K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Viết một bài văn tả về thăm nhà bạn chơi có câu giữ phép lịch sự khi đặt câu hỏi.Ví dụ 1: Hôm nay là Chủ Nhật,Trúc quyết định sẽ đến thăm nhà Vân Anh chơi.Tới nhà Vân Anh thì đã thấy Vân Anh đứng trước cửa nhà để chờ Trúc đến.Vân Anh chào hỏi: -Chào Trúc.Tớ chào mừng cậu đã đến nhà mình chơi nhé.Dạo này bạn có khỏe ko,Trúc? Trúc thấy vậy,liền trả  lời: -Chào Vân Anh nhé.Tớ khỏe lắm,cảm ơn...
Đọc tiếp

Viết một bài văn tả về thăm nhà bạn chơi có câu giữ phép lịch sự khi đặt câu hỏi.Ví dụ 1:

Hôm nay là Chủ Nhật,Trúc quyết định sẽ đến thăm nhà Vân Anh chơi.Tới nhà Vân Anh thì đã thấy Vân Anh đứng trước cửa nhà để chờ Trúc đến.Vân Anh chào hỏi:

-Chào Trúc.Tớ chào mừng cậu đã đến nhà mình chơi nhé.Dạo này bạn có khỏe ko,Trúc?

Trúc thấy vậy,liền trả  lời:

-Chào Vân Anh nhé.Tớ khỏe lắm,cảm ơn cậu.Còn cậu thì sao?

Vân Anh vui vẻ trả lời:

-Tớ cũng rất là khỏe.Tớ cảm ơn cậu rất nhiều.Vào nhà tớ đi.Không thì kẻo nắng đấy.

Trúc lễ phép nói:

Ừ.Cảm ơn cậu.

Trước khi trò chuyện xong,hai bạn đã ngồi vào bàn.Vân Anh đã ân cần kéo ghế cho Trúc ngồi.Hai bạn cùng nhau ăn bánh kẹo vừa trò chuyện với nhau.Trước dùng bữa,Vân Anh lại dừng và hỏi:

-Tại sao cậu lại đến đây để trò chuyện với mình thế?

Trúc vui vẻ trả lời:

-À.Lúc ở nhà, tớ lại không có việc gì  để làm cả.Nên mới sang nhà bạn để chơi đó.Chứ cứ ở nhà chán lắm,nên tớ phải đi sang nhà cậu để chơi cho vui tí.

Vân Anh lại hỏi:

-Vậy cậu có thích vài mấy người thân trong gia đình ở đó không?

Trúc trả lời:

-Có chứ.Tớ cũng rất là thích gia đình của tớ đó.

Vân Anh hỏi:

-Thế cậu yêu ai nhất? Yêu mẹ phải không,Trúc?

Trúc lại nói:

-À.Cậu nói cũng đúng đấy.Tớ yêu mẹ hơn là bố tớ nhiều.

Vân Anh cười:

-Hahaha.Tớ cũng có thể biết điều đó mà.Hihi.

Trúc lại hỏi:

-Còn cậu thì sao,Vân Anh? Cậu thích ai nhất trong gia đình của cậu? Cậu cũng thích mẹ chứ,đúng không?

Vân Anh trả lời:

-Đâu có chứ.Tớ có thích mẹ tớ đâu.Tớ chỉ thích bà mình thôi mà.

Trúc hỏi:

-Gia đình cậu có mấy người?

Vân Anh trả lời:

-Gia đình tớ có 5 người.Bố,mẹ,anh,chị,bà tớ nha.Còn cậu thì sao?

Trúc lại nói:

-Gia đình tớ thì có 5 người.Có bố,mẹ,anh,chị,em gái tớ nhé.Hihi.

Cuối cùng,hai bạn đã trả lời xong.

 

 

1

Nhân ngày 2/9, bạn Linh có mời tôi qua nhà chơi. Tôi quyết định đi sang chơi cùng bạn. Ban đầu khi đến nhà Linh tôi sợ mình đến sai nhà nên đã cẩn thận nhấn chuông để hỏi. Người mở cổng là một người phụ nữ gương mặt hiền hậu, dáng người dong dỏng cao với nụ cười xinh đẹp. Cô hỏi tôi: 

- Chào cháu, cháu tìm ai? 

