K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ Nhân vật nam : Renlin , Tori Nhân vật nữ : July , Maku Nhân vật phụ : Tiểu Đồng , Peni , Koni , Tiểu Dương ( nhân vật nữ ) Tập 7 : Thân thế của Renlin ( Phần 2 ) Kịch bản : - Cậu muốn tôi chết sớm à , sao lại tặng hoa cúc cho tôi ? July nói với một vẻ mặt hung dữ . ( Khúc này tác giả ko muốn bị lường nên đã đổi kịch bản , chứ tác giả có chuyện gì ai viết...
Đọc tiếp

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ

Nhân vật nam : Renlin , Tori

Nhân vật nữ : July , Maku

Nhân vật phụ : Tiểu Đồng , Peni , Koni , Tiểu Dương ( nhân vật nữ )

Tập 7 : Thân thế của Renlin ( Phần 2 )

Kịch bản :

- Cậu muốn tôi chết sớm à , sao lại tặng hoa cúc cho tôi ? July nói với một vẻ mặt hung dữ . ( Khúc này tác giả ko muốn bị lường nên đã đổi kịch bản , chứ tác giả có chuyện gì ai viết truyện cho các bạn xem ok )

Renlin nói :

- Mình thấy nhiều nhà thường có hoa cúc trong nhà . Mình nghĩ chắc hoa cúc đẹp lắm nên mới tặng cho bạn . Mình tưởng bạn thích hoa cúc . ( Lúc này tác giả đang cười một người vô danh hehe, ai đó tác giả ko biết nha . Tác giả có đặt tên cho một người , tên đó rất dễ thương nên tác giả quyết định sắp tới sẽ cho người ấy vào câu chuyện của mình hehehehe . Người đó rất vinh dự khi được vào truyện > Tên tác giả có để ở nhân vật phụ hehe)

July cóc cho Renlin thêm 3 cái nữa , các bạn độc giả nghĩ vậy nhưng ko . July lúc này hiền hơn , đá Renlin bay ra khỏi cửa sổ , ra ngoài bụi . Lúc July chờm ra ngoài cửa sổ thì Renlin từ đâu xuất hiện , kéo July xuống bãi rác . Nơi July cho Renlin đáp xuống . ( Kẻ nào đó đừng cười vội , tác giả bị sao ngươi cũng ko sướng hơn đâu hehe ) Quay lại kịch bản :

July bỗng hét lên :

- Cậu bị điên hả !

- Mình ko điên . Có cô điên thì có ! Tôi có lòng tốt tặng hoa cho cô , cô đã ko nhận còn đá tui bay ra cửa sổ .

Vừa dứt lời , ông nào từ trong bụi nhảy ra , nói : ( Ông nào thì tác giả ko biết , ví dụ minh họa thôi leuleu )

- Ta ko điên , ta ko điên .

Cô y tá và vài bác sĩ đuổi theo ông bác này :

Cô y tá nói :

- Ừ ! Ông ko điên , ông vô nằm lại chỗ cũ nha ! Lần sau , ông mà còn đi lung tung thì tui nói là ông điên đấy .

- ko ko tui ko đi lung tung nữa nên đừng kêu tui điên nha !

- Ừ ừ ừ

- Tôi đưa ông ấy về giường bệnh nha , bác sĩ .

- Ừ , cô đi đi ( Bác sĩ nói )

- Làm các cháu phải sợ rồi . Các cháu lần sau đưng đi lung tung nha ! Muốn làm gì thì lựa chỗ sạch mà làm ko ko lựa bãi rác . ( Bác sĩ nói với một giọng rất nghiêm khắc rồi bác sĩ đi mất )

July và Renlin vẫn rất ngạc nhiên , đồng loạt nói và cười :

- Ông ta mới điên . Ha Ha Ha

MỜI MỌI NGƯỜI ĐÓN XEM TẬP 8 : THÂN THẾ CỦA RENLIN ( PHẦN 3 )

