K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 2 2022

CHỊ THAM KHẢO

I. Mở bài

II. Thân bài

Giải thích và bàn luận ý kiến.

+ Văn học chẳng những giúp ta nhận ra cái thiện và cái ác ,cái đúng và cái sai ở đời: văn học đáp ứng nhu cầu hiểu biết của con người, văn học thực sự trở thành “ cuốn sách giáo khoa của cuộc sống”, đồng thời có tác dụng rất lớn trong việc xây dựng nhân cách, giáo dục con người.  Qua các tác phẩm, người đọc hiểu đời, hiểu người thêm và làm phong phú thêm kinh nghiệm sống phong phú của mình.

Văn học còn khơi dậy ở ta những tình cảm thấm mĩ phong phú, đa dạng: nhờ có văn học mà đời sống tình cảm của con người ngày càng tinh tế, sâu sắc hơn.  Cái hay, cái đẹp trong văn học tạo ra trong lòng người đọc những rung động thẩm mĩ, tình yêu đối với cái đẹp, thậm chí còn khơi dậy, kích thích năng lực sáng tạo, khám phá của mỗi người.

Như vậy văn chương nghệ thuật luôn giữ gìn và bồi dưỡng chất nhân văn, chất người cho con người, giúp con người hiểu biết mình hơn, thông cảm với người khác, có một cuộc sống phong phú, tinh tế, có ý nghĩa.

=> Văn học nghệ thuật vừa phản ánh hiện thực khách quan, vừa có tác dụng soi sáng, mở rộng sự hiểu biết cho con người.  Văn học đưa ta tới những chân trời hiểu biết mới, giúp ta hiểu hơn về cuộc sống con người ở mọi không gian và thời gian.  Từ đó giúp ta soi chiếu, liên hệ, nhận thức về chính bản thân mình.

Chứng minh qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” – Ngô Tất Tố.

2.1. Giới thiệu tác giả, văn bản.

– Ngô Tất Tố (1893 – 1954), quê ở làng Lộc Hà, huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, nay thuộc Đông Anh -Hà Nội; là một nhà Nho sống ở nông thôn có vốn hiểu biết Hán học khá sâu rộng, ông nổi tiếng trên lĩnh vực báo chí và văn chương trong giai đoạn đầu thế kỉ XX.  “Tắt đèn” là tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của Ngô Tất Tố và trong trào lưu văn học hiện thực trước Cách mạng tháng Tám 1945.

– “Tức nước vỡ bờ” là chương thứ XVIII trong tổng số 26 chương của “Tắt đèn”.  Qua đoạn trích, tác giả Ngô Tất Tố đã lên án gay gắt cái xã hội thực dân nửa phong kiến tàn ác, dã man; bày tỏ một sự cảm thông sâu sắc chân thành với số phận cùng quẫn, bi thương của người nông dần đồng thời đề cao, ca ngợi những nhân phẩm cao quý của họ.

2.2. Chứng minh.

Luận điếm 1Bức tranh hiện thực xã hội và số phận người nông dân trong xã hội cũ giúp ta “nhận ra cái thiện và cái ác, cái đúng và cái sai ở đời”.

* Nỗi khổ cực của gia đình chị Dậu:

– Vì sưu thuế, chị Dậu đã trở thành trụ cột bất đắc dĩ của cái gia đình đang quẫn bách khốn khổ.  Chồng bị đánh đập, gông cùm.  Trong nhà không còn lấy một hạt gạo.  Một tay chị chèo chống, chạy vạy, phải bán tất cả những gì có thổ bán được, kể cả đứa con gái đầu lòng ngoan ngoãn, hiếu thảo mà chị thương đứt ruột để lấy tiền nộp sưu, cứu chồng khỏi vòng tù tội.

+ Chị đã phải đổ bao mồ hôi nước mắt để anh Dậu được trả tự do trong tình trạng tưởng như chỉ còn là một cái xác không hồn.  Giữa lúc anh Dậu  vừa bưng bát cháo kề vào miệng thì cai lệ và người nhà lí trưởng đã sầm sập sấn vào với những roi song, tay thươc và dây thừng, hò hét bắt anh phải nộp tiền sưu.  Quá khiếp đảm, anh Dậu đã lăn đùng ra không nói được câu gì, chỉ còn chị Dậu một mình đối phó với lũ ác nhân.

