K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ô, cái gì thế này? Em bất giác kêu lên khi chợt nhận ra : một đoá phượng đỏ thắm đang khoe sắc dưới ánh nắng chói chang. Em vui mừng chạy thẳng lên lớp báo cho các bạn một sự kiện lớn: “Hè đã đến”
Một bông, hai bông rồi lại ba bông,… Những đoá hoa ngày càng nhiều và khi phượng đỏ tràn ngập sân trường cũng là lúc chúng em nô nức dự ngày tổng kết. Ngày hôm ấy thật vui, các bạn tới trường từ rất sớm. Màu đỏ của hoa phượng buổi sớm mai mới đẹp làm sao! Không có ánh nắng chói lọi, những cánh hoa như dịu dàng hẳn đi, nhẹ nhàng, kì ảo trong lớp sương mờ dày đặc như những cô bé học trò thơ ngây. Các chú ve sầu đậu trên thân ve dậy sớm nghê. Hình như chúng cũng muốn chia vui với tụi em nên ca râm ran, rộn cả sân trường. Bao nhiêu là trò chơi dưới gốc cây phượng được bày ra. Có nhóm bạn thì thi nhau bắt ve. Các bạn ấy dùng đôi mắt tinh tường của mình để phát hiện ra những chú ve màu vỏ phượng rất khó thấy rồi sau đó những tay thiện xạ dùng dép ném lên. Những con ve sầu bị ném trúng tuy không chết nhưng sớm muộn gì cũng lìa đời. Các cậu bạn tinh nghịch bỏ ve vào hộp, thỉnh thoảng lại lấy ra một vài con bóp bụng. Chú ve xấu số bị bóp đau quá kêu lên những tiếng ve, ve,… khiến cho các bạn rất thích thú và thế là chú lại bị bóp mạnh hơn. Sang nhóm nữ, các bạn nữ không tinh nghịch như lũ con trai mà lại chọn trò chơi đòi hỏi tính khéo léo chứ không phải là thiện xạ. Các bạn lấy những bông hoa rơi dưới đất hay hái trên cánh tết thành hình những chú bướm đỏ thật đẹp. Có bạn khéo léo, chỉ trong chốc lát đã thắt được cả chục con bướm phượng. “Rụng râu nè!” tiếng một bạn nam sau lưng em cất lên làm em bất giác quay lại. À, thì ra là trò “đá gà” đấy mà. “Gà” ở đây là nhị đực của hoa phượng. Trên mỗi “con gà” có một cái chỏm, khi đánh qua đánh lại, chỏm nào rớt trước là thua. Lại ngắm những khóm bông phượng, trong ánh nắng của buổi sớm mai, bông phượng có phần sáng hơn trước, trông như một cậu bé tinh nghịch nhưng cũng rất đỗi thơ ngây, trong sáng. Các em vào chỗ ngồi nào, tiếng thầy tổng phụ trách vang lên xoá tan mọi suy nghĩ của em. Lễ tổng kết bắt đầu. Đầu tiên là bản diễn văn của thầy hiệu trưởng, rồi sau đó là nghi thức chào cờ và cuối cùng là lễ phát thưởng. Sau khi kết thúc buổi tổng kết, lớp chúng em chạy vào phòng học giở những gói quà tập thể ra liên hoan cuối năm. Rồi sau đó là chia tay ai về nhà nấy. Khi bước ra ngoài cổng trường, em còn ngoái lại để ngắm màu hoa phượng. Mặt trời lúc này đã gần lên tới đỉnh đầu, chíu những tia nắng chói lọi xuống bông phượng khiến em liên tưởng đến hình ảnh người thầy giáo đáng kính. Nghiêm nghị, nhưng cũng rất ấm áp và thân thiện…
Bấy giờ, mặc dù đã rời xa ngôi trường tiểu học mến yêu để học trong ngôi trường chỉ thấy hoa phượng vàng. Nhưng hình ảnh những bông phượng đỏ cùng những trò chơi lí thú sẽ mãi là kí ức không bao giờ phai nhoà trong cuộc đời của em mãi mãi…
Bài làm 2
“Ve, ve, ve…” tiếng ve kêu râm ran làm em bật giác nhìn ra ngoài. Ôi, cây hoa phượng giữa sân trường em lúc này mới đẹp làm sao! Những tán hoa lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Đến giờ chơi, em ngồi dưới gốc cây, nhìn ngắm những bông hoa phượng một cách thật mê say.
Mùa xuân, phượng ra lá, từ những bàn tay cỗi cằn, những búp lá non bắt đầu nhú lên. Lá ban đầu xếp lại như lá me. Rồi ngày tháng qua đi, những búp lá nhiều lên và lớn dần, xum xuê chi chít trông như một chiếc ô xanh khổng lồ. Nhưng phượng đẹp nhất vẫn là vào mùa hè,mùa của hoa phượng. Những bông hoa phượng ban đầu có nàu đỏ non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Vào những ngày hè, bọn trẻ chúng em thường rủ nhau lên trường nhặt hoa phượng làm bươm bướm chơi, Chúng em lấp bốn cánh hoa phượng làm cánh bướm, dùng cuống lá làm thân và lấy hai sợi nhị làm râu bướm. Ép lên quyển ba bốn ngày, lấy ra thì thấy giống bướm thật. Gốc phượng to bằng một vòng tay em. Có ba nhánh lớn tỉa ra ngay từ dưới gốc cây, từ ba nhánh đó sinh ra không biết bao nhiêu là nhánh nhỏ. Mùa đông, cây phượng trông như một con ác quỷ với những cánh tay quều quào không cân đối.
Em rất thích cây phượng vĩ này vì nó đã gắn bó với em bao nhiêu kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò. Đứng ngắm nhìn cây phượng trổ hoa đỏ rực, lòng em bỗng rạo rực nghĩ tới kì nghỉ hè, được vui chơi thoả thích, được về quê thăm ngoại. Ôi ! Thích quá