CÁC BẠN NHÉ NHẬN XÉT VÀ ĐÁNH GIÁ NHA ! ok

TÁC GIẢ

SKY

12
28 tháng 9 2017

ko sao đâu

à mà coi chùng KẺ ẨN DANH chọc bà đó nhe

oho

28 tháng 9 2017

hahahaha hay quá bà nhớ viết nhìu nha chứ khúc đang hay quá àok

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ Nhân vật nam : Renlin, Tori Nhân vật nữ : July, Maku Nhân vật phụ : Tiểu Đồng , Peni, Koni ,..... Tâp 1 : Cuộc gặp gỡ vô tình của July và Renlin Kịch bản : July là một cô gái rất đặc biệt . Từ nhỏ sinh ra cô đã rất xinh đẹp . Cô mang một mái tóc màu vàng của mặt trời , mang một đôi mắt màu xanh thẩm của đại dương . Tính tình của cô trong sáng như vẻ ngoài của cô vậy...
Đọc tiếp

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ

Nhân vật nam : Renlin, Tori

Nhân vật nữ : July, Maku

Nhân vật phụ : Tiểu Đồng , Peni, Koni ,.....

Tâp 1 : Cuộc gặp gỡ vô tình của July và Renlin

Kịch bản :

July là một cô gái rất đặc biệt . Từ nhỏ sinh ra cô đã rất xinh đẹp . Cô mang một mái tóc màu vàng của mặt trời , mang một đôi mắt màu xanh thẩm của đại dương . Tính tình của cô trong sáng như vẻ ngoài của cô vậy . July sống trong một căn nhà nhỏ , ở làng Rika . Lúc cô 6 tuổi , mùa xuân đến . Trong một lần , cô đang dạo chơi trên một con đường nhỏ . Bổng nhiên có một sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống ngay người July . RẦM ! RẦM !Cô ngã xuống . Có một cậu con trai ngồi dậy trên người July, cậu bé nói :

- Đất êm thiệt !

July tức giận , nói :

- Cậu đứng dậy đi ! Sinh vật lạ .

Cậu con trai giật mình , đứng dậy , nói :

- Xin lỗi bạn ! Mình ko cố ý .

July , nói :

Cậu làm gì mà rơi từ trên trời xuống vậy ? Sinh vật lạ!

Mình định ...... Ủa ! Mình ko phải sinh vật lạ !

July trả lời :

- Cậu có thấy ai mà bay từ trên trời xuống ko ? Sinh vật lạ !

Cậu bé tức giận trả lời :

- Đã nói bao nhiêu lần rồi , tôi ko phải sinh vật lạ !

July mặc kệ , đi tiếp con đường của mình và chỉ nói :

- Đồ sinh vật lạ !

Cậu bé rất tức giận , nhảy rầm rầm đằng sau. Nói :

- Đồ ..... ( mấy bạn muốn biết thì hãy đón chờ tập 2 : Sự việc ngoài ý muốn )

Các bạn hãy đánh giá và nhận xét cho mình nhé !

7
26 tháng 9 2017

Thế bn nhanh lên nhé, mk hóngbanh

26 tháng 9 2017

Viết xong chưa

2 tháng 10 2017

ai giải nhanh mình kick cho

2 tháng 10 2017

Bây giờ tôi đã là một học sinh lớp 7. Thỉnh thoảng, vào lúc rảnh rỗi, tôi lại ôn lại kỉ niệm bằng cách xem lại những tấm ảnh tập thể hồi cuối cấp tiểu học mà không biết chán: Cả lớp tôi cười thật tươi hôn cô Thúy. Những lúc ấy, tôi lại nhớ đến một kỉ niệm mà chắc sẽ khổng hao giờ phai trong tâm trí tôi. Đó chính là buổi tổng kết năm học lớp 5 của lớp tôi và cũng là buổi tổng kết cuối cùng của bậc Tiểu học