– Cho dù chị hết sức van xin, nói lí bọn tay sai vẫn nhất quyết đòi bắt trói anh Dậu; Chẳng những thế, chị còn bị chúng “bịch luôn mấy bịch” vào ngực đến mức không chịu nổi phải vùng dậy phản kháng, đánh ngã Cai lệ và người nhà lí trưởng, cho dù chị biết kết cục của hành động đó là “phải tù phải tội”.

Sự tàn ác của chế độ thực dân nửa phong kiến:

Chế độ thực dân nửa phong kiến hiện lên trong “Tức nước vỡ bờ” một cách tàn ác bất nhân, luôn chà đạp lên số phận của người nông dân, coi mạng người như cỏ rác, chúng ra sức bóc lột người dân xô đẩy người nông dân tới cảnh đường cùng.  Đại diện cho chế độ đó không ai khác, chính là nhân vật cai lệ:

– Ngay ở đầu đoạn trích, hắn xuất hiện là cùng với roi da, tay thước, dây thừng và “thét bằng giọng khàn khàn của người hút nhiều xái cũ”.  Anh Dậu mới từ hôm qua về còn đang ốm nặng nằm liệt dường hắn cũng trông thấy mà còn thét lớn bắt anh nộp tiền hết sưu hết sức vô nhân đạo.  Khi chị Dậu run run xin cho chồng, cai lệ lại càng phách lối vô cảm khi chị chưa nói hết câu đã trợn ngược hai mắt mà quát lớn bằng từ ngữ vô cùng tục tĩu, xúc phạm: “- Mày định nói cho cha mày nghe đấy à? Sưu của nhà nước mà mở mồm xin khất!”.

– Cai lệ chỉ là một tên tay sai của lí trưởng nhưng cũng chính là một chức quan nhỏ, là đại diện của pháp luật, của nhà nước, vậy mà hắn xuất hiện với tất cả sự cô lương, vô văn hóa, thô lỗ,…và hắn còn là một con người tàn bạo khi hắn “ bịch luôn vào ngực chị Dậu mấy bịch rồi sấn sổ trong tư thế bạo tàn đến để trói anh Dậu trong khi anh còn đang ốm liệt giường. Chân dung cai lệ hiện lên thạt tàn bạo, xấu xa, độc ác y như một tên bạo chúa đáng ghê tởm.

– Khi hắn không nể tình anh Dậu bị ốm vẫn nhảy vào cạnh anh để trói mang đi thì chị Dậu đã không thể nhịn được, chị đã ấn dúi hắn ra cửa, hắn “ngã chỏng quèo trên mặt đất, miệng vẫn nham nhảm thét trói vợ chồng kẻ thiếu sưu”.  Những từ ngữ như “lẻo khoẻo”. “ngã chỏng quèo” đã phần nào giúp ta hình dung về chân dung méo mó đê tiện của cai lệ trong trận đấu với chị Dậu.

– Cai lệ rõ ràng là một tên yếu đuối, chỉ dám phách lối nhờ quyền hạn để đàn áp người dân còn bên trong thực chất chẳng có gì.  Đây cũng chính là chân dung méo mó của gần như tất cả những quan sai bóc lột nói chung.  Tất cả chúng đều tàn bạo, vô lương, phác lối, vô văn hóa nhưng lại vô cùng hèn kém và đáng khinh khi.

=> Bằng ngòi bút hiện thực sinh động, Ngô Tất Tố đã cho chúng ta thấy được nỗi cơ cực của người dân lương thiện sống trong cảnh áp bức, lầm than một cổ hai tròng, cũng giúp chúng ta thấy được bộ mặt bất nhân, tàn bạo của chế độ đương thời.  Ta thông cảm với hoàn cảnh của gia đình chị Dậu bao nhiêu, lại càng căm phẫn với chế độ đương thời bấy nhiêu.  Rõ ràng, qua những trang viết của mình, nhà văn đã giúp người đọc “thấy được cái thiện và cái ác, cái đúng và cái sai ở đời”.

Luận điểm 2: “Tức nước vỡ bờ” ca ngợi những vẻ đẹp tiềm ẩn của người nông dân, người phụ nữ, giúp ta thêm trân trọng, tin yêu cuộc sống.

