K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 4 2022

ko chép mạng thì viết tới mai à

17 tháng 4 2022

Ai hỏi m?

10 tháng 8 2018

Gia đình em có bốn người bố, mẹ, em trai và em. Vì bố mẹ em làm việc ở cơ quan trưa không ăn cơm ở nhà do vậy chỉ có buổi tối gia đình em mới được ăn cơm cùng nhau.

Em thích cảnh gia đình ăn cơm cùng nhau bởi khi đó mọi người mới được nhìn thấy nhau sau một ngày làm việc và học tập mệt mỏi. Mẹ em là người phụ nữ rất đảm đang mẹ là người trực tiếp nấu bữa tối cho cả gia đình.

Bình thường sau mỗi giờ tan sở mẹ em lại đi vào chợ mua thức ăn về nhà tự chế biến. Mặc dù có mỏi mệt nhưng mẹ vẫn luôn nấu cơm cho gia đình và luôn ăn đúng giờ. Bữa cơm mẹ nấu rất nhiều món như cá rán, thịt xào hành, canh bí đỏ, canh cá với cà chua,…và nhiều món khác.

Mẹ em nấu rất ngon ba bố con đều ăn rất là nhiều. Và trong bữa cơm mọi người thường vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Bố hay hỏi đến việc học tập trên lớp của em và em trai em và hay hỏi điểm số ngày hôm ấy của hai chị em. Nếu ai được mười điểm sẽ được bố thưởng một món quà. Còn mẹ em hay hỏi những chuyện vặt ở lớp như hỏi về các bạn của em, hay em có mắc lỗi gì không.

Cứ như vậy cho đến hết bữa cơm. Em thấy rât vui và hạnh phúc nên em cũng ăn rất nhiều. Ăn xong mẹ là người rửa bát em hay chạy ra phụ mẹ úp bát và khi xong mọi người lại cùng nhau ra xem phim một tiếng rồi ai về phòng người đấy.

Những lúc như vậy em cảm thấy mình thật may mắn vì có một gia đình thật hạnh phúc. Em hứa với bố mẹ sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã tin tưởng và nuôi dạy.

chúc bạn học tốt nhé

10 tháng 1 2023

Gia đình em có bốn người bố, mẹ, em trai và em. Vì bố mẹ em làm việc ở cơ quan trưa không ăn cơm ở nhà do vậy chỉ có buổi tối gia đình em mới được ăn cơm cùng nhau.

Em thích cảnh gia đình ăn cơm cùng nhau bởi khi đó mọi người mới được nhìn thấy nhau sau một ngày làm việc và học tập mệt mỏi. Mẹ em là người phụ nữ rất đảm đang mẹ là người trực tiếp nấu bữa tối cho cả gia đình.

Bình thường sau mỗi giờ tan sở mẹ em lại đi vào chợ mua thức ăn về nhà tự chế biến. Mặc dù có mỏi mệt nhưng mẹ vẫn luôn nấu cơm cho gia đình và luôn ăn đúng giờ. Bữa cơm mẹ nấu rất nhiều món như cá rán, thịt xào hành, canh bí đỏ, canh cá với cà chua,…và nhiều món khác.

Mẹ em nấu rất ngon ba bố con đều ăn rất là nhiều. Và trong bữa cơm mọi người thường vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Bố hay hỏi đến việc học tập trên lớp của em và em trai em và hay hỏi điểm số ngày hôm ấy của hai chị em. Nếu ai được mười điểm sẽ được bố thưởng một món quà. Còn mẹ em hay hỏi những chuyện vặt ở lớp như hỏi về các bạn của em, hay em có mắc lỗi gì không.

Cứ như vậy cho đến hết bữa cơm. Em thấy rât vui và hạnh phúc nên em cũng ăn rất nhiều. Ăn xong mẹ là người rửa bát em hay chạy ra phụ mẹ úp bát và khi xong mọi người lại cùng nhau ra xem phim một tiếng rồi ai về phòng người đấy.

