K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 11 2018

Câu 1:

Ngày 20-11 là dịp để các thế hệ học trò bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc với những người thầy, để mọi ngành, mọi nghề và toàn xã hội chia sẻ niềm vui, tri ân tới những người đã góp công sức và tâm huyết cho sự nghiệp trồng người cao cả, góp phần xây dựng đất nước phồn vinh, hạnh phúc.

Câu 2:

là thầy Nguyễn Ngọc Kí (quê ở xã Hải Thanh, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định)
em đã học được từ thầy phải tin yêu hơn vào cuộc sống của mình không nên chán nản mà phải quyết tâm, có nghị lực vươn lên trong cuộc sống.

Câu 3:

Phong trào " Dạy tốt học tốt" là phong trào  được toàn ngành giáo dục quan tâm nhất.

Câu 4:

Nghề dạy học là một nghề cao quý. Ở bất cứ xã hội nào của bất cứ Quốc gia, dân tộc nào, vị trí của người thầy luôn được xã hội tôn vinh. Đồng hành với nghề dạy học là sự hy sinh âm thầm lặng lẽ của những người thầy, người cô trong sự nghiệp trồng người. Thế hệ này nối tiếp thế hệ kia, thầy cô chính là những người lái đò cần mẫn, miệt mài chở con thuyền trí tuệ qua sông, đưa học trò đến bến đỗ bình an, gieo mầm tri thức, chắp cánh ước mơ của tuổi trẻ để những học trò sẽ trở thành người công dân có ích cho xã hội.

 Mỗi năm khi tháng 11 đến, trong lòng mỗi thầy cô và từng học trò đều có nhiều cảm xúc: Nhớ về thời đi học, nhớ về thầy cô, nhớ về bạn bè cũ. Bản thân tôi tiếp bước theo nghề giáo, thời gian 20 năm trong nghề đã có rất nhiều kỷ niệm với đồng nghiệp, với học trò trong sự nghiệp trồng người ... Các thế hệ học sinh đã trưởng thành vẫn luôn nhớ về trường, về thầy cô giáo cũ. Nhiều học sinh tuy không còn học tại trường nhưng vẫn thể hiện tình cảm quý mến, lòng kính trọng, sự biết ơn đối với thầy cô.

Những tình cảm, những kỷ niệm về tình thầy trò là món quà có ý nghĩa đối với mỗi thầy cô, khiến chúng tôi thực sự xúc động, xua tan áp lực của công việc, những lo toan trong cuộc sống hàng ngày.

Nhân ngày nhà giáo Việt 20-11, tôi muốn nhắn nhủ đến các học trò thân yêu của mình:"Người thầy không thể nào dạy tốt được khi không có sự đồng cảm và sẻ chia từ phía học sinh. Các em chính là nguồn cảm hứng, là động lực đến trường và thực hiện công tác của người thầy".

Các em là nguồn sức mạnh để chúng tôi dành trọn tâm huyết với nghề Xin gửi lời cảm ơn tới các học trò vì các em đã đem đến cho chúng tôi thật nhiều kỷ niệm với tiếng cười, ánh mắt và một tâm hồn trong sáng không dễ gì tìm thấy ở một nghề nào khác.

Ngày nay, chúng ta đang sống và làm việc trong những điều kiện thuận lợi hơn trước, song cũng rất nhiều thách thức đang đặt ra cho các nhà giáo (Vấn đề đổi mới căn bản và toàn diện nền giáo dục Việt Nam, nâng cao chất lượng đào tạo nguồn nhân lực trong thời kỳ hội nhập quốc tế, đào tạo theo nhu cầu xã hội...), đòi hỏi người thầy phải có bản lĩnh, sống có lý tưởng để vừa giữ được phẩm chất của nhà giáo, vừa đáp ứng được nhu cầu ngày càng cao về tri thức, kiến thức chuyên môn, nghiệp vụ sư phạm.

