K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 11 2017

a) từ đồng âm là từ đa . Đa đa là chỉ một loài chim, còn cây đa là chỉ một cái cây.

b)từ đồng âm là từ cay . Cay là chỉ tính.

còn câu c) thì mình chưa tìm ra =)))

9 tháng 12 2018

Chỉ ra hiện tượng đồng âm trong câu sau

a/ Đa đa đậu nhánh cây đa, chồng gần không lấy em lấy chồng xa

b/ Thằng Măng là con chú Tre

Nó bắt tôi về làm tội lột da

Thằng Hành cho trí thằng Hoa

Mắm muối cho vào cay hơn đắng cay

c/ Chị Xuân đi chợ mùa hè mua cá thu về chợ hãy còn đông

20 tháng 7 2018

đồng âm ak?

Mik nghĩ chỉ có từ "cay " thôi.

Ko đúng thì thôi nha.

24 tháng 7 2018

Chỉ ra hiện tượng đồng âm trong ví dụ sau:

" Thằng Măng là con chú Tre

Nó bắt tôi về làm tội lột da

  Thằng Hành cho chí thằng Hoa

Mắm muối cho vào cay hỡi đắng cay."

Tôi ở một vùng quê mang danh Đồng tháp , sao khi thua hoạch mùa lúa người ta xả nước vào ruộng cho đất xốp để làm tiếp mùa lúa mới . Năm đó mưa kéo dài con đê bị vỡ nước tràn vào ruộng ngập cả cánh động và dân chúng tôi sống chung với lũ , với người lớn thì bao lo lắng ùa về con lũ con nít chúng tôi lại vui mừng vì được bơi lội , câu cá và thứ chúng tôi vui mừng nhất là...
Đọc tiếp

