K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 1 2022

chép mạng đó

15 tháng 1 2022

ý bạn là sao? Chỉ có viết thư cho một người bạn thân của em hoặc là viết văn tả về người bạn thân của em thôi

Mình ko hiểu, bạn có thể nói rõ hơn đc ko ạ?

22 tháng 12 2016

Mk k có time để viết nên pn tham khảo ở đây nha ^ ^

Mỗi người ai cũng có những người bạn bè thân thiết của riêng mình, đó có thể là người hợp với bạn về sở thích đối với các môn học, các môn thể thao hay đặc biệt hơn đó là người thường xuyên chia sẻ với bạn những buồn vui trong cuộc sống. Riêng với tôi, bạn thân với tôi là một người tôi yêu mến và khâm phục, bạn là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập. Bạn là Minh.

Có cái tên của con trai nhưng thực là Minh lại là một cô gái gầy gò và có vẻ yếu ớt nữa. Vầng trán bạn cao và rộng làm lộ rõ sợ thông minh. Đặc biệt, cặp kính tròn xoe khiến mọi người khó nhầm lẫn về học lực của Minh. Bạn học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Văn và môn Anh. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp rất yêu quý Minh. Bạn chẳng những học giỏi mà còn là lớp phó học tập gương mẫu và hay giúp đỡ bạn bè nữa.

Còn tôi, khi mới vào lớp, tôi tiếp thu rất chậm và lại nhút nhát. Những bài kiểm tra đầu kì, tôi được điểm rất thấp. Thấy vậy, cô giáo chủ nhiệm liền họp các bạn cán bộ lớp và hỏi xem có ai có thể giúp đỡ tôi không. Thật bất ngờ, Minh đã giơ tay nhận lời.

Từ khi nhận “trọng trách” ấy, Minh Ithường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài đầy đủ. Nhưng tính tôi nhút nhát cộng với sự... xấu hổ khiến tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Minh. Thậm chí, có lần tội còn nói với Minh với giọng đầy bực bội:

- Bạn đừng làm phiền tôi nữa! Bạn đừng nghĩ bạn học giỏi thì có thể muốn làm gì tôi cũng được.

Những tưởng Minh sẽ tự ái, bỏ ngay công việc ấy nhưng không ngờ bạn vẫn quan tâm đến tôi... Tôi sẽ vẫn có thái độ như thế với Minh nếu không có một ngày...

Hôm ấy, lớp tôi có bài kiểm tra 45 phút. Suốt một tuần, tôi đã cố gắng ôn tập rất kĩ vừa vì muốn thay đổi điểm số vừa vì muốn chứng tỏ mình không cần ai giúp đỡ. Nhưng đến khi làm bài, tôi vẫn không thể làm tốt được. Ngày cô giáo trả hài, nhận điểm 5 trên tay tôi bật khóc vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ học khá lên được. Tôi đã cố gắng rất nhiều rồi cơ mà? Tôi đang thút thít khóc thì Minh nhẹ nhàng đến bên và nói:

 

- Bạn đừng buồn. Mình biết bạn đã cố gắng rất nhiều nhưng có thể là do bạn chưa có phương pháp học đó thôi. Bạn cho phép mình học cùng bạn nhé? Chỉ một buổi thôi, sau đó nếu bạn không thích thì chúng mình không học cùng nhau nữa?

Tôi lưỡng lự một chút rồi đồng ý. Không ngờ, học cùng Minh tôi thấy rất thú vị. Minh nói nhiều điều về cách học mà tôi chưa hề biết. Nhờ những cách học ấy tôi học thuộc nhanh hơn, hiểu hài hơn. Những buổi sau tôi lại tiếp tục học cùng Minh, chia sẻ với Minh rất nhiều chuyện. Và đặc biệt, điểm kiểm tra của tôi cũng cao hơn hẳn.

Minh thực sự là một lấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Minh đã giúp đỡ.

22 tháng 12 2016

Nếu có người hỏi rằng bạn thân thiết nhất của tôi là ai thì tôi sẽ trả lời ngay đó là Ánh, cô bạn có đôi mắt đen, mặt trái xoan, mái tóc dài đến thắt lưng và vóc dáng mảnh mai. Chắc các bạn ngạc nhiên khi tôi giới thiệu về bạn thân của mình với một tình cảm trìu mến như vậy. Bởi vì nghĩ đến Ánh, tôi lại nhớ câu chuyện khá thú vị xảy ra cách đây hai năm…

Lớp 6B có bạn Quang thân hình to lớn, dềnh dàng nên các bạn đặt cho biệt danh là “Quang béo”. Tính nết cậu ta hung hăng, hiếu thắng. Cậy mình có sức khỏe vô địch nên “Quang béo” nghênh ngang lắm, thích gì làm nấy. Lúc véo tai bạn này, lúc đá ***** bạn kia, lúc giật tóc bạn nọ… Thấy không ai dám chống lại, cậu ta càng vênh váo tợn.

Một hôm, lớp nhận thêm học sinh ở trường khác chuyển về. Đó là Ánh, bạn gái có đôi mắt rất sáng và gương mặt hiền lành. Ánh được xếp ngồi cạnh tôi.