Tôi ấp úng trả lời: 

- Dạ, đây có phải là bạn Linh không ạ? 

Cô đáp lại tôi bằng giọng ấm áp: 

- Đúng rồi cháu. Vào đây chơi nào. Bạn Linh có cùng bố đi sắm sửa một vài dụng cụ học tập cho năm học mới. Cháu vào đợi một chút nha. Bạn về ngay. 

Tôi được cô mời vào nhà và cô mời tôi rất nhiều bánh kẹo ngon. Cô nói tôi cứ thoải mái ăn vì nhà còn rất nhiều. Đợi một lúc thì Linh cũng đã về. Tôi xin phép cùng bạn lên phòng chơi đến khi mẹ tôi ngang qua đón. 

19 tháng 7 2021

* Dịch :

1. I visited my grandparents last week.

2. Yesterday, we played basketball together.

3. My parents are gardening.

4.Quynh and Nga are listening to music.

5. They have been at my house for 1 month.

6. She gave me many presents.

7. Trang's friend drew this picture.

8.We did the dictation last night.

9. He sang really well at the birthday party.

10.Van helped me with my homework

1. I visited my grandparents last week.

2. Yesterday, we played basketball together.

3. My parents are gardening.

4.Quynh and Nga are listening to music.

5. They have been at my house for 1 month.

6. She gave me many gifts.

7. Trang's friend drew this picture.

8.We did the dictation last night.

9. He sang really well at the birthday party.

10.Van helped me with my homework.

DuponMorixơ Đuypông mắc tính đãng trí. Có 1 lần, ông viết thư cho bạn:-"Bạn thân mến, hôm trước về thăm anh, tôi để quên cái gậy chống ở nhà anh. Khi nào có người lên nhờ anh chuyển nó giúp tôi nhé!"Đang lúc dán phong bì, ông nhìn thấy chiếc gậy dựng ở góc phòng. Ông bèn giở phong bì ra và viết thêm:-"Tôi đã tìm thấy cái gậy ở nhà tôi rồi. Anh đừng bận tâm nữa nhé!"Sau đó, Đuypông...
Đọc tiếp

Dupon
Morixơ Đuypông mắc tính đãng trí. Có 1 lần, ông viết thư cho bạn:
-"Bạn thân mến, hôm trước về thăm anh, tôi để quên cái gậy chống ở nhà anh. Khi nào có người lên nhờ anh chuyển nó giúp tôi nhé!"
Đang lúc dán phong bì, ông nhìn thấy chiếc gậy dựng ở góc phòng. Ông bèn giở phong bì ra và viết thêm:
-"Tôi đã tìm thấy cái gậy ở nhà tôi rồi. Anh đừng bận tâm nữa nhé!"
Sau đó, Đuypông lại cho thư vào phong bì, dán lại và gửi đi.
Newton
Một hôm trước khi ra phố, Newton treo 1 cái biển nhỏ trước nhà có ghi dòng chữ: "Bạn nào đến thăm tôi, xin hãy đợi, 5h chiều tôi sẽ về"
Lúc 4h, Newton trở về. Đọc xong dòng chữ trên, ông bỏ đi và tự nhủ: ta phải đi 1 lát nữa, chủ nhà bảo đến 5h ông ta mới về kia mà! Lúc đó, ta sẽ trở lại !

0
TÁM CHỮ NÊN GHI NHỚ TRONG CUỘC ĐỜI     Một thanh niên trẻ muốn rời bỏ quê hương đến một miền xa xôi để tạo dựng cuộc sống hạnh phúc và mỹ mãn cho bản thân.     Trước khi lên đường, anh đến thăm một nhà triết học và xin ông chỉ bảo. Nhà triết học nói: "Anh thanh niên, trong cuộc đời có 8 chữ cần ghi nhớ. Hôm nay, ta sẽ tặng cho anh 4 chữ. Hi vọng nó sẽ đồng hành cùng anh đến...
Đọc tiếp

TÁM CHỮ NÊN GHI NHỚ TRONG CUỘC ĐỜI

     Một thanh niên trẻ muốn rời bỏ quê hương đến một miền xa xôi để tạo dựng cuộc sống hạnh phúc và mỹ mãn cho bản thân.