Tôi ở một vùng quê mang danh Đồng tháp , sao khi thua hoạch mùa lúa người ta xả nước vào ruộng cho đất xốp để làm tiếp mùa lúa mới . Năm đó mưa kéo dài con đê bị vỡ nước tràn vào ruộng ngập cả cánh động và dân chúng tôi sống chung với lũ , với người lớn thì bao lo lắng ùa về con lũ con nít chúng tôi lại vui mừng vì được bơi lội , câu cá và thứ chúng tôi vui mừng nhất là được nghỉ học . Tôi có 2 thằng bạn tên K và N học chung với nhau coi nhau như anh em trong nhà , lúc nhỏ chúng tôi rất quậy phá chuyên ăn cắp vật của người khác cũng bị bắt vài lần nhưng không chừa.
Năm nay nước lũ ùa về bọn tôi mừng như được vàng vì sắp có phi vụ mới . Tối đó khoảng 9h tối bọn tôi kéo nhau xuống xuồng bơi ra đồng gỡ cá trộm của người ta , rồi lại kéo nhau bơi xuống nhà bà 3 trộm chuối . Cả bọn hí hửng quay về với những vật phẩm vừa trộm được , phải nói là lúc đó bọn tôi gan dạ thật chả biết sợ gì cả nhưng rồi cái chuyện ấy cũng đến . Hôm sau cũng 9h đêm bọn tôi tụ tập lại dưới xuồng đang thảo luận sẽ làm chuyến hàng nữa ở đâu và rồi thằng K lên kế hoạch lên vườn xoài ông 5 nhưng nó không biết rằng tai họa đang treo trên đầu nó , vườn xoài ông 5 rất to cây trái đủ loại đặc biệt cây xoài ai nhìn cũng phải nuốt nước bọt nhưng chưa một lần kẻ nào dám bước chân vào vườn ông 5 vì ở giữa khu vườn có một ngôi mộ và cả bọn tán thành rồi bắt đầu khởi hành . Hôm nay trời không sao lặng gió ánh trăng lại núp sau đám mây đen làm cho không gian mờ ảo một không gian tỉnh lặng đến đáng sợ lâu lâu lại có tiếng cú mèo vang lên . . . Giữa đêm tối dưới cánh đồng mênh mong biển nước một chiếc xuồng nhỏ với 3 bóng dáng con người đang trôi đến cánh cửa địa ngục . Khi gần đến vườn ông 5 thì thứ đầu tiên bọn tôi thấy là cây Xoài , cây xoài rất to vươn cao hơn tất cả cây khác nhánh cây chĩa ra với những quả xoài đang chín vàng cả 3 thằng thích thú chợt thằng N lên tiếng : Lửa kìa bây ” tay nó chỉ về phía cây xoài , tôi có nhìn theo hướng tay nó nhưng lại không thấy gì khi nghe xong tôi giật cả người còn thằng N thì đang rung rẫy chỉ mỗi thằng K tỉnh bơ ” Mày xàm xàm là hồi xuống nước lội về đó ” thằng K nói . Ngọn lửa vẫn đang nhấp nháy bay trên đọt xoài dưới sự chứng kiến của thằng N và khi chúng tôi đến gần thì nó đã biến mất từ lúc nào không hay.Xuồng bọn tôi tấp vào bờ 3 thằng nhanh chăn treo lên cây xoài hái lấy hái để từ trên cao bọn tôi có thể thấy gõ xung quanh một không gian tĩnh mịch đến rùng rợn chỉ có tiếng lá cây va chạm vào nhau mỗi khi có cơn gió nhẹ đi qua . Tôi và thằng N trèo gần nhau vì 2 thằng nhát gan nên không dám trèo 1 mình còn thằng K treo bên nhánh kia , thằng N vỗ vai tôi rồi nói nhỏ vào tai tôi : Ai kìa “.tôi đưa mắt nhìn xung quanh chỉ một màu đen nhưng khi mắt tôi lướt qua ngôi mộ thì đập vào mắt tôi là một người đàn bà khoát trên mình một bộ đồ bà ba màu trắng đang ngồi trên ngôi mộ mặt rụt xuống . Tôi và thằng N đứng bất động mà mắt cứ hướng về người đàn bà ấy chợt bà ta ngước mặt lên nhìn thẳng về phía chúng tôi dưới ánh trăng mờ tôi có thể nhìn gõ mặt bà ta với con mắt đỏ ngầu như thể hiện sự giận dữ nhưng miệng lại nở một nụ cười ma quái , tôi và thằng N đứng chết lặng bỗng nhiên trời chớp một cái kèm theo tiếng ” GẦM ” vang dội trời đất rồi cái bóng biến mất . Gió nổi lên dữ dội mây đen kéo đến , tôi và thằng N quay sang kêu thằng K về nhưng lại không thấy nó đến khi nhìn xuống thì nó đứng dưới gốc cây từ bao giờ . Bọn tôi vội xuống xuồng để về thì mưa lại kéo đến những hạt mưa ngày một nặng làm chiếc xuồng như bị nhấn chìm khi vừa ra khỏi vườn ông 5 thì một tràng cười vang lên làm bọn tôi càng thêm sợ hãi , tôi và thằng N cố gắng trèo thật nhanh còn thằng K ngồi im lặng không nói lời nào nó cứ quay đầu về hướng vườn xoài , giọng cười vẫn vang bên tai thêm cơn mưa và những cơn gió khiến con người bé như tôi lạnh thấu cả tim gan . Bơi gần đến nhà có ánh đèn hất ra thì ra là ba mẹ tôi với bố mẹ thằng K với thằng N , mọi người bơi ra kéo chúng tôi vào khi đến bờ tôi và thằng N té ngang ngắt xỉu ba mẹ tôi hoảng hốt đưa chúng tôi vào nhà lấy khăn nóng lau tôi và thằng N còn thằng K thì đứng ở gốc nhà tay cầm trái xoài ăn lặng lẽ ai hỏi gì nó cũng không trả lời vẻ mặt như người mất hồn đến khi ăn xong quả xoài thì nó lật ngang xỉu . Hôm sau tôi và thằng N tỉnh lại thì gặp thằng K đang ngồi đối diện với tôi và thằng N với khuôn mặt giận dữ mắt nó đỏ ngầu nhìn 2 thằng tôi , ánh mắt ấy làm tôi nhớ đến người đàn bà trong vườn xoài đêm hôm qua làm tôi rung sợ , tôi và N bỏ chạy ra cữa còn thằng K thì ngồi cười khà khà . Kể từ hôm đó thằng K hóa điên hóa dại nghêu ngao khắp sớm chữi bới um sùm lúc thì ngồi trên cây cười lúc thì lăn lộn dưới đất khóc thảm thiết nhưng khi gặp tôi và N thì nó lại tỏ vẻ tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy vì thế mỗi khi gặp nó tôi lại lẩn tránh , ba mẹ nó buồn và đưa nó đi chữa trị khắp nơi nào là tiêm thuốc rồi bóc thuốc Nam cho uống nhưng chẳng có chút tuyến triển đành ngậm đắng cho con trai mình trở thành người điên.
Khi câu chuyện 3 thằng tôi trộm xoài và thằng K hóa điên đến tai ông 5 thì ông xuống tận nhà tìm bọn tôi . Ông kêu tôi , N , K và ba mẹ thằng K lên nhà ông , ông dẫn mọi người ra vườn khi đến vườn thằng K chạy nhanh đến ngôi mộ rồi nhảy lên ngôi mộ ngồi khóc . Ông 5 kể : Ngôi mộ này là của chị 2 ông tên L lúc trước bà bị tâm thần và cây xoài ấy chính tay bà trồng ngày ngày bà ra vườn chăm sóc cho cây xoài . Nhưng một hôm bà bị bệnh nên ông 5 không cho ra ngoài đến nữa đêm mưa gió bà trốn ra ngoài vườn , đến sáng ông 5 đi tìm thì gặp bà đã chết dưới gốc xoài . Về sau ông thay bà chăm sóc cây xoài ngày ngày phải ra tưới nước có một lần ông quên tưới nữa đêm thì nghe tiếng bà chửi rủa đập phá đồ nên ông ngày nào cũng phải ra tưới dù xoái có chín ông cũng không dám ăn cứ bỏ cho rụng đầy sân . Ông 5 bảo rằng nếu muốn thằng K khỏi bệnh hãy thấp nhang và xin lỗi bà 2 mai ra bà tha cho thế là ba mẹ thằng K mua đồ về xin bà tha lỗi . Sáng hôm sau thằng K không còn hóa điên dại nhưng nó lại lù khù lờ khờ nói trước quên sau không còn hoạt bát nhưng trước .

0
9 tháng 12 2018

chỉ ra hiện tường đồng âm trong những ví dụ sau:

a. Đã mang lấy cái than tằm

Không vương tơ nữa cũng nằm trong tơ

Đêm nằmtưởng tưởng tơ

Chiêm bao thấy bậu dậy sờ chiếu không.