Mỗi thầy cô là một người gieo hạt giống trí tuệ vào tâm hồn trong sáng của lớp lớp thế hệ học sinh. Nhà thơ Quách Mạt Nhược - Trung Quốc đã từng nói về nghề giáo: "Mặt trời mọc, mặt trời tắt. Trăng tròn rồi trăng lại khuyết. Nhưng ánh sáng người thầy không bao giờ tắt".

NG
3 tháng 12 2023

Trong những câu trên, cụm từ ngày hôm nay ở câu b) là trạng ngữ vì cụm từ này ngăn cách bằng dấu phẩy với các thành phần khác của câu.

1 tháng 5 2020

Giữa bộn bề, lo toan của cuộc sống, bất chợt một ngày ta nhớ lại ngày xưa, nhớ lại cái thời còn núp sau lưng mẹ, đến lớp với biết bao bỡ ngỡ đầu đời. 

“Ngày đầu tiên đi học.

Mẹ dắt tay đến trường”

    Làm sao ta quên được cái thời khắc ấy. Hồi hộp, lo lắng, có cả vui mừng tràn ngập. Không biết trường mới thế nào, không biết thầy cô ra sao, cả bạn bè nữa. Cả một thế giới mới mở ra trước mắt. Ta như con chim non mới tập bay, ra khỏi tổ với sự rụt rè, e ngại. Mẹ sửa soạn cả buổi sáng, như bà tiên hóa phép, biến ta thành cô công chúa nhỏ. Bước chân ra khỏi nhà, ngẩng cao đầu hãnh diện – con của mẹ càng lớn càng xinh. Thế nhưng, không như những gì nó đã nghĩ. Sao nó không nhìn thấy ai quen hết, sao không có gì vui hết. Bất chợt nó rùng mình, sợ hãi, muốn quay về với tổ ấm an toàn. 

“Con vừa đi vừa khóc

Mẹ dỗ dành yêu thương”

      Ôi chao! Cái bé thơ ngày đó sao buồn cười đến vậy, e sợ cả những điều đơn giản như thế. Nhớ quá! Nhớ cái bỡ ngỡ ngày nào, nhớ sự ân cần của mẹ, nhớ ánh mắt trìu mến của cô. Chợt ao ước dù chỉ một lần, được khóc òa trong những yêu thương, được trở lại ngày đầu tiên đi học, được vỗ về dịu ngọt và an lành.

“Ngày đầu tiên đi học

Em mắt ướt nhạt nhòa

Cô vỗ về an ủi

Chao ôi, sao thiết tha…”

       Ấn tượng đầu tiên về hình ảnh cô giáo thật đẹp. Một người hiền lành, dịu dàng như mẹ mình. “Sau này mình cũng làm cô giáo” – cái suy nghĩ ngây thơ ấy thoáng qua và theo ta đến tận hôm nay. Ta thầm cảm ơn hình bóng ngày xưa ấy – cái hình bóng in đậm trong ta, nuôi ước mơ ta thành hiện thực. Suốt quãng đời học trò ta đã trải qua biết bao kỷ niệm, mang ơn biết bao người. Nhưng cái ấn tượng đầu tiên ấy vẫn như khắc sâu trong trái tim ta, như những ký ức đẹp đẽ theo ta khôn lớn, để hôm nay ta nhớ về:

“Ngày đầu như thế đó

Cô giáo như mẹ hiền

Em bây giờ cứ ngỡ

Cô giáo là cô tiên”

     Bâng khuâng một ngày đầu thu, nghe tiếng trống khai trường vang vang, lòng ta chợt lắng đọng, chợt sống lại phút giây “ngày đầu tiên” xưa cũ:

“Em bây giờ khôn lớn

Bỗng nhớ về ngày xưa

Ngày đầu tiên đi học

Mẹ cô cùng vỗ về”

Tiếng thu êm ái bước đi, lòng ta nhẹ nhàng trôi với những kỷ niệm đẹp, thả hồn để trở lại ngày xưa…

