoại nơi có anh đang mỉm cười rồi bắt tay vào việc. May là cô còn giữ một bản chưa hoàn chỉnh giờ chỉ việc chỉnh sửa thêm là được thôi nhưng có lẽ sẽ phải làm liên tục mà không được nghỉ trưa mất, như vậy mới kịp nộp đúng hạn, cô đã mất bữa sáng rồi giờ lại thêm bữa trưa.
   1h chiều. Yulhee sau khi bị cô đuổi đi ăn trưa cũng đã quay lại, cô bé mang theo kimbap cùng một chai nước ép hoa quả cho cô. Tranh thủ ăn vội vài miếng cô lại vùi đầu vào máy tính. Yulhee nhìn cô với vẻ mặt ái ngại "em xin lỗi".
"Cái này cũng không thể trách em hết được vì em mới vào chưa rành hết, nhưng lần sau có ý tưởng gì thì nên chia sẻ trước với chị Jane hoặc chị"
   5h chiều, sau khi cô vắt kiệt sức để làm kịp hạn nộp cuối cùng thì file cũng được gửi đi. Đang tính gọi cho anh vì cả ngày nay đã không nhắn được một tin nào chắc anh cũng bận, không biết anh tự chăm sóc bản thân tốt không vì lúc làm việc anh có thói quen uống coffee rất nhiều khi cần suy nghĩ, như vậy không tốt cho sức khoẻ của anh chút nào.
 "Gill, Yulhee trưởng phòng muốn gặp hai người" anh chàng cùng phòng gọi hai người sau đó bày ra bộ mặt chia buồn không quên cái vỗ vai an ủi "Bảo trọng nhé".
Cô lê chân chậm chạp gõ cửa bước vào, Yulhee theo sau, bộ mặt cô bé xanh rờn không thấy hạt máu. Trưởng phòng bắt đầu lên giọng. Ba mươi phút trôi qua, một tiếng.
"Yulhee, cô có thể về trước" Nghe thấy vậy cô bé rời đi nhìn cô với ánh mắt ái ngại.
"Nãy giờ tôi chỉ mới chỉ dạy người mới thôi, còn cô là người đã làm được một thời gian sao lại..."
Trưởng phòng vẫn cứ tiếp tục bài ca chán ngắt ấy. Nhóm trưởng là chị Jane nhưng vì chị ấy đang đi công tác nên dĩ nhiên người chịu cảnh này là cô.
   Do bận làm gấp rút để kịp hạn nộp mà cô quên mất vết thương ở chân. Sau một tiếng hơn đứng nghe giảng dạy chân cô mỏi nhừ và bây giờ cô biết thế nào là đau nhức. Hai tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng cô cũng nặng nhọc bước ra khỏi căn phòng ấy. Thu dọn đồ đạc cô xách balo ra về. 
"Ting"
"Anh nhớ em nhiều lắm"
"Anh đang ở đâu?"
"Trong phòng studio. Em tan làm chưa?"
Yoongi ngồi trước màn hình máy tính, mắt nhìn vào điện thoại chờ tin nhắn trả lời của cô mà chẳng thấy đâu. Hôm nay nhiều việc vì vậy anh nhớ cô rất nhiều muốn nhìn thấy khuôn mặt của cô. Anh đưa tay cầm cốc coffee đang định đưa lên miệng bỗng có một vòng tay ôm chặt từ phía sau. Chiếc cằm của ai đó ghì lên vai anh. Môi anh bất giác mỉm cười để lộ hàm răng trắng.
"Em nhớ anh đến phát điên rồi phải không?"
