K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 1 2017

chịu thế bạn nghĩ là gì

23 tháng 1 2017

1.suy nghĩ

2.nói nhiều

3.lỏng

27 tháng 1 2019

a,  có màu sắc tươi sáng, đẹp đẽ và nổi bật hẳn lên, làm cho ai cũng phải chú ý : rực rỡ

b,  nước mắt trải tràn ra nhiều và không ngăn nổi : ròng ròng

c,  liên tiếp rất nhiều lần trong thời gian ngắn : dồn dập

Chứa tiếng có thanh hỏi hoặc thanh ngã

a,  nói đi nói lại mãi một điều khiến người nghe thấy nhầm chán khó chịu : lải nhải

b,  loãng tới mức hầu như chỉ thấy có nước : lõng bõng

a) rực rỡ

b) ròng ròng 

c) dồn dập

a)  lải nhải

b) lõng bõng

viết các từ chứa tiếng : a) bắt đầu = d,gi,r mang nghĩa sau : - có màu sắc tươi sáng , đẹp đẽ và nổi bật hẳn lên , làm cho ai cũng phải chú ý : ...........................................................................................- nước mắt chảy tràn ra nhiều và ko ngăn nổi : ...................................................................................................................................- liên tiếp , rất nhiều...
Đọc tiếp

viết các từ chứa tiếng : 

a) bắt đầu = d,gi,r mang nghĩa sau : 

- có màu sắc tươi sáng , đẹp đẽ và nổi bật hẳn lên , làm cho ai cũng phải chú ý : ...........................................................................................

- nước mắt chảy tràn ra nhiều và ko ngăn nổi : ...................................................................................................................................

- liên tiếp , rất nhiều lần trong một thời gian ngắn : ....................................................................................................................................

b) chứa tiếng có thanh hỏi hoặc thanh ngã , mang nghĩa sau :

- nói đi , nói laij mãi một điều , khiến người nghe thấy nhàm chán , khó chịu : ..................................................................................................

- loãng tới mức hầu như chỉ thấy có nước : ..................................................................................................................................................

ai nhanh mk tick cho !!!!!!!

2
1 tháng 4 2018

Rực rỡ giàn giụa dồn dập

1 tháng 4 2018

Lải nhải

Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày nhấn nút chấp nhận kết bạn với cậu trên mạng xã hội. Đó là cái quyết định sau nhiều lần đắn đo, nghĩ suy bởi tớ không phải là người mà ai cũng kết, ai cũng nói chuyện. Ngày ấy, lý do duy nhất tớ đồng ý là vì cảm mến cách nói chuyện của cậu với mọi người. Còn cậu, mãi sau này tớ có hỏi vì sao cậu lại gửi lời kết bạn, cậu cũng trả lời...
Đọc tiếp

Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày nhấn nút chấp nhận kết bạn với cậu trên mạng xã hội. Đó là cái quyết định sau nhiều lần đắn đo, nghĩ suy bởi tớ không phải là người mà ai cũng kết, ai cũng nói chuyện. Ngày ấy, lý do duy nhất tớ đồng ý là vì cảm mến cách nói chuyện của cậu với mọi người.

Còn cậu, mãi sau này tớ có hỏi vì sao cậu lại gửi lời kết bạn, cậu cũng trả lời giống tớ, vì nhìn thấy trong những lời nói của tớ có sự tương đồng với cậu .

Cậu tạo ra cho đối phương một sự nhẹ nhàng, vững lòng, khiến người ta cảm thấy yên tâm. Mặc dù rằng cậu luôn một mực phủ nhận rằng cậu không dịu dàng, không lãng mạn, lại khô cứng nhưng đối với tớ, như vậy là quá nhiều.

Tớ yêu cậu...
Cậu à, con người cảm nhận bằng trái tim, đi theo trái tim, chứ không phải bằng dáng vẻ bề ngoài. Tớ từng vô tình nhìn thấy cách đối xử của cậu với những người xung quanh, nó khiến trái tim tớ mách bảo: Cậu xứng đáng là một người có thể nương tựa cả đời.

