K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 2 2022

Ok nha anh/ chị

Trong bài thơ 'con nợ mẹ', tác giả Đặng Hải Yến đã thể hiện được tình mẫu tử của mẹ đối với người con yêu dấu và lòng cảm động, sự yêu thương nồng nàn sự chăm sóc nhọc nhằn, đau khổ của con đối với người mẹ vất vả. Nhờ việc sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, tác giả đã thành công khắc lại những sự siêng năng, những đặc điểm nổi bật mà mẹ có đã nuôi nấng con suốt thời gian bên mẹ. Công lao mẹ già còn lớn hơn cả nền trời bao la, vì con như báu vật, sự hạnh phúc của đời mẹ. Trong bài thơ, tác giả đã dùng những từ ngữ phong phú, miêu tả sát sao những công lao người mẹ trong bài thơ, giúp cho người đọc gợi lại những suy nghĩ chân thành về tình mẫu tử của mẹ đối với cả cuộc đời con. Thông điệp tác giả muốn gửi gắm tới chúng ta là hãy biết trân trọng tình cảm ngọt ngào của mẹ. Mẹ đã hi sinh, vất vả để chăm sóc, dạy dỗ ta nên người.

7 tháng 2 2022

cảm ơn bạn nha

23 tháng 4 2023

Trong bài thơ 'con nợ mẹ', tác giả Đặng Hải Yến đã thể hiện được tình mẫu tử của mẹ đối với người con yêu dấu và lòng cảm động, sự yêu thương nồng nàn sự chăm sóc nhọc nhằn, đau khổ của con đối với người mẹ vất vả. Nhờ việc sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, tác giả đã thành công khắc lại những sự siêng năng, những đặc điểm nổi bật mà mẹ có đã nuôi nấng con suốt thời gian bên mẹ. Công lao mẹ già còn lớn hơn cả nền trời bao la, vì con như báu vật, sự hạnh phúc của đời mẹ. Trong bài thơ, tác giả đã dùng những từ ngữ phong phú, miêu tả sát sao những công lao người mẹ trong bài thơ, giúp cho người đọc gợi lại những suy nghĩ chân thành về tình mẫu tử của mẹ đối với cả cuộc đời con. Thông điệp tác giả muốn gửi gắm tới chúng ta là hãy biết trân trọng tình cảm ngọt ngào của mẹ. Mẹ đã hi sinh, vất vả để chăm sóc, dạy dỗ ta nên người.

chucbanhoctot

#tranhuyentuanh

con nợ quả táo (nhạc sĩ: Isaac Newton)Đã quá muộn cho sự sám hối nơi con, tội lỗi đã mang đi lời dạy của mẹ. Giờ đây con muốn trở lại với vòng tay khô cằn mà ngày bên mẹ con chẳng bận tâm. Mẹ nâng con dậy bước con đi mẹ dõi theo từng nhịp tim đập nhanh hay chậm mà con vô tâm vô nghĩ. Một bước tai hoạ với đứa con, một gánh vai mẹ không lời than. Lặng lẽ một mình, mẹ khóc một...
Đọc tiếp

con nợ quả táo (nhạc sĩ: Isaac Newton)

Đã quá muộn cho sự sám hối nơi con, tội lỗi đã mang đi lời dạy của mẹ. 
Giờ đây con muốn trở lại với vòng tay khô cằn mà ngày bên mẹ con chẳng bận tâm. 
Mẹ nâng con dậy bước con đi mẹ dõi theo từng nhịp tim đập nhanh hay chậm mà con vô tâm vô nghĩ. 
Một bước tai hoạ với đứa con, một gánh vai mẹ không lời than. 
Lặng lẽ một mình, mẹ khóc một mình. 

Phải trách số phận làm mẹ rơi nước mắt, hay sự ngu dốt của đứa con trai? 
Con đã tự ngã mà không phải ai xô đẩy, con không thể về với gia đình nữa rồi! 
Con nợ mẹ một lời xin lỗi, kiếp này con không thể nói:"con nợ một cô vợ hiền, con nợ mẹ một đứa cháu ngoan. Con đã biết khóc cho một tình yêu, cho hơi ấm trong hơi thở cuối cùng". 

