K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 8 2017

Trân là một người bạn thân nhất của tôi, phải nói như vậy vì thực chất tôi có khá là nhiều đứa bạn cùng lớp và Trân cũng vậy. Trân hầu như chỉ chơi thân với tôi vì chúng tôi hiểu khá là rõ nhau, hiểu được tính cách của nhau lại còn hay tâm sự với nhau nữa. Thật thú vị mặc dù tôi và Trân tính cách thì hoàn toàn trái ngược nhau nhưng hoàn toàn giống nhau về hình dáng bên ngoài. Trái với cái tính nóng nảy của tôi, thì ngược là Trân rất điềm tĩnh. Trân có đôi mắt to, khuôn mặt tròn trịa , trắng hồng . Chúng tôi điều rất thích môn tin học. Việc đó cũng đồng nghĩa là chúng tôi điều rất giỏi các việc có liên quan đến in-ter-net . Chúng tôi là đôi bạn thân k thể tách rời.

21 tháng 8 2017

Nhung là một người ban thân của tôi, phải nói như thế vì tôi không có nhiều bạn và bạn ấy cũng vậy. Nhung hầu như chỉ chơi thân với tôi bởi có lẽ tôi là người chịu được cái tính ít nói của cô, còn cô bạn ấy thì nhất quyết là người duy nhất chịu được cái tính nói liên hồi của tôi. Thật thú vị là tôi và Nhung không chỉ khác nhau về tính cách mà còn khác nhau cả về hình dáng bên ngoài. Trái với cái vẻ còm nhom như xác ve của tôi là một thân hình béo tròn, đầy đặn trông rất dễ thương của Nhung. Nhung có đôi mắt to và nâu, một màu nâu hạt dẻ xinh đẹp, khuôn mặt tròn trắng trẻo thường hồng lên mỗi khi bị tôi trêu chọc. Cặp lông mày sâu róm khi tức giận lại nhăn lên trông thật ngộ. Đặc biệt, bạn hay mỉm cười khi nghe tôi nói chuyện nên tôi chưa bao giờ có cảm giác mình đang độc thoại cả. Chúng tôi đi học, đi chơi, đi ăn cùng nhau. Đặc biệt, Nhung và tôi đều thích nghe những bản sonate cho piano của nhạc sĩ Beethoven từ chiếc đài radio cũ của tôi. Chúng tôi là đôi bạn tri kỉ không thể tách rời.

Gia đình là vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Gia đình em cũng vậy. Nơi em được sinh ra, được chăm sóc và lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Mỗi khi gặp chuyện buồn. Gia đình chính là nơi an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống. Hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm, cha vất vả mưu sinh sẽ luôn ghi dấu trong tâm trí em trog suốt cuộc đời. Em nguyện hứa với lòng sẽ học thật giỏi để gia đình tự hào hơn về em và gia đình mãi mãi được hạnh phúc.
Các từ hán Việt: Gia đình, động viên, mưu sinh, hạnh phúc

12 tháng 10 2018

mình ko biết viết thế nào vì mỗi khi tới bữa cơm là bọn mình cãi nhau rồi thằng nào về phòng thằng đấy

=> thừa cơ, bố mẹ ăn hết huhu

30 tháng 9 2018

Vao câu hỏi tương tự nha bn

Có đấy

K mk nhé

*Mio*

30 tháng 9 2018

Bạn tham khảo nhé :
 Nhung là môt người ban thân của tôi, phải nói như thế vì tôi không có nhiều bạn và bạn ấy cũng vậy. Nhung hầu như chỉ chơi thân với tôi bởi có lẽ tôi là người chịu được cái tính ít nói của cô, còn cô bạn ấy thì nhất quyết là người duy nhất chịu được cái tính nói liên hồi của tôi. Thật thú vị là tôi và Nhung không chỉ khác nhau về tính cách mà còn khác nhau cả về hình dáng bên ngoài. Trái với cái vẻcòm nhom như xác ve của tôi là một thân hình béo tròn, đầy đặn trông rất dễ thương của Nhung. Nhung có đôi mắt to và nâu, một màu nâu hạt dẻ xinh đẹp, khuôn mặt tròn trắng trẻo thường hồng lên mỗi khi bị tôi trêu chọc. Cặp lông mày sâu róm khi tức giận lại nhăn lên trông thật ngộ. Đặc biệt, bạn hay mỉm cười khi nghe tôi nói chuyện nên tôi chưa bao giờ có cảm giác mình đang độc thoai cả.