Tôi còn nhớ rõ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi và mặc đồng phục gọn gàng, đầy đủ. Khi cả lớp đã đến hết, hạn lớp trưởng bảo các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và hết sức trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Chim cũng ngừng hót để nhường cho giọng nói ấm áp của cô trong bài phát biểu. Thoạt đầu, khi nghe cô giáo nói về thành tích học tập, rèn luyện, cả lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì các thành tích mà lớp đạt được. Nhưng khi nghe cô giáo nhận xét khuyết điểm thì người nào cũng cảm thấy xấu hổ vì chưa làm cho tập thể lớp tiến bộ, để cô giáo phải phê hình, nhắc nhở. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy một nụ cười đã nở rạng rỡ trẽê khuôn mặt hiền từ của cô. Và sau đó, cô đã nhắc nhở chúng tôi một câu mà tôi vẫn khắc ghi trong lòng. Cô nói: "Như vậy là năm học lớp 5 và cũng là năm năm đã qua trong mái trường tiểu học. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một số bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Nốt năm học này, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô chắc và hy vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng và nghe lời các thầy cô giáo nhé! Hãy hứa với cô đi!". Đến lúc này thì cô đã rơm rớm nước mắt, làm cho cả lớp xúc động. Các bạn gái vì sắp phải xa nhau nên khóc nức nở. Mắt mấy bạn đỏ hoe, còn tôi lúc ấy, tôi cố gắng nén cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai tay áo. Cô giáo nói: "Học tập quả là khó khăn nhưng cô tin các hạn học sinh của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!". Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tội vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thía biết bao! Những lời ấy như một chiếc khăn lau hết nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt với bao nhiêu bánh kẹo, hoa quả. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ. Thế là các bạn sôi nổi hẳn lên. Các tiết mục văn nghệ “cây nhà lá vườn” được cổ vũ nồng nhiệt. Cuối cùng, chúng tôi ra chụp ảnh kỉ niệm với cô trên sân trường vàng tươi màu nắng. Ai nấy đều lưu luyến và đều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ Nhân vật nam : Renlin , Tori , Tiểu Dương Nhân vật nữ : July , Maku Nhân vật phụ : Peni , Koni , Tiểu đồng Tập 9 : Quá khứ của July Kịch bản : July nhớ lại một vài thứ . Bỗng mặt dịu xuống làm cho Renlin cũng ko thể tiếp tục cười . Khung cảnh lúc này rất yên tĩnh ngoại trừ những tiếng : - Ta ko điên . Ta ko điên July nói : - Lúc mình 4 tuổi , mình cũng có một...
Đọc tiếp

Tên truyện : Những kỷ niệm đáng nhớ

Nhân vật nam : Renlin , Tori , Tiểu Dương

Nhân vật nữ : July , Maku

Nhân vật phụ : Peni , Koni , Tiểu đồng

Tập 9 : Quá khứ của July

Kịch bản :

July nhớ lại một vài thứ . Bỗng mặt dịu xuống làm cho Renlin cũng ko thể tiếp tục cười . Khung cảnh lúc này rất yên tĩnh ngoại trừ những tiếng :

- Ta ko điên . Ta ko điên

July nói :

- Lúc mình 4 tuổi , mình cũng có một người bạn thân , khá giống bạn . Bạn ấy và mình lúc nào cũng bên nhau như trời sinh một cặp . Bạn ấy vui tính , hài hước , dễ thương nhưng lại vô cùng đáng ghét . Luôn nói những lời khiến người ta muốn đánh cho bạn ấy một trận . Ví dụ như : DELL QT ,..... ( Tác giả còn ghét nói chi người trong truyện nhưng cũng rất dễ thương . Bỗng sau lưng tác giả một luồn sát khí , thôi tác giả ko nói nữa mất công vô bịnh viện lần 2 ) Bạn ấy chia sẽ những niềm vui , nỗi buồn với mình . Tụi mình thường ra sâu núi , hái hoa , bắt bướm , thả diều , ..... Nói đến đây , bỗng mặt July vô cùng tức giận ( ucche như thế này nhưng rất đáng sợ , chưa gần hết truyện nên tác giả ko sợ , mất công mấy độc giả lại chê truyện ít . Mật July bỗng lên cấp độ 2uccheucche , thôi tác giả ko nói nữa hì hì leuleu ) Đến một ngày nọ , lũ ặp đến làng mình , rõ ràng ... rõ ràng ( 1 giọt nước mắt thấm trên lông mi dài mượt của cô , khiến tác giả muốn khóc . Ê Ê muốn khóc chứ chưa khóc nha . Tác giả xin cô , July đừng đưa tác giả vô bệnh viện lần 2 nha . Một kí ức đáng sợ , tác giả ko muốn nhắc lại ) Rõ ràng bạn ấy có thể thoát thân nhưng tại sao lại cứu mình . Tại sao , tại sao ..... Ông trời , ông mang đến cho chúng tôi một tình bạn đẹp nhưng tại sao lại mang đến cho chúng tôi cái kết này ( Tác giả chứ ko phải ông trời , tác giả trả thù vụ đưa tác giả vào viện nằm HA HA HA hehe) July im lặng trong nước mắt , Renlin chưa bao giờ thấy July như thế này . Renlin định nói thì :

