K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 7 2018

Tả cây nhãn :

Không biết cây nhãn có từ bao giờ. Chỉ biết rằng khi tôi sinh ra thì rặng nhãn đã xanh rì trước cổng, đầu thôn. Và không biết từ bao giờ, hình ảnh cây nhãn, tên gọi cây nhãn đã trở thành tình yêu trong tôi.

Đi khắp quê hương tôi không nơi nào thiếu vắng bóng cây nhãn. Màu xanh của nhãn bao trùm khắp nẻo đường quê. Cây nhãn đã gắn bó với người dân quê tôi từ bao đời nay. Những buổi trưa hè nắng như đổ lửa, nhãn tỏa bóng mát cho người dân đi làm đồng về. Chẳng hiểu sao tôi cứ nghĩ, cây nhãn mang dáng dấp của người dân quê tôi. Và tôi rất thích cái cảm giác khi sờ tay vào cái lớp vỏ sần sùi, nâu nâu, gợn gợn của cây nhãn. Cảm giác ấy giống như sờ vào bàn tay chai sạn của bà, của mẹ. Cũng như người dân quê tôi, từ bao đời nay, nhãn cần mẫn chắt chiu những hạt phù sa mặn mòi từ trong lòng đất, để đơm hoa, kết quả đem lại nguồn thu nhập cho quê hương còn nghèo nàn và đầy gian khó.

Cây nhãn đã gắn bó với tôi suốt những năm tháng tuổi thơ. Mỗi lần tôi đến trường, cây nhãn xòe bóng rợp đường tôi đi. Mùa xuân, hoa nhãn nở khắp trời, tung cái màu vàng ươm mỡ màng phủ kín cả làng quê. Và cứ ngày nào cũng vậy trên đường đi học về, tôi lại đứng lặng dưới rặng nhãn, ngửa mặt lên, nhắm mắt lại, hít những hơi thật sâu để hương thơm của nhãn tràn cả vào lồng ngực. Một mùi thơm dịu mát khó tả. Tôi gọi đó là mùi của quê hương.  

Rồi khi nắng bắt đầu vàng vọt trên mỗi lùm cây, khi những tiếng sấm ầm ù báo hiệu những cơn mưa đầu hạ là lúc nhãn dồn những ngọt ngào từ rễ, từ thân, từ trên quả. Hạt bắt đầu chuyển sang màu đen bóng, cùi dày mọng lên để vỏ dần căng ra, mịn hơn. Để rồi đến tháng sáu, tháng bảy, đặt quả nhãn lên môi, dùng răng cắn nhẹ, vỏ nứt ra và một dòng nước ngọt ngào thấm dần lên miệng, vào tim, lan ra từng đường gân, thớ thịt. Một vị ngọt thơm, đậm đà rất riêng như chứa cả vị mặn mòi của phù sa từ sâu trong lòng đất quê hương.

Mỗi khi đi xa, nhớ về quê hương mình, hình ảnh đầu tiên toàn về trong tâm trí tôi bao giờ cũng là cây nhãn. Và dù đi đến đâu, thấy bóng cây nhãn là tôi thấy bóng dáng quê hương mình ở đó.

Tả mùa hè:

Những cơn mưa cuối cùng của tháng Ba kéo hạ đến vội vã, rạo rực trong mạch biến chuyển của thiên nhiên, đất trời. Hạ đến không một lời báo trước. Mới hôm qua còn se sắt gió, vậy mà hôm nay nắng đã ửng lên tự lúc nào. Nắng ngày càng vàng ươm, rực rỡ như rót mật xuống lòng đường. Bầu trời như rộng hơn, xanh hơn. Những cô mây trắng đang đuổi nhau vội vã. Thỉnh thoảng, các cô lại đứng lại nhìn ngắm cảnh vật đang thay da đổi thịt. Những chú chim nhỏ thức dậy rất sớm, hót ríu rít trên những tán bàng xanh mướt. Hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời. Những chú ve râm ran suốt cả ngày như một dàn đồng ca ngày hạ. Trong vườn, cây trái đâm quả ngọt trĩu, thỉnh thoảng lại cười rúc rích và khẽ đung đưa mỗi khi chị gió ghé đến. Mùa hè, học sinh được nghỉ học, lại được bố mẹ cho đi nghỉ mát. Ôi! Mùa hè thật là thú vị.

16 tháng 7 2018

Gần năm năm học tại mái trường tiểu học thân yêu này, nơi đây đã trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Hôm nay, tôi đến trường sớm hơn mọi khi nên có dịp được nhìn ngắm ngôi trường vào một buổi sáng mùa thu tươi đẹp.

Mùa thu, bầu trời tuy là buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Trường tôi vẫn còn yên tĩnh lắm. Bác cổng trường khoác trên mình chiếc áo xanh thẫm đang mở rộng ra đón những em học sinh đến trường. Sân trường rộng với tấm áo bằng xi măng màu ghi, đó là nơi mà hằng ngày lũ học sinh chúng tôi chơi đùa, sinh hoạt . Vườn hoa hồng vào sáng sớm còn đọng lại trên cánh hoa những giọt sương buổi sớm long lanh như hạt pha lê trong suốt. Cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa đung đưa trong gió, hương hoa thơm ngát lan tỏa trong không gian tạo một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên sân trường, những hàng cây phượng, cây bàng to đồ sộ dang mình đón nắng . Những cô phượng rung rinh lá mỏng chơi đùa cùng chị gió, những bác bàng tỏa rộng như những chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Trong vòm lá, các chú chim sẻ chạy đuổi nhau ríu rít như đang ca khúc hát đón chào ngày mới. Cột cờ to, cao đứng sừng sững ngay giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Đã thưa thớt nhiều học sinh tới lớp. Ba dãy nhà ba tầng được bố cục theo hình chữ U, chia làm ba khu : khu của lớp một, hai, ba ; khu hiệu bộ và khu của lớp 4,5. Các khu nhà được sơn màu vàng óng, cửa phòng bằng gỗ màu nâu sậm. Trong các lớp học, có đầy đủ tiện nghi và đồ dùng để chúng em học tập. Đi dọc theo các tầng, lớp nào lớp nấy đã dần có học sinh đến, các bạn đến sớm trực nhật để chuẩn bị cho buổi học.

Đứng ở trước cửa lớp mình nhìn ra , toàn bộ quang cảnh của trường như thu lại trong tầm mắt tôi, nắng đã lên cao, tỏa sáng rực rỡ, tiếng học sinh ngày một ồn ã, sân trường đã tấp nập người vào, chỉ còn một ít phút nữa thôi tiếng trống trường sẽ vang lên và buổi học mới sẽ bắt đầu. Trong lòng tôi bỗng trào dâng cảm xúc bồi hồi và xao xuyến.

Buổi sáng hôm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về ngôi trường của mình trong một buổi sáng mùa thu. Tôi thêm yêu quý ngôi trường của mình hơn và tự hào về nơi mình đang học tập và rèn luyện.

16 tháng 7 2018

Gần năm năm học tại mái trường tiểu học thân yêu này, nơi đây đã trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Hôm nay, tôi đến trường sớm hơn mọi khi nên có dịp được nhìn ngắm ngôi trường vào một buổi sáng mùa thu tươi đẹp.

Mùa thu, bầu trời tuy là buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Trường tôi vẫn còn yên tĩnh lắm. Bác cổng trường khoác trên mình chiếc áo xanh thẫm đang mở rộng ra đón những em học sinh đến trường. Sân trường rộng với tấm áo bằng xi măng màu ghi, đó là nơi mà hằng ngày lũ học sinh chúng tôi chơi đùa, sinh hoạt . Vườn hoa hồng vào sáng sớm còn đọng lại trên cánh hoa những giọt sương buổi sớm long lanh như hạt pha lê trong suốt. Cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa đung đưa trong gió, hương hoa thơm ngát lan tỏa trong không gian tạo một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên sân trường, những hàng cây phượng, cây bàng to đồ sộ dang mình đón nắng . Những cô phượng rung rinh lá mỏng chơi đùa cùng chị gió, những bác bàng tỏa rộng như những chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Trong vòm lá, các chú chim sẻ chạy đuổi nhau ríu rít như đang ca khúc hát đón chào ngày mới. Cột cờ to, cao đứng sừng sững ngay giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Đã thưa thớt nhiều học sinh tới lớp. Ba dãy nhà ba tầng được bố cục theo hình chữ U, chia làm ba khu : khu của lớp một, hai, ba ; khu hiệu bộ và khu của lớp 4,5. Các khu nhà được sơn màu vàng óng, cửa phòng bằng gỗ màu nâu sậm. Trong các lớp học, có đầy đủ tiện nghi và đồ dùng để chúng em học tập. Đi dọc theo các tầng, lớp nào lớp nấy đã dần có học sinh đến, các bạn đến sớm trực nhật để chuẩn bị cho buổi học.

Đứng ở trước cửa lớp mình nhìn ra , toàn bộ quang cảnh của trường như thu lại trong tầm mắt tôi, nắng đã lên cao, tỏa sáng rực rỡ, tiếng học sinh ngày một ồn ã, sân trường đã tấp nập người vào, chỉ còn một ít phút nữa thôi tiếng trống trường sẽ vang lên và buổi học mới sẽ bắt đầu. Trong lòng tôi bỗng trào dâng cảm xúc bồi hồi và xao xuyến.

Buổi sáng hôm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về ngôi trường của mình trong một buổi sáng mùa thu. Tôi thêm yêu quý ngôi trường của mình hơn và tự hào về nơi mình đang học tập và rèn luyện.

