K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 2 2019

19 tháng 2 2019

ko cần giả vờ , mày bt hết r

23 tháng 12 2018

tôi ghét tất cả trừ sự chân thật

7 tháng 1 2019

mk 2k8

30 tháng 3 2019

Cảm ơn nha hihi

31 tháng 3 2019

chúc sn vẻ nhé Linh

Nụ cười nhân gian�Cái cười là của trời choAi không cười được ốm o gầy mòn�Cười vui hạnh phúc vuông trònAn khang, thọ phước, cháu con đầy đàn.Chào nhau cười hỏi hân hoanTương tri hội ngộ, rỡ ràng trùng quang.Đám đông cười nói giòn tanTung hô, chúc tụng râm ran tiệc tùng.Cười vang thích chí tận cùngLắm khi quên cả ngại ngùng chung riêng.Những cô gái trẻ cười duyênMôi hồng nụ...
Đọc tiếp

Nụ cười nhân gian

�Cái cười là của trời cho
Ai không cười được ốm o gầy mòn�
Cười vui hạnh phúc vuông tròn
An khang, thọ phước, cháu con đầy đàn.
Chào nhau cười hỏi hân hoan
Tương tri hội ngộ, rỡ ràng trùng quang.
Đám đông cười nói giòn tan
Tung hô, chúc tụng râm ran tiệc tùng.
Cười vang thích chí tận cùng
Lắm khi quên cả ngại ngùng chung riêng.
Những cô gái trẻ cười duyên
Môi hồng nụ thắm dịu hiền thêm ra.
Cười yêu chan chứa, mặn mà
Trao nhau tràn ngập hương hoa ngọt lành.
Khi tủm tỉm, lúc huê tình
Cười khoe đắc ý, cười tìm tóc tơ
Cười vụng dại, cười ngây thơ
Tuổi hồng chưa lấm bụi mờ trần ai.
Cười nắc nẻ, cười mỉa mai
Nén hơi kềm chế, chê bai ngạo đời.
Cười hô hố, cười lả lơi
Người không lịch sự, kẻ hơi hơi �tà�.
Cười mà cứ vểnh râu ra
Mặt mày trâng tráo khéo là hoang dâm.
Cười nghiêng ngả, cười lốc lăn
Cứ như con vụ dưới sân xoay vần.
Cười gằn mưu tính bất nhân
Tiếng cười nguy hiểm thôn lân khó gần.
Cười trừ một kiểu vần lân
Chối quanh thoái thác cái cần phải trao.
Cười nhạt chẳng thích chút nào
Buộc lòng nhoẻn miệng, hồi sau lựa lần.
Cười như mếu, khóc thương thân
Nuốt vào cay đắng, tím bầm ruột gan.
Cười ra nước mắt hòa chan
Hẳn là đau khổ, gian nan khốn cùng.
Gượng cười dù chẳng hài lòng
Khi không thể tách cộng đồng, việc chung.
Ngẫm cười thế sự mông lung
Nhân tình thế thái bung xung mớ đời �
Khi vui nở nụ cười tươi
Khi buồn phát lộ tiếng cười chát chua!

Hay thì like nha!

0
19 tháng 2 2019

like

Chap 5 :Giờ ra về,Eri bật chiếc camera siêu nhỏ gắn hôm qua lên,xem.Đang xem thì 2 người phát hiện Tomoyo và Sakura bị đám nữ gì đó chặn lại. Eri và Syao nghe ngóng qua chiếc camera nhỏ bé.- Muốn j - Sakura nói bằng giọng khinh bỉ.- Tại sao mày...tại sao mày dám đụng đến anh Syaoran và Eriol hả?- Tôi đụng vào đấy, liên quan j đến cô. - Tomoyo đứng kế Sakura,cười cợt.- HỪ...tụi mày,dám... Bay...
Đọc tiếp

Chap 5 :

Giờ ra về,Eri bật chiếc camera siêu nhỏ gắn hôm qua lên,xem.

Đang xem thì 2 người phát hiện Tomoyo và Sakura bị đám nữ gì đó chặn lại. Eri và Syao nghe ngóng qua chiếc camera nhỏ bé.