"Anh có chạy đi đâu mà ôm chặt vậy?"
Anh nghiêng đầu dụi dụi mái tóc xám vào cô. Bỗng anh cảm nhận được vai áo mình có gì đó rơi xuống, ấm nóng và làm ướt áo anh.
"Cả ngày không được gặp anh nhớ anh đến vậy hả? Anh định xoay người nhưng cô ôm chặt anh hơn 
" Cứ như vậy một lúc nữa đi, người ta nhớ anh rất nhiều đó, sao đến giờ anh mới nhắn tin nói nhớ em"
Cô bắt đầu khóc to hơn. Lòng anh thấy nhói. Cô gái ngốc nghếc này chắc ngày hôm nay lại chịu khổ gì rồi nên mới mượn cái cớ này. Đã vậy còn sợ anh lo lắng nữa. Cô có biết cô mà khóc như vậy anh càng xót xa bao nhiêu không. Áo anh đã ướt một bên vai. Thấy cô đã nín anh nói bằng gịong trầm ấm đồng thời xoay người lại kéo cô vào lòng 
"Anh xin lỗi người anh yêu vì nói nhớ em chậm trễ, giờ em muốn phạt gì, hay phạt anh hôn em nhé?" Anh nói mà mặt bình thản như không có gì. Cô đang sụt sùi cũng phải mỉm cười.
"Đồ đáng ghét, em phạt anh đi mua đồ ăn, em đói lắm rồi" cô đứng dậy rời khỏi lòng anh nhưng chân đau lại nhói lên khiến cô nhăn mặt vô thức kêu lên một tiếng "A"
Tất cả lọt hết vào tầm mắt anh. Cô ngồi xuống ghế đối diện cùng lúc nhận ra được sự nguy hiểm hiện ngay trứoc mắt.
"Rốt cuộc có chuyện gì?" Giọng anh lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô.
"À, em vô ý nên bị ngã thôi" cô nở nụ cười tươi xoa dịu anh
"Đã đi khám chưa?" Anh vẫn giữ ngữ điệu đó nhưng cô lại cảm thấy lành lạnh nơi sống lưng. Cố nặn nụ cười cô nói giọng trêu đùa giảm bớt không khí căng thẳng này
"Woa, Min swag hiển linh này..." Chưa nói hết câu cô đã thấy cả người mình được nhấc bổng lên
"Anh làm gì vậy, bỏ em xuống, anh bế em đi đâu?" Cô dãy dụa trên đôi tay nhìn bề ngoài yếu ớt nhưng rất chắc chắn của anh.
Anh bỏ cô xuống. Cô chưa kịp đứng vững đã thấy anh khom người phía trước mặt "Lên nhanh"
"Em tự đi được"
"Lên nhanh đi bệnh viện"
"Không cần đâu lát về em bôi thuốc là được" 
Không để cô đôi co nhiều anh nhanh chóng cõng cô lên, giọng anh đã dịu đi
"Chân sưng tấy lên rồi còn cứng đầu, lần sau mà em còn để bản thân bị thương thì đừng trách Yoongi này ác"
    Cô không nhìn được biểu cảm của anh nhưng cô biết lời nói đó của anh là lời yêu thương. Anh lúc nào cũng vậy lời nói lạnh lùng nhưng hành động lại trái ngựơc. Những lúc mệt mỏi nhất chỉ cần bên anh là mọi thứ lại tiêu tan. Yoongi anh như một liều thuốc yêu thương vậy.Vòng tay cô ôm chặt, đầu tựa vào vai anh thì thầm
"Yoongi à, em nặng lắm đó" 
Môi anh mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc.
 

