K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 5 2018

từ dùng sai vì

chữa lại nhưng

13 tháng 5 2018

từ sai:vì

chừa lạ :nhưng

14 tháng 3 2019

Từ nhưng thay cho từ vì

14 tháng 3 2019

Vì =Bỗng

Điều gì làm bạn sợ nhất, đó không phải cảm giác nói dối bị phát hiện, không phải cảm giác đang chạy phi phi ngoài đường chợt thấy chú công an giơ tay mời chào, không phải cảm giác ai đó đang cầm một con dao hùng hổ đi về phía mình. Đó là cảm giác bạn nhận ra có ai đó luôn bên cạnh mình, ai đó luôn đi phía sau mình, và chợt nhận ra trong bóng đêm bên chiếc giường ngủ của bạn, cái...
Đọc tiếp

Điều gì làm bạn sợ nhất, đó không phải cảm giác nói dối bị phát hiện, không phải cảm giác đang chạy phi phi ngoài đường chợt thấy chú công an giơ tay mời chào, không phải cảm giác ai đó đang cầm một con dao hùng hổ đi về phía mình. Đó là cảm giác bạn nhận ra có ai đó luôn bên cạnh mình, ai đó luôn đi phía sau mình, và chợt nhận ra trong bóng đêm bên chiếc giường ngủ của bạn, cái bóng đen luôn ở bên cạnh ấy đang đứng phía đuôi giường nhìn bạn và cười một nụ cười ma mị.
Tôi năm đã được 23 tuổi đời, với những ước mơ hoài bão lớn lao vào làm việc với khả năng của mình. Cuộc sống vội vã nên luôn làm tôi không để ý những chuyện nhỏ nhặt xung quanh cho đến một ngày, cái ngày định mệnh đã đưa tôi vào một ngã rẻ khác, một ngã rẻ đến thế giới tâm linh, với những câu chuyện huyền bí, ma mị khó lí giải được.
Cách đây cũng được 1 tháng khi tôi vừa tròn 23 tuổi, tôi có đi cùng bạn tham gia một bữa tiệc giới thiệu CLB, tôi chợt khựng lại khi nghe tên của CLB này vì nó khá kì dị mà lại hơi tào lao-CLB Tâm linh-. Lúc tôi nhập tiệc, mọi người vẫn như bình thường cho đến khi có một người đàn ông đến bên cạnh tôi bắt chuyện, ông ấy nói với tôi ngắn gọn một câu và bỏ đi trong tích tắc khi tôi chưa hiểu vì sao ông ấy lại nói vậy
“Trong vòng 3 ngày nữa, con sẽ gặp chuyện con sẽ chưa bao giờ gặp trước đây. Nếu cần gì thì cứ lại đây tìm ta”
Khi về nhà tôi thấy lạ lùng câu nói của ông ta, không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy là gì, 3 ngày nữa tôi sẽ làm sao. Nhưng rồi tôi nghĩ ông ấy chắc không được bình thường nên cũng chóng quên câu nói ấy.
Vào cái ngày cuối cùng, tức tròn 3 ngày tôi gặp ông ấy. Lúc ấy là khoảng 11h, tôi có qua nhà bạn và làm vài lon bia. Nhưng không hiểu sao tối hôm ấy tôi cảm thấy hơi mệt trong người dù tửu lượng tôi không quá yếu. Tôi xin phép đi về trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Đến khúc cua một đoạn đường, tôi không nhớ rõ lắm vì lúc ấy không để ý. Tôi cảm thấy phía trước có một cô gái đang chạy xe đạp trên đường, nhưng xung quanh thì trời tối thui. Tôi chỉ thấy cô gái dựa vào ánh đèn xe từ chiếc Dream của mình, tuy cô ấy chạy xe đạp nhưng sao chạy nhanh thật, tôi chạy mà cứ không theo kịp. Bỗng, vừa qua khúc cua ” Rầm” “Xoẹt…xoet.” Tôi tông phải một cái gì đó và theo quán tính tôi ngã xe và lao người xòe ra xa. Chân tay trầy xước hết cả lên, tôi vừa đau vừa nghĩ tuy mệt nhưng mình đâu đến nổi không thấy đường để mà chạy cơ chứ. Quay lại xem thử mình đâm phải cái gì, thì dưới ánh đèn xe đang nằm dưới thì tôi thấy cô gái lái xe đạp đang nằm im trước mũi xe tôi. Máu từ đầu cô ta chảy ra rất nhiều, ướt đỏ cả đường. Tôi tỉnh hẳn, giật mình không biết cô ta ở đâu ra mà tôi lại đâm phải chứ. Run run bước tới, tôi gọi cô ta nhưng không nghe tiếng trả lời. Khi tôi tới lật mặt cô ta ra xem thử thì khuôn mặt be bét máu, phần bên phải bị đập xuống đường bị biến dạng, bẹp dí như bị gì cán qua vậy. Tôi hoảng sợ thả cô ta ra, trong lòng lo lắng mình đã giết người rồi. Lúc ấy với cái suy nghĩ của một thằng con trai 23t thì tôi chỉ biết cách lên xe bỏ chạy. Trong lúc tôi chạy, tôi có quay đầu lại nhìn về phía sau xem thế nào. Tuy trong ánh đèn đuôi xe mờ mờ tôi giật mình lạnh người khi ngờ ngợ nhận ra cô ta giống như đang bò theo đuôi xe tôi vậy, hai bàn tay bám chặt xuống mặt đường bò rất nhanh. Tôi run run tay lái, do đang quay lại nên không để ý tung phải cái cột mốc km ngã xuống. Tôi quay lại thì không thấy gì cả, chắc là do mình tưởng tượng mà ra. Rồi lại nhanh chóng lên xe về nhà. Tôi không hề biết rằng, hôm đó đã thay đổi cuộc đời tôi như thế nào.
Khoảng 2h sáng tôi chạy về tới nhà với vết thương trên người đã khô máu, nhanh chóng cởi đồ vào tắm rửa. Lúc tôi đang tắm, thì do bên ngoài phòng tắm có bật đèn, và cửa phòng tắm là một tấm kính đục. Nhưng qua lớp kính tôi thấy một bóng người đang đi qua lại trong phòng, tôi nghĩ thằng bạn mình nó về nên vẫn tắm tiếp. Nhưng chỉ được vài giây thì tôi đứng hình, im lặng dưới vòi nước khi nhớ ra thằng bạn tôi nó dang đi du lịch với bạn gái nó ở Đà Nẵng mất rồi. Tôi đơ người, không lẽ là trộm nhưng không nếu là trộm thì nó đã biết tôi trong phòng tắm rồi. Tại sao lại đi qua lại, và dáng đi lững thững như bị què thế kia. Tôi nghĩ đến cô gái lúc nãy chợt rùng mình, không lẽ cô ta chưa chết kiếm mình để trả thù, nhưng với vết thường như vậy cô ta dậy nổi cũng là may mắn lắm rồi. Tôi vừa sợ đối diện với pháp luật vừa sợ trả thù, nhưng một ý nghĩa vụt qua đầu tôi khi tôi chợt nghĩ rằng cô ta là ma. Một luồn sóng lạnh chạy dọc lưng tôi khiến tôi nổi cả da gà lên. Cái bóng đó vẫn đi qua lại, nhưng hình như đang tiến về phía phòng tắm. Vì tôi thấy cái bóng đen qua tấm cửa nó càng ngày càng gần. Tôi im lặng nín thở dưới vòi sen. Bây giờ chỉ còn tiếng nước với tiếng tim tôi đập liên hồi, tôi run run khi cái bóng ấy đứng trước cửa phòng tắm.
“Rầm” Tôi đẩy mạnh cánh cửa phòng tắm ra, sẵn sàng chấp nhận nếu là trộm hay là ai đi nữa. Nhưng không, cái mà tôi sợ nhất đã xảy ra đó chính là không ai cả. Chỉ có đúng những bước chân hướng về phòng tắm và phía dưới cửa nhà tắm là một vủng máu khô đọng lại. Tôi hoảng sợ nhìn quoanh, suy nghĩ bấn loạn không biết làm thế nào cả, không kịp mặc quần áo tôi chụp lấy điện thoại gọi điện thoại cho thằng bạn tôi chạy qua nhà tôi gấp. Quấn đại cái khăn, tôi ngồi suy nghĩ nhưng không biết cái gì đang xảy ra với mình. Có phải cô gái tìm mình báo thù không, nhưng tại sao cô ta vào nhà được khi mình đã khóa cửa, và vũng máu ở đâu ra, cô ta đang ở đâu trong nhà. Tôi giật mình khi nghĩ đến chuyện này chợt lùi lại vào góc tường ngồi nhìn xung quanh, từ cầu thang lên nhà trên cho đến cửa xuống bếp.
5p sau tôi nghe tiếng gõ cửa, quái lạ sao thằng bạn tôi đến nhanh vậy. Tôi đi ra định mở cửa chợt khựng lại khi phát hiện ra không phải thằng bạn tôi, mà qua cái khe cửa sắt đã bị lởm chởm khe tôi nhận ra có một cái bóng đen cao thù lù, cao lắm đứng phía trước. Tôi lạnh người lùi lại, bỗng “Rầm, rầm rầm” tiếng đập cửa càng lớn, tôi sợ hãi la lớn.
“Ai đó, ai đang ở ngoài đó..”
Đáp lại tôi là một khoảng không im lặng đáng sợ, bỗng sợt qua tai tôi một âm thanh khiến tôi ngồi sụp xuống run run.
” Đền..mạng…đi…”
Tôi lắp bắp không nên lời, bỗng tiếng đập cửa lại vang lên.
Tôi run run lùi lại, chụp lấy cái dù bên cạnh. Tiếng thằng bạn tôi vang lên, tôi đi từ từ tới nhận ra nó liền mở cửa lôi nó vào kể hết mọi chuyện. Nó quả quyết cô gái đó không phải là người, tôi thì cho rằng là phải vì tôi đã nhìn khuôn mặt cô ta, và tôi là người tông cô ta mà. Nhưng điều gì đang xảy ra với tôi thì tôi không biết.
Tôi chợt nhớ tới lời ông già ở bữa tiệc hôm ấy, phải kiếm ông ta cho bằng được.
Còn nữa….