Cũng chính từ đó tớ muốn hiểu thêm về cậu, vậy là rủ cậu chơi trò chơi "một đổi một", cậu hỏi một câu, và tớ hỏi một câu, nhưng phải hứa rằng chỉ toàn là sự thật.

Và cậu biết không, câu trả lời: "Mình trước giờ hoặc là không nói, nếu nói thì chỉ nói thật, không bao giờ nói dối" - khiến tớ bất ngờ và càng có thêm thiện cảm về cậu. Nghĩ mà xem, con gái mà đi chủ động tìm hiểu về một người, cũng khiến tớ e dè đấy chứ, nhưng tớ nghĩ chỉ là bạn bè nên không sao đâu.

Ngày qua ngày, tụi mình nói chuyện nhiều hơn, hình ảnh về cậu cứ lớn dần và chiếm nhiều không gian trong trái tim tớ, rồi thích cậu từ lúc nào cũng không hay.

Có lần, tớ liều hỏi cậu: "Độc thân lâu như thế bây giờ đã có người yêu lại chưa?". Cậu nói đã để ý một người nhưng không biết ý người đó ra sao.

Lúc đấy, tớ thấy trái tim mình hơi nghẹn lại. Dù buồn lắm nhưng vẫn cứ sĩ diện rồi mạnh miệng bảo: "Cậu cứ hỏi ý người ta xem, nếu được thì thành đôi, còn không được thì cậu nên chấm dứt tình cảm ấy trong lòng đi". Ngày hôm sau, chúng ta lại đôi co về vấn đề đó, cậu vẫn cứ gặng hỏi tớ đã thích ai chưa. Bị hỏi nhiều quá khiến tớ rối bời rồi buột miệng nói luôn:

- Là tớ thích cậu, còn cậu thì đã có người khác rồi. Nên cậu nghe xong thì cho qua nhé.

Cậu lúc đó chỉ cười và bảo: "Người đó chính là cậu đấy!".

Cậu có biết lúc ấy tớ đã hạnh phúc và vui sướng như thế nào không? Một nửa trái tim của cuộc đời tớ đã kiếm được rồi, tớ và cậu cùng nhau gửi gắm, đợi chờ để có thể bên nhau mãi mãi.

Lần đầu tiên gặp nhau cái ôm mà cậu dành cho tớ thật chặt đã thể hiện tình cảm và sự nhớ nhung của cậu. Tớ hay áp lòng bàn tay của cậu vào má để cảm nhận hơi ấm và sự cứng cáp của người mà tớ sẽ nương tựa cả đời.

Tớ yêu cậu... - 1
Từ đó đến giờ chúng mình cũng yêu nhau cũng được gần một năm rưỡi, tính luôn khoảng thời gian biết nhau thì gần hai năm, đúng không? Trong quãng thời gian ấy, cũng có đôi lần tớ khiến cậu buồn lòng, khiến cậu bực mình và khó chịu. Nhưng đừng giận tớ nhé bởi vì tớ muốn tốt cho cậu, nên tớ mới kiên quyết theo ý mình.

Còn cậu thì đã quen làm theo ý mình, luôn thể hiện bản thân nhiều kinh nghiệm hơn tớ trong cuộc sống. Cậu có nhiều bạn bè, thích náo nhiệt còn tớ lại ít bạn bè và thích sự yên tĩnh. Chẳng biết làm sao mà hai thỏi nam châm ngược chiều lại hút nhau được?

Nhưng suy cho cùng tớ chỉ cần cậu sống khỏe mạnh bên tớ mãi mãi, đời tớ chỉ cần có cậu ở bên là đã mãn nguyện rồi. Hãy bỏ qua cho tớ mọi chuyện nhé, tớ sẽ tôn trọng theo ý cậu và không bao giờ cãi nhau nữa, cùng nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời nhé!

Cảm ơn cậu thật nhiều vì đã bên tớ bao lâu nay, chiều chuộng tớ và yêu tớ mãi mãi về sau, hy sinh cho tớ thật nhiều nữa!

Tớ yêu cậu, mãi mãi hạnh phúc bên nhau nhé, ngốc yêu của tớ!