 

  
11

bài bạn viết thiếu chút cảm động nhưng cũng đc

mik ms vt lần đầu nên các bn thông cảm nhé

21 tháng 11 2021

I have a lot of teachers but my favorite one is teacher Thanh. He is a teacher of music. He has a tall and thin figure. Black hair. He wears a pair of glasses. He has a warm smile and a beautiful voice. He is a new teacher at my school but a lot of students love him. Because the teacher brought interesting lessons. In addition, he confided in and played with us. In his free time, he used to play piano for us to sing. Sometimes he also sings himself. He is quite young so he seems to understand our mentality. I love you very much. When I talk to him, I feel very comfortable. I dare to say all the thoughts in my heart. However, we also respect him extremely. Because he is still our teacher.

Bản dịch nghĩa

Tôi có rất nhiều giáo viên nhưng người mà tôi yêu thích nhất đó là thầy Thanh. Thầy là giáo viên dạy môn âm nhạc. Thầy có dáng người cao và gầy. Mái tóc đen. Thầy đeo một cặp kính cận. Thầy có một nụ cười ấm áp và một giọng hát hay. Thầy là một giáo viên mới của trường tôi nhưng rất nhiều học sinh yêu quý thầy. Vì thầy đã mang đến những tiết học thú vị. Ngoài ra thầy còn tâm sự và chơi đùa cùng chúng tôi. Thời gian rảnh, thầy thường chơi đàn cho chúng tôi hát. Thỉnh thoảng thầy cũng tự hát luôn. Thầy khá trẻ nên thầy có vẻ hiểu tâm lí của chúng tôi. Tôi rất yêu quý thầy. Khi nói chuyện với thầy tôi cảm thấy rất thoải mái. Tôi dám nói hết những suy nghĩ trong lòng mình. Tuy nhiên, chúng tôi cũng vô cùng kính trọng thầy. Bởi vì thầy vẫn là một người thầy của chúng tôi. 

Xem thêm: Top 5 bài viết về kế hoạch tương lai bằng tiếng Anh

Bài viết về cảm nhận về thầy cô bằng tiếng Anh

My homeroom teacher is named Hao. She has a small figure. Her voice is gentle. She taught us English. Normally she is very strict. We need to complete all of our homework and study the past before going to class. However, she also loves us very much. On hot days, she would buy us ice cream or soft drinks. On rainy days, she will wait with us for our parents. She often told us meaningful stories. On holidays she willingly joined us on camping. She gives us a sense of intimacy. We treat her a mother. There are sad stories or awkward matters we all want to tell you and listen to my advice. She is a wonderful teacher. Thanks to you, I feel joy when I go to school. She taught us both knowledge and love. We have always loved you.

Bản dịch nghĩa

Cô giáo chủ nhiệm của tôi tên là Hao. Cô có dáng người nhỏ nhắn Giọng nói của cô nhẹ nhàng. Cô dạy chúng tôi môn tiếng Anh. Bình thường cô rất nghiêm khắc. Chúng tôi cần hoàn thành hết bài tập về nhà và học bài cũ trước khi đến lớp. Tuy nhiên cô cũng rất yêu thương chúng tôi. Những ngày nắng nóng, cô sẽ mua kem hoặc nước giải khát cho chúng tôi. Những ngày trời mưa, cô sẽ cùng chúng tôi đợi bố mẹ của chúng tôi. CÔ thường kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện ý nghĩa. Những dịp nghỉ lễ cô sẵn sằng cùng chúng tôi tham gia cắm trại. Cô cho chúng tôi cảm giác thân thiết.Chúng tôi coi cô giống như người mẹ của mình. Có những chuyện buồn hay những vấn đề khó xử chúng tôi đều muốn kể cho cô và nghe lời khuyên của tô. CÔ là một cô giáo tuyệt vời. Nhờ có cô mà tôi cảm nhận được niềm vui khi đi học. Cô đã dạy chúng tôi kiến thức và cả sự yêu thương. Chúng tôi luôn yêu cô.

