K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 7 2017
Câu hỏi của lê linh - Ngữ văn lớp 7 | Học trực tuyến - Hoc24.vn
31 tháng 7 2017

chẳng liên quan

4 tháng 8 2017

Hôm đó tôi đi họp cho con tôi về mà lòng tôi đầy bức xúc. Tôi ăn cơm được một tí rồi lên phòng.Một lúc sau tôi thấy con tôi lên và ngồi vào bàn học.

Tôi gọi con vào và hỏi chuyện:"Con có biết kết quả học tập năm qua của con chưa?", nó im lặng. Tôi bắt đầu kể chó nó nghe:" Cô giáo chủ nhiệm nhận xét con rất lười học , ham chơi , kết quả học tập cả năm đạt điểm trung bình". Con tôi vẫn im thin thít. Tôi nhẹ nhàng hỏi:"Sao dạo này con học hành sa sút thế?".Con tôi đáp lại với câu trả lời rất tự nhiên: "Con không biết ạ".Với ánh mắt nghiêm khắc hơn, tôi hỏi lại. Nó im lặng. Tôi nói nếu con không học hành chăm chỉ thì sau này con không có tương lai đâu con ạ. Con hãy tưởng tượng mà xem nếu sau này con không học con sẽ phải đi làm thuê, đi bốc vác nặng nhọc. Mà bây giờ mẹ chỉ nuôi cho con học được thôi mà con không học thì bố mẹ phải làm sao. Bố mẹ không bắt ép con học vì giấy khen,vì thành tích mà cái mẹ muốn thấy chính là kiến thưc mà sau này con vận dụng ra đời sau này. Mẹ biết thời trẻ con ai cũng muốn vui chươi nhưng con hãy nghĩ rằng học cũng là một niềm vui nếu con say mê với nó. Mẹ mong muốn con giúp ích cho đời chứ không phải là chỉ ngồi máy tính mà chơi game. Mẹ không bắt ép con nếu con không muốn học mẹ sẽ cho con nghỉ học,còn chuyện mà hôm nay mẹ đi họp phụ huynh mẹ mong muốn đó chỉ là bài học đầu tiên và cũng là bài học cuối cùng để cho con rút kinh nhiêm.Vì vậy hãy cố gắng con nhé, mẹ tin là con sẽ làm được.

Sau một hồi im lặng, con tôi trả lời "Vâng thưa mẹ con sẽ cố gắng học thật giỏi dể mẹ không phải lo lắng cho con nữa. Tôi quay ra nói với con "Nếu con học giỏi thì cuối năm mẹ sẽ cho con đi những nơi mà con thích'"

Tôi cũng đã yên tâm hơn và cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với con thay vì là mắng con.

31 tháng 7 2017

​ hôm đó tôi đi họp cho con tôi về mà lòng tôi đầy bức xúc.tôi ăn cơm được một tí rồi lên phòng.một lúc sau tôi thấy con tôi lên và ngồi vào bàn học

tôi gọi con vào và hỏi chuyện"sao dạo này con học hành sa sút thế?".con tôi đáp lại với câu trả lwoif rất tự nhiên"con không biết".tôi nói nếu con không học hành chăm chỉ thì sau này con không có tương lai đâu con ạ.con hãy tưởng tượng mà xem nếu sau này con không học con sẽ phải đi làm thuê,đi bốc vác nặng nhọc.mà bây giườ bố mẹ chỉ nuôi cho con học được thôi mà con không học thì bố mẹ phải làm sao.bố mẹ không bắt ép con học vì giấy khen,vì thành tích mà cái mẹ muốn thấy chính la kiến thưc mà sau này con vận dụng ra đời sau này.mẹ biết thời trẻ con ai cũng muốn vui chươi nhưng con hãy nghĩ rằng học cũng là một niềm vui nếu con say mê với nó. mẹ mong muốn con giúp ích cho đời chứ không phải là chỉ ngồi máy tính mà chơi game .mẹ không bắt ép con nếu con không muốn học mẹ sẽ cho con nghỉ học,còn chuyện mà hôm nay mẹ đi họp phụ huynh mẹ mong muốn đó chỉ là bài học đầu tiên và cũng là bài học cuối cùng để cho con rút kinh nhiêm .mẹ biết con học rất căng thẳng.vì vậy hãy cố gắng con nhé mẹ tin là con sẽ làm được

con tôi tả lời"vâng thưa mẹ con sẽ cố gắng học thật giỏi dể mẹ không phải lo lắng cho con nữa.và tôi quay ra nói với con"nếu con học giỏi thì cuối năm mẹ sẽ cho con đi những nơi mà con thích'"

và lúc này tôi cũng đã yên tâm hơn và cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với con thay vì là mắng con

31 tháng 7 2017

Mk cảm ơn bn nhiều lắm :))

11 tháng 6 2017

Nếu là bạn của người con trong câu chuyện trên em sẽ khuyên bạn kì tới nên học tập thật tốt để bố mẹ vui lòng và có thể đạt được thứ mình mong muốn. Bởi vì nếu bản thân không cố gắng thì sẽ chẳng bao giờ đạt được thứ mình mong muốn.

15 tháng 8 2017

- Tú là một người con hư, không hiếu thảo với cha mẹ, là một học sinh lười biếng, trốn học đi chơi, vi phạm đạo đức của một học sinh.

- Không làm tròn bổn phận của một người con: yêu quý, kính trọng, giúp đỡ ông bà, cha mẹ, lễ phép với người lớn.

- Không chăm chỉ học tập và rèn luyện đạo đức, tôn trọng pháp luật, thực hiện nếp sống văn minh.

3 tháng 4 2017

- Tú là một người con hư, không hiếu thảo với cha mẹ, là một học sinh lười biếng, trốn học đi chơi, vi phạm đạo đức của một học sinh.

- Không làm tròn bổn phận của một người con: yêu quý, kính trọng, giúp đỡ ông bà, cha mẹ, lễ phép với người lớn.

- Không chăm chỉ học tập và rèn luyện đạo đức, tôn trọng pháp luật, thực hiện nếp sống văn minh.


16 tháng 4 2017

- Tú là một người con hư, không hiếu thảo với cha mẹ, là một học sinh lười biếng, trốn học đi chơi, vi phạm đạo đức của một học sinh.

- Không làm tròn bổn phận của một người con: yêu quý, kính trọng, giúp đỡ ông bà, cha mẹ, lễ phép với người lớn.

- Không chăm chỉ học tập và rèn luyện đạo đức, tôn trọng pháp luật, thực hiện nếp sống văn minh.


9 tháng 3 2022

Hành động của Tú là không đúng , Tú không nên làm như vậy .Không nên xa hoa , lãng phí . Tú cũng không nên bỏ học để kết quả dẫn đến không tốt 

Nếu em là Tú em sẽ :

+ Chăm chỉ học hành 

+ Không ăn chơi , đua đòi .

+ Khôbg bỏ học , học đều đặn

+ Biết phụ giúp bố mẹ để bố mẹ

+ Vâng lời bố mẹ

9 tháng 3 2022

hành động của bn Tú là ko đúng,Tú ko nên làm như thế

Nếu em là tú thì em sẽ:

-Cố gắng học hành để giỏi hơn

-ko đua đòi và ham chơi thay vào thế em có thể giúp ba mẹ

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình...
Đọc tiếp

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi vàmặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.
Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một sô bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thìa biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Hu hu mình muốn tuổi học trò kéo dài mải mãi

0
11 tháng 7 2018

BANGTAN