Bầu trời đen đã khuất bóng mẹ, con đi nhé mẹ...mẹ đừng buồn! 

Đã qua muộn vì lời xin lỗi, kiếp này con không thể nói:"con nợ mẹ...con nợ mẹ! Con đã biết khóc cho tình yêu, cho hơi ấm trong hơi thở sau cuối". 
Bầu trời đen đã khuất bóng mẹ, con đi nhé mẹ...mẹ ơi!

5
19 tháng 11 2018

bn ko có mẹ hả?

19 tháng 11 2018

Chỗ học hay chỗ đăng lời hát ạ =(

30 tháng 11 2021

1. Tôi sẽ đứng thứ 2

2. Còn 10 con

3. Ông bán hàng giữ

Chúc bạn học tốt nhé!

Bố muôn vàn kính yêu của con!Trước hết, con mong bố hiểu rằng con đã ân hận biết bao sau khi mắc lỗi với mẹ. Và sau khi đọc những lời bố viết trong thư, con đã cảm nhận được sâu sắc hơn những tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Đặc biệt, là sau những hình ảnh mà bố đã gợi lại về tình cảm mẹ dành cho con thì con rất hối hận khi nghĩ lại hành vi thiếu lễ độ của mình đối với...
Đọc tiếp

Bố muôn vàn kính yêu của con!

Trước hết, con mong bố hiểu rằng con đã ân hận biết bao sau khi mắc lỗi với mẹ. Và sau khi đọc những lời bố viết trong thư, con đã cảm nhận được sâu sắc hơn những tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Đặc biệt, là sau những hình ảnh mà bố đã gợi lại về tình cảm mẹ dành cho con thì con rất hối hận khi nghĩ lại hành vi thiếu lễ độ của mình đối với mẹ.

Bố kính yêu, trong lòng con luôn kính trọng và yêu quý bố mẹ. Con hiểu bố mẹ sinh ra con, nuôi con lớn lên thành người là cả chuỗi ngày vất vả. Đó là những ngày mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc con khi con bị ốm. Mẹ đã vô cùng lo lắng sợ hãi khi nghĩ rằng sẽ mất con, rồi còn biết bao nỗi vất vả mà con cũng như bố không thể kể hết ra ở đây. Và như bố đã viết: Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn; người mẹ có thể đi ăn xin đẻ nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con. Con hiểu sâu sắc lời bố nói trong thư. Mẹ là người duy nhất trên đời này tạo cho con một cuộc sống bình yên và con hiểu mẹ bao giờ cũng yêu thương con hết lòng. Chính bởi vậy, con vô cùng hối lỗi khi trong một phút dại khờ con đã thiếu lễ độ với mẹ.

Con càng ân hận hơn khi hiểu rằng người buồn nhất sẽ là mẹ vì mẹ đã dành tất cả tình yêu thương cho con. Bởi chắc chắn mẹ sẽ đặt nhiều niềm hi vọng về con: một đứa con ngoan, hiếu thảo với cha mẹ, học hành giỏi giang. Thế mà con đã khiến mẹ buồn vì không thực hiện được điều mẹ hi vọng. Con rất biết lỗi của mình, con tin rằng từ nay trở đi điều đó sẽ không thể xảy ra nữa.

Bố kính yêu! Cũng như bố nói, con rất sợ một ngày nào đó mẹ thân yêu của con không còn ở bên con, chăm sóc con những lúc con ốm đau hay buồn tủi, con sẽ không còn ai để được nũng nịu, vuốt ve. Con biết rằng trong đời con có thể trải qua những ngày buồn thảm nhưng ngày buồn thảm nhất sẽ là ngày con mất mẹ. Và dù sau này có khôn lớn trưởng thành thì đối với mẹ con vẫn chỉ là đứa con bé bỏng. Chính vì lẽ đó, tình mẹ còn là tình cảm thiêng liêng cao đẹp nhất. Khi con làm bất cứ điều gì sai trái với mẹ cũng là một sai lầm không bao giờ sửa chữa được và khi đó mọi sự hối hận sẽ là vô nghĩa. Nghĩ được những điều này lòng con càng hối hận hơn khi nghĩ về hành động đã qua của mình. Con cảm thấy hổ thẹn với bố mẹ, với chính bản thân mình.

