K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 5 2020

Tương truyền, sau khi lập làng, Vũ Hồn mở lớp dạy học, gây dựng đức tính hiếu học cho các thế hệ con cháu, từ đó mở ra truyền thống hiếu học cho làng.

Truyền thống khoa bảng của làng Mộ Trạch

Truyền thống khoa bảng của làng Mộ Trạch được cho là khởi đầu bởi 2 anh em Vũ Nghiêu Tá và Vũ Hán Bi (còn được chép là Nông hoặc Minh Nông). Cả hai đều là con của Vũ Nạp, theo cổ phả "Mộ Trạch Vũ tộc Thế hệ sự tích" do các Nho gia Vũ Phương Lan, Vũ Tông Hải và Vũ Thế Nho viết năm 1677-1679, thì: "Ông (Nạp) từ lúc nhỏ theo học nhà Nho, hiểu biết rộng cả các kinh điển đạo Thiền [tức Phật học]. Ông (Nạp) lấy đạo đức dạy con theo đường nghĩa lý. Hai con ông nối tiếp nhau thi đậu." Sách Đại Việt sử ký toàn thư chép: ""Nghiêu Tá (người Hồng Châu) với em là Nông đỗ cùng một khoa hồi Thượng hoàng còn ở ngôi vua (chỉ Trần Anh Tông)". Theo sách "Vũ tộc khoa hoạn phả ký" do Vũ Bật Hài thì Vũ Nghiêu Tá "là anh của Vũ Minh Nông. Ông là tổ khai khoa của họ Vũ làng Mộ Trạch" và về Vũ Minh Nông "Ông là em Vũ Nghiêu Tá, Hai anh em cùng thi đỗ thời Trần Minh Tông". Theo bia văn chỉ "Lịch đại tiên hiền bi" dựng năm Thiệu Trị thứ 4 (1844) của xã Hoạch Trạch, huyện Đường An (nay là xã Thái Học, huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương thì cả Vũ Nghiêu Tá và Vũ Hán Bi đều là "người làng Mộ Trạch. Đỗ Thái học sĩ khoa Giáp Thìn". Tuy nhiên, theo các nhà nghiên cứu hiện đại thì vẫn chưa thể xác định chính xác được Vũ Nghiêu Tá và Vũ Hán Bi đỗ khoa thi nào. Vũ Nghiêu Tá về sau làm đến chức quan Nhập nội hành khiển môn hạ hữu ti lang trung thời Trần Minh Tông.

Một trường hợp khác là Lê Cảnh Tuân cũng đỗ Thái học sinh. Sách Đại Nam nhất thống chí chép về Lê Cảnh Tuân "người huyện Đường An... Lúc trẻ có chí khí, đỗ Thái học sinh triều Trần". Theo Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và sách Từ điển bách khoa Việt Nam, Lê Cảnh Tuân đỗ Thái học sinh năm 1381.Tuy nhiên, theo Tiến sĩ Nguyễn Đăng Na thì cho rằng ông thi đỗ Thái học sinh vào đời nhà Hồ.

Truyền thống khoa bảng của làng tiếp tục với Vũ Đức Lâm, đỗ Đệ tam giáp Đồng tiến sĩ xuất thân vào năm 1448.

Vào thời điểm sau đó, làng Mộ Trạch đã trở nên đông đúc và đã phát tích khoa bảng rực rỡ, trong khoảng thời gian của triều Lê (1428-1789) thì làng Mộ Trạch đã có đến 36 vị đỗ tiến sĩ, mấy chục vị khác đỗ hương cống, sinh đồ, tú tài; nhiều vị đảm đương các chức vị cao trong triều đình đương thời. Có gia đình mấy anh em cùng đỗ đại khoa; có chi họ, như chi họ Vũ Khắc đã đời nối đời đỗ đạt. Từ đó, tên làng Mộ Trạch đã tồn tại suốt gần tám trăm năm, cho đến ngày nay. Làng được vua Tự Đức ban tặng lời vàng: "Mộ Trạch nhất gia bán thiên hạ" (Mộ Trạch tài năng bằng nửa thiên hạ).

30 tháng 11 2017

bạn hỏi j đây , mk k hiểu cho lắm .

3 tháng 3 2018

bạn ấy hỏi  :

Làng có nhiều tiến sĩ nhất nước là làng Mộ Trạch, xã Tân Hồng, huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương có ... tiến sĩ

13 tháng 3 2018

a. Trạng: ang, nguyên: uyên, Nguyễn: uyên, Hiền: iên, khoa: oa, thi: i.

b. Làng: ang, Mộ: ô, Trạch: ach, huyện: uyên, Bình: inh, Giang: ang.