Những lúc như vậy em cảm thấy mình thật may mắn vì có một gia đình thật hạnh phúc. Em hứa với bố mẹ sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã tin tưởng và nuôi dạy.

chúc bạn học tốt nhé

13 tháng 1 2023

Chép mạng

26 tháng 4 2018

Có ai từng hỏi rằng : Mái trường là gì ? Có thể nói mái trường luôn sát cánh bên ta , là con đường rộng , dài , đầy chông gai nhưng cũng thắm đượm tình cảm . Nếu như để định nghĩa về mái trường thì quả thật rất nhiều nhưng nếu ai đó có mái trường trong trái tim thì mới hiểu được sâu sắc điều đó . Nói về mái trường thì ta sẽ nghĩ tới những tiết học thú vị , bổ ích . Buổi lễ chào cờ hàng tuần có lẽ cũng là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Buổi lễ chào cờ luôn để lại trong ta ấn tượng về không khí trang nghiêm của nó. Tuy mỗi tuần chỉ có một giờ chào cờ nhưng nó cũng là một tiết học quan trọng không kém bất kì một tiết học nào.

Xong mở bài , đợi xíu rồi mình ghi tiếp !

26 tháng 4 2018

Mk học lớp 5 và cô giáo mk dạy viết bài như thế này nha

Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.

Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã. Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ nay càng rực rỡ hơn
Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăng quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh bỗng dừng hết tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay. Vì thế, mọi người đều hát quốc ca bằng tất cả tình yêu dành cho quê hương, đất nước, trong lòng dâng lên một niềm tự hào khi là những người con của một dân tộc anh hùng. Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiên nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.
Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh

20 tháng 1 2022

Những ngày mùa hè không đến trường, mỗi sáng em thường đi tập thể dục và đi chợ cùng bà. Hít thở không khí trong lành, ngắm cảnh đường phố bình dị mà đẹp đẽ và yên bình, tâm trạng vô cùng thoải mái.

Khi màn đêm huyền ảo bắt đầu mờ dần và những vệt ánh sáng bắt đầu xuất hiện. Đằng Đông, cả một khoảng trời hồng rực như lửa cháy, ông mặt trời đang từ từ vén bức màn mây và thức dậy, xung quanh, những mảng màu mây hồng, vàng, cam đan xen nhau tạo nên một khung cảnh bình minh rực rỡ tuyệt đẹp. Em cùng bà bước đi trên con đường đại lộ và vào công viên. Không khí thật trong lành, trên vòm cây cao, những chú chim ríu rít hót chào ngày mới. Dưới mặt đất, những thảm cỏ xanh mướt còn ướt đẫm do trận mưa đêm qua, nhìn thật tươi mát. Sáng sớm, mọi người đi tập thể dục rất đông, những anh thanh niên với bộ đồ thể thao khỏe khoắn thì chạy bộ, những bác trung niên đang tập bài nhảy “Việt Nam ơi”, còn những cụ già lại khiêu vũ trên nền nhạc cổ điển êm đềm. Nhìn mặt ai nấy đều tươi roi rói. Mặt hồ yên bình và phẳng lặng, thỉnh thoảng có làn gió thổi qua làm những gợn sóng lăn tăn. Mới đó mà mặt trời đã bắt đầu lên cao, những tia nắng mới tỏa xuống mặt đường tạo những vệt màu vàng óng và chói lóa, em và bà đi bộ ra chợ. Ngoài đường, người và xe đã bắt đầu nhiều hơn, cô bán rau đang gánh hàng ra sạp, bên vỉa hè, mấy bà bán nước cũng đã bắt đầu dọn hàng, công việc mới sáng sớm nhưng rất hối hả, ai cũng có nhiệm vụ của riêng mình. Những cô chú công nhân đang trồng những cây hoa mới lên giải phân cách, những bông hoa nhiều màu sắc lung linh trong nắng sớm nhìn thật đẹp. Cô lao công cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình và chuẩn bị ra về. Em và bà lượn một vòng chợ mua được một làn thức ăn đầy cho ngày mới, tâm trạng thật vui tươi. Khung cảnh buổi sáng tuy có chút hối hả nhưng rất sôi nổi và tràn đầy năng lượng.

