K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Sống ở Đà Nẵng gần 3 năm , quen với nhịp sống xô bồ nhộn nhịp . tôi đã quen dần với cuộc sống với ánh điện cửa gương , xe chạy đầy đường , quen với sự vô tâm hờ hững của cuộc sống người thành thị , nhưng rồi định mệnh đưa đẩy đã giúp cho tôi thuê được một ngôi nhà gần như tách biệt hoàn toàn với nhịp sống của thành phố này. nó nằm trong một ngôi vườn khá rộng...
Đọc tiếp

Sống ở Đà Nẵng gần 3 năm , quen với nhịp sống xô bồ nhộn nhịp . tôi đã quen dần với cuộc sống với ánh điện cửa gương , xe chạy đầy đường , quen với sự vô tâm hờ hững của cuộc sống người thành thị , nhưng rồi định mệnh đưa đẩy đã giúp cho tôi thuê được một ngôi nhà gần như tách biệt hoàn toàn với nhịp sống của thành phố này. nó nằm trong một ngôi vườn khá rộng nằm trên đường lê văn hiến , có một ngôi nhà cấp 4 đã khá cũ kĩ , tôi nghĩ nó đã được xây lâu lắm rồi , trong vườn trồng đầy cây xanh với những bóng cây to che rợp cả một vùng trời , ngay cả mùa hè hay mùa đông từ ngoài nhìn vào người ta đều có một cảm nhận rằng là một khu vườn khá u ám

📷

Tôi thuê được nó với giá 1 triệu rưỡi 1 tháng , khi vừa dọn tới thì tôi thấy dường như ngôi nhà này đã lâu rồi không có người ở , khắp nơi đều là mạnh nhện và bụi bặm trong nhà chỉ có một cái bàn thờ với một bức ảnh thờ không có gì hết ngoại trừ phông nền màu đỏ như máu , cùng với một chiếc giường tre đã khá cũ kỉ cung với chiếc tủ quần áo dù hơi cũ nhưng có vẻ rất chắc , nền nhà thì được lát bằng gạch có vài chỗ đã ngã màu rêu xanh , khi vừa bước vào thì tôi có cảm tường như mình vừa bước vào một thế giới khác của cuộc sống đô thị này , nó nhẹ nhàng chậm rãi làm cho người ta có một cảm giác thư thái dễ chịu .Sau khi dọn dẹp xonng , tôi liền chạy đi mua vài một vài thứ đồ dùng cá nhân , để chuẩn bị cho cuộc sống mới này , mua đồ xong thấy còn sớm nên tôi chui đầu vào tiệm net ngồi một chút lúc ra về thì đồng hồ đã hơn 8 h tối ăn tạm cơm ngoài quán , khi về chỗ trọ thì tôi thấy hơi bất ngờ vì có ai bật đèn rồi , nhưng nghĩ lại chắc lúc nãy do dọn đồ nên bật công tắc lên thử điện , bạn nào 8x 9x đời đầu chắc còn nhớ loại bóng đèn tròn chiếu ánh sáng cam cam đó nhỉ , ngọn đèn chiếu sáng cả ngôi nhà nhưng lại làm toát lên vẻ âm u của nó , không có việc gì làm nên leo lên giường ngồi bấm điện thoại chát chít tí nhưng nằm được một lúc thì gió biển thổi qua làm vườn cây rung lên xào xạc , thấy hơi lạnh nên tôi với tay lên định đóng cái cửa sổ sát bên giường lại nhưng lúc vừa nhìn ra ngoài cửa sổ thì tôi cảm thấy hốt hoảng khi có một cô gái đồ trắng đứng đó nhìn tôi nhưng rồi lại biến mất lập tức , nghĩ lại chắc là do vừa đọc truyện ma xong thần hồn nát thần tính , nên thôi đóng cửa sổ lại rồi ngủ , nhưng nữa đêm thấy lạnh lạnh mở mắt ra thì thấy cửa sổ mở toang hoang