0
Thời buổi kinh tế khó khăn, sinh viên chúng tôi lại càng phải tiết kiệm chi tiêu từng đồng. Tôi và 2 anh bạn cùng khoá là Nam và Min quyết chuyển tới khu nhà trò rẽ tiền mới tìm được, căn phòng chúng tôi thuê là căn phòng giá rẽ nhất dãy. Căn phòng này nằm riêng biệt, cách xa dãy trọ cùng chủ 50m, và căn phòng chúng tôi nằm gần nhà vệ sinh chung của dãy, còn có 1 cái nhà vệ sinh dối diện...
Đọc tiếp

Thời buổi kinh tế khó khăn, sinh viên chúng tôi lại càng phải tiết kiệm chi tiêu từng đồng. Tôi và 2 anh bạn cùng khoá là Nam và Min quyết chuyển tới khu nhà trò rẽ tiền mới tìm được, căn phòng chúng tôi thuê là căn phòng giá rẽ nhất dãy. Căn phòng này nằm riêng biệt, cách xa dãy trọ cùng chủ 50m, và căn phòng chúng tôi nằm gần nhà vệ sinh chung của dãy, còn có 1 cái nhà vệ sinh dối diện nhưng bỏ hoang. Vì dãy nhà trọ này nằm khuất phía dưới phía sau, xa khu chợ, trường học, cây cối lại hơi rậm rạp nên giá khá rẻ, đặc biệt chẳng hiểu tại sao phòng chúng tôi sắp thuê lại rẽ nhất, chỉ có 500k/tháng.