Học tốt

16 tháng 1 2021

B1: 

Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông đánh dấu sự kết thúc cho vòng tuần hoàn ấy. Mùa đông cũng có những nét hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn với bất kì mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và cảm xúc khó phai.

Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang chuẩn bị gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho ai cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt không khỏi gợi cảm giác thê lương, ảm đạm.

Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây khẳng khiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim không còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có lẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp.

Những cơn mưa phùn tuy không ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho thiên nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ.

Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác dày sụ. Trong thời tiết giá lạnh, có lẽ chẳng còn gì thích hơn khi được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp.

Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ đến những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự cần cù cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt đến thấu xương ấy, vẫn có những con người nhỏ bé, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có giá lạnh, nhưng chỉ cần tình yêu thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.

Tạo hóa sinh ra mùa đông có lẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng không phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.B2:Xuân qua, hạ tới, thu về rồi sang đông. Mùa đông là mùa của giá lạnh, của sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh lẽo đã khiến con người gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Em rất thích mùa đông dù lạnh giá, khắc nghiệt.

Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã đến, bầu trời ảm đạm không còn trong xanh và những đám mây lững lờ trôi biến mất thay vào đó là một màu xám xịt. Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít nhộn nhịp hơn thường lệ. Làn gió mang theo hơi khô lạnh làm thời tiết hanh hơn.

Cây bàng trước cửa nhà em đã trút toàn bộ lá, chỉ còn lại những cánh tay khẳng khiu vươn lên sống sót trong ngày đông lạnh lẽo. Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc khiến cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh. Thi thoảng trên những phố vắng có vài người đang cặm cụi quét những đống lá khô rụng tả tơi sau một đêm gió rét.

Sáng sớm, không còn tiếng chim hót, tất cả vẫn chìm trong giấc ngủ dài, bác mặt trời uể oải vươn vai thức dậy cũng là lúc người ta ra đường đi làm. Mọi người ai cũng mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn ,đội mũ để chống lại cái lạnh giá làm buốt cóng đôi bàn tay. Ngoài công viên chẳng còn bóng dáng những cụ già đi tập thể dục buổi sáng.

Mặt hồ phẳng lặng như gương không một gợn sóng buồn thiu vì thiếu vắng tiếng nói chuyện của người qua đường. Thành phố vào đông ảm đạm hơn nhiều, một ngày dài cứ thế trôi qua lặng lẽ, chỉ đợi đến thời điểm đó, ai nấy đều vội và trở về nhà, chạy trốn cái lạnh, trở về bên gia đình để tận hưởng sự ấm áp của lò sưởi hồng và làn khói nghi ngút tỏa ra từ bữa cơm tối.

Lão già mùa đông không chút ấm áp đến làm vạn vật chìm vào ảm đạm cướp đi không gian tươi mới như một quy luật vốn có của tạo hóa, khiến cho con người ta co ro vì cái rét. Nhưng chỉ khi đông về, rồi xuân mới đến thổi vào vạn vật một sức sống căng tràn.B3:Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn.

Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn dậy vì lẽ trời quá lạnh. Từ trong phòng có thể nghe thấy tiếng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù dày đặc, bầu trời âm u.

Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa.

Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc này cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình.

Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Đến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.

Em rất thích mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng, được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thể nói mùa đông không lạnh.B4:Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui.

Buổi sáng mùa đông tuy ảm đạm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấp áp đến lạ lùng. Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng.

Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Cả không gian vắng tiếng chim hót, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa.

Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên.

Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây. Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp.

Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùn, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.B5:Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đặc trưng riêng của mình. Không nắng rực rỡ như mùa hè, không ấm áp như mùa xuân, cũng không có gió heo may se se lạnh như mùa thu, mùa đông có nét đặc trưng riêng là những cơn mưa phùn ẩm ướt.

Hôm nay là chủ nhật, em được nghỉ học. Sáng tỉnh dậy, nằm trong chăn nghe gió rít bên ngoài, mà không muốn ra khỏi giường. Sau khi dậy đánh răng rửa mặt, đi mua đồ ăn sáng, em mới càng thấm thía cái lạnh của mưa phùn mùa đông. Mưa phùn, hạt mưa không to như mưa rào mùa hạ, nhưng kéo dài. Hôm nay cũng thế. Nghe mẹ em kể, đã mưa từ đêm qua, đến sáng nay vẫn còn mưa.

Từng hạt mưa không lớn, nhưng mang theo cái lạnh rét buốt của mùa đông. Em nghĩ đến việc đi học vào ngày hôm nay mà rùng mình. Hôm nay em được mẹ giao cho trông cửa hàng giúp mẹ để mẹ đi lấy hàng. Khi đi, mẹ em cũng phải mặc áo khoác dày rồi mặc thêm một chiếc áo mưa cho đỡ rét. Ngồi nhìn trước cửa hàng, toàn cảnh đường phố mùa đông trong cơn mưa phùn hiện ra trong mắt em.

Đường phố được phủ một màu xám của trời ngày đông. Những cơn mưa phùn làm cho đường phố ướt nhẹp. Thỉnh thoảng mới có một chiếc xe máy đi qua, mọi người đều mặc áo khoác và mặc thêm áo mưa bên ngoài. Tuy rằng như thế, nhưng chắc vẫn không thể tránh khỏi cái giá của mưa phùn mùa đông. Hình như thời tiết hôm nay làm cho mọi người đều lười ra ngoài, ai cũng muốn ở trong căn nhà ấm áp của mình.

Đến gần trưa, trời cũng đã tạnh mưa, nhưng vẫn không có chút nắng nào. Mẹ em đã đi lấy hàng về và mang quà cho ba chị em em là một túi khoai lang để nướng. Sau khi ăn cơm xong, mẹ trông cửa hàng cho ba chị em đi nướng khoai. Trời lại mưa trở lại. Nhưng ngồi trong bếp nướng khoai, sự chờ mong làm cả ba chúng em không thấy lạnh chút nào.

Khoai chín, bốn mẹ con em ngồi ăn và cùng nhau trò chuyện. Ăn xong, ba chị em em đi học bài để chuẩn bị cho ngày mai, còn mẹ em ngồi trông cửa hàng và tính toán sổ sách. Mùa đông nên trời tối rất nhanh, mới hơn năm giờ chiều mà trời đã nhá nhem tối. Đèn đường bật lên nhưng vẫn không làm cho đường phố bớt ảm đạm. Mẹ con em dọn hàng sớm, sau đó nấu cơm ăn và cùng nhau ngồi xem ti vi và đến chín giờ thì đi ngủ.

Kết thúc một ngày chủ nhật thật lạnh nhưng cũng không vì thế mà buồn chán. Hi vọng ngày mai em đi học, mưa phùn sẽ tạnh.B6:Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng không biết rõ chỉ cảm nhận được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông.

Mùa đông – mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.

Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và buổi tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông. Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông.

Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng em cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quây quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng em đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường.

Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt. Mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn. Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại. Em hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp.

Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng. Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.B7:Nếu được hỏi rằng em thích nhất điều gì khi mùa đông đến thì em sẽ dõng dạc trả lời rằng: Em thích những ngày mùa đông có mưa phùn lắc rắc ở ngoài khung cửa sổ. Mưa và cái lạnh của mùa đông tạo nên một nét đặc trưng riêng biệt, rất thấm, rất ngấm vào con người.

Em thích được ngắm nhìn đất trời vào những ngày đông giá rét có mưa phùn như thế này. Mùa đông đến, gió lùa thốc vào da, cứa vào từng thớ thịt lạnh đến tê người. Cái lạnh ấy khiến cho con người cảm thấy uể oải, chỉ muốn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ngắm nhìn trời đất qua khung cửa sổ.

Đất trời vào đông vương chút gì đó u ám, ẩm mốc nhưng lại khiến nhiều người thích mê mẩn. Những chiếc lá bàng màu vàng hôm qua còn chới với ở trên cành cây cao chót vót nhưng hôm nay vì có mưa, có gió nên lá rụng về cội, nằm im lìm trên mặt đất. Thi thoảng gió lại lùa và thốc mạnh và cửa sổ nghe buốt giá.

Khi mùa đông có thêm thời tiết mưa phùn rơi lâm thâm, dường như chẳng ai muốn bước ra khỏi nhà. Chỉ muốn quây quần bên người thân, bên cạnh bếp lửa vừa nhen, có thêm ngô khoai để nướng nữa thì thật là tuyệt vời. Khu vườn những ngày mùa đông có mưa cũng im lìm, chỉ nghe tiếng gió, tiếng xạc xào của lá cọ xát vào nhau mà thôi.

Những hạt mưa nặng hạt đọng lại trên lá cây, rồi rơi nhẹ xuống mặt đất. Những chú gà con nhìn mưa, nhìn giá rét căm căm không dám chui ra khỏi tâm thân của mẹ. Vừa nằm im, vừa kêu chiêm chiếp nhìn trời đất bên ngoài. Bộ lông của gà mẹ ướt sũng nước vì che chở cho đàn con. Cảnh vật và con người những ngày mùa đông ì ạch, cứ như một chiếc kén chưa kịp mở tung ra,nằm im lìm. Bởi có lẽ mùa đông khiến cho mọi thứ trở nên như vậy, chờ khi nào ánh nắng của mùa xuân về thì mọi thứ sẽ bừng tỉnh.

Những khóm hoa cúc nở muộn cho ngày mùa đông đang ướt sũng nước mưa nhưng nó vẫn kiên cường đứng vững, chờ khi cạn mưa, nắng sẽ lên và nó lại khoe sắc trở lại. Mọi thứ cứ chầm chậm trôi, chiếc đồng hồ cũng vậy. Dù nhiều người không thích mưa vào mùa đông nhưng em lại thích cảm giác này, cuộn tròn trong chăn, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thấy dáng mẹ khom lưng bên bếp lửa.