– lúc nãy đóng cửa sổ rồi mà ta ????

nhưng nghĩ xong rồi cũng vươn người tới đóng cửa sổ rồi ngủ tiếp sáng mai thức dậy nhớ lại thì tôi nghĩ là chắc mình nằm mơ ,

cuộc sống có lẽ vẫn bình thường nhưng không hiểu sao lúc hơn nữa tháng nay luôn có chuyện lạ xảy ra

– do học sinh với lại con trai nên mắc bệnh lười nấu trưa ăn chiều nhưng không hiểu sao chiều về thì đồ ăn món nào cũng ôi thiu hết , ngay cả cơm cũng vậy , dù cho lúc này trời thu nên mát mẻ , rồi có đêm tôi đang ngủ thì thấy bà già mặt mày hung tợn dí sát mặt vào tôi bảo là không cho tôi ở nữa , lúc đó thì hoảng lắm có gắng cựa quậy nhưng không được người thì cứng đơ họng thì như gì bị chặn lại vậy , được một lúc thì thấy người nhẹ nhẹ bóng người đó mất đi rồi mới phát hiện nãy giờ mình nằm mơ , nhìn đồng hồ mới 1 h sáng nên thôi ngủ tiếp , nhưng khi ngủ lại mơ thấy khu vườn mình ở trên mỗi cây đầy những người mặc áo trắng nằm vắt vẻo trên cây nhìn minh đột nhiên mình nghe một tiếng cười the thé vang vọng , giật mình tỉnh dậy tưởng như đã hết thì tôi vẫn nghe thấy tiếng cười vẫn vang lên ở ngoài vườn , lúc đó tôi trùm mền thật kĩ để không nghe không thấy , được một lúc thì tiếng cười đó chấm dứt mở mắt ti hí mền ra thì tôi thấy trên bàn thờ ở đâu tự dưng ra một con mèo màu đen , buổi tối 2 mắt nó xanh lè nhìn chằm chằm vào tôi ,lúc đó sợ lắm nên tôi nằm niệm phật được một lúc thì ngủ mất không hay

sáng dậy vẫn còn ám ảnh về chuyện cũ thì ở dưới quê điện lên là dì 2 tự dưng đi đâu mất kêu con cháu về tìm kiếm giúp

nghe được tin thì tôi tính về ngay nhưng khổ nỗi là sáng đó có tiết học nên phải nán lại học cho hết tiết , lúc học xong thì tôi vội lấy xe chạy về quê , lúc tới đèo le thì đã hơn 6 h 30 tối ,lúc đó trời còn hơi mờ tối , lúc đó đang vội nên tôi chạy khá nhanh nhưng hay sao lúc đó tôi nhìn thấy một người đang cầm một cái bọc ni lông to đi lững thững lên đèo , thấy tội nên tôi ghé lại hỏi

– cô đi đâu con lên chở cho

hình như người đó không nghe tôi nói hay sao vẫn đi tiếp chạy lên một đoạn

– ôi dì 2 dì đi đâu đây ,

dì 2 tôi vẫn đi , tôi nhảy xuống xe kéo dì ấy lại nhưng không hiểu sao dì ấy mạnh ghê gớm , một người phụ nữ 52 tuổi ốm yếu mà mạnh thế tôi vội rút điện thoại ra thông báo cho mọi người còn tôi thì cứ chạy xe từ từ theo di , khoảng 5 phút sau thì rất nhiều xe từ trên đèo chạy xuống , mọi người cố gắng đưa dì 2 về , nhưng dì không chịu chống trả quyết liệt làm cho 4 người thanh niên sức dài vai rộng như chúng tôi kéo mãi không được , miệng dì thì gầm gừ lầm bầm gì đo tôi nghe không rõ , tôi nhớ rõ lúc 4 anh em tôi cố gắng giữ dì lại thì 2 mắt gì trợn tròn , lòng trắng hiện lên nhìn tôi chằm chằm , lúc đó tự dưng có thêm một chiếc xe nữa tới nhìn kĩ thì đó là dượng tôi phía sau là một bác tóc hoa râm tay cầm cây roi dâu , với cầm sợi dây xích đen như mực