Tơ : sợi được lấy từ con tằm

Tơ : tơ tưởng : suy nghĩ viễn vông

b. Đa đa đậu nhánh cây đa

Chồng gần không lấy em lấychồng xa

Đa Đa : chỉ loài chim

cây đa : loài cây

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết...
Đọc tiếp

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết sức mới mẻ của tôi.câu truyện này mới sảy ra hôm 30 đây thôi,không phải là do tôi gặp nhưng vì tôi cũng là người trong cuộc nên tôi khá là tình vi đối với câu truyện này… Câu truyện không dài cũng chẳng kinh nhưng tôi vẫn đưa lên cho quý vị cùng đọc giả trí
Tôi xin phép cầm đũa nhé
29/12/2016-22:00p… Tôi và thằng bạn đã suất hiện tại địa điểm như đã hẹn đó là quán ( internet ) chả là năm nay tôi làm ăn cũng tạm ổn nên quyết định đầu tư 8.000.000 vào con ( ACC ) ( crossfire ) để xắm ( VIP ) và rủ thằng bạn game cày xuyên màn đêm cày đến đêm 30 rồi đi xem bắn pháo hoa luôn 1 thể…
30/12/2016-21:00 tối…tôi và thằng bạn mới chịu nhổ neo và loạng quạng bước ra khỏi quán ( internet ) cảm giác bước ra khỏi quán sau khi cày xuyên ngày đêm giông như vừa bước ra từ cõi chết vậy :(( 2 thằng về tắm rửa đánh răng rửa mặt và ăn cơm xong lại tiếp tục đi xem bắn pháo hoa
30/12/2016-23:30p 2 thằng lại gặp nhau tại điểm bắn pháo hoa hằng năm và chờ đợi ( vừa đợi vừa ngáp ) đợi khoảng 30p gì đó thằng bạn nói thôi… Đút c***c vào xem bắn pháo hoa nữa về ngủ cho lành…lúc đó tôi cũng ngán rồi nên cũng nhiệt liệt hưởng ứng. 2 thằng lại lóc cóc phi xe về. Khi về ngang qua ngôi đền thì nó lại nói…Hay là vào đền hái lộc đê , tôi thì chẳng muốn tí nào mắt mở không ra rồi :(( nhưng thấy hắn hào hứng nên cũng vào thử cho biết mà…tôi đi theo sau mà cảm giác cứ ớn ớn sao ý… Sau khi thằng bạn hái một chiếc lá trên xây xuống thì có một luồng gió lạnh buốt thổi qua làm da gà da trâu tôi nổi hết lên.rùng mình một cái tôi quay qua cái cây bên cạnh cách chỗ tôi khoảng 10m… Giật mình khi thấy có đứa cgai mặc đồ đỏ tóc dài đứg sau gốc cây lấp lò nhìn chằm chằm vào 2 thằng và chính xác là nhìn thằng bạn… Tôi không nghĩ đó là ma nên nói với thằng bạn ây…có con nào nó đứng nhìn mày kìa! Đâu…? Vừa hỏi nó vừa quay đầu lại theo hướng tay tôi chỉ… Nhìn 1 lúc nó phán 1 câu… Mắt mày mắt l***n à ? Có con nào đâu ? Tôi nhìn lại thì ngơ ngác…
30/12/2016-00:³0p 2 thằng bắt đầu ra lấy xe về…trên đường đi tôi thấy nó ngồi sau mà thỉnh thoảng cứ ngoái đầu ra đằng nhìn mà tôi cũng không biết nó nhìn cái gì…tôi hỏi…mày nhìn gì thế ? Không thấy trả lời tôi lại nói… Hái lộc xong chắc ra năm nhặt được vàng nhỉ…vàng nổi thì…chưa trả lời dứt câu thì thấy nó vỗ vai có vẻ gấp gáp….có…C.ó..ó…ó con nào nó cứ đi theo mình từ nãy giờ kìa… Tôi cười nhạo và khinh khỉnh…mắt mày mắt l***n :)) tao nói thật… Tôi nge nó nói như kiểu sắp đứt hơi nên tôi quay lại thì cứng người và không làm chủ tay lái được nữa… Đầu tôi và thằng bạn cứ ngoái ra sau nhìn con nhỏ đó đi theo ở sau… Tôi nhìn và nhận ra ngay đó là con nhỏ lúc nãy gặp trong đền đứng nhìn 2 thằng… Tuy nó đi sau khá xa nhưng do có đèn đường nên tôi nhìn khá rõ mặt con nhỏ đó bị dập nát hết trơn…toàn máu… Tay tôi không hiểu sao cứ như có người điều khiển vặn ga càng lúc càng to cho đến khi tôi quay đầu lại được thì…r.ầ..M…mắt tôi mờ đi và tôi quay sang bên cạnh thì thâý thằng bạn cũng đang nằm bất động mặt cũng toàn máu và rồi tôi nge tiếng nói chuyện tiếng hò hét tiếng chân chạy trên đường bê tông… Quay đầu lại nhìn thì thấy có mấy người đang chạy đến nhưng người tôi để ý nhất là con nhỏ đó đang đứng lẫn trong đám đông nhìn chằm chằm vào tôi nở 1 nụ cười bí hiểm và biến mất sau đám đông… Trong khoảnh khắc đó mắt tôi chỉ còn là một màu đen…
1/1/2016-14:00p tôi được ra viện trước vì tôi được chẩn đoán là vì bị chấn động mạnh nên bất tỉnh… Còn thằng bạn thì bị rạn xương bả vai+gãy tay+trệch đốt sống cổ… Lúc bị té nó cày mặt xuống đường sao ý… Mặt mất hẳn mảng thịt to chả bá…
Câu truyện của tôi xin được phép khép lại tại đây và một lần nữa rất cảm ơn quý vị đã bớt chút thì giờ để theo dõi câu truyện này và nhân tiện tôi cũng xin gửi tới mọi người một lời khuyên chân thành…không nên đi hái lộc tại các đền chùa hoặc miếu vì sao ? Vì từng cm vuông đất của đền chùa miếu đều có những vong hồn thậm chí là quỷ cư ngụ .bạn vào hái lộc Nếu không may bạn hợp vía hớp tuổi với 1 ai trong số đó thì họ sẽ đi theo bạn và đó gọi là ( rước quỷ về nhà )

0
Xét những đoạn trích sau và trả lời câu hỏi.a) - Sao cụ lo xa thế? Cụ còn khoẻ lắm, chưa chết đâu mà sợ! Cụ cứ để tiền ấy mà ăn, lúc chết hãy hay! Tội gì bây giờ nhịn đói mà tiền để lại? - Không, ông giáo ạ! Ăn mãi hết đi thì đến lúc chết lấy gì mà lo liệu?(Nam Cao, Lão Hạc)b) Nghe con giục, bà mẹ đến hỏi phú ông. Phú ông ngần ngại. Cả đàn bò giao cho thằng bé không ra...
Đọc tiếp

Xét những đoạn trích sau và trả lời câu hỏi.

a) - Sao cụ lo xa thế? Cụ còn khoẻ lắm, chưa chết đâu mà sợ! Cụ cứ để tiền ấy mà ăn, lúc chết hãy hay! Tội gì bây giờ nhịn đói mà tiền để lại? 