- Muốn j - Sakura nói bằng giọng khinh bỉ.

- Tại sao mày...tại sao mày dám đụng đến anh Syaoran và Eriol hả?

- Tôi đụng vào đấy, liên quan j đến cô. - Tomoyo đứng kế Sakura,cười cợt.

- HỪ...tụi mày,dám... Bay đâu,xông lên!

- Tomoyo - chan,chặn chúng giùm tớ nhé.

- Ừm,tớ hiểu rồi.

Sakura lẻn ra sau bụi cây,đọc câu thần chú và sử dụng lá bài.

- Power!

Sakura bước ra,thấy Tomoyo sắp kiệt sức,cô nhảy vào,nâng một lần 5 năm đứa,quay quay như đồ chơi rồi ném đi xa. ( Chị Đào mà lật mặt thứ 2 là sẽ vô cùng tàn nhẫn,nếu làm chị tức,chị sẽ không ngần ngại mà giết người,vặn cổ,móc ruột,đè mặt vào bồn vệ sinh,vân vân...) Con đầu đàn tức khí,lao tới hét

- MÀY DÁM...

" rắc "

Màn hình camera tối đen,chắc bị gì đó che nên chỉ nghe tiếng rắc như tiếng bẻ tay.

Eri và Syao bắt đầu lạnh sống lưng,vì sau tiếng rắc còn có những tiếng kinh dị hơn. Sau một lúc yên ắng,chiếc camera bật lên,không còn xác của con đó,không còn vết tích nào cả,chỉ thấy khuôn mặt đang cười đáng sợ của Sakura,Tomoyo thì mắt đỏ có vẻ như vừa khóc.

- S...Sakura - chan,nhỡ như chúng ta bị phát hiện thì sao?

Tomoyo hãi hùng nói

- Không sao Tomoyo - chan,điều này sẽ bí mật thôi,chỉ cần,chỉ cần yên lặng thôi,yên lặng thôi...

Sya sợ đến nín thở,tuy Eri cố bình tĩnh

- Không sao đâu Syaoran,chúng ta sẽ không bị phát hiện đâu.

Syao yên lặng gật đầu. Nhưng...đâu có gì dễ qua mặt Sakura đâu,một khi đã là mặt thứ 2 thì không có j qua được sakura cả, cho dù bạn có chuyên nghiệp thế nào đi nữa.

- Hiiragizawa,Li! Sakura nói bằng một giọng ghê đến kinh dị

Sya và Eri nín thở,sự sợ hãi nổi lên trong 2 người.

- Sakura - chan,sao thế?

- Hai người đó đã quan sát chúng ta nãy giờ.

- Cái gì ! Tomoyo lấy tay che miệng,hốt hoảng sợ hãi.

Sakura lại tiếp tục với giọng nói đó

- Có vẻ 2 người này vẫn còn bật Camera

- C...ca....came ..ra...? Tomo lắp bắp từng chữ.

Sya và Eri sợ đến sắp phát khóc.

Sakura bỗng dứt ra một cái gì đó nhỏ nhỏ mầu đen trên người.

- Chiêu trò của 2 người đó.Tớ biết chứ.

- Là...là camera loại siêu nhỏ,chúng...chúng là của li và Hiiragizawa thật sao?

- Ừm,có lẽ hai người đó định trốn đây,nào,ta đi tìm được chứ.

- Nhưng...nhưng cậu sẽ làm gì sau đó?

- Tìm xong khắc biết.

Rồi Sakura và Tomoyo đi tìm,đã 5 : 30 tối,họ tiến đến trường,bước lên bục cầu thang thật chậm rãi,Tomoyo sợ hãi nắm áo Sakura thật chặt.

- Không sao rồi Tomoyo,điểm đến của ta gần thôi

- Ư...ừm

" Xoạch! "

Dưới ánh mắt sắc lạnh đến kinh tởm của Sakura,Eriol và Syaoran sợ hãi lùi lại.

- Hiiragizawa! Li! Sao 2 người... Tomoyo nói

- Hai người có ý đồ gì.

- C...chúng tôi chỉ muốn biết cô có giữ những lá bài clow không thôi.

- Thật chứ?