Xem thêm: Bài viets về công việc tương lai bằng tiếng Anh

Viết đoạn văn về cô giáo bằng tiếng Anh

The teacher that has changed my learning path is Ms. Huong. She is my literature teacher. She is one of the oldest teachers in my school. However, she is still extremely funny and understands us. I used to hate studying, especially literature. Coincidentally, last year she was my class homeroom teacher. She has a very interesting way of teaching. Her voice is soft, but our students always listen. At first I was often against it. One rainy day, I waited for my mother to pick me up. She came over and talked with me. From what I did, I thought she would hate me, but that’s not true. I feel she is giving me a special love. Her gentle gaze made me feel safe. And I started to enjoy learning more. Every time I do a good job, she gives me compliments. Something I never received before. Every time I did not act well, she did not scold. She will ask me why and explain to me her job was wrong. She gave me the feeling of being listened to. Now, I have a better academic record and it’s all thanks to you. Thank you so much

Bản dịch nghĩa

Người giáo viên đã thay đổi con đường học tập của tôi đó là cô Huong. Cô là giáo viên dạy văn của tôi. Cô là một trong những giáo viên lớn tuổi nhất của trường tôi. Tuy nhiên, cô vẫn vô cùng vui tính và thấu hiểu chúng tôi. Tôi đã từng rất ghét việc học, đặc biệt là môn văn. Trùng hợp, năm ngoái cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Cô có cách dạy rất thú vị. Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhưng học sinh chúng tôi luôn lắng nghe. Lúc đầu tôi thường xuyên chống đối. Một ngày trời mưa, tôi đợi mẹ đến đón. Cô đã đến bên và cùng tôi trò chuyện. Từ những gì tôi đã làm, tôi nghĩ cô sẽ ghét mình nhưng sự thật không như vậy. Tôi cảm nhận được hình như cô đang dành một tình cảm đặc biệt cho tôi. Ánh mắt hiền từ của cô khiến tôi cảm thấy an toàn. Và tôi bắt đầu thích hoc hơn. Mỗi lần tôi làm bài tốt, cô sẽ dành cho tôi những lời khen. Điều mà trước đây tôi chưa bao giwof nhận được. Mỗi lần tôi có hành động không tốt, cô không trách mắng vội. Cô sẽ hỏi tôi lý do và giải thích cho tôi biết việc làm của mình là sai. CÔ cho tôi cảm giác được lắng nghe. Bây giờ, tôi đã có thành tích học tập tốt hơn và tất cả là nhờ có cô. Cảm ơn cô rất nhiều

Xem thêm: Top 5 bài viết về một phát minh bằng tiếng Anh hay nhất

Viết về nghề giáo viên bằng tiếng Anh

Children to be human need the loving hands of their parents and teachers. Teachers are the first people to contribute in the process of nurturing the “green germ” of the country. Not everyone is capable of being a teacher. The Teaching profession is a sacred and precious profession. Teachers require knowledge and good moral qualities. Thus, we can be an example for our students. A good teacher can turn his students from mischief to obedience, from irresponsibility to responsibility. To do that, the teachers always give affection to their students with the desire that they will become better. This is not possible for everyone. Each career brings certain values ​​to society. And the teacher’s job is teaching, so there are thousands of other jobs. Regardless of whoever they are, they have all gone to school, there are teachers. Teaching is an honor but there are many difficulties. Let’s stop being naughty and listening to reduce the pressure on our teachers.

Bản dịch nghĩa

Những đứa trẻ để thành người đều cần có những bàn tay yêu thương của cha mẹ và thầy cô giáo. Thầy cô giáo là những người đầu tiên đóng góp trong quá trình nuôi dưỡng “mầm xanh” của đất nước. Không phải ai cũng có khả năng làm thầy giáo. Nghề giáo viên là một nghề thiêng liêng và cáo quý. Người làm thầy đòi hỏi cần có kiến thức đồng thời có phẩm chất đạo đức tốt. Như vậy, mới có thể làm gương cho những người học sinh của mình. Một người giáo viên tốt có thể khiến học sinh của mình từ nghịch ngợm trở nên ngoan ngoãn, từ vô trách nhiệm trở nên có trách nhiệm. Để làm được điều đó, những người giáo viên luôn dành tình cảm cho những người học sinh của mình với mong muốn rằng họ sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Điều này không phải ai cũng làm được. Mỗi nghề nghiệp đều mang đến những giá trị nhất định cho xã hội. Và nghề giáo viên giống như nghề nuôi dạy nên muôn ngàn nghề khác. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng đều từng đi học, đều có những người thầy. Nghề dạy học thật vinh dự nhưng có có rất nhiều khó khăn. Chúng ta hãy thôi nghịch ngợm và biết lắng nghe để giảm bớt những áp lực cho thầy cô giáo của mình nhé. 

