K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 4 2018

Qua câu chuyện này em hiểu giọng quê hương rất thân thiết đối với mỗi người. Nó gợi ra bao kỉ niệm về những người thân và phong cảnh thân thuộc của quê hương, nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

6 tháng 10 2018

Tranh 1: Hai anh Thuyên và Đồng đói bụng, bước vào quán. Họ nhìn thấy trong quán đã có ba thanh niên đang vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ.

Tranh 2: Khi cả hai anh Thuyên và Đồng đang lúng túng vì quên ví tiền ở nhà thì có một anh đi đến xin được trả tiền thay cho hai anh và ngỏ ý muốn làm quen với hai anh.

Tranh 3: Ba người trò chuyện với nhau. Anh thanh niên xúc động cho biết là hai anh đã cho anh nghe lại giọng nói của quê hương.

9 tháng 6 2018

Nơi em ở là Thành phố Hà Nội ngàn năm văn hiến. Bên cạnh sự ồn ào tấp nập, đó chính là vẻ đẹp nên thơ, thanh bình. Hà Nội có ba mươi sáu phố phường, mỗi phố là một làng nghề riêng độc đáo. Con người nơi đây rất thanh lịch, cởi mở, và thân thiện. Đến với Hà Nội mọi người sẽ được trải nghiệm những địa điểm hấp dẫn như làng gốm Bát Tràng, văn miếu Quốc tử giám, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh, chùa một cột,...Tuyệt hơn nữa là chúng ta còn được thưởng thức những món ăn đặc sản thơm ngon như cốm Vòng, kem Tràng Tiền, bánh tôm Hồ Tây,... . Mỗi khi đi xa em luôn mong muốn được trở về nơi phố thị đông vui, náo nhiệt, lung linh này.

11 tháng 6 2017

a, Quê em ở đâu ?

   Quê em ở quận 11 , Thành phố Hồ Chí Minh

b, Em yêu nhất cảnh vật gì ở quê hương ?

Quê em là một thành phố năng động , có nhiều công trình hiện đại và cây cối xanh tươi . Em yêu nhất là hàng cây xanh hai bên đường của thành phố mang tên Bác.

c, Cảnh vật đó có gì đáng nhớ ?

   Buổi sáng , đoàn người đông nghịt , xe cộ chen chúc nhau trên đường phố . Buổi tối , ánh đèn đường tỏa sáng khắp mọi nơi , bên cạnh những tòa nhà cao tầng hiện đại có những ánh đèn đa sắc màu làm nhộn nhịp cả một thành phố trẻ .

d, Tình cảm của em với quê hương như thế nào ?

Em tự hào vì phong cảnh của quê hương . Đi đâu xa , em cũng luôn nhớ về miền quê của mình.

2 tháng 8 2017

Quê hương em ở vùng trung du đồng bằng Bắc Bộ. Nơi đây gắn bó với em suốt một thời thơ ấu. Em yêu những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, cây cối vườn tược xanh um. Yêu con đường làng trải dài xa tít tắp nối liền với đồng lúa rộng mênh mông thẳng cánh cò bay. Dòng sông uốn khúc lượn lờ như một dải lụa mềm mại ôm lấy những bãi mía, nương dâu xanh ngát. Nơi đây có những người nông dân hiền lành, chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Quê hương giống như người mẹ hiền đã che chở và nuôi nấng từng thế hệ mà mỗi khi đi xa ai cũng mong muốn được trở về. Em hy vọng quê hương mình ngày càng giàu đẹp và phát triển hơn.

3 tháng 12 2021

Em sinh ra ở một vùng quê thanh bình. Nơi đây có không khí trong lành. Những cánh đồng thẳng cánh có bay. Con đê đầu làng luôn xanh mướt cỏ non. Cứ chiều về, chúng em lại rủ nhau ra đê chơi thả diều, bắn bi. Ngày hôm nay, quê hương ngày càng phát triển hơn. Những con đường đất đã được đổ bê tông phẳng lì. Nhiều ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát. Nhưng những cánh đồng vẫn còn đó. Em yêu quê hương của mình biết bao nhiêu.