Tôi có cảm tình với người bạn mới ngay từ cái nhìn đầu tiên. Từ gương mặt đến dáng dấp của bạn ấy toát lên vẻ thân thiện rất dễ mến.

Giờ ra chơi, Ánh cho tôi biết là bạn ấy từ Tuyên Quang theo bố về Hà Nội được một tuần nay. Bằng giọng dịu dàng, Ánh nhờ tôi giúp đỡ Ánh trong những ngày đầu tiên bỡ ngỡ. Tôi vui vẻ nhận lời.

Tan học, “Quang béo” giở trò ma cũ bắt nạt ma mới, đứng trước cửa lớp dang tay chắn lối, không cho Oanh về. Mấy bạn gái lo sợ ánh sẽ bị cậu ta ra oai phủ đầu. Đám con trai hồi hộp chờ xem phản ứng của Ánh ra sao. Ánh nhìn thẳng vào mặt “Quang béo”, nhỏ nhẹ nói: – Bạn hãy tránh ra cho tôi đi! Quang béo trừng mắt: – Làm gì có chuyện lạ ấy! Có giỏi thì cứ đi qua xem nào! Mấy bạn trai thì thầm đố nhau là Ánh có dám đương đầu với “Hùng béo” hay không. Minh nói có, Tiến nói không. Tiến khẳng định Ánh bé tí thế kia mà chống lại “Quang béo” thì có khác nào “châu chấu đá voi”. Không khí ngột ngạt, căng thẳng. Ánh vẫn giữ vẻ mặt bình thản và từ tốn nhắc lại lời đề nghị một lần nữa. “Quang béo” hung hăng khiêu khích: – Sao? Sợ rồi hả nhóc? Sợ thì ta tha cho! Bỗng nhiên “huỵch” một cái, cu cậu ngã lăn ra đất. Ánh đã hạ Quang béo bằng một thế võ karatê nhanh như chớp. Mọi người ồ lên kinh ngạc. Thật là bất ngờ ngoài sức tưởng tượng! Ánh cười nhẹ: – Xin lỗi bạn, mình chẳng muốn thế đâu! Mình chỉ muốn nhắc bạn là không nên cậy khoẻ bắt nạt yếu, vậy thôi! “Quang béo” đỏ mặt xấu hổ. Chắc cậu ta đã được một bài học thấm thía. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau như muốn nói: “Thấy chưa? Ánhnh bé mà bé hạt tiêu đấy! Chớ có coi thường!”. Từ nay trở đi, chắc chắn “Quang béo” sẽ không dám nghĩ rằng ở lớp 6B này, mình là người mạnh nhất. Vậy là từ đó, tôi với Ánh như bóng với hình, đi đâu cũng có nhau. Tôi rất thích Ánh và tự hào về người bạn đáng yêu ấy. Có Ánhnh bên cạnh, tôi thấy tự tin hơn.

Tham khảo nha:
 

Trải qua ba năm học dưới mái trường tiểu học này, em được học rất nhiều thầy cô giáo nhiệt tình và chu đáo. Nhưng người cô em yêu quý nhất là cô Vân dạy em năm học lớp 3. Năm nay, cô Vân đã ngoài ba mươi tuổi nhưng trông cô vẫn còn rất trẻ. Cô có dáng người thon thả, bước đi thật dịu dàng và uyển chuyển. Mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ xinh. Cô có khuôn mặt trái xoan trắng hồng. Đôi mắt to, đen láy luôn ánh lên nét cười với chúng em. Miệng cô cười rất xinh, mỗi khi cười lại để lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp. Giọng cô nhẹ nhàng, truyền cảm. Đôi bàn tay cô thon và dài, những nét chữ được cô viết ra tròn trịa ngay ngắn ẩn hiện trên chiếc bảng đen như rồng bay phượng múa. Cô coi chúng em như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng em từng li từng tí. Cô chăm chút cho chúng em từ cách ngồi, cách cầm bút viết, cách đọc bài, cách nói, cách làm tính. Học sinh nào ốm phải nghỉ học, cô đều đến bệnh viện hoặc đến nhà hỏi thăm và cho quà. Cô rất hiền và dịu dàng. Cô rất ân cần và chu đáo đối với học sinh, không phân biệt hơn kém. Đối với những bạn nghịch ngợm thì cô ân cần chỉ bảo nhẹ nhàng để các bạn biết sai mà sửa lỗi. Còn đối với những bạn chăm chỉ thì cô yêu quý hết mực và động viên các bạn học tập thật tốt. Cô được rất nhiều người yêu quý vì sự hòa đồng, thân thiện cũng như nhiệt tình với học sinh. Em cũng rất yêu quý cô. Em hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội.
@꧁ミ〖★ Äŋħ ✔𝕽ҽäӀ✔⁀★〗ミ♪ ᶦᵈᵒᶫ꧂
 

12 tháng 1 2022

Hãy viết đoạn văn cho 1 người cô giáo của em .