--------------------------------------
Tả cảnh 1 ngày xuân
Thế là một năm bận rộn đã qua đi,để lại cho ta bao cảm giác mới lạ và không khí se lạnh vào ngày đầu tiên của năm mới. Vậy là mùa xuân đã đến.
Thời tiết tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên,mang theo hơi ấm của mùa xuân.Nhìn ra cửa sổ, bầu trời trong xanh,những cô mây,cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió.Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp,mượt mà xuống mặt đất.Hai bên đường,hàng cây trơ trụi lá không còn nữa,thay vào đó là những chồi non mơn mởn.Trên cây,những chú chim họa mi hót líu lo như muốn chào đón nàng tiên mùa xuân.Khu phố em ở đã được quét dọn và sơn mới.Nó vui vẻ,hãnh diện khi có bộ cánh mới đón tết.Nhà nào cũng treo những lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới.Không khí phấn khởi, náo nức chuẩn bị đón tết bao chùm khắp không gian.Mọi vật đều thay đổi.;););)
Ai cũng hân hoan và vui vẻ,gạt bỏ những âu lo,bộn bề trong năm.Không còn vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng.Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn,vạn sự như ý.Tất cả trở nên tình cảm hơn.Bọn trẻ em được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới,trông đứa nào cũng đẹp,cũng xinh.Những tiếng nô đùa,reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng.Những cửa hàng bánh,mứt chật kín người.Những cành hoa đào,mai được bày bán khắp phố.Mọi người tấp nập đi sắm tết.
Ngày xuân làm mọi người thêm gần nhau hơn,làm cho không khí thêm náo nhiệt, nhộn nhịp. Những người đi xa trở về quê hương,nhà nào cũng sum họp bên nhau đông đủ.Em rất thích mùa xuân.

2 tháng 2 2017

Sau những cơn nắng gắt triền miên và ngột ngạt của ngày hè, cuối cùng mùa thu cũng ghé qua và mang đến bao điều dễ chịu, khoan khoái trong lòng. Trời tháng 8, nắng vẫn chưa tắt hẳn nhưng đã dịu dàng hơn rất nhiều so với những ngày tháng 6 tháng 7 trước đó. Cuối cùng, cái mùa tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã tới, mùa thu ghé mang theo bầu trời xanh và áng mây trắng, được ngắm nhìn bầu trời ấy qua ô cửa sổ phòng tôi, đó là một điều thật tuyệt!

Nhớ những ngày mùa hè, nóng như rang, cái nóng hành hạ nhau đến mức người ta chỉ có thể đóng chặt cửa như bưng để nắng khỏi chiếu vào, và tất nhiên vào những ngày như vậy, không ai còn có tâm trí ngắm nhìn bầu trời. Mùa thu đến mọi thứ đã thay đổi, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thỏa thích ngắm nhìn bầu trời qua ô cửa sổ nhỏ của mình.

Ô cửa sổ ở phòng tôi với cái khung sắt đã đôi ba chỗ han gỉ, được sơn màu trắng. Phòng tôi nằm ở tầng ba của ngôi nhà, nên có lẽ từ ô cửa sổ này, tôi ngắm nhìn được thật nhiều thứ từ cảnh vật xung quanh tới những chuyển động khe khẽ của tự nhiên. Tôi để gió lùa vào ô cửa làm dịu tâm hồn, để nắng chan hòa và để mưa hắt vào những giọt nhè nhẹ mát lành.

Buổi sáng mùa thu thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở tung ô cửa sổ để ngắm nhìn bầu trời thu mỗi sớm mai. Đó là khi những đám mây mới chỉ kịp vội ửng hồng, phơn phớt một gang màu ấm áp, tôi cảm nhận được trời thanh khiết một cách lạ lùng. Tôi ngắm nhìn mặt tròi nhô lên từ từ chậm rãi, chiếu những tia nắng đầu tiên, mang lại ánh sáng cho muôn loài. Rồi dần dần, bầu trời màu sắc linh hoạt, bắt mắt, từ hồng cam đến trắng trong rồi xanh ngắt một màu thiên thanh.

Trên trời, những đám mây nhởn nhơ trôi, bỗng nhớ đến câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu”.

Những đám mây bồng bềnh nhờ gió thổi mà trôi đến phương troài xa. Nhưng cũng có lúc trời xanh ngắt không một gợn mây trắng lấn ná. Dấu hiệu Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Khoảng trời ấy rộng và thoáng đạt bao la tưởng như vôn tận và không có điểm dừng. Tôi cứ ngỡ mình có thể xuyên qua màn mây ấy, bay đến một nơi thật xa, thật đẹp đẽ. Cánh cửa khi thoảng lại đập khe khẽ khi có một làn gió lướt qua.

Đến khi màn đêm buông xuống, không còn có những đám mây xanh ngắt, không còn có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Tất cả còn lại chỉ là một bầu trời đêm đen đặc quánh và đen rộng thênh thang không thấy lối. Trên trời, thay vì vẻ hừng hực sức sống của buổi bình minh thì sự yên tĩnh và nhẹ nhàng lên ngôi. Mặt trời đi ngủ, những chỗ cho mặt trăng và những vì sao.

Tôi ngồi bên cửa sổ, ngước mắt ngắm nhìn bầu trời về đêm. Trên đó vầng trăng bạc vằng vằng chiếu thứ ánh sáng hiền dịu không đủ làm sáng rõ mọi vật nhưng cũng đủ để sự vật không chìm nghỉm trong tăm tối. Vầng trăng hình lưỡi liềm, như miếng bánh quy bị đứa trẻ tham lam cắn dở. Những vì sao bên cạnh hội tụ đông vui, lấp lánh điểm tô cho bầu trời đêm thêm hấp dẫn long lanh. Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, vờ như quờ quặng và cố gắng tóm lấy một vì sao cho riêng mình.

Và không phải lúc nào bầu trời mùa thu cũng dịu dàng như vậy. Thỉnh thoảng một cơn bão ghé qua, sẽ không còn trăng và những vì sao lấp lánh trên trời. Bầu trời đêm ngoài cửa sổ thỉnh thoảng rạch những tia chớp sáng lóe rồi vụt tắt. Những tia chớp dài rạch ngang rạch dọc, tưởng như có ai đang vui đùa cùng bầu trời với một chiếc đèn pin khổng lồ.