3 tháng 10 2018

mỏi tay lắm

ko viết dc

3 tháng 10 2018

học tập là một hoạt động bổ ích cho cuộc sống của con người.Có rất nhiều phương pháp học như : xem trên in-tơ-nét, nghe đài ra-đi-ô , đối với những ai yêu thích âm nhạc nên nghe nhạc rốc có tiếng anh,..Mặc dù có nhiều phương pháp khác nhau nhưng mục đích chung vẫn là học, học sao cho tốt, cho hiệu quả.

k nha

Nhân dịp hè, em được cùng gia đình đi Nha Trang chơi. Đó là phần thưởng bố dành cho em khi em đạt giải Nhì môn Tiếng Anh cấp Huyện và danh hiêu học sinh giỏi. Em rất háo hức, rất hồi hộp. "Kia rồi, bãi biển Nha Trang kia rồi!"- Bé Trang reo lên. 'Quả là một bãi biển tuyệt đẹp.' Em thầm nghĩ. Cả nhà em thay đồ, lấy phao rồi ra biển. Ôi mát quá! Công nhận là nước biển mát thiệt. Lát sau em rủ bé Trang lên bờ xây lâu đài cát. Trang vờ nhõng nhẽo: "Chị Mai phải xây cho em lâu đài đẹp như các bạn nhỏ kia em mới chịu cơ." "Rồi, rồi, chúng ta bắt đầu xây đi!" Chỉ một lát sau lâu đài vô cùng hoàng tráng hiện ra trước mắt hai đứa. Bọn em tỏ ra rất hài lòng với thành quả của mình. Bố mẹ đi lên và bảo bọn em chuẩn bị về khách sạn vì trời cũng đã sâm sẩm tối. Bọn em chưa muốn rời nhưng mẹ hiểu ý và dỗ dành tối sẽ được ra bãi biển đi dạo. Thế là bọn em cùng bố mẹ đi về khách sạn. Rồi đến nhà hàng thưởng thức những món ăn ngon tuyệt. Tối đến, cả nhà em ra bãi biển đi dạo. Nói chuyện rất vui vẻ. Cuộc vui nào cũng sẽ kết thúc. Sau những ngày vui chơi thỏa thích ở Nha Trang, chúng em phải về nhà và không quên mua quà lưu niệm cho mọi người. Em rất vui và hi vọng một ngày nào đó không xa, em sẽ được trở lại Nha Trang.
Chỉ từ: đó, kia

Nhân dịp hè, em được cùng gia đình đi Nha Trang chơi. Đó là phần thưởng bố dành cho em khi em đạt giải Nhì môn Tiếng Anh cấp Huyện và danh hiêu học sinh giỏi. Em rất háo hức, rất hồi hộp. "Kia rồi, bãi biển Nha Trang kia rồi!"- Bé Trang reo lên. 'Quả là một bãi biển tuyệt đẹp.' Em thầm nghĩ. Cả nhà em thay đồ, lấy phao rồi ra biển. Ôi mát quá! Công nhận là nước biển mát thiệt. Lát sau em rủ bé Trang lên bờ xây lâu đài cát. Trang vờ nhõng nhẽo: "Chị Mai phải xây cho em lâu đài đẹp như các bạn nhỏ kia em mới chịu cơ." "Rồi, rồi, chúng ta bắt đầu xây đi!" Chỉ một lát sau lâu đài vô cùng hoàng tráng hiện ra trước mắt hai đứa. Bọn em tỏ ra rất hài lòng với thành quả của mình. Bố mẹ đi lên và bảo bọn em chuẩn bị về khách sạn vì trời cũng đã sâm sẩm tối. Bọn em chưa muốn rời nhưng mẹ hiểu ý và dỗ dành tối sẽ được ra bãi biển đi dạo. Thế là bọn em cùng bố mẹ đi về khách sạn. Rồi đến nhà hàng thưởng thức những món ăn ngon tuyệt. Tối đến, cả nhà em ra bãi biển đi dạo. Nói chuyện rất vui vẻ. Cuộc vui nào cũng sẽ kết thúc. Sau những ngày vui chơi thỏa thích ở Nha Trang, chúng em phải về nhà và không quên mua quà lưu niệm cho mọi người. Em rất vui và hi vọng một ngày nào đó không xa, em sẽ được trở lại Nha Trang.