Bài làm :

 Mỗi một năm học, lớp em lại có những giáo viên dạy khác nhau. Ai cũng đều rất tâm huyết và yêu nghề. Nhưng em vẫn thích nhất là cô Nga – giáo viên chủ nhiệm năm lớp một của em. Cô Nga có dáng người hơi gầy, khuôn mặt trái xoan hiền dịu. Mái tóc dài thướt tha như thác nước đổ xuống, lúc nào cũng thoang thoảng hương hoa cam thơm ngát. Đôi mắt của cô lúc nào cũng ánh lên vẻ dịu dàng và tràn ngập tình yêu thương. Miệng cô lúc nào cũng hơi cong cong như đang cười vậy. Đôi tay mềm mại với những ngón tay thon dài xinh đẹp của cô đã từng nắm lấy tay em, hướng dẫn em cách cầm bút, cách viết từng con số, con chữ những ngày đầu đi học. Giọng cô vô cùng trong trẻo và dịu dàng. Lúc cô đọc bài, chất giọng của cô như đưa em hòa nhập vào thế giới của những câu từ, khiến em chẳng thể nào dễ dàng quên đi kiến thức. Cô Nga là một giáo viên tuyệt vời. Em vẫn còn nhớ, khi mới vào lớp Một, cô luôn quan tâm chú ý đến chúng em từ những điều nhỏ nhặt nhất. Những ngày mùa đông, cô nhắc cả lớp ăn mặc thật ấm. Trước khi ra về, cô đều căn dặn thật cẩn thận. Cô giống như là người mẹ hiền thứ hai của em vậy. Em rất yêu quý cô Nga. Dù bây giờ đã lớn, không còn được học cô nữa nhưng trong lòng em, cô vẫn luôn là người mẹ, là người lái đò tuyệt vời nhất.

Hãy viết 1 đoạn văn cho người chị ở xa của em :

 Bài làm :

                                                                                                         ..., ngày ... tháng ... năm ...

Ngọc Yến yêu dấu,

Tớ rất vui khi nhận được thư của cậu. Hôm nay, tớ mới viết thư trả lời cậu được. Học kì một vừa rồi, tớ đã đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Ngoài ra, tớ còn được khen thưởng danh hiệu “Kiện tướng kế hoạch nhỏ” trong năm học vừa rồi. Khi nào cậu về quê, tớ và cậu cùng đi ăn mừng nhé. Cuối thư, tớ chúc cậu học tập tốt.

Bạn của cậu

Hà Anh

5 tháng 5 2016

Mình có 1 bài cho bạn tham khảo ( mình tự viết đó )

         Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi

         Và mẹ em chỉ có một trên đời.

Mỗi khi ngân nga câu hát này ,tôi lại nghĩ về mẹ. Mẹ là người đã dùi dắt em khôn lớn từng ngày. Đối với em , nếu bố là chỗ dựa thì mẹ là người quan trọng nhất.

5 tháng 5 2016

Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em.

27 tháng 7 2020

bài 1.Gia đình em có bốn thành viên, bao gồm có bố mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm sóc lẫn nhau, hai chị em em thì thường chia sẻ với nhau những vui buồn của cuộc sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm sóc của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong cuộc sống.

Chị của em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì vậy mà chúng em xa cách, bất đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên có thể dễ dàng tâm sự, nói chuyện một cách thoải mái nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì thường xuyên xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau.

Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như trách nhiệm của mình, đối với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm sóc cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học sinh ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn quan tâm giúp đỡ đến bạn bè cũng như những người xung quanh mình.

Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, vì thế mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kiềm nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học sinh ưu tú mà còn là một người con ngoan của gia đình em. Chị luôn lễ phép với bố mẹ, ông bà, chăm sóc, nhường nhịn em.

Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những công việc nhà đều được chị hoàn thành một cách xuất sắc, chị có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu thích nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị tráng một cách khéo léo, hương vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao.

Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm sóc, quan tâm tận tình, cũng là một người bạn mà em tin tưởng khi chia sẻ những buồn vui của cuộc sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật bổ ích.

bài 2.

Trong nhà, mẹ em là người chăm sóc và nuôi dạy em tỉ mỉ, chu đáo nhất.

Mẹ em là người bán hàng. Ngoài một buổi bán hàng, mẹ ở nhà chăm lo việc nhà cửa và chăm sóc bố con em. Mẹ lo cho em từng bát cơm nóng, canh ngọt, từng tấm áo thơm sạch là ủi phẳng phiu. Có bàn tay mẹ, mọi việc trong nhà đâu vào đấy, gọn gàng. Mẹ vẫn hay xoa đầu em và bảo: “Con phải chăm học và ngoan nhé!”. Em dạ vâng và thấy yêu mẹ thật nhiều. Mẹ em vất cả lo toan việc nhà nhưng mẹ chẳng bao giờ than vãn. Mẹ là nơi ấm áp, an toàn để em nương tựa trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho em.

Em tự hứa phải học thật giỏi để có khả năng giúp mẹ đỡ vất vả hơn.