📷

Khi dọn đến, chúng tôi ngạc nhiên vì phòng có khá nhiều đồ đạc có sẵn, phòng có cả 1 chiếc giường, bàn, và 1 chiếc áo sơ mi nữ màu trắng cổ viền đỏ của ai bỏ quên lại.Ngày đầu dọn phòng đến xong xuôi, chúng tôi đi tham quan các phòng trọ khác thăm hỏi với họ rằng mình mới đến, có gì giúp đỡ lẫn nhau. Các phòng trọ ban ngày thường cũng vắng, phòng toàn công nhân thuê, chỉ có vài người già và mấy đứa trẻ là có ở phòng, tất cả đều đi làm đến chiều tối mới về. Nhưng cũng may là đầu dãy trọ có 1 phòng sinh viên nữ thuê nên cũng đỡ buồn. Sáng hôm mới chuyển đến, chúng tôi lau dọn lại căn phòng, thấy cái áo sơ mi cũng đẹp nên tôi treo lại vào góc phòng,biết đâu bạn nữ chuyển phòng trọ quay lại lấy áo. Thằng Nam được phân công đi chợ nấu bữa trưa nay, tôi với Min thì đi qua chào chủ dãy trọ rồi 1 lát ghé phòng 2 bạn nữ làm quen luôn. Bác chủ nhà mời chúng tôi vào nhà uống trà, rồi hỏi:
– Các cháu thấy phòng trọ thế nào? Ở được không? Ở lâu dài bác sẽ giúp đỡ cho về vài đồ dùng cần thiết.
Chúng tôi cảm thấy rất vui vì gặp được bác chủ nhà tốt bụng như vậy, tôi trả lời:
– Dạ, chúng cháu cảm ơn bác, chắc chúng cháu ở đây ít nhất cũng vài tháng.Àh mà chiếc giường, cái bàn là của bác đặt cho phòng chúng cháu phải không ạ?.
Bác chủ nhà thể hiện nét mặt có vẻ ngần ngại: “Mấy thứ đó của người trọ trước để lại, cháu coi dùng không được thì đem bỏ đi cũng được.
Tôi đáp: – Dạ không, đồ dùng vẫn còn tốt lắm bác, bọn cháu lau sạch lại là dùng rất thoải mái.
Bác ấy thở dài: “Ừ, thôi các cháu về lo bữa trưa đi. Mà này, Vài người ở đây có hơi nhiều chuyện, lại thích tám chuyện trêu chọc, các cháu giao tiếp cẩn thận nha, đừng bận tâm nhiều họ nói gì, miễn mình sống tốt là được”.
Tôi và Min chào bác rồi ra về, thằng Nam cũng đã đi chợ về, nó đang hì hục nấu cơm. Chúng tôi bàn nhau ghé qua phòng 2 bạn nữ đầu dãy rồi hãy về ăn cơm luôn thể. Phòng 2 cô bạn khép cửa, tôi bước tới gõ cửa. Chờ một lát thì 1 bạn nữ tóc khá dài mở của ra, tôi cười chào:
– Chào bạn, mình tên Đin và đây là Min, 2 đứa mới chuyển tới dãy trọ này sáng nay, nên ghé phòng bạn làm quen có gì học hỏi những quy định sống ở chỗ này để tạo quan hệ tốt đẹp để còn trọ lâu dài. – Tôi cười cười trêu chọc.
Cô bạn cũng trạc tuổi chúng tôi cười rồi giới thiệu: “Mình là Nhung, cũng ở đây được 2 tháng à, mình ở với chị Tin lớn hơn Nhung 1 tuổi. Mời 2 bạn vào phòng chơi”. Nhung lấy chai nước lọc mời chúng tôi uống rồi tiếp chuyện:
– Ở đây ban ngày mọi người đi làm cả nên rất yên tĩnh, ban đêm lại càng tĩnh lặng hơn. Àh mà 2 bạn ở phòng trọ nào vậy, hình như đâu còn phòng trống nhỉ!
– Bọn tớ ở phọng trọ cuối dãy, gần nhà WC đó, khi nào rãnh thì ghé phòng bọn tớ chơi cho biết
– Hả, căn phòng đó hả???…
– Uh, căn phòng đó cũng khá tiện nghi mà giá thuê khá rẽ nữa, Nhung thấy sao?
– Àh, không có gì, các bạn là con trai, ở hai ba người thì chắc ổn.
Chị Tin đang nấu ăn dưới bếp nghe đến đây cũng lên góp chuyện: “Căn phòng đó hình như cũng 1 tháng rồi chưa có ai ở phải không Nhung? Hy vọng mấy đứa em mạnh mẽ, khí chất tốt tới đây ở để xua đi cái u ám ở đây”.
– Dạ, chị yên tâm, bọn em vui tính, hoà đồng lắm, hi. Cũng gần trưa rồi, bọn em về ăn cơm, thằng Nam đang chờ ở nhà.
– Uh, các em về dọn phòng cho sạch sẽ đi cho thoáng mát.
Chúng tôi bước ra được một đoạn, để ý thấy 2 chi em họ vẫn đang liếc nhìn mình rồi bàn tán gì đó, đúng là cũng nhiều chuyện thật nhỉ, bác chủ nhà nói quả không sai. Bước vô phòng, thằng Nam đã dọn cơm xong rồi, tôi báo cáo lại tình hình khu trọ cho nó rõ, đặc biệt về 2 hotgirl đầu dãy trọ. Ba anh em, ăn cơm vui vẻ, rồi đánh một giấc ngủ trưa đến chiều.
Khi tôi thức dậy thì đã 17h rồi, chúng tôi ra tiếp tục dọn dẹp phòng rồi chặt bỏ vài bụi cây xung quanh phòng. Căn nhà vệ sinh bỏ hoang đã bị khoá lại, đứng bên ngoài nhìn vô chỉ thấy được phần phía trên qua ô thông gió. Hai căn nhà về sinh đối diện nhau, phần đại tiện được xây cao lên nên ngồi lên đấy có thể nhìn ra ngoài thông qua ô thông gió và nhìn thấy nhà vệ sinh bỏ hoang.
Dọn dẹp xong, khoảng 19h tối, thằng Nam đi tắm đầu tiên, vì buổi trưa nó nấu cơm rồi nên tôi với Min dọn cơm rồi tắm sau. Thằng Nam cũng là thằng nhát gan nhất trong 3 đứa, nó sợ ma nhất, ít khi nào tắm khuya, tối lại rủ xem phim ma cũng sợ ra mặt. Tôi với thằng Min hay doạ nó cho vui phòng, được bữa cười sảng khoái. Nam vừa tắm xong bước vào bảo:
– Sao tự dưng đang tắm tao nghe thấy gió rít qua ô thông gió lạnh quá nên tao vô nhanh.
– Mày khùng hả, bọn tao đang nóng gần chết đây nè, coi măm cơm bọn tao đi tắm nè.
Giờ này, công nhân họ cũng về rồi, khi nhà vệ sinh chung đầu dãy trọ kín thì họ xuống đây dùng đỡ. Nhưng mọi người đã đến dùng lúc 5h rồi, khi đi qua phòng chúng tôi, họ cứ nhìn nhìn, liếc liếc vào phòng , chắc có lẻ thấy chúng tôi lạ vì mới đến. Thằng Min đi tắm trước, nó tắm nhanh hơn mọi khi rồi vào:
– Phòng tắm ở đây như có máy lạnh vậy, tao mới dội vài gáo nước mà thấy lạnh ngắt.
– Kì vậy bây, chắc tại ô thông gió lớn quá, mà gió ở ngoài tập trung thổi vào nên vậy, ở ngoài thấy bình thường à. Chắc cũng vì vậy mọi người tắm sớm hết là phải.
Tới lượt tôi đi tắm, tôi dội gáo đầu tiên thật sảng khoái, nước cuốn đi hết mệt nhọc và mồ hôi của một ngày dọn phòng mệt nhọc. Đến gáo thứ 5, tự dưng gió cứ thổi lạnh buốt cứ như mùa đông đến vậy, nghe tiếng gió như từ nơi hoang vu rừng sâu thổi đến vậy, lạnh thật, cả người cứ run run, tôi cũng vội chạy vô phòng.
Tôi lao vào mâm cơm cùng với bọn nó ăn tích cực. Ăn cơm xong thì cũng chỉ biết ôm lấy cái máy tính mà chat chit, xem phim. Ở đây, mọi người cũng ngủ sớm nên đúng là càng yên tĩnh hơn cả ban ngày, phòng của 2 cô sinh viên nữ cũng thấy khép cửa, họ chưa ngủ nhưng cũng chẳng thấy động tĩnh gì, cũng không thấy qua thăm phòng chúng tôi như lời tôi mời lúc sáng. Khung cảnh đêm khuya ở đây cũng thật hoang vu, cứ như trong một bộ phim kinh dị vậy, tiếng ếch nhái kêu ngoài kia văng vẳng, lâu lâu các bụi cây lại rung lên soạt soạt vì gió. Với hoàn cảnh như thế này thì thưởng thức một bộ phim ma hay kinh dị thì thật tuyệt, tôi rủ thằng Min và thằng Nam cùng xem.
Tôi bật bộ phim The conjuring mới ra lên, thằng Nam nhát gan nhưng nghe tôi quảng cáo và thách thức cũng tò mò xem cùng. Bộ phim rùng rợn với những cảnh giật thót tim ám ảnh lấy ba chàng sinh viên, người vẫn đang con run bần bật là chàng Nam. Hết phim cũng 23h30 rồi, chúng tôi cũng lo đi ngủ, mai còn tôi với thằng Nam còn đi học tiết đầu, thằng Min mai tới phiên đi chợ nấu cơm.
Tôi chọc thằng Nam:
– Đi gửi tình yêu của mày vào đất gì thì đi trước đi, lát bọn tao đi xong rồi thì đừng có mà nín rồi làm mưa lụt trên giường nha
– Đùa à, bộ phim đó chỉ doạ con nít, tao chỉ sợ bọn bây đi sau lại không dám tối tè ra quần cho xem.
– Haha, ngon.Thôi đi đi ông nội!
Thằng Nam bước ra ngoài khoảng sân tối mịt chỉ có ánh đèn nhà WC le lói hắt lên cả cái WC bỏ hoang thật rùng rợn. Tôi thì vốn chỉ thấy lành lạnh với khí trời khuya này thôi, chứ bộ phim này thì chỉ để giải trí chứ trên đời này làm sao có ma. Ma mà có thì thật thì chắc những người chết oan có thể linh ứng báo thù rồi, những cái thứ tưởng tượng này làm phim thì doanh thu cao khỏi phải bàn. Đang ngồi tắt máy tính thì bổng dưng thằng Nam mặt tái mắt, miệng ú ớ thở hổn hển, khoá kéo quần chưa kéo lên chạy ào vào phòng, bọn tôi vội lại đỡ nó, lấy nước cho nó uống. Đây là lần đầu bọn tôi thấy nó sợ như vậy, không lẽ bộ phim với cảnh khuya vắng đáng sợ ám ảnh nó như thế, chắc đang tiểu tiện thì có con gì gây kinh động anh chàng thỏ đế này rồi, chắc là con dơi đêm thôi. Một lát sau khi hoàn hồn, Thằng Nam mới kể chuyện:
– Ma…Ma.Tao đang tiểu thì nghe tiếng rú từ phía ô thông gió nhà vệ sinh bỏ hoang, trời tối nên lúc đầu tao không thấy gì nhưng lúc ánh đèn hắt vào thì tao thấy một con ma tóc dài mặc áo sơ mi trắng hình như đang lè lưỡi treo cổ. Tao chắc chắn không phải tao ảo tưởng từ bộ phim đâu, tao dụi mặt nhìn kĩ lại thấy nó thò tay qua ô thông gió nên tao sợ quá chạy thẳng vào đây…
– Mày chắc không ảo tưởng chứ, lúc nãy tao có thấy con ma nào đuổi theo mày đâu. Lúc nãy còn nói hùng hổ lắm mà giờ bộ dạng thảm thương quá, haha. Thôi để tao ra doạ con ma đó trả thù cho mày, tao có đeo tượng Phật mà. – Thằng Min trấn an nó.
Nghe nó kể cũng ớn lạnh thật, gió ở chổ này về khuya từng hồi cũng buốt quá, lại mới xem phim nữa nhưng đi hai đứa cũng chả sợ gì .Tôi với thằng Min đi vệ sinh, vừa tiểu vừa liếc xung quanh xem sao, liếc vào ô thông gió WC bỏ hoang thử cũng chỉ thấy tối om, cái bóng đèn nhà vệ sinh đối diện đung đưa theo gió hắt vào lúc sáng lúc tối. “Bịch”… cái gì đó rớt xuống đất phía nhà vệ sinh bỏ hoang, bọn tôi giật mình, chẳng lẻ con ma nó treo cổ bị rớt sao? Liếc nhìn về phía đó, nhưng chẳng có gì cả. Sau đó, chúng tôi lại gần thì thấy có một sợi dây thừng to nằm gần cánh cửa nhà vệ sinh đã khoá. Chúng tôi nhặt lên và đem vô khoe với thằng Nam:
– Bọn tao mới doạ con ma của mày bỏ chạy rồi, nó để lại cái dây thừng treo cổ nè. Còn sợ hết? Ngủ đi rồi mai đi học.
– Bọn bây đi chung vậy chắc nó không xuất hiện đâu, tao còn thấy nó nữa chắc tao chuyển chổ trọ khác thôi.
– Trời, thôi lần sau không rủ mày xem phim ma quỷ nữa.
Tôi vắt sợi dây lên cái cây gần phòng định để mai cột làm dây phơi đồ. Rồi tất cả tắt đèn đi ngủ, chắc thằng Nam đêm nay khó ngủ hoặc gặp ác mộng rồi. Đêm khuya gió ngoài kia thổi như tiếng người ta rú âm ỉ vậy, nhưng đêm đó cũng trôi qua yên bình.
Sáng hôm sau, tôi gọi thằng Nam dậy đi học, chắc gần sáng nó mới ngủ được đây. Bốn tiết học ngủ gục trên giảng đường cũng trôi qua, bọn tôi về căn phòng trọ mới. Đi ngang qua phòng 2 cô sinh viên đầu dãy trọ thấy chị Tin đang nấu ăn. Chị Tin gọi bọn tôi lại vào phòng chơi lát, rồi chị nói cứ ấp a ấp úng thế nào đó:
– Tối qua…mấy đứa em…có ngủ ngon không?
– Hi, không ngon sao sáng nay dậy đi học được chị. – Tôi đáp
– Uh, vậy tốt rồi. Có thấy gì lạ không?
– Dạ chị ơi, tối qua lúc đi vệ sinh, rõ ràng em thấy có con ma…hình như là một cô gái mặc áo màu sơ mi trắng, tóc thả che cả mặt đang treo cổ trong nhà WC, em kể lại nhưng 2 thằng cùng phòng bảo em bị ảo tưởng, đến giờ em vẫn còn nhớ như in chuyện tối qua. – Nam kể.
– Chị đừng nghe nó nói, tối qua bọn em có cùng xem bộ phim ma nên thằng gan thỏ đế đó mới bị ảo tưởng vậy, bọn em đã ra xem lại chổ nhà vệ sinh mà chẳng thấy con ma nào cả, nhưng lượm được sợi dây thừng.
– Dây thừng? Các em dẫn chị đi xem thử?
Bọn tôi dẫn chị Tin tới phòng mình chơi, thằng Min đang nấu cơm thơm nức mũi. Tôi đến cành cây mình vắt dây thừng tối qua nhưng không có. Trên cây chỉ còn mỗi dây cỏ dại. Tôi hỏi Minh:
– Mày cất cái dây thừng tối quá tao với mày lượm đâu rồi Min?
– Tối qua tao tưởng mày vứt đâu rồi, tao có cất đâu.
– Lạ nhỉ, rõ ràng là dây thừng sao bây giờ là dây cỏ dại thế này?
– Chết rồi, vậy là nó vẫn ám chổ này rồi! – Chị Tin sửng sốt nói.
– Là sao hả chị? Bọn em không hiểu.. – Chúng tôi cũng sửng sốt không kém…
– Là như thế này, một tháng trước đây ở chổ trọ này có một con bé sinh viên thuê cái phòng này ở, không biết nó bị thất tình hay sao mà treo cổ tự tử trong cái nhà vệ sinh kia. Từ khi chuyện đó xảy ra, chẳng ai dám thuê cái phòng này cả. Ông chủ nhà khoá luôn cái vệ sinh kia, mấy người ở đây cũng ít khi lui tới chổ này, nhưng buổi chiều phải chạy qua dùng cái nhà vệ sinh đối diện cái nhà vệ sinh bỏ hoang. Hôm ấy, có một chú công nhân về hơi muộn qua bên này tắm, cảm thấy gió buốt qua cửa thông gió lạnh quá, chú đứng lên bồn cầu nhìn qua ô thông gió thì thấy cảnh tượng như em Nam thấy tối qua vậy. Vài ba người cũng nghe thấy tiếng rên rỉ của con bé khi đi tắm muộn. Sau đó mọi người có thấp nhang, đốt giấy khẩn cầu rồi.Vì vậy nên cứ 5h chiều là tất cả đã tắm xong.Mấy em hồn vía có mạnh thì ở chứ ở không nổi thì nên chuyển sớm đi, con bé mà nhát ai đứng tim chết thì chắc mọi người cũng chuyển đi hết quá, tại bọn chị còn tiếc cái chổ trọ giá rẻ này.
– Thôi chị đừng kể nữa, kẻo thằng Nam nó chuyển trọ ngay bây giờ luôn mất. – tôi nói.
– Uh chị về chuẩn bị bữa trưa đây, các em cũng đừng bận tâm nhiều, chắc con bé cũng không làm hại ai đâu.
Chi Tin đã ra về, những để lại cho chúng tôi một đống suy nghĩ lẫn lộn. Tôi cũng nữa tin, nữa ngờ chắc có thể là ai chơi trò doạ moa mọi người thì sao? Từ bé đến giờ có gặp bao giờ đâu. Toàn thấy trong phim.Nếu có tối qua đã gặp rồi, mà mình chắc vía mạnh, ma quỷ không trêu chọc được. Chúng tôi thôi bàn tán lao vào ăn cơm. Buổi chiều đến cũng rất nhanh, hoàng hôn ở đây khá đẹp, không hoang vu như về khuya, thằng Nam đã chuẩn bị đi tắm rồi, nó làm sao dám để tắm khuya nữa. Nó tắm xong đem luôn cái thau giặt đồ vào phòng để tối còn đi tè, đúng là con nhát hết chổ nói. Thằng Min cũng lo đi tắm sớm rồi, có lẻ nó cũng sợ ít nhiều từ khi nghe chuyện chị Tin kể. Bữa tối bắt đầu, hai thằng bạn thấy có vẻ lơ cơm, ăn ít hơn mọi hôm. Tôi chọc:
– Thôi nào, ăn cho no còn có sức khoẻ để thấy ma còn chạy kịp. Lát nó xuất hiện có mà đói run chân khỏi chạy nhá.
– Mày ăn nhiều lát đi vệ sinh nhiều rồi cũng gặp ở đó mà hí hửng. – Thằng Nam càu nhàu.
Tôi ăn nhiều hơn mọi khi, phải nói là no căng cả bụng. Ăn xong dọn cái đống chén rồi tôi lại bật máy tính lên online, chat facebook. Đến giữa khuy bỗng dưng cái bụng cứ ọt ẹp, chắc bị gió lạnh với lại ăn no quá nó hành rồi.
23h25, hai đứa kia chuẩn bị đi ngủ, còn tôi phải ra WC giải quyết cơn đau bụng thôi. Bây giờ trong đầu chỉ nghỉ đến việc cho cái bụng xổ ra hết mới khoẻ thôi. Tôi chạy thật nhanh ra căn nhà vệ sinh, bước lên bồn cầu. Tôi nhắm mắt xổ đợt đầu tiên, cảm giác cứ như trút được một gánh nặng to lớn vậy, thoái mái quá. Sau đó, tôi mới bình thản ngồi chờ xổ đến khi hết đau mới thôi, tôi mở mắt ra nhìn thẳng thì thấy được ô thông gió của căn nhà vệ sinh bỏ hoang, vẫn một màu tối thui. Gió lạnh xộc vào rít bên tai, trong đầu tự dưng nhớ lại chuyện thằng Nam kể rồi chuyện chị Tin kể. Tôi cảm thấy ớn lạnh quá, rồi tự trấn an mình: “Trên đời này làm gì có ma, nếu có thì người đã chết có thể gặp nói chuyện với người thân rồi. Tôi nghĩ chắc ma cũng không muốn gặp tôi bộ dạng này đâu, bốc mùi quá mà”.
Tiếng gió rít nghe càng lạ hơn, nghe như tiếng rên, tiếng rú lên của một người đang lạnh lắm thì phải. Tôi cố lãng tránh những âm thanh xung quanh bằng cách lấy điện thoại ra lướt web. Đang lướt tới tin bóng đá thì, cái gì đó rơi lất phất trên vai và đầu tôi, đưa tay hất chúng xuống đất. Tôi tiếp tục nhìn vào màn hình điên thoại….AAAAA…..một búi tóc xoã xuống màn hình điện thoại, tôi thót ngay ra phía cửa rồi nhìn lên. Không nhìn rõ mặt nhưng một cô gái tóc xoã treo ngược trên đó mặt chiếc áo sơ mi trắng viền đỏ mà hôm tôi chuyển trọ đến có thấy…..Tôi sợ quá đạp cửa chạy tót vô phòng, tôi lay hai thằng bạn đang ngủ say tỉnh dậy. Kéo bọn chúng lại chổ cửa sổ nhìn ra nhà WC. Cả ba đứa há mồm nhìn thấy cái bóng áo trắng lướt từ nhà vệ sinh bên này sang nhà vệ sinh bỏ hoang, nó bay vào lổ thông gió. Cả ba đứa trùm mền nhưng thức luôn tới sáng.
Sáng hôm sau chúng tôi báo lại với ông chủ và dọn phòng luôn trong ngày. Ông chủ bảo cũng nghe mọi người kể lại nhưng chưa biết giải quyết như thế nào. Chúng tôi chẳng quan tâm nữa, ở được vài ngày mà đã mắc bệnh đau tim cả rồi.