     Trước khi lên đường, anh đến thăm một nhà triết học và xin ông chỉ bảo. Nhà triết học nói: "Anh thanh niên, trong cuộc đời có 8 chữ cần ghi nhớ. Hôm nay, ta sẽ tặng cho anh 4 chữ. Hi vọng nó sẽ đồng hành cùng anh đến tận chân trời, góc biển và giúp anh tạo dựng sự nghiệp. Bốn chữ đó là: "Đừng nên sợ hãi".

     Ba mươi năm sau, anh thanh niên ngày xưa giờ đã bước sang tuổi trung niên. Anh đã đạt được một số thành công, thế nhưng cũng có thêm nhiều chuyện làm anh đau khổ. Trên đường về quê, cảm giác vui và buồn đan xen trong đầu anh. Vì thế anh tìm đến nhà triết học. Khi đến nhà của ông, anh mới biết ông đã qua đời cách đây vài năm. Người nhà ông đưa cho anh một bức thư và nói: "Đây là bức thư mà ông nhà tôi đã gửi riêng cho anh. Ông ấy nói rằng, một ngày nào đó anh sẽ tới". Anh bóc bức thư và nhìn thấy trong thư viết 4 chữ: "Đừng nên hối hận".

Bài học mà anh (chị) rút ra được từ câu chuyện trên là gì?

Hành trang không thể thiếu đối với giới trẻ trong cuộc sống hôm nay là gì?

2
18 tháng 12 2018

Bài này ở bài văn số 42 tại Văn hay mỗi tuần

18 tháng 12 2018

I think this is a great advice for young people today "do not be scared do not regret" Very Well.....

 Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một...
Đọc tiếp

 

Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.
Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.
Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một tháng thì có giấy báo trúng tuyển của Trường Đại học Bách khoa gửi về, hiện bố vẫn đang cất giữ. Bố nói “Chừng nào thằng Phong hoàn thành nhiệm vụ quán sự trở về sẽ đi học đại học”. Giờ đây, anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh cỏ úa. Hai cầu vai có đeo quân hàm và phù hiệu nền đỏ in hình hai ngôi sao. Chiếc ngôi sao vàng năm cánh. Nom anh bây giờ khác xưa nhiều lắm. Anh chững chạc và rắn rỏi như một ngư dân vùng biển. Làn da trắng thưở học trò được thay bằng một màu đồng hun. Mái tóc cắt ngắn tạo cho khuôn mặt anh vốn tròn tròn nay như đậm lại, tròn trĩnh hơn, khỏe khoắn. Có lẽ những khó khăn vất vả của đời lính đã tôi luyện cho anh trưởng thành.
Đợt phép này anh nghỉ được nửa tháng ở nhà nhưng không thấy anh rỗi rãi được chút nào. Anh nói với mẹ: “Xa nhà, con mới thấy thương bố mẹ nhiều. Bố mẹ vất vả nuôi chúng con ăn học, chúng con chưa đáp đền gì cho bố mẹ. Sức khỏe bố mẹ ngày càng yếu đi, em gái con thì lại đang còn nhỏ. Con được nghỉ mấy ngày, giúp bố mẹ được chừng nào hay chừng đó”. Thế là anh lao vào công việc. Hết dọn dẹp lại nhà cửa, anh lại ra vườn làm cỏ, vun gốc, bón cây… Công việc nào anh cũn làm nhanh gọn. Tối tối anh lại hướn dẫn cho em học bài, làm văn, làm toán, vẽ tranh… Những lúc rảnh rỗi, anh đưa em đi thăm bà con lối xóm, Anh hỏi thăm sức khỏe, công việc làm ăn của mọi người rồi xin phép đến thăm nhà khác. Mọi người đều khen anh là chững chạc trưởng thành, nhanh nhẹn, đẹp trai hơn trước. 
Nửa tháng nghỉ phép của anh đã trôi qua. Hôm tiễn anh lên bến xe trở lại đơn vị, anh xoa đầu em, rồi cúi xuống nói nhỏ: “Loan ở nhà nhớ học giỏi, biết nghe lời bố mẹ, thầy cô. Lần sau về, anh sẽ mua nhiều quà cho em, nhớ viết thư cho anh nhé!” 