- Hôm nay tôi khóc cậu ko thể nói với bấ cứ ai chứa ko thì tôi sẽ giết cậu . ( July lâu hết nước mắt )

- Tại sao ?

- Vì tôi ..... nhưng tại sao tôi phải nói với cậu . Cậu ko cần biết , đến lúc cậu sẽ tự hiểu .

- Ko nói thì thôi ! À mà , bạn ấy tên gì vậy ?

- Bạn ấy tên là Tiểu Dương ( tác giả khá thích cái tên này rồi )

- Tiểu Dương ? Bạn ấy là nữ à , tên đẹp đấy . HA HA HA

- Bạn ấy là nam tên là ĐẠI DƯƠNG , Mình thấy tên TIỂU DƯƠNG khá dễ thương và dễ gọi nên mình đã gọi bạn ấy như thế . Một cái tên thật dễ thương và đầy hoài niệm . ( Tác giả hỏi họ tên thì ko chịu trả lời , ghét )

- Vậy còn tên mình ? Bạn muốn mãi gọi mình là Renlin à ?

HÌNH NHƯ RENLIN GHEN THÌ PHẢI , MỜI CÁC BẠN ĐÓN XEM TẬP 11 : TIỂU ĐỒNG

( TẬP 10 TÁC GIẢ SẼ KO VIẾT TRUYỆN MÀ SẼ GIỚ THIỆU VỀ CÁC NHÂN VẬT )

9
3 tháng 10 2017

hay đấy, ông sắp ra tập 10 chưa

leuleuyeuthanghoa

3 tháng 10 2017

bạn viết hay thật đấyvui

mau ra cháp 10 nhaok

9 tháng 9 2019

a)    Trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh nhân vật chính có vai trò quan trọng nhất là Sơn Tinh và Thủy Tinh.

-  Nhân vật được nói tới nhiều nhất: Sơn Tinh, Thủy Tinh.

-   Nhân vật phụ: Hùng Vương, Mị Nương. Tuy là nhân vật phụ nhưng họ lại rất cần thiết không thể bỏ được, vì nếu bỏ thì câu chuyện có nguy cơ chệch hướng hoặc đổ vỡ.

b)   Các nhân vật trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh được kể bằng cách:

-  Gọi tên, đặt tên: Hùng Vương, Mị Nương, Sơn Tinh, Thủy Tinh

-   Được giới thiệu lai lịch, tính tình, tài năng.



người tên là Sơn Tinh, còn người kia tên là Thủy Tinh. Vua truyền cho hai người cùng trổ tài. Lời vua truyền vừa dứt, Thủy Tinh đã vội ra oai, gây sấm sét đùng đùng, mây tuôn gió nổi, bốn bề nước đổ, trời đất tối tăm. Cả một vùng đất rung chuyển, thật là rùng rợn. Đến lượt Sơn Tinh liền khoan thai vẫy tay hóa phép dời núi, đổ cây, phá rừng vung đất chống lại trận nước dâng lên của Thủy Tinh. Sơn Tinh giơ gậy thần chỉ bốn phương, lập tức cảnh vật trở lại bình thường, trời trong, sông lặng, cây cỏ xanh tươi.