Vẻ đẹp của nhân vật bà cụ hàng xóm:

Bà cụ hàng xóm chỉ xuất hiện trong chốc lát, nhưng đủ để giúp người đọc nhận ra vẻ đẹp của người nông dân trong xã hội cũ:

+ Nghe tin anh Dậu đã về nhà, bà lão lật đật chạy sang hỏi thăm sức khoẻ, đó là biểu hiện của sự quan tâm chân thành của những người hàng xóm láng giềng.

+ Biết nhà chị Dậu đã hết gạo, cụ đã mang sang nắm gạo để chị Dậu nấu cháo cho chồng.  Tinh thần nhường cơm sẻ áo đó là nét đẹp trong truyền thống của dân tộc ta.

+ Lo lắng cho sức khoẻ anh Dậu, bà cụ đã bày tỏ sự lo lắng, an ủi chị Dậu.  Cả khi ra về, cụ cũng “trở về với vẻ mặt băn khoăn”.

Có thể thấy được tình nghĩa xóm làng thân thiết, sự quan tâm, thương yêu nhau chân thành từ lời nói, hành động của bà cụ.

* Vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu:

– Chị là người yêu chồng, thương con tha thiết:

+ Anh Dậu vừa được thả về, chị Dậu được bà cụ hàng xóm cho ít gạo, chị nấu cháo cho cả nhà ăn.

+ Cháo nguội chị mang đến một bát lớn đến chỗ chồng, dùng những lời lẽ thật dịu dàng động viên anh Dậu: “Thầy em hãy cố ngồi dậy húp hít cháo cho đỡ xót ruột” rồi cố nán lại xem chồng ăn có ngon miệng hay không.  Rõ ràng chị đã tận tụy, hết lòng chăm sóc chồng.

+ Chị sẵn sàng van xin, cãi lí và thậm chí vùng lên đánh nhau với Cai lệ và người nhà lí trưởng để bảo vệ chồng.

Tất cả việc làm của chị xuất phát từ lòng yêu thương chân thành sâu sắc của người vợ.

– Chị Dậu còn là một người có sức phản kháng và sức sống tiềm tàng mãnh liệt:

+ Khi anh Dậu đang run rẩy bê bát cháo lên thì bọn cai lệ và người nhà lí trưởng đã rầm rập tiến vào với những roi song, tay thước, dây thừng.  Chúng chưa hành hung nhưng mồm vẫn còn chửi bới mỉa mai.  Đối phó với hoàn cảnh bất ngờ đó, thái độ ban đầu của chị Dậu hoàn toàn bị động, chị run run van xin đến thiết tha nài nỉ: “Khốn nạn nhà cháu đã không có, dẫu ông có chửi mắng cũng thế thôi, xin ông trông lại”.  Chị đã hạ mình nhẫn nhục khi xưng hô ông – cháu để bảo vệ tính mạng của chồng.

– Chị Dậu còn là một người có sức phản kháng và sức sống tiềm tàng mãnh liệt:

+ Khi anh Dậu đang run rẩy bê bát cháo lên thì bọn cai lệ và người nhà lí trưởng đã rầm rập tiến vào với những roi song, tay thước, dây thừng.  Chúng chưa hành hung nhưng mồm vẫn còn chửi bới mỉa mai.  Đối phó với hoàn cảnh bất ngờ đó, thái độ ban đầu của chị Dậu hoàn toàn bị động, chị run run van xin đến thiết tha nài nỉ: “Khốn nạn nhà cháu đã không có, dẫu ông có chửi mắng cũng thế thôi, xin ông trông lại”.  Chị đã hạ mình nhẫn nhục khi xưng hô ông – cháu để bảo vệ tính mạng của chồng.