0
Tôi ở một vùng quê mang danh Đồng tháp , sao khi thua hoạch mùa lúa người ta xả nước vào ruộng cho đất xốp để làm tiếp mùa lúa mới . Năm đó mưa kéo dài con đê bị vỡ nước tràn vào ruộng ngập cả cánh động và dân chúng tôi sống chung với lũ , với người lớn thì bao lo lắng ùa về con lũ con nít chúng tôi lại vui mừng vì được bơi lội , câu cá và thứ chúng tôi vui mừng nhất là...
Đọc tiếp

Tôi ở một vùng quê mang danh Đồng tháp , sao khi thua hoạch mùa lúa người ta xả nước vào ruộng cho đất xốp để làm tiếp mùa lúa mới . Năm đó mưa kéo dài con đê bị vỡ nước tràn vào ruộng ngập cả cánh động và dân chúng tôi sống chung với lũ , với người lớn thì bao lo lắng ùa về con lũ con nít chúng tôi lại vui mừng vì được bơi lội , câu cá và thứ chúng tôi vui mừng nhất là được nghỉ học . Tôi có 2 thằng bạn tên K và N học chung với nhau coi nhau như anh em trong nhà , lúc nhỏ chúng tôi rất quậy phá chuyên ăn cắp vật của người khác cũng bị bắt vài lần nhưng không chừa.
Năm nay nước lũ ùa về bọn tôi mừng như được vàng vì sắp có phi vụ mới . Tối đó khoảng 9h tối bọn tôi kéo nhau xuống xuồng bơi ra đồng gỡ cá trộm của người ta , rồi lại kéo nhau bơi xuống nhà bà 3 trộm chuối . Cả bọn hí hửng quay về với những vật phẩm vừa trộm được , phải nói là lúc đó bọn tôi gan dạ thật chả biết sợ gì cả nhưng rồi cái chuyện ấy cũng đến . Hôm sau cũng 9h đêm bọn tôi tụ tập lại dưới xuồng đang thảo luận sẽ làm chuyến hàng nữa ở đâu và rồi thằng K lên kế hoạch lên vườn xoài ông 5 nhưng nó không biết rằng tai họa đang treo trên đầu nó , vườn xoài ông 5 rất to cây trái đủ loại đặc biệt cây xoài ai nhìn cũng phải nuốt nước bọt nhưng chưa một lần kẻ nào dám bước chân vào vườn ông 5 vì ở giữa khu vườn có một ngôi mộ và cả bọn tán thành rồi bắt đầu khởi hành . Hôm nay trời không sao lặng gió ánh trăng lại núp sau đám mây đen làm cho không gian mờ ảo một không gian tỉnh lặng đến đáng sợ lâu lâu lại có tiếng cú mèo vang lên . . . Giữa đêm tối dưới cánh đồng mênh mong biển nước một chiếc xuồng nhỏ với 3 bóng dáng con người đang trôi đến cánh cửa địa ngục . Khi gần đến vườn ông 5 thì thứ đầu tiên bọn tôi thấy là cây Xoài , cây xoài rất to vươn cao hơn tất cả cây khác nhánh cây chĩa ra với những quả xoài đang chín vàng cả 3 thằng thích thú chợt thằng N lên tiếng : Lửa kìa bây ” tay nó chỉ về phía cây xoài , tôi có nhìn theo hướng tay nó nhưng lại không thấy gì khi nghe xong tôi giật cả người còn thằng N thì đang rung rẫy chỉ mỗi thằng K tỉnh bơ ” Mày xàm xàm là hồi xuống nước lội về đó ” thằng K nói . Ngọn lửa vẫn đang nhấp nháy bay trên đọt xoài dưới sự chứng kiến của thằng N và khi chúng tôi đến gần thì nó đã biến mất từ lúc nào không hay.Xuồng bọn tôi tấp vào bờ 3 thằng nhanh chăn treo lên cây xoài hái lấy hái để từ trên cao bọn tôi có thể thấy gõ xung quanh một không gian tĩnh mịch đến rùng rợn chỉ có tiếng lá cây va chạm vào nhau mỗi khi có cơn gió nhẹ đi qua . Tôi và thằng N trèo gần nhau vì 2 thằng nhát gan nên không dám trèo 1 mình còn thằng K treo bên nhánh kia , thằng N vỗ vai tôi rồi nói nhỏ vào tai tôi : Ai kìa “.tôi đưa mắt nhìn xung quanh chỉ một màu đen nhưng khi mắt tôi lướt qua ngôi mộ thì đập vào mắt tôi là một người đàn bà khoát trên mình một bộ đồ bà ba màu trắng đang ngồi trên ngôi mộ mặt rụt xuống . Tôi và thằng N đứng bất động mà mắt cứ hướng về người đàn bà ấy chợt bà ta ngước mặt lên nhìn thẳng về phía chúng tôi dưới ánh trăng mờ tôi có thể nhìn gõ mặt bà ta với con mắt đỏ ngầu như thể hiện sự giận dữ nhưng miệng lại nở một nụ cười ma quái , tôi và thằng N đứng chết lặng bỗng nhiên trời chớp một cái kèm theo tiếng ” GẦM ” vang dội trời đất rồi cái bóng biến mất . Gió nổi lên dữ dội mây đen kéo đến , tôi và thằng N quay sang kêu thằng K về nhưng lại không thấy nó đến khi nhìn xuống thì nó đứng dưới gốc cây từ bao giờ . Bọn tôi vội xuống xuồng để về thì mưa lại kéo đến những hạt mưa ngày một nặng làm chiếc xuồng như bị nhấn chìm khi vừa ra khỏi vườn ông 5 thì một tràng cười vang lên làm bọn tôi càng thêm sợ hãi , tôi và thằng N cố gắng trèo thật nhanh còn thằng K ngồi im lặng không nói lời nào nó cứ quay đầu về hướng vườn xoài , giọng cười vẫn vang bên tai thêm cơn mưa và những cơn gió khiến con người bé như tôi lạnh thấu cả tim gan . Bơi gần đến nhà có ánh đèn hất ra thì ra là ba mẹ tôi với bố mẹ thằng K với thằng N , mọi người bơi ra kéo chúng tôi vào khi đến bờ tôi và thằng N té ngang ngắt xỉu ba mẹ tôi hoảng hốt đưa chúng tôi vào nhà lấy khăn nóng lau tôi và thằng N còn thằng K thì đứng ở gốc nhà tay cầm trái xoài ăn lặng lẽ ai hỏi gì nó cũng không trả lời vẻ mặt như người mất hồn đến khi ăn xong quả xoài thì nó lật ngang xỉu . Hôm sau tôi và thằng N tỉnh lại thì gặp thằng K đang ngồi đối diện với tôi và thằng N với khuôn mặt giận dữ mắt nó đỏ ngầu nhìn 2 thằng tôi , ánh mắt ấy làm tôi nhớ đến người đàn bà trong vườn xoài đêm hôm qua làm tôi rung sợ , tôi và N bỏ chạy ra cữa còn thằng K thì ngồi cười khà khà . Kể từ hôm đó thằng K hóa điên hóa dại nghêu ngao khắp sớm chữi bới um sùm lúc thì ngồi trên cây cười lúc thì lăn lộn dưới đất khóc thảm thiết nhưng khi gặp tôi và N thì nó lại tỏ vẻ tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy vì thế mỗi khi gặp nó tôi lại lẩn tránh , ba mẹ nó buồn và đưa nó đi chữa trị khắp nơi nào là tiêm thuốc rồi bóc thuốc Nam cho uống nhưng chẳng có chút tuyến triển đành ngậm đắng cho con trai mình trở thành người điên.
Khi câu chuyện 3 thằng tôi trộm xoài và thằng K hóa điên đến tai ông 5 thì ông xuống tận nhà tìm bọn tôi . Ông kêu tôi , N , K và ba mẹ thằng K lên nhà ông , ông dẫn mọi người ra vườn khi đến vườn thằng K chạy nhanh đến ngôi mộ rồi nhảy lên ngôi mộ ngồi khóc . Ông 5 kể : Ngôi mộ này là của chị 2 ông tên L lúc trước bà bị tâm thần và cây xoài ấy chính tay bà trồng ngày ngày bà ra vườn chăm sóc cho cây xoài . Nhưng một hôm bà bị bệnh nên ông 5 không cho ra ngoài đến nữa đêm mưa gió bà trốn ra ngoài vườn , đến sáng ông 5 đi tìm thì gặp bà đã chết dưới gốc xoài . Về sau ông thay bà chăm sóc cây xoài ngày ngày phải ra tưới nước có một lần ông quên tưới nữa đêm thì nghe tiếng bà chửi rủa đập phá đồ nên ông ngày nào cũng phải ra tưới dù xoái có chín ông cũng không dám ăn cứ bỏ cho rụng đầy sân . Ông 5 bảo rằng nếu muốn thằng K khỏi bệnh hãy thấp nhang và xin lỗi bà 2 mai ra bà tha cho thế là ba mẹ thằng K mua đồ về xin bà tha lỗi . Sáng hôm sau thằng K không còn hóa điên dại nhưng nó lại lù khù lờ khờ nói trước quên sau không còn hoạt bát nhưng trước .