Hình như mẹ vừa nhóm bếp. Mẹ bảo rằng những ngày mưa vào mùa đông thường khiến cho con người ta buồn và có nhiều nỗi nhớ cứ thế len lỏi vào trong tim. Những ngày này ba đi xa nhà nên căn nhà trống trải, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ có tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông cựa mình trong lòng, mùa đông khiến cả nhà nhớ ba nhiều hơn. Những ngày mưa mùa đông, những ngày có lẽ em sẽ nhớ thật nhiều.B8:Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cũng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.

Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bầu trời tưởng chừng không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện.

Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo.

Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh.

Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im lìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa.

Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mới ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh.

Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể. Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè giờ cũng nằm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên.

Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước?B9:Cứ theo quy luật tuần hoàn của tạo hóa thì xuân qua hè tới, hết mùa thu thì mùa đông sang, có lẽ vì vậy đã tạo nên nét độc đáo khác lạ tại thời tiết tại đất nước Việt Nam nhỏ bé, xinh đẹp này. Mùa đông là mùa lạnh nhất trong năm, khi mà gió đông bắc tràn về mang theo cái giá lạnh và sự lười biếng cũng theo về.

Đông sang, đường phố cũng trở nên thưa thớt hơn, con người cũng hối hả, gấp gáp hơn trên đường phố để nhanh chóng tới nơi làm việc hoặc trở về nhà bên những chiếc lò sưởi ấm nóng. Ông mặt trời cũng dường như lười biếng hơn khi ban những tia nắng yếu ớt xuống mặt đất và trở về nhà cũng rất sớm.

Cây cối nằm lim lìm, vắng lặng, khoác trên mình những bộ xương trụi lá mà cảm tưởng chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể đưa những chiếc lá còn sót lại trên cây bay đi một nơi rất xa. Đất trời vắng những tiếng chim ríu rít gọi nhau hay nô đùa trên từng kẽ lá. Những bụi cỏ xanh rờn bên vệ đường hay trong công viên cũng trở nên xám ngắt thu mình để chống chọi với những nàng gió mùa đông lạnh buốt.

Những nàng hoa ủ rũ nằm im lìm không còn đua nhau khoe sắc trong nắng sớm với những bộ cánh rực rỡ như mùa hè hay mùa xuân nữa. Mặt hồ xa xa cũng đang lim dim ngủ bao trùm lên mặt hồ là sự phẳng lặng, không thấy những chú cá thi nhau đớp mồi hay những chú cóc xinh xắn nằm tắm nắng trên những chiếc bè sen xanh ngắt. Mọi hoạt động dường như chậm rãi hơn, yên bình hơn.

Xa xa đâu đó những quán phở với hương thơm và những làn khói bốc lên thật ấm nóng. Những tiếng húp xì xụp, xuýt xoa, tiếng gọi đồ ăn vang lên thật nhộn nhịp. Đâu đó những gánh hàng rong tất tả, lúc ẩn lúc hiện trong làn sương sớm cùng những tiếng rao vang vọng như những nốt nhạc vang lên trên bức tranh mùa đông lạnh giá.

Không gian chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện cùng những làn sương trắng xóa. Một bức tranh mùa đông dù không mang đầy sắc màu rực rỡ như mùa xuân hay mùa hè nhưng lại mang nét rất độc đáo, rất da diết trong tâm hồn. Đi bộ trên những con đường để cảm nhận cơn gió, cảm nhận cái giá lạnh của mùa đông cũng khiến cho tâm hồn trở nên bình lặng hơn, êm dịu hơn.

Đặc biệt mùa đông còn mang theo những cơn mưa phùn nhẹ nhàng. Mưa không đủ làm ta ướt hết như những cơn mưa rào bất chợt của mùa hạ nhưng lại mang theo một sự âm ỉ thấm vào từng thớ thịt cùng hơi lạnh của gió bắc. Vào những ngày như vậy ngồi bên khung cửa sổ nhâm nhi một tách trà nóng và nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách bên hiên nhà ai kia thật sự không còn gì tuyệt vời hơn.

Những bước chân hối hả trong mưa, những tiếng xuýt xoa vì lạnh trên đường của những con người ngày đêm vất vả trên con đường mưu sinh vẫn hàng ngày tô điểm thêm cho bức tranh mùa đông những nét vẽ mới. Mỗi mùa đều mang cho mình một nét đẹp riêng, một nét độc đáo mà không ngòi bút tài hoa nào có thể khắc họa trọn vẹn.

Mùa đông cũng là mùa yêu thích của nhiều người khi cùng nhau dạo phố hay cảm lạnh cái giá lạnh không oi bức nóng nực như mùa hè. Mùa đông hay mưa phùn cũng có nét yêu kiều và hấp dẫn riêng của nó và nó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể cấm được tình yêu với thiên nhiên với vạn vật.B10:Thế là mùa đông lại giá đã về, cái xóm nhỏ ven sông của quê hương tôi lại ẩn hiện trong khoảng không gian màu xám.

Sáng sớm, sương mù bao phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió lùa hơi nước vào tận nhà, quấn lấy người đi đường. Gió thổi mây về phía cửa sông ở cuối xóm, mặt nước sông một màu lam thẫm. Bên kia sông là bãi bồi, thấp thoáng những hàng cây khẳng khiu, trụi lá. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non dáo dác gọi bầy, lá vàng lác đác rơi trong gió.

Những cây cổ thụ ven sông đứng trầm ngâm, lặng nhìn cảnh héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cây bị gãy sau những trận bão lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của mặt đất bỗng nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng nồng của phù sa, đất mới.

Trên các mái hiên của dãy nhà hướng ra sông, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi, chúng như muốn hỏi sông rằng:
– Sông ơi! Sông bắt nguồn từ đâu mà nước nhiều đến thế?
Sông vẫn dạt dào tuôn chảy, nước vội vã đổ về hướng đông và cuốn theo bao đám lục bình tím ngắt. Có lẽ hoa lục bình trên dòng nước mênh mông ấy nó chẳng biết mình sẽ trôi dạt về đâu.

Bên bờ sông, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến. Trên các bờ ao, các bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô rạch nước, đi bắt con cua đang lổm ngổm ven bờ. Họ bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ trên ruộng đồng.

Buổi trưa, thôn xóm hiện ra rõ nét hơn. Mọi người đi làm đồng về. Người và cuốc, xẻng, trâu bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Cánh đồng chạy dài ven sông một màu trắng xóa. Từng thửa đất được nhà nông cày lên, đợi nắng thuận mưa hòa sẽ gieo hạt mới. Thoang thoảng trong không gian một mùi hương nước ruộng.

Chiều đông nhạt nhòa ngả xuống, khói bếp từ những ngôi nhà bay lên quyện với mây trời, cảnh vật lại ẩn hiện trong không gian màu lam sẫm. Màn tối lan dần từ dưới mặt sông, ngả dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tối như bức màn nhung mờ đen bao phủ dần lên cảnh vật.

Màn đêm buông xuống, thôn xóm tĩnh mịch, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất. Trên những thảm cỏ ven đường, những chú dế rón rén bước ra ăn cỏ non rồi uống sương đêm. Những ánh đom đóm chập chờn trong bức màn nhung yên ắng. Nhà nhà đều đóng cửa sớm. Gió vẫn lùa và mưa vẫn rả rích ngoài hiên.

Mùa đông đã làm cho cảnh vật quê hương tôi mang một màu đơn điệu, có vẻ héo tàn vì thời tiết khắc nghiệt, thế nhưng con người vẫn hăng say làm việc. Nhà nông vẫn chuẩn bị gieo trồng, luôn cải tạo thiên nhiên tiếp thêm sức mạnh cho cây để ươm mầm, chờ ngày vươn lên đón chào mùa xuân sắp đến. Tôi cảm thấy quê hương thật thân thiết với mình.B11:

Nếu có ai hỏi em yêu thích mùa nào nhất trong năm, em sẽ ngay lập tức trả lời đó là mùa đông. Có lẽ trong cảm nhận của nhiều người, cái lạnh giá của mùa đông cùng những cơn mưa phùn bất chợt có thể mang đến những phiền toái thì em lại thấy mùa đông thật đặc biệt bởi nó mang đến những thay đổi thật mới mẻ, ấn tượng cho không gian.

Vào mùa đông tiết trời trở nên lạnh giá, để chống lại cái lạnh của thời tiết, mọi người đều mặc lên người những trang phục thật ấm áp. Một trong những lí do em yêu thích mùa đông là bởi mùa đông sẽ được mặc lên người những chiếc len nhiều màu sắc, được diện đôi găng tay thật dễ thương mà mẹ mới đan. Mùa đông không chỉ mang đến sự thay đổi lớn về thời tiết mà còn làm cho khung cảnh xung quanh biến đổi theo, tiết trời mùa đông vẫn trong xanh nhưng thường xuyên xuất hiện những cơn mưa phùn, những hàng cây khẳng khiu, trơ trọi vào mùa thu thì đến mùa đông bắt đầu đâm chồi, nảy lộc. Những giọt mưa đọng lại trên tán lá non tựa như những giọt sương thật đẹp.

Em yêu thích mùa đông bởi trong cái lạnh cắt da cắt thịt của thời tiết, những bữa cơm gia đình trở nên ấm áp lạ thường. Mùa đông tuy có khắc nghiệt về thời tiết nhưng lại có thể mang đến những hình ảnh, những ấn tượng thật đẹp trong cảm nhận của em.

B12:

Sáng mở cửa sổ đón nhận tiết trời se lạnh, thấy những chiếc lá bị cơn gió thổi bay tạo nên những tiếng vù vù, em biết mùa đông đã về.