30 tháng 11 2021

Refer

Talking about a famous singer, the first name I think of is Son Tung M-TP. He is considered the “boy of the rain” in the Vietnamese music scene because all of his songs mention “rain”. I really love his songs. Son Tung is 27 years old this year. Previously, he was an A-list star loved by many young people. With his talent and hard work, he established his own entertainment company. There have been many tabloids or anti-fan writing bad news about him. However, Son Tung still tries his best to develop his career. This is what makes me a huge fan of him. It can be said that Son Tung is an example for me to learn about effort and effort.

30 tháng 11 2021

Turns out you like singer Son Tung:))

23 tháng 6 2018

Chủ nhật tuần trước, gia đình em đi xem chương trình ca múa nhạc tại một tụ điểm giải trí ở quận 1. Nhiều chương trình đặc sắc, nhiều bài hát rất hay được các ca sĩ trình bày thật hấp dẫn. Em chú ý một nữ ca sĩ trình bày nhạc phẩm “Cho con” của cố nhạc sĩ Phạm Trọng Càu đó là ca sĩ Tuyết Nhi.

Cồ ấy khá trẻ, chưa đến ba mươi. Mái tóc buông xõa cùng chiếc áo dài lóng lánh dưới ánh đèn sân khấu, trông dáng cô ấy thật thướt tha. Cô có gương mặt ưa nhìn, nước da trắng trẻo, dáng người cao và mảnh khảnh cùng điệu bộ trình bày bài hát thật hài hòa.

Với chất giọng đặc biệt, nội dung bài hát chứa chan tình cảm cùng phong cách biểu diễn hoàn hảo, cô đã dẫn người nghe vào một đại gia đình ấm cúng tràn đầy hạnh phúc. Vừa nghe em vừa nhìn bố, nhìn mẹ rồi nhìn cả em gái mình với ánh mắt trìu mến. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã cho em sự yêu thương vô bờ bến. Em thật hạnh phúc và cảm thấy tự tin hơn khi được sống cùng gia đình.

Em cũng thầm cảm ơn cô ca sĩ trẻ dễ mến kia đã khơi trong em tình thương yêu cha mẹ để tình cảm ấy ngày một sâu sắc hơn. Buổi xem ca nhạc đã khép lại mà lòng em vẫn còn thấy lâng lâng, xao động cùng những tình cảm nhẹ nhàng, hồn nhiên. Em rất trân trọng những ca sĩ, nhạc sĩ đã mang đến cho mọi người những giây phút thăng hoa. Bằng lời ca tiếng nhạc, họ đã khiến tâm hồn con người thêm rộng mở, cuộc đời thêm tươi đẹp.

23 tháng 6 2018

Hôm chủ nhật tuần vừa rồi, sau khi đi học tiếng anh, tôi được mẹ chở thẳng đến cung văn hóa Hữu nghị Việt – Xô.

Mẹ con chúng tôi đến rất sớm, lúc đó mới chỉ có vài nhóm sinh viên đang ngồi trò chuyện bàn tán.

Tôi nhanh chân chạy lên hàng ghế đầu tiên ngồi và giữ chỗ cho mẹ.

Trong buổi biểu diễn này, tôi muốn quan sát kĩ hình ảnh của Mỹ Tâm, cô ca sĩ mà tôi yêu thích nhất.

Ca sĩ Mỹ Tâm rất nổi tiếng trong giới trẻ nhờ giọng hát đầy truyền cảm và phong cách biểu diễn trẻ trung, sôi động.

Cô là người biểu diễn tiết mục đầu tiên hôm đó. Khi tiếng của người dẫn trương trình vừa dứt, mọi người vỗ tay reo hò.

Cô mỉm cười cúi đầu nhìn khán giả.

Mọi người lại càng vỗ tay to hơn.

Mỹ Tâm ngồi vắt chân trên ghế, tay ôm cây đàn ghi ta và bắt đầu cất tiếng hát: “Đời sinh viên có cây đàn ghi ta…”.

Giọng cô trầm bổng, thiết tha và đầy cảm xúc.

Hôm đó, cô ăn mặc rất giản dị: một chiếc quần jean màu xanh, một chiếc áo sơ mi ngang khủy tay, và một đôi giày bệt màu trắng.

Cô để mái tóc xoăn của mình vắt sang một bên, ánh mắt nhìn xuống khán giả một vẻ đầy tự tin, đôi môi của cô vừa hát vừa thể hiện cảm xúc của bài hát.