Bầu trời ngoài cửa sổ những ngày bão ghé, mưa đến cũng buồn hơn, bớt đi cái vẻ tươi vui của nó. Trời u ám và xám xịt như kẻ phiền muộn lo lắng. Những ngày đó, tôi không được trông thấy đám mây tinh nghịch nhởn nhơ trôi trên bầu trời. Con mưa khiến bầu trời của tôi buồn và nặng trĩu. Rồi từ đó, những hạt mưa hắt xuống từng giọt, từng giọt nặng nề.

Bầu trời của tôi rộng lớn bao la, không phải lúc nào cũng xanh mắt vui tươi, có cả những lúc buồn bã và cáu kỉnh. Bầu trời ấy thay đổi theo thời gian trong ngày. Qua ô cửa sổ nhỏ của mình, tôi đã được ngắm nhìn, say mê tưởng tượng về những sắc thái riêng của bầu trời. Nơi đó dù thế nào cũng thật rộng và thật đáng yêu!

30 tháng 12 2016

Sau những cơn nắng gắt triền miên và ngột ngạt của ngày hè, cuối cùng mùa thu cũng ghé qua và mang đến bao điều dễ chịu, khoan khoái trong lòng. Trời tháng 8, nắng vẫn chưa tắt hẳn nhưng đã dịu dàng hơn rất nhiều so với những ngày tháng 6 tháng 7 trước đó. Cuối cùng, cái mùa tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã tới, mùa thu ghé mang theo bầu trời xanh và áng mây trắng, được ngắm nhìn bầu trời ấy qua ô cửa sổ phòng tôi, đó là một điều thật tuyệt!

Nhớ những ngày mùa hè, nóng như rang, cái nóng hành hạ nhau đến mức người ta chỉ có thể đóng chặt cửa như bưng để nắng khỏi chiếu vào, và tất nhiên vào những ngày như vậy, không ai còn có tâm trí ngắm nhìn bầu trời. Mùa thu đến mọi thứ đã thay đổi, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thỏa thích ngắm nhìn bầu trời qua ô cửa sổ nhỏ của mình.

Ô cửa sổ ở phòng tôi với cái khung sắt đã đôi ba chỗ han gỉ, được sơn màu trắng. Phòng tôi nằm ở tầng ba của ngôi nhà, nên có lẽ từ ô cửa sổ này, tôi ngắm nhìn được thật nhiều thứ từ cảnh vật xung quanh tới những chuyển động khe khẽ của tự nhiên. Tôi để gió lùa vào ô cửa làm dịu tâm hồn, để nắng chan hòa và để mưa hắt vào những giọt nhè nhẹ mát lành.

Buổi sáng mùa thu thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở tung ô cửa sổ để ngắm nhìn bầu trời thu mỗi sớm mai. Đó là khi những đám mây mới chỉ kịp vội ửng hồng, phơn phớt một gang màu ấm áp, tôi cảm nhận được trời thanh khiết một cách lạ lùng. Tôi ngắm nhìn mặt tròi nhô lên từ từ chậm rãi, chiếu những tia nắng đầu tiên, mang lại ánh sáng cho muôn loài. Rồi dần dần, bầu trời màu sắc linh hoạt, bắt mắt, từ hồng cam đến trắng trong rồi xanh ngắt một màu thiên thanh.

Trên trời, những đám mây nhởn nhơ trôi, bỗng nhớ đến câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu”.

Những đám mây bồng bềnh nhờ gió thổi mà trôi đến phương troài xa. Nhưng cũng có lúc trời xanh ngắt không một gợn mây trắng lấn ná. Dấu hiệu Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Khoảng trời ấy rộng và thoáng đạt bao la tưởng như vôn tận và không có điểm dừng. Tôi cứ ngỡ mình có thể xuyên qua màn mây ấy, bay đến một nơi thật xa, thật đẹp đẽ. Cánh cửa khi thoảng lại đập khe khẽ khi có một làn gió lướt qua.

Bầu trời ngoài cửa sổ

Bầu trời ngoài cửa sổ

Đến khi màn đêm buông xuống, không còn có những đám mây xanh ngắt, không còn có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Tất cả còn lại chỉ là một bầu trời đêm đen đặc quánh và đen rộng thênh thang không thấy lối. Trên trời, thay vì vẻ hừng hực sức sống của buổi bình minh thì sự yên tĩnh và nhẹ nhàng lên ngôi. Mặt trời đi ngủ, những chỗ cho mặt trăng và những vì sao.

Tôi ngồi bên cửa sổ, ngước mắt ngắm nhìn bầu trời về đêm. Trên đó vầng trăng bạc vằng vằng chiếu thứ ánh sáng hiền dịu không đủ làm sáng rõ mọi vật nhưng cũng đủ để sự vật không chìm nghỉm trong tăm tối. Vầng trăng hình lưỡi liềm, như miếng bánh quy bị đứa trẻ tham lam cắn dở. Những vì sao bên cạnh hội tụ đông vui, lấp lánh điểm tô cho bầu trời đêm thêm hấp dẫn long lanh. Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, vờ như quờ quặng và cố gắng tóm lấy một vì sao cho riêng mình.

Và không phải lúc nào bầu trời mùa thu cũng dịu dàng như vậy. Thỉnh thoảng một cơn bão ghé qua, sẽ không còn trăng và những vì sao lấp lánh trên trời. Bầu trời đêm ngoài cửa sổ thỉnh thoảng rạch những tia chớp sáng lóe rồi vụt tắt. Những tia chớp dài rạch ngang rạch dọc, tưởng như có ai đang vui đùa cùng bầu trời với một chiếc đèn pin khổng lồ.