Sau khi ăn sáng và mặc lên người bộ quần áo ấm áp mà mẹ đã chuẩn bị, em ngồi sau xe bố để đến trường. Mùa đông đến không chỉ làm cho thời tiết trở nên lạnh giá mà còn khiến cho khung cảnh xung quanh thay đổi. Công viên buổi sáng thường tấp nập các bà, các cô đi tập thể dục thì sáng nay dường như vắng vẻ hơn, phiên chợ nhỏ gần nơi em sinh sống vẫn tấp nập như vậy nhưng dường như ai cũng khẩn trương hơn trong việc mua bán để trở về nhà. Buổi sáng mùa đông còn xuất hiện rất nhiều sương mù, đặc biệt nếu ban đêm có những cơn mưa phùn thì sáng ngày hôm sau xuất hiện rất nhiều sương, sương mù làm cho không gian trở nên mờ ảo, bố em và các cô chú lưu thông trên đường đều đi chậm hơn để đảm bảo an toàn và tránh những va chạm. Bên cạnh sự thay đổi về thời tiết, mùa đông đến còn làm mang đến sức sống cho những hàng cây khẳng khiu, không còn là cái trơ trọi trong mùa thu, mùa đông đến cùng những cơn mưa xuân làm cho những mầm non được đâm trồi, những tán lá mới mọc ra như mang đến cho hàng cây một sức sống mới.

Đến trường em thấy các bạn cũng được ủ kín trong những chiếc áo len, áo khoác nhiều màu sắc thật đẹp. Hình ảnh sân trường vì thế cũng trở nên màu sắc và đặc biệt hơn những ngày thường. Mùa đông tuy lạnh nhưng cũng rất đặc biệt, em sẽ cố gắng dậy sớm vào mỗi buổi sáng để đón nhận những thay dổi của tiết trời, của khung cảnh xung quanh ngoài khung cửa sổ để thấy được sự kì diệu của tự nhiên.

B13:

Em sinh ra và lớn lên ở miền Bắc nên có thể cảm nhận rõ nét không khí và sự thay đổi của cả bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Nếu để chọn ra một mùa em yêu thích nhất thì có lẽ chính là mùa đông.

Mùa đông thời tiết sẽ trở lạnh, sự xuất hiện của những cơn mưa phùn rả rích làm cho không khí trở nên lạnh buốt hơn. Để giữ ấm, em và các bạn sẽ mặc lên người những chiếc áo ấm, đeo găng tay, đi tất, vào mùa đông nhìn ai cũng thật đáng yêu, tựa như những chú gấu bông vậy. Cây bàng trước lớp học của em đọng lại những hạt mưa long lanh như những giọt sương, từ ô cửa sổ lớp học nhìn ra, cây bàng quen thuộc trở nên đẹp đến lạ lùng. Thời tiết lạnh và giá buốt nhưng không vì thế mà sân trường em ít tấp nập hơn, các bạn từ các khối lớp đều đổ ra sân vào mỗi giờ ra chơi, có bạn chơi đá cầu, có bạn chơi đuổi bắt vô cùng vui vẻ. Mùa đông còn khiến em và các bạn trở nên thích thú hơn bởi khi nói chuyện sẽ có một làn sương mỏng thật đặc biệt. Sau khi được cô giáo giải đáp thắc mắc, chúng em đã biết được vì sao khi nói chuyện vào mùa đông lại xuất hiện tầng sương mỏng như vậy, đó là vì nhiệt độ ngoài trời thấp hơn nhiệt độ trong cơ thể, vì vậy khi nói chuyện sẽ xuất hiện làn sương mỏng diệu kì. Phát hiện ra bí mật ấy, chúng em ai cũng líu lo trò chuyện nhiều hơn, vừa để chia sẻ những câu chuyện thú vị, vừa để chứng kiến hiện tượng kì lạ ấy.

Em rất thích mùa đông, vì mùa đông được mặc lên người những bộ trang phục thật ấp áp, được chứng kiến những thay đổi diệu kì từ thời tiết, khung cảnh đến những thay đổi trong cơ thể con người.

B14:

Kết thúc kì thi học kì I, tôi được nghỉ học ba ngày, bố mẹ cho tôi về quê ở với ông bà ngoại. Bây giờ đang là mùa đông và đây là lần đầu tiên tôi được sống trong khung cảnh mùa đông của làng quê. Mùa đông làng quê đã đem đến cho tôi những cảm giác vô cùng mới lạ.

Bố đưa tôi về quê từ sáng sớm vì nghe dự báo thời tiết chiều tối sẽ có một đợt không khí lạnh từ phía bắc tràn xuống. Buổi chiều ở quê, nắng hoe hoe vàng, gió thổi nhẹ, không gian yên tĩnh và tiết trời ấm áp. Nhưng trên bầu trời đã xuất hiện mỗi lúc một nhiều những dải mây trắng và ở phía bắc mây đen bắt đầu dâng lên. Bà tôi thu chiếc chăn bông phơi ngoài sân, nhìn trời và bảo: “Bắt đầu trở trời rồi. Đêm nay gió mùa đông bắc tràn về, trời sẽ lạnh lắm đây”. Đúng như lời bà nói, nửa đêm tôi bị đánh thức bởi tiếng gió rít lên ù ù, tiếng mưa rơi tí tách và tiếng lá cây trút xuống từng lớp từng lớp ở bên ngoài. Trời trở lạnh nhanh như đã dự báo từ trước. Kéo chiếc chăn bông ấm áp đắp lên người, tôi vẫn có cảm giác cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt.

Theo thói quen ở thành phố, buổi sáng tôi dậy sớm để đi bộ. Mặc quần áo ấm, đội mũ kín mít, đi ra đường, tôi vẫn thấy gió lạnh táp vào mặt tê buốt. Mưa đã tạnh, không khí trở nên hanh khô. Buổi sáng mùa đông ở làng quê thật vắng vẻ và yên tĩnh. Gió thổi mạnh làm những cành cây đung đưa, xào xạc. Trên đường, đêm qua, gió đã làm công việc của chị lao công vun lá rụng thành từng đám. Buổi sáng, lá vàng tiếp tục liệng xuống như đàn bướm rập rờn vờn đuổi nhau trên đường. Hai cây gạo to ỗ đầu làng đứng trầm tư trong gió rét đã trút chiếc lá cuối cùng, cành trơ khấc, khô gầy, sẫm lại. Cây bàng ở chỗ rẽ vào làng cũng chỉ còn thưa thớt vài ba chiếc lá đỏ bám hờ hững trên các nhánh khẳng khiu.

Ven đường những bông cỏ may nâu sẫm cúi rạp mình như để tránh gió lạnh. Chì có hàng phi lao hai bên đường vẫn khoác màu xanh, xum xuê, kiêu hãnh vươn thẳng lên trời như chào đón mùa đông. Bên này đường là cánh đồng đang vào ải, thẫm nâu một màu đất mênh mông. Bên kia đường là bãi trồng màu tươi tốt với những vạt ngô xanh bạt ngàn, hoa ngô xám phất phơ tung phấn trong gió, từng kẽ lá đang trổ những bắp ngô non mũm mĩm. Những ruộng hoa cải vàng tươi, lộng lẫy, rung rinh làm bừng sáng cả không gian. Những luống hoa cúc, hoa hồng rực rỡ khoe sắc, nghiêng mình như đang e lệ làm duyên.

Xa xa, thấp thoáng dòng sông mềm như một dải lụa, chảy lững lờ với những đám lục bình trôi lặng lẽ, vài ba chiếc thuyền chài thu mình, lướt chầm chậm trên dòng nước lạnh giá. Cảnh đẹp như trong những bức tranh tôi đã từng ngắm. Và nếu có năng khiếu hội họa thì chắc chắn tôi đã thu vào trong bức vẽ những hình ảnh tuyệt đẹp này. Từ đầu làng trở về, tay chân tôi đã lạnh cóng, bưng bát cơm nóng bà xới cho mà người cứ run cầm cập.

Mấy ngày ở quê, tôi có dịp quan sát kĩ lưỡng hơn cảnh vật trong xóm. Trời giá lạnh, đám trẻ con mặc những chiếc áo len, áo khoác sặc sỡ, ấm áp, nô đùa quẩn quanh trong sân nhà, không dám ra đường. Mấy chú chó tinh nghịch thường ngày vẫn quẩn quanh bên các cánh cổng, sủa ầm ĩ mỗi khi có người lạ đi qua, cũng thấy vắng bóng, chắc là đã chui vào một chỗ ấm áp trong nhà. Mẹ con đàn gà co ro đứng dưới mái hiên, gà mẹ xoè cánh ủ ấm cho đàn con đang tranh nhau chui vào cánh mẹ để tránh rét.

Những cây trạng nguyên la đà trước cửa nhà cháy rực lên màu đỏ tươi, cánh hoa xoè to, vươn ra phía trước như hãnh diện vì là loài hoa đặc trưng của mùa đông làng quê. Hình như ở quê tôi, hầu hết các nhà đều trồng cây trạng nguyên. Ông tôi bảo: “Người ta trồng cây trạng nguyên trước cửa nhà vì mong muốn con cháu thành đạt, hiển vinh. Loài cây này dễ trồng mà mùa đông hoa nở đỏ cả cây vừa đẹp vừa đem lại cảm giác ấm áp”. Làng tôi mới từ ngoài bãi chuyển vào hơn mười năm nay nên đất chia cho từng nhà vuông vức, thẳng hàng như những ô bàn cờ. Nhà nào cũng có một khu vườn rộng.