+ Nhưng chúng nào có nghe, bọn tay sai vẫn hung hăng xông tới.  Bọn chúng giật phắt dậy thừng, đùng đùng chạy sầm sập đến chỗ anh Dậu.  Đến giờ phút này, chị đã chủ động đấu tranh chống lại kẻ thù.  Tinh thần phản kháng biểụ hiện ở thái độ và hành động.  Chị xám mặt lại và cách xưng hô cũng thay đổi.  Lần cuối, chị không gọi chúng bằng ông và xưng con, cháu nữa, mà là mày với bà, chị đã tự đặt minh trên kẻ thù và giành thế chủ động: “Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem”.  Hành động của chị quyết liệt và nhanh như cắt chị nắm ngay gậy của hắn, túm tóc lẳng cho một cái ngã nhào ra thềm.  Câu nói đầy vẻ thách thức cùng với hành động quyết liệt cho thấy sự dũng cảm, tinh thần đấu tranh quyết liệt của chị.

+ Câu nói đầy khí phách của chị Dậu “Thà ngồi tù chứ đề cho bọn chúng làm tĩnh làm tội mãi thế tôi không chịu được” biểu hiện mãnh liệt sức phản kháng, lòng căm thù giai cấp chất chứa từ lâu.  Bao nhiêu nỗi tủi nhục bấy lâu chị cam chịu, giờ đây không dằn được nữa, nhất là chúng đã cố tình hành hạ anh Dậu.  Chị đã lấy thân che chờ cho chồng mà cũng không yên, cuối cùng chị đã vùng lên đấu tranh chống lại áp bức với một sức mạnh quật khởi của lòng căm thù.

-> Nhà văn đã xây dựng một nhân vật chị Dậu điển hình, là tượng trưng cho tất cả những người phụ nữ nông dân với những phẩm chất cao đẹp, đáng quý.  Giúp người đọc không chỉ thấy yêu quý trân trọng chị Dậu mà còn yêu quý, trân trọng vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam với sự đảm đang, bất khuất.

Đánh giá, mở rộng:

– Đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” thành công ở nghệ thuật xây dựng truyện.  Tình huống truyện giàu kịch tính, được đẩy lên cao trào.  Chính những xung đột mâu thuẫn đã làm cho tính cách mỗi nhân vật được bộc lộ.  Đoạn trích cũng rất thành công ở nghệ thuật xây dựng nhân vật đặc sắc, ngôn ngữ truyện giàu chất hiện thực, giản dị, dễ hiểu, mang hơi thở thời đại.

– Đoạn trích là minh chứng rõ ràng cho ý kiến “Văn học chẳng những giúp ta nhận ra cái thiện và cái ác, cái đúng và cái sai ở đời, mà còn khơi dậy ở ta những tình cảm thẩm mĩ phong phú, đa dạng”.  Bởi lẽ tác giả đã cho thấy cuộc sống của người dân dưới chế độ thực dân nửa phong kiến.  Lên án những kẻ cầm quyền độc ác, nhẫn tâm đàn áp, áp bức nhân dân đến bước đường cùng.  Đằng sau đó còn là thái độ yêu thương, cảm thông cho những số phận bất hạnh và trân trọng ngợi ca vẻ đẹp phẩm chất của người nông dân.  Từ đó, chứng ta biết trân trọng, tin yêu hơn vẻ đẹp của người phụ nữ nông dân nói riêng, tin yêu những điều tốt đẹp trong cuộc sống nói chung.

III. Kết bài : Khẳng định lại vấn đề nghị luận

 

27 tháng 2 2022

ăn ở shao mất nick sút:)

7 tháng 4 2017

Chọn đáp án: B

Hãy xác định ý nghĩa tượng trưng của tiếng đàn và niêu cơm Thạch Sanh bằng cách xếp số thứ tự của từng nhận định vào các ô thích hợp.(1)Thể hiện tư tưởng hoà bình, lòng nhân nghĩa của nhân dân ta(2)Cái thiện không chỉ lấy sức mạnh bạo lực để chống lại cái ác mà còn dùng nhân nghĩa, lấy điều thiện , sự thanh bình để chống lại cái ác(3)Phản ánh ước mơ của nhân dân ta về...
Đọc tiếp

Hãy xác định ý nghĩa tượng trưng của tiếng đàn và niêu cơm Thạch Sanh bằng cách xếp số thứ tự của từng nhận định vào các ô thích hợp.

