K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 7 2018

Siêng năng, cần cù là phẩm chất tốt đẹp của người lao động, mà học sinh chúng ta, tuổi trẻ chúng ta phải rèn luyện hằng ngày.

Chăm chỉ làm việc và học hành một cách đều đặn, thường xuyên thì gọi là siêng năng cần cù nghĩa là chăm chi, chịu khó một cách thường xuyên trong bất cứ công việc nào, nhất là trong lao động và học tập.

Có quý trọng thì giờ, mới biết cần cù, siêng năng. Có biết coi thì giờ quý như vàng bạc thì mới có ý thức chăm chỉ, chịu khó trong lao động sản xuất, trong học hành luyện trí, luyện tài. Có siêng năng, cần cù mới có ý thức không để thì giờ trôi qua một cách vô ích, vô vị.

Biết dùi mài kinh sử, biết suy nghĩ vận động, vươn lên học hỏi những điều mới mẻ, những kiến thức khoa học hiện đại thì mới có thể nói là cần cù, siêng năng. Thức khuya dậy sớm, chăm chỉ làm ăn, vượt qua mọi khó khăn thì mới gọi là siêng năng, chịu khó.

Người thợ coi tám giờ lao động là vàng ngọc. Người nông dân cuốc bẫm cày sâu, một nắng hai sương để làm nên những mùa vàng bội thu, những cánh đồng đồ khoai xanh tốt, cần cù, siêng năng để làm ra của cải vật chất, để sáng tạo nên mọi giá trị tinh thần để làm cho cuộc sống ngày một ấm no hạnh phúc, làm cho đất nước, xã hội ngày một thêm giàu có. Muốn được sống trong ấm no, hạnh phúc thì phải siêng năng, cần cù. “Có làm thì mới có ăn - Không dưng ai dễ đem phần đến cho” là một lời khuyên chí lí. Muốn dân giàu, nước mạnh thì người người phải lao dộng, nhà nhà phải lao động; lao động một cách Gần cù. siêng năng.

Nhân dân ta, đặc biệt là người nông dân rất siêng năng, cần cù. Có biết bao bài ca dao ngợi ca phấm chất cao quý của họ:

Lao xao gà gáy rạng ngày,

Vai vác cái cày, tay dắt con trâu.

Bước chân xuống cánh đồng sâu,

Mắt nhắm mắt mở đuổi trâu ra cày.

Ai ơi, bưng bát cơm đầy,

Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng.

Trên đời, xưa và nay, cái đáng quý là lao động, người đáng quý là người lao động. Chính nhân dán lao động đã giáo dục chúng ta lòng yêu nước và đức tính cần cù, siêng năng. Nhờ siêng năng, cần cù mà mỗi chúng ta không sợ khó, sợ khổ, biết bền bỉ, nhẫn nại trong làm ăn, trong học hành.

Trái với siêng năng, cần cù là lười biếng, là “nhác làm siêng ăn”, là lãng phí thì giờ, trở thành kẻ sống thừa, vô tích sự.

Châm biếm kẻ lười biếng, nhân dân ta có câu ca:

Đời người chỉ một gang tay

Ai hay ngủ ngày còn một nửa gang.

Kẻ "hay ngủ ngày" là kẻ lười biếng, chi biết “há miệng chờ sung”.

Học sinh chúng ta, tuổi trẻ chúng ta phải chăm học chăm làm, phải siêng năng thức khuya dậy sớm, chịu khó cần cù học hành, luyện tập thì mới nên người. Phải biết “học ngày chưa đủ, tranh thủ học đêm”. Trong đợt ôn tập, kiểm tra, thi cử, học sinh phải siêng năng, phải cần cù ôn luyện. Có chịu khó, có nỗ lực cao thì mới có thể vươn lên học khá, học giỏi, mới giành được điểm cao trong thi cử?

Học tập hôm nay là để có ngày mai đúng ý nghĩa. Đó là một ngày mai lao động sáng tạo, ấm no, hạnh phúc. Siêng năng và cần cù hôm nay là để có một ngày mai tươi đẹp...

22 tháng 8 2018

Mai Văn Tài cậu giỏi thật.Chúc cậu học giỏi nhé .Cảm ơn cậu rất nhiều.

15 tháng 12 2023

Bài đây nha 

Bé Na là một cô bé khỏe mạnh. Cao chừng trên đầu gối em một chút, với nước da hồng hào, mềm mịn. Bàn tay, bàn chân của bé nhỏ xíu, có thể dễ dàng nắm vừa trong lòng bàn tay. Người của bé Na lúc nào cũng thơm mùi sữa. Em thích nhất là vùi vào bụng của em để trêu em cười khanh khách. Tóc của em chưa mọc dày và nhiều như người lớn, nhưng cũng đủ để mẹ buộc cho một cái nơ điệu đà. Đối với em, bé Na như là một thiên thần nhỏ. Lúc nào em cũng cười tươi tíu tít. Đôi mắt đen to tròn sẽ nheo lại, cái miệng nhỏ sẽ toe toét, để lộ mấy chiếc răng sữa con con.