Tên truyện : những kỷ niệm đáng nhớ Nhân vật nam: Renlin , Tori Nhân vật nữ : July , Maku Nhân vật phụ: Tiểu Đồng , Peni , Koni Tâp 2: Sự việc ngoài ý muốn Kịch bản : Cậu bé tức giận , nhảy rầm rầm đằng sau , nói : - Đồ bà già , vừa cọc cằn lại khó tính . July quay mặt lại với một ánh mắt rất dịu hiền , nói : - Hoá ra sinh vật lạ cũng biết chọc ghẹo người khác à ! Được rồi , vì an toàn...
Đọc tiếp

Tên truyện : những kỷ niệm đáng nhớ

Nhân vật nam: Renlin , Tori

Nhân vật nữ : July , Maku

Nhân vật phụ: Tiểu Đồng , Peni , Koni

Tâp 2: Sự việc ngoài ý muốn

Kịch bản :

Cậu bé tức giận , nhảy rầm rầm đằng sau , nói :

- Đồ bà già , vừa cọc cằn lại khó tính .

July quay mặt lại với một ánh mắt rất dịu hiền , nói :

- Hoá ra sinh vật lạ cũng biết chọc ghẹo người khác à ! Được rồi , vì an toàn của mọi người . Tôi sẽ cho cậu 1 bài học để cậu ko thể chọc ghẹo người khác nữa . ( Một ánh mắt đáng sợ lóe ra )

Cậu bé ko hề sợ hãi vẫn tiếp tục nói :

- Đồ bà già , đồ bà già .

July vì quá bực mình nên đã bắt lấy con ếch gần đó . Nhắm và rồi phi thẳng vào mồm cậu bé .Cậu bé phun ra, vẻ mặt rất đáng sợoe. Khiến cho July bật cười 1 trận . Cậu ta vẫn ko chịu thua , hắt nước trở lại July khiến cho July 1 người ướt nhẹp trở về . bố July ( Daku) hỏi :

- Có chuyện gì vậy con ?

July trả lời :

- ko có gì đâu bố . Chẳng qua con hận ko thể ném 1 người xuống sông .( Lúc đó , cậu bé ấy ko ko hắt xì ). Vẻ mặt July rất đáng sợ làm cho cả nhà hôm đó rất âm u , lạnh lẽo .

CÁC BẠN HÃY ĐÓN CHỜ TẬP 3 : GẶP LẠI

CÁC BẠN HẢY ĐÁNH GIÁ VÀ NHẬN XÉT CHO MÌNH NHÉ !ok

5
26 tháng 9 2017

trời hay wa

mà bn khéo thiệt toàn kết thúc vào khúc hay ko àk

tạo cảm giác kích thích đọc

hehe

26 tháng 9 2017

hay lắm nhưng mk góp ý nha: bn lần sau vt dài dài lên xí nha, đok ít wá càng lm mk hóngbanh

Tên truyện: Những kỷ niệm đáng nhớ Nhân vật nam: Renlin , Tori Nhân vật nữ: July , Maku Nhân vật phụ: Tiểu đồng , Peni , Koni Tập 3 : Gặp lại Kịch bản : Ngày hôm sau, July chạy tập thể dục như thường lệ . Vô tình cô gặp lại cậu bé hôm qua , người đã tạt nước cô . Cô ko muốn đụng phải cậu bé nên cô đã đổi hướng đi tập thể dụ hằng ngày. Cô vô tình đã lạc vào rừng sau . Cô tìm đường mãi nhưng...
Đọc tiếp

Tên truyện: Những kỷ niệm đáng nhớ

Nhân vật nam: Renlin , Tori

Nhân vật nữ: July , Maku

Nhân vật phụ: Tiểu đồng , Peni , Koni

Tập 3 : Gặp lại

Kịch bản :

Ngày hôm sau, July chạy tập thể dục như thường lệ . Vô tình cô gặp lại cậu bé hôm qua , người đã tạt nước cô . Cô ko muốn đụng phải cậu bé nên cô đã đổi hướng đi tập thể dụ hằng ngày. Cô vô tình đã lạc vào rừng sau . Cô tìm đường mãi nhưng vẫn ko có lối ra . Bổng chợt , có tiếng xột xoạt trong bụi cây . Cô tới gần, tiếng nói tứ đâu phát ra :

- Dừng lại !