(1)Thể hiện tư tưởng hoà bình, lòng nhân nghĩa của nhân dân ta

(2)Cái thiện không chỉ lấy sức mạnh bạo lực để chống lại cái ác mà còn dùng nhân nghĩa, lấy điều thiện , sự thanh bình để chống lại cái ác

(3)Phản ánh ước mơ của nhân dân ta về một cuộc sống đầy đủ, sung túc

(4)Ứơc vọng quốc phú bình cường của nhân dân ta trong công cuộc dựng nước và giữ nước

(5)Ứơc mơ cái thiện thắng cái ác

(6)Tư tưởng đề cao chủ nghĩa nhân đạo

(7)Sức mạnh của cái thiện, cái đẹp, sức mạnh của nghệ thuật

  Ý NGHĨA TƯỢNG TRƯNG CỦA TIẾNG ĐÀN THẠCH SANH Ý NGHĨA TƯỢNG TRƯNG CỦA NIÊU CƠM THẠCH SANH
Ý NGHĨA RIÊNG CỦA TỪNG HÌNH ẢNH    
Ý NGHĨA CHUNG CẢ HAI ĐỀU BIỂU ĐẠT  
1
16 tháng 6 2018

(5 điểm )

  Ý NGHĨA TƯỢNG TRƯNG CỦA TIẾNG ĐÀN THẠCH SANH Ý NGHĨA TƯỢNG TRƯNG CỦA NIÊU CƠM THẠCH SANH
Ý NGHĨA RIÊNG CỦA TỪNG HÌNH ẢNH 7 3
Ý NGHĨA CHUNG CẢ HAI ĐỀU BIỂU ĐẠT 1 ,2 ,3 ,4 ,5, 6

 

16 tháng 7 2018

Chọn A

Quản ngục trong tác phẩm nào vậy ạ?

Mình kiếm trên mạng thì thấy có tác phẩm "Chữ người tử tù" nhưng mà ông quản ngục trong đó hiền khô mà.

29 tháng 3 2023

Chữ người tử tù 

có 2 ý kiến 1 là đồng ý với ý kiến: Viên quản ngục này là một thanh âm trong trẻo vì sao

2 là đó

 

Tham khảo

“Tắt đèn” là một tác phẩm xuất sắc của nhà văn Ngô Tất Tố về tình hình xã hội Việt Nam, về nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Ở “Tắt đèn” ta thấy nổi lên một hình ảnh đẹp về người phụ nữ nông dân, về người phụ nữ Việt Nam. Đó là nhân vật chị Dậu với nhiều phẩm chất đáng quý. Nhưng “nét nổi bật ở chị Dậu là tấm lòng yêu chồng thương con tha thiết, là tính vị tha và đức hi sinh”.


Đó chính là những tình cảm cao quý thiêng liêng mà chị luôn dành cho anh Dậu - chồng chị và những đứa con thơ. Chị là vợ của một anh nông dân nghèo kiết xác đến nỗi phải bán đứa con để lấy tiền nộp sưu, là mẹ của ba đứa con nhỏ dại trong cái gia đình đã “lên đến bậc nhất trong hạng cùng đinh”. Đó là hình ảnh gia đình chị Dậu nói riêng, gia đình những người dân Việt Nam dưới chế độ thực dân nửa phong kiến.

Cuộc sống của cả gia đình chị Dậu đã vất vả chạy từng bữa ăn lại càng khó khăn hơn khi trong cái xã hội thối nát đó vẫn còn nhan nhản, đầy rẫy những kẻ như Nghị Quế vợ, Nghị Quế chồng, quan phủ Tư Ân, bọn cai lệ, người nhà lí trưởng...

Đọc hai đoạn trích “Con có thương thầy thương u...” và “Tức nước vỡ bờ” trong tác phẩm “Tắt đèn”, chúng ta thấy chị Dậu chính là hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam với những phẩm chất tiêu biểu thương chồng, yêu con. Dù trong mọi hoàn cảnh, em thấy chị Dậu vẫn luôn dành trọn tình cảm đối với chồng, con mà không hề nghĩ đến bản thân mình, đến những khó khăn vất vả mà mình chịu đựng.

Tình cảm chị dành cho chồng mà chị coi đó là trụ cột của gia đình còn hơn cả tình cảm của chị dành cho những đứa con, đặc biệt là cái Tí. Vì anh Dậu, chị sẵn sàng chịu đòn roi, nén nỗi đau tình mẫu tử để cứu chồng.