Bài làm 2
Thứ bảy tuần trước, lúc gia đình em đang quây quần ăn bữa cơm chiều thì có tiếng gọi quen thuộc: “Mẹ ơi! Mở cửa cho con!” Nhận ra giọng nói anh Hà, em vội buông đũa chạy ra mở cửa và sung sướng reo lên: “Bố mẹ ơi! Anh Hà về!”. Anh cúi xuống bế thốc em lên quay một vòng rồi hôn lên mái tóc em: “Em gái chóng lớn quá! Ở nhà có ngoan, học giỏi không em? Anh vui vẻ chào cả nhà rồi cởi ba lô đặt xuống nền gạch. Bữa cơm tối hôm đó thật là vui.
Anh Hà là anh cả của em. Nhà có hai anh em, tốt nghiệp xong lớp Mười Hai, anh lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Tính đến nay đã hơn nửa năm. Thời gian trong quân ngũ đã rèn luyện anh trở thành một thanh niên rắn rỏi, khỏe mạnh. Dáng người mảnh khảnh của một thư sinh trước đây đã được thay bằng hình dáng của một chú bộ đội dày dặn sương gió. Mái tóc đen của năm học lớp mười hai đã nhường chỗ cho một mái tóc ba phân, và làn da trắng như con gái đã biến thành màu da của ngư dân chài lưới. 
Những ngày ở nhà, anh làm việc luôn tay, sửa bồn hoa trước sân nhà, cắt xén hàng chậu kiểng, vun gốc cho mấy cây rau, cây bưởi… sau vườn. Anh còn trang trí lại góc học tập cho em, quét mạng nhện trần nhà, lau rửa phòng vệ sinh…
Những lúc rảnh rỗi vào chiều tối, anh dẫn em đi thăm những người bạn cũ, thăm bà con láng giềng, ai cũng khen anh chừng chạc, đẹp trai hơn trước nhiều.
Thời gian nghỉ phép qua nhanh, anh Hà phải trở lại đơn vị. Lúc tiễn anh ra bến xe, anh cầm tay bố mẹ chặt rồi nói nhỏ: “Bố mẹ yên tâm giữ gìn sức khỏe, hoàn thành xong nghĩa vụ con lại về với bố mẹ, con sẽ quyết tâm thi đậu đại học”. Quay sang em, anh nhẹ nhàng nhắn nhủ: “Cưng ráng học giỏi đừng làm điều gì bố mẹ buồn nghe!”. Anh hôn lên má em rồi vội vàng khoác ba lô từ biệt mọi người.
Anh đi rồi mà bên tai em vẫn còn văng vẳng lời động viên, nhắn nhủ của anh. Anh Hà ơi! Em sẽ cố gắng thực hiện tốt những lời dặn dò của anh: chăm ngoan và học giỏi.

0
Ở lớp bạn Hải Bình, có bạn Vân Anh tuần nào cũng xây dựng kế hoạch rất chi tiết (xem kế hoạch làm việc tuần của Vân Anh) và thực hiện rất nghiêm túc. Nếu vì lí do đặc biệt không thực hiện đúng kế hoạch, Vân Anh đều tìm cách điều chỉnh hợp lí vào thời gian thích hợp. Còn bạn Phi Hùng chẳng làm kế hoạch gì cả : mai thi, hôm nay vẫn đi chơi cả ngày, nhiều khi quên những yêu cầu...
Đọc tiếp

Ở lớp bạn Hải Bình, có bạn Vân Anh tuần nào cũng xây dựng kế hoạch rất chi tiết (xem kế hoạch làm việc tuần của Vân Anh) và thực hiện rất nghiêm túc. Nếu vì lí do đặc biệt không thực hiện đúng kế hoạch, Vân Anh đều tìm cách điều chỉnh hợp lí vào thời gian thích hợp. Còn bạn Phi Hùng chẳng làm kế hoạch gì cả : mai thi, hôm nay vẫn đi chơi cả ngày, nhiều khi quên những yêu cầu mà thầy, cô giáo giao về nhà.