Một người nào đó nhảy ra đảy July ra khỏi , cách xa bụi cây . 1 con gấu lao ra , nó la hét và tỏ ra vẻ mặt rất đáng sợ . July nhìn lại thì thấy ...

- A ! Là người đã tát nước mình hôm qua .

Cậu bé ôm chân tỏ vẻ đau đớn , July khi nhìn vào chân cậu bé thì hết sức tức giận , nói :

- Cậu làm gì thế hả ? Sao cậu lại cứu tôi ? Hôm qua , tôi đối xử với cậu thế nào sao phải cứu tôi ? cậu muốn tôi mang ơn cậu à ? Ngắt lời , con gấu lao tới . July đứng dậy , lấy thân cản con gấu ko cho tới gần cậu bé . Bổng con gấu khựng lại ngã xuống . July bước tới gần , ngồi xuống bên cạnh con gấu . Con gấu cố hết sức nhưng vẫn ko thể đẩy July ra . July nói :

- Hóa ra là em bị thợ săn tấn công nên mới vô cùng giận dữ . ko sao , có chị rồi em đừng sợ . ( Đổi sắc mặt ) cậu kia cậu đứng dậy đi . Cậu ko bị thương đúng chứ , máu là của chú gấu này ?

Cậu ấy sẽ ứng phó sao với July mời các bạn đón xem tập 4 : Ứng biến của Renlin

Các bạn nhớ nhận xét và đánh giá cho mình nhé !ok

8
26 tháng 9 2017

hay wa

bn ra tập 4 chưa

thanghoa

26 tháng 9 2017

hay wá àk, nhưng sao ngắn thếbucminh

25 tháng 10 2021

Ngô Tất Tố là một trong những nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán giai đoạn 1930-1945. Các tác phẩm của ông chủ yếu xoay quanh chủ đề số phận của người nông dân trước Cách mạng. Trong số đó phải kể đến tác phẩm "Tắt đèn" với những kiếp người khốn cùng, tăm tối mà tiêu biểu là nhân vật chị Dậu. Tuy nhiên ở người phụ nữ này luôn tiềm tàng một sức sống, sức phản kháng mãnh liệt đối với xã hội đầy bất công ấy. Đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" chính là ví dụ điển hình nhất cho vẻ đẹp của chị Dậu và của người phụ nữ Việt Nam.

Vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu trước hết là vẻ đẹp của một người phụ nữ yêu chồng, thương con. Mở đầu đoạn trích là cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng ốm yếu vừa được thả sau những đánh trận đánh nhừ tử vì không đủ tiền nộp sưu thuế. Đón chồng về trong tình trạng đau yếu tưởng như sắp chết mà trong nhà cũng chẳng có gì ngon để tẩm bổ, may thay người hàng xóm thương tình cho vay bát gạo nấu cháo cho chồng ăn lại sức. Cháo chín, chị ngồi quạt đợi cho cháo nguội rồi ân cần nâng chồng dậy, dịu dàng như nịnh nọt nói với chồng: "Thầy em cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xốt ruột". Chị hãy còn để ý xem chồng ăn có ngon miệng hay không. Chính những hình ảnh, cử chỉ đó đã biểu lộ sự săn sóc và yêu thương của một người vợ đối với người chồng dù đang trong cơn khốn khó.

Không những thế, khi anh Dậu vừa mới kề bát cháo lên miệng thì bọn cường hào lại tìm đến nhà lôi ra đánh đập. Thương người chồng ốm yếu, chị không quản ngại mà quý xuống van xin cai lệ: "Cháu xin ông", "Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!". Tuy thế nhưng tiếng kêu van của chị không làm cho đám cường hao có một chút động lòng, chúng cứ thế xông vào trói anh Dậu. Bị dồn vào thế chân tường, không còn con đường nào khác, chị đã tức thì đánh trả lại bọn chúng để bảo vệ người chồng đau yếu không còn chút sức kháng cự. Hành động ấy cũng đã chứng tỏ tình yêu thương của chị đối với chồng bất chấp cả cường quyền bạo ngược.

