K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 11 2018

HELLO EVERY ONE, MY NAME IS THU.I AM ELEVEN YEARS OLD.I AM A STUDENT AT CS NAM HOA SCHOOL.TODAY,I AM GOING TO TELL YOU ABOUT MY LOVE TEACHER.

EVERY YEAR,ALL STUDENTS ARE EAGER TO CELEBRATE VIETNAMESE TEACHERS(ĐÁNH 1 ĐẤU SẮC) DAY AND I GIVE MY TEACHER A BUNCH OF FLOWERS.THEY ALWAYS REMEMBER THE TEACHERS THEY LOVE AND SO AM I.MY LOVE TEACHER IS 40 YEARS OLD.SHE IS TALL AND SLIM.SHE HAS OVAL FACE WITH CURLY BLOND HAIR.SHE IS KIND AND PRETTY.SHE  OFTEN HELPS ME IN STUDYING.SHE IS READY TO EXPLAIN THAT I DONT UNDERSTAND.SHE HAS A BEAUTIFULL VOICE.SHE CAN SING AND DANCE VERY GOOL.

ON THE OCCASION OF VIETNAMESE TEACHERS(ĐÁNH 1 DẤU SẮC) DAY.I WISH MY LOVE TEACHER ALL BEST WISHES,BEAUTIFULL,HEATH AND HAPPINESS. I LOVE HER SO MUCH.I PROMISE,I WILL STUDY HARD AND BE A GOOD STUDENT!

                                                                                                                                                      THANKS FOR LISTENING!

7 tháng 9 2018

My mother is the one who I love most in my life. For what she’s done, she deserved with the whole world. My mother is a 43-year-old household wife. She’s tall, slim and especially she has a beautiful long black hair. She always smile thus everyone consider her a friendly person. My mom loves every members of the family with all her heart. She agreed to be a household woman instead of working out. My mother takes care of the household chorces. She wakes up earliest in the morning and goes to bed latest in the night. And during the day, she’s very busy. I remember once when my mother got sick so nobody did the house work and everything went to crazy. From then, my father and I join hand to help mother whenever we have free time. She’s really happy about that. When I was a kid, mom taught me to play piano at each weekend. I still remember the songs which includes many childhood’s experiences. Not only taught me to play piano, she also taught me to be a better human. I love the moral stories that she told me before I fell asleep every night. We’re really appreaciate mother’s effort, patient and her hard work to conserve the family’s happiness. My mother is an indispensable part of my life. When I grow up, I want to be a woman her.

Dịch :

Mẹ tôi là người mà tôi yêu quý nhất trong cuộc đời này. Với những gì đã làm, bà xứng đáng có cả thế giới. Mẹ tôi là một bà nội trợ 43 tuổi. Bà cao, ốm và đặc biệt bà có một mái tóc dài đen rất đẹp. Bà lúc nào cũng cười vì vậy mọi người nhận định bà là một người thân thiện. Mẹ tôi yêu quý tất cả các thành viên trong gia đình bằng cả trái tim. Bà đồng ý trở thành một người nội trợ thay vì ra ngoài làm việc. Mẹ tôi chăm lo tất cả công việc nhà. Bà là người dậy sớm nhất vào buổi sáng và đi ngủ muộn nhất vào buổi tối. Và trong ngày, bà rất bận rộn. Tôi nhớ có một lần mẹ tôi bị bệnh mà không ai làm công việc nhà và mọi thứ rất lộn xộn. Kể từ đó, bố và tôi cùng chung tay giúp mẹ làm việc nhà bất cứ khi nào chúng tôi có thời gian rảnh. Mẹ tôi rất vui về điều đó. Khi tôi còn bé, mẹ dạy tôi chơi piano vào mỗi dịp cuối tuần. Tôi vẫn còn nhớ những bài hát chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ. Không chỉ dạy tôi chơi đàn mẹ còn dạy tôi trở thành một người tốt. Tôi rất yêu thích những câu chuyện đạo đức mà mẹ kể cho tôi nghe mỗi tối trước khi đi ngủ. Chúng tôi trân trọng những nỗ lực, kiên nhẫn và công việc mệt mỏi của mẹ để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Mẹ tôi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của tôi. Khi tôi lớn lên tôi muốn trở thành một người phụ nữ như bà.

7 tháng 9 2018

BN CÓ THỂ VIẾT NGẮN:

The one i love most is my mother. She is tall and rather thin
She is a warm kindly person with an oval face and a long-silky hair.
My mother loves us very much. She is used to staying up late and getting up early to earn money and take care of us. She is strict thanks to that we are educated into a good person.I will try to study well to satisfy my mother's faith.