Bầu trời ngoài cửa sổ những ngày bão ghé, mưa đến cũng buồn hơn, bớt đi cái vẻ tươi vui của nó. Trời u ám và xám xịt như kẻ phiền muộn lo lắng. Những ngày đó, tôi không được trông thấy đám mây tinh nghịch nhởn nhơ trôi trên bầu trời. Con mưa khiến bầu trời của tôi buồn và nặng trĩu. Rồi từ đó, những hạt mưa hắt xuống từng giọt, từng giọt nặng nề.

Bầu trời của tôi rộng lớn bao la, không phải lúc nào cũng xanh mắt vui tươi, có cả những lúc buồn bã và cáu kỉnh. Bầu trời ấy thay đổi theo thời gian trong ngày. Qua ô cửa sổ nhỏ của mình, tôi đã được ngắm nhìn, say mê tưởng tượng về những sắc thái riêng của bầu trời. Nơi đó dù thế nào cũng thật rộng và thật đáng yêu!

30 tháng 12 2016

Tham khảo nhaa :))

Sau những cơn nắng gắt triền miên và ngột ngạt của ngày hè, cuối cùng mùa thu cũng ghé qua và mang đến bao điều dễ chịu, khoan khoái trong lòng. Trời tháng 8, nắng vẫn chưa tắt hẳn nhưng đã dịu dàng hơn rất nhiều so với những ngày tháng 6 tháng 7 trước đó. Cuối cùng, cái mùa tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã tới, mùa thu ghé mang theo bầu trời xanh và áng mây trắng, được ngắm nhìn bầu trời ấy qua ô cửa sổ phòng tôi, đó là một điều thật tuyệt!

Nhớ những ngày mùa hè, nóng như rang, cái nóng hành hạ nhau đến mức người ta chỉ có thể đóng chặt cửa như bưng để nắng khỏi chiếu vào, và tất nhiên vào những ngày như vậy, không ai còn có tâm trí ngắm nhìn bầu trời. Mùa thu đến mọi thứ đã thay đổi, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thỏa thích ngắm nhìn bầu trời qua ô cửa sổ nhỏ của mình.

Ô cửa sổ ở phòng tôi với cái khung sắt đã đôi ba chỗ han gỉ, được sơn màu trắng. Phòng tôi nằm ở tầng ba của ngôi nhà, nên có lẽ từ ô cửa sổ này, tôi ngắm nhìn được thật nhiều thứ từ cảnh vật xung quanh tới những chuyển động khe khẽ của tự nhiên. Tôi để gió lùa vào ô cửa làm dịu tâm hồn, để nắng chan hòa và để mưa hắt vào những giọt nhè nhẹ mát lành.

Buổi sáng mùa thu thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở tung ô cửa sổ để ngắm nhìn bầu trời thu mỗi sớm mai. Đó là khi những đám mây mới chỉ kịp vội ửng hồng, phơn phớt một gang màu ấm áp, tôi cảm nhận được trời thanh khiết một cách lạ lùng. Tôi ngắm nhìn mặt tròi nhô lên từ từ chậm rãi, chiếu những tia nắng đầu tiên, mang lại ánh sáng cho muôn loài. Rồi dần dần, bầu trời màu sắc linh hoạt, bắt mắt, từ hồng cam đến trắng trong rồi xanh ngắt một màu thiên thanh.

Trên trời, những đám mây nhởn nhơ trôi, bỗng nhớ đến câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu”.

Những đám mây bồng bềnh nhờ gió thổi mà trôi đến phương troài xa. Nhưng cũng có lúc trời xanh ngắt không một gợn mây trắng lấn ná. Dấu hiệu Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Khoảng trời ấy rộng và thoáng đạt bao la tưởng như vôn tận và không có điểm dừng. Tôi cứ ngỡ mình có thể xuyên qua màn mây ấy, bay đến một nơi thật xa, thật đẹp đẽ. Cánh cửa khi thoảng lại đập khe khẽ khi có một làn gió lướt qua.

Đến khi màn đêm buông xuống, không còn có những đám mây xanh ngắt, không còn có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Tất cả còn lại chỉ là một bầu trời đêm đen đặc quánh và đen rộng thênh thang không thấy lối. Trên trời, thay vì vẻ hừng hực sức sống của buổi bình minh thì sự yên tĩnh và nhẹ nhàng lên ngôi. Mặt trời đi ngủ, những chỗ cho mặt trăng và những vì sao.

Tôi ngồi bên cửa sổ, ngước mắt ngắm nhìn bầu trời về đêm. Trên đó vầng trăng bạc vằng vằng chiếu thứ ánh sáng hiền dịu không đủ làm sáng rõ mọi vật nhưng cũng đủ để sự vật không chìm nghỉm trong tăm tối. Vầng trăng hình lưỡi liềm, như miếng bánh quy bị đứa trẻ tham lam cắn dở. Những vì sao bên cạnh hội tụ đông vui, lấp lánh điểm tô cho bầu trời đêm thêm hấp dẫn long lanh. Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, vờ như quờ quặng và cố gắng tóm lấy một vì sao cho riêng mình.

Và không phải lúc nào bầu trời mùa thu cũng dịu dàng như vậy. Thỉnh thoảng một cơn bão ghé qua, sẽ không còn trăng và những vì sao lấp lánh trên trời. Bầu trời đêm ngoài cửa sổ thỉnh thoảng rạch những tia chớp sáng lóe rồi vụt tắt. Những tia chớp dài rạch ngang rạch dọc, tưởng như có ai đang vui đùa cùng bầu trời với một chiếc đèn pin khổng lồ.

Bầu trời ngoài cửa sổ những ngày bão ghé, mưa đến cũng buồn hơn, bớt đi cái vẻ tươi vui của nó. Trời u ám và xám xịt như kẻ phiền muộn lo lắng. Những ngày đó, tôi không được trông thấy đám mây tinh nghịch nhởn nhơ trôi trên bầu trời. Con mưa khiến bầu trời của tôi buồn và nặng trĩu. Rồi từ đó, những hạt mưa hắt xuống từng giọt, từng giọt nặng nề.