0
23 tháng 4 2016

Bạn thích kể chuyện cười ghê! Vui tính nhỉ!

23 tháng 4 2016

Buồn cười nhỉ!!!

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết...
Đọc tiếp

Vâng…Xin kính chào quý vị…đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau ? Trong khoảng thời gian xa cách đó tôi luôn nhớ về từng câu bình luận của quý vị ở 2 câu truyện trước cho dù đó là khen…Hay chê ! Nhớ để làm gì…? Nhớ để răn đe bản thân mình khi làm 1 việc gì là phải cẩn thận để có một kết quả khả thi nhất vì thế…hôm nay tôi sẽ truyền hình trực tiếp một câu truyện hết sức mới mẻ của tôi.câu truyện này mới sảy ra hôm 30 đây thôi,không phải là do tôi gặp nhưng vì tôi cũng là người trong cuộc nên tôi khá là tình vi đối với câu truyện này… Câu truyện không dài cũng chẳng kinh nhưng tôi vẫn đưa lên cho quý vị cùng đọc giả trí
Tôi xin phép cầm đũa nhé
29/12/2016-22:00p… Tôi và thằng bạn đã suất hiện tại địa điểm như đã hẹn đó là quán ( internet ) chả là năm nay tôi làm ăn cũng tạm ổn nên quyết định đầu tư 8.000.000 vào con ( ACC ) ( crossfire ) để xắm ( VIP ) và rủ thằng bạn game cày xuyên màn đêm cày đến đêm 30 rồi đi xem bắn pháo hoa luôn 1 thể…
30/12/2016-21:00 tối…tôi và thằng bạn mới chịu nhổ neo và loạng quạng bước ra khỏi quán ( internet ) cảm giác bước ra khỏi quán sau khi cày xuyên ngày đêm giông như vừa bước ra từ cõi chết vậy :(( 2 thằng về tắm rửa đánh răng rửa mặt và ăn cơm xong lại tiếp tục đi xem bắn pháo hoa
30/12/2016-23:30p 2 thằng lại gặp nhau tại điểm bắn pháo hoa hằng năm và chờ đợi ( vừa đợi vừa ngáp ) đợi khoảng 30p gì đó thằng bạn nói thôi… Đút c***c vào xem bắn pháo hoa nữa về ngủ cho lành…lúc đó tôi cũng ngán rồi nên cũng nhiệt liệt hưởng ứng. 2 thằng lại lóc cóc phi xe về. Khi về ngang qua ngôi đền thì nó lại nói…Hay là vào đền hái lộc đê , tôi thì chẳng muốn tí nào mắt mở không ra rồi :(( nhưng thấy hắn hào hứng nên cũng vào thử cho biết mà…tôi đi theo sau mà cảm giác cứ ớn ớn sao ý… Sau khi thằng bạn hái một chiếc lá trên xây xuống thì có một luồng gió lạnh buốt thổi qua làm da gà da trâu tôi nổi hết lên.rùng mình một cái tôi quay qua cái cây bên cạnh cách chỗ tôi khoảng 10m… Giật mình khi thấy có đứa cgai mặc đồ đỏ tóc dài đứg sau gốc cây lấp lò nhìn chằm chằm vào 2 thằng và chính xác là nhìn thằng bạn… Tôi không nghĩ đó là ma nên nói với thằng bạn ây…có con nào nó đứng nhìn mày kìa! Đâu…? Vừa hỏi nó vừa quay đầu lại theo hướng tay tôi chỉ… Nhìn 1 lúc nó phán 1 câu… Mắt mày mắt l***n à ? Có con nào đâu ? Tôi nhìn lại thì ngơ ngác…
30/12/2016-00:³0p 2 thằng bắt đầu ra lấy xe về…trên đường đi tôi thấy nó ngồi sau mà thỉnh thoảng cứ ngoái đầu ra đằng nhìn mà tôi cũng không biết nó nhìn cái gì…tôi hỏi…mày nhìn gì thế ? Không thấy trả lời tôi lại nói… Hái lộc xong chắc ra năm nhặt được vàng nhỉ…vàng nổi thì…chưa trả lời dứt câu thì thấy nó vỗ vai có vẻ gấp gáp….có…C.ó..ó…ó con nào nó cứ đi theo mình từ nãy giờ kìa… Tôi cười nhạo và khinh khỉnh…mắt mày mắt l***n :)) tao nói thật… Tôi nge nó nói như kiểu sắp đứt hơi nên tôi quay lại thì cứng người và không làm chủ tay lái được nữa… Đầu tôi và thằng bạn cứ ngoái ra sau nhìn con nhỏ đó đi theo ở sau… Tôi nhìn và nhận ra ngay đó là con nhỏ lúc nãy gặp trong đền đứng nhìn 2 thằng… Tuy nó đi sau khá xa nhưng do có đèn đường nên tôi nhìn khá rõ mặt con nhỏ đó bị dập nát hết trơn…toàn máu… Tay tôi không hiểu sao cứ như có người điều khiển vặn ga càng lúc càng to cho đến khi tôi quay đầu lại được thì…r.ầ..M…mắt tôi mờ đi và tôi quay sang bên cạnh thì thâý thằng bạn cũng đang nằm bất động mặt cũng toàn máu và rồi tôi nge tiếng nói chuyện tiếng hò hét tiếng chân chạy trên đường bê tông… Quay đầu lại nhìn thì thấy có mấy người đang chạy đến nhưng người tôi để ý nhất là con nhỏ đó đang đứng lẫn trong đám đông nhìn chằm chằm vào tôi nở 1 nụ cười bí hiểm và biến mất sau đám đông… Trong khoảnh khắc đó mắt tôi chỉ còn là một màu đen…
1/1/2016-14:00p tôi được ra viện trước vì tôi được chẩn đoán là vì bị chấn động mạnh nên bất tỉnh… Còn thằng bạn thì bị rạn xương bả vai+gãy tay+trệch đốt sống cổ… Lúc bị té nó cày mặt xuống đường sao ý… Mặt mất hẳn mảng thịt to chả bá…
Câu truyện của tôi xin được phép khép lại tại đây và một lần nữa rất cảm ơn quý vị đã bớt chút thì giờ để theo dõi câu truyện này và nhân tiện tôi cũng xin gửi tới mọi người một lời khuyên chân thành…không nên đi hái lộc tại các đền chùa hoặc miếu vì sao ? Vì từng cm vuông đất của đền chùa miếu đều có những vong hồn thậm chí là quỷ cư ngụ .bạn vào hái lộc Nếu không may bạn hợp vía hớp tuổi với 1 ai trong số đó thì họ sẽ đi theo bạn và đó gọi là ( rước quỷ về nhà )

0
Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi:LỜI CẢM ƠNThằng bé mồ côi cha mẹ có đôi mắt màu nhạt, hai gò má nhem nhuốc và mái tóc đen rối bù nhìn tôi.- Ông ơi, cháu đói quá!Tôi dẫn nó vào một tiệm giải khát.- Cháu hãy chọn một món gì đó để ăn đi. - Tôi nói .Thằng bé chạy đến quầy hàng và chọn một cái bánh mì. Thường ngày bọn trẻ đường phố xin được khách hàng mua cho cái bánh rồi...
Đọc tiếp

Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi:

LỜI CẢM ƠN

Thằng bé mồ côi cha mẹ có đôi mắt màu nhạt, hai gò má nhem nhuốc và mái tóc đen rối bù nhìn tôi.