Yêu chồng, thương con, chị Dậu đau như đứt từng khúc ruột khi phải bán đứa con đầu lòng ngoan ngoãn hiếu thảo. Người đọc có thể thấy rằng chị Dậu là người mẹ tàn nhẫn, vì "hỗ dữ không ăn thịt con" vậy mà ở đây chị Dậu lại nhẫn tâm bán con cho nhà Nghị Quế. Nhưng không phải vậy. Người mẹ như chị phải bán đứa con mình đứt ruột đẻ ra mới biết nó đau đớn thế nào. Chị nghĩ rằng, sau khi chồng chị được tha về, hai vợ chồng sẽ làm ăn rồi chuộc con. Hơn nữa, cái Tí cũng được vào nhà Nghị Quế sang giàu, tuy chẳng mong cao sang tốt đẹp gì nhưng như thế có khi còn hơn ở nhà. Với tất cả tình yêu dành cho chồng, cho con, chị Dậu chính là một người phụ nữ Việt Nam có những phẩm hạnh rất đáng quý và đáng trân trọng.

Ở nhân vật chị Dậu, người đọc còn thấy vẻ đẹp của một người phụ nữ giàu đức hy sinh. Cảnh nhà quẫn bách, chồng bị bắt trói vì không có tiền nộp sưu, chị Dậu phải cáng đáng vai trò là trụ cột trong cái gia đình khốn khổ ấy. Một mình chị phải chạy vạy khắp nơi, phải bán chó, bán con để lấy tiền nộp sưu cứu chồng khỏi vòng lao lý. Chị đã phải tất tả ngược xuôi, đổ bao mồ hôi nước mắt để đón chồng về trong cái tình trạng chỉ như cái xác không hồn. Thế nhưng, du khổ cực hay đau xót, người phụ nữ ấy chỉ rơi những giọt nước mắt lặng lẽ chứ không hề một lời kêu than. Một người phụ nữ Việt Nam thật nhân hậu, giàu đức hạnh và tình yêu!

Nhân hậu, giàu đức hạnh và tình yêu nhưng đó cũng chưa phải là tất cả vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu. Ở người phụ nữ này còn toát lên tinh thần phản kháng mãnh liệt. Chính trong cái tình cảnh chứng kiến người chồng chuẩn bị lôi đi, tình yêu chồng và lòng căm thù bọn ác bá cường hào đã thôi thúc chị vùng lên dữ dội.

Khi chị đã hết lời van xin nhưng tên cai lệ vẫn không tha cho, cố tình sấn đến định bắt anh Dậu thì lúc này chị Dậu đã cảnh cáo: "Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ". Câu nói đầy cứng rắn, có đủ tình, đủ lí nhưng không ngăn nổi cái ác tiếp diễn. Tên cai lệ sấn tới tát chị và chính cái tát ấy như lửa đổ thêm dầu, làm bùng lên ngọn lửa căm hờn, chị nghiến hai hàm răng: "Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem!". Tên cai lệ chưa kịp làm gì thêm thì đã bị chị "túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xô đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chỏng queo trên mặt đất". Còn tên người nhà lí trưởng cũng bị chị Dậu "túm tóc, lẳng cho cho một cái, ngã nhào ra thềm".

Có thể thấy sự chuyển biến tâm lý và hành động rất mạnh mẽ ở nhân vật trong tình cảnh này. Từ một người phụ nữ nông thôn hiền lương, nghèo đói, luôn sợ sệt lũ tay sai thúc thuế, chị đã dám phản kháng chống lại uy quyền. Đến lúc này thì nỗi căm phẫn đã lên đến đỉnh điểm, nỗi sợ hãi cố hữu của kẻ bị áp bức phút chốc tiêu tan, thay vào đó là một bản lĩnh quật khởi rất cứng cỏi: "Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được".