ốc vít, ghi đông, phanh, tăm,....

Học tốt

5 tháng 11 2018

phanh, ghi đông 

23 tháng 11 2017

Trong gia đình em có rất nhiều thành viên nhưng trong số đó người em thương yêu nhất là mẹ. Năm nay mẹ khoảng bốn mươi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi vi gánh nặng của gia đình lúc nào cũng đè nặng lên đôi vai bé nhỏ, gầy guộc của mẹ. Khuôn mặt hình trái xoan trông rất hiền từ, phúc hậu. Và có lẽ đẹp nhất trên gương mặt khả ái ấy vẫn là đôi mắt. Nó tròn xoe và đen lay láy như hai viên ngọc. Mẹ luôn là người ở bên em khi buồn và cùng em sẻ chia mọi chuyện vui buồn trong cuộc sống cũng như trong học tập. Nhớ có lần em tham gia một cuộc thi kể chuyện ở trường. Lúc tập ở nhà , me luôn đóng vai khán giả ngồi phía dưới để nghe em kể. Em rất yêu mẹ, từ sâu thẳm trong trái tim em luôn muốn nói với mẹ rằng" Mẹ ơi, mẹ là tất cả của cuộc đời con, con yêu mẹ nhiều lắm".

Những từ láy, từ mượn mình có gạch xuyên trên đoạn văn r á

Chúc bạn học tốt ^.^

15 tháng 11 2021

em rát yêu quý thầy cô giáo 

15 tháng 11 2021

Tham khảo:

Trang chủ Văn Mẫu Lớp 7 Đoạn văn ngắn về ngày 20-11

ĐOẠN VĂN NGẮN VỀ NGÀY 20-11

Em hãy viết một đoạn văn ngắn về ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 để bày tỏ tình cảm với thầy cô cùng gửi tới những lời chúc tốt đẹp nhất cho ngày đặc biệt này.

MỤC LỤC NỘI DUNG

  • 1. Những đoạn văn ngắn về ngày 20-11 hay và ý nghĩa nhất

Để viết được đoạn văn ngắn về ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 thì Đọc tài liệu xin gợi ý một số tài liệu tham khảo mẫu dưới đây, các em nên đọc hiểu rồi từ đó gạch dàn ý, xây dựng và hoàn thiện đoạn văn của mình.

Cùng tham khảo nhé !

NHỮNG ĐOẠN VĂN NGẮN VỀ NGÀY 20-11 HAY VÀ Ý NGHĨA NHẤT

Đoạn văn 1

Trong những kỉ niệm của em thì kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là ngày mà em không thể nào quên. Nó đã để lại cho em nhiều điều thú vị và đặc biệt là một bài học đáng nhớ. Em vốn là một học sinh khá giỏi trong lớp, được thầy bạn quý mến, nhưng em lại được nhận xét là khá lạnh lùng và vô tâm. Vào ngày 20-11, em mang một bó hoa lớn và một món quà cũng lớn đến tặng cô Yến - Giáo viên chủ nhiệm lớp em, ai nhìn món quà cũng phải trầm trồ khen ngợi, em rất lấy làm hãnh diện. Các bạn học sinh khác cũng ùa vào tặng hoa cho các thầy cô. Bỗng Nhi - đứa bạn thân của em nói: ''Mày không tặng quà các thầy cô giáo khác à? Sao mày tặng mỗi cô Yến thôi vậy?''. Em nghe Nhi nói thế thì ra vẻ không hài lòng: ''Ôi dào ! Việc gì phải tặng các thầy cô khác, thầy cô chỉ là dạy bộ môn có phải chủ nhiệm đâu mà tặng''. Lúc đó cô Yến đi đến gần bọn em bao giờ không hay, nghe em nói vậy, cô Yến liền đến cạnh em và nhẹ nhàng bảo: ''Sao lại không phải tặng chứ em, các thầy cô cũng có công dạy mình kiến thức thì mình cũng phải biết cảm ơn lại công ơn của thầy cô chứ một Nếu em ứng xử như vậy thì em là một học sinh vô lễ đó, em biết ko ? Em nhìn kìa, như cô Linh đó, cô chỉ là giáo viên dạy âm nhạc mà cô được học sinh qúy mến, được tặng rất nhiều hoa. Đó chính là lòng biết ơn của các bạn học sinh đối với cô đó ''. Nghe cô nói mà em cảm thấy cay cay ở khóe mắt, em tự trách bản thân tại sao lại có những hành động như vậy. Không cần suy nghĩ thêm nữa, em vội chạy thật nhanh về phía cửa hàng bán hoa mua thật nhiều hoa để tặng thầy cô giáo. Làm xong, em cảm thấy thật tự hào và vui. Ngày hôm ấy là ngày mà em không thể nào quên được.