 

Em rất thích ngắm đường phố mỗi buổi sáng, nhìn mọi người bắt đầu một ngày làm việc của mình mà tâm trạng em cũng thấy thật thoải mái và tràn đầy năng lượng.

20 tháng 1 2022

chắc đây là bài văn tự viết ko :)

20 tháng 9 2020

 Nhà tôi rất đông người, cứ mỗi dịp cuối tuần gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác, mọi người tụ tập đông đủ, vui vẻ. Đó cũng là điều tôi thích nhất mỗi dịp cuối tuần.

    Tuần này, không khí gia đình có vẻ đông vui hơn hẳn bởi nhà tôi có thêm một thành viên mới, anh rể. Anh rể cùng chị gái đi tuần trăng mật về nên vào thăm bà và bố mẹ. Biết anh chị sẽ về nên cả nhà tôi ngóng, nhất là mẹ. Mẹ cứ đi ra đi vào, một lát lại gọi điện giục chị và anh dậy đến mẹ đi, mẹ sẽ chiêu đãi nhiều món ngon. Bà nội hay hỏi đi hỏi lại bố tôi:

    – Thế chúng nó đã về chưa?

    – “Sắp rồi bà ạ. Bà nhớ con chả nhớ cứ nhớ cháu”- Bố tôi tếu táo đùa.

    Mẹ rủ tôi đi chợ và hứa sẽ làm nhiều món tôi thích. Trên đường đi, mẹ kể rất nhiều chuyện lúc tôi còn bé chị đã trông tôi như thế nào, mỗi lần tôi bị ngã hay khóc ăn vạ là mẹ lại mắng chị. Có lần tôi lành chanh phá hết đồ chơi của chị khiến chị khóc… Khi đi chợ về thì chị và anh đã đến, anh rể nhanh nhẹn ra xách đồ giúp mẹ. Tôi nhớ chị quá nhưng không biết bày tỏ thế nào đành chạy vào hỏi mấy câu ngớ ngẩn:

    – Chị về rồi hả, quà đâu? Nhớ mua quà cho em không?

Bố tôi liền mắng:

    – Anh chị về không hỏi thăm đã đòi quà…

Anh rể cười hiền mang ra cho tôi cuốn sách “Hai vạn dặm dưới đáy biển” mà tôi ao ước từ lâu. Chị và anh biếu bà một ít thuốc bổ, biếu bố cái khăn ấm và mẹ thì được tặng một chiếu túi xách màu đen rất xinh. Anh rể và bố ra mổ gà, anh nhóm than hoa làm món gà nướng. Mẹ làm món canh cua mà chị và bố thích. Chị và tôi nhặt rau, rửa hoa quả. Tôi vừa làm vừa nghe chị kể với mẹ về chuyến du lịch và cuộc sống mới bên nhà chồng. Thi thoảng chị lại chê anh vài thứ nhưng tôi biết chị chỉ chê yêu thôi. Mẹ bảo chị: “Mày tốt phước lắm mới lấy được nó” hay “Mày cứ hay bắt nạt nó”… Chả mấy chốc nhà tôi đã quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Tuy chỉ là những món dân dã, quen thuộc nhưng sao mà ngon đến thế. Mẹ gắp cho bà miếng lườn gà, tôi bé nhất nhà nên được cái đùi to, chị thì chỉ thích ăn âu cánh. Bố và anh uống rượu, hôm nay bố vui, bố lôi bình rượu quý ra đãi anh rể. Vừa ăn cơm bố vừa căn dặn anh chị sống hòa thuận, vui vẻ. Bố bảo cứ như bố với mẹ thì chả bao giờ cãi nhau được. Bố nhường mẹ hết, cái gì bố cũng giúp mẹ làm. Mẹ mà giận bố sợ lắm, lại mất công dỗ dành… Cả nhà lại cười ồ lên trêu mẹ. Đang ăn cơm thì bác đưa thư vào. Hóa ra là kết quả thi tiếng anh của tôi, tôi bóc ra xem. Anh rể hỏi thăm:

    – Có vấn đề gì không em?