vừa tới nơi bác đó vội đưa sợi dây cho chúng tôi bảo trói dì lại , không hiểu sao lúc đó dì cười sằng sặc , rồi chửi bới tùm lum , sau đó ông đó lấy cây roi quất dì vài cái , rồi dì ngất xỉu , lúc đi dọc đường về tôi có hỏi anh Long con dì thì anh ấy bảo thầy kêu dì bị ma nhập , quỷ dẫn

0
21 tháng 7 2019

Yes

luôn là vậy

Thời gian một đi không trở lại. Những ngày vô tư những suy nghĩ thơ dại đã chìm đắm trong quá khứ. Dĩ vãng hiển nhiên mang tên một thời con trẻ đã đi xa mãi mãi. Còn lại đây , cái tôi trong cuộc sống dần dà là những bon chen, ích kỉ .Tôi lại ngồi đây- giữa phố phường nhộn nhịp cùng cái gió lạnh giá khi trời Đông. Thực là đã quá Đông , cơ hồ như cảm giá tê buốt ấy bây giờ vẫn...
Đọc tiếp

Thời gian một đi không trở lại. Những ngày vô tư những suy nghĩ thơ dại đã chìm đắm trong quá khứ. Dĩ vãng hiển nhiên mang tên một thời con trẻ đã đi xa mãi mãi. Còn lại đây , cái tôi trong cuộc sống dần dà là những bon chen, ích kỉ .Tôi lại ngồi đây- giữa phố phường nhộn nhịp cùng cái gió lạnh giá khi trời Đông. Thực là đã quá Đông , cơ hồ như cảm giá tê buốt ấy bây giờ vẫn còn vẩn hiện. Lắng nghe những dòng âm thanh huyên náo của đường phố, lắng nghe nhịp thở từng tiếng chim, tiếng lá sào sạc xô bồ bên hè phố muộn. Cạnh bên tôi là đầy dẫy những âu lo, suy nghĩ về cuộc sống. Vật lộn với quãng đời đầy dẫy nhữn gian nan, thử thách. Tôi đứng giữa thành phố của tôi, đừng giữa đất trời linh thiêng mà tôi từng có. Từ sân thượng hướng ra, cảnh phố phường nhộn nhịp làm sao. Tôi thấy xa xa kia những ánh đèn mờ ảo muôn sắc màu, thấy những cột điện cao và dòng xe lạ mắt. Quê hương đã thay đổi. Thời gian đã quá nhanh mà tôi không hề hay biết. Những cảnh nhà cao ốc vượt lên hàng dàn, cảnh những kiến trúc cổ đại , những nhà máy , công ty vượt lên đến cả chục tầng. Bắc Giang quê tôi- đnag đổi mới . Một chút cafe với sữa đặc nóng hổi trên tay, tôi lạng lẽ nhấm ngụm. Cafe đậm đà nhưng tình yêu quê hương, mịn trong dòng máu nóng. Tôi thấy có gì đó bỗng khiến trái tim loạn nhịp, hơi thở lồng ngực vội gấp gáp. Có điều gì đó lạ lẫm mà thân quen.Quê tôi đã đi lên và phát triển, tự hào truyền thống hiếu học Bắc Giang. Quê hương tôi đích thực những nhân tài. Vẻ vang và hào hùng lịch sử.Ngửa mặt lên bầu trời đen kìn kịt kia, những ngôi sao xa đnag lấp lánh, sáng lung linh . Ngôi sao xanh- những trái tim đồng mình với cuộc sống.Trăng khuya trăng đã tòn vành vạch. Tôi lặng lẽ mỉm cười trong sự mãn nguyện và nhanh tay gõ gấp gáp những dòng chứ khô khộc trên chiếc lat top. Tạm biệt nhé! Bắc Giang của tôi!!!