Vì tình cảm sâu nặng chị dành cho chồng mình đã được Ngô Tất Tố khắc họa sâu sắc và rõ nét qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ”. Sau khi nấu được nồi cháo, chưa nghĩ đến con cái chị múc ngay cháo ra một bát lớn, quạt cho chóng nguội rọi ân cần mời chồng: “Thầy em hãy cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xót ruột”.

Thái độ nhẹ nhàng, ân cần của chị đối với chồng thật cảm động biết bao. “Rồi chị đón lấy cái Tỉu và ngồi xuống dó như có ý chờ xem chồng chị ăn có ngon miệng hay không? Một tình cảm yêu thương sâu nặng của chị Dậu được biểu hiện một cách kín đáo nhưng vẫn sâu sắc, đậm đà biết bao qua việc quạt cháo cho nguội, ân cần mời chồng rồi xem chồng ăn có ngon miệng không.

Tình thương dó của chị còn được biểu hiện qua khía cạnh khác: việc chị bảo vệ chồng khỏi đòn roi của bọn cai lệ. Khi chúng sấn sổ đến trói anh Dậu thì “Chị Dậu xám mặt” vội vàng đặt con bé xuống chạy đến đỡ tay hắn: “Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, các ông tha cho". Cách xưng hô “ông - cháu” ấy thể hiện rõ thái độ nhẫn nhục của chị Dậu. Nhưng chị nhẫn nhục chỉ vì muốn cứu chồng. Ban đầu chị Dậu nhẫn nhục chịu đựng, dùng lời lẽ ngon ngọt mong cứu được chồng. Nhưng chúng chẳng những không tha cho mà còn đánh cả mình khiến chị thay đổi cách xưng hô từ “ông - cháu” đến “ông - tôi”, rồi “mày - bà”.

Cách thay đổi thái độ nhanh chóng như vậy thể hiện việc chị không thể chịu đựng cảnh chồng bị đánh. Dù mình bị đánh, chị vẫn cố gắng nài nỉ van xin đừng đánh chồng chị. Rồi việc chị thay đổi thái độ, ngôn ngữ đã hàm chứa sự phản kháng quyết liệt để bảo vệ chồng. Và đỉnh cao của tình cảm yêu thương của chị đối với chồng chị là việc chị đánh thắng tên cai lệ và người nhà lí trưởng. Đó là một chiến thắng vẻ vang vì một người đàn bà chân yếu tay mềm lại chiến thắng và chiến thắng dễ dàng trước hai gã đàn ông.

Chính việc thương chồng, lo chồng bị đánh đã biến thành sức mạnh để chị chiến thắng hai tên cai lệ và người nhà lí trưởng, bảo vệ chồng mình. Qua đó ta thấy hiện lên hình ảnh một người vợ nông thôn hết mực thương yêu chăm sóc chồng.

Nhưng bên cạnh đó, hình ảnh chị Dậu còn là hình ảnh một người mẹ rất mực yêu thương các con. Phải bán cái Tí, chị như đứt từng khúc ruột. Khi về nhà chị vẫn chưa nói cái tin sét đánh đó cho cái Tí nghe mà âm thầm chịu đựng. Nhưng sự hiếu thảo ngoan ngoãn của cái Tí vô tình lộ ra đã như lưỡi dao găm vào lòng chị, khiến chị càng nước mắt ngắn nước mắt dài.

Người mẹ nào sau những ngày tháng “mang nặng đẻ đau” mà chẳng thương yêu con. Bây giờ, phải đem con đi bán, người mẹ đó vẫn không đủ cam đảm nói ra cái điều đau đớn đó để trút bớt nỗi đau đang đè nặng trong lòng. Nỗi đau đó cứ nhân lên, nhân mãi lên như những mũi dao cứa vào lòng chị khi chị thấy cái Tí ngoan quá, hiếu thảo quá vậy mà phải đi làm tôi tớ ở nhà mụ Nghị Quế nổi tiếng độc ác, nhẫn tâm.