Xem thêm: 5 đoạn văn viết về bạn thân hay nhất

Viết về người thầy bằng tiếng Anh hay nhất

Mr. Minh is my 3rd grade homeroom teacher. Now, I’m in 9th grade but he’s still my favorite teacher. The teacher is very gentle. Every time he talks to us, he always shows a kind smile. Teacher loves us very much. Every time we make a mistake, the teacher kindly reminds us, not penalizes. The teacher’s house has a lot of fruit. Each season, the teacher will bring the fruit to the class for us. So we are also very fond of teachers. Together we contributed money to buy him a new shirt. Together we went cycling to his house. You are our father. Every time we go to his house, when we come back, he always reminds us carefully. He was worried about us going on an unsafe road. He taught us good things to do. He always reminded us to become a good person. Maybe everyone will have different jobs but be a good person. I remember the teacher’s words carefully. Even though I am no longer an elementary school student, my friends and I still go to his house to play in my spare time. He is also very happy to meet us.

Bản dịch nghĩa

Thầy Minh là thầy giáo chủ nhiệm lớp 3 của tôi. Bây giờ, tôi đã học lớp 9 nhưng thầy vẫn là giáo viên mà tôi yêu thích nhất. Thầy rất hiền. Mỗi khi nói chuyện cùng chúng tôi thầy luôn nở một nụ cười hiền hậu. Thầy rất thương chúng tôi. Mỗi lần chúng tôi mắc lỗi thầy đều ân cần nhắc nhở chứ không phạt. Nhà thầy có rất nhiều hoa quả. Mỗi mùa quả chín thầy sẽ mang đến lớp cho chúng tôi. Vì vậy chúng tôi cũng rất quý thầy. Chúng tôi cùng nhau góp tiền mua tặng thầy một chiếc áo sơ mi mới, Cùng nhau đi xe đạp đến nhà thầy chơi. Thầy giống như người cha của chúng tôi vậy. Mỗi lần chúng tôi qua nhà thầy, khi chúng tôi trở về, thầy luôn nhắc nhở kỹ càng. Thầy lo lắng cho chúng tôi đi đường không an toàn. Thầy dạy chúng tôi những điều hay lẽ phải. Thầy luôn nhắc nhở chúng tôi phải trở thành một người tốt. Có thể mỗi người sẽ có những công việc khác nhau nhưng hãy là một người tốt. Tôi nhớ kỹ những lời thầy dạy. Bây giờ mặc dù không còn là học sinh tiểu học nhưng tôi cùng bạn bè vẫn đến nhà thầy chơi khi rảnh rỗi. Thầy cũng rất vui khi gặp chúng tôi.

xin tích

   

28 tháng 6 2023

Anh Thư Bùi này á: https://hoc24.vn/vip/14986808666366

28 tháng 6 2023

Trùng tên nhm không phãi

Gmail t khác mà :>>

Cuôc thi tiếng anh đã kết thúc :5 bạn thi :1 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc2 ) @Đường Hạc Bảo Quyên3 ) @Hồ Thu Giang4 ) @Linh Oracles5 ) @Nguyễn Ngọc Sáng Kết quả :1 ) @Đường Hạc Bảo Quyên : 20/202 ) @Linh Oracles : 19/203 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc : 18/204 ) @Hồ Thu Giang : 18/205 ) @Nguyễn Ngọc Sáng : 17/20P/s : Vì lí do hai bạng đồng hạng ba nên mình xin xét các tuần trước V 1 V 2 V 3 V41 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc : 15/15 15/15...
Đọc tiếp