 

2
22 tháng 12 2016

bn viết hay quá nhưng tớ chẳng hỉu bn viết j

22 tháng 12 2016

ừm. tâm sự thôi bạn

 

18 tháng 8 2023

Tham khảo:

Nguồn điện có thể tạo ra và duy trì dòng điện là do có sự chênh lệch điện thế giữa hai cực của nguồn điện.

Đại lượng suất điện động và điện trở trong đặc trưng cho nguồn điện.

Đọc đoạn sau và thực hiện yêu cầu bên dưới: Những năm gần đây, khái niệm “dòng sông chết” đã dần trở nên quen thuộc với người dân, nhất là người dân sinh sống gần các dòng sông bị ô nhiễm nặng nề do việc xả thải của các doanh nghiệp, các khu công nghiệp với nhiều quy mô khác nhau…Ví dụ như: Từ một dòng sông thơ mộng, nước trong xanh từng là nguồn nước sinh hoạt cho biết bao gia đình, thì giờ đây...
Đọc tiếp

Đọc đoạn sau và thực hiện yêu cầu bên dưới:

Những năm gần đây, khái niệm “dòng sông chết” đã dần trở nên quen thuộc với người dân, nhất là người dân sinh sống gần các dòng sông bị ô nhiễm nặng nề do việc xả thải của các doanh nghiệp, các khu công nghiệp với nhiều quy mô khác nhau…Ví dụ như:

Từ một dòng sông thơ mộng, nước trong xanh từng là nguồn nước sinh hoạt cho biết bao gia đình, thì giờ đây sông Đáy lại sắp biến thành dòng “sông chết” vì ô nhiễm ngày càng đáng báo động. Nơi đây thành điểm tập hợp của xác động vật, túi nylon, rác thải, nước thải khu công nghiệp, cống thải nước sinh hoạt... khiến dòng sông chỉ là một mầu nước đen ngòm. Thứ nước đen đặc sánh đó ẩn chứa sự chết chóc và tanh tưởi qua mùi hôi thối bốc lên nồng nặc và khó thở.

Tại hệ thống sông Đồng Nai, theo thống kê chưa đầy đủ, lượng nước thải sinh hoạt đô thị, nước thải sinh hoạt nông thôn và nước thải công nghiệp của 11 tỉnh lưu vực hệ thống sông Đồng Nai mỗi ngày lên đến hơn 3 triệu m3 gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới môi trường nước.

(Nguồn: Sưu tầm trên Internet)

Trước thực trạng ô nhiễm sông ngòi đau lòng đó, em hãy nhập vai một con sông đang bị ô nhiễm để viết bức thư kêu cứu gửi loài người, kêu gọi mọi người bảo vệ nguồn nước, bảo vệ môi trường.

0
10 tháng 2 2023

- Khoa học tự nhiên là ngành khoa học nghiên cứu về các sự vật, hiện tượng, quy luật tự nhiên, những ảnh hưởng của chúng đến cuộc sống con người và môi trường.

- Khoa học tự nhiên có vai trò quan trọng trong cuộc sống:

+ Hoạt động nghiên cứu khoa học. 

+ Nâng cao nhận thức của con người về thế giới tự nhiên. 

+ Ứng dụng công nghệ vào cuộc sống, sản xuất, kinh doanh. 

+ Chăm sóc sức khoẻ con người. 

+ Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững.

17 tháng 11 2021

Cảm ứng ở sinh vật là khả năng nhận biết các thay đổi của môi trường để phản ứng kịp thời các kích thích từ môi trường, đảm bảo cho sinh vật tồn tại và phát triển.

17 tháng 11 2021

Trả lời đầy đủ vào bạn ơi!!