Dịch :

Người mà tôi yêu quý nhất là mẹ tôi. Mẹ tôi cao, hơi gầy. Gương mặt trái xoan hiền lành phúc hậu và mái tóc dài óng mượt. Mẹ tôi rất yêu thương chúng tôi. Bà thức khuya dậy sớm vất vả để kiếm tiền và chăm sóc cho chúng tôi.Bà tuy là người nghiêm khắc nhưng nhờ vậy mà chúng tôi nên người. Tôi sẽ cố gắng học thất giỏi để không phụ lòng tin của mẹ

21 tháng 11 2021

I have a lot of teachers but my favorite one is teacher Thanh. He is a teacher of music. He has a tall and thin figure. Black hair. He wears a pair of glasses. He has a warm smile and a beautiful voice. He is a new teacher at my school but a lot of students love him. Because the teacher brought interesting lessons. In addition, he confided in and played with us. In his free time, he used to play piano for us to sing. Sometimes he also sings himself. He is quite young so he seems to understand our mentality. I love you very much. When I talk to him, I feel very comfortable. I dare to say all the thoughts in my heart. However, we also respect him extremely. Because he is still our teacher.

Bản dịch nghĩa

Tôi có rất nhiều giáo viên nhưng người mà tôi yêu thích nhất đó là thầy Thanh. Thầy là giáo viên dạy môn âm nhạc. Thầy có dáng người cao và gầy. Mái tóc đen. Thầy đeo một cặp kính cận. Thầy có một nụ cười ấm áp và một giọng hát hay. Thầy là một giáo viên mới của trường tôi nhưng rất nhiều học sinh yêu quý thầy. Vì thầy đã mang đến những tiết học thú vị. Ngoài ra thầy còn tâm sự và chơi đùa cùng chúng tôi. Thời gian rảnh, thầy thường chơi đàn cho chúng tôi hát. Thỉnh thoảng thầy cũng tự hát luôn. Thầy khá trẻ nên thầy có vẻ hiểu tâm lí của chúng tôi. Tôi rất yêu quý thầy. Khi nói chuyện với thầy tôi cảm thấy rất thoải mái. Tôi dám nói hết những suy nghĩ trong lòng mình. Tuy nhiên, chúng tôi cũng vô cùng kính trọng thầy. Bởi vì thầy vẫn là một người thầy của chúng tôi. 

Xem thêm: Top 5 bài viết về kế hoạch tương lai bằng tiếng Anh

Bài viết về cảm nhận về thầy cô bằng tiếng Anh

My homeroom teacher is named Hao. She has a small figure. Her voice is gentle. She taught us English. Normally she is very strict. We need to complete all of our homework and study the past before going to class. However, she also loves us very much. On hot days, she would buy us ice cream or soft drinks. On rainy days, she will wait with us for our parents. She often told us meaningful stories. On holidays she willingly joined us on camping. She gives us a sense of intimacy. We treat her a mother. There are sad stories or awkward matters we all want to tell you and listen to my advice. She is a wonderful teacher. Thanks to you, I feel joy when I go to school. She taught us both knowledge and love. We have always loved you.

Bản dịch nghĩa

Cô giáo chủ nhiệm của tôi tên là Hao. Cô có dáng người nhỏ nhắn Giọng nói của cô nhẹ nhàng. Cô dạy chúng tôi môn tiếng Anh. Bình thường cô rất nghiêm khắc. Chúng tôi cần hoàn thành hết bài tập về nhà và học bài cũ trước khi đến lớp. Tuy nhiên cô cũng rất yêu thương chúng tôi. Những ngày nắng nóng, cô sẽ mua kem hoặc nước giải khát cho chúng tôi. Những ngày trời mưa, cô sẽ cùng chúng tôi đợi bố mẹ của chúng tôi. CÔ thường kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện ý nghĩa. Những dịp nghỉ lễ cô sẵn sằng cùng chúng tôi tham gia cắm trại. Cô cho chúng tôi cảm giác thân thiết.Chúng tôi coi cô giống như người mẹ của mình. Có những chuyện buồn hay những vấn đề khó xử chúng tôi đều muốn kể cho cô và nghe lời khuyên của tô. CÔ là một cô giáo tuyệt vời. Nhờ có cô mà tôi cảm nhận được niềm vui khi đi học. Cô đã dạy chúng tôi kiến thức và cả sự yêu thương. Chúng tôi luôn yêu cô.

Xem thêm: Bài viets về công việc tương lai bằng tiếng Anh

Viết đoạn văn về cô giáo bằng tiếng Anh

The teacher that has changed my learning path is Ms. Huong. She is my literature teacher. She is one of the oldest teachers in my school. However, she is still extremely funny and understands us. I used to hate studying, especially literature. Coincidentally, last year she was my class homeroom teacher. She has a very interesting way of teaching. Her voice is soft, but our students always listen. At first I was often against it. One rainy day, I waited for my mother to pick me up. She came over and talked with me. From what I did, I thought she would hate me, but that’s not true. I feel she is giving me a special love. Her gentle gaze made me feel safe. And I started to enjoy learning more. Every time I do a good job, she gives me compliments. Something I never received before. Every time I did not act well, she did not scold. She will ask me why and explain to me her job was wrong. She gave me the feeling of being listened to. Now, I have a better academic record and it’s all thanks to you. Thank you so much