TL:

Tham khảo ạ:

Quê hương nằm ở ngoại thành của thủ đô Hà Nội. Mỗi lần về thăm quê, em đều cảm thấy vô cùng thích thú. Bởi hình ảnh cánh đồng lúa rộng mênh mông. Trên con đê đầu làng, từng đàn trâu thung thăng gặm cỏ. Phía xa xa, ông mặt trời mọc rồi lặn sau lũy tre xanh. Nhưng quê hương của em cũng ngày càng hiện đại hơn. Nhiều căn nhà to lớn, rộng rãi mọc lên. Những con đường cũng được xây dựng khang trang hơn. Những phương tiện giao thông cũng đi lại tấp nập hơn. Em cảm thấy rất tự hào về quê hương của mình.

_HT_

29 tháng 11 2021

Nước ta có rất nhiều những địa danh nổi tiếng, một trong số đó chính là Hồ Gươm nằm ngay giữa lòng thủ đô Hà Nội. Kì nghỉ hè vừa qua, em đã được bố mẹ cho lên thủ đô thăm Hồ Gươm, chuyến đi đã để lại cho em rất nhiều kí ức tươi đẹp về Hồ Gươm cổ kính ấy.

Hồ Gươm hay là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở nước ta, Hồ Gươm trong anh, ảnh đã đẹp, bên ngoài lại càng đẹp hơn. Nằm ngay trung tâm thủ đô, Hồ Gươm mang một vẻ đẹp vừa tráng lệ, vừa cổ kính khiến người ta sững sờ. Hồ to, sâu, mặt hồ trong xanh, phẳng lặng như tấm gương khổng lồ phản chiếu cả bầu trời. Hồ Gươm gắn liền với truyền thuyết về cụ Rùa ngậm thanh kiếm của vua Lê Lợi trong lịch sử mà em từng được nghe bố kể, cái tên hồ Hoàn Kiếm cũng xuất phát từ câu chuyện ấy mà có. Xung quanh hồ, cây cối mọc um tùm, đều là những cây cổ thụ, cây hoa được trồng lâu năm. Ấn tượng với em nhất là những hàng liễu, hàng tre xanh mát nghiêng mình, rủ mái tóc xuống mặt nước như những người thiếu nữ đang soi bóng, làm duyên. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, những chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt hồ như những chiếc thuyền nhỏ.

Đi dạo một vòng quanh hồ, em được tham quan đền Ngọc Sơn, tháp Rùa, đài Nghiên,..Cầu Thê Húc cong cong, đỏ rực như con tôm dẫn đường du khách đến với đền Ngọc Sơn cổ kính, uy nghiêm, trước cổng đền là cây đa cổ thụ đã nhiều năm tuổi, xanh mát, tỏa bỏng cả một khoảng đất. Đứng trên cầu Thê Húc, hướng mắt ra, ta có thể nhìn thấy tháp Rùa sừng sững ngay giữa hồ. Có thể nói, nhắc đến Hồ Gươm, có lẽ không ai quên được hình ảnh của tháp Rùa, là biểu tượng của cả một quần thể di tích này. Tháp Rùa nằm trên một khoảng đất trống chính giữa hồ, ở những bức tường trắng của tháp, những khóm rêu phong nổi lên khiến tháp mang một vẻ đẹp đầy cổ kính, nghiêm trang.

Ngày ngày, mỗi buổi sáng, người dân xung quanh thường ra bờ hồ tập thể dục, đến tối, Hồ Gươm lại đông đúc du khách trong nước và nước ngoài đến tham quan, vui chơi, hóng mát. Ngay giữa lòng thủ đô tấp nập, ồn ã ấy lại có một Hồ Gươm êm đềm, lặng lẽ ở đó suốt hàng nghìn năm lịch sử. Hồ Gươm không chỉ đẹp với vẻ đẹp vốn có của nó mà còn mang một nét văn hóa, bản sắc dân tộc riêng, một trong những địa danh nổi tiếng nhất của đất nước ta. Đến thăm Hồ Gươm, em hiểu thêm được về lịch sử, về những truyền thuyết của ông cha ta, ngắm nhìn những công trình kiến trúc của dân tộc và tự hào hơn về truyền thống bản sắc của dân tộc Việt Nam taCó lẽ cho dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, Hồ Gươm vẫn sẽ mãi là một địa danh nổi tiếng, ở lại trong lòng của mỗi người dân Việt Nam. Sau chuyến đi thăm quan Hồ Gươm, em đã gặt hái được cho mình nhiều điều mới mẻ, bổ ích và em hy vọng mình sẽ có dịp được trở lại Hồ Gươm để chìm đắm trong cảnh sắc đẹp đẽ mà tráng lệ ấy

a. Ôi cảnh quê hương ta đẹp quá. 

