K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bạn tham khảo ạ: 

Hôm đó là một ngày mệt mỏi đối với tôi. Tôi đã đặt chân lên con tàu rời cảng nước Anh. Tôi gặp và làm quen với một cậu con trai tên  Ma-ri-ô, cậu ấy 12 tuổi. khuôn mặt tuấn tú đã khiến tôi cá thiện cảm với cậu ấy từ câu nói đầu tiên:

- Chào cậu, cậu tên gì vậy? 

-Chào cậu mình là Giu-li-ét-ta, còn cậu?

-Mình là Ma-ri-ô.

Và câu chuyện cứ như vậy cho tới khi trời muộn, khi mọi người đều đã nghỉ ngơi chúng tôi cũng chào nhau và chúc ngủ ngon. Chợt một con sóng mạnh xô vào thân tàu làm Ma-ri-ô ngã quỵ tôi chay đến đỡ bạn dậy và lấy chiêc khăn lau máu trên trán bạn.Đến nửa đêm một cơn bão dữ dội làm thủng các bao lơn chúng tôi chảo đảo cùng con thuyền, nước đã ngập vào khoang tàu cúng tôi khóc thét chỉ mong có người đến cứu, Cơn bão đã đi qua nhưng cin tàu vẫn tiếp tục chìm. Chợt một ai đó hét lên:

- Còn chỗ trên thuyền này xuống mau, nhưng một đứa thôi nặng lắm rồi. Chúng tôi như tuyệt vọng đến thững thờ Ma-ri-ô bỗng nhấc bổng tôi lên và thả xuống thuyền. Cậu ấy nói tôi còn bố mẹ ròi ngẩng cao trước gió, trông cậu ấy thật cao thượng nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ được nhì thấy dáng vẻ cao thượng của cậu ấy lần nào nữa. Vĩnh biệt Ma-ri-ô.

 

22 tháng 2 2023

Cảm ơn ạ

22 tháng 7 2019

 Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy tôi gặp  một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một tôi. Ma ri ô lớn hơn tôi 1 chút . Lúc đó tôi cũng  đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Lúc ấy hình như cậu ấy rất buồn .

      Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc tôi ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Tôi hoảng hốt chạy lại.Tôi quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.

     Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoang như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua... Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hỗn loạn.

     Ma-ri-ô và tôi , hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.

     Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. AI đó kêu lên: "Còn chỗ cho một đứa bé." Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.

      - Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. - Một người nói.

     Nghe thế, tôi  sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.

      Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: "Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ..."

       Nói rồi, cậu ôm ngang lưng tôi thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.

       Chiếc xuồng bơi ra xa.Tôi bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Tôi bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: "Vĩnh biệt Ma-ri-ô!"

~Study well~ :)



 

29 tháng 11 2023

MỘT VỤ ĐẮM TÀU

Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.

Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. Cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.

Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoang như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua... Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hỗn loạn.

Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.

Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. Ai đó kêu lên: "Còn chỗ cho một đứa bé." Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.

Tập đọc: Một vụ đắm tàu Tiếng Việt 5

                       

 

   

- Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. - Một người nói.

Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.

Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: "Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ..."

Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.

Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: "Vĩnh biệt Ma-ri-ô!"

Theo A-MI-X

Tiếng việt tập 1 hay tập 2 bn?

15 tháng 4 2021

tập 2 nha

bài một vụ đắm tàu :     Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.      Đêm xuống,...
Đọc tiếp

bài một vụ đắm tàu :

     Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.

      Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. Cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.

     Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoang như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua... Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hỗn loạn.

     Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.

     Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. AI đó kêu lên: "Còn chỗ cho một đứa bé." Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.

      - Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. - Một người nói.

     Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.

      Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: "Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ..."

       Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.

       Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: "Vĩnh biệt Ma-ri-ô!"