Bản dịch nghĩa

Người giáo viên đã thay đổi con đường học tập của tôi đó là cô Huong. Cô là giáo viên dạy văn của tôi. Cô là một trong những giáo viên lớn tuổi nhất của trường tôi. Tuy nhiên, cô vẫn vô cùng vui tính và thấu hiểu chúng tôi. Tôi đã từng rất ghét việc học, đặc biệt là môn văn. Trùng hợp, năm ngoái cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Cô có cách dạy rất thú vị. Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhưng học sinh chúng tôi luôn lắng nghe. Lúc đầu tôi thường xuyên chống đối. Một ngày trời mưa, tôi đợi mẹ đến đón. Cô đã đến bên và cùng tôi trò chuyện. Từ những gì tôi đã làm, tôi nghĩ cô sẽ ghét mình nhưng sự thật không như vậy. Tôi cảm nhận được hình như cô đang dành một tình cảm đặc biệt cho tôi. Ánh mắt hiền từ của cô khiến tôi cảm thấy an toàn. Và tôi bắt đầu thích hoc hơn. Mỗi lần tôi làm bài tốt, cô sẽ dành cho tôi những lời khen. Điều mà trước đây tôi chưa bao giwof nhận được. Mỗi lần tôi có hành động không tốt, cô không trách mắng vội. Cô sẽ hỏi tôi lý do và giải thích cho tôi biết việc làm của mình là sai. CÔ cho tôi cảm giác được lắng nghe. Bây giờ, tôi đã có thành tích học tập tốt hơn và tất cả là nhờ có cô. Cảm ơn cô rất nhiều

Xem thêm: Top 5 bài viết về một phát minh bằng tiếng Anh hay nhất

Viết về nghề giáo viên bằng tiếng Anh

Children to be human need the loving hands of their parents and teachers. Teachers are the first people to contribute in the process of nurturing the “green germ” of the country. Not everyone is capable of being a teacher. The Teaching profession is a sacred and precious profession. Teachers require knowledge and good moral qualities. Thus, we can be an example for our students. A good teacher can turn his students from mischief to obedience, from irresponsibility to responsibility. To do that, the teachers always give affection to their students with the desire that they will become better. This is not possible for everyone. Each career brings certain values ​​to society. And the teacher’s job is teaching, so there are thousands of other jobs. Regardless of whoever they are, they have all gone to school, there are teachers. Teaching is an honor but there are many difficulties. Let’s stop being naughty and listening to reduce the pressure on our teachers.

Bản dịch nghĩa

Những đứa trẻ để thành người đều cần có những bàn tay yêu thương của cha mẹ và thầy cô giáo. Thầy cô giáo là những người đầu tiên đóng góp trong quá trình nuôi dưỡng “mầm xanh” của đất nước. Không phải ai cũng có khả năng làm thầy giáo. Nghề giáo viên là một nghề thiêng liêng và cáo quý. Người làm thầy đòi hỏi cần có kiến thức đồng thời có phẩm chất đạo đức tốt. Như vậy, mới có thể làm gương cho những người học sinh của mình. Một người giáo viên tốt có thể khiến học sinh của mình từ nghịch ngợm trở nên ngoan ngoãn, từ vô trách nhiệm trở nên có trách nhiệm. Để làm được điều đó, những người giáo viên luôn dành tình cảm cho những người học sinh của mình với mong muốn rằng họ sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Điều này không phải ai cũng làm được. Mỗi nghề nghiệp đều mang đến những giá trị nhất định cho xã hội. Và nghề giáo viên giống như nghề nuôi dạy nên muôn ngàn nghề khác. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng đều từng đi học, đều có những người thầy. Nghề dạy học thật vinh dự nhưng có có rất nhiều khó khăn. Chúng ta hãy thôi nghịch ngợm và biết lắng nghe để giảm bớt những áp lực cho thầy cô giáo của mình nhé. 

Xem thêm: 5 đoạn văn viết về bạn thân hay nhất

Viết về người thầy bằng tiếng Anh hay nhất

Mr. Minh is my 3rd grade homeroom teacher. Now, I’m in 9th grade but he’s still my favorite teacher. The teacher is very gentle. Every time he talks to us, he always shows a kind smile. Teacher loves us very much. Every time we make a mistake, the teacher kindly reminds us, not penalizes. The teacher’s house has a lot of fruit. Each season, the teacher will bring the fruit to the class for us. So we are also very fond of teachers. Together we contributed money to buy him a new shirt. Together we went cycling to his house. You are our father. Every time we go to his house, when we come back, he always reminds us carefully. He was worried about us going on an unsafe road. He taught us good things to do. He always reminded us to become a good person. Maybe everyone will have different jobs but be a good person. I remember the teacher’s words carefully. Even though I am no longer an elementary school student, my friends and I still go to his house to play in my spare time. He is also very happy to meet us.