b. Em muốn bản thân trở thành người có ích cho xã hội góp phần xây dựng và bảo vệ cảnh đẹp quê hương mình

13 tháng 3 2023

Mỗi dịp nghỉ hè, em thường về thăm quê. Nơi đây là một vùng quê xinh đẹp và yên bình. Thời tiết ngày hè rất nóng bức. Ông mặt trời thức dậy từ sớm để đánh thức mọi vật. Phía xa, cánh đồng lúa rộng mênh mông. Những bông lúa chín nặng trĩu, vàng ươm. Các bác nông dân đang làm việc hăng say. Trên con đê đầu làng, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Những con diều bay cao trong gió. Thỉnh thoảng, trong làng lại vang lên tiếng gà gáy. Dòng sông hiền hòa chảy qua làng, bồi đắp phù sa màu mỡ cho ruộng đồng. Quê hương của em mới đẹp làm sao!

1 tháng 5 2023

Vào những đợt nghỉ tết,bố mẹ thường dắt em đi về quê ngoại.Quê tôi ở Nam định.Vào nhà bà,những chú cá tung tăng bơi lội,đàn chim bay lượn trên bầu trời,gió thổi ngang tai tôi.Nhìn ngoài kia xem,những cây lúa bà đã trồng từ lúc tôi còn nhỏ giờ đã vàng tươi làm sao.Buổi sáng thức dậy,mọi người cùng nhau nấu ăn trong một căn bếp nhỏ đầy hạnh phúc,ngoài vườn thì có những chú gà gáy ò...ó...o...o.Hôm sau tôi đã được đi chùa Tam Chúc,ở đó có một ngọn núi tên là Thất Tinh...

Không phải đi mỗi đó tôi còn được đi chùa Bái Đính.Chùa Bái Đính có những dòng sông thơ mộng chảy ngang qua thuyền tôi.Chùa Bái Đính tuy chưa gọi là đẹp nhưng đã gọi là đẹp trong tâm hồn của tôi.Trước khi về Thành Phố cả nhà tôi đã quyết định ở nhà nội 5 ngày.Nếu ai đã từng đi Đà Lạt thì ai cũng biết Đà Lạt thơ mộng và đẹp đúng không?

Tôi cũng thấy vậy.Những nơi mà Đà Lạt tôi thích nhất là khu du lịch hồ Xuân Hương,vườn ánh sáng Lumiere,Đường hầm điêu khắc và hỏi sao tôi lại thích hả?

Vì nơi ấy rất là đẹp mà không nói nên lời.5 ngày trôi qua nhà tôi đã về nhà và không quên những kỉ niệm đó.Nếu được đi lại lầu nữa,tôi sẽ không bao giờ bỏ qua những thứ ấy.

9 tháng 5 2018

Tình cảm của vượn mẹ  dành cho vượn con  muốn con ko bị đói vượn mẹ đã vắt những giọt sữa lên một chiếc là cho vượn con  , cho thấy câu chuyện trên là tình cảm của người mẹ luôn chăm sóc và bảo vệ con 

Tích cho mk nha

9 tháng 5 2018

Tôi đã từng nghe được ở đâu đó câu nói “Nơi lạnh nhất không phải là ở Bắc Cực mà ở nơi không có tình thương”, con người sinh ra để yêu thương, tương trợ nhau cùng phát triển, nhưng một khi cuộc sống không còn những tình nghĩa, yêu thương, tồn tại độc lập như một loại bản năng thì cuộc sống lúc đó trở nên vô cùng đang sợ, và không còn đúng nghĩa với cuộc sống của con người mà nó dần trở về với cuộc sống của loài vật. Khi biết yêu thương, ta sẽ nhận ra ý nghĩa của sự tồn tại, niềm vui của cuộc sống thực sự. Và ngược lại sự vô cảm sẽ làm con người trở nên lạnh lùng, sống ích kỉ, tư lợi cho bản thân và không màng đến sự tồn tại của những cá thể khác. Đó không phải cuộc sống đúng nghĩa. Câu chuyện Người đi săn và con vượn nói về một người thợ săn nhẫn tâm, lạnh lùng nhưng cuối cùng, chứng kiến cảnh tượng cảm động của vượn mẹ dành cho vượn con thì phần tình cảm yếu mềm nhất trong người bác ta sống dậy, thức tỉnh hành động của bác để từ đó bác trở thành một con người hoàn toàn khác trước kia.