Đoạn văn 2

ADVERTISING

Video Player is loading.

Advertisement (1 of 7): 47:31

X

Trong một năm học có rất nhiều ngày đặc biệt nhưng có lẽ ngày đặc biệt  ý nghĩa nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Lúc ấy, tường chừng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn còn nhớ rõ những bí quyết mà thầy cô dạy, những vườn văn chương thầy cô đưa đến, những công thức thú vị trong toán học dễ dàng như làm bánh. Những kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham chơi quên làm bài tập và cả những lúc được cô khen khi đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn in sâu trong trái tim tôi cái bóng gầy gầy, khom khom của thầy cô mỗi sớm mai soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trong và yêu quý thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.

HT

9 tháng 12 2018

Đối với em ngày khai trường đầu tiên mà em ấn tượng nhất là ngày giảng vào năm em vào lớp một. Đã 7 năm trôi qua, nhưng khi nhớ lại em lại thấy mình rất hồn nhiên và tư. Buổi sáng đẹp trời, em cùng mẹ dắt tay nhau đi từ nhà đến trường, vừa đi vừa hát cơ nhưng khi tới cổng lại nhạc nhiên vì ở đây không giống so nhều với lúc học mẫu giáo. Không có cô Mai và bạn Hà, vừa nghĩ đến đó lại có tiếng nói vọng lên "con ở đây học tốt nhé mẹ về đây!" bất ngờ trước câu nói em quay sang ứa nước mắt. Nếu lúc đó không có cô bạn nhỏ bên cạnh giỗ dành thì em đã khóc khét lên vì sợ mẹ bỏ đi. Đôi bàn tay ấm áp của mẹ vuốt ve mái tóc em làm em bớt một phần nào đó lo sợ, mẹ bảo "Con sẽ dần dần quen con à, khi đã học hôm nay thì con sẽ vô cùng thích thú, ở đây vui có nhiều bạn hơn là con chơi ở nhà một mình". Nghe xong lời nói ấy vui lại càng thêm can đảm. Đúng như lời mẹ nói sau ngày đó ngày nào cũng vui tươi mà đi học, nhiều bạn bè, thầy cô yêu kính giúp đỡ và đặc biệt là duoc biet nhieu kiến thức mới. buổi khai trường bây giờ không còn hồi hộp như trước nữa, em sẵn sàng bước vào cổng trường để được học tập, vui chơi. em sẽ rất nhớ ngày khai trường lớp 1 của em, đó là 1 ngày tuyệt vời

9 tháng 12 2018

     Đối với em, điều đáng nhớ nhất là khi được mẹ tặng quà hồi sinh nhật sáu tuổi. Em rất thích được mẹ tặng quà vì những món quà đó là tình thương mà mẹ dành cho em. Khi mở quà, em luôn cố không làm hỏng hộp quà để em có thể giữ lại nó. Em nhẹ nhàng, rút chiếc ruy-băng ra rồi mở hộp. Lúc đấy em rất vui, vui tới nỗi thốt lên câu: " A! Đây là món quà mình hằng ao ước!". Mẹ nhìn em, mỉm cười. Em cũng cười thật tươi: " Cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ nhiều lắm!"

                     --------HARU KAZUKI---------

     HỌC TỐT NHÉ! :>>>>