- Không, ông giáo ạ! Ăn mãi hết đi thì đến lúc chết lấy gì mà lo liệu?

(Nam Cao, Lão Hạc)

b) Nghe con giục, bà mẹ đến hỏi phú ông. Phú ông ngần ngại. Cả đàn bò giao cho thằng bé không ra người, không ra ngợm ấy, chăn dắt làm sao?

(Sọ Dừa)

c) Dưới gốc tre, tua tủa những mầm măng. Măng trồi lên nhọn hoắt như một mũi gai khổng lồ xuyên qua đất luỹ mà trỗi dậy, bẹ măng bọc kín thân cây non, ủ kĩ như áo mẹ trùm lần trong ngoài cho đứa con non nớt. Ai dám bảo thảo mộc tự nhiên không có tình mẫu tử?

(Ngô Văn Phú, Luỹ làng)

d) Vua sai lính điệu em bé vào, phán hỏi:

- Thằng bé kia, mày có việc gì? Sao lại đến đây mà khóc?

(Em bé thông minh)

- Trong những đoạn văn trên, câu nào là câu nghi vấn? Đặc điểm hình thức nào cho biết đó là câu nghi vấn?

1
26 tháng 4 2018

a, + Sao cụ lo xa quá thế?

   + Tội gì bây giờ nhịn đói mà để tiền lại?

   + Ăn mãi hết đi thì đến lúc ấy lấy gì mà lo liệu?

   → Có dấu hỏi chấm kết thúc câu, và sử dụng có từ "thế", "gì". Mục đích câu hỏi của ông giáo dùng để khuyên lão Hạc. Còn lão Hạc dùng câu hỏi thể hiện sự buồn bã, lo lắng về tương lai.

  b, Cả đàn bò giao cho thằng bé người không ra người, ngợm không ra ngợm ấy chăn dắt làm sao?

   → Dấu hiệu: các từ để nghi vấn "làm sao", có dấu chấm hỏi cuối câu. Mục đích thể hiện sự chê bai, không tin tưởng của nhân vật phú ông.

  c, Ai dám bảo thảo mộc tự nhiên không có tình mẫu tử?

   → Dấu hiệu: từ nghi vấn "ai", dấu hỏi kết thúc câu. Mục đích câu nghi vấn trên dùng để khẳng định tình mẫu tử của măng tre (thảo mộc)

  d, Thằng bé kia, mày có việc gì? Sao lại đến đây mà khóc?

   → Dấu hiệu: từ để hỏi " gì", "sao" và dấu hỏi chấm kết thúc câu. Mục đích dùng để hỏi.

  - Trong các câu trên, câu ở đoạn (a), (b), (c), (d) có thể được thay thế bằng các câu khác không phải câu nghi vấn, nhưng có chức năng tương đương.

Chào mọi người, hai bài trước tui đã đọc tất cả các comment để lại của các bạn, tui thật lòng cảm ơn rất nhiều, và các bạn đã cho tui thêm động lực để kể tiếp những câu truyện mà tui trải qua / được kể lại. Trước khi vào truyện tui xin phép có đôi lời:1. Sau này lớn lên, tui không còn nghe hay thấy người âm nói chuyện nhiều như lúc nhỏ. Tui không biết diễn tả như thế nào,...
Đọc tiếp

Chào mọi người, hai bài trước tui đã đọc tất cả các comment để lại của các bạn, tui thật lòng cảm ơn rất nhiều, và các bạn đã cho tui thêm động lực để kể tiếp những câu truyện mà tui trải qua / được kể lại. Trước khi vào truyện tui xin phép có đôi lời:
1. Sau này lớn lên, tui không còn nghe hay thấy người âm nói chuyện nhiều như lúc nhỏ. Tui không biết diễn tả như thế nào, nhưng tả chính xác nhất là việc đó không phụ thuộc vào tui. Nghĩa là, nếu người ta cho mình nghe mình mới nghe, cho thấy mới thấy hoặc gọi là “hợp mạng” mới được cho nghe cho thấy cũng đúng. Vậy nên dù tui muốn và rất muốn giúp đỡ mọi người trong việc tìm lại cốt hay gặp ng thân, cũng đành lực bất tòng tâm. Tui thử một số lần rồi, cố gắng mấy cũng không nghe được. Sau có nhà sư đã nói với tui: ” Khả năng đó là “duyên”, không phải mình muốn giúp là được”. Tui lại không biết gì về âm dương số mệnh nên đành xin lỗi yêu cầu giúp đỡ của một số bạn. Rất xin lỗi và cầu mong các bạn sẽ sớm được hoàn thành tâm nguyện.
2. Lời hay nói : Nếu tui viết không hay chỗ nào, rất mong được nghe ý kiến để những bài sau tui có thể diễn tả tốt hơn cho mọi người dễ hình dung về các câu chuyện của mình. Đây là chuyện có thật xảy ra trong đời tui hoặc nghe người nhà, người quen kể lại, không phải tự sáng tác. Tui post lên đây để tâm sự và chia sẻ với mọi người những cái kì lạ, bí ẩn quanh cuộc sống mình mà không giải thích được. Nếu bạn tìm truyện ma đáng sợ, kinh dị thì xin lỗi vì mình không đáp ứng được ạ. Cảm ơn tất cả mọi người.

TRUYỆN 5: CHƠI TRỐN TÌM (chơi năm mười)

Sơ lược khu nhà tui, hơn 20 năm về trước, khu quận 9 khi đó vẫn còn đường đất đỏ, hoang sơ. Lũ trẻ hay tắm suối ở chỗ bây giờ là khu công nghệ cao, và rủ nhau đi coi cầu cơ hay vớt xác ở cầu Năm Lý. Nếu ai ở quận 9 khi đó đều biết khu đường Man Thiện, Lã Xuân Oai (tên bây giờ) trước kia chủ yếu hai bên toàn là nghĩa địa, mồ mả, cây cối nhiều – nhà dân ít.