- Ông ơi, cháu đói quá!

Tôi dẫn nó vào một tiệm giải khát.

- Cháu hãy chọn một món gì đó để ăn đi. - Tôi nói .

Thằng bé chạy đến quầy hàng và chọn một cái bánh mì. Thường ngày bọn trẻ đường phố xin được khách hàng mua cho cái bánh rồi sẽ bỏ đi ngay, mà người ta cũng không muốn cho chúng ở lại vì trông chúng rách rưới và bẩn thỉu. Nhưng thằng bé này lại làm tôi ngạc nhiên.

Tôi bắt đầu uống cà phê của mình và khi tôi uống xong, trả tiền, tôi nhìn ra cửa mới phát hiện ra nó đứng ở ngoài cửa, tay cầm bánh mì, mắt dí vào cửa kính, quan sát.

"Nó làm cái quái gì thế?!" - Tôi nghĩ.

Tôi đi ra, nó nhìn thấy tôi và chạy đến. Nó ngước nhìn tôi, mỉm cười và nói: "Cảm ơn ông! " Rồi, như sợ tôi nghe không rõ, nó nói to hơn: "Cảm ơn ông nhiều lắm ạ! " Trước khi tôi nói được câu gì, nó đã quay người bỏ chạy đi mất.

Tôi xúc động và nhớ hoài lời cảm ơn của một cậu bé đường phố vì một mẩu bánh mì.

(Sưu tầm)

Cậu bé trong bài là:

A. trẻ em khuyết tật.

B. khách du lịch.

C. trẻ em Tiểu học .

D. trẻ em đường phố.

1
4 tháng 11 2018

Đáp án D

Có 1 gia đình rất hạnh phúc có 1 ng vợ đang đi lm xin xếp nghỉ để đi sapa về nhà xin phép chồng cho đi nhưng chồng ko cho đi và bảo dịch đi như thế này ko đi đc đâu ng vợ ức quá bảo ly hôn người chông đồng ý và ngày mai đi vào tòa kí đơn ly hôn và để 3 người con ở nha 2 boy and 1 girl và anh và chị đi ăn kem rồi để em ở nhà và chị dặn em ko cho bố con thằng nào vào nhà và lúc chị và...
Đọc tiếp

Có 1 gia đình rất hạnh phúc có 1 ng vợ đang đi lm xin xếp nghỉ để đi sapa về nhà xin phép chồng cho đi nhưng chồng ko cho đi và bảo dịch đi như thế này ko đi đc đâu ng vợ ức quá bảo ly hôn người chông đồng ý và ngày mai đi vào tòa kí đơn ly hôn và để 3 người con ở nha 2 boy and 1 girl và anh và chị đi ăn kem rồi để em ở nhà và chị dặn em ko cho bố con thằng nào vào nhà và lúc chị và anh về gặp bố ở cổng 3 bố con về chung rồi anh về cj bảo em xuống ăn kem nhưng ko trả lời rồi 3 bố con đi tìm em và ở bồn cao su bể bơi thấy em nằm và chết đuối ở đấy và chị nhớ rằng mẹ thường cho em tắm ở chậu tự nhiên em tắm ở bồn cao su

Vì sao người em chết ? ai đã giết người em  ?

chuyện này có thật ở nhà mk 

lưu ý ko báo cáo !!!!

4
20 tháng 7 2021
Ngữ văn lớp 1 ??? Hok tốt
20 tháng 7 2021

um... Theo mk thì là ng bố ah bạn !

Chap 1: Lại bị ámỞ phần trước mình đã có nói mợ mình là 1 người cực kỳ yếu bóng vía, tuy chưa bao giờ bị nhập nhưng gặp ma thì thỉnh thoản, 1 năm có thể gặp 1 hoặc 2 lần gì đó đa phần là dong hiền , nhưng khi được gã về nhà ngoại mình thì có 1 chuyện xảy ra…. Mợ là gv dạy cấp 3 nên khi về nhà ngoại thì cũng phải chuyển trường để tiện đi dạy, xui thay lại chuyển ngay cái...
Đọc tiếp