Câu chuyện Người thợ săn và con vượn là một câu chuyện vô cùng cảm động về tình cảm của những con vật, đồng thời chính tình thương yêu ở những loài vật mà ta luôn nghĩ chúng sống theo bản năng, thú tính ấy đã đánh thức lương tri ở một con người, khơi dậy ở anh ta những tình cảm yêu thương chân chính mà lâu nay đã bị lãng quên, bị sụ vô cảm xâm lấn. Câu chuyện Người thợ săn và con vượn nói về một người thợ săn có tài săn bắn, bác ta luôn tự tin vào tài năng bắn tên của mình, những con vật nào vô tình lọt vào tầm nhìn của bác ta thì đều không có cơ hội để trở về.

Một hôm, người thợ săn vào rừng săn bắn thì bắt gặp một con vượn mẹ màu xám đang ngồi ôm con trên phiến đá, không mảy may suy nghĩ, bác ta rút cung tên ra khỏi ống, bắn mũi tên vào trúng tim của vượn mẹ. Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên rồi nhìn người thợ săn, tay vẫn ôm chặt lấy đứa con đang say ngủ, mắt nhìn về phía người thợ săn đầy oán hận. Vượn mẹ từ từ buông vượn con đặt nó xuống phiến đá, vơ lấy nắm lá nhai dập rồi vắt sữa vào, đặt lên miệng của vượn con đang ngủ. Lúc ấy nó mới đưa tay rút mũi tên ra khỏi ngực, và gục xuống mặt đất, cả khi ngã xuống thì vượn mẹ cũng không rời vượn con một khắc, ánh mắt ôn nhu đầy thương yêu lại chứa những tia xót xa.

Chứng kiến toàn bộ sự việc, người thợ săn cảm động trước tình cảm của vượn mẹ dành cho vượn con, luyến tiếc nhìn con rồi ra đi trong đau đớn, bác ta đã khóc, khóc vì mình vừa gây ra một hành động nhẫn tâm nhất, cướp đi sự sống của một con vật, chia rẽ tình mẹ con giữa chúng. Cũng từ đó, người thợ săn bỏ nghề, không còn đi săn nữa. Vượn mẹ tuy chết nhưng cái chết ấy lại mang lại sự sống cho đứa con, cứu sống bao nhiêu sinh vật vô tội khỏi những mũi tên lạnh lùng, độc ác.

Trình bày suy nghĩ về câu chuyện Người thợ săn và con vượn

       Trình bày suy nghĩ về câu chuyện Người thợ săn và con vượn

Câu chuyện Người thợ săn và con vượn mang đến cho ta nhiều suy nghĩ khắc khoải, suy nghĩ về tình mẫu tử thiêng liêng, suy nghĩ về sự thức tỉnh lương tri của một con người. Trước hết, câu chuyện Người thợ săn và con vượn mang đến cho người đọc một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, càng đặc biệt hơn không phải là xuất phát từ những con người mà lại từ những con vật mà trước nay ta vẫn cho rằng chúng không có cảm xúc, suy nghĩ như con người. Ngay từ hình ảnh đầu tiên, vượn mẹ ngồi ôm vượn con trên phiến đá đã khiến cho người đọc cảm nhận được sự ấm áp của vượn mẹ dành cho vượn con.

Khi bị người thợ săn bắn trúng tim, vượn mẹ giật mình nhìn mũi tên rồi lại đưa mắt nhìn người thợ săn đầy ai oán, bởi nó biết được mình không thể sống sót, nhìn đứa con nhỏ của mình càng không lỡ rời xa. Nhưng nó không hề tuyệt vọng, dù biết mình sẽ chết nhưng vẫn nuôi hi vọng con mình sẽ may mắn sống sót. Nhẹ nhàng đặt con xuống phiến đá, phần là sợ con giật mình tỉnh giấc, phần sợ khi nó tỉnh lại thì rất có thể sẽ bị một mũi tên từ người thợ săn bắn chết. Vượn mẹ sợ sau khi mình đi rồi vượn con sẽ bị đói, vì vậy mà nó đã lấy nắm cây nhai dập, vắt sữa vào nắm lá cây ấy rồi đặt lên miệng con. Đến khi đã chuẩn bị xong tất cả, vượn mẹ mới rút mũi tên ra khỏi ngực và gục chết bên cạnh con.