Bố kính yêu! Con xin hứa từ nay sẽ không nặng lời với mẹ và con sẽ đến trước mặt mẹ để xin mẹ tha thứ cho hành vi thiếu suy nghĩ đó của con. Và để phần nào đền đáp công lao sinh thành và dưỡng dục của bố mẹ, con xin hứa sẽ luôn ngoan ngoãn, lễ phép với bố mẹ, đặc biệt là sẽ cố gắng học tập thật tốt để trờ thành người con  có ích đối với xã hội, với bố mẹ.

các bạn thấy bài viết này như thế nào

 

2
17 tháng 9 2016

được lắm bạn ạ

nhưng mà đoạn cuối bạn thiếu

Con gái bất hiếu của bố,

En-ri-cô

17 tháng 9 2016

Bức thư này khá là ổn nhưng mình nghĩ đoạn cuối lúc chốt bài thì nên có câu " đó là sự chừng trị cho những người đã chà đạp lên tình yêu thương của cha mẹ" và thêm lời chúc với cha nữa như vậy bài của bạn sẽ gây cảm xúc ấn tượng với người đọc, người nghe

Chúc bạn học ốt!

Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc bài thơ "Gánh mẹ":   Cho con gánh Mẹ một lần,Cả đời Mẹ đã tảo tần gánh con.   Cho con gánh Mẹ đầu non,Cả lòng Mẹ đã gánh con biển trời...   Ngày xưa Mẹ gánh à ơi!Con xin gánh lại những lời Mẹ ru.   Đường đời sương gió mịt mù,Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan...   Để con gánh Mẹ đừng can,Sợ khi Mẹ mất muộn màng gánh ai?   Cho con gánh cả tháng dài,Gánh qua...
Đọc tiếp

Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc bài thơ "Gánh mẹ":

   Cho con gánh Mẹ một lần,

Cả đời Mẹ đã tảo tần gánh con.

   Cho con gánh Mẹ đầu non,

Cả lòng Mẹ đã gánh con biển trời...

   Ngày xưa Mẹ gánh à ơi!

Con xin gánh lại những lời Mẹ ru.

   Đường đời sương gió mịt mù,

Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan...

   Để con gánh Mẹ đừng can,

Sợ khi Mẹ mất muộn màng gánh ai?

   Cho con gánh cả tháng dài,

Gánh qua năm ròng những ngày đắng cay.

   Cho con... gánh cả đôi vai,

Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy.

   Mẹ già lá sắp xa cây

Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao?

   Mẹ ơi sóng biển dạt dào,

Con sao gánh hết công lao một đời.

   Bông hồng cài áo đúng nơi,

Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la.

   Cho con gánh lại Mẹ già,

Để sau người gánh chính là con con...

   Còn trời, còn nước...còn non

Con xin gánh Mẹ...cho tròn phần con...

                            (Gánh mẹ - Trương Minh Nhật)

2
15 tháng 1 2023

Tham khảo nhé 

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời còn"

Hạnh phúc vẹn tròn khi có cha, có mẹ ở bên. Mẹ luôn là một người đặc biệt và sống mãi trong lòng tôi. Là người tôi luôn yêu thương và kính trọng.