- Thật! Sya quả quyết tiến lên vài bước và mạnh dạn nói lớn.

Sakura cười,một nụ cười của quỷ

- May cho 2 người là sẽ không chết nên giữ bí mật chuyện này.

- Ch...chuyện gì.

- Chuyện này. Sakura giơ lên chiếc thủ cấp( cái đầu ) của con đầu đàn hồi chiều.

- Được,bọn tôi hứa sẽ giữ kín.

- Nếu nó tiết lộ ra ngoài,chưa chắc hai người có võ mà thoát chết đâu.

Nói xong,Sakura bật đèn lên. Cô bé quay lại cái mặt thứ 1

- Được rồi,đã trễ rồi,vậy..ta về chứ? Sakura cười tươi như bông hồng

- Hơ... Cả bọn ngơ ngác nhìn nhau

Nhìn thấy Sakura cười,Syao bỗng đỏ mặt,chạy đi mất.

Sakura hơi bất ngờ,nhưng sau đó cũng bình tĩnh quăng chiếc camera cho Eriol

- Trả cậu, chuyện nghe lén này còn tái diễn...thì chưa chắc 2 người sẽ an tâm mà sống đâu.

Tomoyo sợ hãi cắn răng

- Trời tối rồi,ta về được chưa?

- Vậy...về thôi!

Sakura kéo Tomoyo đi,để lại Eriol trầm tư suy nghĩ.

``````````````````` Còn `````````````````````````

1
17 tháng 2 2019

Hay lắm tiểu muội! Tay nghề viết truyện lên cao rồi đó!😋

Chap 2 :Cô Mizuki bước vào lớp lúc 7 : 05- Xin lỗi cả lớp,cô nói chuyện với thầy hiệu trưởng nên trễ chút,lí do là hôm nay lớp ta có 2 bạn học sinh mới chuyển đến từ Hồng Kông và nước Anh.- Chắc trai tụi bay ơi. - Bọn con gái nhốn nháo lên.- Chắc là gái mới đó - Đám con trai lảm nhảm.Riêng Sakura và Tomoyo yên lặng đọc sách.- Hai em vào đi! " Xoạch"- Hai em hãy giới thiệu mình đi.- Tớ là...
Đọc tiếp

Chap 2 :

Cô Mizuki bước vào lớp lúc 7 : 05

- Xin lỗi cả lớp,cô nói chuyện với thầy hiệu trưởng nên trễ chút,lí do là hôm nay lớp ta có 2 bạn học sinh mới chuyển đến từ Hồng Kông và nước Anh.

- Chắc trai tụi bay ơi. - Bọn con gái nhốn nháo lên.

- Chắc là gái mới đó - Đám con trai lảm nhảm.

Riêng Sakura và Tomoyo yên lặng đọc sách.

- Hai em vào đi!

" Xoạch"

- Hai em hãy giới thiệu mình đi.

- Tớ là Hiiragizawa Eriol,hân hạnh được gặp các bạn.

- Li Syaoran,đến từ Hồng Kông,chưa thạo tiếng Nhật.

Nếu bạn để ý thì sẽ thấy Tomoyo và Sakura câm lặng đến đáng sợ. Còn đám con gái thì ngây người. Bọn con trai có vẻ hơi thất vọng vì hs mới là ... trai.

- À...Ly ngồi cạnh bạn tóc màu nâu trà,mắt màu xanh kia nhé. Còn Hiiragizawa,em ngồi kế bạn tóc màu tím sẫm kia nhé.

Syao và Eri bước xuống với ánh mắt ghen ghét của đám con gái. Nhưng tất cả đều im lặng vì biết mình đụng vào 2 người đó là ăn hành ( do có karate đóa )

Sau một hồi giảng bài,giờ ra chơi đến. Khi Sakura và Tomoyo chuẩn bị ra khỏi lớp thì bị Syaoran và Eriol chặn lại.

- Hai người muốn gì? Chụy Đào chúng ta đã lật cái mặt thứ 2(lạnh)

- Các cô...Eriol lấy tay che miệng Syaoran. Rồi từ từ nói

- Ấy ấy,cửa có tí xíu,mỗi bên 2 người nên đứng lại chứ không có gì hết đâu.

- Đúng vậy.- Tomoyo cười nói - Sakura - chan,họ là hs mới,chúng ta nên ưu tiên nhường đường.

- Tùy cậu.

Sau đó 2 người né sang, Eriol và Syaoran đi qua

- Cảm ơn nhiều.

-Không có chi- Tomoyo cười.

Khi ra khỏi lớp,Sakura nói

- Sao mà cái lòng cậu rộng lượng thế. Biết là hs mới,nhưnghai người đó vào sau đứng lại chắn đường đấy chứ! Lẽ ra ta mới ra trước.

- Không sao đâu,hs mới,ta ưu tiên trước,nhỉ?

- Hứ.

Hai người mãi nói chuyện mà không biết rằng,chiếc camera siêu nhỏ đã được gắn lên áo Sakura khi Eriol đi qua.

Còn hai cậu con trai cứ tủm tỉm cười,hổng biết 2 người này có ý đồ gì đây ha!

