K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 5 2021

Tham khảo

Trong khung cảnh bình dị, no ấm của người dân, hình ảnh những người dân chài bình dị hiện lên. Hình ảnh gợi tả giàu sức biểu cảm "làn da ngăm rám nắng", "thân hình nồng thở vị xa xăm". Người đọc dường như thấy được sự chăm chỉ làm lụng cũng như tình yêu biển, tình yêu lao động của những người dân bám biển siêng năng. Xen lẫn những sự vất vả, họ hàng ngày vẫn bám biển vì miếng cơm manh áo và vì những thứ "xa xăm" trong đời sống tinh thần của họ. Chao ôi, những thứ xa xăm đó chính là tình yêu của họ dành cho biển cả, gia đình và quê hương! câu này chị tự thêm:v Tóm lại, qua bài thơ Quê hương, tác giả Tế Hanh đã miêu tả rất thành công hình ảnh của những người dân làng chài chăm chỉ làm lụng và có tình yêu lao động đáng khâm phục.

20 tháng 5 2021

ok ạ

 

 

3 tháng 7 2021

Tham khảo nha em:

 Đây là 4 câu thơ hay nhất, tinh tế nhất được trích trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Dưới ngòi bút điêu luyện và tài hoa của tác giả, câu thơ thứ 1 đã tả thực được hình ảnh dân chài lưới với "làn da ngăm rám nắng" đủ để thấy sự vất vả của người dân chài.  Tiếp đến với câu thơ thứ 2 là hình ảnh đầy lãng mạn "cả thân hình nồng thở vị xa xăm", câu thơ gợi cho ta về những miền đất xa xôi, nơi cuối đất cùng trời mà người chài lưới đi tới. Bằng biện pháp nhân hóa, câu thơ tiếp theo đã giúp người đọc hình dung rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ.  Tế Hanh đã sử dụng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách tinh tế qua động từ"Nghe" chỉ hoạt động của thính giác,"thấm" lại là cảm nhận của xúc giác.   Với những biện pháp nghệ thuật đó đã làm cho con thuyền trở nên có hồn hơn. Ôi! Nó không còn là 1 vật vô chi vô giác nữa mà đã trở thành bạn của ngư dân. 

Câu cảm thán: in đậm nghiêng

3 tháng 7 2021

đoạn văn có yêu cầu phụ là có câu cảm thán nữa nha em :)))

Trong bài thơ Quê hương của nhà thơ Tế Hanh, hai câu thơ “Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng/ Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ta. Vẻ đẹp của người dân chài lưới mang theo đặc trưng của vùng biển, của thiên nhiên. Làn da rám nắng ấy là ngoại hình được hun đúc sau muôn vàn khó khăn, là hành trình dài lênh đênh trên biển khơi vô tận. Thân hình mang...
Đọc tiếp

Trong bài thơ Quê hương của nhà thơ Tế Hanh, hai câu thơ “Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng/ Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ta. Vẻ đẹp của người dân chài lưới mang theo đặc trưng của vùng biển, của thiên nhiên. Làn da rám nắng ấy là ngoại hình được hun đúc sau muôn vàn khó khăn, là hành trình dài lênh đênh trên biển khơi vô tận. Thân hình mang vị xa xăm của họ là vị của biển khơi hay là vị của ước mơ, của khao khát? Tế Hanh đã lựa chọn từ ngữ thật đắt khi nói về cái đẹp của người ngư dân. Họ là biểu trưng cho ước mơ, cho hi vọng của người dân vùng biển. Khắc họa chân dung ngoại hình của những ngư dân. Nhà thơ không chỉ khẳng định sức mạnh khỏe khoắn của họ mà còn khẳng định họ chính là người mang theo ước mơ đi xa. Càng đọc, ta càng thêm yêu quý, kính phục người dân chài. Với vẻ đẹp ngoại hình ,với làn da ngăm đen rám nắng ,với những bắp thít cuồn cuộn , rắn rỏi,mạnh mẽ đã tạo nên 1 thần thái phong trần dẻo dai kiên cường khi làm chủ biển khơi của họ. Chính cái vị mặn mòi của muỗi biển, nồng đượm đã thấm sâu trong từng thớ thịt, từng hơi thở của người dân làng chái.Cụm từ ” vị xa xăm” còn gợi lên hơi thở của đại dương mênh mông,của  lòng biển sâu , của những chaan trời tít tắp, của phong ba dữ dội. Cho nên , người ngư dân hiện lên như những chiến binh, những anh hùng phi thường kì diệu. Hãy tìm trong đoạn văn trên 1 câu phủ định và 1 câu phép liên kết. Giúp e với ạ mai e thi rồi huhu

0
1 tháng 3 2022

      Qua khổ thơ trên, ta nhìn thấy được vẻ mộc mạc, giản dị pha lẫn sự vui mừng khôn xiết của lẫn dân chài lưới và những người dân ở vùng quê nhà sau một chuyến đi đầy lo lắng.

                                      "Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng" 

      Ta có thể hiểu được sức bộc lộ, miêu tả tinh tế của tác giả rằng các người dân đi "thăm" các vùng biển xa lạ, thu hoạch nhiều "chiến lợi phẩm" và cũng không kém phần nguy hiểm. Vì sao ? À, đúng vậy, vì có thể họ sẽ gặp những cơn lốc, cơn bão dữ tợn mà thiên nhiên có thể đem đến bất kì lúc nào, và đó cũng chính là lí do tại sao các người dân ở nhà đều lo lắng cho họ.

                                      "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm"

      Sự khốn khổ, mệt nhọc và quan tâm gia đình là các anh chị em ở quê nhà đã khiến cho những người dân chài ngoài biển khơi ấy quên đi lo âu, họ chịu khó, chịu đau, chịu thương vì không muốn nhìn cảnh gia đình và bạn bè đói, khát trong nỗi chờ đợi người thân về nhà. Ôi ! Nghe thôi mà thấy đáng thương đến tột cùng, có ai nghe xong mà không thấy cảm thông cho họ chứ ? Mồ hôi nhễ nhại tuôn ra đều đều nhưng họ mặc kệ ! Cái họ quan tâm là sự nhớ thương và tình thương bao la của họ mặc gian khó để có đủ thức ăn và trở về với quê nhà thân thương thuở nào. 

                                           "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

                                            Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ"

     Ngay cả con thuyền cũng mệt như dân chài thế đấy ! Chúng như những con người anh dũng thực thụ, sau một chuyến "công tác" xa nhà mệt mỏi, đương nhiên ai mà chẳng muốn về và nghỉ ngơi thôi nhể ? 

      Chốt lại ngòi bút, khổ thơ trên của Tế Hanh đã đem đến không nhiều thì ít sự thương xót và mang vẻ mộc mạc, vui tươi của cảnh về bến của dân chài lưới. Những đều trên mang cho mọi người nhớ lại cảnh quê hương thiết tha không xiết của mình.