📷

Nơi xảy ra chuyện là nhà anh họ, lớn hơn tui 1 tuổi – tên gọi là anh Mỹ. Nhà anh bây giờ là khu đường Man Thiện, chỗ khu nghĩa địa nằm đằng sau mấy con hẻm ở đối diện chung cư C6. Về cái nghĩa địa này, nó đã ở đó rất lâu rất lâu trước khi tui chuyển về nữa. Những ngôi mộ ở đó mới có cũ có. Mà những mộ cũ toàn mộ lâu đời rồi, có những mộ còn ngang tuổi với mộ đá ong “khu nghĩa địa cổ” bên Thủ Đức nữa. Và còn có những bụi tre lớn mọc dọc theo đường vào nghĩa địa (hồi nhỏ ba hay xuống đào mụt măng về cho mẹ nấu canh, tre mọc giữa đường không phải của ai nên ai lấy thì lấy). Ngày nhỏ ông bà hay dặn lũ trẻ trong xóm, chỗ đó toàn ông lớn bà lớn nằm nên họ khó tính, đi học về ngang qua thì không được chạy rầm rầm giỡn hớt cười đùa lớn tiếng, cứ đi qua nhanh thật nhanh thôi.

Năm đó, tui đã vào cấp 2. Như bao đứa trẻ khác, lũ trẻ xóm tui thường hay tụ họp đi chơi mỗi cuối tuần được nghỉ học. Tụi tui hay đi bộ xuống nhà anh Mỹ chơi vì nhà anh có vườn rộng, cây cối tỏa bóng mát mẻ và có ghế đá ngồi chơi nữa chứ. Tui vẫn nhớ hôm đó là thứ 7, theo thường lệ cả đám trai có gái có 5 đứa lại dắt nhau xuống nhà anh chơi từ sáng đến chiều về. Có thêm anh Mỹ và 1 thằng nhóc trong xóm là cả bầy được 7 đứa. Sau khi ăn trưa no nê chán chê ngồi tám nhảm đến tầm hơn 1 giờ thì cả bọn chán quá, mới rủ nhau đi lấy ít bánh kẹo, nhang và lon sữa ra chơi “ma lon” (hậu quả sau đó là mắt cá chân đứa nào cũng bầm đen thui). Dù nhà anh rất gần nghĩa địa nhưng cả đám vẫn sợ, chỉ dám chơi trước cổng nhà chứ ko dám ra nghĩa địa. Chơi chán chê từ “ma lon” rồi qua “ma gió” (hay còn gọi là trò khiêng ma, vì mỗi lần khiêng lên được là gió nổi lên ào ào) nhưng cả đám vẫn còn xung lắm. Thế là bày nhau chơi năm mười (trốn tìm), và đó là quyết định mà mãi sau anh Mỹ vẫn hay nói : CHƠI NGU NHẤT ĐỜI TAO.

Sỡ dĩ tại sao anh nói vậy, vì anh là người đầu têu trong việc ra chơi gần chỗ nghĩa địa. Mọi hôm chúng mình vẫn chơi năm mười ở khu vườn nhà anh, nhưng hôm nay nổi hứng anh bảo cả bọn ra đường lớn ngay gần nghĩa địa chơi, cổng nhà anh sẽ là đích đến. Tui nhớ đứa nào đấy trong bọn kêu lên coi chừng ma giấu đó, anh Mỹ rất hùng hồn : “Bọn mình chơi chục lần rồi đấy thôi, có đứa nào bị gì đâu. Giờ này 3 giờ mấy gần chiều rồi, khi nào chơi 12h trưa mới sợ”. Lời anh như thúc đẩy tinh thần cả đám, thế là vẫn chơi. Đứa làm “Cái” bắt đầu đếm “1, 2, 3, 4, 5… 50! Tao đến đây”.
Khi cả bọn nghe “Cái” bắt đầu đếm là túa ra chạy ào ào như ong vỡ tổ. Đứa thì chui vô kho củi nhà hàng xóm, đứa leo lên cây, đứa nấp sau mấy cái lu nước, đứa lại nấp sau xe máy người lớn dựng ở ngoài sân…hồi hộp chờ đợi! Tiếng hô hào chạy đến đích, tiếng la hét khi bị “cái” bắt, tiếng cười của đám nhỏ vang khắp khu xóm.

Chơi đến lượt thứ 3, khi mà cả đám đều đã về đến đích, cả bọn đợi hoài đợi hoài không thấy thằng A. đâu hết. Túa nhau ra đi tìm khắp xóm vẫn không thấy nó đâu cả. Cả đám kéo nhau về sân nhà anh Mỹ ngồi chờ đợi, những mong thằng A. thấy lâu không ai tìm được sẽ chạy về đích. Có đứa bảo hay là nó chạy về nhà rồi, anh Mỹ bèn lấy điện thoại bàn gọi về nhà nó nhưng không ai bắt máy. Lại chờ đợi, lúc này cả bọn bắt đầu lo lắng nhen nhóm sợ hãi:
“Hay là nó bị ma giấu ?”
“Bậy, đừng nói xui. Chắc nó đang chơi mắc tè hay ị nên kiếm chỗ đi thì sao”
“Sao nó không chạy về nhà anh Mỹ đi ?”
“Cổng nhà là đích, nó sợ về bị bắt sao.”
“Nhưng em vẫn nghi quá, có khi nó bị giấu đó.”
“Tụi bây đừng có tự hù nữa, chờ chút nó cũng về à.”
… Lại chờ đợi đến gần 18h, trời chiều dần sụp tối vẫn không thấy thằng A đâu. Lúc này nhà thằng A có gọi lại hỏi sao giờ chưa thấy về, thì cả đám mới sợ hãi cực độ. Anh Mỹ trả lời điện thoại là lát tụi nó về liền. Miệng nói vậy chứ anh bắt đầu run, anh kêu “Đợi cha ta làm về đi rồi mình kể cho người lớn”. Cả đám lấm lét, cúi gằm mặt chẳng đứa nào buồn lên tiếng nữa. Phần vì lo lắng không biết thằng A giờ ở đâu, phần vì sợ rủi có chuyện gì người lớn lôi cả đám ra đánh đòn. Mà điều đáng sợ nhất, cái điều đang len lỏi trong đầu óc đám nhỏ mà không đứa nào dám thốt ra, điều ghê hơn cả việc bị ăn đòn, đó là : THẰNG A BỊ MA GIẤU !