Năm nay em lên lớp 10 cũng là lúc mẹ tròn tuổi 40. Năm tháng qua đi nhanh quá, mới ngày nào em còn chập chững, mới ngày nào mẹ còn là một cô gái trẻ xinh đẹp vậy mà giờ đây cái tuổi tứ tuần cùng những lo toan vẫn vả cuộc cuộc sống đã khiến mẹ già đi. Những vết chân chim in hằn trên khoé mắt, làn da mẹ không còn mịn màng như trước. Dáng mẹ gầy mảnh khảnh, nặng trĩu trên vai những bộn bề cuộc sống, vì chồng, vì con, vì gia đình nhỏ thương yêu. Tóc mẹ dài có bao giờ buông thả, mẹ vẫn bối gọn gàng trên mái đầu cho tiện bề làm việc, nụ cười mẹ vẫn luôn dịu dàng và bao dung như thế, mỗi lúc mẹ cười em thấy mình yên bình đến lạ. Có lẽ, lúc mẹ cười là lúc mẹ đẹp nhất, tôi ao ước rằng mẹ có thể mãi vui cười như vậy, dẫu cho cuộc sống có nhiều những trắc trở khó khăn. Mẹ không cầu kỳ, phô trương trong mọi việc, là người luôn giản dị và khiêm tốn. Những chiếc áo mẹ mang không hề đắt tiền, mẹ cũng ít khi mua quần áo mới bởi dành tiền lo cho gia đình. Nhìn mẹ tiết kiệm cái ăn, cái mặc nhưng chưa bao giờ để tôi phải thiếu thốn một thứ gì, tôi càng thương mẹ vô cùng. 

Mẹ ơi, con rất thương mẹ, những nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua, những hy sinh mà mẹ phải đánh đổi vì con thật quá lớn lao. Còn nhớ những ngày thơ, mẹ là người kiên trì dạy con từng con chữ, uốn cho con từng nét bút, dạy cho con biết đọc biết viết như cô giáo của con vậy. Lớn lên rồi, con lại không may mắn có được sự khoẻ mạnh như bao bạn bè cùng trang lứa, mẹ lại phải chăm sóc, lo toan cho con nhiều hơn. Vậy mà, chưa bao giờ con thấy mẹ than vãn một lời, mẹ vẫn cứ thế, lặng lẽ hy sinh, thầm lặng yêu thương con như thế. Con còn nhớ ngày em trai bị tai nạn, mẹ đã đau đớn đến thế nào khi nghe tin rằng em không qua khỏi. Nhìn mẹ gục ngã trước phòng mổ của bệnh viện với nước mắt cả sự đau thương ấy con càng nhói lòng. Mất mát ấy làm sao có điều gì có thể bù đắp được mẹ nhỉ. Con biết mẹ làm sao có thể không thương, không đau lòng cho được, dù thời gian dài có khiến nỗi đau nguôi ngoài thì lòng mẹ và cả gia đình mình vẫn còn đó những vết thương lòng . Nhưng mẹ à, con mong rằng mẹ và con và cả ba nữa hãy thật mạnh mẽ, sống tiếp cuộc đời còn lại của em con. Chúng ta phải thật hạnh phúc thì em nơi ấy mới yên lòng mẹ nhỉ. Con và ba sẽ mãi bên mẹ, mẹ à.

Mẹ ơi, có đôi lúc trong cuộc sống này còn khiến mẹ buồn, mẹ lo lắng, lúc đó, có lẽ vì cái tôi của mình quá lớn mà còn không nghe lời mẹ. Thậm chí cãi lại cả lời mẹ. Những lần như thế, con luôn tự dằn vặt và thấy có lỗi với mẹ thật nhiều, vậy mà ngày cả ba từ" con xin lỗi" con vẫn không thể thốt ra. Còn biết mẹ buồn lòng vì con nhiều lắm, con hứa từ nay sẽ thay đổi, không làm mẹ buồn phiền hay lo lắng nhiều vì con nữa, mẹ hãy yên tâm ở con, mẹ nha. 

Con cũng cảm ơn về những ân tình, những lời dạy bảo đầy ân cần về điều hay lẽ phải của mẹ. Những lời mẹ dạy dỗ luôn là hành trang cho con vào đời, cho con trưởng thành hơn nữa trong cuộc sống của mình. 