Bản dịch nghĩa

Thầy Minh là thầy giáo chủ nhiệm lớp 3 của tôi. Bây giờ, tôi đã học lớp 9 nhưng thầy vẫn là giáo viên mà tôi yêu thích nhất. Thầy rất hiền. Mỗi khi nói chuyện cùng chúng tôi thầy luôn nở một nụ cười hiền hậu. Thầy rất thương chúng tôi. Mỗi lần chúng tôi mắc lỗi thầy đều ân cần nhắc nhở chứ không phạt. Nhà thầy có rất nhiều hoa quả. Mỗi mùa quả chín thầy sẽ mang đến lớp cho chúng tôi. Vì vậy chúng tôi cũng rất quý thầy. Chúng tôi cùng nhau góp tiền mua tặng thầy một chiếc áo sơ mi mới, Cùng nhau đi xe đạp đến nhà thầy chơi. Thầy giống như người cha của chúng tôi vậy. Mỗi lần chúng tôi qua nhà thầy, khi chúng tôi trở về, thầy luôn nhắc nhở kỹ càng. Thầy lo lắng cho chúng tôi đi đường không an toàn. Thầy dạy chúng tôi những điều hay lẽ phải. Thầy luôn nhắc nhở chúng tôi phải trở thành một người tốt. Có thể mỗi người sẽ có những công việc khác nhau nhưng hãy là một người tốt. Tôi nhớ kỹ những lời thầy dạy. Bây giờ mặc dù không còn là học sinh tiểu học nhưng tôi cùng bạn bè vẫn đến nhà thầy chơi khi rảnh rỗi. Thầy cũng rất vui khi gặp chúng tôi.

xin tích

   

18 tháng 10 2019

The Kinh - are also known as the Vietnamese, and Son La is the second largest group, accounting for 18% of the province's population. Population is concentrated in urban areas. Kinh language in Vietnamese - Muong language. Apart from the part of ethnic minorities residing in Son La area, many people have just moved from the North and North Central Plains. Especially since listening to the call of the Party to build mountainous economic development, Kinh people from the delta provinces to Son La; The family of Dien Bien Phu campaign soldiers stayed in the mountainous region. At present, some areas in the province of Kinh ethnic minorities include Kinh people in Hai Duong, Hung Yen and Thai Binh provinces in Song Ma and Yen Chau districts; Thai Binh province in Thuan Chau, Ha Tay province in Mai Son and so on.Kinh people living in Son La are interspersed with ethnic minority people. They quickly integrate in production, cultural exchange and solidarity to create cohesion and development in Son land. Leaves. The Kinh are also called Vietnamese. The Kinh language belongs to the Viet-Muong language group. Kinh people do farming. In the wet rice cultivation, the Kinh people have traditionally built dikes, ditches. Horulture, mulberry growing, livestock and poultry husbandry, river fishing and marine fish development. Pottery is very early. Kinh people have habits betel betel, drinking tea, water. In addition to fried rice, sky rice, also porridge, sky rice. Shrimp sauce, duck eggs flipped is a unique dish of the Kinh.The Kinh village is often surrounded by bamboo, and there is a strong village gate in many places. Each village has a communal meeting place and worship. Kinh people live in the land. In the Kinh family, the husband (the father) is the owner. Children take their father and father's relatives as "family", while mother is "grandfather". The first son was responsible for organizing the worship of his parents, grandparents. Each of them has their own church, with their heads in charge of their work. Monogamy marriage The wedding is going through many rituals, the boy asked his wife and married his wife. After the wedding, the bride returns home. The men respect virginity, virtue of the bride, and pay attention to their background.The ancestor worshipers of the Kinh. The deceased are sacrificed by their descendants every year on the day they die. Their graves are regularly visited by relatives and carers. Every year the farmer has a series of festivals and festivals associated with farmer beliefs. In addition, Buddhism, Taoism, Taoism, Catholicism from the outside came into being received at different levels. The literary capital of the Kinh is quite large: oral literature (stories, folk songs, proverbs), literary literature (poetry, literature, books). Early and advanced art in many respects: singing, music, sculpture, painting, dancing, singing. The annual village festival is one of the most exciting and lively events in the countryside.

=> Dịch :