Cuôc thi tiếng anh đã kết thúc :

5 bạn thi :

1 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc

2 ) @Đường Hạc Bảo Quyên

3 ) @Hồ Thu Giang

4 ) @Linh Oracles

5 ) @Nguyễn Ngọc Sáng

Kết quả :

1 ) @Đường Hạc Bảo Quyên : 20/20

2 ) @Linh Oracles : 19/20

3 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc : 18/20

4 ) @Hồ Thu Giang : 18/20

5 ) @Nguyễn Ngọc Sáng : 17/20

P/s : Vì lí do hai bạng đồng hạng ba nên mình xin xét các tuần trước

V 1 V 2 V 3 V4

1 ) @Hoàng Lê Bảo Ngọc : 15/15 15/15 10/10 10/10

2 ) @Hồ Thu Giang : 13/15 14/15 10/10 10/10

Kết quả cuối cùng :

Giai nhất : Xin chúc mừng @Đường Hạc Bảo Quyên

Giai thưởng : the cào : 100k + 20GP

Giai nhì : Xin chúc mừng : @Linh Oracles

Giai thưởng : thẻ cào 50k + 15GP

Giai 3 : Xin chúc mừng : @Hoàng Lê Bảo Ngọc

Giai thưởng : thẻ cào 30k + 10GP

- Thầy @phynit chỉ cung cấp cho ba bạn đạt giải cao nhất .

- Nhưng mình lại thấy 5 bạn trên ai cũng giỏi nên mình sẽ xin thày @phynit giải tư và giải khuyến khích :

Giai tư : Xin chúc mừng @Hồ Thu Giang

Giai thưởng : 10GP

Giai khuyến khích : Xin chúc mừng @Nguyễn Ngọc Sáng

Giai thưởng : 5GP

P/S : Giai thưởng các bạn sẽ được thầy @phynit cấp vào lúc nào đó bạn nhé

Một lần nữa xin trân thành cảm ơn các bạn đã tích cức tham gia tích cực chương trình của mình tổ chức

~~~ GOod LuCk~~~~~

 

17
14 tháng 11 2016

Thầy sẽ nhắn tin đến các bạn được thưởng để trao giải nhé. Mọi thắc mắc hãy bình luận tại đây.

14 tháng 11 2016

Thế Nguyễn Huy Tú gì đó bao giờ mới thi toán đây?

17 tháng 11 2018

HELLO EVERY ONE, MY NAME IS THU.I AM ELEVEN YEARS OLD.I AM A STUDENT AT CS NAM HOA SCHOOL.TODAY,I AM GOING TO TELL YOU ABOUT MY LOVE TEACHER.

EVERY YEAR,ALL STUDENTS ARE EAGER TO CELEBRATE VIETNAMESE TEACHERS(ĐÁNH 1 ĐẤU SẮC) DAY AND I GIVE MY TEACHER A BUNCH OF FLOWERS.THEY ALWAYS REMEMBER THE TEACHERS THEY LOVE AND SO AM I.MY LOVE TEACHER IS 40 YEARS OLD.SHE IS TALL AND SLIM.SHE HAS OVAL FACE WITH CURLY BLOND HAIR.SHE IS KIND AND PRETTY.SHE  OFTEN HELPS ME IN STUDYING.SHE IS READY TO EXPLAIN THAT I DONT UNDERSTAND.SHE HAS A BEAUTIFULL VOICE.SHE CAN SING AND DANCE VERY GOOL.

ON THE OCCASION OF VIETNAMESE TEACHERS(ĐÁNH 1 DẤU SẮC) DAY.I WISH MY LOVE TEACHER ALL BEST WISHES,BEAUTIFULL,HEATH AND HAPPINESS. I LOVE HER SO MUCH.I PROMISE,I WILL STUDY HARD AND BE A GOOD STUDENT!

                                                                                                                                                      THANKS FOR LISTENING!