1 tháng 8 2020

Bài thứ nhất :Trong gia đình có 4 người bố mẹ chị gái và em.Đối với em chị luôn người chị mẫu mức nhất mà em từng có.Chị gái em tênlà Hoa. Năm nay chị lên lớp 6.Trường Tiểu học cơ sở Bắc Lệnh.chị có dáng người dong dỏng cao. đôi mắt chị lấp lánh như các sao băng trên trời. Khuôn mặt chị trái xoan. Mỗi khi em buồn chị luôn an ủi em để em có thêm động lực. Chị luôn là tất cả đối với em. Chị là niềm tự hào để em thêm nỗ lực để em học tập . Chị như là một người bạn của em. Chị luôn hiểu em và chị hay giúp đỡ em trong mọi khó khăn. Em hứa sẽ trở thành một học sinh giống như chị. Em rất là quý chị.

bài số 2: Trong nhà mẹ là người mẫu mực nhất.Mẹ luôn chăm sóc em từ bữa cơm đến giấc ngủ .Mẹ là cán bộ bảo bảo hiểm. Em nghĩ rằng 1 ngày như mootj chuỗi ngày dài vất vả. Nhiều lúc mẹ em phải làm việc đến khuya em rất thương mẹ em. em sẽ cố gắng trở thành một người giống mẹ để sau này lên người và trang trại cuộc sống.Em chị muốn nói rằng " Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm". Em xin húa sẽ cố gắng phấn đấu học tập để trở thành một cán bộ bảo hiểm giống mẹ

THAM KHẢO Ạ ! ! !

Ngay khi đọc đề bài của đề văn tả người thân trong gia đình, hình ảnh mẹ đã xuất hiện ngay trong tâm trí em. Trong gia đình em, mẹ là người em gần gũi và yêu quý nhất.

Bố đi làm xa nhà đến cả nửa năm mới về một lần, ở nhà chỉ có em và mẹ. Mẹ em năm nay đã ba mươi sáu tuổi rồi, vì vất vả và chăm lo cho em mà mọi người thường nhầm tưởng rằng mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi. Có nhiều khi em ngồi nhìn ngắm khuôn mặt mẹ thật lâu, trên gò má mẹ có những đốm nám, những nếp nhăn ở khóe mắt khi mẹ cười và cả quầng thâm dưới mi mắt. Ấy thế nhưng chỉ cần mẹ cười tươi lên là trông mẹ lại trở về độ tuổi các cô gái đôi mươi. 

Nụ cười của mẹ có răng khểnh và má lúm rất rạng rỡ,  xua tan hết mọi ưu phiền và lo lắng của em. Dáng người mẹ nhỏ nhắn, hơi gầy, mỗi lần nắm bàn tay của mẹ em lại giật mình sao tay mẹ ngày càng chai sần và thô ráp như vậy. Đó chính là vì công việc đồng áng, phụ hồ và rồi lại may vá quần áo. Mẹ em tuy nhỏ người nhưng có sức khỏe dẻo dai, mẹ làm mọi việc để có thể kiếm tiền. Chẳng bao giờ mẹ than phiền mệt nhọc hay vất vả, ngược lại luôn tươi cười, lạc quan và động viên em phải chăm chỉ học tập. Mỗi ngày mẹ đều dậy từ rất sớm, chăn gà chăn lợn rồi lại đi chợ, xong xuôi mẹ mặc bộ quần áo lao động, đội chiếc nón cũ rồi lại tiếp tục đi làm. 

Mẹ em, một người nông dân chân lấm tay bùn nhưng lại rất vĩ đại. Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất, em sẽ dành cả đời này để nghe lời, quan tâm và chăm sóc cho mẹ, không để mẹ phải buồn lòng vì em.

16 tháng 10 2021

Ông bà ngoại kính mến!

Ông bà ngoại dạo này có khỏe không? Dừa thu hoạch có nhiều hơn lúc trước không? Bây giờ là thời điểm cháu đang ôn tập thi kì II nên những ngày ngày nghỉ cuối tuần cũng không thể về quê được. Cháu nhớ ông bà lắm!

Mặc dù bài vở học kì II này nhiều và khó, nhưng cháu hết sức cố gắng để đạt được danh hiệu học sinh giỏi cả năm. Cháu nhất quyết không phụ lòng cha mẹ vất vả lo cho cháu ăn học và sự tin tưởng của ông bà ngoại. Sau khi thi xong, nhất là trong dịp hè sắp tới, cháu sẽ về quê ở lâu dài bên ông bà ngoại.

Ba mẹ cháu ở trên này cũng khỏe cùng với cuộc sống tốt. Em trai cháu đã nói bập bẹ và chập chững bước đi rồi. Cuối thư, cháu chúc ông bà ngoại sống vui và sống mãi với con cháu.

Của bạn đây nhé , ngắn , hay ~ Học tốt ~ 

9 tháng 2 2021

Ông nội yêu quý của cháu!

Cháu là Thanh Hằng – cháu gái nghịch ngợm  của ông đây ạ.

Không giống mọi năm, năm qua cháu được về thăm ông bà đúng một lần bởi đại dịch Covid-19 hoành hành. Mặc dù thông qua công nghệ hiện đại, cháu vẫn nhìn thấy ông hằng ngày qua trò chuyện trực tuyến nhưng điều đó không khiến cháu bớt nhớ khuôn mặt hiền hậu và giọng nói trầm ấm của ông.