    – Dạ, cả nhà ơi, sướng quá, con đạt rồi, con đã được giải ba kì thi hùng biện tiếng anh cấp huyện.

Cả nhà xúm lại xem thư của tôi, bố mẹ tôi rất vui sướng:

    – Nó ăn may thôi, còn cần cố gắng nhiều, nhưng mà đạt được vậy là tốt rồi. Lát nữa bố thưởng. Tuy nhiên cấm có tự phụ nhé…

Không khí gia đình đã vui lại càng vui hơn. Ăn cơm xong, cả nhà tôi quây quần xem lại những video anh rể và chị gái quay được ở nơi du lịch, sau đó cùng mở karaoke để hát. Giọng của bố tệ nhất nhưng bố luôn thích hát nhiều nhất. Chả mấy chốc mà hết ngày, anh và chị xin phép bà và bố mẹ để về chuẩn bị cho công việc tuần tới, tôi cũng vào xem lại sách vở cho buổi học ngày mai.

    Buổi sinh hoạt cuối tuần mang lại cảm giác ấm cúng, thoải mái, dễ chịu cho tất cả mọi người. Em mong tuần nào nhà em cũng đông đủ như thế để gần nhau hơn, yêu thương nhiều hơn.

12 tháng 5 2018

Ba tôi công tác xa nhà mấy chục cây số, một tuần mới về một lần. Cho nên tối thứ bảy là tối gia đình tôi sum họp đông vui nhất.
Cơm nước xong xuôi, mọi người mới quây quần trong gian phòng khách nhỏ bé và ấm cúng. Ánh đèn nê-ông tỏa ánh sáng xanh dịu. Mấy lẵng hoa bằng nhựa sáng rực lên trông y như hoa thật. Chiếc tủ li bằng gõ cẩm lai được đánh vẹc-ni láng bóng như mặt gương soi,nổi bật những đường vân như những nét hoa văn kì ảo. Phía trên, là chiếc ti vi màu mười chín inh được phủ bằng một tấm lụa xanh rêu. Đồ đạc trong phòng được xếp đặt thật gọn gàng, ngăn nắp.
Ba tôi bồng bé Thảo Ngọc vào lòng âu yếm hôn lên tóc, lên má bé. Ngọc ôm lấy cổ ba nũng nịu: “Ba! Ba có nhớ con không?”. Ba cầm bàn tay nhỏ bé của bé áp lên má mình vuốt vuốt rồi nhỏ nhẹ với bé: “Ba nhớ con nhiều nhất đấy!”. Rồi ba hỏi lại bé: “Thế Ngọc có thương ba không?”. Thảo Ngọc cười nhe hàm răng “trống hàng tiền đạo” trông thật dẽ thương, bàn tay cà cà vào chiếc cằm vừa mới cạo của ba và nói lớn: “Con thương ba nhất nhà này! Thương mẹ nhất nhà này! Và cả chị Hai nữa! Con thương cả nhà như nhau! Bằng thế này này!”. Bé đưa ba ngón tay lên, đưa qua đưa lại như chứng tỏ điều mình nói là đúng, là sự thật. Lúc này, mẹ đang đọc báo, tôi đang chơi đàn. Cả tôi và mẹ đều phải phì cười vì vẻ ngộ nghĩnh, đáng yêu của bé.
Đúng bảy giờ, tôi bật ti vi để xem tiết mục “Ngôi nhà tuổi thơ”. Tối nay có chương trình văn nghệ của các trường mẫu giáo rất hay. Bé Ngọc vừa xem vừa vỗ tay hát theo. Ba khen hát hay, bé cười tít mắt; Càng hát, bé càng rướn giọng to lên, đầu lắc qua lắc lại theo nhịp đàn. Đôi bím tóc thắt nơ hồng ngoe nguẩy như đuôi chú cún con trông thật ngộ, thật dễ thương. Ba hỏi tôi: “Tuần này được mấy điểm mười hả con? Môn nào nhiều điểm mười hơn cả?” Tôi sung sướng khoe: “Hơn tuần trước bốn điểm mười ba ạ! Nhiều nhất là môn Toán, sau đến là môn Tiếng Việt. Riêng môn Mĩ thuật con cố gắng lắm chỉ được điểm tám thôi!”