Bầu trời của tôi rộng lớn bao la, không phải lúc nào cũng xanh mắt vui tươi, có cả những lúc buồn bã và cáu kỉnh. Bầu trời ấy thay đổi theo thời gian trong ngày. Qua ô cửa sổ nhỏ của mình, tôi đã được ngắm nhìn, say mê tưởng tượng về những sắc thái riêng của bầu trời. Nơi đó dù thế nào cũng thật rộng và thật đáng yêu!

23 tháng 8 2018

Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành, giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời. Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật.

Buổi chiều hôm ấy, trời bỗng nhiên oi ả hơn mọi ngày. Ánh nắng như chói chang hơn, cả một vùng không hề có lấy một chút gió nào. Ai ai cũng cảm thấy mệt mỏi, những chiếc quạt máy như không đủ công suất để phục vụ cho tất cả mọi người nữa. chúng chỉ chạy một cách lờ đờ. Ngay cả với những hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài mấy hôm nay cũng như không còn sức sống nữa. Chúng như héo rũ, không còn được đung đưa theo những cơn gió như thường ngày. 

Ai cũng mong có một cơn mưa mát lành tới để làm dịu bớt cái oi nóng của những ngày hè. Và rồi, chỉ khoảng nửa tiếng sau đó, trời đất như thay đổi. Những đám mây đen sì từ chân trời bay về. Trời bỗng nổi lên những trận gió lớn như mang biết bao hơi lạnh từ biển vào trong đất liền. Trẻ con cùng nhau reo vui, chào đón cơn mưa đến với niềm vui hân hoan, hạnh phúc. 

Và rồi “Ầm ầm !” một tia chớp như xé toạc cả bầu trời cùng với tiếng sấm ì ùng. Ngay lập tức, người lớn vội vàng chạy về nhà đóng cửa, cất đồ, quần áo phơi ở bên ngoài. Lũ trẻ thì cười vui sướng, hẹn cùng nhau đá bóng dưới trời mưa. Hoạt động của con người như nhanh hơn để chạy đua với thời tiết. Những hạt mưa lớn bắt đầu rơi “lộp bộp” ở trên mái hiên, trên những con đường.

Và nhanh chóng sau đó, cơn mưa lớn bắt đầu rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn của những ngày qua. 

Cơn mưa mùa hạ tới nhanh mà đi cũng nhanh. Sau cơn mưa, tất cả mọi thứ như được khoác thêm một lớp áo mới, tươi mát và trong xanh hơn bao giờ hết. Mọi vật cùng vui sướng khi được tắm mát sau rất nhiều ngày oi bức. Phía xa xa, trên bầu trời trong xanh sau trận mưa, bỗng nhiên xuất hiện những tia sáng lung linh, cong cong vươn lên giữa bầu trời, đó là cầu vồng sau mưa.

Mưa mùa hạ không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn làm cho con người cảm thấy yêu đời hơn bởi những gì mà nó đem tới. Những cơn mưa chợt tới chợt đi đã trở thành một hình ảnh tượng trưng cho mùa hè, giúp chúng ta được gần nhau hơn, để có những phút giây gần bên nhau, cùng lắng nghe những tiếng mưa rơi bên hiên nhà.

Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cầu vồng sau mưa

9 tháng 2 2017

Sau những cơn nắng gắt triền miên và ngột ngạt của ngày hè, cuối cùng mùa thu cũng ghé qua và mang đến bao điều dễ chịu, khoan khoái trong lòng. Trời tháng 8, nắng vẫn chưa tắt hẳn nhưng đã dịu dàng hơn rất nhiều so với những ngày tháng 6 tháng 7 trước đó. Cuối cùng, cái mùa tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã tới, mùa thu ghé mang theo bầu trời xanh và áng mây trắng, được ngắm nhìn bầu trời ấy qua ô cửa sổ phòng tôi, đó là một điều thật tuyệt!

Nhớ những ngày mùa hè, nóng như rang, cái nóng hành hạ nhau đến mức người ta chỉ có thể đóng chặt cửa như bưng để nắng khỏi chiếu vào, và tất nhiên vào những ngày như vậy, không ai còn có tâm trí ngắm nhìn bầu trời. Mùa thu đến mọi thứ đã thay đổi, lãng mạn và ngọt ngào. Tôi thỏa thích ngắm nhìn bầu trời qua ô cửa sổ nhỏ của mình.

Ô cửa sổ ở phòng tôi với cái khung sắt đã đôi ba chỗ han gỉ, được sơn màu trắng. Phòng tôi nằm ở tầng ba của ngôi nhà, nên có lẽ từ ô cửa sổ này, tôi ngắm nhìn được thật nhiều thứ từ cảnh vật xung quanh tới những chuyển động khe khẽ của tự nhiên. Tôi để gió lùa vào ô cửa làm dịu tâm hồn, để nắng chan hòa và để mưa hắt vào những giọt nhè nhẹ mát lành.

Buổi sáng mùa thu thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở tung ô cửa sổ để ngắm nhìn bầu trời thu mỗi sớm mai. Đó là khi những đám mây mới chỉ kịp vội ửng hồng, phơn phớt một gang màu ấm áp, tôi cảm nhận được trời thanh khiết một cách lạ lùng. Tôi ngắm nhìn mặt tròi nhô lên từ từ chậm rãi, chiếu những tia nắng đầu tiên, mang lại ánh sáng cho muôn loài. Rồi dần dần, bầu trời màu sắc linh hoạt, bắt mắt, từ hồng cam đến trắng trong rồi xanh ngắt một màu thiên thanh.

Trên trời, những đám mây nhởn nhơ trôi, bỗng nhớ đến câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu”.

Những đám mây bồng bềnh nhờ gió thổi mà trôi đến phương troài xa. Nhưng cũng có lúc trời xanh ngắt không một gợn mây trắng lấn ná. Dấu hiệu Bầu trời mùa thu trong xanh cao vời vợi, nếu bầu trời mà không có những làn mây trắng mây hồng điểm tô thì khác gì một bông hoa có sắc mà không có hương. Thỉnh thoảng còn có cả đám mây màu xanh phớt hay màu mỡ gà trôi nhè nhẹ trên trời như đang khoe sắc thắm của mình. Khoảng trời ấy rộng và thoáng đạt bao la tưởng như vôn tận và không có điểm dừng. Tôi cứ ngỡ mình có thể xuyên qua màn mây ấy, bay đến một nơi thật xa, thật đẹp đẽ. Cánh cửa khi thoảng lại đập khe khẽ khi có một làn gió lướt qua.