💘 💘 💘

2
6 tháng 9 2019

ngôn tình

thật hay giả dợ????

10 tháng 9 2019

Thật đó Na

Câu chuyện bắt đầu khi bố mẹ ly hôn nhau, mẹ em bị trầm cảm khá nặng, bà thường đi ra ngoài mà ít khi thấy có ở nhà, có khi đêm 1,2h bà mới trở về. Sau này, mẹ kể là do mỗi khi về nhà, bà cảm thấy rất buồn nên chỉ khi đêm đến, bà mới về ngủ và đi từ khi sáng sớm, cũng do là hồi ấy, em mới 12,13 tuổi, nên mẹ em mới về chứ không có lẽ đã bỏ nhà đi. Vì đi cả ngày, nên mẹ...
Đọc tiếp


Câu chuyện bắt đầu khi bố mẹ ly hôn nhau, mẹ em bị trầm cảm khá nặng, bà thường đi ra ngoài mà ít khi thấy có ở nhà, có khi đêm 1,2h bà mới trở về. Sau này, mẹ kể là do mỗi khi về nhà, bà cảm thấy rất buồn nên chỉ khi đêm đến, bà mới về ngủ và đi từ khi sáng sớm, cũng do là hồi ấy, em mới 12,13 tuổi, nên mẹ em mới về chứ không có lẽ đã bỏ nhà đi. Vì đi cả ngày, nên mẹ em hầu như không bao giờ thắp hương hay cúng bái như trước, có khi ngày 15, mùng một bàn thờ còn lạnh tanh ấy chứ. Đợt ấy, em còn khá bé, lại ở nhà một mình. Chuyện lạ lùng bắt đầu xảy ra với em. Cứ tối đến hoặc trưa, khi không gian yên tĩnh, em lại nghe thấy có tiếng bước chân đi xuống cầu thang. Nhà em là nhà một tầng, phía phòng khách có 2 bậc thang ngăn giữa gian để hàng với gian để tiếp khách. Mới đầu, tiếng bước chân còn nghe rất khẽ, dần dần ngày càng lớn, khiến em có cảm giác như nhà có trộm, rõ đến nỗi, một đứa trẻ con xoàng xĩnh, không hay để ý như em còn phải toát mồ hôi, cầm dao chạy ra ngoài gian khách. Và lần nào cũng vậy, gian khách đều không thấy ai cả. Tần suất diễn ra sự việc đó ngày càng nhiều lúc đầu thì mấy ngày một lần, dần dần thì một ngày mấy lần, khiến em cảm thấy sợ mà không dám ở nhà một mình. Có lần, khi ấy là buổi chiều em đi học về, đang ngồi xem phim và ăn bánh để chuẩn bị đi học tiếp, một mùi nước hoa xộc lên, thơm lừng quanh người em, mùi này giống với loại nước hoa rẻ tiền mà mọi người hay dùng, mùi nặng tới nỗi mà em không ăn được bánh, rất bình tĩnh em nhỏm dậy ngồi ra xa chỗ cũ một