Phải có tình yêu sâu nặng lắm, thiết tha lắm đối với cái Tí, chị Dậu mới nén được nỗi đau mà chỉ lộ ra “rầu rĩ nét mặt, những giọt nước mắt rơi xuống càng mau”. Tình thương yêu con vô bờ như vậy đã khiến chị Dậu một người mẹ lại phải van xin con của mình, van xin con chấp nhận hoàn cảnh. Bằng những lời nói thấm thía, chị khuyên cái Tí: “U van con, u lạy con, con có thương thầy, thương u thì con cứ đi với u đừng khóc lóc nữa, đau ruột u lắm... Bây giờ phải đem con đi bán, u đã chết từng khúc ruột đấy con ạ”. Thái độ van xin của chị đối với cái Tí thể hiện việc chị cảm thấy mình có lỗi với nó. Người đau đớn, khó xử nhất chính là chị Dậu. Muốn cứu chồng thì chị phải bán con. Không còn con đường lựa chọn nào khác. Nhưng qua thái độ tình cảm của chị đối với cái Tí ta thấy đây vẫn là người mẹ yêu thương con hết mực.

Và tình thương đó, chị còn dành cả cho cái Tỉu, thằng Dần. Khi cái Tí cứ khóc mãi, chẳng chịu đi, lại thêm thằng Dần cứ kêu gào ầm ĩ nhất định không cho cái Tí đi nếu là một người nhẫn tâm thì sẽ nổi cáu dọa ông lí sẽ bắt nó nếu không để chị đi. Khi thằng Dần đồng ý để cho chị đi thì chị Dậu hối vì mình đã nói dối trẻ con, tức thì chị nói chữa: “ừ, hễ cụ Nghị bằng lòng để cho chị con về nhà vài hôm thì u đem nó về với con”. Việc không dám nói dối trẻ con, rồi dù rất đói nhưng chị vẫn cho cái Tỉu bú trước đã thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của chị đối với con cái. Chị quan tâm tới chúng mọi lúc, mọi khi có thể, dù có lúc chị bỏ lơ. Nhưng đó vẫn là tình cảm thương yêu sâu nặng, đằm thắm chị dành cho các con. Và nét nổi bật nhất ở chị Dậu là sự hi sinh, sự hi sinh vốn có của những người phụ nữ Việt Nam. Khi phải bán con, chị giả điếc trước những lời lẽ van xin được ở lại nhà của cái Tí dù chỉ ăn khoai thôi. Chị phải hi sinh tình mẫu tử của mình - điều thiêng liêng và cao quý nhất của người mẹ là vì cái gì? Đó là vì “tiền sưu không có, thầy con đau ốm là thế, vẫn bị người ta đánh trói, sưng cả hai tay lên kìa (...). Để cho thầy con khổ đến nước nào nữa?”.

Rồi chị phải cầu khẩn cái Tí như với người ban ơn dù chính chị cũng đang còn đau đớn gấp trăm ngàn lần nó. Bởi vì chị đang đứng giữa hai con đường: một là chị phải bán con để cứu chồng, để gia đình khỏi mất đi trụ cột. Và rồi một lần nữa, chị Dậu phải liều mạng để cứu chồng. Việc chị nhẫn nhục chịu đựng, xưng hô “ông - cháu” rồi đến việc chị đấu lí cãi lại chúng khiến chị bị tên cai lệ đánh cho bôm bốp và rồi cuối cùng chị đánh nhau với bọn chúng thể hiện tình cảm sâu nặng thắm thiết của chị đối với anh Dậu. Ngoài ra còn là sự nhẫn nhục hi sinh. Chị hi sinh bản thân mình, hi sinh tình mẫu tử cao đẹp cũng chỉ vì chị lo lắng tới gia đình mình quan tâm đến người chồng khốn khổ. Hình ảnh chị đã rất cao đẹp với tình cảm sâu nặng chị dành cho chồng cho con, giờ càng tỏa sáng và đáng quý hơn bởi sự hi sinh thầm lặng nhưng giàu ý nghĩa biết bao.

Tóm lại qua các đoạn trích các chương 10, 1l và 18, ta thấy nổi bật lên hình ảnh người phụ nữ nông dân Việt Nam trước Cách mạng với tình yêu chồng, thương con tha thiết, giàu lòng vị tha, sức phản kháng và đức hi sinh. Đọc các đoạn trích này, em thấy trào dâng lên sự khâm phục, biết ơn trước những con người như thế. Họ thật xứng đáng với tám chữ vàng mà Bác Hồ trao tặng cho phụ nữ Việt Nam “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”.