. Ba xoa đầu tôi rồi động viên: “Con đạt được như thế là tốt lắm. Với đà này ba tin cuối năm con sẽ là một học sinh xuất sắc. Gắng lên nữa nghe con! Tuần sau, ba sẽ thưởng cho con cái đồng hồ có nhạc báo thức!” Tôi thầm cám ơn ba rất nhiều. Chính những lòi động viên của ba mỗi tuần đã làm cho tôi thêm ý chí và nghị lực phấn đấu trong học tập. Cứ mỗi lần về thăm nhà, ba thường hướng dẫn thêm cho tôi phương pháp giải các bài toán và cách thức viết những câu văn hay, có hình ảnh.
Mẹ bưng ra một đĩa bánh kẹo, quà của ba mang về hồi chiều. Bé Thảo Ngọc thích quá vỗ tay reo: “A, kẹo ngon quá! Mẹ cho con nhiều nghe mẹ!”. Ba tôi cười tủm tỉm rồi nhắc hai đứa chúng tôi: “An kẹo xong, chị em nhớ đánh răng súc miệng kẻo sâu răng đấy!”. Rồi ba quay sang mẹ hỏi han về tình hình công việc nhà trong tuần qua. Mẹ tôi cười nhìn ba tôi đáp: “Hai đứa nó ngoan cả. Tuần này, cơ quan em hoi nhiều việc nên cũng lu bu nhưng anh cứ yên tâm, đâu rồi vào đấy cả!”. Biết mẹ ở nhà vất vả, vừa phải hoàn thành nhiệm vụ ở cơ quan vừa phải lo việc nhà nên mỗi tuần , được nghỉ hai ngày thứ bảy và chủ nhật, ba tôi thường tranh thủ về sớm để giúp đỡ mẹ. Ba quay sang tôi nói nhỏ: “Con ráng đỡ đần thêm công việc giúp mẹ. Mẹ mà ốm ra thì ba con mình vất vả đấy con ạ! Ba trông cậy vào con gái lớn của ba đấy!”. Tôi chạy đến bên mẹ rồi nói to cho ba tôi cùng nghe: “ Mẹ khỏe lắm. Chẳng có bệnh tật nào làm mẹ ốm phải không mẹ? Nhưng ba phải thường xuyên về thăm nhà đấy. Mẹ có trông ba về không mẹ?” Mẹ tôi cười, mắng yêu tôi: “Mẹ chả trông, chỉ có các con thôi!”
Tối thứ bảy tuần nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật vui vẻ và đầm ấm. Hai chị em tôi thật sự hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng tay ấm áp của ba mẹ tôi.

12 tháng 5 2018

Tham khảo nha bạn :

1 Mở bài:

* Giới thiệu chung :

-  Thời gian: Chiều 30 Tết.

-  Không gian: Ngôi nhà của em.

-  Nhân vật: Những người thân trong gia đình.

2. Thân bài:

 Bữa cơm sum hpp :

-  Cách bài trí trong nhà, dưới bếp. (Chú ý các chi tiết, hình ảnh có liên quan đến Tết.)

-  Không khí chuẩn bị ra sao? (Mọi người cùng làm. Người lớn việc lớn, người nhỏ việc nhỏ...)

-  Bàn ăn (hay mâm cơm) có những món gì?

-  Bữa ăn diễn ra đầm ấm, vui vẻ như thế nào?

-  Sau bữa ăn, mọi người làm gì? (Uống nước, chuyện trò tâm sự...)

3. Kết bài:

*  Cảm xúc của em :

-  Cảm động và thích thú.

-  Mong có nhiều dịp được sum họp đầy đủ với người thân.

-  Nhận ra rằng gia đình quả là một tổ ấm không thể thiếu đối với mỗi con người.