chút, thì không thấy mùi nữa nhưng khi ngồi lại chỗ cũ thì mùi ấy vẫn còn. Mọi chuyện diễn ra khoảng chục giây thì hết. Đêm em ngủ cũng khá sớm, có lần sáng mở mắt khoảng 4h, trong khoảng khắc ngắn ngủi, em nghe như tiếng ngoài sân có bọn trẻ con đang nô đùa nhau. Lúc đó, trong đầu em thoáng hiện lên ý nghĩ ” sao trẻ con đi chơi sớm thế nhỉ”. Thực sự, khoảng thời gian suốt 4 năm mẹ em căng thẳng, hay đi ra khỏi nhà, một mình em trong căn nhà đó, là khoảng thời gian khủng khiếp, đối diện với những điều mà có kể chắc không ai tin. Ngày nào cũng thủ sẵn con dao cạnh người, hễ ngủ, mà nghe thấy tiếng ai vào là cầm dao chạy ra, nhiều khi trưa em không thể ngủ được. Có lần, em có tâm sự với chị gái, sau khi bố mẹ em ly dị, chị em ở với em khoảng hai năm thì đi lấy chồng, chị em có nói, trước chị ở nhà cũng rất hay nghe thấy tiếng bước chân như vậy, tiếng trẻ nô đùa là bình thường. Đến đêm ngủ, em hay mơ thấy trong nhà có rất nhiều người, có khi là mấy người đàn ông, ngồi trên giường chơi bài, có khi khi là nhà em là một cái chợ. Có lần, em mơ thấy có một thanh niên hơn em vài tuối, đứng ở gian để hàng, rồi lại mơ thấy người đó rủ mình đi chơi, hôm thì là một người con gái nắm tay em đi quanh nghĩa địa, rủ em vào một cái hang và nói: đây là nhà chị. Mọi chuyện diễn biến lặp lại cho đến khi em vào cấp 3 cũng là lúc mà mẹ em bình tâm lại, bà là người khá tín nên thường xuyên thắp hương và mọi chuyện lạ cũng dần biến mất. Rât nhiều lần, em nói những chuyện này với mẹ, mẹ đều gạt đi hoặc lảng sang chuyện khác, sau này mẹ em mới nói: trước nhà em là đất ao, lấy đất từ quả đồi vốn là nghĩa địa. để tân tạo lại ao rồi xây nên nhà em bây giờ. Điều đó, dễ giải thích mà vì sao mẹ em hay tạ đất và ngày nào nhà em cũng thắp hương như vậy. Đến khi mẹ em bình tâm, thắp hương đều đặn thì những chuyện lạ kia không xảy ra lần nào nữa. Còn một số chuyện nữa xung quanh nhà em, sau này được mẹ em kể lại, mọi người động viên cho em có động lực viết tiếp ạ! Xin cám ơn !