Chap 1: Lại bị ám
Ở phần trước mình đã có nói mợ mình là 1 người cực kỳ yếu bóng vía, tuy chưa bao giờ bị nhập nhưng gặp ma thì thỉnh thoản, 1 năm có thể gặp 1 hoặc 2 lần gì đó đa phần là dong hiền , nhưng khi được gã về nhà ngoại mình thì có 1 chuyện xảy ra…. Mợ là gv dạy cấp 3 nên khi về nhà ngoại thì cũng phải chuyển trường để tiện đi dạy, xui thay lại chuyển ngay cái trường ở xa mà còn phải đi đò qua sông nữa chứ, nghèo còn mắc cái eo…. Thì đợt đấy có 1 gv có sinh nhật nên thầy cô trong trường tổ chức đi karaoke…. Lúc đầu mợ mình từ chối vì nhà xa lại phải qua đò nên sợ về trễ phải đi đường vòng, mà đường vòng thì trời tối lại không có đèn còn phải đi ngang qua 1 chỗ rất nhiều mã chứ ( người ta gọi là gò đồn) , cái đường zậy mà gặp ma sống hay ma chết gì thì cũng rồi đời…. Nhưng bị thuyết phục mãi thì mợ cũng phải đi dù trong lòng không muốn…. Đến tầm 7h30 thì mợ xin về trước vì đò 8h thì nghỉ (ở quê mà) , chạy được đoạn thì xe lại bị thủng lốp mợ phải dẫn xe ngược về hướng đi ca cả cây số mới còn tiệm sửa xe, đúng là có điềm…. Vá xe xong thì 8h hơn rồi nên mợ phải đi đường zòng , lúc đầu thì không sợ vì còn nhiều nhà nhưng đến gần khúc gò đồn thì không khí lạnh hẳn, tiếng im lặng xung quanh càng làm mợ ghê rợn, quyết tâm là không nhìn vào thế nhưng ma xuôi quỷ khiến thế nào lại khiến mợ vô tình liết vào 1 cái thì thấy 1 cái bóng trắng đang ngồi lên cái gì đó chắc là cái mã nhìn về phía mợ, cũng chả biết phải không, mợ chỉ có cảm giác là đang nhìn thôi…. Điến hồn mợ lên ga xe bán sông bán chết mà chạy, lại còn có cảm giác như ai đang theo sau lưng mình, cái này chắc nhiều người cũng bị thế rồi phải không? @@…. Về đến nhà thì nhẹ người rồi, mợ biết số mình hay gặp ma nên cũng không kể cho ai nghe vì sợ nhà lo, nhất là sợ chồng cằn nhằn vụ về khuya nên im…. Rồi vài ngày sau , đêm đó mợ phải thức khuya soạn bài cho đám học sinh giỏi trong trường, chắc 12h hơn rồi, cả nhà thì đã đi ngủ chỉ còn mình mợ…. Đang tập trung soạn bài thì có 1 động lực rất mạnh nào đó khiến mợ giật bắn người rồi nhanh chống nhìn ra cửa, cửa nhà ngoại lúc đó là cửa cây, ở phần dười cửa hở 1 khúc khoảng 15cm cho dễ đóng cửa, thì mợ thấy rõ ràng có 1 bàn chân người đứng đó, nó trắng bách chứ không như chân người bình thường…. Sợ quá mợ nhắm mắt lại đến khi mở ra thì không thấy nữa, lúc này đi ngủ là zừa rồi chứ thức chắc đứng tim mà chết @@…. Lại cũng vài ngày sau, hôm đó cũng xế chiều thì mợ đi dạy về, chạy cũng như bình thường 50 km/h ấy, thì đột nhiên xe mợ nghiêng có 1 bên rồi trượt bánh té lăng nhào xuống, trầy cả 2 đầu gối máu ra không nhiều nhưng bị nặng , may mà đầu có nón bảo hiểm không chắc ngủm rồi , nức cả nón mà, phải có mọi người xung quanh giúp đỡ rồi đt cậu xuống rước mợ về, chiếc wave thì trầy thôi chứ không hư… Mợ nghỉ dạy cả tuần lễ, trong thời gian nghỉ bệnh thì giữa khuya đang ngủ mợ hay bị thức giấc 1 cách kỳ lạ, thức rồi thì không buồn ngủ nữa mặc dù đang ngủ rất say, nhiều khi mợ còn nghe tiếng gõ cửa nhưng sáng hỏi lại nhà thì không biết gì…. Và rồi cái đêm kinh hoàng nhất đã tới, đêm đó cậu đi lấy thuốc trừ sâu ở xa nên sáng mới về, mợ phải ngủ 1 mình ở phòng, cũng đang ngon giấc mợ lại tỉnh giấc, kèm theo tiếng gõ cửa, rồi 1 âm thanh ghê rợn vang lên, kiu tên mợ ấy S ơi ! S ơi ! ra mở cửa cho anh anh về rồi, phát ra như thế khoảng 3 4 rồi im bặt , biết là ai rồi mợ trùm mền kín đầu đến khi ngủ lúc nào không biết…. Biết là có vong theo, mợ kể cho cả nhà nghe như lời mình kể nảy giờ thì cả nhà không tin lắm vì chưa ai biết mợ yếu bóng vía… Rồi rằm , chả biết tháng mấy mà lớn lắm, mợ cũng đi chùa mà đi buổi sáng lúc phật tử đã về gần hết, đốt nhang xong thì có 1 ông trụ trì tiến đến nói: thí chủ làm gì mà có 1 người đàn ông đi theo thế kia, lại là vong dữ, sao lại đắt tội với người ta.. Mợ tái xanh mặt ấp úng hỏi: ai thế thầy, đang đứng ở đâu, con đâu có làm gì có lỗi với ai…. Trụ trì chỉ ta ra cổng rồi nói: nó đang đứng ở đó , nhìn không phải vong tốt, có làm gì thì xin lỗi người ta , không sẽ có chuyện không hay… Mợ cảm ơn trụ trì rồi về, chạy mà lòng thấp thỏm không biết ông đó có lết theo không… Kể cho ngoại nghe, biết mợ không đùa , ngoại kiu cậu lên chùa rước trụ trì về mong làm phép giúp mợ…. Nói làm phép lớn lao, chứ thật ra cúng mâm cơm rồi thầy gọi nó lên hỏi : cô này làm tội gì ngươi mà ngươi cứ theo phá người ta… Tôi ở dưới lâu rồi, không có ai hầu hạ, nay có cô này hợp vía tôi muốn bắt xuống theo tôi, làm vợ tôi…. Sư thầy quát mắng ,hai bên nói qua nói lại zử lắm… Rồi sư thầy cầm nằm gạo ném về phía hắn ( không khí nhá) … Sau đó nói thêm gì nữa thì tên đó chịu theo buông tha mợ mà theo thầy về chùa tu… Lúc về thầy kể toàn bộ sự việc cho nhà nghe và nói số mợ lớn hôm đó mợ té xe là bị tên đó đẩy may mà có ông bà phù hộ, rồi cho mợ là bùa gì trên chùa ấy, nhưng thầy không nói tác dụng của nó chỉ nói đi đêm hôm thì cầm theo nó cho an toàn…… không hiểu sao bị ma nam ám quài không biết @@@
Part 2 : Tắm xong
Các bạn đọc câu chuyện này nên rút ra kinh nghiệm xương máu nè… Chuyện là đợt đấy con em của thằng bạn mình ( tên P lớp 5) có làm sinh nhật, mà nhà nó giàu lắm bới thế sinh nhật hơi rình rang, sinh nhật gì mà có 1 mâm con nít còn nhiêu người lớn không mới ác chớ @@… Mâm con nít ăn xong thì về, còn lại có 5 6đứa gì đó ở lại chơi, thì tụi nó rủ nhau tắm sông, nhà thằng bạn ngay sông mà… 3 thằng con trai, 2 nhỏ con gái, tính luôn con P ấy… 3 thằng kia thì mặc quần dài bên ngoài còn cái quần ngắn bên trong nên cởi ra là tắm thôi, lúc nhỏ mình cũng hay mặc thế đi học… Nhưng đứa con gái thì lại không có đồ và không biết bơi ( con H nhé) nên từ chối , nhưng bị con P rủ riết và hứa cho mượn đồ mặc nên nó cũng chịu… Lúc xuống tắm thì 4 đứa kia biết bơi nên bơi ra xa bờ riêng con H thì chỉ trong bờ , 4 đứa kia mãi mê tắm quá nên không để ý con H chốc sau quay lại thì thấy con H đã lên bờ ngồi chỉ đưa 2 chân xuống nước đá tới đá lui nói là không biết bơi nên lên ngồi chúc… 4 đưá này lại kéo nhau ra ngoài lúc sau quay lại thì chả thấy con H đâu, nghĩ là nó lạnh nên lên bờ thay quần áo, tụi nó cũng lên vì tắm cũng lâu rồi, thì lên chả thấy con H đâu, bộ đồ của nó còn ở phòng con P, hỏi thì ở trong nhà không ai thấy con H đâu, 4 đứa xanh mặt bắt đầu chạy tìm con H cứ nghĩ nó trốn tụi này… Kím mãi không thấy con P sợ quá khóc lên rồi kể người lớn nghe, mấy ông bàn nhậu nghe là biết chắc nó bị hà bá đốp rồi nên mọi người xuống mò, mò thế thôi chứ không ai muốn mò trúng nó, vì chưa biết nó có ở dưới không… Đến chiều cũng chưa tìm thấy, thì người ta gọi cha nó xuống, bảo cha nó đốt nhang rồi vái xong xuống mò thử xem có nó không, ổng vừa khóc vừa lội xuống không ngờ 5p sau ổng mò ngay chóc, gần bờ nữa thế mà trưa giờ cả đám thanh niên chả ai mò được… Mẹ nó thì khóc như bão Hayan lun ấy, tội lắm…. Vài ngày sau, sợ nó con nít chết xuống không ai lo mẹ nó mới đi bắt hồn nó hỏi thăm thì biết ra 1 số chuyện…. Mình không biết chỉ nghe mẹ nó kể thôi nha… Nó nói nó lạnh lắm, người ta la mắng nó nhiều lắm, bắt không cho nó đi đâu lun phải hầu hạ người ta… Cái này nghe mới đã nè: mẹ ơi con chưa tới tuổi chết, con chết dùm người ta… Mẹ nó hỏi chết dùm ai thì nó nói…. Con chết dùm con P, đúng ra hôm đó là nó chết, nhưng nó tắm chung 3 thằng con trai nên dương khí mạnh người ta không lôi, con mặc đồ nó nên người ta kéo con xuống, con la nhiều lắm mà không ai nghe hết…. Sau này con P có tắm sông thì con sẽ lôi nó lại để người ta thả con…. Nghe thì tội con H thật, vì thường ngày nó ở với ngoại, ba mẹ nó đi làm không lo cho nó được, nhưng trước đêm chết nó xin ngoại về ngủ với mẹ nó, ai ngờ hôm sau………. Riêng nhà con P thì nhà nó làm hàng rào xung quanh bờ sông, nói chung hướng nào xuống sông được thì rào hết,mà đâu trách gì được con P, nó đâu muốn bạn nó chết vì nó
Dài rồi bữa khác viết tiếp, có gì các bác ý kiến em sẽ khắc phục, FB ngủ ngon

0