Mùa đông, trong vườn, những luống rau cải, rau diếp xanh non mơn mởn đua nhau mọc, những cây bắp cải cuộn tròn như những bông hoa xanh biếc, xếp hàng ngay ngắn. Và dường như giá lạnh khiến lũ chim sâu càng nhanh nhẹn hơn. Chúng đậu xuống các luông rau, nhanh thoăn thoắt chui vào các kẽ lá để bắt sâu.

B15:

Mùa xuân, mùa của sức sống và tuổi trẻ nhưng không phải ai cũng yêu thích và mong chờ xuân tới. Tôi lại đặc biệt thích mùa đông, thích được ngắm nhìn mùa đông như bây giờ.

Người ta biết đông tới khi cảm nhận được cái lạnh đang thấm dần vào da thịt, khi mặt trời ngại thức dậy và tỏa sáng và khi mọi vật cũng ngại làm những hoạt động hằng ngày của nó. Không còn cái se se lạnh của thu dịu nhẹ và trầm tĩnh, gió thể hiện uy quyền của mình bằng từng cơn lạnh buốt, thổi bay những bay những chiếc lá mong manh. Và gió sẽ ngồi ở đó, trên cây, ngắm nhìn hàng cây dần thay chiếc áo vàng úa hay đỏ thẫm bằng một chiếc áo không trang trí, không màu sắc: chỉ một màu nâu trầm tĩnh.

Liệu cây có buồn không nhỉ? Không đâu, vì nó biết đó là một sự cởi bỏ cho một chiếc áo khoác còn đẹp hơn thế nhiều vào mùa xuân: chiếc áo xanh rờn của sự sống. Và trong những cành lá kia, những chồi non đang ấp mình, đang lớn dần trong sự bao bọc của thân cây và gió lạnh, chờ một ngày vươn mình và lớn dậy. Cả mùa đông lạnh giá, chim muông bay đi đâu hết nhưng có giá lạnh thì mới có những chú chim cánh cụt đáng yêu chứ nhỉ? Mùa xuân là mùa của muôn hoa đua nở nhưng vẫn có những loài hoa mạnh mẽ nở vào giữa những tháng mười hai lạnh lẽo. Trên những miền núi cao, đông mới là mùa của những hội hoa, những rừng hoa: màu vàng óng của những bông hoa dã quỳ, chen thêm cái xanh biếc những bông cẩm tú cầu, cái trắng tinh khôi của hoa cải và một vài sắc đỏ của sự sống tươi vui vương trên những cánh hoa trạng nguyên đỏ thắm. Lạnh lẽo, tẻ nhạt ư? Những bông hoa ấy không đợi đến mùa xuân để tỏa sáng, chúng đẹp nhất lại vào những tháng ngày đông thế này. Một chút u ám để sắc hoa thêm sức sống, một chút lạnh lẽo để người ta biết chúng đã dũng cảm và kiên cường thế nào! Và vẻ đẹp những bông hoa mới càng thêm đáng quý và đáng trân trọng.

Mùa đông không phải mùa của hội hè của người phương Đông nhưng lại là nơi diễn ra những lễ hội quan trọng của phương Tây. Thật tuyệt khi được cùng nhau trượt tuyết, xây người tuyết giữa mênh mông trắng xóa, được đi ngủ sớm để mong rằng sẽ nhận được quà Noel vào sáng hôm sau. Những quả trứng phục sinh và những bữa tiệc ấm cúng vào mùa đông mới thật là đúng ý! Cũng chỉ có mùa đông thì ta mới biết hơi ấm quan trọng ra sao, rằng những cái nắm tay còn hơn cả ngàn món quà giá trị. Tôi thích được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ yên giấc mà không lo nghĩ. Hạnh phúc làm sao khi được áp lưng, vòng tay vào túi áo bố được bố chở đi trên con đường những chiếc lá cuối cùng đang chào tạm biệt mẹ của nó. Và nàng đông mới thật dễ thương làm sao!

Bạn có thích mùa đông hơn không? Tôi thì vẫn thế, vẫn mãi muốn ngắm nhìn cuộc sống và con người mùa đông của tôi. Và xuân ơi, tới chậm thôi, đừng nhanh quá.

B16:

Thiên nhiên bốn mùa mới tươi đẹp làm sao, những ngày xuân cây cối thi nhau vươn mình, nảy nở những chùm xanh nụ biếc, tựa như thắp sáng những ước nguyện tươi xanh cho tuổi trẻ, những ngày hè nghe tiếng ve kêu râm ran trong vòm cây xanh lá, những ngày phượng nở đỏ rực cả một vùng trời xanh thăm thẳm, rồi những ngày mùa thu lá vàng đầy xao xuyến, … Nhưng ấn tượng nhất trong tôi vẫn là những ngày mùa đông lạnh giá, nhưng có chăng chính những giá lạnh ấy đã làm nên cái ấm nóng của tình người.

Mùa đông đến bằng những cơn gió mùa lành lạnh, những áng mây xám xịt vây kín trên nền trời. Cả không gian như chìm vào ảm đạm, ngoài đường dường như vắng đi tiếng vui đùa của trẻ nhỏ, không còn tiếng bàn tán của các bà các mẹ sau những buổi chợ chiều hay sau những buổi làm việc vất vả. Có lẽ, ai cũng mong được về nhà sớm vào tiết trời khắc nghiệt như thế này. Ngoài đường, cây trái không còn hương sắc kì diệu, cũng chẳng thấy đâu lá xanh hoa thắm như những ngày hè. Cây cối trơ mình với những cành cây khô cằn như những cánh tay gầy guộc đang cầu xin chút hơi ấm từ mẹ thiên nhiên. Cơn gió trời đông cuốn hết những chiếc lá cuối cùng, để lại hai bên đường là một hàng cây héo hon, không còn màu xanh của hoa lá. Tuy vậy, bên trong những khô cằn lạnh lẽo ấy là cả một nguồn nhựa sống dồi dào và mãnh liệt đang chảy không ngừng trong thân cây, luôn chờ đợi xuân sang để hiến dâng sắc xanh cho đời, tựa như dòng máu nóng không ngừng chảy trong nhịp đập trái tim mỗi người. Bạn tôi cũng từng nói mùa đông là mùa của sự lãnh lẽo, chết chóc. Nhưng lại ít ai nghĩ rằng mùa đông là mùa của sự ấp ủ, là mùa của sự đợi chờ đến ngày bung sắc tỏa hương, làm đẹp cho hành tinh xanh của con người.

Đối lập với những rừng cây trơ trọi đứng phơi mình dưới cơn mưa lạnh trời đông là những kì nghỉ dài trong “ mái nhà” của các loài vật. Những chú gấu, những chú chim sơn ca, những anh sóc, bác dơi, … đã chuẩn bị kĩ càng cho một kì nghỉ dài trong căn nhà ấm áp, riêng tư. Không gian dường như trở nên u ám hơn, đèn đường hắt hiu không bóng người qua lại, sự sống và hơi ấm trong mùa đông chợt trở nên mong manh đến lạ kì.

Cơn gió mùa đông đã mang đến cho thế giới cái buốt lạnh, nhưng chính nhờ sự buốt lanh ấy mà gia đình tôi mới có những ngày quay quần bên nhau bên bếp lửa hồng, tôi không còn ham chơi và bố mẹ không còn mải công việc. Bởi lẽ đó mà tôi rất thích mùa đông, nó không chỉ là mùa của sự ấp ủ và đời chờ, nó còn là một mùa ấm áp, cái ấm áp của lòng người, ấm trong nhịp đập con tim.

Gửi bạn nhé. Lời khuyên: Nếu không có cảnh đông tàn - Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân. Hãy đón nhận mùa đông, lắng nghe tiếng nói của mùa đông như một món quà đặc biệt của tạo hóa để cuộc sống này trở nên nhiều màu sắc và không đơn điệu bạn nhé.

      
16 tháng 1 2021

cam on ban nhe

21 tháng 4 2018

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã xế chiều rồi . Bầu trời trong xanh cao rộng. Những dải mấy trắng hồng kia như chiếc khăn voan vắt ngan bầu trời. Cánh đồng lúa quê em dưới ánh nắng chiều hè, màu vàng ươm. Chị Gió chốc chốc lại thổi qua những đợt gió mạnh , làm cho những cây lúa nghiêng nghiêng cong cong như lưỡi liềm. những chú chim hót líu lo, kết hợp vs dàn ddoogf ca mùa hạ-những chú ve sầu kêu vang khắp xóm làng , có lẽ ban nhạc này muốn cho tất cả mọi người cảm thấy thoải mái hơn sau những giờ làm việc mệt mỏi . tiếng sáo diều vi vu, lẫn thêm tiếng hò reo vang động cả một góc trời. cánh đồng to như một thảm lụa khổng lồ . Sóng lúa gợn lăn tăn nô đù vs gió. hương lúa chín dìu dịu, thoang thoảng, lẫn với mùi bùn đất ngai ngái , mùi cỏ khô nồng nồng . thời gian dần trôi qua, rồi ngày hè hôm nay đã kết thúc. Cánh đòng cuối cùng thì cũng đã chìm vào màn đêm yên tĩnh. Ôi! Buổi chiều trên cánh đồng quê e thật tuyệt vời, tĩnh lặng, và đẹp đẽ!

21 tháng 4 2018

Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng vàng ươm hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫn trong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ , dễ chịu lạ thường

Thế là một năm bận rộn đã qua đi, để lại cho ta bao cảm giác mới lạ và không khí se lạnh vào ngày đầu tiên của năm mới. Vậy là mùa xuân đã đến.