Tình cảm của vượn mẹ dành cho vượn con đã làm cảm động một con người vốn lạnh lùng, vô cảm như người thợ săn, lần đầy tiên trong đời bác ta biết thế nào là hối hận, bởi bác ta thấy ngay cả ở những con vật còn dành cho nhau những tình cảm ấm áp như vậy, còn mình mang tiếng con người những lại dùng sức mạnh gieo giắc những khổ đau cho chúng. Nhưng sự hi sinh của vượn mẹ không hề vô ích, bởi chính những tình cảm của vượn mẹ dành cho vượn con đã đánh thức phần lương tri vốn ngủ quên trong con người bác thợ săn, khiến cho bác ta hối hận, không còn làm nghề săn bắt nhẫn tâm ấy nữa, vì vậy mà không những vượn con mà rất nhiều loài động vật trong rừng cũng thoát khỏi cái chết đau đớn.

Câu chuyện về mẹ con loài vượn nhưng lại mang đến xúc động đến cho những độc giả, bởi từ những hình ảnh quan tâm, tình cảm vượn mẹ dành cho con khiến người đọc vô thức nghĩ đến mẹ của chính mình. Biết sự so sánh như vậy ở đây là khập khiễng nhưng ta không thể phủ nhận một điều, đó là dù con người hay con vật thì chúng có tình cảm, đặc biệt là tình mẫu tử, vì dù đánh đổi mạng sống của chính mình thì chúng cũng muốn dành cơ hội sống lại cho những đứa con.

Người thợ săn ở đây vừa đáng thương lại vừa đáng trách, đáng trách bởi bác ta đã quá nhẫn tâm, người thợ săn lấy việc hủy hoại sự sống của những con vật vô tội làm thú vui, trước vượn mẹ thì cũng đã có rất nhiều con vật chết dưới mũi tên của bác ta. Cuộc sống giết chóc hàng ngày đã làm cho người đàn ông ấy chai lì với những cảm xúc, để có giết những con vật vô tội thì bác ta đơn giản coi đó là chiến lợi phẩm. Chỉ khi được vượn mẹ đánh thức phần lương tri ngủ quên thì những tình cảm thương yêu mới sống dậy, biết hối hận trước những hành động nhẫn tâm mình gây ra chính là lúc bác ta được cảm hóa. Nhưng khi ấy bác ta cũng trở nên đáng thương, bởi từ lúc ấy đến cuối cuộc đời bác ta sẽ sống với sự hối hận khủng khiếp.

Câu chuyện là bài học đánh thức ta khỏi những u mê của cuộc sống hiện đại. Cuộc sống càng phát triển thì khoảng cách giữa con người với con người vô tình bị kéo dãn ra xa nhau hơn, con người dần khép kín mình, sống vì mình mà không quan tâm đến những người xung quanh, hình thành nên một tính cách tiêu cực, đó chính là sự vô cảm, nghĩa là con người sống nhưng không còn những yêu thương, họ vô tâm với những thứ xung quanh, đó chính là nguyên nhân tạo nên khoảng cách ngày càng xa giữa con người và con người. Đó không chỉ là thực trạng giữa một, hai cá nhân mà là thực trạng chung của một bộ phận người trong xã hội ngày nay.

Họ sống ích kỉ, vì lợi ích của bản thân mà sẵn sàng dẫm đạp lên người khác, vô cảm với mọi thứ. Ta có thể thấy báo đài trong thời gian gần đây đưa tin rất nhiều về những vụ giết người tàn nhẫn, dã man chỉ vì tiền, con giết cha mẹ bị cha mẹ không cho tiền chơi game, rồi trộm cướp tài sản phi pháp diễn ra ngày càng nhiều. Hay sự vô cảm trước con người thể hiện qua sự vô tâm như những người gặp nạn trên đường cần giúp đỡ nhưng những người xung quanh không những không giúp mà còn bình tĩnh chụp ảnh đăng lên facebook, hay hôi của, hôi tài sản.

Những hành động vô cảm trong xã hội ngày nay đang trở nên đáng báo động, nó làm cho con người trở nên vô tình, lạnh lùng và khi đó trở thành thực trạng của cả xã hội thì cuộc sống của con người sẽ mất đi hết ý nghĩa của sự tồn tại, lúc ấy con người sống bản năng không hơn không kém những loài vật. Vì vậy, ngay từ bây giờ con người hãy sống thương yêu, sẻ chia giúp đỡ những người xung quanh để xã hội trở nên tốt đẹp hơn.