Đến khi màn đêm buông xuống, không còn có những đám mây xanh ngắt, không còn có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang. Tất cả còn lại chỉ là một bầu trời đêm đen đặc quánh và đen rộng thênh thang không thấy lối. Trên trời, thay vì vẻ hừng hực sức sống của buổi bình minh thì sự yên tĩnh và nhẹ nhàng lên ngôi. Mặt trời đi ngủ, những chỗ cho mặt trăng và những vì sao.

Tôi ngồi bên cửa sổ, ngước mắt ngắm nhìn bầu trời về đêm. Trên đó vầng trăng bạc vằng vằng chiếu thứ ánh sáng hiền dịu không đủ làm sáng rõ mọi vật nhưng cũng đủ để sự vật không chìm nghỉm trong tăm tối. Vầng trăng hình lưỡi liềm, như miếng bánh quy bị đứa trẻ tham lam cắn dở. Những vì sao bên cạnh hội tụ đông vui, lấp lánh điểm tô cho bầu trời đêm thêm hấp dẫn long lanh. Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, vờ như quờ quặng và cố gắng tóm lấy một vì sao cho riêng mình.

Và không phải lúc nào bầu trời mùa thu cũng dịu dàng như vậy. Thỉnh thoảng một cơn bão ghé qua, sẽ không còn trăng và những vì sao lấp lánh trên trời. Bầu trời đêm ngoài cửa sổ thỉnh thoảng rạch những tia chớp sáng lóe rồi vụt tắt. Những tia chớp dài rạch ngang rạch dọc, tưởng như có ai đang vui đùa cùng bầu trời với một chiếc đèn pin khổng lồ.

Bầu trời ngoài cửa sổ những ngày bão ghé, mưa đến cũng buồn hơn, bớt đi cái vẻ tươi vui của nó. Trời u ám và xám xịt như kẻ phiền muộn lo lắng. Những ngày đó, tôi không được trông thấy đám mây tinh nghịch nhởn nhơ trôi trên bầu trời. Con mưa khiến bầu trời của tôi buồn và nặng trĩu. Rồi từ đó, những hạt mưa hắt xuống từng giọt, từng giọt nặng nề.

Bầu trời của tôi rộng lớn bao la, không phải lúc nào cũng xanh mắt vui tươi, có cả những lúc buồn bã và cáu kỉnh. Bầu trời ấy thay đổi theo thời gian trong ngày. Qua ô cửa sổ nhỏ của mình, tôi đã được ngắm nhìn, say mê tưởng tượng về những sắc thái riêng của bầu trời. Nơi đó dù thế nào cũng thật rộng và thật đáng yêu!

9 tháng 2 2017

Bố mẹ Hà vừa được chia một gian nhà cạnh vườn cây ăn quả của nông trường. Hà rất thích khung cửa sổ.

Đó là khung cửa sổ có bầu trời bên ngoài thật đẹp. Bầu trời ngoài cửa sổ ấy lúc thì như một bức tranh nhiều màu sắc, lúc thì như một trang sách rất hay. Bầu trời bên ngoài cửa sổ, Hà chỉ nhìn sắc mây thôi cũng có thể đoán biết mưa hay nắng, dông bão hay yên lành.

Này nhé, nếu phía biển kia, nơi ấy là đàng đông mà mây đen ùn lên kèm sấm chớp thì cơn mưa dỏng ập đốn ngay. Bà bảo “Cơn đàng đông vừa trông vừa chạy" ma Còn như sàm chớp bên mạn nam thì “Cơn đằng nam vừa làm vừa chơi”, chưa mưa đâu. Quả thế thật. Rồi, giả thử bầu trời mây rạn ra thành lớp đều và lấp lánh như vẩy tê tê mà bà gọi là vẩy trút thì sớm muộn trời cũng sẽ mưa. Còn nếu là những -lun mây như cỏ hoặc rạ dồn lại rồi nhá ra trên những đường bừa thì trời còn nắng làu. Bà cũng bảo “Vấy trút thì mưa, nhá bừa thì nắng!”.

Còn trăng nữa, Hà đã nhìn bao nhiêu loại trăng. Trăng sáng ngà ngà màu sữa là dèm có sương. Sáng trăng suông là dêm bầu trời nhiều hơi nước hoặc mưa bụi che -ip mất cả sao, nhìn không rõ trăng. Trăng có quầng là trời sẽ hạn lâu, trăng có tán lã trời sáp mưa. Đây chi có tràng thỏi mà bầu trời ngoài cửa sổ đã có bao nhiêu thứ.

Bầu trời ngoài cửa sổ của I là thường đầy ánh sáng, đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên lông, lên cánh ấy, mà con trông bao giờ cũng to hơn óng ánh sắc lông hơn chợt bay lên rồi chợt bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên ngọn chót vót những cây bạch đàn chanh :ao nhất giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ây bỗng -hốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên chót vót cao, vàng anh trống cất tiếng hót. Tiếng hót mang theo hương thơm lá bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn :him chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ, và tiếng chim lại như những chuỗi áng lọc nắng bay đến với Hà. Chốc sau đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.

Những buổi sáng, chú chích choè lông đen xen lông trắng nhún nhảy trên đọt lá chuối non vút lên hình bao gươm, cất tiếng hót líu lo. Thỉnh thoảng từ chân trời phía xa, một vài đàn chim bay xiên góc kết thành hình chữ V qua bầu trời ngoài cửa sổ vé phương nam. Bố bảo đây là loài chim di cư theo mùa như vịt trời, ngỗng trời, le le, giang, sếu... mà người ta gọi là loài chim giang hồ.