Thời tiết tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên, mang theo hơi ấm của mùa xuân. Nhìn ra cửa sổ, bầu trời trong xanh, những cô mây, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió. Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp, mượt mà xuống mặt đất. Hai bên đường, hàng cây trơ trụi lá không còn nữa, thay vào đó là những chồi non mơn mởn. Trên cây, những chú chim họa mi hót líu lo như muốn chào đón nàng tiên mùa xuân. Khu phố em ở đã được quét dọn và sơn mới. Nó vui vẻ, hãnh diện khi có bộ cánh mới đón tết. Nhà nào cũng treo những lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới. Không khí phấn khởi, náo nức chuẩn bị đón tết bao chùm khắp không gian. Mọi vật đều thay đổi.

Ai cũng hân hoan và vui vẻ, gạt bỏ những âu lo, bộn bề trong năm. Không còn vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng. Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn, vạn sự như ý. Tất cả trở nên tình cảm hơn. Bọn trẻ em được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới, trông đứa nào cũng đẹp, cũng xinh. Những tiếng nô đùa, reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng. Những cửa hàng bánh, mứt chật kín người. Những cành hoa đào, mai được bày bán khắp phố. Mọi người tấp nập đi sắm tết.

Ngày xuân làm mọi người thêm gần nhau hơn, làm cho không khí thêm náo nhiệt, nhộn nhịp. Những người đi xa trở về quê hương, nhà nào cũng sum họp bên nhau đông đủ. Em rất thích mùa xuân.

12 tháng 7 2016

Khu phố em nằm bên cạnh trung tâm dịch vụ thương mại nên lúc nào cũng nhộn nhịp và đông vui,

Từ tờ mờ sáng, sau một giấc ngủ dài, phố xá như bừng tỉnh dậy Các dãy nhà cao tầng hai bên đường đứng sừng sững như thách đô với đất trời Những cánh cửa sắt khổng lồ như một lá chắn từ từ được xếp lại đẻ lộ ra bén trong là những gian hàng mua bán. Nơi đây bày bán bàn ghế, chỗ kia là gian hàng may mặc, chỗ nọ là cửa hàng bách hóa… Gần như nhà nào cũng trở thảnh cửa tiệm buôn bán. Thỉnh thoảng mới xen vào là một gian nhà để ở.

Ông mặt trời bắt đầu hé, những tia nắng dịu dàng chiếu xuống khu phố chợ, Những tia nắng tuy với màu sắc yếu ớt nhưng cũng xóa dần được bóng đêm. Và đường phố xuất hiện bóng người. Những hàng cây trồng ven đường như cố phô sắc nên vươn những cành lá xanh um còn đọng sương đêm. Một làn gió nhẹ thổi qua, chúng khẽ lay động vẫy tay chào một ngày mới. Từ trong các hẻm nhỏ, vài chiếc xe ba gác ì ạch chở hàng ra chợ. Xe nào xe nấy đều được chất cao hàng hóa… Trên lề đường khách bộ hành thong thả bước chân chầm chậm như đang hít thở không khí trong lành của buổi ban mai. Rẽ sang tay trái là một dãy nhà trệt, cổ xưa có lối kiến trúc giống nhau. Đây là khu dân cư nên sinh hoạt có vẻ muộn màng hơn. Nhà nào cũng có cửa rào, có trồng hoa trước sân hoặc trồng những cây che bóng mát như cây mận, cây trứng cá… để vào mùa hè làm giảm bớt sức nóng gáy gắt của ông mặt trời. So với các dãy phố khác, nơi đây yên tĩnh hơn.

khu-pho

Mỗi khi đi xa em đều nhớ về khu phố thân thương nhà mình

Trên các ngõ đường chỗ nào cũng có người qua kẻ lại tấp nập. Các cửa hàng tuy là buổi sáng mà đèn vẫn sáng choang, người mua ra vào lũ lượt. Người bán hàng ăn mặc tề chỉnh, lúc đi đến nơi này, lúc chạy sang chỗ khác để mời mọc hoặc lấy hàng cho khách. Tuy bận rộn, lăng xăng như vậy, thế nhưng họ vẫn vui vẻ tiếp đón nồng hậu với khách hàng. Trước một cửa hiệu buôn bán, trẻ em đang chơi trò chơi điện tử. Từ trong gương mặt, đôi mắt ánh lên một niềm say sưa khôn tả. Tay cầm bộ phận điều khiển máy còn đôi mắt dán chặt vào màn hình, nhanh nhẹn và thành thạo, các em bấm nút liền tay. Chốc chốc tiếng reo hò vang lên thích chi. 

Ngoài đường xe cộ qua lại như mắc cửi. Đủ các loại: xe ô tô, xe đạp, xe máy nổ… chen chúc nhau lao nhanh trên mặt đường. Tiếng xe cộ, tiếng nói cười, tiếng đồ vật chạm vào nhau… tao nên một âm thanh thật là hỗn độn. Hòa lẫn vào âm thanh ấy là những thông báo của Ủy ban được phát ra từ một chiếc loa gắn trên cao của một trụ đèn đặt ở ngã ba đường.

 

Nắng đã lên cao, nhịp độ sinh hoạt trong khu phố cũng tăng lên.

Đây là một khu phố đông vui và nhộn nhịp nhất, mọi việc diễn tiến thật đều dặn như hết ngày rồi đến đêm. Chính vì vậy mà mỗi khi đi đâu xa em vẫn hình dung rất rõ từng dãy nhà, từng con đường thân quen ấy. Có phải chăng nơi đây đã trở thành một dấu ấn khó quên ở trong em?

 



 

12 tháng 7 2016

Sáng nào thức dậy em cũng theo bố thả bộ từ nhà ra công viên tập thể dục nên có dịp quan sát cảnh vật hai bên đường …..

Sáng sớm, không khí nơi đây thật dễ chịu, thật trong lành, mát mẻ như xua tan cái oi bức của những trưa hè nắng gắt. Cả phố xá và mọi người như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Con đường rộng đổ nhựa phẳng lì và sáng loáng bởi ánh điện chiếu xuống. Không gian còn đang tĩnh lặng, bỗng chốc trở nên ồn ào tấp nập. Tiếng xe cộ qua lại náo nhiệt, tiếng chổi quét rác của các chị công nhân vệ sinh vang lên quèn quẹt hoà lẫn vào tiếng cười nói của mọi người đi đường như đang chào một ngày mới tốt đẹp. Con đường bây giờ bỗng trở nên tưng bừng, nhộn nhịp và rạo rực hẳn lên. Trên cao mặt trời nũng nịu trong chiếc chăn mây mềm mại như sắp hé ra để đón chào mọi người. Làn gió nhẹ và những giọt sương sớm làm cho em cảm giác thật mát lạnh. Hai bên vệ đường đã có nhiều cụ già và các cô chú đang vươn vai tập thể dục và hít thở không khí trong lành mà đất trời ban tặng. Những ngọn đèn đường đã tắt ngấm. Ông mặt trời ló ra toả xuống những tia nắng ấm cho mọi người. Cây cối như xanh hơn, tươi hơn. Bóng cây đổ dài trên các con đường, bãi cỏ trong công viên. Các khóm hoa cũng rực rỡ lên hơn, cùng đua nhau khoe sắc. Trên các bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm. Từng làn gió mát thổi qua, cành lá lao xao đùa vui, các khóm hoa rung rinh làm duyên cùng ong bướm. Trên những cành cây cao, trong những tán lá xanh um, chim chóc líu lo chuyền cành. Khung cảnh thành phố tấp nập và đông vui hẳn lên.

Có lẽ, em đã trở thành người bạn thân của con đường quen thuộc này không biết từ lúc nào . Nó đã thành một ký ức đẹp đẽ trong cuộc đời tuổi thơ của em. Em sẽ ghi nhớ và giữ gìn nó thật sạch sẽ.

Cảnh làng quê vào buổi sáng mùa hè.

Kỳ nghỉ hè vừa qua, em được bố mẹ thưởng cho thành tích học tập năm lớp 4 bằng một chuyến về thăm quê ngoại. những ngày sống ở đây em thấy cuộc sống thật thanh bình, yên tĩnh. Bởi quê hương em có những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, có những luỹ tre làng xanh mát và đồi núi trập trùng. Nằm vắt qua cánh đồng và luỹ tre làng là con sông quê hương. Con sông Ngàn Phố với bao phù sa bồi đắp cho dân làng. Cứ mỗi buổi sáng thức dậy em lại ra ngắm cảnh nơi đây. Buổi sáng ở quê em thật là đẹp.

Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh. Không khí trong lành mát rượi. Những giọt sương long lanh đọng trên lá như những viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhô lên sau luỹ tre làng. Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn cây cao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, những tiếng ve trong trẻo, ấm nồng vang lên như đón chào một ngày mới bắt đầu.

Từ xa, men theo con đường làng, con đường đá đỏ khá rộng lác đác một vài bác nông dân đi thăm đồng, vừa đi vừa trò chuyện.Thỉnh thoảng, các bạn lại cúi xuống xem xét có vẻ rất vui. Tiếng chó sủa râm ran cả một quãng đường. Những cô gái quẩy quang gánh vừa đi vừa trêu đùa nhau cười khúc khích. Mấy anh thanh niên kéo xe cải tiến, người dắt bò ra đồng như đang được tiếp thêm sức mạnh. Lúc này trời đã sáng rõ, ánh nắng đã rải khắp nơi. Vài đám mây trắng bồng bềnh nhởn nhơ ở một góc trời. đâu đó vài cái xe máy lướt nhanh trên mặt đường. Những em bé chăn trâu cũng đang nhanh nhẹn cho trâu ra ngoài đồng gặm cỏ.

Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời xanh trong và cao vút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng mênh mông. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa.