Áo dài em thướt thaTưởng mặc vào đẹp lắmAi ngờ em dư mỡÁo dài ơi! Rách rồi. Cô khen em mặc đẹpEm không thèm giặc áoÁo bốc mùi hôi thốiHư mất cái áo dài. Rồi em may áo mớiLại là số đo cũEm tăng lên hai kíMặc vào là rách luôn. Ngày mai lại đến trườngEm không mặc áo dàiBị giám thị phản ánhNgồi uống trà với cô. Nào ngờ nước chưa sôiCô lại đi nấu nướcMang vào phòng cho emĐể em...
Đọc tiếp

Áo dài em thướt tha

Tưởng mặc vào đẹp lắm

Ai ngờ em dư mỡ

Áo dài ơi! Rách rồi.

 

Cô khen em mặc đẹp

Em không thèm giặc áo

Áo bốc mùi hôi thối

Hư mất cái áo dài.

 

Rồi em may áo mới

Lại là số đo cũ

Em tăng lên hai kí

Mặc vào là rách luôn.

 

Ngày mai lại đến trường

Em không mặc áo dài

Bị giám thị phản ánh

Ngồi uống trà với cô.

 

Nào ngờ nước chưa sôi

Cô lại đi nấu nước

Mang vào phòng cho em

Để em ngồi em uống.

 

Nhưng mà thiếu đồ nhấm

Cô lại dắt em đi

Ra ngoài quán thịt cầy

Em với cô cùng nhậu.

 

Rồi cả hai cùng xỉn

Không biết đường về nhà

Vào nhầm nhà hàng xóm

Ôm chó rồi ngủ luôn.

 

Sáng ngày mai thức dậy

Mới biết mình nhầm nhà

Xung quanh toàn cọp cái

Chạy quên luôn lượm giày.

 

Hôm sau đi đến lớp

Gặp lại cô giám thị

Cả hai cùng cười xòa

Rồi lại vào quán nhậu.

 

Lần này cảnh giác hơn

Lại sài GPS

Ai dè nhầm address

Lại vào nhà bà cô.

 

Hai cô trò bị gặp

Ngày mai đuổi học luôn

Về nhà ba má chửi

Đời em thế là xong.  

 

Đây là bài thơ của một đứa bạn mk viết, cho mk xin ý kiến.

 

6
16 tháng 3 2018

Mấy nhân tài lớp 6a viết quá hay và tuyệt vời

16 tháng 3 2018

k bt

ok

=)))))))))))

Áo dài em thướt thaTưởng mặc vào đẹp lắmAi ngờ em dư mỡRách cha cái áo dài. Cô khen em mặc đẹpEm không thèm giặc áoÁo bốc mùi hôi thốiHư rồi! Áo dài ơi! Rồi em may áo mớiLại là số đo cũEm tăng lên 2 kíMặc vào là rách luôn. Ngày mai lại đến trườngEm không mặc áo dàiBị giám thị phản ánhNgồi uống chè với cô. Nào ngờ nước chưa sôiCô lại đi nấu nướcMang vào phòng cho emĐể em...
Đọc tiếp

Áo dài em thướt tha

Tưởng mặc vào đẹp lắm

Ai ngờ em dư mỡ

Rách cha cái áo dài.

 

Cô khen em mặc đẹp

Em không thèm giặc áo

Áo bốc mùi hôi thối

Hư rồi! Áo dài ơi!

 

Rồi em may áo mới

Lại là số đo cũ

Em tăng lên 2 kí

Mặc vào là rách luôn.

 

Ngày mai lại đến trường

Em không mặc áo dài

Bị giám thị phản ánh

Ngồi uống chè với cô.

 

Nào ngờ nước chưa sôi

Cô lại đi nấu nước

Mang vào phòng cho em

Để em ngồi em uống.

 

Nhưng mà thiếu đồ nhấm

Cô lại dắt em đi

Ra ngoài quán thịt cầy

Em với cô  cùng nhậu.