Cháu thích mê được về quê để được ông đưa đi chơi, đi thả diều, đi đào giun câu cá hay khám phá ti tỉ thứ cây trong vườn. Thế nhưng, dù vậy, anh em cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thường xuyên như trước bởi đại dịch Covid-19 đang reo rắc nguy hiểm khắp nơi.

Dịch bệnh này đã trở thành nỗi ám ảnh với người dân thế giới trong suốt năm 2020 bởi khả năng lây lan chóng mặt, cướp đi sinh mạng của hàng triệu người mà hiện nay vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Nước ta cũng đã có hơn 1000 người nhiễm phải Covid-19, nhưng thật may là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy mà cuộc sống của chúng ta cơ bản vẫn ổn định và an toàn.

Điều tuyệt vời hơn nữa là Việt Nam chúng ta còn tự mình điều chế được vắc-xin Covid-19 và đang trong giai đoạn tiêm thử nghiệm trên người. Cháu hy vọng loại vắc-xin này sẽ góp phần to lớn vào việc đẩy lùi tiến tới chấm dứt đại dịch.

Mấy hôm nay cháu nghe bố mẹ nói ông bị ốm mệt nên cháu rất lo lắng, chỉ muốn về quê thăm ông ngay lập tức. Cháu rất thương ông nhưng cháu đang cố gắng tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của ngành y tế rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Cháu vẫn đeo khẩu trang, rửa tay sát khuẩn thường xuyên khi đi học và nhắc nhở em trai cũng làm như thế. Tất cả chúng ta cần đồng lòng thực hiện các biện pháp phòng ngừa thì mới tăng cơ hội chiến thắng dịch bệnh phải không ông?

Vậy nên ở nơi quê nhà, cháu mong ông chịu khó ăn uống đúng giờ, nghỉ ngơi nhiều hơn để mau khỏi ốm. Việc giữ gìn sức khỏe đặc biệt quan trọng để phòng ngừa dịch bệnh đấy ông ạ.

Cháu hy vọng dịch bệnh Covid-19 sẽ lắng xuống để cháu được về với ông trong dịp Tết Nguyên đán sắp tới. Ông sẽ cho cháu đi mua cành đào rực rỡ và dạy cháu cách gói bánh chưng nữa nhé!

Cháu gái yêu quý của ông , 

Thanh Hằng .

9 tháng 2 2021

Thư gửi cộng đồng về COVID-19 Hãy bước ra trong bầu không khí trong lành, lùi lại một bước, nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu! Khó có thể tưởng tượng rằng hai tháng trước, chúng ta còn chưa biết có COVID-19 tồn tại. Bây giờ khi mọi người nói về vi-rút, tức là họ đang đề cập đến COVID-19 (hay còn được gọi là SARS-CoV-2) Hãy cẩn trọng để giữ cho bản thân và những người thân yêu của quý vị không bị lây nhiễm. Chúng ta biết cách làm điều đó – bằng biện pháp vệ sinh cơ bản như rửa tay, che miệng khi ho, không chạm vào mặt và tránh xa người khác khi quý vị bị bệnh. Ngoài ra, chúng ta đã thực hiện một biện pháp gọi là “giãn cách xã hội” - điều này nghĩa là cách xa người khác ít nhất 6 foot nếu quý vị không mặc bất kỳ thiết bị bảo hộ nào, chấm dứt các cuộc tụ họp lớn, khuyến khích làm việc từ xa tại nhà và đóng cửa trường học. Sự thay đổi này trong cuộc sống của chúng ta đã phá vỡ thói quen, hoạt động và khả năng tự do di chuyển và làm những việc chúng ta muốn làm. CHÚNG TA, với tư cách là một cộng đồng, có trách nhiệm là loại bỏ vi-rút này. Vi-rút cần chúng ta để lây lan bởi vì nó không thể tự làm điều đó. Nếu tất cả những người mắc vi-rút hoặc đã tiếp xúc với vi-rút tránh xa những người khác, thì sẽ không có ai lây nhiễm và vi-rút không tồn tại được. Miễn là mọi người tuân thủ các hướng dẫn và chúng ta không cho phép vi-rút lây nhiễm cho người khác, thì sự gián đoạn chỉ diễn ra trong thời gian ngắn mà thôi. Vi-rút này lây lan qua những giọt bắn được tạo ra khi ai đó ho hoặc hắt hơi và giọt bắn dính vào người khác. Những giọt bắn đó có thể mang vi-rút rồi rơi xuống các bề mặt, sau đó dính vào tay người khác khi họ chạm phải. Vẫn chưa xác định được khoảng thời gian chính xác mà vi-rút có thể tồn tại trên bề mặt. Có nhiều loại chất khử trùng được biết là sẽ làm sạch và tiêu diệt vi-rút. CDC đưa ra danh sách tại: https://www.americanchemistry.com/Novel-Coronavirus-Fighting-Products-List.pdf Hầu hết những người nhiễm COVID-19 sẽ có triệu chứng sốt nhẹ trên 100,4 ° F và ho khan. Những người mắc bệnh nặng hơn có thể bị hụt hơi và khó thở. Tôi biết rằng mọi người đang lo lắng và muốn được xét nghiệm. Quý vị có thực sự cần xét nghiệm không? Để làm xét nghiệm, quý vị cần gặp một nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe, họ cần được bảo hộ đầy đủ vì họ cần gặp những bệnh nhân khác. Quy trình xét nghiệm sẽ sử dụng hết vật tư thiết bị bảo hộ của chúng ta như mặt nạ, áo choàng và găng tay mà chúng ta cần sử dụng để chăm sóc cho một người thực sự mắc COVID 19. Hiện nay những vật tư này rất hạn chế. Hệ thống y tế của chúng ta đã quá tải với việc phải chăm sóc người bệnh mỗi ngày. Chúng tôi sẽ đề xuất xét nghiệm nếu có thay đổi trong quá trình tiến hành dịch tễ (chúng tôi sẽ làm hoặc đề nghị bất cứ điều gì khác cho quý vị) hoặc có cần thực hiện một hành động y tế cộng đồng quan trọng (phong tỏa một cơ sở hoặc đề nghị cách ly hoặc cô lập với quy mô lớn. Khi mọi người biểu hiện các triệu chứng, chúng tôi yêu cầu quý vị tự cách ly (tránh xa người khác để quý vị không lây nhiễm cho họ) cho đến khi các triệu chứng không còn. Việc xét nghiệm không bảo vệ quý vị khỏi bị nhiễm bệnh và nhỡ quý vị bị phơi nhiễm lần nữa thì sao? - VÌ VẬY HÃY BẢO VỆ BẢN THÂN KHÔNG BỊ PHƠI NHIỄM. Đó là lý do tại sao chúng ta đang áp dụng các biện pháp giãn cách xã hội. Các cuộc tụ họp đông người hoặc các sự kiện lớn là một mối lo ngại do sự di chuyển của mọi người, đặc biệt ở trong một không gian chật hẹp. Khả năng tự bảo vệ của các cá nhân trong một cuộc tụ tập đông người sẽ bị hạn chế. Từ quan điểm sức khỏe của cộng đồng, ngay cả các cuộc tụ họp nhỏ hơn v