Kế hoạch làm việc tuần của Vân Anh

Giờ - Thứ 5h - 5h30 5h30-6h30 6h30-12h 12h-14h 14h-16h30 16h30-19h 19h-22h30h 22h30-23h
Hai Tập thể dục

- Dọn dẹp nhà

- Ăn sáng

Đến trường học

- Ăn trưa

- Rửa bát

- Nghỉ ngơi

- Tự học

- Chơi cầu lông (30’)

- Nấu cơm

- Ăn, nghỉ

- Tự học

- Đọc báo 30’ giữa giờ

Làm việc riêng. Sau đó đi ngủ
Ba nt nt nt nt Học lớp nhạc nt

Sinh hoạt CLB

(19h-21h) - Tự học

nt
nt nt nt nt Tự học nt - Xem phim - Tự học nt
Năm nt nt nt nt

- Tự học

- Học lớp tin học (16h-17h)

nt

- Xem thời sự

- Tự học

nt
Sáu nt nt nt nt Học lớp toán nt Tự học nt
Bảy nt nt nt nt Sinh hoạt CLB nt Nghỉ (xem tivi) nt
Chủ nhật nt nt Dọn nhà, xem tivi nt Tự học nt Đọc thêm sách nt

 

Em có nhận xét gì về cách sống và làm việc của hai bạn Vân Anh va Phi Hùng ?

1
18 tháng 5 2018

Bạn Vân Anh là người làm việc có kế hoạch, bạn Vân Anh đã lập một kế hoạch rất chi tiết, chắc chắn Vân Anh thực hiện đầy đủ dự định và công việc được thực hiện có kết quả. Nhưng kế hoạch của Vân Anh quá chi tiết, những công việc đã ổn định hằng ngày không nhất thiết phải ghi vào bản kế hoạch.

Bạn Phi Hùng là người làm việc tùy tiện, mất thời gian vào những việc vô bổ, không tự kiềm chế những hứng thú, ham muốn đột xuất, mải chơi quên cả nhiệm vụ học tập của mình.

21 tháng 6 2017

Vì cảnh sát chưa thông báo hiện trường vụ án mà người chồng lại biết được nên ta khẳng định rằng người chồng là hung thủ!!!

k ik ạ!

21 tháng 6 2017

Còn dấu vân tay tên con dao 

đúng ko bạn ! 

3 tháng 4 2017

Bạn Vân Anh là người làm việc có kế hoạch, bạn Vân Anh đã lập một kế hoạch rất chi tiết, chắc chắn Vân Anh thực hiện đầy đủ dự định và công việc được thực hiện có kết quả. Nhưng kế hoạch của Vân Anh quá chi tiết, những công việc đã ổn định hằng ngày không nhất thiết phải ghi vào bản kế hoạch.

Bạn Phi Hùng là người làm việc tùy tiện, mất thời gian vào những việc vô bổ, không tự kiềm chế những hứng thú, ham muốn đột xuất, mải chơi quên cả nhiệm vụ học tập của mình.


18 tháng 1 2018

bn giỏi thậtvui

Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.#1.Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị...
Đọc tiếp

Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.

#1.

Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị tai nạn xong còn hoảng hay sao ấy, mà không về nhà, rủ bạn bè ra quán cafe ngồi. Đang ngồi, bỗng dưng anh của em nói với bạn: “Cái bà này là ai mà nãy giờ cứ đi theo tao vậy bây?”. Bạn của anh xanh mặt hết, vì khuya rồi, quán vắng, có mấy thằng ngồi, lại có người đàn bà nào ở đây? Mọi người nghi nghi, mới hỏi lại, thì anh em tả người phụ nữ ấy mặc một bộ đồ màu nâu, cứ đi theo nãy giờ, ảnh thấy mà. Mà bạn bè thì chẳng ai thấy. Mọi người phát hoảng, cứ sợ anh này lúc nãy tai nạn có bị đập đầu xuống đất, ảnh hưởng đến não không. Bạn bè định đưa anh tới bệnh viện, nhưng anh này nhất định nói không phải tưởng tượng, là thật, nghe nói cãi qua cãi lại mém thì đánh nhau. Một người trong nhóm thấy vậy mới quyết định cho anh em rưa mặt bằng nước tiểu, rửa xong, anh em không còn thấy người phụ nữ nào nữa hết.
Anh em là dân đi đêm, lại là con trai, ổng ít nói nhất nhà, và gan cực, vậy mà đêm đó về lại chủ động kể cho bà em nghe. Ai cũng tin hết, và suy nghĩ chung của mọi người là mẹ anh ấy lo cho con nên về.