 

Rồi cả 2 cùng xỉn

Không biết đường về nhà

Vào nhầm nhà hàng xóm

Nằm đó rồi ngủ luôn.

 

Sáng ngày mai thức dậy

Mới biết mình nhầm nhà

Xung quanh toàn cọp cái

Chạy mà quên lượm giày.

 

Hôm sau đi đến lớp

Gặp lại cô giám thị

Cả hai cùng cười xòa

Rồi lại vào quán nhậu.

 

Lần này cảnh giác hơn

Lại sài GPS

Ai nhè nhầm address

Lại vào nhà bà cô.

 

Hai cô trò bị gặp

Ngày mai đuổi học luôn

Về nhà ba má chửi

Chết mẹ đời em luôn.

Đây là bài thơ mà đại ca lớp mk sáng tác. Các bạn cho ý kiến nha.

8
17 tháng 3 2018

very good,thơ hay nhưng ko rõ ràng lắm bạn nhé

17 tháng 3 2018

cũng được nhưng bạn ko nên đăng câu hỏi linh tinh nha !

3 tháng 1 2019

Mở bài: Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 5( vì mình học lớp 5 nên tả vậy, nếu bạn học lớp nào thì cứ ghi nhé ), đã quá quen với không khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học sinh lớp một nắm tay bố mẹ dẫn đến trường, làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tôi.
Kết bài: Với tôi, nếu không có ngày khai trường đầu tiên đi học chữ – phút đầu tiên được “thưa cô giáo”, lần đầu tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca ấy… tôi sẽ có gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường đầu tiên ấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi đấy tuổi thơ ơi !

3 tháng 1 2019

mở bài:Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học sinh lớp một nắm tay bố mẹ dẫn đến trường, làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tô

kb:Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học sinh lớp một nắm tay bố mẹ dẫn đến trường, làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tô

4 tháng 1 2020

đó là ngày 19/8/1945

lịch sử lớp 5

4 tháng 1 2020

Cảm ơn bn tớ thực sự ko biết gì luôn ấy.😁

Bài 1. Cho đoạn văn sau:“Các em học sinh, Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi. Các em hết thảy đều vui vẻ vì sau mấy tháng giời nghỉ học, sau bao nhiêu cuộc chuyển biến khác thường, các em lại được gặp thầy gặp bạn. Nhưng sung sướng hơn nữa, từ...
Đọc tiếp

Bài 1. Cho đoạn văn sau:

“Các em học sinh, Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi. Các em hết thảy đều vui vẻ vì sau mấy tháng giời nghỉ học, sau bao nhiêu cuộc chuyển biến khác thường, các em lại được gặp thầy gặp bạn. Nhưng sung sướng hơn nữa, từ giờ phút này giở đi, các em bắt đầu được nhận một nền giáo dục hoàn toàn Việt Nam. Các em được hưởng sự may mắn đó là nhờ sự hy sinh của biết bao nhiêu đồng bào các em. Vậy các em nghĩ sao?” (Thư gửi các học sinh, SGK Tiếng Việt lớp 5 tập 1)

a. Tìm các đại từ xưng hô trong đoạn văn trên.

b. Tìm từ trái nghĩa với từ “vui vẻ”, “may mắn”.

c. Đặt câu với từ “hy sinh”, “sung sướng”.

1
28 tháng 7 2023

a.

Các đại từ xưng hô: các em học sinh, tôi, các em.

b. 

Từ trái nghĩa với:

- "vui vẻ": đau buồn, buồn khổ, khổ sở, mệt mỏi, trầm buồn, sầu lòng, đắng lòng, bi quan, tiêu cực,,,,

- "may mắn": xui xẻo, điềm rở, đen đủi, rủi ro,..

c.

Đặt câu:

- Với từ "hi sinh": Anh chiến sĩ đã hi sinh trong cuộc chiến khốc liệt.

- Với từ "sung sướng": Bà con ai cũng vô cùng sung sướng khi biết có quan trạng về làng.