Người Kinh - còn được gọi là người Việt Nam,và Sơn La là nhóm lớn thứ hai, chiếm 18% dân số của tỉnh. Dân số tập trung ở thành thị. Tiếng Kinh trong tiếng Việt - tiếng Mường. Ngoài một phần của các dân tộc thiểu số cư trú tại khu vực Sơn La, nhiều người mới chuyển đến từ đồng bằng Bắc và Bắc Trung Bộ. Nhất là từ khi nghe lời kêu gọi của Đảng xây dựng phát triển kinh tế miền núi, người Kinh từ các tỉnh đồng bằng đến Sơn La; Gia đình chiến sĩ Điện Biên Phủ ở lại miền núi. Hiện nay, một số khu vực trong tỉnh của các dân tộc thiểu số Kinh bao gồm người Kinh ở các tỉnh Hải Dương, Hưng Yên và Thái Bình ở các huyện Tống Ma và Yên Châu; Tỉnh Thái Bình ở Thuận Châu, tỉnh Hà Tây ở Mai Sơn, v.v. Người dân sống ở Sơn La xen kẽ với người dân tộc thiểu số. Họ nhanh chóng hòa nhập trong sản xuất, trao đổi văn hóa và đoàn kết để tạo sự gắn kết và phát triển trên đất Sơn. Lá. Người Kinh còn được gọi là người Việt. Ngôn ngữ Kinh thuộc nhóm ngôn ngữ Việt-Mường. Người Kinh làm nông nghiệp. Trong nghề trồng lúa nước, người Kinh có truyền thống xây đê, mương. Trồng trọt, trồng dâu, chăn nuôi gia súc, gia cầm, đánh bắt cá trên sông và phát triển cá biển. Đồ gốm là rất sớm. Người Kinh có thói quen ăn trầu, uống trà, uống nước. Ngoài cơm chiên, xôi, còn cháo, xôi. Mắm tôm, trứng vịt lộn là một món ăn độc đáo của người Kinh. Làng Kinh thường được bao quanh bởi tre, và có một cổng làng mạnh mẽ ở nhiều nơi. Mỗi làng có một nơi gặp gỡ và thờ cúng chung. Người Kinh sống trong đất. Trong gia đình người Kinh, người chồng (người cha) là chủ sở hữu. Con cái lấy cha mẹ của họ làm "gia đình", còn mẹ là "ông nội". Con trai đầu chịu trách nhiệm tổ chức lễ cúng cha mẹ, ông bà. Mỗi người trong số họ có nhà thờ riêng, với những người đứng đầu phụ trách công việc của họ. Hôn nhân một vợ một chồng Đám cưới đang trải qua nhiều nghi thức, chàng trai hỏi vợ và cưới vợ. Sau đám cưới, cô dâu trở về nhà. Những người đàn ông tôn trọng sự trinh trắng, đức hạnh của cô dâu và chú ý đến nền tảng của họ. Những người thờ cúng tổ tiên của người Kinh. Những người quá cố được con cháu của họ hy sinh hàng năm vào ngày họ chết. Ngôi mộ của họ thường xuyên được người thân và người chăm sóc đến thăm. Mỗi năm người nông dân có một loạt các lễ hội và lễ hội gắn liền với niềm tin của người nông dân. Ngoài ra, Phật giáo, Đạo giáo, Đạo giáo, Công giáo từ bên ngoài ra đời được tiếp nhận ở các cấp độ khác nhau. Kinh đô văn học của người Kinh khá lớn: văn học truyền miệng (truyện, dân ca, tục ngữ), văn học văn học (thơ, văn, sách). Nghệ thuật sớm và tiên tiến ở nhiều khía cạnh: ca hát, âm nhạc, điêu khắc, hội họa, nhảy múa, ca hát. Lễ hội làng hàng năm là một trong những sự kiện sôi động và sôi động nhất ở vùng nông thôn.

#Băng Băng

18 tháng 10 2019

The Kinh are also known as the Vietnamese, and Son La is the second largest group, accounting for 18% of the province's population. Population is concentrated in urban areas. Kinh language in Vietnamese - Muong language. Apart from the part of ethnic minorities residing in Son La area, many people have just moved from the North and North Central Plains. Especially since listening to the call of the Party to build mountainous economic development, Kinh people from the delta provinces to Son La; The family of Dien Bien Phu campaign soldiers stayed in the mountainous region. At present, some areas in the province of Kinh ethnic minorities include Kinh people in Hai Duong, Hung Yen and Thai Binh provinces in Song Ma and Yen Chau districts; Thai Binh province in Thuan Chau, Ha Tay province in Mai Son and so on.Kinh people living in Son La are interspersed with ethnic minority people. They quickly integrate in production, cultural exchange and solidarity to create cohesion and development in Son land. Leaves. The Kinh are also called Vietnamese. The Kinh language belongs to the Viet-Muong language group. Kinh people do farming. In the wet rice cultivation, the Kinh people have traditionally built dikes, ditches. Horulture, mulberry growing, livestock and poultry husbandry, river fishing and marine fish development. Pottery is very early. Kinh people have habits betel betel, drinking tea, water. In addition to fried rice, sky rice, also porridge, sky rice. Shrimp sauce, duck eggs flipped is a unique dish of the Kinh.The Kinh village is often surrounded by bamboo, and there is a strong village gate in many places. Each village has a communal meeting place and worship. Kinh people live in the land. In the Kinh family, the husband (the father) is the owner. Children take their father and father's relatives as "family", while mother is "grandfather". The first son was responsible for organizing the worship of his parents, grandparents. Each of them has their own church, with their heads in charge of their work. Monogamy marriage The wedding is going through many rituals, the boy asked his wife and married his wife. After the wedding, the bride returns home. The men respect virginity, virtue of the bride, and pay attention to their background.The ancestor worshipers of the Kinh. The deceased are sacrificed by their descendants every year on the day they die. Their graves are regularly visited by relatives and carers. Every year the farmer has a series of festivals and festivals associated with farmer beliefs. In addition, Buddhism, Taoism, Taoism, Catholicism from the outside came into being received at different levels. The literary capital of the Kinh is quite large: oral literature (stories, folk songs, proverbs), literary literature (poetry, literature, books). Early and advanced art in many respects: singing, music, sculpture, painting, dancing, singing. The annual village festival is one of the most exciting and lively events in the countryside.