Sẵn kể thêm chuyện này, dì út em hay kể lại, em cũng không nhớ là xảy ra ngoài quê hay trong này (nhà em gốc miền Trung, di cư vô đây), dì kể hồi dì L. mới mất, không rõ là bao lâu sau, một năm hay hai năm, nhưng năm đó các anh con dì còn nhỏ lắm. Có một lần ba đứa đang chơi ngoài ngõ thì đồng loạt chạy vào mếu máo, đứa nào cũng lắp bắp: “Có người…. có người…” Bà em bảo chắc các anh thấy mẹ về thăm, nhưng đứa lớn biết mẹ mất rồi nên mới không dám nói là thấy mẹ…

#2.

Ông bà em năm nay đều gần 100 tuổi rồi, nên chứng kiến nhiều lắm. Bà em kể, ngày xưa ngoài làng của em có nhiều ma quỷ lắm. Cữ hễ trời giông là ở hai đầu làng lại có hai cái đốm lửa to, bay từ hai đầu tới giữa làng, hai đốm lửa ấy gặp nhau lại bay ngược trở về hai phía. Mà bay đến đâu, lại nghe tiếng “cốc…cốc…”, tiếng hai thanh tre đập vào nhau ấy ạ, đến đấy. Được cái làng không ai sợ cả. Cứ hễ thấy là cả làng lại rủ nhau ra coi :3. Mới đầu nghe em cũng nghĩ là ma trơi theo khoa học bây giờ, cơ mà nếu vậy tại sao lại gặp nhau xong quay lại? Với nếu đó là photpho cháy thì tiếng gõ kia ở đâu ra?

À, ngoài đó hồi xưa theo người lớn kể là còn có một con quỷ thế này: hễ nó đứng ngõ nhà ai là nó sẽ giống y đúc người đàn ông chủ nhà đó. ĐỒng chí “quỷ” này từng một thời khiến thanh niên làng bà không dám đi chơi khuya luôn.

#3.

Ngoài quê em ấy, người ta hay trồng cây tra lắm (ai không biết cây này lên google gõ là sẽ có hình ạ). Mà người lớn bảo, cây này mà trồng lâu năm sẽ có quỷ ở. Hồi đó ngoài làng em có một nhà kia có một cây tra to lắm, ở trước sân. Tối nọ thanh niên chủ nhà mới dậy đi vệ sinh, mở cửa ra định ra bụi giải quyết thì thấy ngay chỗ cây tra ấy có một người đang đứng sẵn. Chẳng biết người hay ma, nhưng đang mắt nhắm mắt mở, thấy người lù lù trước mặt như vậy mà không giải quyết luôn tại chỗ là hay rồi. Thanh niên này mới quyết định lùi lại, vào nhà, đóng cửa và tiến về phía cửa sổ. Ngụ ý của anh ấy là tao không dám ra ngoài, nhưng tao sẽ có cách. Ai dè, vừa mở cửa ra, còn chưa kịp hành sự, thấy bên ngoài cửa sổ có người cũng đang hành động y chang mình. Thế là thôi, chàng ấy quyết định ôm luôn “nỗi buồn” đi ngủ, dù sao trong hoàn cảnh ấy có cái ngủ chung vẫn an tâm hơn. Chắc vậy.

Em xin tạm dừng. Mong mọi người đóng góp ý kiến cho em với. Nhưng cũng mong mọi người không cmt kiểu em chém hay ảo nhé, vì đây đều là truyện người lớn kể lại, em tin tưởng 100%, hơn nữa, em được dạy rất kĩ “nói xạo về tâm linh là sẽ gặp m…a…”

0