Sau ít phút là cha anh Mỹ về. Dắt xe vào sân, thấy cả bọn ngồi 1 bầy ở ghế đá bác nhăn mặt khó hiểu:
“Ủa, nay bây chơi trễ dữ, giờ chưa về tắm rửa ăn cơm. Con Mén nhỏ muốn má mày qua lôi đầu về như bữa ko ?”
“Cha ơi, thằng A nó bị lạc mất tiêu rồi – anh Mỹ nói.”
Nghe tới đây, nhìn thêm gương mặt đứa thì hoảng hốt đứa thì ủ rũ của xấp nhỏ, bác đi nhanh lại chỗ ghế đá giọng bất an: “Đâu, bây kể cha nghe coi”
Anh Mỹ lớn nhất nên lên tiếng kể lại, những đứa khác thỉnh thoảng thêm vô thông tin mà tụi nó biết. Có đứa bảo: “Lúc con trốn sau xe máy, con thấy nó chạy về hướng nghĩa địa”. Nghe xong hết, bác trấn an cả đám “Chắc nó bỏ đi đâu chơi thôi, để bác gọi người nhà qua đón tụi bây về rồi người lớn đi tìm nó”. Sau đó, bác vào nhà nói với bác gái rồi lấy điện thoại gọi người nhà từng đứa qua. Có cả người nhà thằng A. Khi những đứa kia về hết, chỉ còn lại người nhà thằng A, ba mẹ tui thì người lớn bắt đầu bàn bạc với nhau. Sở dĩ tui được ở lại vì tui là em họ thằng Mỹ mà, người trong nhà. Lúc này anh Mỹ mới kể lại 1 lần nữa cho mọi người nghe. Nhà thằng A gọi về nhà lần nữa thì người ở nhà vẫn nói không thấy nó về. Chạy hết xóm hỏi cũng không có ai thấy nó ghé chơi nhà nào hết. Nghĩa địa cũng không có. Má thằng A lúc này đã bắt đầu rưng rưng nước mắt và ba nó thì ngày càng đăm chiêu căng thẳng.
“Hay mình báo công an đi anh, nhờ họ tìm.”
“Nó mới lạc có mấy tiếng, sợ công an chưa xử đâu.”
“Có khi nào nó đi bơi bên suối không anh ?”
“Nó chơi với đám này, không có tụi này mình nó sao dám đi ra ngoài đó bơi.”
“Tui tính vầy, anh T (ba tui) qua tìm ông Hai với mấy thằng con ổng nhờ ra suối kiếm giùm, sẵn tạt ngang báo CA phường giùm tui nhờ họ thử tìm xa hơn. Tui với ba mẹ thằng A chạy vô xóm với ra nghĩa địa tìm lần nữa. Còn mẹ con Mén về xóm bà mượn giùm con chó mực của ông Tư qua nha, sẵn mua giùm ít trái cây, tiền giấy.”
Nói xong mạnh ai nấy chạy đi làm việc của mình theo lời cha anh Mỹ dặn. Tui với mẹ về nhà tui lấy giỏ đi chợ rồi qua mượn con chó mực của ông Tư, bỏ vào giỏ và ôm qua nhà anh Mỹ. Tả sơ về con chó này : nó là chó cỏ, đen thui thùi lui từ đầu tới chân, mắt nó cũng đen nốt. Mọi người nói nó khôn nhất xóm, ít khi sủa bậy như những con khác trong xóm. Nếu ban đêm nó sủa, thì con nít không được ra đường.

Qua nhà anh Mỹ, đợi mọi người tới đông đủ. Bên nhóm cha anh Mỹ không có thông tin gì. Bên nhóm ba tui ra suối tìm, cũng không thấy đồ đạc hay dấu vết gì của thằng A ngoài đó. Nhóm người lúc này đã có thêm vợ chồng ông Hai và hai anh con chừng hai mấy tuổi. Lúc này cha anh Mỹ hỏi ông Hai :
“Chú Hai nhớ hồi con mười mấy tuổi có vụ thằng N xóm mình bị giấu không?”
“Ờ, nãy nghe kể tao cũng nghi là bị giống vậy. Đám con nít ranh, kêu không được ra đó chơi mà lỳ như trâu như bò” – ông Hai đáp mà không quên lườm cho tui với anh Mỹ một phát.
“Chú Hai ở đây lớn nhất, có ông bà con với ba mẹ chú, ông bà chú nằm đó, nhờ chú ra thắp giúp con nén nhang xin giúp tìm thấy thằng nhỏ. Nếu nó lỡ quấy phá chọc giận tới ai ngoài đó thì xin tha lỗi cho nó còn nhỏ dại. Còn con, dắt con chó mực đi tìm chỗ bụi tre. Nãy con tìm giáp vòng không thấy nhưng con nghi là chỗ bụi tre.”
“Ừ, đi bây. Đưa nhang đèn, trái cây đây, tao ra tao xin cho. Ba mẹ thằng A ra khấn chung với tao, nhớ nói : chúng con xin các cụ, các ông bà, các anh chị em chiến sĩ khuất mặt khuất mày về đây nhận giúp lòng thành của chúng con mà cho vợ chồng con xin cho thằng nhỏ về. Nó còn nhỏ dại, có mạo phạm gì xin tha thứ cho nó”