Em rất yêu quý quê hương em, bởi nó đã cho em được sống những ngày thanh bình, yên ả, bởi nó luôn bồi đắp cho em những giá trị tinh thần cao quí (tình làng nghĩa xóm, tình cảm quê hương, gia đình sâu nặng). Dù sau này có đi đâu thì em sẽ luôn nhớ mãi nơi này.☻☻

13 tháng 1 2018

Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc... tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước... trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông.

13 tháng 1 2018

Thời gian trôi nhanh thật. Tiếng trống khai trường đầu năm như còn vang vọng đâu đây. Thế mà bây giờ mùa thu đã kết thúc. Không khí đã lành lạnh cùng những cơn mưa rả rích dấm dẳng đã trở về báo hiệu đất trời lại bắt đầu một mùa đông nữa !
Không còn bầu trời thu "xanh ngắt mấy tâng cao", không còn bầu trời sáng trong như pha lê nữa mà thay vào đó là một không gian âm u, mây đen kịt giăng kín muôn nơi. Từng tảng mây nặng trịch đen ngòm, mang đầy hơi nước, sà thấp xuống sát tận mái nhà, quấn cả vào các ngọn cây, sẵn sàng đổ nước xuống bất cứ lúc nào. Gió vun vút thổi bứt đi những chiếc lá nhỏ cố sức bám lại trên cành. Vậy mà chị gió cứ rủ về từng đám mây đen ngòm, để rồi lát sau chúng biến thành những dòng mưa ào ...

12 tháng 9 2016

Đoạn văn hả bn

 

12 tháng 9 2016

THAM KHẢO BÀI NÀY NHÉDuong Thi Nhuong TH Hoa Trach - Phong GD va DT Bo Trach

Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.
Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ

Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng!. Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ… Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa….”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ…”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.
Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em

22 tháng 2 2018

Với tuổi học trò, ai cũng có cái nao nao của ngày khai trường. Nhưng ngày khai trường của ngôi trường THCS Yên Biên làm tôi có những ấn tượng đẹp và những ấn tượng đó sẽ đọng mãi ở trong lòng. Bao niềm vui, Sự hãnh diện mà có lẽ trong cuộc đời tôi sẽ không quên được 
Ngày đầu tiên khai trường, đó là một ngày nắng ấm , bao trùm lên cảnh vật. Khí trời ấm áp… Theo thông báo của nhà trường, từ tối hôm qua tôi đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết với tâm trạng vui vẻ và xôn xao khó tả. Bởi trước mắt tôi lúc này là một khung trời mới: bạn bè, thầy cô, trường lớp… đều mới tinh.Trong những năm trước, sau ba tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trường thân quen với những hàng cây, ghế đá,..in đậm bao kỹ niệm của những lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào một năm học mới . Một sự khởi đầu mới lại và tốt đẹp. 


Đầu tiên là lẽ chào đón các em học sinh lớp 6 bước vào trường, Gương mặt các em đầy sự vui vẻ, những trùm hoa chào mừng làm cho nụ cười trên gương mặt các em thêm rạng rỡ hơn Sau lễ diễu hành, nghi lễ chào cờ diễn ra thật trang nghiêm. Miệng hát vang bài Quốc ca, mắt hướng thẳng tới lá cờ đỏ sao vàng và Bác kính yêu trên cao đang mỉm cười với chúng tôi, tôi thầm hứa với Bác, với lòng mình rằng sẽ cố gắng nỗ lực hết sức mình để cống hiến công sức nhỏ bé cho nền giáo dục nước nhà. Lúc ấy, tay tôi bỗng nắm chặt, ánh mắt trở nên kiên nghị hơn, lòng đầy quyết tâm. 
Tiếp theo, cô giáo tổng phụ trách lên tuyên bố lí do, giới thiệu đại biểu và mời cô giáo phó hiệu trưởng nhà trường lên đọc thư của Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết. Những lá thư như vậy tôi nghe đã nhiều lần trong mỗi lễ khai giảng trước đây khi còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng có lẽ hôm nay là lần đầu tiên tôi cảm thấy xúc động đến vậy. Giây phút xúc động nhất của tôi là khi nghe cô giáo hiệu trưởng nhà trường đọc diễn văn khai giảng, phát động thi đua chào mừng năm học mới và đánh trống khai trường. Bài diễn văn của cô ngắn gọn, xúc tích nhưng đầy hào khởi, đủ để khơi dậy trong mỗi thầy trò lòng quyết tâm phấn đấu dạy tốt – học tốt, thi đua lập nhiều thành tích trong năm học mới. Chiếc trống được đặt trên sân khấu hôm nay thật đẹp, màu nâu gụ bóng loáng, được trang trí hoa văn đẹp mắt, đặc biệt là mặt trống. Dùi trống lại được làm điệu bằng chiếc khăn đỏ quấn quanh núm. Bác trống mấy tháng hè được nghỉ ngơi đang căng mình chờ đợi giây phút thiêng liêng này. Tiếng trống vang lên, tâm hồn tôi như được bay bổng. Hòa cùng tiếng trống âm vang đó là giọng nói trầm ấm của một cô giáo đọc lời bình tiếng trống từ phía trong cánh gà. Những lời lẽ thật hào hùng, đi sâu vào lòng người, nhắc nhở thế hệ trẻ nhớ tới quá khứ vinh quang của dân tộc để phấn đấu cho tương lai. Tôi có thể thấy rõ sự xúc động trong giây phút này, cũng giống như tôi. Tiếng trống ấy rồi sẽ theo các em đi suốt cuộc đời. Tiếng trống âm vang mà trầm ấm bay lên những ngọn cây, luồn trong những làn gió, vắt vẻo trên những đám mây của bầu trời thu tháng chín. Tôi chợt nghĩ tiếng trống khai trường có thể đại diện cho mùa thu Việt Nam lắm chứ, hay ít ra là mùa thu đối với riêng tôi và các bạn học sinh  
Phần cuối cùng trong buổi lễ, cũng là phần thu hút được sự quan tâm nhiều nhất của học sinh trong trường là văn nghệ chào mừng. Chương trình văn nghệ gồm năm tiết mục với đủ thể loại: hát, múa, thể dục nhịp điệu vô cùng đặc sắc. Tôi xem các màn biểu diễn mà không khỏi trầm trồ thán phục trước tài năng của các học sinh trường mình. Toàn bộ học sinh và các thầy cô cũng như các vị đại biểu đều không rời mắt khỏi sân khấu trước các tiết mục rất hấp dẫn này. Nhiều người bày tỏ niềm tin tưởng vào sự giáo dục toàn diện nhà trường dành cho các em học sinh  
-Buổi lễ kết thúc, tôi vẫn lang thang quanh trường. Suy nghĩ về một năm học mới, một nền giáo dục mới…Tôi sẽ cố gắng học tập trên ngôi trường thân thiết này.

T i c k  nha

22 tháng 2 2018

Mùa thu - mùa tựu trường đã đến.

Ngôi trường thân yêu của chúng em đẹp hẳn lên trong ngày khai giảng năm học mới.

Ông Mặt Trời tỉnh giấc rồi từ từ vén bức màn mây gửi nắng ấm xuông sân trường. Cảnh vật trường em vui mừng đón nhận món quà đầu năm học mà thiên nhiên ban tặng trong buổi sáng đầu thu. Tất cả đều hân hoan, rạo rực đón chào.

Cổng trường rộng mở, mọi vật ở trường như sáng sủa hơn. Trên cổng chính, tấm biển ghi tên trường được sơn mới, hàng chữ trắng nổi bật lên nền xanh đậm, cống ngõ màu xanh lam, tường rào sơn trắng... Tất cả đều mới tinh.

Đi vào bên trong cổng ngôi trường hiện ra thật đẹp. Giữa sân là cột cờ cao chót vót, lá cờ tung bay trong gió sớm. Hàng cây bóng mát trong sân trường như xanh hơn. Những tia nắng vàng rải nhẹ trên cành cây, kẽ lá. Dọc theo các phòng học ở tầng trệt là những khóm hoa cúc vàng đang rập rờn trong vòm lá xanh non. Các phòng học thật đẹp, bàn ghế thẳng tắp và không một tí bụi mờ. Trên tường có những lẳng hoa tươi thắm, có ảnh Bác Hồ đang mỉm cười hiền hậu. Cảnh vật ở lớp đã thể hiện một vẻ trang nghiêm, thân thiện.

Sân trường mỗi lúc một đông. Tất cả học sinh chung em đều mặc đồng phục quần xanh, áo trắng, khăn quàng đỏ tươi trên vai các bạn đội viên. Nhìn các em nhỏ chạy nhay tung táng trên sân trường với những chiếc áo mới tinh trỏng thật giống đàn bướm trắng rập rờn, rập rờn trong buổi sáng mùa thu. Thật nhộn nhịp với các âm thanh sôi động không ngừng. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng gọi nhau cùng với tiếng còi píp... píp... ở cổng trường càng làm âm thanh thêm náo nhiệt. Những trò chơi trên sân trường nhanh chóng xuất hiện. Các trò chơi ví bắt, đá cầu, bắn bi làm nhộn nhịp cả một góc sân trường. Những quả cầu bay lên, bay xuông tựa những cánh hoa so đũa lả tả bay trong gió sớm. Học sinh đến trường mỗi lúc một đông, âm thanh càng thêm sôi động. Thêm vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cây cao, tiếng thì thầm trò chuyện của hàng cây bàng trước sân trường khi có làn gió thổi qua. Tất cả như muôn nói với em rằng: Năm học mới đến rồi đấy bạn nhỏ ạ! Lúc ấy, lòng em vui sường biết bao.