7 tháng 10 2019

Thân phận người phụ nữ Việt Nam trong xã hội phong kiến là một đề tài được rất nhiều nhà thơ, nhà văn lựa chọn làm đề tài sáng tác của mình. Qua các tác phẩm ấy, trước mắt chúng ta hiện lên hình ảnh những con người với vẻ ngoài xinh đẹp, cũng như nhân cách cao đẹp, thế nhưng số phận lại bị phụ thuộc vào rất nhiều người khác. Sự bó buộc của xã hội phong kiến, sự tàn ác của những thế lực đen tối đã khiến cho cuộc đời của họ đầy những chông gai, sóng gió. Nhưng dù khó khăn đến đâu, ở họ vẫn luôn ánh lên một vẻ đẹp của nhân cách, của tình yêu thương, của niềm lạc quan, niềm tin vào cuộc sống.

phunuvietnamngayxua

Người phụ nữ thuở xưa, thường không được tự làm chủ cuộc sống của mình. Quan niệm “tam tòng, tứ đức” khiến cho họ từ khi sinh ra cho đến khi từ rã cuộc sống, luôn phải sống, phải lo lắng, hi sinh cho rất nhiều người khác. Hồ Xuân Hương là một nhà thơ nữ tiêu biểu, và dĩ nhiên, những lời thơ của bà cũng là những lời bộc bạch, những lời lên tiếng bảo vệ cho người phụ nữ Việt Nam thuở xưa:

“Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son…”
Họ là những người đẹp về cả ngoại hình  và tâm hồn. Đầu tiên, đó là những người con gái trong trắng, xinh đẹp. Thế nhưng, họ cũng giống như hình ảnh của viên bánh trôi nước. Cuộc sống của họ phụ thuộc vào quá nhiều điều, quá nhiều người. Họ không có quyền tự quyết định cuộc sống của mình. Chỉ có một thứ họ có thể tự quyết định, đó là, dù cho khó khăn đến đâu, vất vả đến đâu, họ vẫn quyết tâm giữ tấm lòng son sắt, thủy chung của mình. Chính Hồ Xuân Hương cũng phải tức giận mà thốt lên rằng:

“Giá đây đổi phận làm trai được

Thì sự anh hùng há bấy nhiêu?”
Họ là phái yếu, nhưng họ cũng có khả năng làm được những điều mà nam giới làm. Thế nhưng xã hội không cho phép. Có mấy ai dám ngông ngênh nói như Hồ Xuân Hương. Không nói đến văn hay, nhiều người còn quan niệm con gái không cần đi học, không cần biết chữ. Vậy thì họ làm sao có thể làm chủ được số mệnh của mình?
Tuy vậy, sống trong hoàn cảnh nghèo khó, nhưng họ vẫn là những người phụ nữ thương chồng, thương con, biết chăm lo, vun vén cho cuộc sống gia đình. Họ vất vả, tảo tần những không một lời oán thán. Tú Xương – một nhà thơ rất bất mãn với tình cảnh đất nước lúc bấy giờ, cũng như với những gò bó của xã hội phong kiến, đã lên tiếng “bênh vợ”, cũng như bênh cho cả một xã hội phụ nữ không được lên tiếng, không được bảo vệ:

“ Quanh năm buôn bán ở mom sông

Nuôi đủ năm con với một chồng”

Xã hội phong kiến bất công, xã hội mà con người trở thành nô lệ của đồng tiền, khiến cho người phụ nữ phải vất vả, tần tảo đi chợ sớm hôm nuôi chồng, nuôi con. Thế nhưng họ coi đó là niềm vui, niềm hạnh phúc chứ không phải là gánh nặng. Ta bỗng nhớ đến hình ảnh mẹ cò trong câu ca dao của ông cha ta thuở trước:

“Con cò mà đi ăn đêm

Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao”

Họ là những người giàu đức hi sinh. Dù có gian khổ đến mấy nhưng họ không một lời oán trách.

Thế nhưng, có mấy người thương vợ được như Tú Xương. Thuở xưa, chế độ đa thê vô cùng phổ biến. Một người phụ nữ có thể phải chịu làm lẽ cho một gia đình giàu có nào đó. Họ phải chịu sự ghen ghét của người vợ cả và những người vợ lẽ khác. Cuộc sống chung chồng ấy, thật vô cùng cực khổ. Hồ Xuân Hương đã phải thốt lên rằng: “Chém cha cái kiếp lấy chồng chung!”. Nhưng bà cũng không tránh khỏi guồng quay của số phận, cũng phải đi làm vợ lẽ người ta, chỉ có thể hưởng một hạnh phúc không trọn vẹn. Sự ngang tàng, bướng bỉnh, vùng lên của bà, cũng chỉ là một hạt cát giữa sa mạc.

Đại thi hào Nguyễn Du đã từng viết:
“Thương thay thân phận đàn bà

Dù rằng bạc mệnh vẫn là lời chung”

Đó là những đau khổ mà người phụ nữ trong thời đại phong kiến. Họ đẹp, đẹp cả về ngoại hình và nhân cách. Thế nhưng cuộc sống của họ không do họ làm chủ, phải sống kiếp sống lênh đênh, trôi dạt, không định trước được tương lai của mình. Tuy nhiên, họ vẫn vượt lên nhưng đau đớn, tủi nhục ấy, để kiếm tìm hạnh phúc cho mình.

   Hồ Xuân Hương là một hiện tượng đặc biệt trong văn học Việt Nam được mệnh danh là “bà chúa thơ Nôm”. Thơ của bà rất độc đáo với phong cách thơ châm biếm sâu cay đồng thời cũng rất giản dị, mộc mạc trong hình ảnh. “Bánh trôi nước” là một bài thơ như vậy. Nhà thơ mượn hình ảnh nhỏ bé của chiếc bánh trôi nước đê nói lên thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến, một xã hội không bình đẳng đầy áp bức bất công.

Tác giả mở đầu bài thơ bằng mô tip ca dao quen thuộc:

Thân em vừa trắng lại vừa tròn

“Thân em…” là mở mở đầu của biết bao câu ca dao nói về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Ở đây, trong hoàn cảnh cụ thể của bài thơ, “thân em” được ví với chiếc bánh trôi nước “vừa trắng lại vừa tròn”. Tác giả mượn hình ảnh mộc mạc của chiếc bánh trôi nước nhỏ bé để nói lên vẻ đẹp của người phụ nữ. Họ không chỉ có vẻ đẹp về hình thức mà còn trắng trong trong tâm hồn và trịa về nhân phẩm. Chỉ qua một câu thơ thôi tác giả đã cho ta thấy được đánh giá cũng như quan điểm của mình về hình ảnh người phụ nữ trong xã hội cũ.

Câu thơ tiếp theo:

Bảy nổi ba chìm với nước non.

Hình ảnh người phụ nữ hoàn hảo như thế nhưng số phận họ ra sao? “Ba chìm bảy nổi” ở đây là một hình ảnh được tác giả vận dụng rất hay, rất hợp lí để nói về số phận của những người phụ nữ. Trong xã hội cũ, họ chẳng là gì cả, không được tự quyết định về số phận của mình, chỉ biết sống vì người khác theo quan niệm tam tòng tứ đức. Cuộc sống của họ lênh đênh chìm nổi như chiếc bánh trôi nước vậy.

Cảm nghĩ về bài “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương

Cảm nghĩ về bài “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương

Ở câu thơ thứ ba:

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Ở đây tác giả sử dụng biện pháp đảo ngữ rất tài tình. Nó nói lên sự phụ thuộc của người phụ nữ. Dù số phận có ra sao người phụ nữ cũng phải cam chịu không được phản kháng, không được tự định đoạt. Đó là một đạo lí rất vô lí trong xã hội cũ, nhằm trói buộc những người phụ nữ chân yếu tay mềm.

Câu thơ cuối

Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

Dù phải chịu bao bất công nhưng ở câu thơ vẫn ngời sáng lên nét đẹp của người phụ nữ, một nét đẹp tươi sáng thuần hậu của phụ nữ Việt Nam. Giọng thơ đầy quả quyết mang nét tự hào nói lên tấm lòng son sắt của bao thế hệ phụ nữ Việt, là tiếng chuông cảnh tỉnh những người đàn ông để họ đừng đánh mất đi những giá trị quý báu này.

