K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 9 2018

hôm đó là một ngày đẹp trời cả lớp tôi cùng nhau đi cắm trại và hóa trang . Mãi tới tối mịt mới về , trên duong di vang ve khong co ai . Vân reo lên :

- Các cậu ơi đằng kia có một ngôi nhà kìa ! Mình đến đây nghỉ tạm đi , roi sang mai di som .

toi va ca nhom tu tu di den can nha hoang . Trời đêm lạnh giá buốt hết tay chân . Đến nửa đêm thấy lạnh , tôi vào tìm trong đống quần áo hóa trang lấy và mặc tạm một bộ . Đến tờ mờ sáng , Huyền tỉnh dậy hình như không nhìn rõ mà thấy tôi cậu ấy hét toáng lên:

- A ! quỷ , quỷ , mọi người chạy ngay đi !

tieng het to qua lam moi nguoi tinh day . Không biết thế nào cả nhóm hùa nhau chạy trốn . tôi nghe thấy tiếng quỷ cũng chạy thục mạng. Cả nhóm cùng nhau chạy ra gần đường lớn thì tôi mới phát hiện ra là không có con quỷ , that bat ngo , toi dung lai hoi :

- quý đâu ?

Ca nhom sung sot :

Quỷ là mày đấy thằng quỷ !

Thấy vậy tôi mới kể lại đầu đuôi câu chuyện . ra là tôi lại mặc nhầm cái áo để hóa trang con quỷ . khi nghe xong cả nhóm ....!!!

10 tháng 1 2019

Câu chuyện bạn kể cũng hay đấy nhưng tiếc rằng bạn trả lời muộn quá à !

28 tháng 8 2018

Một tòa nhà cổ, rất lớn được phá dỡ để nhường đất cho việc xây dựng tòa nhà cao ốc khác. Vì nơi này ở rất sát với các tòa nhà khác, công ty xây dựng không thể cho nổ mà phải tháo dỡ từng tầng một của nó. Khi đang gỡ bỏ tầng thứ 49, hai công nhân tìm thấy một bộ xương khô ở trong chiếc tủ phía sau hầm cầu thang. Họ quyết định gọi cảnh sát để báo việc này.
Khi cảnh sát tới, 2 người công nhân dẫn đường cho họ tới cái tủ và cho họ thấy bộ xương. Nó mặc đầy đủ quần áo, phủ đầy mạng nhện và bụi bặm và ở trong tư thế cúi người. Tất cả mọi người đều thấy khung xương thật là đáng sợ. Họ luôn tự hỏi rằng bộ xương này thuộc về ai và tại sao nó đó lại có mặt ở trong chiếc tủ.
Đội điều tra đem khung xương đi và việc dỡ bỏ tòa nhà được hoãn lại cho tới khi cảnh sát tìm thấy chân tướng của bộ xương. Hai ngày trôi qua và những người công nhân bắt đầu mất kiên nhẫn. Họ không thể chịu nổi nữa. Họ muốn biết rằng rốt cuộc họ đã tìm được xương của ai.
Hai người công nhân gọi điện cho cảnh sát và nói: “Chúng tôi là người đã tìm ra bộ xương khô ở trong cái tủ và muốn biết rằng người quá cố là ai?”
Viên cảnh sát đáp: “Thực ra thì bộ xương thuộc về một người khá là quan trọng đấy”
“Uh, vậy rốt cuộc người đó là ai”-họ hỏi
Đầu dây bên kia đáp lại: “ Nhà vô địch cuộc thi Trốn Tìm cấp Quốc Gia năm 1956”

28 tháng 8 2018

Mik rất cảm ơn bạn Vũ Nhật Vy !!

6 tháng 10 2023

các bạn viết câu tiếng anh nhé

dưới đây là những điều tất cả mọi người cần phải btTrong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy đươc một người bạn thân...Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ nào đóLà người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lạiLà ngưởi làm cho bạn tin rằgn thế giới này thật sự tốt đẹpLà người...
Đọc tiếp

dưới đây là những điều tất cả mọi người cần phải bt

Trong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy đươc một người bạn thân...

Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ nào đó

Là người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lại

Là ngưởi làm cho bạn tin rằgn thế giới này thật sự tốt đẹp

Là người đã ngồi hàng giờ để thuyết phục bạn rằng thật sự cánh cửa cuộc đời vẫn chưa đóng lại với bạn và nó đang cho bạn mở ra 

Đó chính là người bạn mãi mãi...

Khi bạn ngã qụy và thế gíơi quanh bạn dường như qúa đen tối và trống rỗng, người bạn ấy sẽ nâng bạn lên và làm cho sự đen tối , trống rỗng của thế giới ấy bỗng vụt sáng lên và lấp đầy những tróng rỗng ấy

Người bạn ấy có thể dắt bạn qua những giây phút khó khăn của cuộc sống, lúc buồn và cả những lúc rối trí, Người bạn ấy sẽ nắm lấy tay bạn và nói với bạn rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp

Và nếu bạn đã tìm thấy một ngừơi bạn như thế, bạn đã cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ, bởi vì bạn không cần lo âu, bạn đã có một tình bạn mãi mãi trong cuộc đời và nó sẽ khôgn bao giờ kết thúc...

Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi

\

Hãy suy nghĩ những gì bạn sắp nói rồi hãy nói!

Hãy đặt mình vào vị trí của người khác chỉ để biết được rằng người khác cảm thấy như thế nào trong hoàn cảnh ấy!!

Hãy cho nhiều hơn là nhận,bạn nhé!

Hãy tin tưởng vào bạn bè vì không ai trong chúng ta biết được đến khi nào mình cần 1 lời khuyên!