Rồi hiệu lệnh tập trung vang lên, mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước lễ đài, chúng em xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị làm lễ khai, giảng năm học. Ôi! Lễ đài thật trang nghiêm, tượng Bác uy nghi trên bàn thờ Tổ quốc. Bình hoa huệ trắng ngần đặt cạnh đấy đang tỏa ngát hương thơm.

Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca và Đội ca vang lên hùng tráng. Ai cũng tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu, tưởng nhớ đến các chiên sĩ cách mạng đã hi sinh đời mình cho dân tộc Việt Nam. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trưởng đọc diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng. Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong lá hồi trông khai trường vang lên. Tùng!... Tùng!... Tùng!... Tùng!... Nghe tiếng trống, em cảm thấy hồi hộp và vui sướng. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt tay vào nhiệm vụ đang chờ.

Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp. thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tư- đẹp. mỗi ngày một khang trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ấy. Nó là điểm tựa cho em ở ngày hôm nay đê hướng tới tương lai.

âm thanh thêm náo nhiệt. Những trò chơi trên sân trường nhanh chóng xuất hiện. Các trò chơi ví bắt, đá cầu, bắn bi làm nhộn nhịp cả một góc sân trường. Những quả cầu bay lên, bay xuống tựa những cánh hoa so đũa lả tả bay trong gió sớm. Học sinh đến trường mỗi lúc một đông, âm thanh càng thêm sôi động. Thêm vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cây cao, tiếng thì thầm trò chuyện của hàng cây bàng trước sân trường khi có làn gió thổi qua. Tất cả như muốn nói với em rằng: Năm học mới đến rồi đấy bạn nhỏ ạ! Lúc ấy, lòng em vui sướng biết bao.

Rồi hiệu lệnh tập trung vang lên, mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước lễ đài, chúng em xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị làm lễ khai giảng năm học. Ôi! Lễ đài thật trang nghiêm, tượng Bác uy nghi trên bàn thờ Tổ quốc. Bình hoa huệ trắng ngần đặt cạnh đấy đang tỏa ngát hương thơm.

Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca và Đội ca vang lên hùng tráng. Ai cũng tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu, tưởng nhớ đến các chiến sĩ cách mạng đã hi sinh đời mình cho dân tộc Việt Nam. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trương đọc diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng. Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong lá hồi trống khai trường vang lên. Tùng!... Tùng!... Tùng!... Tùng!... Nghe tiếng trống, em cảm thấy hồi hộp và vui sướng. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt tay vào nhiệm vụ đang chờ.

Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp, thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tươi đẹp, mỗi ngày một khang trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ây. Nó là điếm tựa cho em ởngày hôm nay đế hướng tới tương lai.

Trường mình đẹp lắm! Đẹp nhất là những buổi sớm mai trước giờ vào học. Lúc ấy, ông mặt trời vừa nhô lên lơ lửng như một quả bóng vàng khổng lồ, tỏa những tia nắng dìu dịu xuống vạn vật. Đất trời bừng tỉnh dậy sau một đêm dài. Đó cũng là lúc tụi nhỏ chúng mình ríu rít đến trường để được ngắm những cảnh đẹp của một ngày nắng mới.

Sân trường lúc này mới nhộn nhịp, tấp nập làm sao! Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng hòa lẫn trong sương sớm bàng bạc. Hai cánh cổng trường mở ra từ lúc nào. Người ra, người vào nhộn nhịp không khác gì một ngày hội. Giữa sân trường, những cây điệp, cây phượng cành lá còn đọng những hạt sương sớm long lanh như những viên ngọc giữa màu xanh lục của tán lá, như vui mừng chào đón những người bạn thân quen. Sân trường sôi động hẳn lên bởi tiếng cười, tiếng nói râm ran. 

Những em học sinh lớp Một vai mang cặp, tay xách bình nước được ba mẹ đưa đến tận lớp học, gương mặt còn ngơ ngác. Những học sinh lớp trên thì bạo dạn hẳn bởi đã quen trường quen lớp nên chạy nhảy đùa nghịch như những chú bê con nô đùa trên đồi cỏ. Khắp sân trường, những trò chơi của tuổi nhỏ diễn ra sôi động, hấp dẫn. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu, chỗ nọ đuổi bắt nhau… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho đường bay của những trái cầu đẹp mắt hay một đường bi chính xác được bắn ra từ một “xạ thủ” nào đó. Nhóm các bạn gái cũng không kém phần sôi động. Trò chơi nhảy dây quen thuộc lúc nào cũng hấp dẫn mọi người. Sợi dây uốn lượn lên xuống nhịp nhàng với những bước nhảy đẹp mắt, trông các bạn như những “nghệ sĩ xiếc” chơi trò nhảy dây trên màn ảnh nhỏ. Trên cành điệp, cành phượng cao tít, những chú chìa vôi, chim sẻ, chích bông… cũng đua nhau cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hòa mình với cuộc vui bên dưới. Mình cũng tham gia tích cực vào trò chơi kéo co. Bởi mình kéo rất khỏe và thường đem về chiến thắng cho đồng đội nên được các bạn đặt cho cái tên ngồ ngộ: “đầu máy xe lửa”. Ở trong các hành lang cua lớp học, rải rác một so nhóm đang chụm đầu vào nhau bàn bạc sôi nổi về những bài tập chưa giải được. Hòa trong khí thế sôi động ấy, những bản nhạc thiếu nhi phát ra từ cái loa phóng thanh đặt ở phòng thiết bị nghe sao mà náo nức, rộn rã. Quang cảnh sân trường của mình trước giờ vào học: tấp nập, nhộn nhịp chẳng khác nào một ngày hội “Phù Đổng” thi tài đua sức.

Dẫu mai đây, chúng mình phải chia tay với những ngày vui của tuổi thơ thì dư âm của của những buổi sáng đẹp trời trong cái sân trường trước buổi học mãi đọng lại trong tâm hồn với hương vị ngọt ngào, êm dịu nhất.

*bạn tham khảo nha*

Tuổi thơ chúng mình là lứa tuổi thần tiên và đầy thú vị. Ai lớn lên mà không được cắp sách đến trường thì đó là một nỗi bất hạnh, bởi mất đi một khoảng trời thơ mộng của tuổi thiếu thời. Nói niềm vui của tuổi thơ chúng mình là những giây phút tụm năm, tụm bảy bên nhau trước giờ vào học, giờ nghỉ giải lao hay sánh bước bên nhau sau buổi tan trường…

Những buổi sáng đẹp trời, tụi nhỏ chúng , mình thường cắp sách đến trường với một tâm trạng háo hức, phấn khởi. Đặc biệt trong những ngày giáp tết sôi động này, ai cũng muốn đến lớp sớm hơn mọi ngày để tâm tình trò chuyện được nhiều hơn trước lúc chia tay nhau một tuần lễ về đón tết ở nhà. Cái háo hức, cái vui nhộn của tuổi thơ dường như cũng lây lan sang cả cảnh vật. Trên cổng chính, hàng chữ ‘"Trường Tiểu học Lý Tự Trọng” màu xanh đậm nổi bật trên nền trắng được sơn kẻ lại, trông mới tuyệt làm sao! Hàng rào bao quanh trường được quét vôi trắng nhìn lóa cả mắt. Giữa sân trường, hàng phượng vĩ tán lá xum xuê đang reo vui trong gió sớm vẫy chào bạn trẻ chúng mình. Bên trái, bên phải là hai dãy phòng học ba tầng chạy song song với hàng phượng vĩ đã được quét lại bằng một màu xanh, nhìn thật nhạt mát mắt.

Sân trường mỗi lúc một đông. Tiếng cười nói ríu rít hòa với tiếng động cơ xe cộ, tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Từ trên hành lanh tầng hai, tầng ba nhìn xuống sân trường tràn ngập học sinh, cảm tưởng như có những đàn bướm trắng hàng trăm con rập rờn chao liệng. Rồi cả một mớ âm thanh hỗn tạp, náo nhiệt như tiếng hót của bầy chim chìa vôi, chào mào … lắm chuyện râm ran, chẳng khác nào một bản nhạc hợp tấu không lời. Và kia nữa, dưới những gốc phượng vĩ, những mái đầu nhỏ xíu chụm vào nhau chơi trò búng dây thun, bắn bi, banh đũa… ớ những chỗ xa gốc cây, tán lá, những trái cầu bay lên vụt xuống, chao qua liệng lại trông thật đẹp mắt hệt như những bông so đũa lả tả bay trong gió mạnh. Hàng phượng vĩ lúc này cũng đong đưa theo gió như vui cùng tụi trẻ chúng mình. Nắng ban mai tràn ngập sân trường. Từng tia nắng ngọt ngào len lỏi vào từng chỗ trống của kẽ lá tán cây, tìm đến với những tấm áo trắng tinh, những làn da non nớt làm hồng lên đôi má trẻ thơ. Dường như cảnh vật trời mây đang hòa cùng niềm vui rộn rã với tụi trẻ chúng mình trong những ngày đầu xuân giáp tết này.

“Tùng…! Tùng…! Tùng…!” tiếng trống từ phòng trực vang lên, ngân dài trong thinh không, báo hiệu giờ học đã đến. Sân trường như ngưng lại trong giây lát. Mọi trò chơi đành tạm dừng. Trước cửa các phòng học tầng trệt, hành lang tầng hai, tầng ba, các lớp đã chỉnh tề đội ngũ chuẩn bị vào học. Ngày học mới đã bắt đầu.

Đối với chúng mình, quang cảnh sân trường trước giờ vào học là một thiên đường của tuổi thơ. Thiên đường có lắm điều kì diệu. Đó sẽ là những kỉ niệm đẹp của tuổi thơ đọng lại trong tâm hồn chúng ta như một niềm vui khó tìm lại trong đời.