4 tháng 10 2021

bạn coppy ạ?:)))

Ý nghĩa tồn tại của văn chương thực chất là hướng con người tới cái đẹp, cái thiện, là đưa ánh sáng vào trái tim con người. Ánh sáng văn chương chính là vẻ đẹp của cảm xúc, tư tưởng, tình cảm của nhà văn chuyển hóa vào tác phẩm thông qua hình thức nghệ thuật độc đáo. Ánh sáng ấy có khả năng kì diệu, soi sáng nhận thức, thắp sáng niềm tin, giúp con người hiểu hơn về cuộc sống và con người, từ đó...
Đọc tiếp

Ý nghĩa tồn tại của văn chương thực chất là hướng con người tới cái đẹp, cái thiện, là đưa ánh sáng vào trái tim con người. Ánh sáng văn chương chính là vẻ đẹp của cảm xúc, tư tưởng, tình cảm của nhà văn chuyển hóa vào tác phẩm thông qua hình thức nghệ thuật độc đáo. Ánh sáng ấy có khả năng kì diệu, soi sáng nhận thức, thắp sáng niềm tin, giúp con người hiểu hơn về cuộc sống và con người, từ đó soi chiếu nhận thức về chính mình. Ánh sáng văn chương có tác dụng khơi dậy, bồi đắp những tình cảm đẹp đẽ trong tâm hồn con người, giúp con người sống đẹp đẽ, nhân văn hơn.

- Việc sáng tạo của nhà văn có khuynh hướng tư tưởng, luôn xuất phát từ nhu cầu giãi bày, thể hiện tâm tư, tình cảm vì thế nên nâng đỡ cho cái tốt không chỉ là thiên chức, là trách nhiệm mà còn là mong mỏi, nhu cầu của người cầm bút. Bằng cái tâm, tầm tư tưởng bén nhạy, người nghệ sĩ thấy được bản chất cuộc sống, khái quát thành những quy luật tâm lí, từ đó chuyển tải đến người đọc những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống và con người. Để đưa ánh sáng vào trái tim con người, người nghệ sĩ còn ý thức phát huy cái tài trong cách sử dụng ngôn từ, sáng tạo hình ảnh, xây dựng hình tượng, tạo kết cấu tác phẩm … với sức truyền cảm cao nhất của hình thức nghệ thuật. Ánh sáng được đưa vào trái tim con người từ tác phẩm văn học chính là sự hòa quyện của cái tâm, cái tài của người nghệ sĩ trong hành trình sáng tạo nghệ thuật nhiều vui sướng mà cũng lắm khổ đau.

- Giá trị của một tác phẩm, sức sống lâu bền của tác phẩm trong lòng người đọc chính là ở ánh sáng mà người nghệ sĩ đưa vào trái tim con người. Chính vì vậy, người nghệ sĩ cần phải sống sâu với cuộc đời, có được tình cảm chân thành, mãnh liệt, nắm bắt và phản ánh được những vấn đề cuộc sống và con người, có tài năng và bền bỉ nghiêm túc luyện rèn ngòi bút để có thể đưa ánh sáng vào trái tim con người  hiệu quả nhất. Người đọc khi đến với tác phẩm vì thế cần có ý thức bồi đắp tâm hồn, biết khám phá, đón nhận thứ ánh sáng đặc biệt từ tác phẩm, lĩnh hội được những ý tình sâu sắc mà nhà vân gửi gắm để hiểu cuộc sống, hiểu con người, hiểu chính mình hơn, từ đó sống đẹp, sống nhân vân hơn.

3. Phân tích

- Lão Hạc là kết tinh những cảm xúc, suy tư của một người nghệ sĩ có trái tim nhân ái, bao la, một tâm hồn đầy suy tư­, trăn trở, băn khoăn, day dứt về số phận con người. 

- Ánh sáng mà Nam Cao muốn đưa vào trái tim con người trong " Lão Hạc" là niềm xúc động, trân trọng một lão nông nghèo khổ nhưng vẫn luôn giữ được lòng tự trọng.

- Nam Cao đã đưa ánh sáng vào trái tim con người bằng hình thức nghệ thuật đặc sắc, độc đáo: nghệ thuật sử dụng ngôn từ, hình ảnh, tạo kết cấu…

0