Dạo này, bé Na bắt đầu tập nói, tập đi. Bé thường bập bẹ từng tiếng theo người lớn. Nghe bé gọi từng tiếng bố, mẹ, anh mà em vui mừng khôn xiết. Vui nhất, là lúc tập đi cho bé Na. Nhìn em lẫm chẫm từng bước một, cười toe toét chạy về phía mình, em cảm thấy trái tim mình như đang tan chảy ra vậy.

Nhìn bé Na lớn lên từng ngày, em lại càng thêm yêu quý em gái mình hơn. Em sẽ cố gắng trở thành một người anh trai tốt và là tấm gương sáng cho bé.

Hơi dài nhưng bạn cố viết nha

19 tháng 9 2016

Có một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được tốt trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn thôi.

Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trãi khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghĩ ngơi thư giản sau một tuần học tập và làm việc vất vã của mọi người. “Một ngày rãnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rãnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng  “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vã. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gởi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

Tôi bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đủa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính mình.

Khỏi phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen “Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều” tôi bẽn lẽn “Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ”. Mẹ nói “Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này” vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi “Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm”. Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày “làm việc”.

Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân “Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vã. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỹ niệm đẹp làm tôi nhớ mãi.

24 tháng 2 2018

All of the special holidays in my country, I Tet the most. Tet is an occasion to everyone get together in warm atmosphere. Before Tet holiday, Everyone prepares many things and decorates their house. I plant a lot of flowers in front of my house and buy many things such as clothes, foods ...

Besides, most of the streets also are decorated beautifully with colorful lights and flowers. During Tet, I spends more time on visiting my relatives, friends. Especially, I give to each other the best wishes for the new year. Tet is an opportunity for children receive lucky money. There is a funny thing that people try to avoid argument or saying any bad things at Tet. I love Tet holiday!

Dịch

Tất cả các ngày lễ đặc biệt ở đất nước tôi, tôi thích nhất Tết. Tết là dịp để tất cả mọi người cùng nhau trong bầu không khí ấm áp. Trước kỳ nghỉ Tết, mọi người chuẩn bị nhiều thứ và trang trí nhà cửa. Tôi trồng nhiều hoa ở trước nhà tôi và mua nhiều thứ như quần áo, thực phẩm ...

Bên cạnh đó, hầu hết các đường phố cũng được trang trí đẹp mắt với ánh sáng đầy màu sắc và hoa. Trong dịp Tết, tôi dành nhiều thời gian hơn cho thăm thân nhân, bạn bè. Đặc biệt, tôi trao cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất cho năm mới. Tết là cơ hội để trẻ em được may mắn. Có một điều buồn cười là mọi người cố gắng tránh tranh cãi hoặc nói bất cứ điều xấu nào vào dịp Tết. Tôi yêu Tết!

23 tháng 2 2018

Tet is a national and family festival. It is an occasion for every Vietnamese to have a good time while thinking about the last year and the next year. At Tet, spring fairs are organized, streets and public buildings are brightly decorated and almost all shops are crowded with people shopping for Tet. At home, every is tidied, special food is cooked,offerings of food, fresh water, flowers and betel are made on the family altar with burning joss- sks scenting the air. First-footing is made when the lucky visitor comes and children are given lucky money wrapped in a red tiny envelope. Tet is also a time for peace and love. During Tet, children often behave well and friends, relatives and neighbors give each other best wishes for the new year.

Chúc hok tốt

24 tháng 8 2023

I. Giới thiệu
Bức ảnh chân dung của Bác Hồ luôn gợi nhắc lại trong tâm hồn tôi những cảm xúc tôn kính và ngưỡng mộ. Bác Hồ - người đã dành cả cuộc đời mình vì sự nghiệp cách mạng, đã trở thành biểu tượng vĩ đại của dân tộc và tình yêu quê hương. Trong tâm hồn tôi, tình cảm dành cho Bác Hồ không chỉ đơn thuần là sự kính trọng, mà còn là sự ngưỡng mộ sâu sắc và tận tâm.
II. Sự hiểu biết về Bác Hồ

Hình ảnh Bác Hồ trong cuộc sống và sự nghiệp: Bác Hồ là người lãnh đạo vĩ đại của đội ngũ cách mạng, người đã dẫn dắt nhân dân Việt Nam đến với ánh sáng tự do và độc lập. Bức ảnh chân dung thể hiện sự trầm tĩnh và suy tư của Người, trong đó có tất cả những nỗi lo âu và trách nhiệm đối với tương lai của dân tộc.
Tấm gương đạo đức và tinh thần hết thảy: Bác Hồ không chỉ là người lãnh đạo mà còn là tấm gương đạo đức sáng sủa. Tình yêu thương con người, lòng nhân ái và tinh thần hết thảy của Bác luôn thấm permeate trong mỗi hành động, trong mỗi lời nói. Đó chính là điều làm cho sự hiểu biết về Bác Hồ không ngừng thăng hoa và sâu sắc hơn.