5 tháng 4 2021

I like living in the countryside because of some reasons. Environmentally speaking, it is a peaceful place. The air is fresh. The space is quiet. We can enjoy healthy natural conditions without
worrying much about environmental pollution.
As for social security, the countryside is a safer place than a city. While urban security situation is always complicated with all kinds of crimes, rural areas are much more secure because most of countrymen are friendly and ready to help one another.
Moreover, rural life is also easier that in cities. People in cities are easy to get stressed because of pollution, job pressures, competitions, etc ... On the contrary, those bad things
are very rare in the countryside. To sum up, except income matters, the countryside is a better residence than cities.

5 tháng 4 2021

woa batngo

9 tháng 11 2018

trên mạng

9 tháng 11 2018

Remember when we met?

When I was just a kid.

And you said to me,

“It’s okay, we’re all friends here.”

And treated me a normal kid?

Well even if you don’t,

Thank you, as you now mean the world to me.

Remember when I first cried in front of you?

When times were tough for me.

And you said to me,

“It’s okay, I’m here.”

And it all seemed a little better?

Well even if it’s slipped your mind,

It made me who I am today.

Remember when you fell apart?

You couldn’t cope without your Dad.

And I said to you,

“It’s okay, I’m here for you.”

And you put back up your mask?

Because it had slipped that day and I saw,

The real you, scared and hiding.

Remember when I left you?

To move on to my next stage.

And you said to me,

‘I’ll always be here for you.’

And we hugged and talked for hours?

You wanted me to chase my dreams,

And helped me through my fear.

Remember when I became you?

And you took to the sidelines.

And I said to you,

‘I’m here to carry on.’

And you watched a proud parent,

As I took my first steps?

Now it’s me remembering you,

As you lie in the ground.

I’ll always remember your calming voice,

And be grateful for what I found.

                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !Chap 3 :Sáng nay cô đến công ty sớm để làm việc vậy mà khi bước vào công ty ai cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò. Chẳng là trên đường đến công ty cô có ghé qua một cửa tiệm mua bánh ngọt và coffee cho bữa sáng. Lúc mua xong vừa bước khỏi tiệm đi được một đoạn ngang qua một cửa hàng đang sửa chữa thì...
Đọc tiếp

                                                                            Anh cứ mãi như vậy nhé !

Chap 3 :