```````````````````````` Còn tiếp```````````````````````````````````

2
14 tháng 2 2019

hay quá muội, mau ra chap ms nha!

14 tháng 2 2019

HIHI

Cứ đến sáng thứ bảy, cả gia đình em lại chờ đón chương trình Gặp nhau cuối tuần của Đài Truvền hình Việt Nam. Đúng mười giờ, một bản nhạc quen thuộc vang lên, tiếp đó một nhóm nghệ sĩ hài cúi đầu chào ra mắt khán giá. Cu Bi nhà em kêu lên: “Cô Vân Dung kia kìa”. Nghệ sĩ hài Vân Dung được cả gia đình em yêu thích.Để chào khán giả, cô đi một vòng quanh sân khấu. Dáng cô dong dỏng...
Đọc tiếp

Cứ đến sáng thứ bảy, cả gia đình em lại chờ đón chương trình Gặp nhau cuối tuần của Đài Truvền hình Việt Nam. Đúng mười giờ, một bản nhạc quen thuộc vang lên, tiếp đó một nhóm nghệ sĩ hài cúi đầu chào ra mắt khán giá. Cu Bi nhà em kêu lên: “Cô Vân Dung kia kìa”. Nghệ sĩ hài Vân Dung được cả gia đình em yêu thích.

Để chào khán giả, cô đi một vòng quanh sân khấu. Dáng cô dong dỏng cao, mềm mại trong bộ áo dài tứ thân đang bay bay. Đầu vấn tóc đôi gà. Nhìn dáng điệu cô ai cũng muốn cười. Ô kìa! Hôm nay cô hoá trang trông ngồ ngộ làm sao, môi và má đỏ choét, dưới cằm lại có một mụn ruồi rất to. Thì ra cô đang hoá thân trong vai Thị Mầu lên Chùa.

Mọi khi xem cô biểu diễn, em chỉ thấy cô hay nhập vai bà già hoặc một bà cô cau có khó tính, nhưng hôm nay trông cô hoàn toàn mới lạ từ dáng đi, lời nói đều thế hiện sự đỏng đảnh của một cô gái con quan nhà giàu nhưng lại thích một chú tiểu trong chùa. Những động tác lẳng lơ của cô như cầm tay, ghé sát người vào chú tiểu đều toát lên sự nhuần nhuyễn, thành thục trong sự nhập vai cùa mình. Em xem cô biểu diễn mà cứ tưởng như mình đang xem vở chèo Quan Âm Thị Kính do cô Vân Quyền biểu diễn. Cả nhà em không ai báo ai đều vỗ tay khen ngợi, cổ vũ cô. Dường như cô cũng hiểu được điều đó hay sao, sự diễn xuất của cô càng sinh động hơn, uyển chuyển hơn. Rồi bất ngờ cô cất lên một làn điệu chèo nghe thật ngọt tai. Em ngỡ ngàng vì đây là lần đầu tiên được nghe cô hát, không ngờ cô Vân Dung lại hát hay đến thế. Sau màn trêu ghẹo Thị Kính, cô Vân Dung lại múa lượn một vòng quanh sân khấu, tay cầm quạt phe phẩy, tay kia cầm oản khiến cả nhà em có một trận cười bể bụng.

0