III. Tình cảm của tôi

Sự ngưỡng mộ vô bờ bến: Bác Hồ là biểu tượng của sự hy sinh và khao khát cho tương lai tươi sáng của dân tộc. Từ tấm ảnh chân dung, tôi nhìn thấy sự kiên định và quyết tâm, khát khao vượt qua mọi khó khăn để mang lại hạnh phúc cho nhân dân.
Lòng tận tâm và lòng yêu nước: Sự tận tâm của Bác Hồ dành cho dân tộc và quê hương đã tạo nên những dấu ấn khó phai trong lòng người dân. Tôi không thể không cảm nhận được tình yêu thương và trách nhiệm đối với dân tộc Việt Nam trong mỗi gương mặt của Người.
Tự hào là người con của Bác: Mỗi khi nhìn vào bức ảnh chân dung của Bác Hồ, tôi cảm nhận mình không chỉ là người con của cha mẹ, mà còn là người con của Bác. Tự hào vì có một vị lãnh tụ tài ba, một biểu tượng vĩ đại, một người cha tuyệt vời luôn âm thầm bên cạnh.

IV. Kết luận
Tình cảm của tôi đối với Bác Hồ không thể nào diễn tả hết trong những từ ngữ. Bức ảnh chân dung của Người luôn là nguồn cảm hứng, là ngọn lửa thắp sáng niềm tin và tình yêu quê hương trong tâm hồn tôi. Tôi tin rằng sứ mạng vĩ đại của Bác Hồ sẽ tiếp tục sống mãi trong lòng mỗi người con Việt Nam, truyền cảm hứng và động viên chúng ta vượt qua mọi thử thách, xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.

DÀN BÀI+ BÀI VIẾT BẠN NHÉ

24 tháng 8 2023

permeate: là thấm vào bạn nhé

e ko thich doc sach

8 tháng 4 2022

ko chép mạng ;-;

23 tháng 9 2017

I was born and raised in Ho Chi Minh City. I always proud of my Uncle Ho city.

My home in Go Vap district, formerly a revolutionary area of ​​our people. Today, peace, the city in general and Go Vap district in particular, brilliant lights, streets with cars, crowded market. My city has many beautiful parks such as Gia Dinh Park, Hoang Van Thu Park ... The city has Museum House, Reunification Palace, Dragon House Port, Thao Mang Vien. The city has many industrial parks producing goods to be exported throughout the country. With more than eight million people, the city is always crowded, bustling with cars. The city's industrial, commercial, and technical industries are progressing day by day. Today, visiting Ho Chi Minh City, you will see many new apartment buildings, extensive street lanes widespread. Many parks, theaters with shady trees. Flowers are not only planted in the park but are also planted and decorated on each avenue.

Your city is beautiful! I love my city.

3 tháng 10 2017

City is a place where life has become modern and comfortable and also mechanised. It is a huge habitation with brilliant life and life style to be seen everywhere.

For a correct assessment of city life we have to look at both the pros and cons of the city life, understand its advantages and disadvantages, and its merits and demerits.

People throng to a city basically for their employment i.e. for a means for a living or earning. This of course is absolutely necessary for all human beings and a city offers more avenues and has greater potential for jobs and there are more job opportunities. It is for this main reason that people come and crowd the cities.

This does pay as; the city has more to offer for people of all categories. This is not available in smaller places or villages. No matter what the talents and capacities of individuals, all of them get absorbed in cities as; it offers them all the power to sustain themselves.

Since every individual is busy looking for opportunities of livelihood there is bound to be in city a tough competition. Whether it is a competition for a job, for an examination or space or an office, or, as much as, even an area for begging, a city offers a very keen competition for all no matter what they follow.

This in turn results in the obvious tensions and hurry found in city life. In a city if we watch for some time, the impression we get is that, everyone is or at least seems to be running to his destination, lest someone else reaches there before.

There is besides the tensions of city life, a lot of glamour in most of them. This glamour also has its own attraction for the people rushing to cities. Life style becomes good as, there is a lot of money flowing in a city.

Just as job avenues are in plenty, the entertainment avenues are also in plenty. These avenues of entertainment and the light of glamour in cities have their charm and also their drawbacks.

The city children try to ape the scenes they see around full of glamour and priceless enjoyment. Seeing all this when most of them grow to be bereft of most of this, they feel left out and frustrated.

One most attractive point of city life is that here we find multifaceted avenues of education, which is completely lacking in small places. This gives the children a vast spectrum of choices of study to follow.

No matter what each child in a city is fond of doing, he/she is sure to find a place where his/her avenue of studies is taught. This is a great advantage to the children in cities, and this is exactly why, the city children are smarter and more exposed to the world, compared to their counterparts in villages.