Lại mỗi lần có gió đông nam thoảng qua thì hương thơm của bạch đàn chanh, của hoa trái từ vườn cây nông trường tràn vào đầy nhà. Hương thơm không nhìn thấy mà cô giáo bảo chắc chắn rằng có những hạt li ti vô cùng nhỏ, có thể dồn lại thành nước hoa, phấn hoa. Lạ chưa, vậy thì bầu trời ngoài cửa sổ kia có bao nhiêu là phấn hoa, nước hoa. Còn khung cửa sổ của bé Hà được vẩy nước hoa, rắc phấn hoa quanh năm suốt tháng!

Buổi sáng, ánh nắng dịu dàng, ngọt màu mật ong từ bầu trời ngoài cửa sổ rọi vào nhà, in hình hoa lá trên mặt bàn, nền gạch hoa. Còn về đêm, trăng khi thì như :chiếc thuyền vàng trôi trong máy trên bầu trời ngoài cửa sổ, lúc thì như chiếc đèn lồng thả ánh sáng xuống đầy sân.

Từ ngày Hà lên đây thì khung cửa sổ càng thêm đẹp, thêm yêu. Hà thích ngồi bên cửa sổ nhổ tóc sâu cho bà, nghe bà kể chuyện cổ tích: “Ngày xửa, ngày xưa...”.

9 tháng 3 2019

6s5b 8ved5.,tyd7is5rixhd5kycxt8 ujjjsdijhy77775kdss57iwrtuuuuuuuuuuuuu5     e57i97i97i97i97i97i97i97i97i97i9ddeeeeeeeeeeeeei9ty7i96dr6dr6dr6dr6dr6drtfii76rrrrrrffdid chắc chắn cô cua bạn sẽ khen 

24 tháng 6 2021

THAM KHẢO

 

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

 

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

24 tháng 6 2021

Thư mà bạn ưi, giúp mình lần nữa và chỉnh sửa lại nha hìhehe

rên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần...
Đọc tiếp

rên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...

Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, hướng ra ngoài cửa sổ và tả cho người bạn cùng phòng của mình cảnh tượng diễn ra bên ngoài.

cửa sổ trong phòng bệnh

 

Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh ấy, qua những hoạt động, màu sắc mà anh được nghe tả lại. Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Những con vịt, những con thiên nga nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước trong khi trẻ con chơi đùa trên những chiếc thuyền đủ hình dạng, màu sắc từng cặp tình nhân tay trong tay dạo bước giữa những bồn hoa đủ loại đủ màu ở đằng xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cả đường chân trời rực hồng trước hoàng hôn...

Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.

Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình.

Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.

Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!

Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.

Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.

Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ.

1
11 tháng 11 2016

Hay nhỉ

 

19 tháng 4 2018

Sau nhà tôi là cả một khu vườn rộng lớn, một thế giới đầy ắp niềm vui kì diệu. Mỗi khi mở tung cánh cửa sổ, tôi lại thấy trước mắt mình là cả một thiên đường. Những khóm hoa xinh đẹp khoe sắc tô điểm cho khu vườn đã đẹp lại càng đẹp thêm. Nào là hoa hồng kiều diễm, kiêu sa, nào là hoa ly xinh đẹp , đài các, rồi đến hoa nhài thanh tú, dịu dàng.... Tôi yêu lắm cái nắng vàng như rót mật xuống bãi cỏ xanh mơn, yêu biết bao cái màu xanh thăm thẳm từ bầu trời yên ả, dịu dàng như nước hồ thu. Mỗi lần tung cánh cửa sổ, làn gió mát lại lùa vào tóc tôi, mang theo cái hương thơm dịu nhẹ vẩn vương đâu đó trên lọn tóc đen nhánh như muốn cất lên lời chào thầm lặng từ "thế giới thiên đường". Ngắm nhìn cái thế giới nhỏ bé, đáng yêu đằng sau khung cửa sổ kia, lòng tôi lại cảm thấy yên bình, ấm áp lạ kì. Có ai ngờ được một "thiên đường" như trong những câu chuyện cổ tích chẳng phải tìm đâu xa mà lại ở ngay gần trước mặt chúng ta. Đúng vậy, "thiên đường" cũng chỉ cần thế thôi, nhỏ bé nhưng đáng yêu, xinh xắn, có thể khiến cho người ta cảm thấy bình yên, ấm áp.

26 tháng 4 2018

MB:Nói về one pice

TB:Nói về lufy

KB;shre leen olm

26 tháng 4 2018

I. Mở bài: giới thiệu vấn đề cần miêu tả: đêm trăng
Mỗi dịp hè đến là em lại được ba mẹ cho về quê thăm ông bà. Cảnh dưới quê thật yên bình và hiền hòa. Những cánh diều lã lơi cùng mây gió như thướt tha đến lạ. em thích mọi cảnh vật dưới quê, nó làm em cảm thấy thư thái và yên bình. Nhưng em thích nhất là cảnh đêm trăng của vùng nông thôn yên bình này. Mỗi lần về quê em lại năm trên đùi bà, vừa nghe bà kể chuyện em vừa ngắm trăng.

II. Thân bài
1. Tả cảnh bao quát đêm trăng

- Bầu trời tối dần hiện ta, cảnh vật từ từ hiện ra dưới ánh trăng vừa lên sau bóng cau nhà bà. Bóng cau nghiêng làm tối một vùng cho ta cảm giác mọi vật đều to lớn hơn.
- Gió của tối quê thổi vào mát rượu, một cảm giác tận hưởng neh nhàng
- Không khí ở quê thật náo nhiệt: trẻ con tụ tập chơi trốn tìm, người lớn tụ họp nói chuyện rôm rả,…dưới ánh trăng huyền ảo và đẹp đến mê lòng người.
2. Tả chi tiết cảnh đêm trăng
- Trời càng về khuya thì trăng càng lên cao, trăng sang rực óng ả, soi sang mọi nẻo đường làng.
- Bầu trời trong xanh, lấp lánh nhiều ngôi sao không gợn chút mây
- Không gian bát ngát ánh trăng vàng trong veo như màu nước trà nhạt khiến ta có thể nhìn thấy mọi cảnh vật, ánh trăng soi rõ từng tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao.
- Những côn trùng kêu ríu rít như tạo nên bản hòa nhạc đồng quê vô cùng thích thú