Tức nước thì vỡ bỡ, có áp bức thì tất có đấu tranh là một quy luật tất yếu. Tuy vậy, sự đấu tranh của chị Dậu chỉ là hành động mang tính bộc phát chứ không có tính định hướng, cũng chưa có tính tập thể cho nên cuối cùng một mình chị vẫn không thể nào chống đỡ lại được cả một chế độ phong kiến thối nát, độc ác, chuyên quyền. Chị vẫn phải vùng chạy, lao vào màn đêm tăm tối như chính của cuộc đời của mình.

Đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" được coi là một trong những đoạn trích hay nhất của tác phẩm "Tắt đèn". Đoạn trích vừa làm nổi bật vẻ đẹp của một người phụ nữ yêu chồng thương con, giàu đức hy sinh và sức phản kháng mãnh liệt, vừa thông qua đó để lên án một xã hội cường quyền, áp bức bất công đẩy người nông dân thấp cổ bé họng vào đường cùng, buộc họ phải vùng lên tranh đấu.

25 tháng 10 2021

Bạn chép mạng à?

11 tháng 3 2018

   "Chuyện người con gái Nam Xương" rút trong tác phẩm “Truyền kì mạn lục", áng văn xuôi viết bằng chữ Hán của Nguyễn Dữ trong thế kỉ 16. Một kiệt tác văn chương cổ được ca ngợi là “thiên cổ kì bút".

Truyện kể lại môt câu chuyện truyền kì có nhiều yếu tố hoang đường lưu truyền trong dân gian về bi kịch gia đình ở Nam Xương có dòng sông Hoàng Giang vào cuối thế kỉ 14, đầu thế kỉ 15, một thời loạn lạc, đầy biến động.

Nhân vật Vũ Nương là người con gái bạc mệnh đáng thương đó có bao phẩm chất tốt đẹp tiêu biểu cho đức hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ngày xưa.

Tên của nàng là Vũ Thị Thiết, quê ở Nam Xương, thuộc phủ Lí Nhân, tỉnh Hà Nam ngày nay. Xuất thân trong một gia đình "kẻ khó", nhưng Vũ Nương vừa có nhan sắc vừa có đức hạnh: "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm có tư dung tốt đẹp". Nàng là một cô gái danh giá nên Trương Sinh, con nhà hào phú "mến vì dung hạnh" đã xin với mẹ đem trăm lạng vàng cưới về. Trong đạo vợ chồng, Vũ Nương là một người phụ nữ thông minh, đôn hậu, biết chồng có tính "đa nghi", nàng đã "giữ gìn khuôn phép" không để xảy ra cảnh vợ chồng phải "thất hòa", sống giũa thời loạn lạc Trương Sinh phải tòng quân đi chinh chiến ở biên ải xa xôi. Buổi tiễn chồng ra trận, Vũ Nương đã rót chén rượu đầy chúc chồng "được hai chữ bình yên": nàng chẳng mong được đeo ấn phong hầu mặc áo gấm trở về quê cũ... Ước mong của nàng thật bình dị, vì nàng đã coi trọng hạnh phúc gia đình hơn mọi  công danh phù phiếm ở đời. Những năm tháng xa cách, Vũ Nương thương nhớ chồng khôn xiết kể: "... mỗi  khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, thì nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được".

Tâm trạng nhớ thương đau buồn ấy của Vũ Nương cũng là tâm trạng chung của những người chinh phụ trong mọi thời loạn lạc xưa nay:

... "Nhớ chàng đằng đẵng đường lên bằng trời

Trời thăm thẳm xa vời khôn thấu

Nỗi nhớ chàng đau đáu nào xong..."

(Chinh phụ ngâm)

Thể hiện tâm trạng ấy, Nguyễn Dữ vừa cảm thông với nỗi đau khổ của Vũ Nương, vừa ca ngợi tấm lòng thủy chung thương nhớ đợi chờ chồng của nàng.

Vũ Nương là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chồng ra trận mới được một tuần thì nàng sinh ra một đứa cọn trai đặt tên là Đản. Mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng "hết sức thuốc thang", "ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn". Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ. Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã "hết lời thương xót", việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo "như đối với cha mẹ đẻ mình". Qua đó, ta thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện 3 con người tốt đẹp: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.