Cô chẳng trang điểm nhiều là mấy nhưng trông cô vẫn rất xinh xắn. 

Khán giả ở dưới im lặng nghe cô hát. Đến câu hát cuối cùng: “…Và nhớ nhau ôm cây đàn ghi ta” thì cô đứng dậy cúi chào khán giả.

Tiếng vỗ tay của khán giả vang dội cả hội trường. Mọi người chạy lên sân khấu tặng hoa tới tấp.

Tôi đã nghe ca sĩ Mỹ Tâm hát nhiều lần trên ti vi nhưng đây là lần đầu tiên tôi nghe ca sĩ Mỹ Tâm biểu diễn trực tiếp trên sân khấu.

Không những hát hay, cô còn rất thành công trong nhiều bộ phim nổi tiếng như “Cho một tình yêu”,”Điều ước dưới sao băng” mà tôi rất thích. Vì thế, tôi càng hâm mộ tài năng và giọng hát của ca sĩ Mỹ Tâm.

28 tháng 3 2020

 Sau khi chôn cất Dế Choắt, tôi đứng im lặng hồi lâu trước nấm mồ mới đắp của người bạn xấu số, suy nghĩ về việc làm dại dột, ngông cuồng của mình và cảm thấy hổ thẹn, ân hận vô cùng!

   Biết mình có ưu thế về sức khoẻ nên tôi thích bắt nạt những người hàng xóm nhỏ bé xung quanh. Tôi đã quát mấy chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ khiến mỗi khi tôi đi qua, các chị phải núp khuôn mặt trái xoan xuống dưới nhánh cỏ, chỉ dám đưa mắt lên nhìn trộm. Tệ hơn nữa, thỉnh thoảng tôi còn ngứa chân đá anh Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên. Không có ai dạy dỗ, ngăn cản, tôi cứ tưởng thế là hay, là giỏi. Chuyện bắt nạt mọi người là đáng trách, song cũng còn có thể tha thứ được; nhưng việc tôi bày trò tinh nghịch trêu chọc chị Cốc khiến Dế Choắt bị chị hiểu lầm mổ cho đến chết thì quả là tội của tôi quá lớn, không thể tha thứ được.

Tôi tự nguyền rủa mình là thằng hèn nhát, dám làm mà không dám chịu. Khi chị Cốc bực mình lên tiếng, sao không dám ra mặt đối đầu với chị mà lại chui tọt vào hang, khiếp sợ nằm im thin thít?! Nếu tôi không hát ghẹo chị Cốc bằng những lời lẽ hỗn xược thì chị đâu có nổi giận, Dế Choắt đâu có bị đòn oan?! Chỉ vì muốn thoả mãn cái tính hiếu thắng và tinh nghịch của mình mà tôi đã trở thành kẻ giết người.

Lúc này, tôi tự trách mình và ân hận vô cùng nhưng than ôi, mọi việc đều đã muộn! Dế Choắt ốm yếu đáng thương đã nằm yên trong lòng đất! Dế Choắt ơi, tôi thành tâm xin lỗi bạn và hứa sẽ quyết tâm thay đổi tính nết, từ bỏ thói hung hăng, ngỗ nghịch, kiêu ngạo để trở thành người có ích cho đời!

   Xin bạn hãy tha thứ cho tôi! Tôi sẽ khắc ghi câu chuyện đau lòng này và lấy đó làm bài học đường đời đầu tiên thấm thìa cho mình