Sáng nay cô đến công ty sớm để làm việc vậy mà khi bước vào công ty ai cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò. Chẳng là trên đường đến công ty cô có ghé qua một cửa tiệm mua bánh ngọt và coffee cho bữa sáng. Lúc mua xong vừa bước khỏi tiệm đi được một đoạn ngang qua một cửa hàng đang sửa chữa thì bỗng có thanh gỗ bất ngờ rơi xuống. Số cô coi như còn lớn nhờ phản xạ nhanh nên thanh gỗ chỉ rơi vào chân tạo nên vết tím bầm sứt sát đau nhức nơi mắt cá chân. Đồ ăn thức uống đổ cả đi tong bữa sáng. Chủ cửa hàng ra hỏi thăm cô có sao không rồi xin lỗi rối rít. Vì đang vội nên cô trao đổi thông tin cá nhân với chủ cửa hàng để tiện liên lạc sau khi có kết quả khám vết thương. Bước vội đến công ty với cái chân đau thật khó nhọc. Trời như trêu người bỗng đổ mưa, lục lọi balo cô cười lớn không biết nên vui hay buồn - hôm nay cô không mang ô. Vậy là bước vào công ty với bộ dạng ướt như chuột lột và thảm hại nên mọi người trong công ty nhìn với ánh mắt tò mò không hiểu cô gặp gì mà trông thất thiểu vậy. 
Cuối cùng thì cũng ngồi được xuống bàn làm việc. Kéo cánh tủ nhỏ phía dưới lấy ra một bộ quần áo dự phòng, cô bước vào phòng vệ sinh thay đồ. Cô nhìn mình trong gương thật thất vọng. Mới sáng ra đã đen đủ đường rồi. Cầm điện thoại nhắn tin cho anh hỏi anh đã ăn sáng chưa. Anh trả lời nhanh chóng rằng J-hope đã mua đồ ăn cho cả nhóm. Đang định kêu ca với anh thì tin nhắn từ anh tới nói rằng hôm nay anh phải họp với các nhà sản xuất về mini album mới nên bận cả ngày có lẽ phải tối muộn mới gặp được nhau. Chỉ trả lời anh bằng icon có chữ "fighting" rồi cô cất điện thoại vào túi. 
 Giờ cô mới cảm nhận được thế nào là xót khi nước mưa lúc nãy ngấm vào vết thương. Lục tìm trong túi lấy miếng dán cá nhân băng tạm, mặt cô có chút nhăn nhó. Chắc lát nữa cô xin phép đi khám chứ anh mà biết cô chỉ xử lý qua loa như vậy thể nào cũng làm ầm lên cho coi.
"Chị đây rồi, em tìm chị nãy giờ" Yulhee - cô bé mới vào thực tập hớt hả chạy tới trước mặt cô.
"Tìm chị có việc gì?" 
"Không xong rồi chị ơi, file hình ảnh của nhóm mình bị hỏng không dùng được" cô bé nói khuôn mặt cúi gằm.
"Sao lại hỏng được? Rõ ràng hôm qua chị đã kiểm tra kĩ rồi em chỉ việc gửi file thôi mà" cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
"Em...em...em nghĩ nên nâng chất lượng hình ảnh lên thì tốt hơn nên em đã chuyển sang dạng file khác nên giờ hỏng hình ảnh, giờ phải làm sao đây chị, 5h chiều nay phải nộp rồi" thấy cô im lặng cô bé ngân ngấn nước mắt
 "Em không cố ý đâu chị".
"Em không lưu lại bản sao?"
Đáp lại cô là sự im lặng.
"Đây là file làm theo yêu cầu với concept như vậy chứ nếu không ngay từ đầu chị với chị Jane đã làm theo cách của em rồi. Em chưa nói chuyện này với trưởng phòng chứ?"
"Em...nói rồi" cô bé vẫn cúi gằm giọng lý nhí trong cổ họng.
" Lần sau có chuyện gì phải báo chị đầu tiên" cô bước đi trước trong lòng chỉ muốn gào thét lên hôm nay là cái ngày quái quỷ gì thế.
   Bước vào chỗ làm việc cô đã bắt gặp ngay ánh mắt lưỡi hái của trưởng phòng "Các cô liệu thế nào nộp đúng giờ cho tôi là được" anh ta bỏ lại câu nói rồi quay gót đi vào phòng. Cô nghe rõ tiếng cửa đập mạnh.
  Cô thở dài. Nhìn màn hình điện thoại nơi có anh đang mỉm cười rồi bắt tay vào việc. May là cô còn giữ một bản chưa hoàn chỉnh giờ chỉ việc chỉnh sửa thêm là được thôi nhưng có lẽ sẽ phải làm liên tục mà không được nghỉ trưa mất, như vậy mới kịp nộp đúng hạn, cô đã mất bữa sáng rồi giờ lại thêm bữa trưa.
   1h chiều. Yulhee sau khi bị cô đuổi đi ăn trưa cũng đã quay lại, cô bé mang theo kimbap cùng một chai nước ép hoa quả cho cô. Tranh thủ ăn vội vài miếng cô lại vùi đầu vào máy tính. Yulhee nhìn cô với vẻ mặt ái ngại "em xin lỗi".
"Cái này cũng không thể trách em hết được vì em mới vào chưa rành hết, nhưng lần sau có ý tưởng gì thì nên chia sẻ trước với chị Jane hoặc chị"
   5h chiều, sau khi cô vắt kiệt sức để làm kịp hạn nộp cuối cùng thì file cũng được gửi đi. Đang tính gọi cho anh vì cả ngày nay đã không nhắn được một tin nào chắc anh cũng bận, không biết anh tự chăm sóc bản thân tốt không vì lúc làm việc anh có thói quen uống coffee rất nhiều khi cần suy nghĩ, như vậy không tốt cho sức khoẻ của anh chút nào.