0
Trước đây có một chàng trai trẻ, nhà rất nghèo, cha mẹ lại luôn đau ốm. Tuy nhiên cậu rất lương thiện, ai cũng yêu quý, cậu làm gì cũng rất chuyên tâm chăm chú, khi ngắm cảnh thì chỉ chuyên tâm ngắm cảnh, khi đi đường thì chỉ chuyên tâm đi đường, không nhìn ngang ngó dọc… Một hôm, cậu đi đường nhặt được một đồng tiền. Lúc đi qua vườn hoa ở công viên, cậu nghe thấy mấy người...
Đọc tiếp
Trước đây có một chàng trai trẻ, nhà rất nghèo, cha mẹ lại luôn đau ốm. Tuy nhiên cậu rất lương thiện, ai cũng yêu quý, cậu làm gì cũng rất chuyên tâm chăm chú, khi ngắm cảnh thì chỉ chuyên tâm ngắm cảnh, khi đi đường thì chỉ chuyên tâm đi đường, không nhìn ngang ngó dọc… Một hôm, cậu đi đường nhặt được một đồng tiền. Lúc đi qua vườn hoa ở công viên, cậu nghe thấy mấy người trồng hoa đang kêu khát nước. Vậy là cậu liền lấy đồng tiền vừa nhặt được mua nước cho họ uống, mọi người rất vui vẻ và cảm kích cậu nên tặng cho cậu một ít hoa. Khi cầm hoa đi ngang qua cửa hàng hoa trong thành phố, cậu tặng số hoa đó cho những người yêu hoa. Người yêu hoa thấy cậu tốt bụng nên cho cậu 8 đồng bạc, cậu vui vẻ cầm lấy ra về. Mấy hôm sau, khu nhà cậu ở có cơn gió lớn, gió làm gãy những cành cây già và khô trong khu vườn cây ăn quả lâu năm quý hiếm, cành cây xơ xác rụng khắp vườn. Cậu xin phép chủ nhà cho cậu dọn sạch khu vườn và xin những cành cây này về làm củi. Trong lúc cậu đang dọn thì có một đám trẻ chơi đùa gần đó, chúng vì tranh nhau viên kẹo mà xảy ra bất hoà, cậu thấy vậy đem 8 đồng bạc đi mua kẹo chia cho đám trẻ. Đám trẻ vui sướng và hết lòng cảm kích cậu, chúng bảo nhau cùng giúp cậu dọn sạch khu vườn. Chẳng mấy chốc, khu vườn đã sạch sẽ, những cành cây cũng đã được bó gọn gàng, cậu vui vẻ mang số củi về nhà. Trên đường về nhà, cậu gặp một người đàn ông đi ngang qua, người đàn ông thấy số củi này liền nói: “Cậu có thể bán số củi này cho tôi được không, nhà tôi có người bị bệnh, cần sắc thuốc, nhưng củi bình thường không sắc được, nó có khói rất nồng, số củi này là củi quý, đốt rất thơm lại không có khói”. Cậu nghe vậy liền vui vẻ nói: “Bác cứ lấy cả đi không phải trả tiền cháu đâu, số củi này cháu cũng chẳng mất tiền mua”. Người đàn ông nghe nói vậy thì rất vui mừng, nhưng không chịu lấy không mà lại trả cậu tới 16 đồng bạc, đây là số tiền cũng không nhỏ với cậu. Cậu bé được trả cho một món tiền khá lớn. Có được số tiền lớn, cậu nghĩ bụng: “Số tiền này mình đủ để mở một quán nước nhỏ bên đường cạnh nhà mình. Vậy là cậu mua một cái bàn, mấy cái ghế nhỏ mang về dựng một cái chòi nhỏ bán nước trà, nước vối cho công nhân làm việc ở nông trường gần nhà cậu ở. Tuy nói là bán nước nhưng cậu lại chỉ lấy tiền khách thập phương vãng lai qua lại, còn 500 công nhân làm việc ở nông trường ở đó thì cậu lại không lấy, ai trả bao nhiêu thì trả, ai cũng nói cậu ngốc, cậu cũng chỉ cười mà không nói gì. Một hôm có người khách thập phương đi qua, vị khách thập phương nghe mọi người kể về cậu, thấy rất ấm lòng. Vị khách thập phương đến bảo cậu: “Ngày mai sẽ có đoàn thương nhân đi qua đây rất đông, họ sẽ dẫn theo 400 con bò. Cậu hãy chuẩn bị đồ nhiều vào nhé!”. Cậu nghĩ 400 con bò đi đường sẽ cần phải có cỏ ăn cho đỡ mệt, vậy là cậu nhờ 500 công nhân ngày mai mỗi người lấy cho cậu xin một bó cỏ tươi, tất cả đều vui vẻ nhận lời. Hôm sau, đoàn thương nhân đi qua, dừng chân uống nước quán của cậu, đoàn thương nhân thấy đống cỏ tươi ngon liền hỏi ý cậu muốn mua số cỏ đó cho bò ăn. Cậu vui vẻ đáp: “Không cần phải trả tiền đâu, cháu biết hôm nay sẽ có đoàn bò đi qua nên nhờ các công nhân ở đây lấy cho, mỗi người một ít, số cỏ này đều không phải trả tiền”. Đoàn thương nhân thấy lòng tốt của cậu nên mỗi người lại tặng cậu ít tiền. Mấy năm sau, ở đó xuất hiện một đại phú gia… a,Câu chuyện trên kể về ai? Những điều gì đã xảy ra ?
2
28 tháng 7 2021