Mẹ chính là nguồn sống đời em, là ý nghĩa và động lực để em cố gắng học hỏi và phát triển mỗi ngày. Mẹ luôn là bờ vai tin cậy và vững vàng nhất của con. Với em, mẹ là tất cả, em muốn nói với mẹ rằng: "mẹ ơi, con yêu mẹ thật nhiều"

cảm ơn ạ yeu

7 tháng 11 2017

Chọn đáp án: A

                                       THƯ GỬI CHO CON        Con yêu của mẹ!Một ngày nào đó, khi con nhìn thấy mẹ dần già đi, nếp da nhăn đã hiện lên khuôn mặt, mái tóc dần đã pha màu sương trắng, bàn tay chai sần bởi vất vả lo toan, đôi mắt đục mờ không còn thấy rõ, cái lưng đã còng và đôi chân chậm chạp, đôi tai nghễng ngãng hay chiêc miệng đã rụng hết răng, mẹ lập cập đi những bước...
Đọc tiếp

                                       THƯ GỬI CHO CON

        Con yêu của mẹ!

Một ngày nào đó, khi con nhìn thấy mẹ dần già đi, nếp da nhăn đã hiện lên khuôn mặt, mái tóc dần đã pha màu sương trắng, bàn tay chai sần bởi vất vả lo toan, đôi mắt đục mờ không còn thấy rõ, cái lưng đã còng và đôi chân chậm chạp, đôi tai nghễng ngãng hay chiêc miệng đã rụng hết răng, mẹ lập cập đi những bước khó khăn, khi ngồi không vững khi nằm hay đau, sức khỏe cũng dần sa sút, không tự chăm sóc được chính mình...thì mong con hãy nhẫn nại, để hiểu và cảm thông cho mẹ...

Khi mẹ ăn, tay có run rẩy làm thức ăn vương vãi, cầm đồ vật không chắc chắn, thậm chí không thể mặc được áo quần, thì con đừng cười mẹ con nhé. Con hãy nhẫn nại thêm một chút. Con có biết ngày xưa mẹ đã mất bao lâu để dạy con làm những việc này không? Mẹ đã cầm tay con để dạy ăn thế nào cho đúng, cách mặc thế nào cho đẹp...

Khi mẹ trở nên lú lẫn, nói đi nói lại một vài chuyện, hay lẩm bẩm những câu chuyện đâu đâu, mong con đừng cầu nhàu ngắt lời mẹ nhé. Con có biết khi con còn nhỏ, một câu chuyện cổ tích con bắt mẹ kể hoài không thấy chán, lời hát ru Ầu ơ...hôm nào đã luôn đưa con vào giấc ngủ nhẹ nhàng.

Khi con nói chuyện với mẹ, đột nhiên mẹ không biết nên nói điều gì, thì con hãy cho mẹ một chút thời gian để suy ngẫm. Nếu mẹ vẫn không nhớ ra được, hãy đừng vội vàng bỏ đi để chạy theo guồng quay công việc. Với mẹ điều quan trọng lúc đó không phải là câu chuyện, mẹ chỉ là được ở bên cạnh con thôi!

Khi mẹ không muốn tắm, hay con thấy mẹ đã ở bẩn rồi, con đừng nói nặng lời con nhé! Con có nhớ lúc nhỏ, con mải chơi rồi về ngủ lăn khi quần áo còn đầy bùn đất, và mẹ đã tìm biết bao nhiêu lý do thật hay để con đi tắm hay không.

Khi mẹ ra ngoài và không nhớ đường về, con đừng giận dữ, cũng đừng đầy mẹ ra ngoài. Hãy nhẹ nhàng đến nắm lấy tay mẹ con nhé! Con còn nhớ không? Lúc nhỏ đã bao nhiêu lần con sợ bị lạc đường mà cầm chặt tay mẹ; rồi những ngày con trốn đi chơi, mẹ đã lo lắng đi tìm con đến nhường nào.