6 tháng 4 2020

Sống ở Sài Gòn, có lẽ vô tình hay hữu ý bạn cũng đã phải chấp nhận và quen dần với cuộc sống đầy hối hả, ồn ào với những âm thanh hỗn tạp của nó. Tất cả mọi âm thanh cuộc sống của hơn mười triệu người trộn rộn lại rồi cứ thế tấn công vào tai bạn đương nhiên rất khó chịu, đáng ghét. Những lúc muốn tìm một nơi thật yên tĩnh cũng là một điều khó khăn, không tưởng ở đất Sài Gòn này.

Thế nhưng có bao giờ bạn tách những âm thanh đó ra riêng biệt và cảm nhận nó… Tiếng xe cộ, còi xe inh ỏi làm bạn mệt mỏi nhất là những lúc kẹt xe mà tiếng kèn cứ thúc sau lưng thì muốn quay ra nói ngay vào mặt. Nhưng ngồi trong căn phòng hay trên cao, nghe tiếng xe cộ đi lại tấp nập dưới phố bạn mới cảm nhận được thế nào là một thành phố năng động, làm việc không ngừng nghỉ. Dòng người, dòng xe không ngừng đó là những “dòng máu” đang chảy liên tục, toả ra đi nuôi sống thành phố. Có lần anh bạn đồng nghiệp nói với tôi rằng anh rất thích mở cái cửa thông gió nhỏ trong công ty, vừa thoáng lại vừa nghe tiếng “cuộc sống” bên dưới. Và giờ tôi cũng đang nghe và thích nó đây :). Đôi khi nằm trong phòng trọ những buổi trưa vắng, bất chợt nghe tiếng rao ngang qua, dù chẳng nghe rõ là bán gì. Nhưng cái âm thanh đó dường như quen thuộc mà cũng xa xôi lắm. Nhớ lại ngày còn nhỏ, nhớ lại con hẻm quê ngoại, nhớ lại tuổi thơ cũng đầy ấm tiếng rao…

Rồi những đêm Sài Gòn về khuya, dù đường phố vắng vẻ hơn, nhiều người cũng ngon giấc sau một ngày vất vả, nhưng cũng có những con người mới bắt đầu cuộc sống của mình. Tiếng lục lạc lâu lâu lại vang lên từ chiếc xe đạp cà tàng của anh đấm bóp giác hơi cứ miệt mài trong những con hẻm. Thỉnh thoảng lại có tiếng rao của chú bán bánh giò đi bán về khuya hay tiếng ghi- ta vọng lại từ gác trọ….

Sài Gòn- thành phố không bao giờ ngủ, và dường như mọi âm thanh cũng không bao giờ ngừng. Hỗn tạp, chói tai hay thi vị cũng tuỳ cảm nhận mỗi người, và dù muốn hay không nó đã thành một phần trong cuộc sống mỗi chúng ta.

12 tháng 4 2020

Tiếng trống vào học, mỗi người đều hăm hở vào lớp chuẩn bị đón nhận những điều thú vị, kiến thức bổ ích.

Giờ ra chơi, tiếng trống lại vang lên, những phút giây thư giản thoải mái bắt đầu.

Và như thế, âm thanh ấy cứ vang lên trong suốt tuổi học trò hồn nhiên thơ mộng.

Những ngày hè, thiếu tiếng trống trường, không hiểu sao trong lòng tôi lại có cảm giác buồn buồn, nhớ nhớ.

Mai này xa rời trường lớp, làm sao tôi có thể quên âm thanh quen thuộc ấy trong suốt cuộc đời mình.



Nguồn: https://trumvanmau.com/viet-doan-van-tu-6-8-cau-neu-cam-nghi-cua-em-ve-am-thanh-quen-thuoc-trong-cuoc-song-tieng-coi-xe-rao-dem-trong-truong.html#ixzz6JOqrYjbc