Lúc này trời đã tối, bầu trời quang đãng, từng cơn gió thổi qua rặng tre nghe xào xạc. Những ngọn tre đong đưa trong gió, hắt bóng xuống mặt đường. Bóng của rặng tre như muốn bao trùm luôn nhóm người đang soi đèn đi về hướng nghĩa địa. Khi đó chưa có đèn đường, chỉ có ánh đèn từ các nhà gần đó hắt bóng qua. Tui và anh Mỹ đi nép sát vào mẹ mình không dám buông tay. 2 ông bố thì soi đèn và dắt con chó mực bắt đầu rảo tìm từ rặng tre đầu tiên tính từ ngoài đường lớn vào. Ông Hai bày đồ ra trước khu nghĩa địa, quỳ cùng ba mẹ thằng A và bắt đầu khấn vái. Khi ông Hai cắm nhang vào bát, bó nhang bỗng cháy phựt lên làm tui và anh Mỹ muốn rớt tim ra ngoài. Đốt nhang đèn và tiền xong ông Hai và ba thằng A đã đứng dậy, chỉ có mẹ thằng A vẫn quỳ đó liên tục khấn và xin lỗi giùm nó. Bác thành tâm lắm – nhìn rất tội nghiệp, đúng là con dại cái mang, khổ thân bác gái.

Khi đến chỗ bụi tre gần sát trong cùng của nghĩa địa, bổng con chó mực sủa lên dữ dội. Nó chạy tới ngửi ngửi và sủa liên hồi. Mọi người chạy quýnh quáng lại đó, rọi đèn vào trong. Lúc này cha anh Mỹ la lên “Thấy nó rồi, thấy thằng A rồi”. Tui quên mất sợ cũng chạy lên chỗ bụi tre đó, và hình ảnh thằng A lúc đó không thể nào tui quên được. Thằng A đang ngồi bó gối trong bụi tre, đầu tóc nó thì đầy lá tre, mặt thì lấm lem đất cát. Nó mếu máo ú ớ ú ớ không nghe được nói gì, nước mắt nước mũi tèm lem. Không biết làm sao nó vô đó được, chứ lúc mang nó ra cực ghê nơi. Hai anh con ông Hai phải cưa ít cây tre bên ngoài mới lôi được nó ra. Đem nó ra, miệng mồm nó toàn là đất và lá tre không. Ba nó phải móc hết ra và móc họng cho nó ói thêm ra một bãi như bùn nhão.
Về nhà anh Mỹ rồi nó mới kể lại mà mặt vẫn chưa hết bàng hoàng :
“Con đang đi tìm chỗ trốn, có một cô đứng trong đó kêu vô đây trốn nè, con thấy bụi tre có chỗ ở giữa lớn lắm nên con chui vô ngồi kế bên cô đó. Cô đó còn cho con bánh kẹo để ăn nữa. Sau con không đứng dậy đi ra được, mà cô đó cũng biến đâu mất. Con cứ ngồi đó quài không đi được, con nghe tiếng mọi người kêu con mà mắt con tối tui, con cũng không la lên được, con chỉ biết khóc thôi”.

Sau bữa đó, ba mẹ thằng A đem nó về nhà, nó còn bị sốt mấy ngày phải nghỉ học. Tui và anh Mỹ thì bị lôi về ăn đòn nhừ tử cái tội chơi ngu và bị quỳ gối cả buổi. Đám nhỏ trong xóm sợ quá chừng không dám sang nhà anh Mỹ chơi gần mấy tháng. Nhưng rồi đâu lại vào đó, chỉ có điều cả đám không dám chơi năm mười vào buổi trưa nữa, thay vào đó là tạt hình, tạt lon. Khu nghĩa địa đó vẫn còn cho đến giờ, mấy bụi tre thì bị chặt hết để mở đường. Tuy lớn rồi nhưng mỗi lần sang nhà anh Mỹ chơi, đi ngang nghĩa địa tui vẫn chạy xe qua thật nhanh, không dám nhìn lại. Hết.

Bầu Bí.

P/s: Nếu bạn nào muốn xem chơi ma lon hay ma gió như nào để lại lời nhắn cho mình nhé, bữa sau mình viết một bài bày cho cách chơi. Còn lên hay không thì hên xui =)) Lúc bé tụi mình chơi thì lúc được lúc không ah, nhưng mà vẫn rất thích và chơi hoài không chán.

0
Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp...
Đọc tiếp

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp tôi hiền, mà nó còn được cô giáo bênh vực nên nó lộng hành. Nó đã cầu cho lớp tôi chết. Nó chửi thằng Lương Hồng Phúc là con heo mập địt, xấu xí. Nó chửi mấy thằng con trai lớp tôi bê đê. Nó còn tự xưng nó là con nhà đại gia, rồi thằng Phạm Tuấn Kiệt lại hỏi nó là: " Ông là người giàu nhất đám nghèo đúng không ? Hay là giàu rớt mồng tơi mà còn không có mông tơi để rớt." Thế là nó bực mình, nó lại bóp c* của thằng Kiệt rồi nói: " Cho mày chừa cái tội sỉ nhục tao", làm cho thằng Kiệt khóc suốt cả buổi ra chơi vì đau điến, đến nổi mà hai con mắt nó đỏ hoe, mặt cũng đỏ nữa vì nó đang giận lắm. Nó đi đến chổ thằng Đặng Thanh Trường giả bộ chơi với thằng Trường rồi ôm lấy thằng Trường rất chặt, trong khi thằng trường đang bị bệnh đau tim, nó cứ than khó thở rồi đau cổ vì cổ nó không cử động được...v...v...Còn nhiều chuyện khác nữa. Đứa nào trong lớp cũng đang rất ức chế. Cả lớp tôi cứ họp lớp suốt mấy tuần liền vì bàn chuyện nên mách cô hay cố gắng làm hòa. Vào chiều thứ 6 tuần vừa rồi, vào tiết cuối, tiết sinh hoạt chủ nhiệm, ( nhỏ lớp trưởng ) Nguyễn Lưu Gia Vy nó đã suy nghĩ kĩ và nó đã nói hết tất cả. Khi nghe xong thì cô hỏi là tại sao em biết điều đó, nhỏ lớp trưởng nó đứng im, rồi tôi, với tư cách là lớp phó nên tôi mới đứng lên thưa là tôi cũng đã chứng kiến mọi việc theo như lớp trưởng vừa kể. Nhưng cô giáo vẫn không tin, cô bảo chỉ có hai đứa làm chứng thì làm sao đủ chứng cứ để tố cáo bạn mình, cô vừa nó xong thì cả 33 cánh tay ( trừ thằng Lượng ra ), ai cũng nói là em làm chứng cho hai bạn ấy. Khi nghe xong hết mọi việc thì cô của tôi im lặng, đúng lúc đó, trống ra về đã vang lên, cô đứng dậy bảo: " Thôi, như thế đủ rồi, các em về đi, nhớ làm bài tập đầy đủ đó". Tôi không biết cô đang suy nghĩ về điều gì nữa, nhưng tôi thì cứ suy nghĩ qua việc đó, mình mách cô là đúng hay sai ? Hay đáng ra mình nên làm hòa và đừng mách cô chuyện đó.