 "Gill, Yulhee trưởng phòng muốn gặp hai người" anh chàng cùng phòng gọi hai người sau đó bày ra bộ mặt chia buồn không quên cái vỗ vai an ủi "Bảo trọng nhé".
Cô lê chân chậm chạp gõ cửa bước vào, Yulhee theo sau, bộ mặt cô bé xanh rờn không thấy hạt máu. Trưởng phòng bắt đầu lên giọng. Ba mươi phút trôi qua, một tiếng.
"Yulhee, cô có thể về trước" Nghe thấy vậy cô bé rời đi nhìn cô với ánh mắt ái ngại.
"Nãy giờ tôi chỉ mới chỉ dạy người mới thôi, còn cô là người đã làm được một thời gian sao lại..."
Trưởng phòng vẫn cứ tiếp tục bài ca chán ngắt ấy. Nhóm trưởng là chị Jane nhưng vì chị ấy đang đi công tác nên dĩ nhiên người chịu cảnh này là cô.
   Do bận làm gấp rút để kịp hạn nộp mà cô quên mất vết thương ở chân. Sau một tiếng hơn đứng nghe giảng dạy chân cô mỏi nhừ và bây giờ cô biết thế nào là đau nhức. Hai tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng cô cũng nặng nhọc bước ra khỏi căn phòng ấy. Thu dọn đồ đạc cô xách balo ra về. 
"Ting"
"Anh nhớ em nhiều lắm"
"Anh đang ở đâu?"
"Trong phòng studio. Em tan làm chưa?"
Yoongi ngồi trước màn hình máy tính, mắt nhìn vào điện thoại chờ tin nhắn trả lời của cô mà chẳng thấy đâu. Hôm nay nhiều việc vì vậy anh nhớ cô rất nhiều muốn nhìn thấy khuôn mặt của cô. Anh đưa tay cầm cốc coffee đang định đưa lên miệng bỗng có một vòng tay ôm chặt từ phía sau. Chiếc cằm của ai đó ghì lên vai anh. Môi anh bất giác mỉm cười để lộ hàm răng trắng.
"Em nhớ anh đến phát điên rồi phải không?"
"Anh có chạy đi đâu mà ôm chặt vậy?"
Anh nghiêng đầu dụi dụi mái tóc xám vào cô. Bỗng anh cảm nhận được vai áo mình có gì đó rơi xuống, ấm nóng và làm ướt áo anh.
"Cả ngày không được gặp anh nhớ anh đến vậy hả? Anh định xoay người nhưng cô ôm chặt anh hơn 
" Cứ như vậy một lúc nữa đi, người ta nhớ anh rất nhiều đó, sao đến giờ anh mới nhắn tin nói nhớ em"
Cô bắt đầu khóc to hơn. Lòng anh thấy nhói. Cô gái ngốc nghếc này chắc ngày hôm nay lại chịu khổ gì rồi nên mới mượn cái cớ này. Đã vậy còn sợ anh lo lắng nữa. Cô có biết cô mà khóc như vậy anh càng xót xa bao nhiêu không. Áo anh đã ướt một bên vai. Thấy cô đã nín anh nói bằng gịong trầm ấm đồng thời xoay người lại kéo cô vào lòng 
"Anh xin lỗi người anh yêu vì nói nhớ em chậm trễ, giờ em muốn phạt gì, hay phạt anh hôn em nhé?" Anh nói mà mặt bình thản như không có gì. Cô đang sụt sùi cũng phải mỉm cười.
"Đồ đáng ghét, em phạt anh đi mua đồ ăn, em đói lắm rồi" cô đứng dậy rời khỏi lòng anh nhưng chân đau lại nhói lên khiến cô nhăn mặt vô thức kêu lên một tiếng "A"
Tất cả lọt hết vào tầm mắt anh. Cô ngồi xuống ghế đối diện cùng lúc nhận ra được sự nguy hiểm hiện ngay trứoc mắt.
"Rốt cuộc có chuyện gì?" Giọng anh lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô.
"À, em vô ý nên bị ngã thôi" cô nở nụ cười tươi xoa dịu anh
"Đã đi khám chưa?" Anh vẫn giữ ngữ điệu đó nhưng cô lại cảm thấy lành lạnh nơi sống lưng. Cố nặn nụ cười cô nói giọng trêu đùa giảm bớt không khí căng thẳng này
"Woa, Min swag hiển linh này..." Chưa nói hết câu cô đã thấy cả người mình được nhấc bổng lên
"Anh làm gì vậy, bỏ em xuống, anh bế em đi đâu?" Cô dãy dụa trên đôi tay nhìn bề ngoài yếu ớt nhưng rất chắc chắn của anh.
Anh bỏ cô xuống. Cô chưa kịp đứng vững đã thấy anh khom người phía trước mặt "Lên nhanh"
"Em tự đi được"
"Lên nhanh đi bệnh viện"
"Không cần đâu lát về em bôi thuốc là được" 
Không để cô đôi co nhiều anh nhanh chóng cõng cô lên, giọng anh đã dịu đi
"Chân sưng tấy lên rồi còn cứng đầu, lần sau mà em còn để bản thân bị thương thì đừng trách Yoongi này ác"
    Cô không nhìn được biểu cảm của anh nhưng cô biết lời nói đó của anh là lời yêu thương. Anh lúc nào cũng vậy lời nói lạnh lùng nhưng hành động lại trái ngựơc. Những lúc mệt mỏi nhất chỉ cần bên anh là mọi thứ lại tiêu tan. Yoongi anh như một liều thuốc yêu thương vậy.Vòng tay cô ôm chặt, đầu tựa vào vai anh thì thầm
"Yoongi à, em nặng lắm đó" 
Môi anh mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc.
 

 

  
11

bài bạn viết thiếu chút cảm động nhưng cũng đc

mik ms vt lần đầu nên các bn thông cảm nhé