Trước đây có một chàng trai trẻ, nhà rất nghèo, cha mẹ lại luôn đau ốm. Tuy nhiên cậu rất lương thiện, ai cũng yêu quý, cậu làm gì cũng rất chuyên tâm chăm chú, khi ngắm cảnh thì chỉ chuyên tâm ngắm cảnh, khi đi đường thì chỉ chuyên tâm đi đường, không nhìn ngang ngó dọc… Một hôm, cậu đi đường nhặt được một đồng tiền. Lúc đi qua vườn hoa ở công viên, cậu nghe thấy mấy người trồng hoa đang kêu khát nước. Vậy là cậu liền lấy đồng tiền vừa nhặt được mua nước cho họ uống, mọi người rất vui vẻ và cảm kích cậu nên tặng cho cậu một ít hoa. Khi cầm hoa đi ngang qua cửa hàng hoa trong thành phố, cậu tặng số hoa đó cho những người yêu hoa. Người yêu hoa thấy cậu tốt bụng nên cho cậu 8 đồng bạc, cậu vui vẻ cầm lấy ra về. Mấy hôm sau, khu nhà cậu ở có cơn gió lớn, gió làm gãy những cành cây già và khô trong khu vườn cây ăn quả lâu năm quý hiếm, cành cây xơ xác rụng khắp vườn. Cậu xin phép chủ nhà cho cậu dọn sạch khu vườn và xin những cành cây này về làm củi. Trong lúc cậu đang dọn thì có một đám trẻ chơi đùa gần đó, chúng vì tranh nhau viên kẹo mà xảy ra bất hoà, cậu thấy vậy đem 8 đồng bạc đi mua kẹo chia cho đám trẻ. Đám trẻ vui sướng và hết lòng cảm kích cậu, chúng bảo nhau cùng giúp cậu dọn sạch khu vườn. Chẳng mấy chốc, khu vườn đã sạch sẽ, những cành cây cũng đã được bó gọn gàng, cậu vui vẻ mang số củi về nhà. Trên đường về nhà, cậu gặp một người đàn ông đi ngang qua, người đàn ông thấy số củi này liền nói: “Cậu có thể bán số củi này cho tôi được không, nhà tôi có người bị bệnh, cần sắc thuốc, nhưng củi bình thường không sắc được, nó có khói rất nồng, số củi này là củi quý, đốt rất thơm lại không có khói”. Cậu nghe vậy liền vui vẻ nói: “Bác cứ lấy cả đi không phải trả tiền cháu đâu, số củi này cháu cũng chẳng mất tiền mua”. Người đàn ông nghe nói vậy thì rất vui mừng, nhưng không chịu lấy không mà lại trả cậu tới 16 đồng bạc, đây là số tiền cũng không nhỏ với cậu. Cậu bé được trả cho một món tiền khá lớn. Có được số tiền lớn, cậu nghĩ bụng: “Số tiền này mình đủ để mở một quán nước nhỏ bên đường cạnh nhà mình. Vậy là cậu mua một cái bàn, mấy cái ghế nhỏ mang về dựng một cái chòi nhỏ bán nước trà, nước vối cho công nhân làm việc ở nông trường gần nhà cậu ở. Tuy nói là bán nước nhưng cậu lại chỉ lấy tiền khách thập phương vãng lai qua lại, còn 500 công nhân làm việc ở nông trường ở đó thì cậu lại không lấy, ai trả bao nhiêu thì trả, ai cũng nói cậu ngốc, cậu cũng chỉ cười mà không nói gì. Một hôm có người khách thập phương đi qua, vị khách thập phương nghe mọi người kể về cậu, thấy rất ấm lòng. Vị khách thập phương đến bảo cậu: “Ngày mai sẽ có đoàn thương nhân đi qua đây rất đông, họ sẽ dẫn theo 400 con bò. Cậu hãy chuẩn bị đồ nhiều vào nhé!”. Cậu nghĩ 400 con bò đi đường sẽ cần phải có cỏ ăn cho đỡ mệt, vậy là cậu nhờ 500 công nhân ngày mai mỗi người lấy cho cậu xin một bó cỏ tươi, tất cả đều vui vẻ nhận lời. Hôm sau, đoàn thương nhân đi qua, dừng chân uống nước quán của cậu, đoàn thương nhân thấy đống cỏ tươi ngon liền hỏi ý cậu muốn mua số cỏ đó cho bò ăn. Cậu vui vẻ đáp: “Không cần phải trả tiền đâu, cháu biết hôm nay sẽ có đoàn bò đi qua nên nhờ các công nhân ở đây lấy cho, mỗi người một ít, số cỏ này đều không phải trả tiền”. Đoàn thương nhân thấy lòng tốt của cậu nên mỗi người lại tặng cậu ít tiền. Mấy năm sau, ở đó xuất hiện một đại phú gia…