III. kết bài
- Nêu cảm nghĩ của em về đêm trăng
- Thể hiện tình cảm của em với đêm trăng

Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú , say mê lòng người . Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất , quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng
Khi màn đêm buông xuống , bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm . Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần . Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trới trong vắt , thăm thẳm cao. ánh trắng bàng bạc nhuộm khắp cây cối , ao hồ . Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc . Cỏ cây hoa lá lặng im , yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình , chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy ! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đén tận chân trới . Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy ! mọi người đáng say sưa ngắm trăng . lũ côn ttrùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm . Cây lá như được rắc lên nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy . hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả . Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng , họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục chi khoẻ ngướicũng tâm sự nho nhỏ thì thầm . Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ , ầm ĩ cả xóm , đang chơi : oẳn tù tì, nhảy dây, chốn tìm…Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng hôi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Một đêm trăng tuyệt đẹp! Cảm ơn tạo hoá đã khéo tạo ra và ban tặng cho con người.

19 tháng 4 2019

Mỗi người có một sở thích riêng, bạn thích ngắm cảnh sông nước hiền hòa chảy, bạn thích ngắm cánh đồng lúa xanh... Còn riêng em lại thích ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển. Hình ảnh mặt trời mọc trên biển vào buổi sáng đẹp trời trong văn bản Cô Tô của nhà văn Nguyền Tuân đã để lại trong em một sự háo hức kì lạ . 

Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương mỏng manh, mờ mờ, ảo ảo như bao ttrùm cả mặt biển, không nom thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng hệt như một bản tình ca không lời bất tận. 

Phía đông, ánh hồng dần dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới lộng lẫy, rực rỡ và tráng lệ làm sao. 

Mặt trời đã lên cao vài con sào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đỏi màu, Một màu thật tuyệt. Giờ đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đặm đà. Quanh cái giếng nước ngọt ở ria hòn đảo Cô Tô này mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt gánh xuống thuyền, cảnh tượng đó còn vui vẻ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Anh hùng Châu Hòa Mãn cũng đang gánh nước cho thuyền của mình, dáng vẻ đầy phấn khởi. Anh đang chuẩn bị cho chuyến ra khơi dài ngày. 

Mặt trời đã lên hẳn, rực rỡ giữa màu mây trắng thì biển lại diệu kì hơn bao giờ hết. Màu xanh của da trời, hòa quyện cùng màu xanh của nước biển tạo thành một màu rất tuyệt vời của vùng biển đảo Cô Tô. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng lan tỏa trên bãi cát mịn màng. Từ bãi đậu, những con thuyền lại rẽ sóng ra khơi đánh cá. Xa xa, những cánh buồm nâu trên bãi biển được nắng sớm chiếu vào hồng rực như đàn bướm múa lượn giữa biển xanh. Một con hải âu bay ngang là là nhịp cánh. Nhìn theo cánh hải âu bay lòng người đi biển lại trào dâng bao niềm hi vọng vào một ngày đẹp trời. Sóng vẫn rì rào khúc tình ca muôn thuở, thỉnh thoảng lại xô bờ cát bọt tung trắng xóa. 
Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như nột bức tranh sơn mài tuyệt mĩ. Dù có đi đâu em cũng sẽ luôn hướng lòng mình về vùng hải đảo giàu đẹp của tổ quốc. Em còn mơ ước sẽ được đến nơi đây để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì diệu mà thiên nhiên ban tặng cho xứ sở Cô Tô.

19 tháng 4 2019

\(\text{Mỗi người có một sở thích riêng, bạn thích ngắm cảnh sông nước hiền hòa chảy, bạn thích ngắm cánh đồng lúa xanh... Còn riêng em lại thích ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển. Hình ảnh mặt trời mọc trên biển vào buổi sáng đẹp trời trong văn bản Cô Tô của nhà văn Nguyền Tuân đã để lại trong em một sự háo hức kì lạ . Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương mỏng manh, mờ mờ, ảo ảo như bao ttrùm cả mặt biển, không nom thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng hệt như một bản tình ca không lời bất tận. Phía đông, ánh hồng dần dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới lộng lẫy, rực rỡ và tráng lệ làm sao. Mặt trời đã lên cao vài con sào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đỏi màu, Một màu thật tuyệt. Giờ đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đặm đà. Quanh cái giếng nước ngọt ở ria hòn đảo Cô Tô này mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt gánh xuống thuyền, cảnh tượng đó còn vui vẻ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Anh hùng Châu Hòa Mãn cũng đang gánh nước cho thuyền của mình, dáng vẻ đầy phấn khởi. Anh đang chuẩn bị cho chuyến ra khơi dài ngày. Mặt trời đã lên hẳn, rực rỡ giữa màu mây trắng thì biển lại diệu kì hơn bao giờ hết. Màu xanh của da trời, hòa quyện cùng màu xanh của nước biển tạo thành một màu rất tuyệt vời của vùng biển đảo Cô Tô. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng lan tỏa trên bãi cát mịn màng. Từ bãi đậu, những con thuyền lại rẽ sóng ra khơi đánh cá. Xa xa, những cánh buồm nâu trên bãi biển được nắng sớm chiếu vào hồng rực như đàn bướm múa lượn giữa biển xanh. Một con hải âu bay ngang là là nhịp cánh. Nhìn theo cánh hải âu bay lòng người đi biển lại trào dâng bao niềm hi vọng vào một ngày đẹp trời. Sóng vẫn rì rào khúc tình ca muôn thuở, thỉnh thoảng lại xô bờ cát bọt tung trắng xóa. Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như nột bức tranh sơn mài tuyệt mĩ. Dù có đi đâu em cũng sẽ luôn hướng lòng mình về vùng hải đảo giàu đẹp của tổ quốc. Em còn mơ ước sẽ được đến nơi đây để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì diệu mà thiên nhiên ban tặng cho xứ sở Cô Tô.}\)