Theo A-MI-XI

các bạn trả lời giúp mình tất cả các câu hỏi 1, 2, 3, 4 và nêu nội dung nha !!!

mình cần gấp mai học

nhanh nhất : 3tick

nhì: 2 tick

ba: 1 tick

1
22 tháng 12 2018

a, Sao mãi tới giờ anh mới về? Mẹ ở nhà chờ anh mãi. Mẹ dặn là: “ Anh phải làm xong bài tập trong chiều nay.”

b, Từ xưa, trong cuộc sống lao động và sản xuất nhân dân ta có truyền thống yêu nhau giúp đỡ lẫn nhau trong những lúc khó khăn gian khổ. Vì vậy, có câu tục ngữ lá lành đùm lá rách.

c, Mặc dù trải qua bao nhiêu năm tháng nhưng tôi vẫn không quên được kỉ niệm êm đềm thời học sinh.

Hôm đó là một ngày mệt mỏi đối với tôi. Tôi đã đặt chân lên con tàu rời cảng nước Anh. Tôi gặp và làm quen với một cậu con trai tên  Ma-ri-ô, cậu ấy 12t. khuôn mặt tuấn tú đã khiến tôi cá thiện cảm với cậu ấy từ câu nói đầu tiên:

- Chào cậu, cậu tên gì vậy? 

-Chào cậu mình là Giu-li-ét-ta, còn cậu?

-Mình là Ma-ri-ô>

Và câu chuyện cứ như vậy cho tới khi trời muộn, khi mọi người đều đã nghỉ ngơi chúng tôi cũng chào nhau và chúc ngủ ngon. Chợt một con sóng mạnh xô vào thân tàu làm Ma-ri-ô ngã quỵ tôi chay đến đỡ bạn dậy và lấy chiêc khăn lau máu trên trán bạn.Đến nửa đêm một cơn bão dữ dội làm thủng các bao lơn chúng tôi chảo đảo cùng con thuyền, nước đã ngập vào khoang tàu cúng tôi khóc thét chỉ mong có người đến cứu, Cơn bão đã đi qua nhưng cin tàu vẫn tiếp tục chìm. Chợt một ai đó hetd lên: -Còn chỗ trên thuyền này xuống mau, nhưng một đứa thôi nặng lắm rồi. Chungs tôi như tuyệt vọng đến thững thờ Ma-ri-ô bỗng nhấc bổng tôi lên và thả xuống thuyền. Cậu ấy nói tôi còn bố mẹ ròi ngẩng cao trước gió, trông cậu ấy thật cao thượng nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ được nhì thấy dáng vẻ cao thượng của cậu ấy lần nào nữa. Vĩnh biệt Ma-ri-ô.

22 tháng 4 2019

hay quá

Chớ để cuộc sống trôi tuột qua kẽ tay vì mãi đắm mình trong quá khứ hoặc mơ mộng ảo tưởng về tương lai. Hãy tận hưởng cuộc sống trong từng khoảnh khắc, bạn sẽ cảm thấy từng ngày trôi qua thật trọn vẹn. Ngu ngốc nhất không phải là thất bại, mà là không dám thử. “Một người tươi cười không có nghĩa là họ không có nỗi buồn. Điều đó có nghĩa là họ có khả năng đối phó...
Đọc tiếp

Chớ để cuộc sống trôi tuột qua kẽ tay vì mãi đắm mình trong quá khứ hoặc mơ mộng ảo tưởng về tương lai. Hãy tận hưởng cuộc sống trong từng khoảnh khắc, bạn sẽ cảm thấy từng ngày trôi qua thật trọn vẹn. Ngu ngốc nhất không phải là thất bại, mà là không dám thử. “Một người tươi cười không có nghĩa là họ không có nỗi buồn. Điều đó có nghĩa là họ có khả năng đối phó với nỗi buồn đó.”Khi về già, ta nhận ra sự thật rõ ràng rằng một ngày trôi qua sẽ mãi mãi không quay trở lại, vì vậy ngay từ bây giờ, hãy sống vui vẻ mỗi ngày, để mỗi ngày trở nên ý nghĩa hơn. Bạn có 2 cách để thay đổi cuộc đời bạn từ bây giờ: Bắt đầu những hành động tích cực và ngừng ngay những hành động tiêu cực.

2
26 tháng 2 2019

I love this tuts❣️ ❣️ ❣️

26 tháng 2 2019

Why don't we live better today?