a,Câu chuyện trên kể về ai?

Câu chuyện kể về một chàng trai trẻ, nhà rất nghèo, bố mẹ lại hay đau ốm.

Những điều gì đã xảy ra ?

Những điều đã xảy ra:

+ Khi đang đi trên đường, cậu nhặt được một đồng tiền. Lúc đi qua vườn hoa ở công viên, cậu nghe mấy người trồng hoa kêu khát nước, bèn lấy số tiền đó mua nước tặng họ uống, họ rất vui và cảm kích cậu nên đã tặng cậu một ít hoa.

Khi cầm hoa đi ngang qua cửa hàng hoa trong thành phố, cậu tặng số hoa đó cho những người yêu hoa. Người yêu hoa thấy cậu tốt bụng nên cho cậu 8 đồng bạc, cậu vui vẻ cầm lấy ra về.

+ Mấy hôm sau, khu nhà cậu ở có cơn gió lớn, gió làm gãy những cành cây già và khô trong khu vườn cây ăn quả lâu năm quý hiếm, cành cây xơ xác rụng khắp vườn. Cậu xin phép chủ nhà cho cậu dọn sạch khu vườn và xin những cành cây này về làm củi. Trong lúc cậu đang dọn thì có một đám trẻ chơi đùa gần đó, chúng vì tranh nhau viên kẹo mà xảy ra bất hoà, cậu thấy vậy đem 8 đồng bạc đi mua kẹo chia cho đám trẻ. Đám trẻ vui sướng và hết lòng cảm kích cậu

+ Trên đường về nhà, cậu gặp một người đàn ông đi ngang qua, người đàn ông thấy số củi này liền nói: “Cậu có thể bán số củi này cho tôi được không, nhà tôi có người bị bệnh, cần sắc thuốc, nhưng củi bình thường không sắc được, nó có khói rất nồng, số củi này là củi quý, đốt rất thơm lại không có khói”. Cậu nghe vậy liền vui vẻ nói: “Bác cứ lấy cả đi không phải trả tiền cháu đâu, số củi này cháu cũng chẳng mất tiền mua”. Người đàn ông nghe nói vậy thì rất vui mừng, nhưng không chịu lấy không mà lại trả cậu tới 16 đồng bạc, đây là số tiền cũng không nhỏ với cậu.

+ Một hôm có người khách thập phương đi qua, vị khách thập phương nghe mọi người kể về cậu, thấy rất ấm lòng. Vị khách thập phương đến dặn cậu: “Ngày mai sẽ có đoàn thương nhân đi qua đây rất đông, họ sẽ dẫn theo 400 con bò. Cậu hãy chuẩn bị đồ nhiều vào nhé!”.

+ Hôm sau, đoàn thương nhân đi qua, dừng chân uống nước quán của cậu, đoàn thương nhân thấy đống cỏ tươi ngon liền hỏi ý cậu muốn mua số cỏ đó cho bò ăn. Cậu vui vẻ đáp: “Không cần phải trả tiền đâu, cháu biết hôm nay sẽ có đoàn bò đi qua nên nhờ các công nhân ở đây lấy cho, mỗi người một ít, số cỏ này đều không phải trả tiền”. Đoàn thương nhân thấy lòng tốt của cậu nên mỗi người lại tặng cậu ít tiền.

*Mik nêu những sự việc chính thôi nên thiếu gì thì cho mình xin lỗi nhé!

Hc tốt:3

28 tháng 7 2021
Mọi người giúp em với ạ, gấp gấp 🥺🥺
II. Kiểm tra đọc hiểu kết hợp kiểm tra từ và câu (7đ)Đọc thầm đoạn văn sau:BA ĐIỀU ƯỚCNgày xưa, có một chàng thợ rèn tên là Rít. Chàng được một tiên ông tặng cho ba điều ước. Nghĩ trên đời chỉ có vua là sung sướng nhất, Rít ước trở thành vua. Phút chốc, chàng đã đứng trong cung cấm tấp nập người hầu. Nhưng chỉ mấy ngày, chán cảnh ăn không ngồi rồi, Rít bỏ cung điện ra...
Đọc tiếp