Khi mẹ không còn sức khỏe, vô ý đánh rơi cái bát khi ăn cơm, cầm không nổi cái chổi để quét nhà, thì con ơi đừng buông lời mắng mẹ con nhé! Lúc con còn nhỏ, con vẫn thường hay làm đổ thức ăn xuống đất, đồ đạc con tháo nghịch lung tung, con còn nhớ chứ?

Khi hai chân mẹ không còn vững chắc, phải nhờ gậy chống bước đi, thì con hãy nhớ đỡ mẹ một tay con nhé, giống như khi xưa mẹ đã giúp con đi những bước đầu tiên cho đến suốt cuộc đời.

Khi mẹ nằm liệt giường hay kêu đau ốm, đại tiểu tiện phải nhờ con chăm sóc hay cần con ở bên cạnh, thì con hãy nhớ ngày còn bé, mẹ đã thay tã bế bồng, con nũng nịu nằm trong lòng mẹ thật bình yên nhường nào...

Còn nhiều điều nữa, nhưng mẹ chỉ nhớ được đến đây thôi, đừng thấy mẹ già vừa khó tính lại gây phiền cho con nhé. Mẹ cũng không muốn làm gánh nặng cho con đâu, dù con có thấy nhiều khi mẹ sai, thì tất cả những điều mẹ làm là muốn cho con những gì tốt đẹp nhất!

Đến khi mẹ bệnh nặng, cái hơi thở đã dần yêu ớt, con hãy ở gần mẹ con nhé, hãy nắm lấy tay mẹ, và ngồi bên cạnh mẹ. Xin con đừng nghĩ vì mẹ không để lại một chút gì mà ghét bỏ, oán hờn! Bởi cả cuộc đời này, mẹ đã dành hết cho con rồi.

Và trước khi chết, mẹ biết sẽ đau khổ và sợ hãi lắm. Vì yêu con mẹ không muốn ra đi, nhưng mẹ biết ai cũng sẽ có ngày đó, chỉ mong con hãy mạnh mẽ để tiếp tục sống tốt, dù sau này con không có mẹ ở bên, nhưng con hãy nhớ rằng mẹ sẽ luôn dõi theo từng bước đi của con.

                                                                                                                                 MẸ YÊU CON, CON CỦA MẸ

0
4 tháng 7 2019

Mị là con dâu gạt nợ của nhà Thống lí: cha mẹ nghèo, không trả được nợ (món nợ từ ngày cưới, lớn dần lên vì nặng lãi), Mị làm dâu gạt nợ cho cha mẹ.

Đáp án cần chọn: A

8 tháng 7 2015

bạn vào  http://genk.vn/kham-pha/nhung-bai-toan-gay-tranh-cai-do-ban-giai-duoc-20140910233218071.chn

thôi copy luôn cho bạn

 

Lời giải: 1.000 đó không biến mất

Sau khi mua váy, bạn chắc chắn còn 3.000 tiền thừa. Bạn gửi trả bố 1.000, trả mẹ 1.000 nên chỉ còn nợ mỗi người: 50.000 - 1.000 = 49.000, tổng cộng nợ bố và mẹ: 49.000 + 49.000 = 98.000. Và bạn còn 1.000 tiền thừa.

Đến đây,

- Nếu bạn đưa nốt 1.000 cho bố hoặc mẹ thì bạn chỉ còn nợ bố và mẹ: 98.000 - 1.000 = 97.000 - bằng giá trị cái váy bạn mua.

- Nếu bạn giữ lại 1.000 và 97.000 giá trị cái váy sẽ có tổng là 98.000, bằng số tiền nợ bố mẹ

Do đó, bạn sẽ không bị mất đồng nào

8 tháng 7 2015

Con vay của bố mẹ tổng cộng:

50000 x 2 = 100000(đ)

Con trả bố và mẹ:

1000 x 2 = 2000(đ)

Con còn nợ:

100000 - 2000 = 98000(đ)

Vì con cầm 1000 đ nên không mất.