 Các bạn cho mik ý kiến nha. ===Cảm ơn nhiều===

1
25 tháng 12 2021

hãy bóc phốt nó cho npos sáng nhất đêm luân

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp...
Đọc tiếp

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp tôi hiền, mà nó còn được cô giáo bênh vực nên nó lộng hành. Nó đã cầu cho lớp tôi chết. Nó chửi thằng Lương Hồng Phúc là con heo mập địt, xấu xí. Nó chửi mấy thằng con trai lớp tôi bê đê. Nó còn tự xưng nó là con nhà đại gia, rồi thằng Phạm Tuấn Kiệt lại hỏi nó là: " Ông là người giàu nhất đám nghèo đúng không ? Hay là giàu rớt mồng tơi mà còn không có mông tơi để rớt." Thế là nó bực mình, nó lại bóp c* của thằng Kiệt rồi nói: " Cho mày chừa cái tội sỉ nhục tao", làm cho thằng Kiệt khóc suốt cả buổi ra chơi vì đau điến, đến nổi mà hai con mắt nó đỏ hoe, mặt cũng đỏ nữa vì nó đang giận lắm. Nó đi đến chổ thằng Đặng Thanh Trường giả bộ chơi với thằng Trường rồi ôm lấy thằng Trường rất chặt, trong khi thằng trường đang bị bệnh đau tim, nó cứ than khó thở rồi đau cổ vì cổ nó không cử động được...v...v...Còn nhiều chuyện khác nữa. Đứa nào trong lớp cũng đang rất ức chế. Cả lớp tôi cứ họp lớp suốt mấy tuần liền vì bàn chuyện nên mách cô hay cố gắng làm hòa. Vào chiều thứ 6 tuần vừa rồi, vào tiết cuối, tiết sinh hoạt chủ nhiệm, ( nhỏ lớp trưởng ) Nguyễn Lưu Gia Vy nó đã suy nghĩ kĩ và nó đã nói hết tất cả. Khi nghe xong thì cô hỏi là tại sao em biết điều đó, nhỏ lớp trưởng nó đứng im, rồi tôi, với tư cách là lớp phó nên tôi mới đứng lên thưa là tôi cũng đã chứng kiến mọi việc theo như lớp trưởng vừa kể. Nhưng cô giáo vẫn không tin, cô bảo chỉ có hai đứa làm chứng thì làm sao đủ chứng cứ để tố cáo bạn mình, cô vừa nó xong thì cả 33 cánh tay ( trừ thằng Lượng ra ), ai cũng nói là em làm chứng cho hai bạn ấy. Khi nghe xong hết mọi việc thì cô của tôi im lặng, đúng lúc đó, trống ra về đã vang lên, cô đứng dậy bảo: " Thôi, như thế đủ rồi, các em về đi, nhớ làm bài tập đầy đủ đó". Tôi không biết cô đang suy nghĩ về điều gì nữa, nhưng tôi thì cứ suy nghĩ qua việc đó, mình mách cô là đúng hay sai ? Hay đáng ra mình nên làm hòa và đừng mách cô chuyện đó.

                                  Các bạn cho mik ý kiến nha. ===Cảm ơn nhiều===

1
9 tháng 1 2022

Mình thấy như vậy là cô giáo của bạn thiên vị. Còn thằng Lượng thì lôi nó lên phòng hiệu trưởng, nói thẳng với thầy ( cô ) hiệu trưởng coi lại camera của lớp, đuổi học nó luôn. Ngoài ra, bạn còn tranh thủ canh giờ ra về để mách bố mẹ nó. Nó mà ở lớp mình là mình đ** sợ nó ( tại mình là lớp trưởng ). Mình sẽ " xử lý " nó như thế này ( bạn có thể áp dụng ) :

Me : Lượng!

Nó : Gì? Kiếm chuyện à?

Me : No, tui có cái này cho ông.

Nó : Có gì, nói lẹ!

Me : Theo tui.

Mình đã mách thầy hiệu trưởng và thầy đã đi xem camera hoặc theo dõi thằng Lượng từ trước.

Mình lừa nó đến gặp thầy hiệu trưởng.

Đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp ( lúc đó nên cố gắng đứng sau nó ) rồi đột ngột đá mạnh nó 1 cái đến chỗ thầy hiệu trưởng ( mình đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp để nó không để ý. Nếu mình đứng gần thầy hiệu trưởng thì nó sẽ biết mánh khóe của mình và nó sẽ đập mình ).

Còn kết quả nó bị gì thì tất nhiên sẽ là... tùy cách xử của hiệu trưởng ( có thể là nhéo tai nó lôi vào phòng của thầy với bố mẹ nó và... đuổi học ngay lập tức. Về nhà thể nào nó cũng được bố mẹ thưởng cho mấy roi à. )

Ngoài ra, các bạn cũng nên biết cách tự vệ.

Hi vọng cách của mình sẽ trị được nó nhé!