II. Kiểm tra đọc hiểu kết hợp kiểm tra từ và câu (7đ)

Đọc thầm đoạn văn sau:

BA ĐIỀU ƯỚC

Ngày xưa, có một chàng thợ rèn tên là Rít. Chàng được một tiên ông tặng cho ba điều ước. Nghĩ trên đời chỉ có vua là sung sướng nhất, Rít ước trở thành vua. Phút chốc, chàng đã đứng trong cung cấm tấp nập người hầu. Nhưng chỉ mấy ngày, chán cảnh ăn không ngồi rồi, Rít bỏ cung điện ra đi.

Lần kia, gặp một người đi buôn, tiền bạc nhiều vô kế, Rít lại ước có thật nhiều tiền. Điều ước được thực hiện. Nhưng có của, Rít luôn bị bọn cướp rình rập. Thế là tiền bạc cũng chẳng làm chàng vui.

Chỉ còn điều ước cuối cùng. Nhìn những đám mây bồng bềnh trên trời, Rít ước bay được như mây. Chàng bay khắp nơi, ngắm cảnh trên trời dưới biển. Nhưng mãi rồi cũng chán, chàng lại thèm được trở về quê.

Lò rèn của Rít lại đỏ lửa, ngày đêm vang tiếng búa đe. Sống giữa sự quý trọng của dân làng, Rít thấy sống có ích mới là điều đáng mơ ước.

(TRUYỆN CỔ TÍCH BA- NA)

Khoanh vào chữ cái trước ý trả lời đúng nhất.

Câu chuyện trên muốn nói với ta điều gì? (1 đ)

……………………………………………………………………

2
23 tháng 10 2017

Lao động (làm việc) mới là có ích nhất.

22 tháng 2 2022

không có gì bằng việc lao động có ích,không có thứ gì sánh bằng việc đôi tay chúng mình tự làm ra

Bài toán: Có lần, người thợ sửa đồng hồ bị ốm, nên đã gửi học trò đến nhà khách hàng thay. Cậu học trò sửa rất cẩn thận phần cơ trong đồng hồ, sau đó lắp kim ngắn và kim dài, chỉnh đúng thời gian lúc đó là 6:00 chiều, rồi trả cho khách hàng.Khoảng 2 giờ sau, khách hàng gọi điện và báo đồng hồ chạy sai. Khi quay trở lại, cậu học trò so giờ trên đồng hồ được sửa và đồng...
Đọc tiếp

Bài toán: Có lần, người thợ sửa đồng hồ bị ốm, nên đã gửi học trò đến nhà khách hàng thay. Cậu học trò sửa rất cẩn thận phần cơ trong đồng hồ, sau đó lắp kim ngắn và kim dài, chỉnh đúng thời gian lúc đó là 6:00 chiều, rồi trả cho khách hàng.

Khoảng 2 giờ sau, khách hàng gọi điện và báo đồng hồ chạy sai. Khi quay trở lại, cậu học trò so giờ trên đồng hồ được sửa và đồng hồ của mình thì thấy các kim chỉ giống y nhau. Người khách hàng đành phải công nhận và cho cậu về.

Sáng ngày hôm sau, khách hàng lại báo lỗi. Cậu học trò tới nơi và lại thấy đồng hồ chỉ đúng giờ, nên bực bội nói: "Bác đùa cháu à?".

Tuy lúc đó đang là 9 giờ hơn, cậu học trò phải vội về cửa hàng đồng hồ, người khách hàng đã yêu cầu cậu học trò ở lại ít phút. Chỉ một lát sau, cả hai đã hiểu ra vấn đề. Hỏi vấn đề đó là gì? Vì sao lại có thể như vậy?

1
16 tháng 1 2016

toàn mấy câu dễ gì đâu vậy cũng hỏi nhạc trả lời 

vì sao ư ? vì : quá dễ 

nhưng nếu cậu giải được ngụ ý này thì tôi sẽ suy nghĩ lại : d d n , d n n b , d t m k g d

bắt đầu bằng các âm này