28 tháng 3 2020

Cảnh vật u ám sau trận mưa. Gió thổi từng đợt rét buốt. Màn mây xám xịt hé sang một chút để Lộ một phần của mật trời. Đám tang thầm lặng cứ diễn ra. Dân trong làng đều kéo tới. Mục sư Dế dõng dạc đọc bài kinh cầu nguyện cho linh hồn Dế Choắt. Tiếng đọc vừa dứt, mọi người xúm lại quanh một bà cào cào ngất vì quá xúc động. Mèn cứ đứng đó, nước mắt cứ chảy dài trên má cậu ta. Nom cậu ta có vẻ rất buồn. Cậu ta để bông hoa mà mình đã cầm suốt buổi lên mộ Dế Choắt, cầm thêm nắm đất tơi đắp vào rồi đứng lặng rất lâu. Lúc sau, đã có một số người ra về. Dần dần, mọi người ra về hết, chỉ còn Mèn vẫn đứng đó, vẫn khóc thầm. Cậu ta nghĩ thầm : “Choắt ơi ! Cậu chết là tại mình. Tại mình tất cả. Tại sao mình ngốc thế. Tại sao mình lại trêu chị Cốc cơ chứ. Mình là đồ hèn. Đồ hèn Choắt ạ. Chỉ vì mình hèn nhát mà cậu chết oan. Tại sao trêu chị Cốc xong, mình lại chạy trốn nhỉ. Sao mình không ở lại nhận lỗi với chị Cốc hoặc có thể đối đầu với chị ấy. Mình là một chàng Dế khoẻ mạnh cơ mà. Choắt ơi ! Mình hối hận lắm nhưng muộn mất rồi, muộn mất rồi Choắt ơi ! ! !…” Dế Mèn lại khóc, xung quanh vắng vẻ đến rợn người. Gió vẫn thổi hun hút. cỏ cây nghiêng ngả. Nước rỏ xuống người Mèn làm bộ áo của cậu ướt sũng. Người Mèn run lên vì lạnh. Cậu ta chuẩn bị ra về thì phải. Hai tay cậu ta giơ lên trời, nói to : “Choắt ơi ! Mình không thể đi theo cậu được, đành phải để cậu nằm đây. Hãy yên nghỉ và tha thứ cho lỗi lầm của mình. Tất nhiên mình không xứng đáng được như vậy. Choắt ơi ! Những lời của cậu mình sẽ ghi lòng tạc dạ đến hết đời. Mình đã rút ra được bài học đường đời đầu tiên nhưng đã phải trả giá quá đắt. Hãy yên nghỉ Choắt nhé ! ! !…” Khuôn mặt Mèn nhạt nhoà nước mắt. Cậu ta quay về để lại người bạn của mình đang yên giấc ngàn thu....

#tham khảo

12 tháng 5 2021

Quê em là một làng nhỏ ven sông Hồng. Nơi đây em đã sinh ra và lớn lên trong tiếng ru của mẹ, trong hương thơm ngào ngạt của đồng lúa chín. Một vùng quê hiền hòa, yên tĩnh. Cả những vườn cau trông xanh mướt. Những hồ nước thật trong mát. Những con đường làng chạy quanh co. Con mương nước nở tím hoa bèo. Chiếc cầu nhỏ bắc ngang, dòng mương kia, nước trong như dòng sữa mẹ. Lũy tre cao ngất rì rào ca hát trưa hè. Xa xa trên đồng, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Em nhớ nhất những chiều được thả diều cùng đám bạn và ngắm nhìn đàn trâu no cỏ đi về. Em yêu quý và tự hào về quê hương của mình.

12 tháng 5 2021

   Sau mỗi ngày làm việc và học tập mệt mỏi, mỗi chúng ta ai cũng có một nơi đầy yêu thương để trở về. Đó chính là nhà. Em cũng vậy. Và đó là lí do em rất yêu ngôi nhà của em. Ngôi nhà của em được xây dựng cách đây cũng khá lâu rồi. Đó là một ngôi nhà nhỏ xinh với rất nhiều cửa sổ. Trước sân nhà là giàn hoa giấy với những bông hoa xinh đẹp tựa như những cánh bướm. Căn nhà gồm có ba phòng: phòng khách, phòng bếp và phòng ngủ. Phòng khách được sơn một lớp sơn màu xanh dịu rất mát mắt, đặc biệt là vào những ngày mùa hè nóng nực. Phía bên trái căn phòng là bộ bàn ghế sô pha nhỏ màu nâu vàng. Đối diện với nó là kệ để tivi và bày quà lưu niệm. Phía bên phải căn phòng là lối đi, dẫn từ của ra vào xuống phòng bếp và phòng ngủ. kế bên phòng khách là phòng ngủ. Đó là một căn phòng nhỏ xinh được sơn màu tím rất đẹp. Cuối cùng là phòng bếp với màu vàng. Giáp phía cửa hành lang là chiếc tủ lạnh, Phía bên trái căn phòng là bàn bếp và chạn. Chính giữa căn phòng là bộ bàn ghế được kê ngay ngắn. tại đây, gia đình em đã có biết bao những bữa cơm đầm ấm, vui vẻ. Đặc biệt, điều em yêu nhất là ngôi nhà của em có rất nhiều cửa sổ. Em thích đứng thật lâu trước những tấm cửa kính trong suốt ấy, nhìn ra bên ngoài, nhất là khi trời mưa. Ngôi nhà là nơi lưu giữ biết bao nhiêu kỉ niệm của gia đình em. Em rất yêu ngôi nhà của em.