Bài thơ “Bánh trôi nước” là một bài thơ đặc sắc của nhà thơ Hồ Xuân Hương. Bài thơ biểu hiện lòng thương cảm và niềm tự hào với số phận người phụ nữ đồng thời lên án xã hội cũ đầy bất công.

#Châu's ngốc

7 tháng 10 2019

hay nhưng dài quá! châu ngốc! bạn lm ngắn thôi, đoạn văn thôi mà

11 tháng 9 2016

 

" Trong màn đêm lạnh giá , một ngọn nến sẽ soi sáng và sưởi ấm cho mọi vật . Trong cuộc đời mỗi con người , ngọn nến đó là mẹ " 

'' Nhớ khi còn bé , mẹ ôm ấp tôi những lúc trời lạnh . Mẹ kể cho tôi những câu truyện cổ tích ly kỳ , hấp dẫn  bằng giọng nói trầm ấm . Đôi mắt mẹ yêu thương nhìn tôi trìu mến . Đôi mắt đen láy làm cho mẹ thật thông minh . Cả những lúc chui vào trong chăn cùng mẹ , tôi cảm nhận đc hơi thở ấm nồng , nhè nhẹ . Mẹ muốn tôi ngủ yên , ngủ say để sáng mai còn đi học sớm , không bị thiếu ngủ ,..." . 

" Những lần tôi ốm , mẹ thức trắng cả đêm để săn sóc tôi . Sáng dậy , đôi mắt mẹ trũng xuống vì mất ngủ . Tôi hiểu đc , mẹ lo lắng cho tôi thế nào . Những hôm đó mẹ xanh xao quá . Hôm nào tôi làm bài muộn , mẹ luôn nhắc nhở , lo lắng thúc giục tôi ngủ sớm để ngày mai còn đi học . Còn những lần bị điểm kém, mẹ không bao giờ mắng tôi . Mẹ kiên nhẫn giảng lại cho tôi từng li từng tí cho đến khi tôi hiểu thì thôi . Mẹ luôn nói với tôi '' Con cố gắng ngoan ngoãn , đừng làm mẹ buồn nghe con . Mẹ đánh con là mẹ đánh chính mẹ ... " 

" Dù bận rộn đến đâu , mỗi ngày mẹ đều dành thời gian nói chuyện với tôi . Có chuyện gì dù xấu hay tốt tôi đều kể với mẹ . Tước khi thi , mẹ cùng ôn bài với tôi . Mẹ vuốt ve tôi bằng đôi tay trắng mịn màng và dặn : Nhớ đọc lại kĩ bài làm để dành cho mẹ một điểm nhé , mèo con ! Mẹ đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh chiến thắng . Cứ mỗi lần nhớ về khuôn mặt tròn tròn , bầu bĩnh của mẹ , tôi lại tự nhủ : Phải chiến thắng , phải chiến thắng ,.. ! " 

" Nhưng những điều đó chỉ xảy ra khi tôi còn nhỏ . Bây giờ mẹ đã khác , mẹ bận rộn hơn , mẹ hay mệt hơn và dễ nổi nóng hơn . Mẹ ít để ý đến tôi và tính kiên nhẫn của mẹ cũng giảm đi nhiều . Vậy là mẹ đã không còn trẻ nữa ... Tôi nghĩ rằng , dù sao tôi cũng đã lớn , mẹ không cần để ý đến tôi nhiều nữa . Tôi sẽ tự lập như mẹ mong muốn . Thế nhưng , đôi tay mẹ vẫn đẹp như xưa . Tôi vẫn mong được đôi tay ấy vuốt ve mỗi ngày , không phải như những khi tôi cọ má vào mẹ  , mẹ nghiêm mặt lại và bảo : Con lớn rồi , không làm nũng mẹ nữa ... Tôi hiểu , dù có nói vậy , tình yêu của mẹ dành cho cô con gái đầu lòng của mẹ sẽ không thay đổi "

11 tháng 9 2016

khocroi huhu hay quá 

Bên cạnh nhà em có 1 bạn tên là Hoa. Bạn năm này 9 tuổi. Bạn học lớp 4B trường Tiểu học Lam Sơn. Bạn có  khuôn mặt hình trái xoan , da bạn trắng hồng , bạn có mái tóc mượt mà và ngắn. Tuy không học cùng lớp với nhau nhưng bạn học cùng trường em. Em và bạn là bạn thân nhất của nhau đôi khi chúng em cãi nhau về 1 vấn đề nhưng sau 1 ngày lại làm lành với nhau. Vào giờ ra chơi ở trường , em và bạn cùng nhau chơi những trò chơi giân gian , kể về những điều thú vị trong tiết học và làm bài cùng nhau. Em hứa dù có làm sao đi chăng nữa chúng ea vẫn là 1 đôi bạn thân của nhau. 

              Bài mik còn dài nhưng do mik không có thời gian nên mik tóm tắt thế thui. Hok Tốt nhé. k mik ik , làm ơn.