Hãy quan sát những điều đang xảy ra xung quanh mình và bè bạn.bạn sẽ thấy còn rất nhiều điều mình đã vô tình bỏ qua!

Hãy quan tâm nhiều hơn đến những hành động hoặc cử chỉ của bạn bè để có thể an ủi đúng lúc hoặc đôi khi bạn chỉ cần im lặng và lắng nghe.

Hãy tha thứ cho bạn bè và đừng đòi hỏi quá nhiều hoặc yêu cầu quá mức đối với bạn bè.

Đừng nên mang sự đáng thương của mình ra để biện hộ cho hành động của mình.

Đừng nên bắt bạn bè phải khao mình nhiều mà hãy trả tiền cho những cuộc vui vừa với túi tiền của mình.

Đừng vì lợi ích của bản thân mà bỏ rơi bạn bè.

Đừng nên khóc vì những người bạn lừa dối mình mà hãy mạnh mẽ lên.Vẫn còn nhiều người đáng để ta rơi nước mắt hơn! .......

8
2 tháng 8 2018

đây là môn tiếng anh mới nhất mk từng đc nhìn đok ahihi

2 tháng 8 2018

dài đấy

15 tháng 5 2016

tiếng anh hả anh

 

15 tháng 5 2016

= tiếng anh hả

17 tháng 12 2018

Đề 1:

Trong cuộc đời mỗi con người có biết bao kỉ niệm gắn với gia đình và bạn bè. Những kỉ niệm ấy đều thật đẹp và đáng quý biết bao. Đối với tôi, kỉ niệm gắn với Lan- người bạn thân thời thơ ấu luôn để lại dấu ấn khó phai trong tâm trí tôi.

Tôi với Lan học cùng lớp nên chơi rất thân với nhau. Mặc dù ở cách xa nhà nhau nhưng hôm nào Lan cũng đi qua rủ tôi đi học. Bạn bè trong lớp đều bảo chúng tôi gắn nhau như hình với bóng. Lần đó là sinh nhật lần thứ 10 của tôi, Lan hứa sẽ đến dự sinh nhật. Từ trước đó 1 tuần, tôi đã rất háo hức, mong chờ đến ngày sinh nhật của mình. Bố mẹ tôi chuẩn bị rất chu đáo, mua nhiều bánh kẹo và trang trí nhà cửa thật lộng lẫy, bàn ghế xếp chật cả nhà. Từ sáng sớm, bạn bè đã đến rất đông. Tôi nhận được rất nhiều món quà, nào là quyển sổ nhỏ với những hình vẽ ngộ nghĩnh, chiếc khăn mùi xoa được thêu rất cầu kì, những chú gấu bông dễ thương, cả những bó hướng dương như ánh mặt trời rực rỡ, những món quà lưu niệm xinh xinh... Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn bồn chồn, lo lắng vì đã gần giữa trưa mà không thấy mặt mũi Lan đâu. Tôi bắt đầu băn khoăn: Hay là Lan quên mất nhỉ? Không thể nào, con bé này bình thường kĩ tính lắm mà. Cũng có thể Lan gặp chuyện gì bất trắc trên đường, nghĩ đến đây, lòng tôi lại càng như lửa đốt. Bỗng có tiếng Hoa reo lên:
- A! Lan đến rồi kìa!
Tôi vội vàng chạy ra ngoài cửa, bao buồn giận, lo lắng bỗng tan biến. Tôi hỏi Lan:
- Sao cậu tới muộn vậy? Mà xe đạp đâu sao không dắt vào?
Lan cười trừ trả lời:
- Xe tớ bị hỏng nên đi bộ đến đây
Trời ơi! Nhà Lan cách nhà tôi tận 10 km chứ ít gì. Tôi còn chưa hết xúc động thì Lan bỗng lấy từ đằng sau ra một chậu cúc nở hoa rất đẹp, vài cái nụ còn đang chúm chím hé mở những cánh đầu tiên, không biết Lan đã trồng nó từ bao giờ. Lan nói:
- Chúc mừng sinh nhật cậu nhé, mong cậu thêm tuổi mới cũng sẽ xinh đẹp như những bông hoa này.
Mọi người vây xung quanh trầm trồ, xuýt xoa khen ngợi chậu hoa và công sức chăm bón của Lan. Hoa nhanh nhẹn:
- Để mình lấy cho hoa ít nước, đi đường xa nên chắc chịu nhiều gió bụi rồi.
Tôi vô cùng biết ơn Lan vì món quà ý nghĩa này và cảm thấy mình thật may mắn khi có một người bạn chân thành như Lan.

Kỉ niệm với Lan sẽ mãi là hồi ức đẹp trong tâm trí tôi, mỗi lần nhớ lại, tôi đều bồi hồi xúc động và cay cay nơi sống mũi. Nhờ có Lan, thời thơ ấu của tôi đã thêm trọn vẹn và ý nghĩa.

17 tháng 12 2018

Đề 2:

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.

Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:

– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.

Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.

7 tháng 6 2016

The woman is building a sand castle and some people is going there .

7 tháng 6 2016

There are four people in this photo

8 tháng 3 2023

Dear.......( your friend's name)

I am.........(your name). Yesterday, i visited Dong Ha city in Quang Tri province. Dong Ha is very mordern with many tall towers. The streets are noisy and crowded, so I don't like the roads here. But I love the foods here, they are very tasty, and there are many store here, too. My family and I bought some food and clothers in Dong Ha's supermarket. i feel Dong Ha is noisy but very mordern, i love it. I hope you will visit it oneday!

Love

..............(your name)

7 tháng 4 2022

The soldiers are holding their guns while practicing marching. 

Thank bn nha~!!